Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010

Không gian xã hội của quần chúng nhân dân Đoàn Thanh Liêm

Thuế chuyển nhượng dự án quyền thăm dò, khai thác, chế biến khoáng sản
Bộ Tài chính đang soạn thảo Thông tư với những hướng dẫn mới trong việc thu thuế đối với tổ chức, cá nhân chuyển nhượng quyền thăm dò, khai thác, chế biến khoáng sản.



Tìm được căn nguyên dầu lan ra Phan Thiết
(24h) - Bãi biển Phan Thiết đã mất đi vẻ đẹp trong lành khi có biểu hiện của ô nhiễm từ dầu. Và đã tìm ra được nguyên nhân dầu loang? Như đã đưa tin, từ ngày 19/2 đến nay, gần 10km bờ biển Tiến Thành, Phan Thiết (là nơi tập trung nhiều khu du lịch) đã ...


Bình Thuận: Dầu vón cục gây ô nhiễm hơn 10km bờ biểnCon người và Thiên nhiên
Xuất hiện dầu hắc ở biển Hàm Thuận NamThanh Niên
Gần 10km bờ biển Việt Nam bị dầu lạ tấn côngXãLuận.com tin tức việt nam 24h cập nhật
Nhân Dân -Báo Đất Việt

Dầu vón cục ở biển Phan Thiết do súc rửa tàu?
Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ môi trường tỉnh Bình Thuận, hiện tượng này hàng năm vẫn thường xảy ra đúng vào vụ gió mùa đông bắc.



Công tố viên San Jose bãi bỏ cáo trạng với Hồ Quang Phương
TTO - Sau nhiều tháng điều tra, hôm qua 23-2 (sáng nay 24-2 giờ VN) các công tố viên thành phố San Jose, bang California chính thức bãi bỏ mọi cáo trạng đối với sinh viên Việt Nam Hồ Quang Phương, người bị cảnh sát đánh đập hồi tháng 9-2009. ...
Hủy Cáo Trạng Với Du Học Sinh VN Hồ Quang PhươngDân Kêu
Hủy cáo trạng với sinh viên gốc Việt ở MỹVNExpress
Luật pháp MỹBBC Tiếng Việt
TiVi Tuần San -Người Việt



Kinh nghiệm xương máu của Việt kiều trên truyền hình Việt Nam
Bài “Xem truyền hình Việt Nam” trên Blog Người Buôn Gió ghi nhận những “tiến bộ vượt bậc” của Việt kiều khi xuất hiện trước công chúng truyền hình trong nước. Nhân vật được nói đến trong bài, ông Nguyễn Văn Thọ, mới đây đã có dịp thay mặt kiều bào chúc mừng lãnh đạo Đảng, Nhà nước nhân kỷ niệm 80 năm thành lập Đảng (xem toàn văn diễn từ chúc mừng này tại đây) và tham dự những giao lưu đầu xuân quan trọng khác giữa trong và ngoài nước. Một bài viết trên An ninh Thế giới Cuối tháng hai năm trước cho biết ông Nguyễn Văn Thọ đang chuẩn bị hồi hương sau hơn hai mươi năm tha hương, đối diện với “pháp trường trắng” tại Đức, nơi mà theo miêu tả của ông thì “nhà cửa đều sơn màu trắng, mùa đông tuyết trắng xoá, tất cả mọi thứ đều trắng“.
Xem thêm bài “Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh khích lệ tôi đọc thơ ở Đức“ của tác giả Nguyễn Văn Thọ tại đây.


Tôi sởn gai ốc khi thấy ông Cán thản nhiên thè lưỡi… liếm ngon lành con dao nung đỏ như đứa trẻ mút kem. Sức nóng từ lưỡi dao nung đỏ đốt lưỡi ông cháy xèo xèo.

(VietNamNet) – Vé máy bay Tết của Vietnam Airlines được hãng này thông báo đã bán hết trước Tết vài tháng, song dịp cận Tết khách vẫn có thể mua với mức phí 300.000 đồng/vé.
...
Theo bà Nguyễn Thị Minh Yến, VNA hoàn toàn cấm thu thêm phí của khách dưới bất cứ hình thức nào. Nếu vi phạm lần đầu, đại lý sẽ bị treo quyền truy nhập vào hệ thống 1 tháng, lần thứ hai sẽ bị chấm dứt hợp đồng. Với mức phí “xin chỗ”, đại diện của VNA cho rằng, do NetViet tự ý thu và đại lý này hưởng, chứ không phải nhân viên của hãng.
Điều này có vẻ như VNA chưa muốn xử lý triệt để tình trạng này, bởi chắc chắn, với hệ thống bán vé tự động của mình, những đại lý cấp 2 như NetViet không thể can thiệp để đặt chỗ cho khách của mình.
Hy vọng, VNA sẽ có câu trả lời xác đáng hơn cho đọc giả, cho hành khách của mình.


