Trương Nhân Tuấn – Góp ý với Tiến sĩ Cù Hà Huy Vũ về bản kiến nghị 7 điểm
Tôi có đọc bản “Kiến nghị khẩn cấp với Quốc hội: Không tổ chức dân quân tự vệ biển” của TS Cù Hà Huy Vũ và có 7 ý kiến về 7 điều kiến nghị như sau:
1. TS Cù Huy Hà Vũ viết: “Điều 71 Hiến pháp ‘Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm’, Nhà nước có nghĩa vụ phục vụ nhân dân trong đó có nghĩa vụ bảo vệ tính mạng của nhân dân. Do đó, việc Nhà nước thành lập dân quân, tự vệ biển, tức trang bị vũ khí cho ngư dân để họ tự bảo vệ mạng sống của mình trong trường hợp bị người nước ngoài tấn công trên biển, không gì khác hơn là một sự thoái thác nghĩa vụ bảo vệ tính mạng của nhân dân đã được Hiến pháp quy định cho Nhà nước.
Điều 71 Hiến pháp xác định về “Quyền” (bất khả xâm phạm về thân thể) của dân và “Quyền” này được được “pháp luật” bảo hộ.
Ở đây TS Cù Huy Hà Vũ lẫn lộn “quyền dân” với “nhân dân”, lẫn lộn “pháp luật” với “nhà nước”.
Điều 44 Hiến pháp ghi: “Nhà nước củng cố và tăng cường nền quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân nòng cốt là các lực lượng vũ trang nhân dân; phát huy sức mạnh tổng hợp của đất nước để bảo vệ vững chắc Tổ quốc.”
Điều này cho thấy TS Cù Huy Hà Vũ không có căn cứ khi khẳng định “Nhà nước thành lập dân quân, tự vệ biển… là một sự thoái thác nghĩa vụ bảo vệ tính mạng của nhân dân đã được Hiến pháp quy định cho Nhà nước”.
2. TS Cù Huy Hà Vũ viết: “Thành lập dân quân, tự vệ nói chung, dân quân, tự vệ biển nói riêng, là vượt quá Hiến pháp. Điều 77 Hiến pháp quy định: ‘Bảo vệ Tổ quốc là nghĩa vụ thiêng liêng và quyền cao quý của công dân. Công dân phải làm nghĩa vụ quân sự và tham gia xây dựng quốc phòng toàn dân’. Như vậy, khác với thời chiến trong đó toàn dân có nghĩa vụ tham gia chiến đấu bảo vệ Tổ quốc nên bên cạnh lực lượng vũ trang chính quy có tổ chức dân quân, tự vệ, ‘nghĩa vụ quân sự’ duy nhất của công dân trong thời bình là phục vụ tại ngũ và phục vụ trong ngạch dự bị của quân đội được cụ thể hóa tại Luật Nghĩa vụ quân sự, đồng nghĩa công dân ‘tham gia xây dựng quốc phòng toàn dân’ không thể là phục vụ trong một tổ chức quân sự nào khác ngoài quân đội dù đó là bán vũ trang như dân quân, tự vệ.”
TS Cù Huy Hà Vũ cũng hiểu sai về hiệu lực của điều 77 Hiến pháp. Nếu điều 71 Hiến pháp định nghĩa về “quyền” của người dân thì điều 77 định nghĩa về “nghĩa vụ” của người dân. Người dân phải có “nghĩa vụ” bảo vệ tổ quốc và tham gia xây dựng quốc phòng toàn dân. Nếu “quyền” của người dân có hiệu lực thường trực thì “nghĩa vụ” của người dân cũng có hiệu lực thường trực. Điều 77 Hiến pháp không hề nói đến nghĩa vụ quốc phòng thời bình hay thời chiến như TS Cù Huy Hà Vũ đã nói ở trên.
Điều 45 Hiến pháp ghi như sau: “Các lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc…”
Cụm từ “sẵn sàng chiến đấu” cần được hiểu như là một tư thế chuẩn bị thường trực, bất cứ lúc nào.
Điều 46 Hiến pháp: “Nhà nước xây dựng quân đội nhân dân cách mạng chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại, xây dựng lực lượng dự bị động viên, dân quân tự vệ hùng hậu trên cơ sở kết hợp xây dựng với bảo vệ Tổ quốc, kết hợp sức mạnh của lực lượng vũ trang nhân dân với sức mạnh của toàn dân, kết hợp sức mạnh truyền thống đoàn kết dân tộc chống ngoại xâm với sức mạnh của chế độ xã hội chủ nghĩa.”
Do đó việc thành lập Dân quân tự vệ không hề vượt qua Hiến pháp như TS Cù Huy Hà Vũ nói.
