Phát hiện gần 20 tàu cá Trung Quốc xâm phạm vùng biển miền Trung
Bồn địa Quỳnh Đông Nam bao phủ quần đảo Hoàng Sa
(ảnh maps.ihs.com)
Hồi đầu tháng 12/2009, CNOOC cũng đã hợp tác với tập đoàn Husky Oil China để khảo sát khí gas vùng nước sâu tại khu mỏ LiuHua (LH) 34-2 trên biển Đông. LH 34-2 là mỏ khí gas nước sâu thứ hai (sau mỏ Liwan 3-1) được phát hiện tại tại bồn địa Pearl River Mouth nằm ở phía tây biển Đông.
Trong quá trình khoan thử nghiệm, giếng khí gas thuộc khu mỏ LH 34-2 được đánh giá là có tiềm năng lớn và có thể đạt tới 55 triệu m3 khí gas. Theo kế hoạch, tập đoàn Husky sẽ khoan giếng đầu tiên vào đầu năm 2010.
Theo hợp đồng đã ký với tập đoàn Husky, CNOOC sẽ có 51% lợi nhuận đối với bất kỳ sản phẩm nào được khai thác tại lô 29/26 thuộc khu mỏ 34-2 này.
Trung Quốc đã dùng vũ lực đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Chẳng những việc khai thác dầu khí tại đây là bất hợp pháp, mà việc khai thác này còn có thể gây ra ô nhiễm mà người dân Việt Nam phải hứng chịu.
Phía Việt Nam hiện chưa có phản ứng gì về sự việc này.
Lịch sử tranh chấp Biển Đông qua các thời đại (Trần Bình Nam)-- e-ThongLuan
Việt Nam yêu cầu Trung Quốc chấm dứt ngay hoạt động phát triển du lịch tại Hoàng Sa
Tàu hải quân Pakistan đến thăm TP Hồ Chí Minh
Được phép của Chính phủ Việt Nam, tàu Shamsheer của hải quân Pakistan đã cập cảng, thăm hữu nghị Thành phố Hồ Chí Minh từ ngày 1 đến 4/1.
Trong thời gian ở thăm, chỉ huy, sỹ quan, thủy thủ tàu đến chào xã giao Bộ Tư lệnh Quân chủng Hải quân tại Thành phố Hồ Chí Minh và tham quan một số danh lam thắng cảnh tại thành phố./.
"Tư duy định hình đất nước hiên ngang hay khom lưng"
Lòng yêu nước--- DCVOnline
Tan nát vùng biên vì quặng bauxite (I) (Bee.net 4-1-10)
Tiếng chuông đại hồng
Pháp nạn Bát Nhã đã xảy ra như tiếng chuông đại hồng, đã vang lên, vang xa đến mọi nơi trên thế giới, đã đánh động lương tri loài người. Tiếng chuông đã cho người ta thấy hình ảnh bi trí dũng của tăng thân Bát Nhã dù đa số là người trẻ, dù thời gian thực tập chưa dài. Người dân, nhất là giới trẻ đã bắt dầu thức tỉnh, họ không còn sợ vì họ đã thấy có một thứ sức mạnh mạnh hơn sức mạnh của bạo quyền, đó là sức mạnh của từ bi, của bất bạo động...
Hội nhập văn hóa “về hình thức” là gì, thưa ông? Việc chúng ta rất hãnh diện với các loại hình văn hóa phi vật thể được thế giới công nhận trong đó có ca trù được đưa vào danh sách Di sản văn hóa phi vật thể cần được bảo vệ khẩn cấp của UNESCO có là bình thường không, thưa ông?
Tôi không hiểu lắm mấy chữ “về hình thức” trong câu hỏi. Hội nhập thì bao giờ cũng là hội nhập về thực chất, sao lại có chuyện “về hình thức”? Nhưng nhân đây có thể nói một điều theo tôi là cần thiết và quan trọng. Tôi thấy hình như chúng ta thường không hiểu đúng và không nói đúng về hội nhập, bàn về hội nhập chúng ta thường nói đến chuyện du nhập hay không du nhập cái này cái nọ vào xã hội, vào đời sống văn hóa của ta. Và rồi tranh cãi về những cái đó. Hoặc lo lắng hội nhập thì được gì, mất gì… Nghĩ như vậy thì hẹp và đúng là “hình thức” quá, lúng túng, rối ren, và chẳng có ý nghĩa gì nhiều. Có lẽ cần đặt vấn đề một cách khác. Chắc cũng có thể nói một cách đơn giản, dễ hiểu, mà lại cơ bản hơn: hội nhập nghĩa là cố gắng sống được một cách văn minh cho bằng thiên hạ bây giờ, và theo cách của mình.
