Tốt nghiệp tiến sĩ luật, tướng Hưởng có một thời gian rất dài được đào tạo và chinh chiến ở ngoài nước trước khi về nắm cục Mỹ (gọi tắt thế cho dễ nhớ) đầu những năm 90, thế kỉ trước.
Thế nên ông có mặt, dĩ nhiên phía sau hậu trường, gần như xuyên suốt toàn bộ quá trình bình thường hóa quan hệ Việt-Mỹ, từ thuyết phục Mỹ bỏ cấm vận Việt, thuyết phục …Việt kí kết WTO cho tới bây giờ, khi ông rời bộ Công an sang giữ chức phái viên Thủ tướng.
Hơn 10 năm trở lại đây, tất cả các quan chức ngành ngoại giao Mỹ (ngang cấp) khi vào Việt Nam đều đề đạt yêu cầu được gặp riêng ông. Trong một số cuộc gặp như thế, các nhà báo được ông cho phép tham dự nhưng không được đưa tin.
Wikileak tiết lộ 2 bức điện đánh đi từ sứ quán Mỹ tại Hà Nội, báo cáo nội dung làm việc giữa Tướng Hưởng và phái đoàn Mỹ về Bộ Ngoại giao. Beo sẽ đăng nguyên văn hai bức điện và ngay sau đó là xả băng, cũng nguyên văn, toàn bộ cuộc đối thoại để thấy sự xảo trá đến hài hước của ngành ngoại giao, và chắc chắn không riêng gì ngoại giao Mỹ.
Vì xả băng nguyên văn nên sẽ rất dài, khó theo dõi. Beo sẽ nhấn chữ bold những phần ngược nhau nhất giữa nội dung bức điện và cuộc trao đổi. Băng ghi âm này là của nhà báo Nguyễn Như Phong, hiện là Tổng biên tập báo Năng lượng mới.
Bức điện thứ nhất, đánh đi lúc 14h ngày 11/9/2008, 1 tiếng sau khi cuộc gặp kết thúc. Toàn văn như sau:
TÓM TẮT: Cuộc gặp ngày 11 tháng 9 giữa thứ trưởng Nguyễn Văn Hưởng và Đại Sứ thể hiện sự phấn khởi về phát triển mạnh mẽ của quan hệ song phương. Thứ trưởng Hưởng đưa ra một cách nhìn trái ngược về việc mở rộng khu lãnh sự TP Hồ Chí Minh, phủ nhận việc chính phủ Việt Nam hạn chế hoạt động của các nhà ngoại giao, và phàn nàn về các buổi gặp gỡ với người bất đồng chính kiến. Tướng Hưởng yêu cầu các nhà ngoại giao Mỹ cần phải thông báo trước với Bộ trưởng và chính quyền địa phương về các cuộc gặp “nhạy cảm”. Ngoài ra, Tướng Hưởng còn bày tỏ ý kiến về việc xâm chiến lãnh thổ của Trung Quốc tại vùng biển phía Nam Trung Quốc, và không vui khi thiếu sự hỗ trợ của Mỹ cho Việt Nam. Hưởng nói bộ trưởng Lê Hồng Anh sẽ thăm Hoa Kỳ vào một ngày không xa. KẾT THÚC TÓM TẮT
----------------------------------
HO CHI MINH CITY CONSULAR DISTRICT
VĂN PHÒNG LÃNH SỰ TẠI THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
----------------------------------
Đại Sứ yêu cầu Việt Nam gấp rút công nhận Hồ Chí Minh là khu lãnh sự đầy đủ chức năng, đảm bảo với tướng Hưởng rằng nhân viên lãnh sự sẽ không có mưu đồ đối lập (hidden agenda) khi họ đi ra khỏi thành phố Hồ Chí Minh. Tướng Hưởng công nhận các nhà ngoại giao Mỹ không phải là mối nguy hiểm, nhưng phía Nam Vietnam có những vùng với “đặc tính riêng biệt” bao gồm những nơi tập trung dân tộc thiểu số, đặc biệt là người Khmer. Việc mở rộng khu vực lãnh sự phải chú ý tới những “đặc tính riêng biệt” này. Khi được hỏi, Hưởng phủ nhận việc Việt Nam ngăn cản công tác của những nhà ngoại giao, và nhấn mạnh là các nhà ngoại giao Hoa Kỳ từ Hà Nội và Thành Phố Hồ Chí Minh có thể đi tới bất cứ đâu họ muốn. Tướng Hưởng nói rằng đây là lẩn đầu tiên ông ta nghe tới vấn đề này.
Đồng thời, tướng Hưởng nhắc tới việc Bộ trưởng thường xuyên nhận được những lời phàn nàn của chính quyền địa phương về việc các cuộc gặp giữa nhà ngoại giao Mỹ với người bản xứ. Lấy ví dụ như cuộc gặp gần đây giữa nhân viên tại TP HCM với những người bất đồng chính trị. Tướng Hưởng giải thích rằng những cuộc gặp gỡ như vậy sẽ không mang lại hiệu quả, thúc đẩy những hoạt động phạm pháp, và thể hiện rằng Mỹ hỗ trợ cho những hoạt động chống phá chính phủ. Tướng Hưởng nói rằng chính quyền cấp bộ trưởng (national level MPS officials) hiểu được mong muốn của Hoa Kỳ được gặp những người như thế, nhưng cần phải tôn trọng chính quyền địa phương. Hưởng yêu cầu phía Hoa Kỳ cần phải thông báo trước với chính quyền địa phương về những cuộc gặp như thế, và đề nghị phía Mỹ phải có một công văn trực tiếp và chính thức (direct and official line of communication) cho Bộ trưởng về những cuộc gặp với những “nhân vật nhạy cảm”. Đại Sứ Mỹ giải thích rằng các nhà ngoại giao Mỹ trên thế giới thường xuyên giao tiếp với tất cả thành phần trong xã hội. Hưởng ghi nhận khi sự tin tưởng đang phát triển với Mỹ, Mỹ cần phải hiểu rằng vẫn còn một nhóm người Việt nhạy cảm với vai trò của Hoa Kỳ. Hưởng hứa sẽ cùng Đại sứ giải quyết về vấn đề này.
-----------------------------------------
REGIONAL SECURITY AND THE SOUTH CHINA SEA
AN TOÀN KHU VỰC VÀ PHÍA NAM VÙNG BIỂN TRUNG QUỐC
-----------------------------------------
Hưởng bày tỏ rằng an toàn khu vực, hòa bình và sự thịnh vượng sẽ không đạt được nếu không có sự hiện diện của Hoa Kỳ. Ngoài ra, sự hiện diện của Hoa Kỳ góp phần bình ổn quan hệ khu vực. Hưởng nhấn mạnh rằng Việt Nam muốn tạo những mối quan hệ tốt với tất cả các quốc gia, đặc biệt là các nước láng giềng. Thế nhưng, Việt Nam không thể chấp nhận việc xâm chiếm lãnh thổ của Trung Quốc ở vùng biển phía Nam Trung Quốc. Bày tỏ sự hỗ trợ tuyệt đối của Bộ trưởng cho cuộc hội thoại về an ninh sắp tới vào tháng mười, Hưởng mong muốn cuộc hội thoại sẽ đề cập sâu hơn về vấn đề này. Đáp lại việc không hài lòng của Hưởng về việc Hoa Kỳ không hỗ trợ Việt Nam trong vấn đề vùng biển phía Nam Trung Quốc, Đại sứ khẳng định rằng US hỗ trợ quyền của các doanh nghiệp Mỹ được làm ăn hợp pháp với Việt Nam.
MICHALAK
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ (kì 2)
- Cuộc gặp của Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng với Thứ trưởng thứ nhất Bộ Ngoại giao Mỹ John Negroponte ngày 11-9-2008
- Chào ông
- Chào ông
Tướng Hưởng:
- Tôi biết Ngài từng ở Sài Gòn khá lâu. Hôm nay gặp nhau, tôi muốn nghe tâm sự của ngài?
Negroponte:
- Lần đầu tiên tôi trở lại Việt Nam kể từ năm 1973 cũng là một thời gian khá dài. Tôi có thời gian làm việc 4 năm ở ĐSQ Hoa Kỳ tại Sài Gòn ngày xưa.
Tướng Hưởng:
- Từ đó ngài đã có lần nào quay lại chưa?
Negroponte:
- Chưa, bây giờ quay lại Việt Nam tôi thấy điều kiện và hoàn cảnh đã khác nhiều. Cũng nhờ những nỗ lực của hai chính phủ, chúng ta đã gặt hái được những điều tốt đẹp.
Tướng Hưởng:
- Tôi đồng ý. Tôi rất vui mừng được đón tiếp ngài tại Bộ Công an. Quan hệ tốt của hai nước đã tạo cơ hội cho các cơ quan có cơ hội cùng làm việc. Tôi cũng đã có cơ hội được đến thăm Hoa Kỳ 3 lần, được tiếp kiến ngài Tổng thống và phải nói thực rằng, đánh giá sự phát triển của hai nước chúng ta ngày càng toàn diện. Xin cảm ơn Đại sứ đã gửi tôi bức ảnh chụp với Tổng thống Bush. Tôi biết rằng ngài Thứ trưởng trong chuyến đi Việt Nam lần này giải quyết rất nhiều vấn đề trong quan hệ hai nước. Hôm nay Bộ Công an được tiếp ngài, hy vọng được nghe ý kiến của ngài về quan hệ với Bộ Công an.
