Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Bị dùng làm công cụ - Lữ Giang

-Ô Thích Nhất Hạnh được tôn vinh trên thế giới, nhưng dường như ở VN lại chẳng có kilo gì? vụ Bát Nhã và các bài chỉ trích -
Lữ Giang
 

Qua hai bài “Con tắc kè Cao Huy Thuần” và “Lòng thù hận tôn giáo” chúng tôi đã cho độc giả thấy rằng Cao Huy Thuần tuy là một tiến sĩ ở Pháp, nhưng sự hiểu biết về pháp lý và lịch sử quá yếu kém, không có khả năng nghiên cứu để nắm vững những điều mình muốn nói, nên đã phát ngôn bừa bãi với lòng hận thù tôn giáo rất cao.

Chúng tôi càng ngạc nhiên hơn khi thấy Cao Huy Thuần có tiến sĩ khoa học chính trị ở Đại Học Picardie, nhưng không có một kiến thức chính trị đủ để nhìn lại cuộc chiến Việt Nam, nhất là các biến cố đã xẩy ra cho Phật Giáo Việt Nam.

Trong cuộc phỏng vấn của báo Thời Đại Mới ngày 30.4.2011, Cao Huy Thuần nói:

“Phong trào Phật giáo từng bị chụp mũ “thân Mỹ”, “thân Cộng”, lắm khi đội hai cái mũ một lần. Trả cái mũ về cho cái mũ thì cái đầu thảnh thơi hơn, tội gì bắt cái đầu phải nhớ lại chuyện cũ?”

Lời tuyên bố này cho thấy Cao Huy Thuần không hề đọc các tài liệu đã được giải mã của Mỹ và lời tuyên bố của các cao tăng vốn là bậc thầy của Cao Huy Thuần như các Hoà Thượng Trí Thủ, Huyền Quang, Mãn Giác... và nhà cầm quyền CSVN, xác định Phật Giáo “có công với Cách Mạng”!

Vì ngây thơ về chính trị, trong chiến tranh Việt Nam cũng như hiện tại, nhiều tổ chức đấu tranh của người Việt đã bị biến thành công cụ của Mỹ hay của Cộng Sản. Phật Giáo cũng đã rơi vào cái hố đen tối đó. Đây là vấn đề đã được chúng tôi trình bày nhiều lần với những bằng chứng cụ thể. Hôm nay chúng tôi chỉ tóm lược lại.
 

CÔNG CỤ CỦA MỸ

Sau biến cố xẩy ra trước đài phát thanh Huế tối 8.5.1963, CIA nghĩ ngay đến việc khai thác Phật Giáo để lật đổ chính phủ Ngô Đình Diệm.

Theo tài liệu của Mỹ tiết lộ, năm 1963, William Kohlmann, thường được gọi là Bill Kohlmann, một nhân viên tình báo Mỹ đang làm việc ở Anh, đã được điều động qua Sài Gòn để thực hiện một biến cố Phật Giáo chống ông Diệm, vì ông ta có quen biết một nhân vật Phật Giáo là Đại Đức Thích Trí Không, tức Trần Quang Thuận, vào năm 1961 trong một buổi tiếp tân của Tòa Đại Sứ Mỹ ở Anh. Lúc đó Trần Quang Thuận mới 29 tuổi, đang theo học ở Đại Học Edinburgh. Năm 1962 Trần Quang Thuận về nước, bỏ tu và lấy con gái của ông Tôn Thất Hối, một người thân tín của ông Diệm đang bị thất sủng.

Khi đến Sài Gòn, Bill Kohlmann đã móc nối lại với Trần Quang Thuận một cách để dàng. Ông ta đã cùng với Trần Quang Thuận và Đại Đức Thích Đức Nghiệp bàn luận để tạo ra biến cố Hòa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu. Lúc Đó Đại Đức Thích Đức Nghiệp đang là giáo sư Anh ngữ tại trường Vạn Thắng.

Bill Kohlmann có kể lại rằng ban tổ chức định dùng xăng để thiêu thầy Quảng Đức, nhưng được cho ý kiến là xăng sẽ cháy rất nhanh, không đủ thời gian để chụp hình và làm các nghi thức trước khi lửa tắt, và thời gian cháy chưa đủ để làm thầy Quảng Đức tắt thở, do đó phải đổ thêm dầu Diesel vào cho cháy chậm lại (Mixing equal parts of gazoline and diesel fuel produce a more intense and longer-lasting flame).

Nhiều hình chụp do Mỹ công bố cho thấy Hoà Thượng Quảng Đức không tự thiêu mà hai tăng sĩ đã rưới xăng lên người ông rồi đốt cháy.