Có thể như thế được không? Theo tôi là có. Vì ta từng sống văn minh. Vừa rồi tôi sang Lào, đi khắp từ nam đến bắc, gần như tuyệt đối không hề nghe thấy tiếng còi ô tô. Người lái xe, đến ngã tư bao giờ cũng từ tốn dừng lại, nhìn trước nhìn sau, nhường đường cho người khác, nhẹ nhàng và đúng luật. Tôi nghĩ trong một chuyện nhỏ đó có cả hai mặt: họ biết thực hiện giao thông hiện đại một cách văn minh, và sự từ tốn văn minh đó lại cũng bắt nguồn từ tính chất dân tộc ôn hòa lâu đời. Vậy đó, họ đã hội nhập hơn ta nhiều, họ tự nâng mình lên đến trình độ giao thông văn minh của thế giới trên cơ sở bản tính tốt đẹp truyền thống của dân tộc. Thật đáng buồn, chắc ai cũng hiểu không biết đến bao giờ ta mới “hội nhập” được cho bằng họ, chẳng hạn về mặt này! Ở đây có chuyện tương tự như trong kinh tế: muốn thu hút được nhiều vốn tốt bên ngoài thì ta cũng phải có “vốn đối ứng” mạnh. Chính vì vốn đối ứng văn hóa của ta đã bị suy sút nặng nề nên ta rất lúng túng về hội nhâp, vừa lạc hậu vừa yếu, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, và lại rối ren trong tiếp nhận
Vui vì Quan họ hay Ca trù được công nhận là di sản văn hóa thế giới cũng tốt thôi, chẳng tội tình gì. Nhưng từ trong một chiếu ca trù tinh tế đến từng miếng gõ sanh tuyệt diệu … để rồi vừa bước ra khỏi cửa đã gặp và lao ngay vào cuộc giao thông hỗn hào trên đường, thì lẽ ra càng đáng xấu hổ hơn, chẳng có gì để mà hãnh diện!
Tôi nghĩ cũng có thể nói vấn đề của ta hiện nay là thế này: những cái tinh tế, tuyệt vời được nâng niu như Quan họ, Ca trù (mà ta đem khoe với thế giới) đang rơi lọt thỏm vào một biển văn hóa xã hội hỗn hào!
Không ít lần ông đã phải đau lòng đến mức nói rằng “thực trạng văn hóa đang xuống cấp”, ông nhìn thấy ở năm 2009 những điều cụ thể nào minh chứng cho sự đau đớn ấy?
Những “đau lòng” trong năm 2009 cũng chẳng có gì mới hơn đâu, vẫn tiếp tục và chỉ có nặng thêm hơn thôi. Vấn đề không phải chỉ là ở những biểu hiện cụ thể, báo chí hằng ngày dù đã “được” kiềm chế, cũng đã phơi ra vô vàn. Vấn đề là xem ra tốc độ xuống dốc ngày càng tăng, và chưa thấy có bất cứ dấu hiệu nào có thể kìm hãm hoặc thậm chí làm chậm lại đôi chút.
Cần chú ý điều này: có người đã nói đến nguyên nhân ở “lỗi thiết kế”. Tức là ở hệ thống chứ không chỉ ở cái cụ thể. Có một điều gì đó không ổn ở trong hệ thống. Nếu không làm sao giải thích xu thế và gia tốc vừa nói?
Xin nói chẳng hạn một ví dụ về giáo dục. Vừa rồi trong một cuộc hội thảo có người đã nêu hiện tượng: hầu hết những người đang làm việc trong ngành giáo dục mà tương đối có điều kiện đều cho con mình ra học ở nước ngoài, ngay cả ở cấp phổ thông. Trong khi đó họ chăm chú, cần mẫn, ráo riết đem nền giáo dục mà chính họ chối bỏ cho con cái mình áp đặt cho con cái tuyệt đại đa số nhân dân không có được điều kiện như họ. Nói thế nào đây về chuyện này, nếu không phải là một sự thách thức, một sự bất lương công khai?
Nhưng cũng sẽ có những điểm sáng đáng mừng chứ, ông nhận thấy ở giới trẻ người Việt hôm nay những đốm sáng lấp lánh nào để thế hệ ông “an lòng” không?
Tôi đã có lần nói, và xin nói lại: tôi không mất lòng tin ở lớp trẻ. Theo tôi, nhìn chung họ đang phản kháng lại nền giáo dục tệ hại đang được áp đặt cho họ (nền giáo dục mà chính những người làm giáo dục đang chối bỏ cho con cái mình). Bằng nhiều cách, công khai hay im lặng. Ngay cả các em đang hư hỏng cũng là một cách biểu hiện phản kháng, nói theo cách nào đó đấy cũng là tích cực. Tích cực một cách đáng buồn!
Tội là ở chúng ta.
Trong bất cứ xã hội nào, giáo dục bao giờ cũng là cái nền. Lỗi ở giáo dục thì thuộc lỗi hệ thống. Có điều rất lạ: cho đến nay Bộ Giáo dục& Đào tạo vẫn nhất quyết không chịu cải cách giáo dục, chỉ kiên trì làm cái “chiến lược” cũ kỹ què quặt của họ thôi.