Negroponte:
- Trước hết tôi thấy rằng hai quốc gia chúng ta còn nhiều lĩnh vực mà chúng ta có thể tiếp tục làm việc, cộng tác với nhau nhiều hơn. Tôi biết cách đây một tuần, cộng sự viên của chúng tôi, ông Kappes đã có dịp được làm việc với ngài. Ngài Kappes với tôi có một thời gian dài được làm việc gần gũi với nhau, khi mà lúc đó đó tôi là Giám đốc tình báo quốc gia. Tôi là người thuyết phục ngài Kappes trở lại làm việc cho Chính phủ vì ngài đó đã về hưu nhưng tôi thuyết phục thì ngài ấy trở lại. Đấy là một trong những lĩnh vực mà chúng ta có thể hợp tác.
Chúng tôi đã làm việc với ngài Bộ trưởng và Thứ trưởng Bộ Ngoại giao để nói lên mong muốn của chúng tôi để những nhân viên của chúng tôi ở Tổng lãnh sự quán ( TLSQ) Mỹ tại TP HCM có được những cơ hội để thực hiện công việc lãnh sự của họ sâu rộng ra. Bởi vì những sự việc giới hạn hiện tại họ đang gặp phải, họ có cơ hội nới rộng những dịch vụ lãnh sự ở những nơi tôi nghĩ họ nên có mặt ở đó. Tôi mong ngài hiểu rằng tất cả những gì chúng tôi muốn làm hoàn toàn không có ý định giấu diếm trong công việc lãnh sự mà bổn phận chúng tôi phải làm. Việc này chúng tôi sẽ làm việc với Bộ Ngoại giao Việt Nam. Chúng tôi muốn nói với ngài là để tất cả nhân viên của Bộ Công an Việt Nam biết được sự di chuyển của nhân viên Hoa Kỳ khi họ thực hiện bổn phận của họ. Tôi nói với ngài để tỏ lòng biết ơn nếu trong tương lai ngài Đại sứ của chúng tôi có cơ hội được làm việc với ngài để giải nghĩa những chi tiết về những việc mà tôi vừa trình bày.
Tướng Hưởng:
- Tôi rất hiểu ý nghĩa của việc TLSQ tiến hành công việc. Trong quan hệ của chúng ta ngày càng phát triển thì việc mở rộng các hoạt động, phạm vi của cơ quan đại diện các ngài thì tới được các tỉnh, thành phố khác là cần thiết. Tôi thông báo cho ngài rằng, các hoạt động của ngài Đại sứ và bộ phận khác vẫn bình thường, từ trước tới giờ, chúng tôi đã tạo điều kiện cho các ngài tốt và sẽ tiếp tục như vậy.
Chúng tôi không coi hoạt động của nhân viên ngoại giao Hoa Kỳ đe dọa an ninh Việt Nam. Điều này tôi đã khẳng định với ngài Đại sứ trong một dịp làm việc cách đây khoảng một tháng. Tuy nhiên, chúng tôi có tính đến đặc điểm từng vùng miền. Đặc điểm vùng miền này là vùng dân tộc, đặc biệt là dân tộc Khmer. Ở đây cũng có những mối quan hệ về đường biên giới, cho nên những bước mở rộng của chúng ta còn phụ thuộc vào những đặc điểm này và chúng ta phải tính toán những bước đi cho phù hợp.
Chúng tôi khẳng định trong những cái như vậy cũng không có trở ngại gì đối với nhân viên của ngài Đại sứ. Tóm lại, tôi rất ủng hộ ý kiến của Bộ Ngoại giao. Tôi ghi nhận ý kiến của ngài và sẽ có phản ứng tích cực.
Negroponte:
- Tôi có một điều muốn làm rõ, nếu tôi nói sai thì ngài Đại sứ sẽ sửa cho tôi. Trong việc lãnh sự, ví dụ như xảy ra tại Cà Mau thì hiện thời nhân viên lãnh sự của Hoa Kỳ xuất phát từ Hà Nội phải đến Cà Mau làm việc, nhân viên của Hoa Kỳ tại TP HCM lại không được phép đến Cà Mau làm việc.
Tướng Hưởng ( quay sang hỏi các cán bộ giúp việc):
- Có phải như thế không?
Một sĩ quan trả lời:
- Báo cáo anh, không hẳn là như thế. Đứng về mặt phạm vi thì đúng là theo quy định của hai bên thì phạm vi hoạt động lãnh sự của TLSQ tại TP HCM thì chỉ trong phạm vi đấy thôi. Cũng như TLS của ta ở San Francisco thì Hoa Kỳ cũng chỉ cho trong phạm vi đấy thôi. Thế nên về mặt nguyên tắc thì khó nhưng trên thực tế ta vẫn tạo điều kiện cho họ đi.
Negroponte:
- Chúng tôi không giới hạn hoạt động của Tổng lãnh sự quán Việt Nam tại San Francisco. Tôi nghĩ rằng, về việc này chúng ta cần phải có một cuộc đối thoại để chúng ta có thể tìm được một giải đáp thực tế cho vấn đề này. Tôi chỉ đề nghị thế thôi.
Tướng Hưởng:
- Những vấn đề cụ thể tôi sẽ làm việc với ngài Đại sứ nhưng tôi nghĩ không có giới hạn nào. Tôi chưa thấy có việc nào Sứ quán phải cử nhân viên từ Hà Nội vào, tôi nghĩ các nhân viên của Tổng lãnh sự quán tại TP HCM khi đi thì các ngài có thể thay mặt Đại sứ ở đây, không có gì cản trở. Chúng tôi sẽ kiểm tra lại, chúng ta sẽ điều chỉnh. Tôi nghĩ ngài Đại sứ có thể ủy quyền Tổng lãnh sự quán đi gặp. Sao phải từ ngoài này vào? Ngày hôm nay tôi mới được nghe thấy việc này. Nếu đúng như vậy thì từ hôm nay, Tổng lãnh sự quán có thể đi thay các ngài từ Hà Nội vào.
Negroponte:
- Rất vui mừng. Cảm ơn ngài.
còn tiếp -TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ (kì 3)
Tướng Hưởng:
Hôm nay có ngài Thứ trưởng ở đây cùng ngài Đại sứ, tôi cũng nói về việc tiếp xúc địa phương ở Việt Nam , nhân viên của các ngài ở đây có nhiều vấn đề mà địa phương người ta phàn nàn. Tôi nhận được rất nhiều ý kiến của địa phương, người ta rất khen ngài Đại sứ trong thời gian vừa qua đã chịu khó xuống các tỉnh, thăm các nơi nghèo khó, thăm các trại mồ côi… Người ta rất trân trọng ông Đại sứ về một số việc làm nghĩa cử. Thế nhưng một số nhân viên Tổng lãnh sự quán Mỹ tại TP HCM gần đây thường hay gặp không chính thức với những người mà địa phương họ cho rằng đó là những người chống đối chính quyền. Tôi hiểu rằng việc đó sẽ giúp cho các ngài tìm hiểu về thông tin, về khía cạnh này, khía cạnh khác cho nên phía Bộ Công an tôi không có ý kiến gì. Thậm chí, tôi từng nói với ngài Đại sứ rằng có thể đi gặp thêm một số người nữa. Tôi nói về vấn đề này có tính chất xây dựng, làm thế nào để giúp cho địa phương và cơ quan lãnh sự có quan hệ tốt. Tôi cũng nói với ngài Thứ trưởng rằng, mặc dù như vậy nhưng mà các địa phương cũng không có hành vi gì cản trở các nhân viên ngoại giao làm việc cả. Đây là vấn đề nhạy cảm. Chừng mực nào đó thì một số cán bộ địa phương người ta nghĩ rằng các ngài đứng sau những người có tính chất chống đối. Trong quá trình hoạt động thì vẫn còn có những tồn tại như vậy, chúng ta phải hợp tác làm thế nào để sự phối hợp đó được tốt.
Michalak:
- Tôi khẳng định với ngài Thứ trưởng rằng, trong việc thúc đẩy quan hệ giữa hai nước chúng ta, nhất là quan hệ giữa Hoa Kỳ và dân tộc Việt Nam ngày càng tốt. Vì vậy nên những vấn đề quan tâm của tôi về Tổng lãnh sự quán cũng là những vấn đề mà chúng tôi thấy rằng chúng ta cần có sự hợp tác rất tốt, chúng ta tạo điều kiện cho những nhân viên của Tổng lãnh sự quán và địa phương hoàn thành tốt nhiệm vụ của họ.
Negroponte:
- Vâng thưa ngài, tôi muốn nói với ngài một điều đầu tiên là nếu như ngài nghĩ lại và thấy rằng tất cả những chuyện gì xảy ra giữa mối quan hệ Hoa Kỳ và Việt Nam trong 8 năm qua, trong thời kỳ của Tổng thống Bush thì tôi cho rằng ngài sẽ đến một kết luận rằng mối quan hệ giữa hai nước chúng ta đã có những bước tiến rất tốt. Vâng thưa ngài, chúng tôi muốn nói rằng chúng tôi không có một chú ý đặc biệt nào trong cuộc gặp với người nào đó hoặc có chú ý nào đe dọa đến Việt Nam . Vâng, tất cả những hoạt động của chúng tôi đã xảy ra là vì chúng tôi muốn hiểu rõ thêm suy nghĩ của những người dân Việt Nam và đây có thể nói những khác biệt trong lịch sử, chính trị, hoặc là những quan điểm trong quá khứ giữa hai nước chúng ta nhưng chuyện đó không phải là quan trọng. Vâng, dựa theo tất cả những điều phát biểu của ngài, tôi thấy rằng trong tương lai giữa ngài và ngài Đại sứ của chúng tôi ở đây sẽ phải gặp nhau thường xuyên hơn nữa để chúng ta có những dịp để mà bàn làm cho những việc hiện thời đã hữu ích rồi càng hữu ích thêm.
Tướng Hưởng:
- Tôi nhất trí với ngài. Tôi với ngài Đại sứ thì dường như lúc nào công việc nóng bỏng thì chúng tôi lại gặp nhau.
