Hơn 2.000 năm làm chủ biển Đông
Submarine Arms Race in the Pacific: The Chinese Challenge to U.S. Undersea Supremacy (Heritage Foundation 2-2-10)
Tôi mong gì ở lãnh đạo? (Tuần VN)
- Nhiều ý kiến tâm huyết cho dự thảo Báo cáo Chính trị (PLTP)
Thảm sát ở Huế và lương tâm Dân tộc chúng ta
Xét xử Trần Khải Thanh Thủy về tội “Cố ý gây thương tích”
(SGGP).- Chiều 4-2, tại buổi gặp gỡ báo chí do Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội tổ chức, ông Bạch Thành Định, Phó Giám đốc Công an TP Hà Nội, cho biết, phiên tòa xét xử sơ thẩm bị can Trần Khải Thanh Thủy cùng chồng là Đỗ Bá Tân về tội “Cố ý gây thương ...
Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cùng chồng, ông Đỗ Bá Tân ra tòaĐài Á Châu Tự Do
Ngày mai xét xử cặp vợ chồng đánh hàng xóm trọng thươngVNMedia
Vợ chồng cựu giáo viên hầu toà vì tội đánh ngườiVietNamNet
Đài Á Châu Tự Do
Chuyện về một ông cụ người Hoa giống Bác Hồ
thd:
Nhìn lại phiên tòa xét xử vụ án “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”: Kỳ 1: Cạm bẫy của bọn phản động lưu vong (CATP 2-2-10) -- Kỳ 2: Dạy con phản bội (CATP 4-2-10)
Bài 1: Đảng của một dân tộc yêu nước (PLTP 3-2-10) Bài 2: Thu phục nhân tâm (PLTP 4-2-10) Bài 3: Đổi mới và chống tham nhũng (PLTP 5-2-10)
- TRANG PHỤC CỦA HAI NHÀ LÃNH ĐẠO VIỆT NAM VÀ TRUNG QUỐC (blog Ph.V. Đào).
Thúc đẩy hợp tác hai Quốc hội Việt Nam -Trung Quốc (TTXVN) - Phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ hiệu trưởng mua dâm nữ sinh có dấu hiệu bất bình thường (RFI)
Tư duy mới về bàn tay nhà nước
Khoa học VN đang ở đâu trong năm 2009 ?
Người dân khốn khổ vì tài sản bị phong tỏa Thanh Niên
Chiều 4.2, Công ty CP địa ốc Sài Gòn M&C - chủ đầu tư công trình Tháp Sài Gòn M&C làm lún sụt nhà trên đường Hàm Nghi (Q.1) - đã họp với người dân bị ảnh hưởng để thỏa thuận phương án bồi thường, khắc phục sự cố. Theo phản ánh của người dân, ...
Chưa chọn được đơn vị kiểm định thiệt hạiNgười Lao Động
Chủ đầu tư thừa nhận "lỗi do nhà thầu thi công..."VietNamNet
Điều động nhiều chuyên gia xử lý sự cốLao động
cand.com
Tạm đình chỉ chức vụ Phó Tổng giám đốc BIDV--- VOV News
- Bắt Phó TGĐ BIDV: Tại sao DN phải hối lộ tiền tỷ? (VTC News).
- Từ việc hàng loạt ông chủ “mất tích”: “Núp bóng” đầu tư (TNiên)
Ngành điều: Người ngoài trân trọng, người trong hững hờ
VN tìm sự trợ giúp ứng phó biến đổi khí hậu
Trần Mộng Tú – Những khúc ruột trôi trên dòng Tonlé Sap
Chủ tịch Hãng Toyota, ông Akio Toyoda đã lên tiếng xin lỗi người tiêu dùng xung quanh việc hãng này thu hồi hàng triệu ôtô tại Mỹ và châu Âu: “Tôi xin lỗi sâu sắc vì công ty chúng tôi đã gây lo ngại cho khách hàng. Chúng tôi đang chuẩn bị để giải thích với khách hàng về vấn đề này nhằm xua đi lo ngại".
Với quan điểm "xem đây là một vấn đề rất trầm trọng", Toyota đã ra quyết định thu hồi hơn 8 triệu chiếc xe tại Châu Âu và Mỹ. Với chiến dịch thu hồi xe lớn nhất từ trước đến nay, Toyota có thể thiệt hại tới vài tỷ USD, bị nhiều hãng xe khác "cho ngửi khói" trong cuộc tranh giành thị phần khốc liệt và chắc chắn ảnh hưởng không nhỏ tới thương hiệu đã có từ những năm 1937.
Kaizen được ghép từ hai từ tiếng Nhật: Kai - "Thay đổi” và Zen - "Tốt hơn", nghĩa là "Thay đổi để tốt hơn". Người sáng lập ra công ty, Sakichi Toyoda đã luôn luôn trung thành với triết lý này. Trong đó, định hướng chính của phương pháp Kaizen là con người, trong sự phân biệt với phương pháp "Đổi mới" của Âu Châu với định hướng là yếu tố "công nghệ, kỹ thuật".
Việc Toyota ra lệnh thu hồi hơn 8 triệu xe làm Toyota ngay lập tức mất đi thành tích xe bán chạy nhất tại thị trường Mỹ (được thiết lập từ năm 1997 khi họ tung ra dòng xe Camry). BBC cho biết lượng xe thu hồi tương đương hai năm doanh số của Toyota tại Mỹ. Và ngay sau đó, cổ phiếu của Toyota trên sàn Tokyo đã giảm 1,1%. Tuy nhiên, điều đáng khâm phục nhất là cơ sở cho lệnh thu hồi chỉ là từ lỗi chân ga, từ những tấm thảm lót chân, từ những báo động về khả năng gây tai nạn mà chúng có thể gây ra.