Ký giả Malcolm Browne của AP, một nhân viên CIA khác, có nhiệm vụ báo tin cho các ký giả đến đúng lúc để quay phim và chụp hình. Các ký giả Simon Michaud của AFP, Malcoln Browne của AP và Neel Shihanm của UPI đã sẵn sàng. Xe của Đại Tướng Harking cũng có mặt. Hình ảnh và bài tường thuật về vụ tự thiêu này được CIA và các phóng viên quốc tế phóng đi khắp thế giới một cách nhanh chóng để gây nên một sự xúc động lớn, chuẩn bị dư luận cho việc làm đảo chánh lật đổ Tổng Thống Diệm.

Tuy nhiên, trong vụ này, Trần Quang Thuận đã có một lỗi lầm lớn là tự mình lái chiếc xe Austin mang số DBA 599 của ông Tôn Thất Hối chở thầy Quảng Đức tới hiện trường, để lộ mục tiêu, nên bị CIA sa thải ngay với lý do “làm gián điệp” cho Pháp. William Kolmann cho biết ông đã cố gắng biện hộ cho Thuận nhưng không được. Chính vì hồ sơ này, khi qua Mỹ Trần Quang Thuận xin vào làm sở xã hội đã bị từ chối.

Mặc dầu vụ này do CIA dàn dựng, Phật Giáo lại tưởng đó công trạng hiển hách của họ và là phương thức đấu tranh “tuyệt vời” nên cứ tiếp tục làm. Tuy nhiên, 31 vụ tự thiêu tiếp theo đã trở  thành “tiếng dê kêu” vì không có CIA nhúng tay vào.

Sau khi hỏa thiêu Hoà Thượng Quảng Đức, CIA bảo Tướng Trần Thiện Khiêm, một nhân viên CIA, con cưng của ông Diệm”, xúi các tướng lãnh vào yêu cầu ông Diệm ban hành lệnh giới nghiêm và lục xét các chùa. Trạm CIA Sài Gòn đã báo cáo cho CIA Trung Ương như sau:

Tướng Đôn cho biết khi gặp Tổng Thống, các tướng nói với Tổng Thống rằng tinh thần của quân đội đang xấu hơn (deteriorating) và trong thực tế họ sợ rằng một đồn quân sự ở trong tình trạng gần như đào ngũ (near state of desertion). Các tướng nói rằng vợ các binh sĩ và các sĩ quan trẻ đang tức giận. Họ giải thích cho Tổng Thống tình hình như là quân đội thấy họ phải đối đầu với Phật Giáo.

Tướng Đôn xác nhận ông nói với Tổng Thống rằng vụ 8 tháng 5 ở Huế có thể được giải quyết, nhưng Việt Cộng đã xâm nhập vào Phật Giáo trong chùa Xá Lợi (Don claims he told Diem that 8 May in Hue could have been settled but that the VC has penetrated Buddhists in Xa Loi Pagoda.)

Tướng Đôn sợ rằng nếu các nhà lãnh đạo tập họp được một đám đông lớn, họ có thể ra lệnh đi tới Dinh Gia Long và quân đội không thể ngăn chận họ.

[FRUS, 1961 – 1963, Volume III, tr. 616. Document 275]
 

Các tướng đề nghị ông Diệm ban hành tình trạng giới nghiêm và lục xét các chùa. Ông Diệm đã trúng kế của CIA. Chiều 20.8.1963 Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã ban hành Sắc Lệnh “tuyên bố tình trạng giới nghiêm trên toàn lãnh thổ Việt Nam” và lục xét các chùa.



Dựa váo hai biến cố được tạo dựng nói trên, tối thứ bảy 24.8.1963, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã gởi cho Đại Sứ Lodge ở Sài Gòn một công điệm tối mật mang số DEPTEL 243, do Ngoại Trưởng George W. Ball ký tên, ra lệnh làm đảo chánh lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm.

Điều đáng buồn cười là trong khi CIA chỉ dùng Phật Giáo như một công cụ để lật đổ chính phủ Ngô Đình Diệm, các nhà Phật Giáo đấu tranh cứ tưởng họ đang làm “cách mạng” và “thời cơ đã tới rồi”! Trong một công điện báo cáo tình hình đề ngày 17.8.1963, cơ quan CIA cho biết các nhà lãnh đạo Phật Giáo đấu tranh “đã soạn thảo một danh sách sơ khỏi những người họ muốn thấy có mặt trong chính phủ nếu ông Diệm bị lật đổ, trong đó có cả Phan Khắc Sửu...” (a tentative list of men who they would like to see in the goverment if Diem were overthrown, it included Phan Khac Suu).