Negroponte:
- Tôi nghĩ rằng ngài Thượng tướng và ông Đại sứ nên gặp nhau trước khi tất cả các sự việc đó xảy ra.
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ (kì 4)
Tướng Hưởng:
- Tôi rất quý trọng ngài đại sứ. Tôi cũng khẳng định với ngài rằng trong quá trình chúng ta quan hệ thì chúng ta cũng thấy được lợi ích của hai quốc gia ở khu vực này có những vấn đề tương đồng với nhau. Trong các cuộc trao đổi với những đồng nghiệp với tôi ở một số nước, có người gợi ý với tôi rằng, nên quan hệ với Hoa Kỳ nhằm để chống một nước nào đó. Tôi hỏi họ rằng, tôi thấy nước các ngài cũng quan hệ với Hoa Kỳ, có phải là để chống nước chúng tôi không? Chính sách đối ngoại của chính phủ Việt Nam là mong muốn làm bạn với tất cả các nước trên nguyên tắc tôn trọng độc lập chủ quyền của nhau, và đôi bên cùng có lợi. Chúng tôi không có ý nghĩ là dựa vào nước này để chống lại một nước khác. Thế giới này là thế giới mà các mối quan hệ cùng nhau tồn tại và cùng nhau phát triển. Như ngài biết, chúng tôi cũng phải giải quyết rất nhiều vấn đề với các mối quan hệ với các nước trong khu vực. Chúng tôi muốn quan hệ tốt với họ, chứ không phải là chống họ. Đặc biệt như Trung Quốc, chúng tôi muốn quan hệ tốt với họ, chúng tôi không muốn gây nên mối bất hòa nào, dù là nhỏ nhất với Trung Quốc. Thời gian qua, Trung Quốc thực sự có những quan hệ thúc đẩy rất tốt trên nhiều mặt cho sự phát triên kinh tế hai nước. Nhưng việc biên giới đường lưỡi bò họ đưa ra là không thể chấp nhận được, đó là chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam . Chúng tôi rất ủng hộ chương trình về cơ chế đối thoại chiến lược và cái đó chúng ta có thể trao đổi với nhau. Riêng mối quan hệ với đồng nghiệp chúng tôi tại Mỹ, có sự cam kết là chúng tôi sẽ đi sâu về vấn đề này. Tôi mong Bộ Ngoại giao các ngài sẽ ủng hộ quan hệ của chúng tôi.
Negroponte:
- Vâng, cảm ơn ngài. Tất cả những điều ngài phát biểu đều rất thú vị. Chúng tôi cũng vậy, chúng tôi không bao giờ theo đuổi mối quan hệ với Việt Nam mà phải hy sinh một quốc gia khác, chúng tôi sẽ không theo đuổi mối quan hệ giữa chúng tôi với Trung Quốc mà hy sinh một quốc gia khác. Vấn đề biển Đông giống như ngài đã nói, Chính phủ Hoa Kỳ không về một phía nào cả, nhưng chúng tôi tin tưởng rằng tất cả những công ty kinh doanh của Hoa Kỳ trong lĩnh vực này phải có quyền để thúc đẩy các hoạt động kinh doanh của họ tốt. Ngài nói tất cả những hợp tác giữa Bộ của ngài và rất nhiều bộ, ngành khác của Hoa Kỳ, nhất là trong lĩnh vực chống khủng bố, chúng tôi hoan nghênh điều đó. Sau này, nếu ngài có dịp sang Hoa Kỳ, hình như ngài sắp sang Hoa Kỳ thì phải, thì tôi chào đón ngài sang Hoa Kỳ.
Tướng Hưởng:
- Có lẽ sắp tới chúng tôi sẽ có một đoàn thăm Hoa Kỳ, ngài Bộ trưởng của chúng tôi sẽ đi.
Negroponte:
- Vâng, điều đó rất tuyệt.
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ (kì 5)
Tướng Hưởng:
Tôi cũng nói với ngài rằng, chuyến đi sang Hoa Kỳ tháng 6 vừa qua tôi đã gặp được tất cả các cơ quan liên quan đến hợp tác với chúng tôi, tôi cũng đã đến cơ quan mà ngài đã từng phụ trách, nói tóm lại là chúng tôi đã tìm được tiếng nói chung. Chúng tôi đang xây dựng cơ chế hợp tác để đạt kết quả tốt. Điều đó tôi vẫn đang giấu ngài Đại sứ.
Hôm nay tôi rất vui mừng, ngài là một chuyên gia về Việt Nam , một nhà lãnh đạo biết tiếng Việt, đối với tôi đây là một điều lý thú. Tôi hy vọng ngài sẽ dẫn dắt quan hệ hai nước chúng ta đạt được nhiều thuận lợi. Chúng ta đang xây dựng lòng tin, lòng tin ấy đang ngày càng tăng lên. Chúng ta phải làm sao để cho người dân hai nước chúng ta hiểu rằng nếu mối quan hệ của chúng ta tốt thì mối quan hệ vật chất, tinh thần của họ cũng tốt lên. Làm sao chúng ta để cho nhân dân Việt Nam cũng như trong khu vực thấy được vai trò của Hoa Kỳ, Hoa Kỳ đến để giữ gìn hòa bình chứ không phải mang đến chiến tranh. Như ngài biết, nhân dân Việt Nam rất nhạy cảm về vấn đề này. Ngài thông cảm rằng đất nước chúng tôi đang trong quá trình phát triển và đang hoàn chỉnh các mối quan hệ xã hội nên còn có rất nhiều vấn đề phải làm. Tôi nói với ngài rằng, tôi rất ấn tượng với ngài Đại sứ, chúng tôi có những cuộc trao đổi rất thân thiện. Tôi hiểu rằng, nếu ngài Tổng thống Bush chưa làm xong trong nhiệm kỳ này, thì chính sách của Mỹ với Việt Nam vẫn không có gì thay đổi. Qua các buổi gặp với các cơ quan của Hoa Kỳ, tôi cũng tiên lượng được vấn đề này. Tôi đánh giá rất cao vai trò của ngài, trong việc xây dựng mối quan hệ, Bộ Ngoại giao là rất quan trọng.
Negroponte:
Ý của ngài nói về vai trò của Bộ Ngoại giao là rất quan trọng thì tôi không dám đánh giá, nhưng tôi chia sẻ những ý kiến lạc quan mà ngài vừa phát biểu. Tôi còn nhớ, sau chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Bush, thì ngay ngày hôm sau, sau khi trở về nước, tôi và ngài Tổng thống có gặp nhau và lúc đó ngài Tổng thống đã tỏ ra rất hồ hởi đối với tất cả mối quan hệ giữa nhân dân hai nước chúng ta. Cảm ơn ngài ngày hôm nay đã tiếp tôi và tôi mong sẽ trở lại trong tương lai.
Tướng Hưởng:
Tôi với ngài Đại sứ đã có cam kết rồi, hai bên sẽ hợp tác tốt với nhau để giải quyết, thúc đẩy mối quan hệ không chỉ riêng hai chúng tôi. Tôi và Đại sứ đây có hứa ăn cơm với nhau một bữa nhưng vẫn chưa ăn với nhau được. Hôm nay chúng ta có thể kết thúc tại đây.
Còn tiếp
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ (kì áp cuối)
II- Tướng Hưởng ăn tối với Đại sứ Michael Michalak
Mở đầu cuộc gặp, đại sứ Michael Michalak hỏi Tướng Hưởng về tình hình biển Đông và nói muốn có vai trò tại khu vực này.
Tướng Hưởng:
- Nếu Mỹ quan niệm rằng Mỹ muốn đứng giữa mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc thì chúng tôi cho rằng đó là một hạn chế của Mỹ về khu vực. Nếu chỉ nghĩ về quan hệ song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc thì đó sẽ rất hạn chế do chính sách này động đến 6 nước trong khu vực Đông Nam Á, đụng đến vùng biển của Nhật Bản, toàn bộ đường biển quốc tế, do đó không thể chỉ coi là quan hệ song phương Việt Nam – Trung Quốc. Trong khi Mỹ nói rằng, Mỹ sẽ cùng các nước trong khu vực đảm bảo sự ổn định, hòa bình trong khu vực, trong đó có quyền lợi của Mỹ. Trong khi tôi làm việc với CIA, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao tại phòng làm việc của tôi đều nói rằng lợi ích của Mỹ và Việt Nam trong khu vực đều bị ảnh hưởng bởi chính sách biển Đông của Trung Quốc.
Đại sứ Michalak:
- Lợi ích và mối quan tâm của chúng tôi về biển Đông là những con đường hàng hải quốc tế và đã được quốc tế công nhận. Về phương diện cá nhân mà nói, nếu hỏi rằng chính sách biển Đông của Trung Quốc có phải thái quá không, thì đúng là thái quá. Nhưng theo quan điểm của Chính phủ mà nói thì chúng ta có nhiều vấn đề, nhiều nội dung, nhiều lợi ích chúng ta cần cân bằng. Trước hết, về biển Đông và các tranh chấp ở biển Đông là của khu vực này, gắn liền với lợi ích các nước trong khu vực do vậy tại sao các nước trong khu vực không tự giải quyết, không quan tâm đúng mức mà lại đợi sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Tướng Hưởng:
- Chúng tôi không yêu cầu Mỹ can thiệp. Tôi chỉ muốn hỏi rằng những chính sách ấy có ảnh hưởng tới quyền lợi của Mỹ hay không. Còn tất nhiên về quan hệ song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc, thì chúng tôi phải tự bàn bạc giải quyết với nhau.