Theo kết luận sơ bộ cho thấy những chiếc thảm lót bị lỏng có thể làm kẹt chân ga và dẫn đến việc đột ngột tăng tốc, gây ra nguy cơ tai nạn. Lưu ý là hiện chưa có bất cứ điều tra chính thức khẳng định nào 17 trường hợp đâm xe tại Mỹ thời gian qua là do "lỗi thảm lót" từ xe của Toyota. Nếu phải tìm một con số thì có thể trích lời ông Henry Waxman, Chủ tịch Ủy ban Thương mại và Năng lượng Hạ viện Mỹ cho rằng: Sự cố tăng tốc đột ngột ở xe hơi Toyota liên quan tới 19 cái chết vì tai nạn giao thông trong thập niên qua.
19 người chết trong một thập kỷ và chỉ là "có khả năng", chỉ là "có liên quan" gây ra bởi những tấm thảm lót đã gây ra vụ thu hồi lớn nhất trong lịch sử của hãng xe lớn nhất thế giới, khiến những người Việt chúng ta đang hàng ngày đối diện với những quan tài bay, những chiếc xe khách chuồng gà, không khỏi chạnh lòng. Báo cáo mới nhất của Bộ GTVT về việc thực hiện quy định niên hạn sử dụng đối với xe tải và xe khách cho thấy đã có tới 52.605 chiếc bị buộc phải đình chỉ vì chúng đã quá cũ nát. Nhưng 52.605 chiếc này chỉ là số ít trong một thực trạng có tới 168 nghìn xe tải và 63 nghìn xe khách phần lớn đã hoặc sắp hết niên hạn sử dụng. Phó Cục trưởng Cục Đăng kiểm Việt Nam, ông Đặng Ngọc Giao có lần đã nói: Đội xe lưu hành ở Việt Nam được xếp vào loại "già" nhất thế giới và nhiều vụ tai nạn giao thông có nguyên nhân chính từ những chiếc xe “quan tài bay” không còn bảo đảm tiêu chuẩn an toàn kỹ thuật tối thiểu.
Nhưng câu chuyện xe cộ, hàng tháng vẫn giết chết ít nhất gần 1 ngàn người ở Việt Nam, chưa phải đã hết. Người dân Việt Nam hàng ngày đang phải đối diện với những chiếc xe hoán cải "không rõ chúng là giống gì", thậm chí lực lượng cảnh sát giao thông đã phát hiện những chiếc "cổ quái" đến mức muốn lái chúng, phải có một người lái và một người ngồi giữ cần số để nó không bị bung ra.
Chưa hết, trong khi từ 10 năm trước tại Nhật, Tây Âu, Mỹ..., người ta đã áp dụng tiêu chuẩn Euro 4 cho xe cơ giới quy định tất cả xe ôtô đều phải có hệ thống lọc khói, bảo đảm chuyển đổi 98% khí thải độc hại thành khí vô hại. Các nước trên cũng yêu cầu nhà sản xuất phải có hệ thống lọc hơi xăng từ bình xăng, nhằm tránh hơi xăng bốc ra ngoài, gây hại cho người xung quanh. Nhưng cho đến nay, tại Việt Nam, chưa có một chiếc ôtô lắp ráp nào đạt tiêu chuẩn trên. Theo Cục Đăng kiểm Việt Nam, Hà Nội và TP HCM chiếm 1/4 số lượng môtô, xe gắn máy của cả nước. Ô nhiễm không khí từ các hoạt động giao thông vận tải chiếm 70-90%, trong đó môtô, xe gắn máy là nguồn chính thải ra phần lớn các chất gây ô nhiễm. Trong đó 59% số xe tại Hà Nội và 52% số xe tại TP HCM không đạt tiêu chuẩn khí thải mức 1 trong một bối cảnh chung là khoảng 10 triệu môtô, xe gắn máy thuộc diện không đạt chuẩn khí thải. Người Việt từng phản ứng đến mức cực đoan trước bì lợn thối, mỡ bẩn, trước bánh phở, quần áo nhiễm Formaldehyde… nhưng những thứ không làm họ ngay lập tức phải vào viện, có khi còn nguy hiểm gấp trăm lần gây ra từ những chiếc xe "tinh giản tối đa", thì có vẻ như lại ít người để ý.
Nhận xét về những chiếc xe lắp ráp tại Việt Nam, nhiều chuyên gia cho rằng chúng không chỉ "thiếu" mà còn chứa đầy các yếu tố gây tai nạn nguy hiểm do nạn "tinh giản tối đa". Túi khí là một ví dụ. Chúng được trang bị để khi xảy ra tai nạn, những người ngồi trên xe sẽ được bảo vệ. Tại Việt Nam, hiện chỉ các loại xe đắt tiền mới có, nhưng cũng chỉ có cho người ngồi phía trước, trong khi túi khí là yêu cầu bắt buộc ở hầu hết các quốc gia. Hoặc câu chuyện yêu cầu phải kiểm định sự an toàn của ghế ngồi để bảo đảm xe chạy với tốc độ 35 dặm/giờ, nếu bị tai nạn, thì ghế không được phép bung ra. Nhưng yếu tố bắt buộc tối thiểu này cũng không có ở Việt Nam. Hệ thống phanh, hầu hết các nước đều cấm sử dụng Asbest trong bộ phanh vì vật liệu này có thể gây ung thư phổi, nhưng Việt Nam không cấm... Tóm lại, cả người lái xe và cả những người đang hàng ngày lưu thông trên những con đường ở Việt Nam đang "bị thử thách lòng dũng cảm".
