Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

Minh triết Việt và minh triết Hồ Chí Minh

Đầu năm chẳng muốn đưa những tin không hay mà chẳng thể đừng được. Ngày Tết nhưng vẫn còn những người sau song sắt, cả những người nông dân với những cuộc đời rớt nước mắt.

Minh triết Việt và minh triết Hồ Chí Minh
Trên đại thể, minh triết là “đạo lý đời thường”. Đạo lý này có tính chất đời thường vì, cũng như tính Phật, nó sẵn có ở mọi người. Nói cách khác, ai cũng có thể có minh triết.


- MONG NĂM 2010: LÝ TRÍ, PHÁP QUYỀN CHẾ NGỰ SỨC MẠNH CỦA “ HỔ QUYỀN” (blog Ph.V. Đào).


- GS-TS Nguyễn Minh Thuyết: “Vào Quốc hội mà không nói thì vào làm gì?” (VNEconomy).


Cựu TBT Lê Khả Phiêu: Tâm sáng mới dụng được người tài (ĐViệt).
- Hardline influence rising (The Straits Times/AFP).
anhbasam bình: - GS-TS Trần Ngọc Thơ: Tản mạn về mô hình kích thích kinh tế của Việt Nam (ĐTCK). Mặc dù chưa rõ tình trạng ngân hàng cho vay ưu đãi, trong chương trình kích thích kinh tế, đem lại hậu quả tới đâu (nói cho ngay là rất có thể tiền của dân vô túi các đại gia nhiều vô kể), trong khi đang phải thanh tra và kiểm tra dày đặc của Ngân hàng Nhà nước (NHNN) đối với các ngân hàng thương mại xem có đảo nợ hay có chuyển sang những kênh đầu tư khác hay không…?” Vậy mà ổng đã kết luận là thành công không thể phủ nhận của gói kích thích kinh tế nước ta.” Có lẽ đó là thành công về … “chính trị”, trước mắt?





Cái giá của Internet miễn phí
Tết sau song sắt


Mùa xuân nghĩ về những người tù

Lê Trần Luật

Mùa xuân là mùa của cảm xúc. Mùa xuân là mùa của tình yêu. Mùa xuân là mùa của đoàn tụ và xum họp. Mùa xuân là mùa của hy vọng về tương lai.
Có những người đón mùa xuân trong tâm trạng ngập tràn niềm vui. Có những người đón mùa xuân trong nổi cô đơn buồn tủi. Có những người không biết mùa xuân đến từ bao giờ.
Không biết có ai nghĩ về những người dấn thân cho công lý đang đón mùa xuân ở trong chốn lao tù hay không. Họ đã hy sinh nhiều mùa xuân của mình để hy vọng dân tộc thực sự có một Mùa Xuân. Tôi đã nghĩ về họ theo trật tự thời gian trong những trải nghiệm của mình.

Người tù số một- blogger Điếu Cày.
Tôi chưa từng gặp anh bao giờ, nhưng anh là khởi sự đầu tiên của tôi cho cuộc đấu tranh vì công lý. Tôi ngưỡng mộ lòng yêu nước của anh. Dù không được là luật sư cho anh nhưng tôi luôn tin chắc rằng anh vô tội. Hoàng sa, Trường sa mãi mãi là của anh, của mỗi người dân Việt chúng ta. Hết mùa xuân này anh sẽ trở về trong vòng tay thương yêu và kính trọng của mọi người.

Người tù số hai- ký giả Trương Minh Đức
Tôi là luật sư của anh. Tôi được nói chuyện nhiều lần với anh ở trại giam Cầu ván- Kiên giang. Anh có đôi mắt đầy kiên quyết. Một mình anh 3h sáng đi rải tryền đơn từ cầu Bình triệu đến cầu Khánh hội. Anh viết phóng sự về những vụ án oan sai ở Kiên giang. Anh giúp dân oan làm đơn khiếu kiện. Anh đã gọi Tòa án là “Tà án”, Viện kiểm sát nhân dân là “Viện cố sát nhân dân”. Tại tòa anh đã mạnh dạn hô to: “ Đả đảo cộng sản”. Hình ảnh anh bị lôi lên xe cảnh sát cho đến bây giờ vẫn ám ảnh tôi. Tôi nghiệm ra rằng đấu tranh cần có những người kiên cường như anh. Trong trại giam Cầu ván anh đã giúp một người bạn tù tên Vượng thoát khỏi bản án oan sai đến 15 năm. Người đó bây giờ được tự do vẫn hay gửi quà thăm nuôi “bố Đức”. Anh bị kết án 5 Mùa xuân.