Đại sứ Michalak:
Chúng tôi đã bày tỏ thái độ rất rõ ràng, cần duy trì khu vực này ở trạng thái mở đối với các hoạt động thông thường và cần phải làm như vậy. Chúng tôi cũng muốn hỏi xem Việt Nam khả năng đi xa đến mức nào, nếu như tôi đưa tàu sân bay vào khu vực tranh chấp đó thì liệu ngài có đi cùng tôi ra tàu sân bay tham quan không?
Tướng Hưởng:
- Nếu ngài đưa tàu sân bay vào đó để nhằm mục đích răn đe, hay cảnh giới thì đó sẽ là một sai lầm lớn. Cúng tôi phải mời tàu sân bay của các ngài ra khỏi khu vực tranh chấp ngay lập tức. Chúng tôi nói về phương diện khác, phương diện về thái độ. Thí dụ gần đây, cơ quan tình báo hai nước thường đặt vấn đề trao đổi tin về chống khủng bố và một số việc khác. Muốn vậy, quan điểm hai bên phải phù hợp. Về chủ quyền của mình tại một số hòn đảo ở biển Đông, Việt Nam có những dấu ấn lịch sử tại đó để minh chứng.
(Hai người nói về món ăn và khẩu vị)
Tướng Hưởng:
Những người chống đối Nhà nước trước đây, chúng tôi vẫn cho phép họ gặp những nhân viên nước ngoài trong đó có các nhân viên ngoại giao Mỹ. Thế nhưng những người nước ngoài sau khi đã được gặp mặt những nhân vật này thường đưa ra những thông tin không chính xác. Tôi thấy, tất cả những người mới của sứ quán đều vào Huế để gặp Nguyễn Văn Lý hay xin gặp Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân. Ngài giải thích với tôi, đó là những nhân vật mà phía Mỹ quan tâm. Nên ngài phải rút kinh nghiệm rằng, sau này có đi địa phương cứ đi vào các trại mồ côi, người ta nhìn vào các ngài sẽ khác.
Đại sứ Michalak:
- Cảm ơn ngài Thứ trưởng, ngài đã rất có nhã ý tạo điều kiện cho tôi gặp những người chúng tôi cần, và tôi đánh giá cao sự giúp đỡ của ngài. Năm ngoái cũng có trường hợp Việt Nam bắt quay về nước ngay tại sân bay, không cho nhập cảnh. Chúng tôi đã nói với những người dân của mình rằng, nếu bạn thuộc một tổ chức nào đó thì rất có thể khi nhập cảnh Việt Nam . Chúng tôi cũng nói với họ rằng, chúng tôi không nhất trí với các quy định của pháp luật Việt Nam và hai bên sẽ thảo luận thêm về vấn đề này. Các ngài đã cho phép Thượng nghị sĩ James Webb đến thăm 2 chủng viện phía Bắc và phía Nam . Tất cả những điều này đã có tác động rất tích cực đối với quan hệ song phương Việt – Mỹ. Tuy nhiên như vậy là chưa đủ. Và những điều chúng ta đang nói đây là để cùng nhau tìm ra một phương thức phù hợp. Chúng tôi muốn bố trí một chuyến thăm nữa của Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế (UB). Tại chuyến thăm lần trước, UB đã làm không được tốt lắm và lần này tôi biết họ sẽ làm thế nào. Và tôi cho rằng, việc tạo điều kiện cho họ làm việc tại Việt Nam sẽ góp phần quan trọng thúc đẩy quan hệ hữu nghị 2 nước. Chúng tôi đi bất cứ đâu cùng họ, họ nói lại những điều họ cảm nhận, chúng tôi nói lại những điều chúng tôi cảm nhận và đại diện Bộ Ngoại giao Mỹ đã không nhất trí với những gì mà UB báo cáo lại. Hãy cứ để cho họ đến những nơi mà họ muốn, nói những gì mà họ muốn, còn chúng tôi sẽ nêu lên ý kiến riêng của bản thân. UB khuyến nghị đưa Việt Nam vào danh sách CPC nhưng Bộ Ngoại giao Mỹ đã nói: “Không, không có lý do để làm như vậy”. Gần đây có một tổ chức quốc tế mà tôi không nhớ tên chính xác (nếu các ngài muốn tôi sẽ gửi lại sau) đã nói rằng Việt Nam đang thoát dần khỏi vị trí các nước đứng đầu trong việc ngăn cản người dân thực hành quyền tự do tín ngưỡng. Do vậy, tôi nghĩ rằng Việt Nam nên để đoàn UB phát biểu những gì họ muốn để nếu khi họ trở về Mỹ họ có đưa ra những báo cáo tiêu cực về tình hình tôn giáo Việt Nam thì các bạn có thể dẫn chứng từ báo cáo của tổ chức quốc tế kia và báo cáo từ Bộ Ngoại giao Mỹ về sự khác biệt. Tôi tin rằng, ngài có rất nhiều ý kiến về những điều tôi vừa nói.
Tướng Hưởng:
Chúng tôi chưa từng phản đối những phái đoàn như vậy khi vào Việt Nam , chúng tôi rất hoan nghênh đoàn UB.
Đại sứ Michalak:
Quan điểm của Bộ Công an là đồng ý phải không?
Tướng Hưởng:
Tất cả nhân viên ngoại giao phải tôn trọng pháp luật Việt Nam . Những người đang trong quá trình điều tra thì không được gặp bất cứ ai kể cả thân nhân. Còn những người đang thụ án trong trại giam, nếu các ngài có nhu cầu, chúng tôi sẽ tạo điều kiện. Như chúng tôi đã cho phép các ngài gặp Lê Thị Công Nhân vào dịp Tết vừa qua, nhưng đối với ông Hùng, người đang trong quá trình điều tra thì không gặp được. Mai tòa tuyên án ông Hùng, các ông đến mà xem.
Đại sứ Michalak:
Tình hình sức khỏe của ông Hùng tốt chứ?
Tướng Hưởng:
Sức khỏe tốt.
Đại sứ Michalak:
Chúng tôi cũng thấy Nhân rất khỏe mạnh.
Tướng Hưởng:
Ông khiến tôi nghĩ sứ quán chỉ làm một việc nhân quyền
Đại sứ Michalak:
Cười
Tướng Hưởng:
Tôi là bạn của ông, bạn thân nữa là khác. Tôi còn là bạn của lãnh đạo FBI. Ông có nghĩ là bản thân Mỹ nên nhìn lại mình trong các hoạt động quốc tế, những cái gì Mỹ làm đều chỉ làm hình ảnh của Mỹ xấu đi. Đó là vì các hoạt động của Mỹ ở Iraq , Afghanistan . Mặc dù chúng tôi biết Mỹ đã giúp đỡ rất nhiều cho các thành viên quốc tế nhưng hình ảnh Mỹ đang bị ảnh hưởng tiêu cực hơn rất nhiều. Trái lại, Trung Quốc lại có thể làm tốt hơn. Nếu các ngài cứ tiếp tục chính sách của mình như hiện nay, sẽ bị coi là can thiệp vào công việc nội bộ của các nước. Tôi thấy trong bài phát biểu nhậm chức của Obama có cái mới đó là Mỹ muốn thay đổi vị thế trên trường quốc tế. Mỹ muốn thay đổi quan hệ của các nước đối với Mỹ. Tôi chỉ khuyên ngài rằng, quan hệ hữu nghị Mỹ - Việt đang ở mức tốt nhất từ trước tới giờ, thế nhưng về lịch sử mà nói rằng, cái gì mà Mỹ mang lại cho Việt Nam vẫn còn rất nặng nề đối với đa số người dân Việt Nam. Để có thể thoát khỏi quá khứ, Mỹ nên thúc đẩy quan hệ hữu nghị với Việt Nam hơn nữa, không những thế còn cải thiện được trong nhận thức và tăng sự tin tưởng lẫn nhau. Việc Tổng thống Obama cũng nói Mỹ sẽ giúp đỡ quốc tế về các vấn đề phòng chống bệnh dịch, môi trường hơn là việc sử dụng sức mạnh quân sự đối với các nước khác. Chúng tôi rất hoan nghênh đoàn UB TDTG QT Mỹ tới Việt Nam và hoan nghênh cả những đoàn khác đến thăm và làm việc tại Việt Nam để tạo điều kiện cho mối quan hệ hữu nghị trở nên tốt hơn. Chúng tôi đảm bảo họ không bị khủng bố ở Việt Nam .
Đại sứ Michalak:
Vấn đề là khủng bố theo định nghĩa của ai?
Tướng Hưởng:
Không để bất cứ công dân Mỹ nào chết ở Việt Nam do tội phạm khủng bố. Đó là điều hy vọng nhất của tôi. Phải phân biệt rõ, chúng tôi có quyền cho hoặc không cho nhập cảnh Việt Nam . Còn chúng tôi không cho phép ai, chúng tôi sẽ thông báo cho các ngài lý do cụ thể. Hôm nay chúng ta chấm dứt ở đây thôi.
Đại sứ Michalak:
Lần tới tôi sẽ mời ngài tới nhà tôi và ăn một số món ăn Việt Nam.
Tướng Hưởng:
Hiện nay, tình hình kinh tế đang trong giai đoạn khó khăn. Trong lãnh thổ Việt Nam có rất nhiều tội phạm từ các nước đến nên Việt Nam sẽ phải kiểm soát rất chặt về xuất nhập cảnh và sẽ xử lý rất kiên quyết. Tôi học từ người Mỹ đấy. Tôi sẽ cho kiểm tra từ giày lên đầu.
Đại sứ Michalak:
- Tôi thấy, khi chúng ta gặp nhau thì các chủ đề cuối buổi thường hay nhất cho nên lần sau cần bắt đầu từ các vấn đề còn bỏ dở ở các buổi trước đó. Nhưng những điều chúng ta thảo luận với nhau đều là không chính thức, nằm ngoài văn bản.
Tướng Hưởng:
-Vì chính thức hay không thì ông vẫn là Đại sứ, còn tôi vẫn là Thứ trưởng Bộ Công an.