Xung quanh vụ "tấm thảm lót chân", Báo Thanh Niên hôm qua đưa tin, ngay cả "Cơ quan đăng kiểm cũng khó có thể phát hiện ra sai sót về chân ga như nhà sản xuất thông báo". Nhưng không lẽ những chiếc xe lòi lốp, phun khói mù mịt, chở đến 200% tải trọng và nhét gấp đôi số khách quy định cũng là thứ "sai sót không thể phát hiện ra"?
Lên kế hoạch cân bằng dinh dưỡng trong dịp Tết
Australia dừng nâng lãi suất do chính sách thặt chặt tiền tệ của Trung Quốc
Trung Quốc có thể phải nhượng bộ Mỹ
Hơn 2.000 năm trước, cư dân Đông Sơn đã ngang dọc biển Đông. Bằng chứng để lại là sản vật của họ đã có mặt ở nhiều vùng biển xa gần.
- 21 ngư dân Việt Nam bị bắt giữ ở Malaysia (VOA).
- 21 ngư dân Việt Nam bị bắt giữ ở Malaysia (VOA).
Submarine Arms Race in the Pacific: The Chinese Challenge to U.S. Undersea Supremacy (Heritage Foundation 2-2-10)
Tôi mong gì ở lãnh đạo? (Tuần VN)
- Nhiều ý kiến tâm huyết cho dự thảo Báo cáo Chính trị (PLTP)
Thảm sát ở Huế và lương tâm Dân tộc chúng ta
<<<:: bi="" lai="" ng="" quan="" r="" t="" v="">>.
Xét xử Trần Khải Thanh Thủy về tội “Cố ý gây thương tích”
(SGGP).- Chiều 4-2, tại buổi gặp gỡ báo chí do Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội tổ chức, ông Bạch Thành Định, Phó Giám đốc Công an TP Hà Nội, cho biết, phiên tòa xét xử sơ thẩm bị can Trần Khải Thanh Thủy cùng chồng là Đỗ Bá Tân về tội “Cố ý gây thương ...
Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cùng chồng, ông Đỗ Bá Tân ra tòaĐài Á Châu Tự Do
Ngày mai xét xử cặp vợ chồng đánh hàng xóm trọng thươngVNMedia
Vợ chồng cựu giáo viên hầu toà vì tội đánh ngườiVietNamNet
Đài Á Châu Tự Do
Chuyện về một ông cụ người Hoa giống Bác Hồ
Có mấy tấm ảnh Bác Hồ ngày ở Chiến khu Việt Bắc. Hỏi ra thì được giải thích “đó không phải là Bác mà là ông cụ rất giống Bác”
Nhìn lại phiên tòa xét xử vụ án “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”: Kỳ 1: Cạm bẫy của bọn phản động lưu vong (CATP 2-2-10) -- Kỳ 2: Dạy con phản bội (CATP 4-2-10)
Bài 1: Đảng của một dân tộc yêu nước (PLTP 3-2-10) Bài 2: Thu phục nhân tâm (PLTP 4-2-10) Bài 3: Đổi mới và chống tham nhũng (PLTP 5-2-10)
- TRANG PHỤC CỦA HAI NHÀ LÃNH ĐẠO VIỆT NAM VÀ TRUNG QUỐC (blog Ph.V. Đào).
Thúc đẩy hợp tác hai Quốc hội Việt Nam -Trung Quốc (TTXVN) - Phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ hiệu trưởng mua dâm nữ sinh có dấu hiệu bất bình thường (RFI)
Tư duy mới về bàn tay nhà nước
Quá trình Đổi mới nói chung, và sử dụng "Bàn tay Nhà nước" trong quản lý phát triển KT-XH của Việt Nam nói riêng, dù muốn hay không, ít hoặc nhiều, trực tiếp và gián tiếp, trước mắt hoặc lâu dài đã, đang và sẽ chịu ảnh hưởng của những xu hướng phát triển và tư duy mới về vai trò Nhà nước mang tính toàn cầu chung…
Khoa học VN đang ở đâu trong năm 2009 ?
Người dân khốn khổ vì tài sản bị phong tỏa Thanh Niên
Chiều 4.2, Công ty CP địa ốc Sài Gòn M&C - chủ đầu tư công trình Tháp Sài Gòn M&C làm lún sụt nhà trên đường Hàm Nghi (Q.1) - đã họp với người dân bị ảnh hưởng để thỏa thuận phương án bồi thường, khắc phục sự cố. Theo phản ánh của người dân, ...
Chưa chọn được đơn vị kiểm định thiệt hạiNgười Lao Động
Chủ đầu tư thừa nhận "lỗi do nhà thầu thi công..."VietNamNet
Điều động nhiều chuyên gia xử lý sự cốLao động
cand.com
Tạm đình chỉ chức vụ Phó Tổng giám đốc BIDV--- VOV News
Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) ngày 3/2, có công văn về việc xử lý Phó Tổng giám đốc BIDV Đoàn Tiến Dũng vừa bị cơ quan Công an thành phố Hà Nội tạm giữ ngày 2/2 để điều tra làm rõ hành vi nhận hối lộ.
- Bắt Phó TGĐ BIDV: Tại sao DN phải hối lộ tiền tỷ? (VTC News).