"Mỹ bao vây Bắc Kinh bằng hệ thống phòng không"
VIT - Washington kiên quyết bao vây Trung Quốc bằng hệ thống phòng thủ tên lửa, các bình luận viên quân sự Trung Quốc tuyên bố. Theo DefenceNews, Đài Loan là quốc gia thứ năm mua hệ thống phòng thủ tên lửa Patriot sau Nhật Bản, Hàn Quốc, Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất và Đức.




Blog Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đóng cửa vì quá tải
Nguyên nhân được đưa ra là tiểu blog cá nhân này đã bị tê liệt bởi số người hâm mộ quá đông. <<<::: b="" c="" comments="" h="" i="" m="" n="" ng="" nhi="" qu="" r="" th="" tin="" u="">>>




Obama là Gorbachev của Mỹ?--- Đất Việt
Tổng thống Mỹ Barack Obama là một 'phiên bản' của cựu Tổng thống Liên Xô Mikhail Gorbachev bởi hai người có nhiều điểm chung, đặc biệt là cùng lãnh đạo đất nước trong thời kỳ khó khăn, Pravda dẫn lời nhiều nhà quan sát.


Không gian xã hội của quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân là một tập thể bao gồm mọi người già trẻ, lớn bé mà sống hợp quần chung với nhau thành một xã hội con người (human society). Cái khung cảnh xã hội do tập thẻ đó tạo dựng ra, thì được gọi là “Không gian xã hội” (Social Space) bao gồm 3 khu vực : Đó là “ khu vực Nhà nước”, “khu vực Thị trường Kinh tế” và “khu vực Xã hội Dân sự”. Vì thế ta có thể viết định nghĩa này dưới dạng một công thức ngắn gọn như sau :
“Không gian Xã hội = Nhà nước + Thị trường Kinh tế + Xã hội Dân sự “ (The Social Space = The State + The Marketplace + The Civil Society)
Như vậy chính tập thể quần chúng nhân dân đó mới là vị chủ nhân ông đã sáng lập ra cái không gian xã hội mà ta nói ở đây. Nhưng đó là về nguyên tắc lý thuyết, còn trong thực tế thì khối quần chúng nhân dân đông đảo này luôn luôn bị kẻ có quyền thế trong cơ quan nhà nước, cũng như bị kẻ có tiền bạc và mưu trí dùng mọi thủ đoạn thâm độc để mà áp chế, khai thác bắt buộc người dân thấp cổ bé miệng phải phục vụ cho quyền lợi riêng tư của giới cầm quyền cai trị, giới tư bản tài phiệt, đến nỗi người dân bị lâm vào thân phận của loại người nô lệ, tôi đòi như dười thời phong kiến đen tối xưa kia. Cụ thể như tại nước Việt nam chúng ta ngày nay, thì tập thể 86 triệu người dân đang bị sống trong cảnh bị kềm kẹp của đảng cộng sản với cỡ 3 triệu đảng viên. Khác với các chế độ độc tài thuộc phe tả, phe hữu hay độc tài quân phiệt, chế độ độc tài cộng sản là một thứ độc tài toàn trị (totalitarian dictatorship). Độc tài toàn trị không những nắm giữ độc quyền về chính trị do một đảng duy nhất (độc đảng) nắm giữ mọi quyền hành của guồng máy nhà nước, mà họ còn nắm giữ toàn quyền cả trong lãnh vực kinh tế qua các công ty quốc doanh, tịch thu mọi ruộng đất của người dân v.v… Độc tài toàn trị còn khống chế cả về mặt văn hóa, tư tưởng, tôn giáo, tâm linh nữa. Đảng cộng sản còn lũng đoạn cả khu vực xã hội dân sự thông qua những cơ sở ngoại vi của đảng như Mặt trận Tổ quốc, Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ chí Minh, Hội Liên Hiệp Phụ nữ, Hội Liên Hiệp Thanh niên, Tổng công đoàn, Hội Nhà văn v.v… Tóm tắt lại là đảng cộng sản chiếm đoạt, thao túng gần như toàn bộ cả cái “Không gian xã hội” của quần chúng nhân dân.