Đại sứ Michalak:
- Tôi cũng mừng là ngài đã đề cập đến ông Obama cũng như ông đã nói Mỹ nên nhìn lại bản thân mình và đó cũng là những điều mà nhân dân chúng tôi nhìn lại trong toàn bộ quá trình tổng tuyển cử.
Tướng Hưởng:
- Để một dịp khác chúng tôi sẽ nói với ngài những gì chúng tôi nhìn nhận về Mỹ. Nếu chúng tôi áp dụng đường lối kinh tế như Mỹ, chúng tôi sẽ thất bại. Nếu chúng tôi có các hoạt động như của Mỹ đối với Lào, Campuchia, hình ảnh Việt Nam sẽ xấu đi rất nhiều.
Đại sứ Michalak:
- Vậy cách nhìn của Việt Nam về Lào và Campuchia như thế nào?
Tướng Hưởng:
- Vậy xin hỏi quan điểm của các ngài?
Đại sứ Michalak:
- Theo tôi được biết thì quan hệ của Việt Nam với Lào và Campuchia là quan hệ anh em.
Tướng Hưởng:
- Lịch sử của chúng tôi có những giai đoạn gắn với nhau, để bảo vệ đất nước, chống lại kẻ thù chung. Chỉ tiếc rằng Việt Nam quá nghèo không thể giúp nhiều cho họ. Mỹ chỉ cần bớt đi số tiền sản xuất vài quả tên lửa, và đem giúp Lào thì Lào sẽ trở nên khá hơn. Chúng tôi coi Lào, Campuchia như anh em, thậm chí chúng tôi còn coi họ là anh.
Đại sứ Michalak:
- Ngài có biết 2 nước này nhận được viện trợ ODA nhiều hơn Việt Nam không?
Tướng Hưởng:
- Tôi chỉ biết rằng Trung Quốc giúp đỡ nhiều hơn Mỹ.
Đại sứ Michalak( cười) :
- Nếu tôi nhập ngũ thì có lẽ giờ tôi cũng là tướng rồi và vẫn có thể gặp ngài để nói hết những điều tôi muốn. Theo quy tắc lễ tân, vị trí của tôi ngang với vị trí của tướng 3 sao, thậm chí 4 sao.
Tướng Hưởng:
- Khi ngài nghỉ hưu ngài không được gọi là tướng nữa, nhưng chúng tôi vẫn được.
Đại sứ Michalak:
Nhưng khi tôi nghỉ hưu vẫn được gọi là đại sứ và đại sứ quán vẫn nhớ đến tôi.
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ ( kì 6)
Bức điện này đánh đi lúc 20h20 ngày 12/2/2011 bởi Virginia Palmer, tham tán chính trị sứ quán Mỹ.
Nội dung bức điện này rất đáng ngờ, không biết có phải bị làm giả hay không, vì bên cạnh những nội dung ngược 180 độ với sự thật, còn có cả những chi tiết bịa ra thêm. Ngay cả thời gian diễn ra cuộc gặp cũng không đúng. Bữa cơm tối giữa Tướng Hưởng và Đại sứ Mỹ tại một nhà hàng ấm cúng trên đường Xuân Diệu vào ngày 10/2, không phải ngày 8 như trong bức điện.
Đó là lần đầu tiên Palmer gặp Tướng Hưởng. Bà này khiến Beo phục lăn khi dám tự tiêm lấy (thuốc chống tiểu đường) trước khi ăn.
Toàn văn bức điện như sau:
TÓM TẮT: Trong bữa tiệc tối với Đại Sứ Hoa Kỳ ngày 8 tháng 2, Nguyễn Văn Hưởng, Thứ Trưởng Bộ Công An, một nhân vật quyền lực, bày tỏ sự lo ngại nghiêm trọng về sự thành công của Trung Quốc trong phong trào gia tăng ảnh hưởng “quyền lực mềm” tại khu vực, và đặt dấu hỏi cho việc hỗ trợ của Mỹ tại Á Châu; Tướng Hưởng nói rằng các nước ASEAN đã “mất lòng tin” vào Hoa Kỳ sau nhiều năm bị bỏ bê. Hưởng đặc biệt lo ngại về vấn đề nhân quyền. Dù sao, Hưởng nhấn mạnh rằng “Việt Nam muốn thúc đẩy một mối quan hệ gắn bó hơn với Mỹ,” một lời xác nhận đáng tin cậy nhất cho những gì chúng ta cảm thấy về một sự khởi đầu cho một mối quan hệ song phương bền vững. Kết Thúc Tóm Tắt.
CHÚNG TÔI MUỐN THÂN THIẾT HƠN VỚI BẠN
Sau hơn một năm từ chối các lời mời gặp mặt, Thứ Trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn Hưởng, cùng với Tô Lâm, mời Đại sứ và Cố Vấn cấp cao của Đại sứ ăn tối vào ngày 8 Tháng 2. Tại bữa tối dài 2 tiếng đồng hồ, Hưởng bày tỏ sự lo ngại của ảnh hưởng Trung Quốc ngày càng gia tăng ở Đông Nam Á, nói rằng những giao dịch kinh doanh không ràng buộc của Trung Quốc vô hình chung biến Burma, Lào, Thái Lan và gần đây nhất là Campuchia lệ thuộc vào Trung Hoa. Hoa Kỳ đã "đi sau" Trung Quốc trong lĩnh vực ngoại giao và kinh tế ở châu Á và nhiều nước trong khu vực đã "mất lòng tin ở Mỹ,"; Trung Quốc đang chiếm lấy lòng tin đó. Hưởng nói rằng chỉ có Việt Nam là không đi theo xu hướng chung, nhưng ông cũng khảng định rằng, Việt Nam cũng phải khéo léo né tránh đối kháng với Trung Quốc. Hưởng có vẻ đồng tình với ý kiến của Đại sứ về việc Mỹ nên hoạt động mạnh hơn tại các nước ASEAN, nhưng rõ ràng muốn sự quyết tâm của Mỹ trong việc cân bằng ảnh hưởng với Trung Quốc trong khu vực
Hưởng nói rằng những can thiệp quốc tế từ trước tới nay mang tính quan trọng bởi vì nó tạo ra sự bình ổn xã hội( cũng như của Đảng Cộng Sản), nhưng giờ đây, nó đóng vai trò to hơn thế nữa. Hợp tác với Mỹ đóng một vai trò quan trọng trong quá trình chuyển đổi ấy, Hưởng nhận xét. “Chúng tôi muốn hợp tác với Hoa Kỳ trong tất cả mọi mặt, bao gồm chống khủng bố, chống sản xuất vũ khí hàng loạt, và những cuộc viếng thăm cấp cao. Hưởng dẫn chứng ba cuộc gặp của Phó Thủ Tướng vào năm 2009, mong muốn thăm Mỹ vào năm 2010 của Bộ Trưởng Bộ Công An Anh, và sự thành công trong hợp tác quân sự. (Lời bình: Mặc dù có những thành viên Quốc Hội muốn quan hệ mật thiết hơn với Nga hoặc Trung Quốc, từ Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao cho tới Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, và bây giờ là Bộ Công An, nhưng chúng ta vẫn nhận thấy mong muốn được đẩy mạnh quan hệ với Hoa Ky, bởi vì những lợi ích kinh tế giữa 2 nước, nhưng mục đích chính vẫn là cân bằng sức ảnh hưởng của Trung Quốc trong các nước khu vực. Chúng ta hi vọng xu hướng này sẽ được chấp nhận tại cuộc họp chính phủ 2011, nhưng sẽ có những cuôc tranh cãi kín rất gay gắt về vấn đề của Đảng và nhà nước trong những năm sắp tới. Kết Thúc Bình Luận)
NHỮNG LỜI NÓI NẶNG NỂ KHÔNG THỂ TRÁNH KHỎI VỀ NHÂN QUYỀN
Hưởng gạt bỏ những lo ngại của Hoa Kỳ về vấn đề nhân quyền. Ví dụ như khi Đại Sứ đề cập tới trường hợp của Lê Công Định, Hưởng lắc tay và nói “Tôi sẽ không nghe. Anh ta là một công dân Việt Nam .” Hưởng phản đối chỉ trích của Phương Tây về những bản án gần đây, gọi nó là “ những cản trở nội bộ Việt Nam . Tôi yêu cầu ông không viết những bức thư hay đưa ra bất kì tuyên bố nào.” Khi Đại Sứ đề cập đến tình hình sức khỏe suy kém của Cha Nguyễn Văn Lý, Hưởng cho rằng (một cách không thành thật) không hay biết gì về vấn đề đó, và nói một cách diễu cợt “Tôi đảm bảo ông ta sẽ được điều trị bởi những người có nghiệp vụ. Tôi không có thêm bất cứ thông tin gì về người được gọi là Cha Lý.” Đại Sứ ghi nhận rằng mặc dù những cố gắng thúc đẩy quan hệ 2 nước, thế nhưng sự thiếu nhân quyền của Việt Nam đã làm chậm tiến trình ở nhiếu mặt.
Đã có những tin đồn trong vòng 9 tháng nay là Hưởng sắp sửa về hưu. Thế nhưng, Hưởng nói với Đại Sứ rằng cho dù chức vụ của ông ta trong Bộ Công An có thế nào đi nữa thì ông ta vẫn nắm giữ vị trí nòng cốt của Đảng, và có thể làm “Thứ Trưởng điều hành”. Những phân tích của Hưởng về những chính trị gia và “lực lượng chống phá Chính Phủ Việt Nam” thể hiện một kiến thức nghèo nàn của ông ta về hệ thống Mỹ, và đó là những phân tích rất kém. Ông ta đã từng nghĩ rằng nhiệm vụ của Đại Sứ đơn thuần chỉ là về vấn đề nhân quyền, thế nhưng không hiểu rằng nhiệm vụ của Đại Sứ là đại diện cho Tổng Thống chỉnh đốn mọi việc liên quan tới quyền lực của Mỹ ở nước sở tại, trong đó bao gồm tình báo và quốc phòng.