- Từ việc hàng loạt ông chủ “mất tích”: “Núp bóng” đầu tư (TNiên)
Ngành điều: Người ngoài trân trọng, người trong hững hờ
“Xuất khẩu điều đứng số 1 thế giới, đóng góp 10% kim ngạch xuất khẩu nông sản cả nước, giải quyết cho hơn 1 triệu lao động nhưng “người ta” chưa nhận thức hết tầm quan trọng của cây điều".
Treo tranh ‘quái đản’ rồi gọi sinh viên giải cứu (VNN)
SỐ PHẬN LONG ĐONG CỦA BÀ ĐẦM XOÈ Ở HÀ NỘI
Treo tranh ‘quái đản’ rồi gọi sinh viên giải cứu (VNN)
SỐ PHẬN LONG ĐONG CỦA BÀ ĐẦM XOÈ Ở HÀ NỘI
VN tìm sự trợ giúp ứng phó biến đổi khí hậu
VN hy vọng Ngân hàng Thế giới sẽ gia tăng trợ giúp vào khi VN ra sức ứng phó tình trạng biến đổi khí hậu và mực nước biển dâng cao, cùng những đổi thay đáng ngại trong nguồn nước sông tại VN.
Trần Mộng Tú – Những khúc ruột trôi trên dòng Tonlé Sap
Từ hai tháng trước, khi sửa soạn chuyến đi Việt Nam, chúng tôi cũng đã có chương trình đi thăm Angkok Wat, và tôi đã dự tính trong lòng, thế nào cũng phải thăm ngôi làng nổi của người Việt trên Biển Hồ Tonlé Sap, thuộc Siêm Rệp (Siem Reap.)
Đã hơn hai mươi năm trước, tôi nghe có người nói với tôi về ngôi làng nổi lưu vong này, tôi chỉ mong có một ngày mình thu xếp được một chuyến đi đến đó cho thỏa lòng. Trong trí tưởng tượng của tôi: có một khoang thuyền nhỏ nào đó, có một ông cụ, ngồi dạy trẻ em đánh vần quốc ngữ Việt Nam; ở khoang thuyền khác có một ông ngồi bắt mạch hốt thuốc cho đám “nhân ngư”; rồi ở một cái thuyền khác tươm tất hơn, là nơi người ta tụ họp làm chốn thờ phụng, chốn tang ma, cưới hỏi theo từng tôn giáo. Bây giờ tôi sắp được nhìn tận mắt một nơi như thế rồi, hỏi sao tôi không nôn nả.
Sau khi đi thăm các ngôi đền đá trạm trổ danh tiếng của xứ sở Cam Bốt như đền Angkok Wat, Bayon, Pre Khan, Woman Temple và Farmer Temple, chúng tôi đi thăm làng nổi Việt Nam.
Tonlé Sap hay Biển Hồ của Campuchia có nghĩa là sông nước ngọt lớn. Người Việt quen gọi là Biển Hồ, chỉ sự rộng lớn của sông không có bến bờ.
Từ thành phố Siêm Rệp, chúng tôi đi xe mất ba mươi phút để đến cửa sông đào nhập vào sông Tonlé Sap, khúc sông đào này dài khoảng tám cây số. Chúng tôi bốn người, hai vợ chồng tôi và hai ông anh tôi cùng đi với nhau, thăm những người Việt sống trong những ngôi nhà nổi trên mặt sông này.
Chiếc thuyền máy băng băng qua dòng nước đục ngầu bùn, mùi nước thải có lẽ từ các ống cống thành phố xuống khúc sông đào dài này, bay vào mũi chúng tôi khá lâu. Hai bên bờ bắt đầu xuất hiện thưa thớt những ngôi nhà nổi của người Miên, khi thuyền nhập được ra sông lớn mới thấy bắt đầu có mùi cá và nhà nổi đông đúc hơn. Tôi nôn nao hỏi người lái thuyền:
“Đâu, khu nhà của người Việt đâu?”
Anh Sơn tôi, người đã đến trước đó một lần, cách đến mười lăm năm rồi, nói:
“Cứ từ từ, sắp đến rồi.”
Nghe anh nói từ từ, nhưng tiếng đập trong ngực tôi không chịu từ từ, những tiếng đập như có hai, ba, bốn trái tim cùng đập một lúc. Kìa cái nhà nổi đầu tiên của người Việt Nam xuất hiện. Anh lái thuyền táp thuyền sát vào cái mảng tre ở trước nhà, tôi thấy một phụ nữ trên dưới bốn mươi tuổi, nước da ngăm đen, đang ngồi trên một chiếc võng. Căn nhà không có cửa nên có thể nhìn thấy tất cả đồ đạc của gian phía trước. Một cái bàn thờ, có bát nhang, có hình Phật dán trên vách, một cái máy truyền hình nhỏ, một cái bàn thấp và một cái ghế. Tất cả đều sơ sài, giản dị.
Anh chèo thuyền nói:
“Bà hỏi gì thì hỏi đi.”
Tôi ngập ngừng một lúc, không biết mình hỏi tiếng Việt, người nghe có hiểu không? Tiếng Cam Bốt thì mình không biết, nhưng chợt nhớ ra là ở đây vẫn duy trì tiếng Việt, nên tôi vồn vã hỏi han và chị cũng vui vẻ trả lời. Chị tên Nga, bốn mươi hai tuổi, chỉ đứa con gái lên chín đang chơi ở một tấm mảng tre nổi bập bềnh sát nhà (khoảng 6 mét vuông.) Chị nói, đã ở đây hai thế hệ, mẹ chị sanh chị trên sông nước này, bà mới mất cách đây hai năm, cha còn sống, đang đi lưới. Chị cho biết hôm qua chồng chị đi bán nước ngọt cho du khách bị lính bắt cả thuyền. Hôm nay nước lớn chị cũng không muốn cho con đi học. Chị chỉ tay về phía trước, nói, đi lên độ năm phút sẽ thấy ngôi trường dạy tiếng Việt. Hỏi chị sao không lên bờ ở, có bị cấm đoán gì không? Chị nói:
“Không ai cấm lên, nhưng trước tiên là không có giấy tờ, không ai sanh ở đây có giấy khai sanh cả, người chết vì thế cũng không có giấy khai tử; thứ hai là không có tiền, làm sao mua được đất cắm lều.”