Rõ ràng là trong suốt quá trình mấy ngàn năm lịch sử của dân tộc Việt nam chúng ta, chỉ có dưới chế độ cộng sản hiện nay, thì quần chúng nhân dân mới bị tước đoạt hết mọi quyền hành, mọi thứ tự do hành động trong cả các lãnh vực mà thông thường không do nhà nước can thiệp, điều động, kể cả dưới chế đô quân chủ chuyên chế (absolute monarchy).
Ngay như dưới thời Pháp thuộc, dù đó là một thứ chính quyền cuả quân thực dân đế quốc xâm lược, thì người dân vẫn có thể tổ chức điều hành các báo chí tư nhân, được quyền tự do ngôn luận. Các văn nghệ sĩ vẫn được tự do xuất bản, phổ biến tác phẩm của mình. Các hội đoàn thanh thiếu niên, sinh viên học sinh, các đoàn thể như Hội Hướng đạo, Hội Hồng Thập Tự, Hội Truyền bá Quốc ngữ… vẫn được tự do sinh hoạt, mà lại còn được khuyến khích nữa. Các tổ chức nhân đạo từ thiện của tư nhân và nhất là của các tôn giáo vẫn được hỗ trợ để hoạt động cho có hiệu quả tốt đẹp. Chánh quyền bảo đảm hỗ trợ cho một số tổ chức nào mà được công nhận “có ích lợi công cộng” (organisation reconnue d’utilite’ publique), điển hình như Hội Hồng Thập Tự, Hội Bác Ái Vinxentê… Các trường tư thục được hoạt động thoải mái v.v… Nói vắn tắt lại, thì chính quyền của thực dân Pháp không hề bóp nghẹt, kiềm chế khu vực xã hội dân sự như chánh quyền cộng sản bây giờ. Các tổ chức phi chánh phủ, bất vụ lợi (Non-govermental, Non-profit Organisations = NGO – NPO) được tự do hoạt động trong các lãnh vực xã hội, văn hóa, nghệ thuật, tôn giáo (miễn là không có những hành động bạo lực nhằm lật đổ chánh quyền thực dân của họ). Vắn tắt lại, các tổ chức NGO – NPO này được tự do hoạt động, mà không hề bị nhà nước làm khó dễ, kềm cặp để dành độc quyền cho các tổ chức tay sai của thực dân đế quốc, như cái lối của nhà nước cộng sản độc tài chuyên chế toàn trị đang áp dụng bây giờ.
Người cộng sản vẫn rêu rao khẩu hiệu : “Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, Nhân dân làm chủ”. Và họ còn vỗ ngực xưng mình là “đày tớ của nhân dân”. Nhưng mọi người đều thấy quá rõ ràng là : “Cán bộ cộng sản từ trên xuống dưới đều đã hết sức lộng hành, dối trá, đểu cáng, hách dịch đàn áp, bóc lột quần chúng nhân dân một cách tàn bạo dã man. Họ dùng cả mọi thủ đoạn côn đồ, dùng bạo lực để đánh đập những dân oan đi khiếu nại đòi ruộng đất bị họ tước đoạt. Họ dở đủ mọi thứ hành động vũ phu, tàn bạo đối với các tu sĩ và tín đồ các tôn giáo vốn ôn hòa, bất bạo động, điển hình vừa mới đây như trong vụ Chùa Bát Nhã ở Lâm Đồng, vụ Thái Hà, vụ Đồng Chiêm ở Hà Tây gần sát ngay thủ đô Hanoi, vụ Tam Tòa ở Đồng Hới…”