Ngay trước bữa ăn, người của bộ công an tiết lộ rằng người thương xuyên đối thoại với Đại Sứ Quán là phó tổng cục trưởng an ninh, Tô Lâm, sẽ lên chức tổng cục trưởng, vị trí đang để trống, và sẽ được thăng lên Trung Tướng vào năm 2010. Lâm là một người khó tính, nhưng thông minh, và mong muốn tăng cường hợp tác với Mỹ trong một số vấn đề nổi trội.
Mở đầu cuộc gặp, đại sứ Michael Michalak hỏi Tướng Hưởng về tình hình biển Đông và nói muốn có vai trò tại khu vực này.
Tướng Hưởng:
- Nếu Mỹ quan niệm rằng Mỹ muốn đứng giữa mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc thì chúng tôi cho rằng đó là một hạn chế của Mỹ về khu vực. Nếu chỉ nghĩ về quan hệ song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc thì đó sẽ rất hạn chế do chính sách này động đến 6 nước trong khu vực Đông Nam Á, đụng đến vùng biển của Nhật Bản, toàn bộ đường biển quốc tế, do đó không thể chỉ coi là quan hệ song phương Việt Nam – Trung Quốc. Trong khi Mỹ nói rằng, Mỹ sẽ cùng các nước trong khu vực đảm bảo sự ổn định, hòa bình trong khu vực, trong đó có quyền lợi của Mỹ. Trong khi tôi làm việc với CIA, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao tại phòng làm việc của tôi đều nói rằng lợi ích của Mỹ và Việt Nam trong khu vực đều bị ảnh hưởng bởi chính sách biển Đông của Trung Quốc.
Đại sứ Michalak:
- Lợi ích và mối quan tâm của chúng tôi về biển Đông là những con đường hàng hải quốc tế và đã được quốc tế công nhận. Về phương diện cá nhân mà nói, nếu hỏi rằng chính sách biển Đông của Trung Quốc có phải thái quá không, thì đúng là thái quá. Nhưng theo quan điểm của Chính phủ mà nói thì chúng ta có nhiều vấn đề, nhiều nội dung, nhiều lợi ích chúng ta cần cân bằng. Trước hết, về biển Đông và các tranh chấp ở biển Đông là của khu vực này, gắn liền với lợi ích các nước trong khu vực do vậy tại sao các nước trong khu vực không tự giải quyết, không quan tâm đúng mức mà lại đợi sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Tướng Hưởng:
- Chúng tôi không yêu cầu Mỹ can thiệp. Tôi chỉ muốn hỏi rằng những chính sách ấy có ảnh hưởng tới quyền lợi của Mỹ hay không. Còn tất nhiên về quan hệ song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc, thì chúng tôi phải tự bàn bạc giải quyết với nhau.
Đại sứ Michalak:
Chúng tôi đã bày tỏ thái độ rất rõ ràng, cần duy trì khu vực này ở trạng thái mở đối với các hoạt động thông thường và cần phải làm như vậy. Chúng tôi cũng muốn hỏi xem Việt Nam khả năng đi xa đến mức nào, nếu như tôi đưa tàu sân bay vào khu vực tranh chấp đó thì liệu ngài có đi cùng tôi ra tàu sân bay tham quan không?
Tướng Hưởng:
- Nếu ngài đưa tàu sân bay vào đó để nhằm mục đích răn đe, hay cảnh giới thì đó sẽ là một sai lầm lớn. Cúng tôi phải mời tàu sân bay của các ngài ra khỏi khu vực tranh chấp ngay lập tức. Chúng tôi nói về phương diện khác, phương diện về thái độ. Thí dụ gần đây, cơ quan tình báo hai nước thường đặt vấn đề trao đổi tin về chống khủng bố và một số việc khác. Muốn vậy, quan điểm hai bên phải phù hợp. Về chủ quyền của mình tại một số hòn đảo ở biển Đông, Việt Nam có những dấu ấn lịch sử tại đó để minh chứng.
(Hai người nói về món ăn và khẩu vị)
Tướng Hưởng:
Những người chống đối Nhà nước trước đây, chúng tôi vẫn cho phép họ gặp những nhân viên nước ngoài trong đó có các nhân viên ngoại giao Mỹ. Thế nhưng những người nước ngoài sau khi đã được gặp mặt những nhân vật này thường đưa ra những thông tin không chính xác. Tôi thấy, tất cả những người mới của sứ quán đều vào Huế để gặp Nguyễn Văn Lý hay xin gặp Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân. Ngài giải thích với tôi, đó là những nhân vật mà phía Mỹ quan tâm. Nên ngài phải rút kinh nghiệm rằng, sau này có đi địa phương cứ đi vào các trại mồ côi, người ta nhìn vào các ngài sẽ khác.
Đại sứ Michalak:
- Cảm ơn ngài Thứ trưởng, ngài đã rất có nhã ý tạo điều kiện cho tôi gặp những người chúng tôi cần, và tôi đánh giá cao sự giúp đỡ của ngài. Năm ngoái cũng có trường hợp Việt Nam bắt quay về nước ngay tại sân bay, không cho nhập cảnh. Chúng tôi đã nói với những người dân của mình rằng, nếu bạn thuộc một tổ chức nào đó thì rất có thể khi nhập cảnh Việt Nam . Chúng tôi cũng nói với họ rằng, chúng tôi không nhất trí với các quy định của pháp luật Việt Nam và hai bên sẽ thảo luận thêm về vấn đề này. Các ngài đã cho phép Thượng nghị sĩ James Webb đến thăm 2 chủng viện phía Bắc và phía Nam . Tất cả những điều này đã có tác động rất tích cực đối với quan hệ song phương Việt – Mỹ. Tuy nhiên như vậy là chưa đủ. Và những điều chúng ta đang nói đây là để cùng nhau tìm ra một phương thức phù hợp. Chúng tôi muốn bố trí một chuyến thăm nữa của Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế (UB). Tại chuyến thăm lần trước, UB đã làm không được tốt lắm và lần này tôi biết họ sẽ làm thế nào. Và tôi cho rằng, việc tạo điều kiện cho họ làm việc tại Việt Nam sẽ góp phần quan trọng thúc đẩy quan hệ hữu nghị 2 nước. Chúng tôi đi bất cứ đâu cùng họ, họ nói lại những điều họ cảm nhận, chúng tôi nói lại những điều chúng tôi cảm nhận và đại diện Bộ Ngoại giao Mỹ đã không nhất trí với những gì mà UB báo cáo lại. Hãy cứ để cho họ đến những nơi mà họ muốn, nói những gì mà họ muốn, còn chúng tôi sẽ nêu lên ý kiến riêng của bản thân. UB khuyến nghị đưa Việt Nam vào danh sách CPC nhưng Bộ Ngoại giao Mỹ đã nói: “Không, không có lý do để làm như vậy”. Gần đây có một tổ chức quốc tế mà tôi không nhớ tên chính xác (nếu các ngài muốn tôi sẽ gửi lại sau) đã nói rằng Việt Nam đang thoát dần khỏi vị trí các nước đứng đầu trong việc ngăn cản người dân thực hành quyền tự do tín ngưỡng. Do vậy, tôi nghĩ rằng Việt Nam nên để đoàn UB phát biểu những gì họ muốn để nếu khi họ trở về Mỹ họ có đưa ra những báo cáo tiêu cực về tình hình tôn giáo Việt Nam thì các bạn có thể dẫn chứng từ báo cáo của tổ chức quốc tế kia và báo cáo từ Bộ Ngoại giao Mỹ về sự khác biệt. Tôi tin rằng, ngài có rất nhiều ý kiến về những điều tôi vừa nói.
Tướng Hưởng:
Chúng tôi chưa từng phản đối những phái đoàn như vậy khi vào Việt Nam , chúng tôi rất hoan nghênh đoàn UB.
Đại sứ Michalak:
Quan điểm của Bộ Công an là đồng ý phải không?
Tướng Hưởng:
Tất cả nhân viên ngoại giao phải tôn trọng pháp luật Việt Nam . Những người đang trong quá trình điều tra thì không được gặp bất cứ ai kể cả thân nhân. Còn những người đang thụ án trong trại giam, nếu các ngài có nhu cầu, chúng tôi sẽ tạo điều kiện. Như chúng tôi đã cho phép các ngài gặp Lê Thị Công Nhân vào dịp Tết vừa qua, nhưng đối với ông Hùng, người đang trong quá trình điều tra thì không gặp được. Mai tòa tuyên án ông Hùng, các ông đến mà xem.
Đại sứ Michalak:
Tình hình sức khỏe của ông Hùng tốt chứ?
Tướng Hưởng:
Sức khỏe tốt.
Đại sứ Michalak:
Chúng tôi cũng thấy Nhân rất khỏe mạnh.