Người tù số ba- kỹ sư Phạm Bá Hải
Tôi gặp anh ở trại giam B34- Bộ Công an. Tóc anh đã điểm bạc nhưng đôi mắt vẫn toát lên sự thông minh sáng ngời. Tôi nói với anh: “Anh phải thấy hành động của anh là không phạm tội thì tôi mới làm luật sư cho anh được”. Anh nói:“ Đúng, đúng, tôi đang cần một luật sư như vậy”. Hai hôm sau tôi trở lại trại giam để bàn với anh về bài bào chữa của tôi. Anh tỏ ra là một nhà lý luận khá sắc sảo. Anh là người phân tích cho tôi thấy đa nguyên đa đảng đơn thuần chỉ là một khoa học về chính trị. Anh phải hy sinh 5 mùa xuân cho cái gọi là khoa học về chính trị.

Người tù số bốn- dân oan Lương Văn Sinh
Tôi gặp anh vào một ngày nắng gắt ở trại giam Hàm tân. Anh thấp người nhưng rắn chắc. Anh bị chuyển từ tội danh : “ Lợi dụng các quyền tự do dân chủ” sang tội “ Gây rối trật tự công cộng”. Anh nói anh bị lừa nhận tội và bị đe dọa nếu kháng cáo sẻ tăng hình phạt. Tại tòa anh đưa ra hình ảnh hết sức sinh động: “ Con chim bị phá tổ còn kêu la thảm thiết huống chi tôi là con người bị mất hết nhà cửa, đất đai mà bảo tôi đừng khiếu nại, hay biểu tình”. Tòa lạnh lùng đáp: “ Người không được so sánh như chim”. Kết quả anh bị tuyên 2 mùa xuân, không biết khi về anh có tổ ấm nào để nương thân không.

Người tù số năm- người tù đặc biệt Phan Văn Sào
Sở dĩ tôi nghĩ anh là người đặc biệt vì không biết gọi anh như thế nào. Anh không phải là những nhà đấu tranh, cũng không phải là dân oan. Anh khiếu kiện vì một mảnh đất của một người hảo tâm hiến tặng cho Nhà Nước để làm Trường mẫu giáo. Một phần mảnh đất này bị một gia đình chức sắc địa phương chiếm làm của riêng- vị bí thư xã. Anh cực kỳ thông minh và sắc sảo trong lập luận dù anh ít học. Do sợ bị phát hiện, nên anh đã đo chiều dài của mảnh đất bị chiếm dụng bằng cách chạy xe từ đầu này sang đầu kia của mảnh đất. Sau đó tính vòng quay của bánh xe và nhân với chu vi. Tại Tòa anh đã làm cho Viện kiểm sát nhiều lần“ bí” vì khả năng lập luận hết sức lo-gich của mình. Trước khi bị kết tội “ Vu khống” anh bị cho là “có dấu hiệu tâm thần” và buộc phải “chữa bệnh”. Đây là mùa xuân thứ hai anh không được về với vợ con mình.

Người tù số sáu – Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa
Tôi gặp anh trong vụ kiện biểu tình. Anh trầm ngâm và hay suy tư. Suốt chặng đường đi cùng anh từ Hải Phòng đến Hà Nội, anh chỉ nói đôi câu. Anh bảo sau này anh sẻ viết một tác phẩm văn học để nói lên “thực trạng” xã hội hiện nay (xin thay đổi chữ dùng của anh ). Sau đó anh bảo phải hành động cụ thể chứ viết lách không ăn thua gì. Vâng! Anh đã hành động rất cụ thể bằng cách treo biểu ngữ trên cầu Lạch tray và cầu Lai cách. Anh bị mất 5 mùa xuân cho hành động cụ thể của mình.