Tôi hỏi chị có bao giờ về Việt Nam chưa? Chị nói có, về thăm dòng họ; hỏi chị, không có giấy tờ làm sao đi? Chị nói đi chui (sau này khi chúng tôi từ Cam Bốt trở về lại Sài Gòn mới hiểu ra tại sao, việc khám xét giấy tờ rất kỹ.) Hỏi chị sao không ở lại Việt Nam, chị nói: giấy hộ khẩu không có, làm sao ở. Nhà nước Việt Nam đâu có chương trình cho mình tái định cư.
Tôi bâng khuâng tự hỏi: Chính phủ Việt Nam không nhận, Chính phủ Cam Bốt cũng không nhận. Chắc chỉ có những con cá trên dòng Tonlé Sap cho chị sự sống thôi.
Chúng tôi chào chị, tiếp tục đi xa vào lòng sông. Nhà cửa người Việt bắt đầu đông đúc hơn, trẻ em tuổi từ lên hai đến lên mười chơi ở trên những cái mảng bập bềnh như chơi trên sân cỏ. Chúng chạy, nhảy từ mảng này, sang mảng khác rất nhuần nhuyễn, chúng không có đồ chơi, chỉ xô, kéo nhau, thế mà vẫn nghe tiếng chúng cười rất hạnh phúc. Tôi nhìn dòng nước đục đỏ mầu đất, cuồn cuộn sóng, hỏi người hướng dẫn về những tai nạn chết đuối của trẻ em, anh ta nói:
“Chết đuối cũng có, nhưng chết vì nước bẩn, thiếu vệ sinh thì nhiều. Trẻ em ở đây hay chết vì ‘dịch tả””.
Một khu nhà nổi lớn có nuôi cá sấu và bán đồ lưu niệm cho du khách do người Miên làm chủ hiện ra. Chúng tôi rời thuyền, lên tham quan. Chưa kịp đặt chân lên sàn nhà, đã thấy lập tức ba, bốn chiếc thuyền nhỏ tắp vào theo; trên thuyền là những phụ nữ và trẻ em Việt. Tất cả mấy đứa trẻ cùng nhao lên ăn xin. Chúng làm mặt mếu máo, bán nải chuối, xin thêm tiền, kể đói, kể khổ, bằng tiếng Việt. Trong một cái thuyền có năm người ngồi chung; một nhóm ba mẹ con, người mẹ khoảng ngoài hai mươi, với ba đứa con; một cậu lên sáu, bé gái lên hai và một bé ba tháng đang bú mẹ, nhóm kia hai chị em độ lên bảy, lên bốn. Cậu bé lên sáu, nhưng bé như lên bốn thôi, cầm con rắn vắt ngang cổ cho du khách sờ và xin tiền; vừa cho chú một đô, chú giắt ngay vào cặp quần, xong lập tức xin tiếp: cho con xin một ngàn (tiền Cam Bốt) con không tiêu tiền Mỹ. Cô bé cùng thuyền kêu lên: thằng này lanh lắm, nó nói sạo đó. Bà mẹ trẻ trên thuyền, một tay vạch vú tự nhiên cho con bú, một tay đưa ra xin, cô bé thứ hai lên ba, tóc vàng khè vì cháy nắng, bé như cái kẹo không biết nói, nhưng cũng đã biết ngửa tay xin. Chồng tôi cúi xuống thuyền bế em lên, em không lạ, không khóc; thằng anh nhảy phóc lên bờ như một con sóc bám chặt lấy chân tôi, đưa con rắn to như một con trăn ra dứ dứ trước mặt tôi, xin thêm tiền. Tôi thấy chú này lanh quá vừa buồn vừa thương hại. Chưa kịp hỏi mấy đứa nhỏ một vài câu thì nhìn ra mặt sông đã thêm hai chiếc thuyền nữa chở phụ nữ và trẻ em, ba, bốn cái khác vừa là thuyền thúng, vừa là một cái thau nhôm to, mỗi cái có một cậu bé đen đủi, quần xà lỏn, ở trần, hay mặc cái áo thun đỏ quạch mầu bùn, cầm chèo gỗ khua nước tiến đến. Tóc chúng đỏ hoe vì nắng, chúng gầy còm và còn làm bộ mặt nhăn nhó, hay giả khóc để xin tiền. Những bà mẹ trẻ thì bế những em rất bé, èo uột trên tay. Tất cả cùng nói một giọng giống nhau: Cô cho con tiền mua mấy kí gạo, đói mấy ngày nay rồi. Tôi cho mỗi thuyền mười đồng (Mỹ kim), vừa hết cạn số tiền lẻ có sẵn trong túi. Mấy chú nhỏ được một đồng, làm mặt nhăn nhó kêu khóc ầm lên: sao không cho con nhiều, cho một đồng ít quá! Tôi quýnh quáng chạy tuốt vào phía trong cửa hàng, để mặc cho chồng tôi lãnh nốt.
Chúng tôi rời chỗ đó mà buồn nẫu ruột, không biết những đứa trẻ này lớn lên sẽ như thế nào? Chắc chỉ có ông Trời biết được!