Tướng Hưởng:
Ông khiến tôi nghĩ sứ quán chỉ làm một việc nhân quyền
Đại sứ Michalak:
Cười
Tướng Hưởng:
Tôi là bạn của ông, bạn thân nữa là khác. Tôi còn là bạn của lãnh đạo FBI. Ông có nghĩ là bản thân Mỹ nên nhìn lại mình trong các hoạt động quốc tế, những cái gì Mỹ làm đều chỉ làm hình ảnh của Mỹ xấu đi. Đó là vì các hoạt động của Mỹ ở Iraq , Afghanistan . Mặc dù chúng tôi biết Mỹ đã giúp đỡ rất nhiều cho các thành viên quốc tế nhưng hình ảnh Mỹ đang bị ảnh hưởng tiêu cực hơn rất nhiều. Trái lại, Trung Quốc lại có thể làm tốt hơn. Nếu các ngài cứ tiếp tục chính sách của mình như hiện nay, sẽ bị coi là can thiệp vào công việc nội bộ của các nước. Tôi thấy trong bài phát biểu nhậm chức của Obama có cái mới đó là Mỹ muốn thay đổi vị thế trên trường quốc tế. Mỹ muốn thay đổi quan hệ của các nước đối với Mỹ. Tôi chỉ khuyên ngài rằng, quan hệ hữu nghị Mỹ - Việt đang ở mức tốt nhất từ trước tới giờ, thế nhưng về lịch sử mà nói rằng, cái gì mà Mỹ mang lại cho Việt Nam vẫn còn rất nặng nề đối với đa số người dân Việt Nam. Để có thể thoát khỏi quá khứ, Mỹ nên thúc đẩy quan hệ hữu nghị với Việt Nam hơn nữa, không những thế còn cải thiện được trong nhận thức và tăng sự tin tưởng lẫn nhau. Việc Tổng thống Obama cũng nói Mỹ sẽ giúp đỡ quốc tế về các vấn đề phòng chống bệnh dịch, môi trường hơn là việc sử dụng sức mạnh quân sự đối với các nước khác. Chúng tôi rất hoan nghênh đoàn UB TDTG QT Mỹ tới Việt Nam và hoan nghênh cả những đoàn khác đến thăm và làm việc tại Việt Nam để tạo điều kiện cho mối quan hệ hữu nghị trở nên tốt hơn. Chúng tôi đảm bảo họ không bị khủng bố ở Việt Nam .
Đại sứ Michalak:
Vấn đề là khủng bố theo định nghĩa của ai?
Tướng Hưởng:
Không để bất cứ công dân Mỹ nào chết ở Việt Nam do tội phạm khủng bố. Đó là điều hy vọng nhất của tôi. Phải phân biệt rõ, chúng tôi có quyền cho hoặc không cho nhập cảnh Việt Nam . Còn chúng tôi không cho phép ai, chúng tôi sẽ thông báo cho các ngài lý do cụ thể. Hôm nay chúng ta chấm dứt ở đây thôi.
Đại sứ Michalak:
Lần tới tôi sẽ mời ngài tới nhà tôi và ăn một số món ăn Việt Nam.
Tướng Hưởng:
Hiện nay, tình hình kinh tế đang trong giai đoạn khó khăn. Trong lãnh thổ Việt Nam có rất nhiều tội phạm từ các nước đến nên Việt Nam sẽ phải kiểm soát rất chặt về xuất nhập cảnh và sẽ xử lý rất kiên quyết. Tôi học từ người Mỹ đấy. Tôi sẽ cho kiểm tra từ giày lên đầu.
Đại sứ Michalak:
- Tôi thấy, khi chúng ta gặp nhau thì các chủ đề cuối buổi thường hay nhất cho nên lần sau cần bắt đầu từ các vấn đề còn bỏ dở ở các buổi trước đó. Nhưng những điều chúng ta thảo luận với nhau đều là không chính thức, nằm ngoài văn bản.
Tướng Hưởng:
-Vì chính thức hay không thì ông vẫn là Đại sứ, còn tôi vẫn là Thứ trưởng Bộ Công an.
Đại sứ Michalak:
- Tôi cũng mừng là ngài đã đề cập đến ông Obama cũng như ông đã nói Mỹ nên nhìn lại bản thân mình và đó cũng là những điều mà nhân dân chúng tôi nhìn lại trong toàn bộ quá trình tổng tuyển cử.
Tướng Hưởng:
- Để một dịp khác chúng tôi sẽ nói với ngài những gì chúng tôi nhìn nhận về Mỹ. Nếu chúng tôi áp dụng đường lối kinh tế như Mỹ, chúng tôi sẽ thất bại. Nếu chúng tôi có các hoạt động như của Mỹ đối với Lào, Campuchia, hình ảnh Việt Nam sẽ xấu đi rất nhiều.
Đại sứ Michalak:
- Vậy cách nhìn của Việt Nam về Lào và Campuchia như thế nào?
Tướng Hưởng:
- Vậy xin hỏi quan điểm của các ngài?
Đại sứ Michalak:
- Theo tôi được biết thì quan hệ của Việt Nam với Lào và Campuchia là quan hệ anh em.
Tướng Hưởng:
- Lịch sử của chúng tôi có những giai đoạn gắn với nhau, để bảo vệ đất nước, chống lại kẻ thù chung. Chỉ tiếc rằng Việt Nam quá nghèo không thể giúp nhiều cho họ. Mỹ chỉ cần bớt đi số tiền sản xuất vài quả tên lửa, và đem giúp Lào thì Lào sẽ trở nên khá hơn. Chúng tôi coi Lào, Campuchia như anh em, thậm chí chúng tôi còn coi họ là anh.
Đại sứ Michalak:
- Ngài có biết 2 nước này nhận được viện trợ ODA nhiều hơn Việt Nam không?
Tướng Hưởng:
- Tôi chỉ biết rằng Trung Quốc giúp đỡ nhiều hơn Mỹ.
Đại sứ Michalak( cười) :
- Nếu tôi nhập ngũ thì có lẽ giờ tôi cũng là tướng rồi và vẫn có thể gặp ngài để nói hết những điều tôi muốn. Theo quy tắc lễ tân, vị trí của tôi ngang với vị trí của tướng 3 sao, thậm chí 4 sao.
Tướng Hưởng:
- Khi ngài nghỉ hưu ngài không được gọi là tướng nữa, nhưng chúng tôi vẫn được.
Đại sứ Michalak:
Nhưng khi tôi nghỉ hưu vẫn được gọi là đại sứ và đại sứ quán vẫn nhớ đến tôi.
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ ( kì 6)
Bức điện này đánh đi lúc 20h20 ngày 12/2/2011 bởi Virginia Palmer, tham tán chính trị sứ quán Mỹ.
Nội dung bức điện này rất đáng ngờ, không biết có phải bị làm giả hay không, vì bên cạnh những nội dung ngược 180 độ với sự thật, còn có cả những chi tiết bịa ra thêm. Ngay cả thời gian diễn ra cuộc gặp cũng không đúng. Bữa cơm tối giữa Tướng Hưởng và Đại sứ Mỹ tại một nhà hàng ấm cúng trên đường Xuân Diệu vào ngày 10/2, không phải ngày 8 như trong bức điện.
Đó là lần đầu tiên Palmer gặp Tướng Hưởng. Bà này khiến Beo phục lăn khi dám tự tiêm lấy (thuốc chống tiểu đường) trước khi ăn.
Toàn văn bức điện như sau:
TÓM TẮT: Trong bữa tiệc tối với Đại Sứ Hoa Kỳ ngày 8 tháng 2, Nguyễn Văn Hưởng, Thứ Trưởng Bộ Công An, một nhân vật quyền lực, bày tỏ sự lo ngại nghiêm trọng về sự thành công của Trung Quốc trong phong trào gia tăng ảnh hưởng “quyền lực mềm” tại khu vực, và đặt dấu hỏi cho việc hỗ trợ của Mỹ tại Á Châu; Tướng Hưởng nói rằng các nước ASEAN đã “mất lòng tin” vào Hoa Kỳ sau nhiều năm bị bỏ bê. Hưởng đặc biệt lo ngại về vấn đề nhân quyền. Dù sao, Hưởng nhấn mạnh rằng “Việt Nam muốn thúc đẩy một mối quan hệ gắn bó hơn với Mỹ,” một lời xác nhận đáng tin cậy nhất cho những gì chúng ta cảm thấy về một sự khởi đầu cho một mối quan hệ song phương bền vững. Kết Thúc Tóm Tắt.
