Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Finely Dandy........

-Finely Dandy........

'..The secrets of American success are transparent yet difficult to quantify. Americans’ pragmatism, opportunism, fair-mindedness, inventiveness, adaptability, optimism, and, above all, their inherent competitiveness offset their tendencies toward violence, impatience, self-righteousness, and unpredictability, their fondness for novelty and celebrity for their own sake, and their self-assertion en masse – getting there, as they like to say, “fastest with the mostest.”...'.
The matter is that:
 I see no one of these characteristic for now.
Let me be frank, George H. Wittman:
1/ For Vietnamese, the word 'Pro-Sino' is synonym of leprosy and ..
2/ ..we aren't going to watch on America's ass in this leprosy.
I think: for your brain,  it is - anyway - short and clear enough to realize, it isn't?
I said: There is two great laws prescribes China's collapse 
Every Vietnamese ordinary student is much smarter than any American thinker, Stephen M. Walt warns. 
Project Syndicate, National Post via RCW
American Spectator, FP via viet-stucies
******************************

Vietnam 3DRũ tiền đứng dậy sáng lòa. 
Vietnam socialism's  Equality.
'Đưa vồ vập ngồi ôm ly sữa trắng
rồi cau mày 'nhạt lắm em không ăn'
đứa bò lê bò lết ở ngoài sân
'chờ mẹ nó mua về cho ...củ sắn.'

Đảng vĩ đại - dĩ nhiên - hơn củ sắn
bò đi con, đã có Đảng, lo chi
hát đi con, đã có Đảng, lo gì
'Vui nhẹ đến trên môi cười hy vọng'


Tám mươi năm đời ta có Đảng
hôm nay ôn lại quãng đường dài
cởi truồng nhớ lúc đắng cay
sông không còn nước, hết ngày lại đêm


mùa xuân đó con chim én mới
rộn đồng chiêm chấp chới trời xanh
đòi ta gương vỡ lại lành
lành rồi lại vỡ luanh quanh xó nhà


...giặc thuê hết non cao biển rộng
cổ phần tên Nòi giống Tổ tiên
lòng người cắt đất ngăn miền
núi sông một khúc ruột liền chia trăm


lũ yêu-nước lột da dân nước
còn mồ cha còn rước voi dày
tiền đà nhúng sạm bàn tay
biết chi đau đớn cỏ cây Đồng bào. 


Đảng ta đó, còn tay còn mắt?
Đảng ta đây, tim sắt gan đồng
Đảng ta muôn vạn công nông
sớm trưa góp nhặt từng đồng nuôi con 
  
Bee.net via viet-studies
Photo: diendan.camnanggiadinh.com.vn
viet-studies Jan. 2
3





-vietnam boyz - mafiovi


--
Giữa Mạc Tư Khoa Nghe Câu Hò Nghệ Tĩnh?
Dandy, isn't it?
So let's listen to it.
'....Ngày xưa Người ra đi vì câu hò xứ sở
tìm khắp bốn phương trời con đường lên no ấm...'
the matter is that:
1/ Nếu Cha Ông ta - trước Bác - hơn người thì đã khỏi phải để con cháu khốn nạn thế
2/ If we're so cool, thì sáng tạo mẹ nó ra con đường, rồi cho kẻ khác 'tìm khắp bốn phương trời' chơi, Ha ha...

3/ thôi thì bỏ qua cái đó, Bác đã tìm ra. Con đường đó giản dị vô cùng:
All men are created equal
Dân chủ-Cộng hòa,
Độc lập cho Dân tộc, Tự do cho Nhân dân,
Dân giàu (trước) , Nước mạnh (sau),
dân là gốc, tất cả vì dân
Câu hỏi là: vì cái con khỉ gì mà sau 100 năm kể từ khi Bác đi tìm 'khắp bốn phương trời' (1911), sau hơn 65 (1945) năm Bác tìm ra, và sau hơn 30 (1980) năm hòa bình mà nhà con vẫn '...cuối xóm ghép đôi mái tranh nâu trăng cài truớc sau..'?

-



Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 20)
VRNs (27.01.2011) - Sài Gòn – Ngụ ngôn 63
Con cáo sửa soạn bộ lông cho thật đẹp rồi từ giã rừng già để ra biển nghỉ hè. Cáo ngang nhiên đi lại trên bãi biển. Cáo nhìn trời nhìn mây, nhìn sóng nhìn cát cười vui: “Ôi đẹp quá”. Cáo ta mua cua ghẹ, tôm và nhiều thứ hải sản khác, ngồi nhai ngấu nghiến. Vừa ăn cáo vừa quăng vỏ tôm cua trên cát. Chưa hết, cáo còn gọi nhiều loại bánh trái, vừa ăn vừa ngắm cảnh tuyệt vời. Cáo cũng tiếp tục quăng đủ thứ vỏ xuống cát. Ăn xong, cáo ngủ ngon lành.
Chiều xuống, cáo tỉnh giấc nhìn chung quanh. Thấy bao nhiêu là rác, vỏ tôm cua và giấy gói la liệt, cáo hét lớn: “Biển thật không văn minh gì cả, dơ bẩn quá”. Chê bai xong, cáo phóng chạy về rừng, không cần nghỉ hè nữa.
Ngụ ngôn 64
Thỏ đi phương xa về học được hai bài học: Nói thật và Công bằng. Hổ và sư tử cấm loài  đi loan truyền loại giáo thuyết “phản động” ấy. Rừng xanh có hai thứ luật là luật của rừng và luật của thời tiết. Luật rừng là ai mạnh thì thắng, ai yếu thì biến. Luật thời tiết là mưa thì rừng ướt, nắng thì rừng khô, không loài nào được có ý kiến. Thế nhưng mỗi khi trời nắng, cọp bảo đang mưa thì mọi con thú phải đồng thanh hô: “Trời đang mưa”
Thỏ bảo: “Ở đồng bằng có đôi phần khác biệt. Mưa thì bảo mưa, nắng thì bảo nắng. Và không ai được chiếm của cải người khác”. Hổ và sư tử nói: “Làm gì có chuyện ấy!”
Để “đi thực tế”, hổ và sư tử hạ sơn, viếng miền đồng bằng. Đang phóng như lao, hai chúa sơn lâm nghe tiếng người đồng bằng hét to: “Dừng lại, nguy hiểm, dây điện giật chết đó”. Sư tử và hổ theo luật rừng không tin là con người nói thật. Sợi dây nhỏ xíu ấy mà làm chúa sơn lâm chết được ? Hai con thú ấy gầm lên, phóng thẳng tới, dùng chân quấn dây điện định bứt tung đi.
Chiều hôm ấy dân làng được một bữa ăn thịt cọp đúng nghĩa đen.
Ngụ ngôn 65
Năm hết Tết đến. Hoa mai nói với hoa đào: “Mình góp phần làm cho mùa Xuân thêm đẹp”. Hoa đào bảo: “Vậy mà sau Tết họ quăng mình đi.”
Bình hoa nhựa nghe vậy bật cười: “Hai chị thật quá nên bị loại là đúng rồi. Cứ giả giả như em đây thiên hạ đem chùi rửa rồi chưng hoài”.
Mùa Xuân nghe vậy ứa nước mắt.
Gioan Lê Quang Vinh, VRNs
 

Tổng số lượt xem trang