Thật là một sự sỉ nhục đau đớn, ê chề cùng cực cho cả một dân tộc vốn có trên 4000 năm văn hiến, mà lại bị sống dưới ách cai trị dã man tồi tệ của một bè lũ giả hình, dối trá, bất nhân bất nghĩa là cả tập đoàn lãnh đạo cộng sản ở Bắc bộ phủ hiện nay vậy.Phải nói ngay rằng : Chưa có thời kỳ lịch sử nào mà tình trạng tư cách luân lý đạo đức của giới cầm quyền ở nước ta lại sa đọa, xuống thấp suy đồi đến thế này.
Trở lại với chủ đề của bài viết là “Không gian xã hội”, thì cũng như đối với lịch sử của một dân tộc, thì đó chính là cái di sản, cái gia nghiệp (legacy, patrimony) thuộc quyền sở hữu của dân tộc đó, mà do bao nhiêu thế hệ tiền nhân đã xây dựng vun đắp lên. Thì ở đây, chính quần chúng nhân dân trong nước ta đã tạo dựng, bồi đắp và thành lập ra cái không gian xã hội đó. Và như đã trình bày ở trên, kể từ ngày đảng cộng sản lên nắm quyền cai trị, thì họ đã một mình một cõi chiếm đoạt toàn bộ cái không gian xã hội của dân tộc ta, nhân danh “ chủ thuyết marxist-leninist” do họ du nhập từ mãi bên Liên Xô
– Trung quốc, nhằm thiết lập một nền độc tài chuyên chế toàn trị về cả 3 khu vực “nhà nước”, “thị trường kinh tế” và “xã hội dân sự”. Họ ra sức tiêu diệt tôn giáo mà họ coi như là một thứ á phiện làm mê hoặc dân chúng. Họ xóa bỏ chùa chiền, nhà thờ, thánh thất, miếu đền và cả các đình làng. Họ cũng tiêu diệt mọi đảng phái và đoàn thể chính trị nào, mà không chịu tuân phục sự lãnh đạo duy nhất và triệt để của đảng cộng sản. Họ cũng dẹp bỏ mọi tổ chức hiệp hội tư nhân, để dành độc quyền hoạt động cho các đoàn thể là cơ sở ngoại vi của đảng cộng sản.
Qua chiến dịch “cải cách ruộng đất” và “tập thể hóa nông nghiệp”, đảng cộng sản đã tiêu diệt toàn bộ hệ thống lãnh đạo xã hội ở nông thôn, mà phải biết bao nhiêu thế hệ cha ông chúng ta mới xây dựng bồi đắp lên được, với những vị tôn trưởng, những bậc sĩ phu quân tử vốn được dân làng tín nhiệm và yêu mến, kính trọng.Và họ thay vào đó bằng các cán bộ đảng viên, cũng như nhân viên trong các cơ sở ngoại vi của đảng như Mặt trận Tổ quốc, Hội Liên hiệp Phụ nữ, Tổng Công đoàn, các cơ sở “Tôn giáo quốc doanh”…
Nhưng kể từ ngày chế độ cộng sản sụp đổ, tan rã ở Liên Xô và ở Đông Âu đã 20 năm nay, thì ai cũng thấy rõ là cái hệ thống quyền hành do đảng cộng sản áp đặt tại Việt nam, cũng như ở Trung hoa, đã có dấu hiệu nứt rạn trầm trọng, rệu rã cùng cực, đến nỗi không thể nào mà cứu vãn được nữa rồi. Hiện nay họ đang phải sử dụng những thủ đoạn tàn bạo một cách tuyệt vọng, nhằm cố duy trì, bảo vệ được cái guồng máy lỗi thời lạc hậu, đã không còn thu hút được sự hậu thuẫn ủng hộ của đa số quần chúng nhân dân lương thiện chân chính, như trong thời kỳ tranh đấu đánh đuổi quân xâm lược thực dân Pháp ngày trước đây được nữa. Đó là một điều khẳng định dứt khoát, dựa trên những sự kiện vững chắc, chứ không phải là do lối suy nghĩ dựa trên sự ước muốn chủ quan của một ai cả, như người Mỹ gọi là “wishful thinking”.
Trong bài tiếp theo, tác giả sẽ xin bàn chi tiết hơn về vấn đề “Làm sao chuẩn bị để phục hồi lại cái không gian xã hội của quần chúng nhân dân “, khi chế độ cộng sản sụp đổ ở Việt nam.
California, Tháng Hai 2010
© Đoàn Thanh Liêm