Các kết luận khác trong điều 2 của LS Cù Huy Hà Vũ do suy diễn trên các điều sai, (cũng như ở điều 1) như thế cũng sẽ sai, hoàn toàn không có giá trị.
3. TS Cù Huy Hà Vũ viết: “Khẳng định và bảo vệ chủ quyền quốc gia trên biển không phải là chức năng của ngư dân.”
Điều 77 Hiến pháp đã định nghĩa rõ rệt nghĩa vụ người dân: “Bảo vệ Tổ quốc là nghĩa vụ thiêng liêng và quyền cao quý của công dân. Công dân phải làm nghĩa vụ quân sự và tham gia xây dựng quốc phòng toàn dân.”
Như thế, theo Hiến pháp, nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc là của “ngư dân”, cũng như của mọi người dân Việt Nam (không phân biệt không gian, thời gian, tuổi tác, nghề nghiệp v.v…). Các chi tiết, thí dụ: bảo vệ như thế nào, sẽ là nội dung của luật Dân, Quân Tự Vệ sẽ được Quốc hội thông qua. Các chi tiết khác (tuổi tác, nghề nghiệp…) đã được định nghĩa theo bộ luật Quốc phòng.
TS Cù Huy Hà Vũ có những nhận xét về tuyên bố của đại biểu Nguyễn Đăng Trừng về việc ngư dân Việt Nam đánh cá trên vùng biển của nước mình.
Tôi đồng ý với ý kiến của ông Nguyễn Đăng Trừng: “Nếu không tổ chức khai thác đánh bắt (hải sản) liên tục trên vùng biển của ta thì dần dần trong thực tế, chúng ta sẽ mất chủ quyền trên vùng biển của mình.”
TS Cù Huy Hà Vũ có thể có ý kiến khác nhưng tôi cho rằng đó là sai lầm.
Tôi nghĩ, nếu TS Cù Huy Hà Vũ có đọc các tin tức liên quan đến việc Trung Quốc ngang ngược cấm đánh cá trên biển Đông, trong đó Việt Nam có chủ quyền một phần, thì TS Cù Huy Hà Vũ sẽ nói khác.
Lệnh cấm đánh cá của Trung Quốc áp dụng cho tất cả các nước bao quanh biển Đông (như Phi, Mã Lai, Việt Nam, Nam Dương…) nhưng không nước nào chấp nhận lệnh cấm này. Nếu ngư dân Việt Nam không đánh cá (ngay trên vùng biển cấm, trong thời gian cấm) thì ngư dân Việt Nam chấp hành lệnh cấm của Trung Quốc. Như thế Việt Nam gián tiếp công nhận chủ quyền của Trung Quốc ở biển Đông.
4. Cứu hộ trên biển (hay trên bờ, trên sông v.v…) không phải là một “hoạt động nhân đạo” như TS Cù Huy Hà Vũ nói mà là một “bổn phận” của mọi người. Nhờ vào các điều ước quốc tế định nghĩa về nghĩa vụ này mà phần lớn người Việt Nam vượt biên đã được các tàu thuơng mại thế giới cứu vớt. Dĩ nhiên, việc cứu hộ trên biển đòi hỏi một kỹ thuật nhứt định, không phải ai cũng có thể làm được. Do đó việc huấn luyện là điều cần thiết. Nhưng không phải việc này chỉ dành cho “hải quân và cảnh sát biển” như TS Cù Huy Hà Vũ đã viết.
5. TS Cù Huy Hà Vũ cho rằng: “Tự vệ biển rất dễ trở thành ‘ngòi nổ’ cho chiến tranh xâm lược lãnh thổ của Việt Nam trên biển.” Tôi thấy điều này không thuyết phục.
Chiến tranh dễ dàng bùng nổ nếu có sự đụng độ trực tiếp giữa “quân đội” với “quân đội”. Quân đội (hải quân) của Việt Nam không đáng kể đối với quân đội Trung Quốc. Đụng độ là Việt Nam lấy trứng chọi đá, sẽ mất cả đảo lẫn biển. Việt Nam không dại gì đem trứng chọi đá.
Trong lúc Trung Quốc ngang ngược hàng năm ra lệnh cấm đánh cá, thường xuyên bắn giết, bắt cóc đòi tiền chuộc, ăn cướp vật dụng cùng thuyền bè của ngư dân Việt Nam, ngay trên vùng biển của Việt Nam. Việt Nam phải làm gì?