Cái bảng kẻ hàng chữ Trường Việt Ngữ màu xanh trên một nóc nhà nổi, trông từ xa đã thấy, tôi háo hức được gặp một lớp học với đàn trẻ đang ê, a đánh vần; cái lớp học tôi vẫn mường tượng trong đầu, nhưng lớp học hơi làm tôi thất vọng. Có lẽ được anh hướng dẫn du lịch báo trước, ông thầy đã ra tận cửa đón chúng tôi, niềm nở mời vào. Một gian buồng ngang khoảng năm thước, dài khoảng bảy thước, có một loạt băng gỗ, đã có sẵn độ hai mươi em ngồi đó, không thấy có vẻ gì là đang học, vì không có sách, bút trước mặt. Các em thấy chúng tôi vào thì đứng lên nói: Chúng con chào quý khách đến thăm trường, xong lại ngồi xuống nói chuyện với nhau.
Tôi hỏi chuyện thầy giáo, ông tên là Trần văn Tư, ông cho biết, từ Tây Ninh sang đây làm thiện nguyện; tôi hỏi có phải ông là nhà giáo trước đây không? Ông nói tôi dạy “nghiệp dư” thôi. Trường có từ lớp một tới lớp bốn, chủ trương chỉ dạy cho biết đọc, biết viết. Tôi không hỏi tiếp về việc dạy nữa. Tôi hỏi các em đang ăn xin ở ngoài kia có đi học không? Ông nói, đó là quyền của cha mẹ chúng, ai muốn cho con đến trường thì đến, ai muốn cho con ở nhà đi xin thì tùy họ. Ông cho tôi biết trường hoàn toàn trông vào tiền của du khách. Tôi đưa cho ông một số tiền, không biết là mình có cho đúng chỗ hay không? Nhưng thấy hai mươi em ngồi trong đó, cũng hy vọng các em học được một điều gì khác với điều chỉ học ăn xin ngoài kia. Khi chúng tôi ra về, các em lại đứng lên nói: Tạ ơn quý khách.
Ông Tư đưa cho tôi một tấm danh thiệp và nói, nếu tôi muốn giúp đỡ thêm thì gửi tiền về, địa chỉ của vợ ông ở Tây Ninh. (Về sau, tôi được những người có kinh nghiệm hơn cho biết, ngôi trường này là một cái bẫy du khách vì du khách mua sách vở, dụng cụ học sinh ở của hàng nuôi cá sấu đó cho trường, sau khi du khách về những thứ đó lại xuất hiện ở cửa hàng.)
Địa điểm kế tiếp là một ngôi giáo đường mới thành lập năm ngoái. Chúng tôi đến thì vị linh mục người Indonesia phục vụ cho họ đạo Cam Bốt đang đi làm lễ ở ngoài Siêm Rệp. Một cặp vợ chồng khoảng gần bốn mươi, anh chồng ở đây từ hai mươi năm, anh là người Nam Định (chắc anh thuộc lính Việt đánh Cam Bốt, rồi ở lại), cho chúng tôi biết: Tổng cộng số gia đình làng nổi ở đây là năm trăm gia đình, nhưng chỉ có hơn ba trăm là có giấy tờ được ở chính thức, tổng số trên khu sông nước là hai ngàn người. Trẻ em sanh ra không có khai sanh, nên không được đi học trên đất liền, muốn đi học tiếng của họ, trường của họ, thì phải có cha mẹ đỡ đầu người Miên. Đa số trẻ em đi ăn xin du khách. Nhà thờ mới thành lập, giáo dân mới có khoảng hai mươi người.
Theo Lonely Planet dân số Việt trên đất Cam Bốt chính thức hơn một trăm ngàn người. Tổng số không có giấy tờ hợp lệ có thể từ nửa triệu đến hai triệu người, họ là một cộng đồng khác quốc tịch lớn nhất ở Cam Bốt, và cũng là cộng đồng đóng góp tích cực nhất ở Cam Bốt về ngư nghiệp và kỹ nghệ. Tuy nhiên vẫn có một sự nghi kỵ rất trầm trọng giữa Việt – Miên, ngay cả với những người Việt đã sống ở đó qua nhiều thế hệ.
Tôi rời sông nước lên đất liền, lòng chao như sóng. Hình ảnh những phụ nữ trẻ, những em bé Việt Nam sống từ đời này, sang đời khác ở biển hồ này làm tôi đau lòng. Không lẽ cứ ăn mày trên sông nước từ bé đến già sao! Ai đó đang kêu gào “Khúc ruột xa ngàn dặm” trở về, sao không vớt hộ những khúc ruột đang trôi bập bềnh trên dòng Tonlé Sap này. Hai ngàn người sống không khai sanh, lấy nhau không hôn thú, chết không khai tử đó, chắc thế nào cũng có lúc ngồi trên sóng nước mơ về mảnh đất liền của quê hương gốc mình. Khúc ruột bên trời Âu, Mỹ có thể bay mấy chục ngàn dặm về được, còn họ chỉ hơn một trăm cây số đường bộ, nhưng khúc ruột vẫn bập bềnh trên dòng Tonlé Sap từ thế hệ này, qua thế hệ khác, không bao giờ được ai vớt lên bờ cho họ thực hiện được giấc mơ về quê hương đích thực của mình.
Siêm Rệp, ngày 24 tháng 1 năm 2010
© 2010 Trần Mộng Tú
© 2010 talawas
Sau khi bị tước quyền miễn tố và bị toà xử vắng mặt hai năm tù vì tội nhổ cọc mốc biên giới giữa Cambodia và Việt Nam, lãnh đạo đảng đối lập Sam Rainsy tuyên bố ông “sẽ kiện lên Liên hiệp quốc.”