Người tù số bảy- sinh viên Ngô Quỳnh
Khi hay tin em được trả tự do sau chín ngày bị giam giữ. Tôi lập tức có mặt ở Hà Nội để gặp em. Em gầy, đẹp trai và rất thư sinh. Em kể tôi nghe sự việc và những ngày trong tù. Tôi lại nhận định sai lầm là Quỳnh sẻ không bị khởi tố. Tối hôm đó em ngủ lại khách sạn với tôi. Chiều hôm sau tôi hay tin an ninh của Bộ Công an đang xét nhà và đọc lệnh khởi tố em. Đó là lần đầu cũng như lần sau cùng tôi nhìn thấy em- tác giả của những chiếc bong bóng nhân quyền cho Việt Nam. Đã hai mùa xuân rồi em không sum họp cùng gia đình.

Người tù số tám- nữ chiến sỹ can trường Phạm Thanh Nghiên.
Có quá nhiều kỷ niệm với con người này, tôi không biết phải viết gì. Nghe nói Viện kiểm sát đã rút lại một phần cáo trạng truy tố về hành vi tọa kháng tại nhà của em, nhưng nếu đúng như thế thì chắc chắn phiên phúc thẩm sắp tới sẽ có nhiều điều thú vị. Em bị mất bốn mùa xuân nhưng em mãi mãi là mùa xuân trong lòng mọi người.

Người tù số chín- thiên tài Trần Huỳnh Duy Thức.
Tôi nói với bạn tôi: “Anh Thức có dấu hiệu của một thiên tài” . Bạn tôi bảo: “ Đó thật sự là một thiên tài rồi chứ còn dấu hiệu gì nửa”. Anh phải mất mười sáu mùa xuân cho hành động kiên cường không nhận tội của mình. Nhưng nếu đúng như nhận định của anh về “năm tận” “năm vong” thì tôi hy vọng anh chỉ mất chưa đến một nửa trong số đó.

Người tù số mười- người tù vĩ đại nhất của lịch sử hiện đại Việt Nam- linh mục Nguyễn Văn Lý

Chẳng biết Cha đã mất bao nhiêu mùa xuân rồi nữa. Chỉ thầm cầu nguyện cho Cha được bình an trong chốn lao tù.

Còn biết bao nhiêu người đấu tranh đang đón mùa xuân trong bốn bức tường , tôi chợt nhớ đến câu: “Mỗi người dân Việt Nam là một người tù hờ”.

Nguồn: Blog Lê Trần Luật - http://letranluat.multiply.com/journal/item/10/10





Việt Nam phải là một không gian kinh tế thống nhất
Nguyên Phó thủ tướng Vũ Khoan đánh giá: “Có thể nói rằng, "khoán 10" đã trở thành một biểu tượng về công cuộc đổi mới ở nước ta”.



- Làng “Vũ Đại” kho cá xuất khẩu (VNEconomy).

- Quyết tâm dập tắt các đám cháy rừng Hoàng Liên (ĐCS/TTX)
- Bí mật rừng chè cổ thụ ngàn năm chưa từng biết đến ở VN (VTC).

- Nước ngầm bãi giữa sông Hồng – nguồn tài nguyên chờ khai thác (thiennhien.net)
- Làng ‘cõi âm’ ngày cuối năm (VE).


Tết không còn là Tết cho trẻ em nghèo-- DCVOnline
Cho rất nhiều gia đình Việt Nam, Tết bắt đầu trong nghèo khó

Thành phố Hồ Chí Minh – Không có chuyện ăn Tết cho Đoàn Hùng năm nay. Khi lễ hội tưng bừng xảy ra đón mừng Năm Con Cọp, bắt đầu ngày đầu năm hôm nay 14 tháng Hai, cậu bé 12 tuổi này không ở trường học, nhưng ngược lại tất tả bán vé số rong trên đường phố. Bố mẹ em mất việc khi xưởng may chuyên xuất cảng áo quần và giày dép nơi họ làm việc bị đóng cửa. Em Đoàn Hùng không là trường hợp riêng lẽ, theo Bộ Giáo dục, có 138.000 học sinh trung học và cấp hai đã bỏ trường trong năm học 2007-2008. Con số này đã gia tăng lên 147.000 kể từ ngày đó.