Trồng cây hay trồng người?
Ngô Nhân Dụng

“…Trong một nước Việt Nam mà nạn thất nghiệp vẫn trầm trọng khiến phải “xuất cảng” nửa triệu người ra ngoại quốc kiếm ăn, sự có mặt của gần 40,000 công nhân Trung Quốc để làm những công việc không chuyên môn là điều không thể hiểu nổi…”
Hai vị tướng về hưu ở Hà Nội mới đưa ra công khai một bức thư yêu cầu đảng Cộng Sản chấm dứt ngay việc cho người Trung Hoa thuê đất rừng Việt Nam để khai thác trồng cây. Họ viết những lời lên án và cảnh cáo giận dữ nặng nề: Tự sát! Cố tình phá hoại! Gieo tai hoạ cho dân! Thâm độc và tàn bạo!

Tại sao phải nổi giận như vậy? Hai tác giả bức thư đã nói đến hành động “bán rừng”, “mua rừng” nhưng có thể khiến người đọc nghĩ đến hai chữ “bán nước”. Nếu có quốc gia nào âm mưu “mua rừng” của nước ta thì thâm độc và tàn bạo thật!

Theo lá thư ngỏ trên, mười tỉnh ở khắp ba miền Việt Nam đã cho người ngoại quốc thuê tổng cộng hơn 300 ngàn mẫu (ha) đất rừng, trong dài hạn 50 năm. Trong số đó, gần 90% đất rừng là cho những người thuê đến từ lục địa Trung Quốc, Đài Loan và Hồng Kông, nói chung là các công ty của người Trung Hoa. Phần lớn các khu đất rừng cho thuê nằm ở vùng biên giới. Riêng trong tỉnh Lạng Sơn, sẽ cho thuê hơn 70 ngàn mẫu tây rừng, bằng một phần tư tổng số rừng cho thuê khắp nước. Lạng Sơn là nơi quân đội Trung Hoa đã phá tan thị xã thành bình địa trong cuộc chiến năm 1979.

Hai ông Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh viết: “Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước”. Hai ông cũng ám chỉ đến một âm mưu lâu dài khi viết thêm: “Đây là một hiểm hoạ cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của quốc gia”. Cho nên họ tố cáo, “Các nước mua rừng của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai hoạ cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo”.

Trước những những lời tố cáo của hai ông “tướng về hưu” trên, giới lãnh đạo đảng Cộng Sản và bộ máy chính quyền trung ương, như thường lệ, không ai thèm trả lời. Giống như họ từng bỏ qua không thèm trả lời mấy trăm nhà trí thức phản đối về vụ Bauxite. Họ gần như mặc nhiên coi việc cho người ngoại quốc thuê khai thác rừng là thuộc trách nhiệm của những cán bộ ký hợp đồng cho thuê, tức là các quan chức cấp tỉnh, hay thấp hơn!

Một lần nữa, chúng ta đứng trước một vấn đề luật pháp về quyền sở hữu và quyền sử dụng đất đai, mà chế độ hiện nay cố ý giữ chặt di sản từ thời Hồ Chí Minh để lại, sau khi làm cải cách ruộng đất. Nhà nước cộng sản đã tịch thâu tất cả đất đai của toàn dân với quy tắc “nhân dân làm chủ”, tạo cơ hội cho các cán bộ cộng sản mặc sức lạm dụng, tham nhũng vì họ nắm toàn quyền quyết định! Lạm dụng cơ chế để làm giầu là một đặc quyền của các đảng viên cộng sản; nhưng khi đặc quyền đó lại có thể tác hại đến chủ quyền đất nước và gây hại lâu dài thì mọi người dân Việt Nam phải thắc mắc, như hai ông Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh.

Luật pháp cộng sản coi tất cả đất đai đều thuộc quyền quản lý của nhà nước, không người dân nào có quyền làm chủ đất. Nhưng ai là người nắm quyền cấp giấy phép cho dân sử dụng đất, theo những điều kiện nào? Luật pháp không rõ ràng đầy đủ, tạo cơ hội cho các quan chức địa phương giải quyết tùy tiện, áp dụng linh động. Một công ty ngoại quốc muốn thuê đất làm trụ sở hoặc dựng nhà máy, cơ xưởng có thể phải chạy chọt với quan chức cấp huyện hay cấp tỉnh, hay phải xin phép từ trung ương, điều này tùy thuộc “mối làm ăn” lớn hay nhỏ. Việc cho thuê đất rừng chắc cũng theo lối này.

Quan chức cộng sản cấp tỉnh tại Lạng Sơn đã bác bỏ lời lên án “bán rừng” của hai vị tướng về hưu. Một viên giám đốc trong tỉnh nói rằng “Không có chuyện mua bán đất đai. Không chuyển nhượng sở hữu, mà chỉ có cho thuê!”