CHÚNG TÔI MUỐN THÂN THIẾT HƠN VỚI BẠN
Sau hơn một năm từ chối các lời mời gặp mặt, Thứ Trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn Hưởng, cùng với Tô Lâm, mời Đại sứ và Cố Vấn cấp cao của Đại sứ ăn tối vào ngày 8 Tháng 2. Tại bữa tối dài 2 tiếng đồng hồ, Hưởng bày tỏ sự lo ngại của ảnh hưởng Trung Quốc ngày càng gia tăng ở Đông Nam Á, nói rằng những giao dịch kinh doanh không ràng buộc của Trung Quốc vô hình chung biến Burma, Lào, Thái Lan và gần đây nhất là Campuchia lệ thuộc vào Trung Hoa. Hoa Kỳ đã "đi sau" Trung Quốc trong lĩnh vực ngoại giao và kinh tế ở châu Á và nhiều nước trong khu vực đã "mất lòng tin ở Mỹ,"; Trung Quốc đang chiếm lấy lòng tin đó. Hưởng nói rằng chỉ có Việt Nam là không đi theo xu hướng chung, nhưng ông cũng khảng định rằng, Việt Nam cũng phải khéo léo né tránh đối kháng với Trung Quốc. Hưởng có vẻ đồng tình với ý kiến của Đại sứ về việc Mỹ nên hoạt động mạnh hơn tại các nước ASEAN, nhưng rõ ràng muốn sự quyết tâm của Mỹ trong việc cân bằng ảnh hưởng với Trung Quốc trong khu vực
Hưởng nói rằng những can thiệp quốc tế từ trước tới nay mang tính quan trọng bởi vì nó tạo ra sự bình ổn xã hội( cũng như của Đảng Cộng Sản), nhưng giờ đây, nó đóng vai trò to hơn thế nữa. Hợp tác với Mỹ đóng một vai trò quan trọng trong quá trình chuyển đổi ấy, Hưởng nhận xét. “Chúng tôi muốn hợp tác với Hoa Kỳ trong tất cả mọi mặt, bao gồm chống khủng bố, chống sản xuất vũ khí hàng loạt, và những cuộc viếng thăm cấp cao. Hưởng dẫn chứng ba cuộc gặp của Phó Thủ Tướng vào năm 2009, mong muốn thăm Mỹ vào năm 2010 của Bộ Trưởng Bộ Công An Anh, và sự thành công trong hợp tác quân sự. (Lời bình: Mặc dù có những thành viên Quốc Hội muốn quan hệ mật thiết hơn với Nga hoặc Trung Quốc, từ Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao cho tới Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, và bây giờ là Bộ Công An, nhưng chúng ta vẫn nhận thấy mong muốn được đẩy mạnh quan hệ với Hoa Ky, bởi vì những lợi ích kinh tế giữa 2 nước, nhưng mục đích chính vẫn là cân bằng sức ảnh hưởng của Trung Quốc trong các nước khu vực. Chúng ta hi vọng xu hướng này sẽ được chấp nhận tại cuộc họp chính phủ 2011, nhưng sẽ có những cuôc tranh cãi kín rất gay gắt về vấn đề của Đảng và nhà nước trong những năm sắp tới. Kết Thúc Bình Luận)
NHỮNG LỜI NÓI NẶNG NỂ KHÔNG THỂ TRÁNH KHỎI VỀ NHÂN QUYỀN
Hưởng gạt bỏ những lo ngại của Hoa Kỳ về vấn đề nhân quyền. Ví dụ như khi Đại Sứ đề cập tới trường hợp của Lê Công Định, Hưởng lắc tay và nói “Tôi sẽ không nghe. Anh ta là một công dân Việt Nam .” Hưởng phản đối chỉ trích của Phương Tây về những bản án gần đây, gọi nó là “ những cản trở nội bộ Việt Nam . Tôi yêu cầu ông không viết những bức thư hay đưa ra bất kì tuyên bố nào.” Khi Đại Sứ đề cập đến tình hình sức khỏe suy kém của Cha Nguyễn Văn Lý, Hưởng cho rằng (một cách không thành thật) không hay biết gì về vấn đề đó, và nói một cách diễu cợt “Tôi đảm bảo ông ta sẽ được điều trị bởi những người có nghiệp vụ. Tôi không có thêm bất cứ thông tin gì về người được gọi là Cha Lý.” Đại Sứ ghi nhận rằng mặc dù những cố gắng thúc đẩy quan hệ 2 nước, thế nhưng sự thiếu nhân quyền của Việt Nam đã làm chậm tiến trình ở nhiếu mặt.
Đã có những tin đồn trong vòng 9 tháng nay là Hưởng sắp sửa về hưu. Thế nhưng, Hưởng nói với Đại Sứ rằng cho dù chức vụ của ông ta trong Bộ Công An có thế nào đi nữa thì ông ta vẫn nắm giữ vị trí nòng cốt của Đảng, và có thể làm “Thứ Trưởng điều hành”. Những phân tích của Hưởng về những chính trị gia và “lực lượng chống phá Chính Phủ Việt Nam” thể hiện một kiến thức nghèo nàn của ông ta về hệ thống Mỹ, và đó là những phân tích rất kém. Ông ta đã từng nghĩ rằng nhiệm vụ của Đại Sứ đơn thuần chỉ là về vấn đề nhân quyền, thế nhưng không hiểu rằng nhiệm vụ của Đại Sứ là đại diện cho Tổng Thống chỉnh đốn mọi việc liên quan tới quyền lực của Mỹ ở nước sở tại, trong đó bao gồm tình báo và quốc phòng.
Ngay trước bữa ăn, người của bộ công an tiết lộ rằng người thương xuyên đối thoại với Đại Sứ Quán là phó tổng cục trưởng an ninh, Tô Lâm, sẽ lên chức tổng cục trưởng, vị trí đang để trống, và sẽ được thăng lên Trung Tướng vào năm 2010. Lâm là một người khó tính, nhưng thông minh, và mong muốn tăng cường hợp tác với Mỹ trong một số vấn đề nổi trội.
TƯỚNG HƯỞNG, WIKILEAK VÀ CÁC ÔNG MỸ (hết)
Tướng Hưởng,
Bạn Măng nhắn tin, những tài liệu như Beo đã post lên, tại sao ngay khi nó diễn ra các bác ở trển không cho các phương tiện truyền thông công bố, để những luận điệu phản tuyên truyền không còn đất sống. Ví như tại thời điểm Đại sứ Mỹ nói Lê Thị Công Nhân rất khỏe mạnh thì hàng loạt các website hải ngoại thông qua lời thân nhân Nhân nói rằng, sức khỏe Nhân rất tệ vì các điều kiện sống trong tù. Ví dụ khác, việc các cơ quan ngoại giao hay báo chí nước ngoài muốn tham dự phiên toà của những người chống đối chính quyền hóa ra cực kì dễ dàng. (Beo còn chứng kiến mấy bác hành chính toà thất vọng khi giờ chót, báo chí nước ngoài dự phiên tòa Kù con ít hơn dự kiến nhiều quá).
Có một sự thật, rất nhiều bác ở trển không coi truyền thông chống đối chế độ đáng gờ ram lo ngại nào cho an ninh quốc gia. Các bác ấy để tâm đến việc làm sao bảo vệ Đàm Vĩnh Hưng không bị xịt nước cay khi đang hát nhiều gấp bội lần chuyện dăm chục bloggers hò nhau chửi nhà nước. Có chuyện người trong cuộc những tưởng tạo ra tiếng hổ gầm, các bác ấy lại chỉ coi như muỗi vo ve. Và hình như, các bác ấy có lí.
Là vì khi không phân biệt được chỗ nào là biểu lộ thái độ chính trị và chỗ nào là ý thức công dân, trong việc ủng hộ hay chống lại những quyết sách, đặc biệt các quyết sách dân sinh, của chính phủ, thì đừng mơ được dân chúng ủng hộ. Chuyện biểu tình chống Tàu bờ Hồ là một ví dụ cực kì điển hình. 10 cuộc, chứ 50 cuộc thì cũng nhõn một dúm người ấy mà thôi. Chống chính phủ không phải lúc. Nhát ma nhầm đối tượng.
Wikileaks…
Những tiết lộ của Wikileak không làm mảy may thiệt hại tinh thần và vật chất của các bác ở trển, vì vốn dĩ ngoại giao là lắt léo thế, nước nào cũng y sì thế và, bác nào cũng rành rẽ những chuyện tương tự thế.
Thế nhưng, cũng có trường hợp wikileak sẽ là tai họa người giáng với các chú ở dưới. Bạn nào rành tiếng Anh nên tìm đọc, vì nó khá bất ngờ (và chua xót).
…và các ông Mỹ
Người Mỹ khi muốn chọc bánh xe ai, rất hay dùng cây gậy nhân quyền.
Nhưng người Mỹ lại sẵn sàng bán cây gậy ấy cho chính chủ xe, khi hời giá.
Tướng Hưởng,
Bạn Măng nhắn tin, những tài liệu như Beo đã post lên, tại sao ngay khi nó diễn ra các bác ở trển không cho các phương tiện truyền thông công bố, để những luận điệu phản tuyên truyền không còn đất sống. Ví như tại thời điểm Đại sứ Mỹ nói Lê Thị Công Nhân rất khỏe mạnh thì hàng loạt các website hải ngoại thông qua lời thân nhân Nhân nói rằng, sức khỏe Nhân rất tệ vì các điều kiện sống trong tù. Ví dụ khác, việc các cơ quan ngoại giao hay báo chí nước ngoài muốn tham dự phiên toà của những người chống đối chính quyền hóa ra cực kì dễ dàng. (Beo còn chứng kiến mấy bác hành chính toà thất vọng khi giờ chót, báo chí nước ngoài dự phiên tòa Kù con ít hơn dự kiến nhiều quá).
Có một sự thật, rất nhiều bác ở trển không coi truyền thông chống đối chế độ đáng gờ ram lo ngại nào cho an ninh quốc gia. Các bác ấy để tâm đến việc làm sao bảo vệ Đàm Vĩnh Hưng không bị xịt nước cay khi đang hát nhiều gấp bội lần chuyện dăm chục bloggers hò nhau chửi nhà nước. Có chuyện người trong cuộc những tưởng tạo ra tiếng hổ gầm, các bác ấy lại chỉ coi như muỗi vo ve. Và hình như, các bác ấy có lí.
Là vì khi không phân biệt được chỗ nào là biểu lộ thái độ chính trị và chỗ nào là ý thức công dân, trong việc ủng hộ hay chống lại những quyết sách, đặc biệt các quyết sách dân sinh, của chính phủ, thì đừng mơ được dân chúng ủng hộ. Chuyện biểu tình chống Tàu bờ Hồ là một ví dụ cực kì điển hình. 10 cuộc, chứ 50 cuộc thì cũng nhõn một dúm người ấy mà thôi. Chống chính phủ không phải lúc. Nhát ma nhầm đối tượng.
Wikileaks…
Những tiết lộ của Wikileak không làm mảy may thiệt hại tinh thần và vật chất của các bác ở trển, vì vốn dĩ ngoại giao là lắt léo thế, nước nào cũng y sì thế và, bác nào cũng rành rẽ những chuyện tương tự thế.
Thế nhưng, cũng có trường hợp wikileak sẽ là tai họa người giáng với các chú ở dưới. Bạn nào rành tiếng Anh nên tìm đọc, vì nó khá bất ngờ (và chua xót).
…và các ông Mỹ
Người Mỹ khi muốn chọc bánh xe ai, rất hay dùng cây gậy nhân quyền.
Nhưng người Mỹ lại sẵn sàng bán cây gậy ấy cho chính chủ xe, khi hời giá.