“Nhà nước có nhiều chính sách như phát sách miễn phí, miễn đóng tiền học cho trẻ em ở vùng miền núi và nông thôn chẳng hạn,” nhưng điều đó không đủ “để mang trẻ em trở về lại dưới mái trường. Lạm phát làm người ta nghĩ đến miếng ăn và áo quần để mặc trước,” người cầm đầu Vụ Xã hội của Quốc hội Việt Nam bà Trương Thị Mai nói.

Trong năm rồi 2009, Việt Nam đạt được tỉ lệ phát triển ở mức 5.2 phần trăm, thấp nhất trong 11 năm qua. Trong ba tháng đầu tiên của năm 2009, tỉ lệ này chỉ 3.1 phần trăm.

Sự khủng hoảng kinh tế ảnh hưởng những cơ sở kinh doanh cấp trung bình và nhỏ, nhưng chính hai cấp kinh doanh này là động lực chính thúc đẩy nền kinh tế địa phương. Điều này có nghĩa là xuất cảng ít đi và vỡ nợ, phá sản nhiều hơn.

Con số được Bộ Lao động, Thương binh và Xã Hội công bố hôm tháng Ba năm ngoái cho thấy vào cuối tháng Hai năm 2009, khoảng 938 hãng đã đóng cửa và 976 cơ sở xuất cảng cắt giảm hàng, làm 74.500 người mất việc.

Tăng thêm áp lực cho tình trạng thất nghiệp này, là khoảng 3.000 công nhân Việt Nam bị mất việc ở nước ngoài giờ trở về lại nước.

Hùng bán khoảng 20 vé số mỗi ngày, thu được khoảng 20.000 ngàn đồng (1 đô-la). Không như những năm vừa qua, Đoàn Hùng không có thời gian để mơ màng đến những cái bánh làm bằng gạo nếp truyền thống hay áo quần mới mà Hùng và chị của mình thường nhận được từ bố mẹ trong những ngày tết.

Mặc dù bố mẹ em đã được một việc tạm thời ở một công ty xây dựng và sẽ có đủ để cúng ông bà theo truyền thống Tết Việt Nam, tương lai vẫn còn bất ổn.

Rất nhiều hãng đã giảm mức tiền thưởng cho công nhân hay lương tháng 13 dành cho Tết.

Nhiều gia đình đã phải cắt giảm chi tiêu cho thực phẩm, bảo hiểm sức khỏe và chuyện học của con cái. Họ cũng lấy làm lo lắng cho cái viễn cảnh gía cả gia tăng, như tiền điện, sẽ bị tăng vào tháng Ba này.

Tình trạng này rất nghiêm trọng vì nghèo túng đã tràn lan ngay trước khi có cơn khủng hoảng kinh tế.

Trong một đất nước có 86 triệu người dân, khoảng 7.6 triệu trẻ em thiếu nhà ở thích ứng, 5 triệu em thiếu cơ sở vệ sinh căn bản, 2.4 triệu em khác không có nguồn nước sạch và 3 triệu trẻ bị suy dinh dưỡng.

© DCVOnline








,
- 5 người đàn bà cùng cư trú ở một thôn, cùng bị tuyên án tù trong một phiên tòa vì tội “chống người thi hành công vụ”, từng phải đón cái Tết đầu tiên trong cuộc đời ở trại giam.
Họ là những người nông dân chân chất, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, trú tại thôn Do Lộ, xã Yên Nghĩa, Hà Đông, TP Hà Nội.
5 người đàn bà, mỗi người một hoàn cảnh, một số phận bất hạnh khác nhau nhưng đã đấu tranh hết mình để giữ những tấc đất cuối cùng khi Hà Tây sáp nhập về Hà Nội. Cái giống nhau duy nhất giữa họ, có chăng là ở chỗ: đều bị tạm giam cùng một ngày, cùng phải đón một cái Tết đầu tiên của cuộc đời trong trại giam, cùng đau đáu ngóng trông về người thân, gia đình trong thời khắc giao thừa, cùng ngồi bó gối bên trong song sắt để mơ về nồi bánh chưng đêm giao thừa...
Đêm giao thừa một năm về trước
Trong tâm trí của mình, những người phụ nữ nơi thôn Do Lộ không thể quên được ngày họ bị Tòa án nhân dân tỉnh Hà Tây (cũ) xét xử vì tội "chống người thi hành công vụ" cách đây hơn 1 năm về trước.
Trong số 5 bị cáo, ngoại trừ bà Lê Thị Hòa có trình độ 12/12, là đảng viên đang bị đình chỉ sinh hoạt Đảng, tháng 6/2008, bị Công an xã Yên Nghĩa xử phạt hành chính vì “gây rối trật tự công cộng”, tất cả những người còn lại đều chỉ có trình độ văn hóa 3/10 hoặc 3/12.