Cây biếm họa Cambodia Ung BunHeang bình luận sự kiện này qua tiểu phẩm “Các võ sĩ đấm bốc”.
Vấn nạn buôn bán trẻ vào đường mãi dâm mà điểm phát xuất là từ Việt Nam hay từ Kampuchia, với điểm đến là những quán gái những ổ mãi dâm trá hình bên Kampuchia, được trình bày nhiều lần dưới nhiều hình thức trên mục Đời Sống Người Việt Khắp Nơi.
Chủ tịch Hãng Toyota, ông Akio Toyoda đã lên tiếng xin lỗi người tiêu dùng xung quanh việc hãng này thu hồi hàng triệu ôtô tại Mỹ và châu Âu: “Tôi xin lỗi sâu sắc vì công ty chúng tôi đã gây lo ngại cho khách hàng. Chúng tôi đang chuẩn bị để giải thích với khách hàng về vấn đề này nhằm xua đi lo ngại".
Với quan điểm "xem đây là một vấn đề rất trầm trọng", Toyota đã ra quyết định thu hồi hơn 8 triệu chiếc xe tại Châu Âu và Mỹ. Với chiến dịch thu hồi xe lớn nhất từ trước đến nay, Toyota có thể thiệt hại tới vài tỷ USD, bị nhiều hãng xe khác "cho ngửi khói" trong cuộc tranh giành thị phần khốc liệt và chắc chắn ảnh hưởng không nhỏ tới thương hiệu đã có từ những năm 1937.
Kaizen được ghép từ hai từ tiếng Nhật: Kai - "Thay đổi” và Zen - "Tốt hơn", nghĩa là "Thay đổi để tốt hơn". Người sáng lập ra công ty, Sakichi Toyoda đã luôn luôn trung thành với triết lý này. Trong đó, định hướng chính của phương pháp Kaizen là con người, trong sự phân biệt với phương pháp "Đổi mới" của Âu Châu với định hướng là yếu tố "công nghệ, kỹ thuật".
Việc Toyota ra lệnh thu hồi hơn 8 triệu xe làm Toyota ngay lập tức mất đi thành tích xe bán chạy nhất tại thị trường Mỹ (được thiết lập từ năm 1997 khi họ tung ra dòng xe Camry). BBC cho biết lượng xe thu hồi tương đương hai năm doanh số của Toyota tại Mỹ. Và ngay sau đó, cổ phiếu của Toyota trên sàn Tokyo đã giảm 1,1%. Tuy nhiên, điều đáng khâm phục nhất là cơ sở cho lệnh thu hồi chỉ là từ lỗi chân ga, từ những tấm thảm lót chân, từ những báo động về khả năng gây tai nạn mà chúng có thể gây ra.
Theo kết luận sơ bộ cho thấy những chiếc thảm lót bị lỏng có thể làm kẹt chân ga và dẫn đến việc đột ngột tăng tốc, gây ra nguy cơ tai nạn. Lưu ý là hiện chưa có bất cứ điều tra chính thức khẳng định nào 17 trường hợp đâm xe tại Mỹ thời gian qua là do "lỗi thảm lót" từ xe của Toyota. Nếu phải tìm một con số thì có thể trích lời ông Henry Waxman, Chủ tịch Ủy ban Thương mại và Năng lượng Hạ viện Mỹ cho rằng: Sự cố tăng tốc đột ngột ở xe hơi Toyota liên quan tới 19 cái chết vì tai nạn giao thông trong thập niên qua.
19 người chết trong một thập kỷ và chỉ là "có khả năng", chỉ là "có liên quan" gây ra bởi những tấm thảm lót đã gây ra vụ thu hồi lớn nhất trong lịch sử của hãng xe lớn nhất thế giới, khiến những người Việt chúng ta đang hàng ngày đối diện với những quan tài bay, những chiếc xe khách chuồng gà, không khỏi chạnh lòng. Báo cáo mới nhất của Bộ GTVT về việc thực hiện quy định niên hạn sử dụng đối với xe tải và xe khách cho thấy đã có tới 52.605 chiếc bị buộc phải đình chỉ vì chúng đã quá cũ nát. Nhưng 52.605 chiếc này chỉ là số ít trong một thực trạng có tới 168 nghìn xe tải và 63 nghìn xe khách phần lớn đã hoặc sắp hết niên hạn sử dụng. Phó Cục trưởng Cục Đăng kiểm Việt Nam, ông Đặng Ngọc Giao có lần đã nói: Đội xe lưu hành ở Việt Nam được xếp vào loại "già" nhất thế giới và nhiều vụ tai nạn giao thông có nguyên nhân chính từ những chiếc xe “quan tài bay” không còn bảo đảm tiêu chuẩn an toàn kỹ thuật tối thiểu.
Nhưng câu chuyện xe cộ, hàng tháng vẫn giết chết ít nhất gần 1 ngàn người ở Việt Nam, chưa phải đã hết. Người dân Việt Nam hàng ngày đang phải đối diện với những chiếc xe hoán cải "không rõ chúng là giống gì", thậm chí lực lượng cảnh sát giao thông đã phát hiện những chiếc "cổ quái" đến mức muốn lái chúng, phải có một người lái và một người ngồi giữ cần số để nó không bị bung ra.