Trong khi đó tôi đã biết một số môi trường, tiếc là còn rất ít, nơi tạo được một không khí cởi mở, lành mạnh, trí thức. Ở đấy tôi đã gặp một số bạn trẻ, chỉ cần môi trường đó thôi, gặp nó họ như được giải phóng, bộc lộ tiềm năng hóa ra là rất phong phú, họ bổng khác hẳn, tự chủ, tự tin, tự do, đầy sức sống, đầy khát khao. Rất đáng trách là những môi trường như vậy đang bị ngăn cản và thu hẹp.
Những người làm văn hóa ở Việt Nam có đang thực sự tham dự vào mỗi biến chuyển của đất nước hôm nay không, theo ông?
Đã là người làm văn hóa chân chính thì đều khát khao tham gia – chứ không phải chỉ tham dự – vào biến chuyển tốt đẹp của đất nước. Vấn đề là tự do cho sự tham gia, cống hiến đó. Tất nhiên ở đâu cũng có kẻ tốt người xấu, người chân chính kẻ cơ hội. Có điều đáng chú ý: khi những người chân chính, thẳng thắn, cương trực bị dẹp đi, thì đám cơ hội mọc lên nhiều, những kẻ làm văn hóa dỏm, chẳng bao giờ thiếu, sẽ trổi dậy như nấm.
Gần đây có hiện tượng rất đáng lo: một số người vốn rất có trách nhiệm, là trí thức lớn của đất nước, đã tỏ ra chán nản, thậm chí tuyên bố sẽ im lặng. Đó là điều mà Lê Quý Đôn xưa đã gọi là “sĩ phu ngoảnh mặt”. Là dấu hiệu báo động. Vậy mà người ta đang điếc với cả báo động đó!
Năm 2010, chúng ta sẽ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội, trước đó đã có rất nhiều những hoạt động khác nhau để chuẩn bị chào mừng như con đường gốm sư, phim Lý Công Uẩn, Trần Thủ Độ… Ông có nhìn nhận gì về những hoạt động đó? Có phải đại lễ này chưa đến nhưng đang như “một miếng giữa làng” không, thưa ông?
Cho tôi nói thật: tôi không quan tâm nhiều lắm đến những hoạt động “đại lễ” ấy. Những vấn đề gốc rễ của văn hóa không giải quyết trong và bằng các đại lễ. Tôi cũng chẳng phản đối, tất nhiên, nhưng thôi thì cứ làm đi, vừa vừa thôi, đừng “đại” quá, dành tiền và nhất là dành suy ngẫm, tâm huyết cho những bài toán lớn, sâu hơn nhiều đang chưa có lời giải. Chẳng hạn bài toán giáo dục, chìa khóa của mọi bài toán lớn nhỏ khác.
Ông chờ đợi gì ở những khởi sắc cho văn hóa dân tộc trong năm 2010 với những vận hội và đại lễ lớn?
Không bao giờ nên chờ “khởi sắc văn hóa” trong một năm, dù là năm nhiều “đại lễ”. Và đại lễ với vận hội thì có liên quan gì với nhau?
Những vấn đề văn hóa luôn luôn là những vấn đề dài hạn. Như vấn đề “thiết kế” nói trên.
Trân trọng cảm ơn ông.
Ngành thép đối mặt với nhiều khó khăn trong 2010 (TP 4-1-10)
Phân tích ngành than và điện năm 2010
Hơn 1.200 người kiếm được việc làm đầu năm
(Dân trí) - Ngày 3/1, tại Nhà thi đấu thể thao Phú Thọ, TT phát triển kinh tế Chợ Lớn phối hợp với TT giới thiệu việc làm TP tổ chức Sàn giao dịch việc làm phiên thứ 1 năm 2010, chương trình ngày hội việc làm Hoa ngữ với chủ đề “Chủ nhật May mắn lần 3” ...
TP.HCM:Hơn 6.000 nhu cầu tuyển dụng tại sàn giao dịch việc làmXãLuận.com tin tức việt nam 24h cập nhật
Trên 1.200 lao động được tuyển dụng qua sàn giao dịch việc làmThanh Niên
Gần 1.000 người được tuyển dụng tại sàn giao dịch việc làm lần 1-2010Sài gòn Giải Phóng
Bắt Tổng Giám đốc lừa xuất khẩu lao động
Đánh giá giảng viên: Không phải dịp mang thầy ra..."đấu tố"
Bán thanh lý 96 con khỉ với giá 31 triệu đồng
Báo động tình trạng lâm tặc tấn công kiểm lâm--- VOV News
Bắt giữ hơn 4 tấn hàng không rõ nguồn gốc--- VOV News
Các bạn trẻ bây giờ ít khó khăn hơn để hòa nhập (TN 1-1-10)
Mỹ nhân “tiếp chuyện” (TT 4-1-10)
Chính sách đối ngoại của Mỹ đã bị "quân sự hóa quá mức"
Chủ tịch Fed Bernanke cho rằng: Cuộc khủng hoảng tài chính không phải là lỗi của Fed
Three financial problems that still need solving in 2010
Đông - Tây: The west’s preaching to the east must stop (FT 4-1-10) -- Phương Tây phải chấm dứt dạy đời!