"Đã mấy năm nay chúng tôi không có Tết"
Tôi ngỏ ý muốn được gặp chị Hòa, người phụ nữ mà người dân thôn Do Lộ thường tỏ ra ái ngại mỗi khi nhắc tới nhưng người dân nơi đây can ngăn: "Có 2 lí do khiến nhà báo không nên gặp. Thứ nhất, nếu hỏi về cuộc đời chị ấy hay về nguyên do khiến chị ấy phải đi tù, kiểu gì chị ấy cũng chửi bới hoặc đuổi đánh. Thứ 2, giờ này chắc cái Hòa đi chợ chưa về. Nó còn phải đi bán từng mớ rau, kiếm ngày ít tiền mua gạo nuôi cha mẹ già".
.."Giờ thì chẳng còn ruộng nữa mà gieo cấy. Làng xóm bắt đầu vắng hoe. Trai làng có sức thì đi làm thuê nơi trung tâm thành phố Hà Nội, người già thì nằm trong nhà trốn cái rét. Là nông dân vốn từng tần tảo trên những thửa ruộng mà Tết đến vẫn phải đi đong từng mớ gạo, từng cọng rau" - chị Mạo thở dài.
Chợt rùng mình khi nghĩ đến tiếng cười chát chúa mà cay đắng của chị Hòa, thương cho ước muốn tìm một người đàn ông để nương tựa của chị Xuân. Lời của chị Mạo như một câu hỏi lớn mà chưa có lời đáp: "Có ai giải những nỗi đau đớn cho chúng tôi hay không? Làm thế nào để những đứa con, cháu tôi không phải xấu hổ vì bản lý lịch trích ngang đã nhuốm màu đen của mẹ?".

Cần Thơ: Công an xã nổ súng, một người chết, ba bị thương
TTO - Khoảng 13 giờ ngày 13-2, một vụ nổ súng đã xảy ra tại ấp Trường Tây, xã Trường Thành, huyện Thới Lai, TP.Cần Thơ làm một người chết, ba người bị thương nặng.
Anh Đinh Văn Tươi Em, người nhà các nạn nhân cho biết: trưa nay gia đình ông Đinh Văn Tiếp, ngụ ấp Trường Tây A, xã Trường Tây cùng con cháu trong gia đình sang nhà sui gia chúc Tết; trên đường đi đã gặp các công an viên xã Trường Thành đi xe mô tô đuổi theo chặn lại.
Một công an viên nhảy xuống chặn anh Đinh Công Thoại (cháu ông Tiếp) cho rằng anh có liên quan đến vụ đá gà hôm trước. Ông Tiếp nhảy vào can ngăn liền bị công an này dùng súng bắn xối xả vào người.
Vụ nổ súng làm cả bốn người trong gia đình ông Tiếp bị thương rất nặng được gia đình chuyển lên Bệnh viện Đa khoa Trung ương Cần Thơ cấp cứu.
Đến chiều tối cùng ngày ông Đinh Văn Tiếp đã chết tại bệnh viện, anh Tú (con ruột ông Tiếp). Hai người cháu là anh Chánh và anh Hải bị thương nặng đang được các bác sĩ bệnh viện cấp cứu.
Hiện vụ án đang được cơ quan chức năng điều tra làm rõ.


Đĩa bay Việt Nam xâm nhập thị trường Nhật
(VietNamNet) - Đĩa bay Tosy đã trở thành đồ chơi công nghệ cao đầu tiên của Việt Nam có mặt ở Nhật Bản trong trung tuần tháng 2 này.

- Ý thu giữ 500.000 tấn hàng giả của Trung Quốc (TBKTSG)

Tổng số lượt xem trang