Nói như vậy là đánh bùn sang ao, cũng như không nói gì cả. Tất nhiên là ở trong nước Việt Nam bây giờ không ở đâu có chuyện mua bán đất đai hay chuyển nhượng quyền sở hữu đất đai. Vì theo hiến pháp tất cả đất đai trên toàn quốc là “của tòan dân”, không ai có quyền sở hữu để mà mua hay bán! Nhưng trong thế giới bây giờ, ngay tại những nước tư bản, “quyền sở hữu” không quan trọng bằng “quyền sử dụng”. Ban giám đốc các công ty như IBM, Bank of America, Coca Cola nắm nhiều quyền hơn hầu hết, nếu không nói là tất cả chủ nhân các cổ phần!

Trên nguyên tắc toàn dân Việt Nam chung nhau quyền sở hữu đất đai, nhưng đảng Cộng Sản chiếm độc quyền “lãnh đạo nhà nước và xã hội” quyền hành to lớn hơn tất cả các ban giám đốc của những công ty tư bản, vì không ai có thể thay đổi ban giám đốc như trong các đại hội cổ đông! Cho nên đảng Cộng Sản nắm độc quyền sử dụng và cho phép người khác sử dụng tất cả đất đai trong nước, từ đất xây nhà ở đến đất làm ruộng hay trồng rừng, đào ao thả cá hay dùng làm nghĩa địa!

Như vậy thì các công ty Trung Quốc không cần phải “mua đất” trồng rừng ở Việt Nam! Vì trong chế độ xã hội chủ nghĩa này không có ai “bán đất” cả. Các ông chủ người Tầu chỉ cần “thuê đất” thì họ cũng có quyền hạn không khác gì những nông dân Việt Nam đang được nhà nước cho phép sử dụng đất cầy ruộng! Đất để xây nhà cũng là đất được nhà nước cho phép dân sử dụng, mà quyền sử dụng không có gì bảo đảm là vĩnh viễn, không biết lúc nào nhà nước đòi lại để làm việc khác hay cho người khác dùng. Thời hạn tối đa người nông dân Việt Nam được phép sử dụng đất cũng là 50 năm, không lâu dài hơn các ông chủ Trung Quốc thuê rừng 50 năm! Nếu vậy thì các ông chủ Tầu có quyền sử dụng đất rừng Việt Nam lâu dài không khác gì các nông dân Việt Nam đang làm ruộng. Nếu họ mạnh vì gạo, vì tiền, thì họ còn nắm quyền thuê đất trồng cây lâu hơn nữa!

Cho nên hai ông Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh mới cảnh cáo: “Mất của cải còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn”. Họ là những người đã trông thấy hàng triệu đồng đội chết vì những lời kêu gọi lòng yêu nước. Bây giờ họ đứng trước mối hoạ mất nước!

Đó là chưa kể một điều đáng lo khác: Mối nguy trồng người! Bức thư ngỏ của hai ông tướng về hưu đã nói đến “mối nguy di dân” khi các công ty Đài Loan, Hồng Kông hay Trung Quốc đem người Tầu sang làm việc!

Hiện tượng trồng người đang diễn ra. Hiện nay ở Việt Nam đã có những làng của công nhân người Hoa làm trong các dự án do người Trung Quốc đứng thầu. Đã xảy ra nhiều vụ xung đột với dân bản xứ người Việt. Tháng Sáu năm ngoái, 200 công nhân người Trung Quốc đã tấn công dân chúng một làng ở Thanh Hóa, sau một vụ ẩu đả giữa một công nhân và người chồng của một bà chủ quán.

Cuối năm ngoái, nhật báo New York Times đã viết cả một bài về việc ”xuất cảng lao động” của Trung Quốc tại Việt Nam. Họ lấy thí dụ công trường xây cất nhà máy nhiệt điện chạy bằng than ở Trung Sơn, Hải Phòng. Trong bốn năm xây dựng, chỉ có mấy trăm người Việt Nam kiếm được việc làm ở đó, còn hầu hết là người Hoa, có lúc lên đến 1,500 công nhân Tàu. Họ sống trong những cư xá riêng, với các cơ sở cung cấp dịch vụ cho họ cũng do người Trung Hoa trông coi, bốn chung quanh kín cổng cao tường. Có cả một “nhà tắm hơi đấm bóp” mà người ta biết ở trong có những “dịch vụ đen tối” khác, treo bảng chiêu khách bằng chữ Hán!