Theo tôi, việc thành lập đội ngũ dân quân tự vệ biển là một bước đi thông minh, một mặt giữ chủ quyền của tổ quốc (là nghĩa vụ của mọi người), mặt khác tránh chiến tranh trên bình diện lớn với Trung Quốc. Nhưng quan trọng hơn cả là, nếu có đụng độ, phía Việt Nam có thể chụp lấy các cơ hội này để đưa tranh chấp biển Đông ra trước một tòa án quốc tế. Đây là một giải pháp lý tưởng nhất cho Việt Nam vì ít tốn kém (xương máu) và thuận lợi (Việt Nam có đầy đủ bằng chứng và căn bản pháp lý chứng minh chủ quyền của mình tại Hoàng Sa và Trường Sa).
Không ai muốn đổ máu. Nhưng nếu phải đổ máu vì một chính nghĩa thì sẽ có nhiều người sẵn sàng. Quá khứ đã chứng minh ở các trận đại chiến thế giới. Nếu các nước đều ích kỷ, nếu người dân các nước đều hèn nhát, có lẽ thế giới hiện nay còn nằm trong ách thống trị bạo ngược của quân phiệt Nhựt (ở Châu Á) hay Đức Quốc Xã (ở Châu Âu). Theo tôi, nếu xảy ra xung đột ở biển Đông, chưa chắc Việt Nam sẽ cô đơn.
Lịch sử Việt Nam cũng có nhiều thí dụ về các cuộc chiến bảo vệ độc lập và chủ quyền tổ quốc, tôi không nhắc lại. Do đó nhận định của TS Cù Huy Hà Vũ ở điều 3: “Trong mọi tình huống không thể biến ngư dân thành ‘người đóng thế’ cho hải quân, biến sinh mạng của họ thành ‘thuốc thử’ chủ quyền quốc gia!” hoàn toàn không có ý nghĩa.
6. TS Cù Huy Hà Vũ viết: “Lực lượng dân quân tự vệ không thể là lực lượng tác chiến trên biển.”
Nếu không vi phạm hiến pháp thì tại sao không? Nhắc lại điều 77 Hiến pháp: “Bảo vệ Tổ quốc là nghĩa vụ thiêng liêng và quyền cao quý của công dân. Công dân phải làm nghĩa vụ quân sự và tham gia xây dựng quốc phòng toàn dân”.
7. TS Cù Huy Hà Vũ viết: “Lập dân quân, tự vệ biển để bảo vệ sinh mạng của ngư dân, bảo vệ chủ quyền quốc gia trên biển là làm mất uy tín của quân đội.”
Truyền thống quốc phòng của Việt Nam luôn là dân quân quốc phòng, tức là dân là quân mà quân cũng là dân. Như thế làm gì có việc “làm mất uy tín quân đội”?
Kết luận
Tôi nghĩ là dự luật “Dân Quân tự vệ” không hề là một “sản phẩm ‘bệnh hoạn’” như TS Cù Huy Hà Vũ đã nói. Trái lại, đây là một bước đi cần thiết của Việt Nam, cho phía Trung Quốc biết rằng Việt Nam sẵn sàng bảo vệ chủ quyền của mình. Dự luật “Dân Quân tự vệ” là bước đầu. Tôi cũng nghĩ phía ngoại giao của Việt Nam chỉ có thể làm việc thành công nếu có một sách lược quốc phòng hữu hiệu đi song song.
Tôi thấy TS Cù Huy Hà Vũ đã đóng vai đối lập khá xuất sắc, nhân danh bảo vệ môi trường Việt Nam kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong vụ khai thác Bô Xít. Tôi hy vọng sẽ đọc TS Cù Huy Hà Vũ một sách lược (không bệnh hoạn và) hữu hiệu khác nhằm bảo vệ chủ quyền biển và đảo. Đây là việc đương nhiên của phe đối lập. Khi mình chống (hay chê) một chính sách của nhà cầm quyền thì mình phải có một chính sách (mà mình nghĩ là) hữu hiệu hơn.
Cá nhân tôi là người Việt tị nạn cộng sản, dĩ nhiên không ưa đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, nhưng không phải bất kỳ thứ gì của nhà nước này đưa ra tôi đều chống, nhất là những biện pháp (theo tôi là hữu hiệu) nhằm bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ.
Cuối cùng tôi nghĩ, đây là một chủ đề hết sức nhạy cảm. Tôi nghĩ mọi người nên suy nghĩ thật kỹ khi có ý kiến.
Pháp quốc, 20 tháng 11 năm 2009
© 2009 Trương Nhân Tuấn
© 2009 talawas blog
<<<::: a="" b="" bi="" c="" ch="" d="" gi="" l="" m="" n="" ng="" ngh="" nh="" quy="" ra="" sao="" th="" tr="" ttngbt="" tu="" v="" vn="" y="">>>>