Chưa hết, trong khi từ 10 năm trước tại Nhật, Tây Âu, Mỹ..., người ta đã áp dụng tiêu chuẩn Euro 4 cho xe cơ giới quy định tất cả xe ôtô đều phải có hệ thống lọc khói, bảo đảm chuyển đổi 98% khí thải độc hại thành khí vô hại. Các nước trên cũng yêu cầu nhà sản xuất phải có hệ thống lọc hơi xăng từ bình xăng, nhằm tránh hơi xăng bốc ra ngoài, gây hại cho người xung quanh. Nhưng cho đến nay, tại Việt Nam, chưa có một chiếc ôtô lắp ráp nào đạt tiêu chuẩn trên. Theo Cục Đăng kiểm Việt Nam, Hà Nội và TP HCM chiếm 1/4 số lượng môtô, xe gắn máy của cả nước. Ô nhiễm không khí từ các hoạt động giao thông vận tải chiếm 70-90%, trong đó môtô, xe gắn máy là nguồn chính thải ra phần lớn các chất gây ô nhiễm. Trong đó 59% số xe tại Hà Nội và 52% số xe tại TP HCM không đạt tiêu chuẩn khí thải mức 1 trong một bối cảnh chung là khoảng 10 triệu môtô, xe gắn máy thuộc diện không đạt chuẩn khí thải. Người Việt từng phản ứng đến mức cực đoan trước bì lợn thối, mỡ bẩn, trước bánh phở, quần áo nhiễm Formaldehyde… nhưng những thứ không làm họ ngay lập tức phải vào viện, có khi còn nguy hiểm gấp trăm lần gây ra từ những chiếc xe "tinh giản tối đa", thì có vẻ như lại ít người để ý.
Nhận xét về những chiếc xe lắp ráp tại Việt Nam, nhiều chuyên gia cho rằng chúng không chỉ "thiếu" mà còn chứa đầy các yếu tố gây tai nạn nguy hiểm do nạn "tinh giản tối đa". Túi khí là một ví dụ. Chúng được trang bị để khi xảy ra tai nạn, những người ngồi trên xe sẽ được bảo vệ. Tại Việt Nam, hiện chỉ các loại xe đắt tiền mới có, nhưng cũng chỉ có cho người ngồi phía trước, trong khi túi khí là yêu cầu bắt buộc ở hầu hết các quốc gia. Hoặc câu chuyện yêu cầu phải kiểm định sự an toàn của ghế ngồi để bảo đảm xe chạy với tốc độ 35 dặm/giờ, nếu bị tai nạn, thì ghế không được phép bung ra. Nhưng yếu tố bắt buộc tối thiểu này cũng không có ở Việt Nam. Hệ thống phanh, hầu hết các nước đều cấm sử dụng Asbest trong bộ phanh vì vật liệu này có thể gây ung thư phổi, nhưng Việt Nam không cấm... Tóm lại, cả người lái xe và cả những người đang hàng ngày lưu thông trên những con đường ở Việt Nam đang "bị thử thách lòng dũng cảm".
Xung quanh vụ "tấm thảm lót chân", Báo Thanh Niên hôm qua đưa tin, ngay cả "Cơ quan đăng kiểm cũng khó có thể phát hiện ra sai sót về chân ga như nhà sản xuất thông báo". Nhưng không lẽ những chiếc xe lòi lốp, phun khói mù mịt, chở đến 200% tải trọng và nhét gấp đôi số khách quy định cũng là thứ "sai sót không thể phát hiện ra"?
Lên kế hoạch cân bằng dinh dưỡng trong dịp Tết
Australia dừng nâng lãi suất do chính sách thặt chặt tiền tệ của Trung Quốc
VIT - Vừa qua, việc Australia tuyên bố tạm dừng nâng lãi suất khiến mọi người bất ngờ. Điều này vô hình khẳng định chính sách thắt chặt tiền tệ trong giao dịch thương mại của Trung Quốc ngày càng có ảnh hưởng lớn với quan hệ mậu dịch giữa hai quốc gia này.
thd:
Trung Quốc: 10 China Myths for the New Decade (Heritage Foundation 28-1-10) -- Một cái nhìn từ "think tank" bảo thủ của Mỹ ◄
Trung Quốc - Mỹ: Facing up to China (Economist 4-2-10) -- Making room for a new superpower should not be confused with giving way to it. Bài này nhiều chi tiết hơn: America and China : By fits and starts (Economist 4-2-10) -- Liên kết vụ Internet và vụ bán vũ khí ◄ The Real Chinese Threat (Amrican Prospect 4-2-10) -- Matt Yglesias: "The Quadrennial Defense Review's treatment of China isn't just dull -- it's tone deaf"
VIT - Ngày 03/2, một quan chức quân sự cấp cao của quân đội Anh đã gặp Phó Tổng tham mưu Trưởng quân đội Trung Quốc Mã Hiểu Thiên và cam kết hai bên nhất trí tăng cường hơn nữa quan hệ quân sự song phương.
VIT - Một viên chức cao cấp của Trung Quốc hôm thứ năm (04/02) cho biết Trung Quốc sẽ không khuất phục trước áp lực đòi tăng giá đồng nhân dân tệ từ phía Mỹ, một hành động mà tổng thồng Mỹ Obama cho rằng nó tạo những lợi thế bất công cho xuất khẩu Trung Quốc trên thị trường thế giới.
- ‘Tân Cương là nhà tù internet’ (BBC)
- Google thảo luận với Cơ quan Anh ninh Quốc gia Mỹ để chống lại các vụ tấn công tin tặc (RFI).
- ‘Tân Cương là nhà tù internet’ (BBC)
- Google thảo luận với Cơ quan Anh ninh Quốc gia Mỹ để chống lại các vụ tấn công tin tặc (RFI).