Phóng viên Thời báo New York viết: “Cả một thế giới Trung Hoa mọc lên”, (an entire Chinese world has sprung up). Có cả một con đường treo bảng tên Quảng Tây Lộ! Tiệm ăn Tầu mang tên Quảng Tây treo bảng viết chữ Hán, quảng cáo, thực đơn bằng chữ Hán. Một nhóm công nhân người Hoa ngồi nhậu say sưa trong quán này, một anh họ Lâm nói với phóng viên Edward Wong của báo Times: “Tôi được gửi qua đây làm việc, để tròn bổn phận đối với tổ quốc” (I was sent here, and I am fulfilling my patriotic duty). Tất nhiên, anh ta nói đến tổ quốc Trung Hoa của anh.

Đó là mối hoạ di dân có thực. Chính quyền cộng sản vẫn mập mờ về chuyện giấy phép làm việc của các công nhân Trung Hoa sang Việt Nam. Phạm Chi Lan, cựu chủ tịch Phòng Thương mại Việt Nam nói với nhà báo Mỹ: Hiện nay có những làng hoàn toàn Trung Quốc. Chúng tôi chưa bao giờ thấy một hiện tượng như vậy trong các dự án của công ty người nước khác”. Trong một nước Việt Nam mà nạn thất nghiệp vẫn trầm trọng khiến phải “xuất cảng” nửa triệu người ra ngoại quốc kiếm ăn, sự có mặt của gần 40,000 công nhân Trung Quốc để làm những công việc không chuyên môn là điều không thể hiểu nổi.

Nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn nhẫn nhịn chấp nhận cho tư bản Trung Quốc và lao động Trung Quốc vào khai thác đất đai, hầm mỏ Việt Nam. Trong bài phóng sự trên Thời báo New York ngày 21 tháng 12 năm 2009, ký giả Wong cho biết ban giám đốc nhà máy điện sắp hoàn tất ở Hải Phòng còn kêu gọi chính quyền hãy cho thêm công nhân người Hoa vào làm những công việc không chuyên môn, để “hoàn tất dự án” kịp thời hạn. Đó là kiến thức và quan niệm của các quan chức cộng sản nước ta; họ chỉ nhìn vào cái lợi trước mắt. Người Trung Hoa thường tính kế lâu dài. Quản Tử nói: “Kế hoạch 10 năm không gì bằng trồng cây; kế hoạch 100 năm không gì bằng trồng người”. Trồng người có thể hiểu theo nghĩa bóng là giáo dục, còn nghĩa đen là đem “cấy người” vào sống trong những vùng đất mới.

Trong lịch sử, người Việt đã từng xâm chiếm đất đai của các nước Chiêm Thành, Chân Lạp, bằng cách di dân theo lối “tằm ăn dâu”. Giữa hai cuộc chiến tranh, trong lúc hoà hiếu tạm thời, bao nhiêu thế hệ người Việt đã đi qua các nước trên, khai phá đất đai và lập thôn lập xóm, từ thế hệ này sang thế hệ khác. Đó là một thứ kế “trồng người” theo nghĩa đen. Chúng ta đã biết kết quả của kế hoạch trồng người đó ra sao.

Cho nên có thể hiểu tại sao hai ông tướng về hưu Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh lại cảm thấy cay đắng và giận dữ trước một hoàn cảnh tương tự. Vì họ phải lo lắng thấy người Việt Nam có thể sẽ phải đóng vai giống như người Chàm và người Khờ Me đời trước.
Ngô Nhân Dụng
Nguồn: báo Người Việt, ngày 23/02/2010


Australia, Trung Quốc khôi phục đàm phán thương mại
VIT - Bộ trưởng Thương mại Australia Simon Crean không cho rằng việc bắt giữ Stern Hu có thể phá vỡ quan hệ thương mại đang lớn mạnh của hai nước Australia - Trung Quốc.



Ngày hôm nay, để con tàu Việt tộc có những thủy thủ vững vàng trên đại dương, ý thức về tự lập và tự cường, với tư cách là hạ tầng cho ý thức về Danh dự, phải là những điều được nhìn thấy nhiều nhất trong các sách giáo khoa đạo đức của nền giáo dục chúng ta.



Chuyên gia thuộc đại học Harvard dự báo: “Việc thị trường nhà đất sụp đổ sẽ ảnh hưởng xấu đến tăng trưởng kinh tế Trung Quốc, tốc độ tăng trưởng GDP chỉ còn từ 2% đến 3%."

Tổng số lượt xem trang