Sau khi cuộc đảo chánh thành công, Phật Giáo đã reo hò như đó là một chiến thắng của mình, bắt đầu xưng hùng xưng bá và viết phịa sử. Nhưng Mỹ chỉ đưa Tướng Dương Văn Minh và ông Nguyễn Ngọc Thơ làm “chính phủ trái độn” trong mấy tháng rồi cho Tướng Nguyễn Khánh và Tướng Trần Thiện Khiêm làm “chỉnh lý”, đưa người của Mỹ lên.

Không đạt được tham vọng là hình thành một chính phủ Phật Giáo tại miền Nam, nhóm Thích Trí Quang đã tạo bạo loạn để cướp chính quyền. Đại Sứ Lodge nói: “Đã lật đổ được một chính phủ, ông ta nghĩ rằng có thể làm như thế để chống lại Khánh.”

(FRUSS 1964 – 1968, Volum I, tr. 304 – 305, Document 147).
 

Trước các cuộc bạo loạn của Phật Giáo, Mỹ đã  dùng Tướng Nguyễn Cao Kỳ và Tướng Nguyễn Ngọc Loan để dẹp tan và đưa người của Mỹ là Tướng Nguyễn Văn Thiệu và Tướng Thiện Khiêm lên nắm quyền. Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang (GHPGAQ) bất mãn, đã đi theo Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam.

Những bằng chứng mà Liên Thành đưa ra trong cuốn Biến Động Miền Trung mới chỉ là trường hợp ở Huế. Từ Đà Nẵng tới Phú Yên, cứ 10 chùa đã có 8 chùa hoạt động cho Việt Cộng.
 

“CÓ CÔNG VỚI CÁCH MẠNG”!
 

1.- Bạch thư của Hoà Thượng Tâm Châu

Trong cuốn Bạch Thư công bố ngày 31.12.1993, Hòa Thượng Thích Tâm Châu đã viết:

“Ngày 30.4.1974 là ngày cáo chung của chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Những bộ mặt thân Cộng Sản đã lộ rõ nguyên hình, không ai mà không rõ:

- Khi quân Cộng Sản từ rừng về Saigon, đã có gần 500 Tăng, Ni của phe tranh đấu Ấn Quang ra đón chào.

- Ngày 19.5.1975, phe tranh đấu Ấn Quang đã tổ chức sinh nhật Hồ Chí Minh tại chùa Ấn Quang.

- Hiệp Thương Chính Trị thống nhất hai miền Nam Bắc của Cộng Sản, một Thượng Tọa của phe Ấn Quang đã làm một bài tham luận, nịnh Cộng Sản, kể công của Ấn Quang và đã kích Nha Tuyên Úy Phật Giáo cùng Giáo Hội Thích Tâm Châu”.
 

2.- Mừng “Giải Phóng”

Sau khi Cộng Sản chiếm miền Nam, GHPGAQ đã coi chiến thắng của Cộng Sản như chiến thắng của chính mình.

Trong cuốn “Bão qua cổng chùa”, Hòa Thượng Thích Mãn Giác cho biết lúc đó Hội Đồng Viện Hóa Đạo của Giáo Hội Ấn Quang đã họp và quyết định tham gia tổ chức “Mừng Giải Phóng” với nhà cầm quyền, đồng thời tổ chức mừng sinh nhật Hồ Chí Minh tại chùa Ấn Quang.

Bản Thông Cáo số 66-VHD/VP/TC ngày 8.5.1975 của Viện Hóa Đạo Ấn Quang tuyên bố:

“Sau bao năm tranh đấu, nguyện vọng của Giáo Hội và toàn dân là Hòa Bình, Độc Lập và Thống Nhất đất nước. Cơ duyên ấy nay đã đến.”
 

Theo Hòa Thượng Mãn Giác, GHPGAQ đã động viên trên 900 Tăng Ni trong thành phố Hồ Chí Minh để tham dự cuộc meeting “Mừng Giải Phóng”. Ngày 19 tháng 5, 1975 hơn 20.000 Phật tử đã tề tựu tại chùa Ấn Quang để làm lễ sinh nhật Hồ Chủ Tịch.

Trong cuộc meeting “Mừng Giải Phóng” ngày 15.5.1975, Hòa Thượng Mãn Giác đã đọc một bài diễn văn rất thống thiết, trong đó có những đoạn sau đây:

“Trong những năm dài sống dưới ách nô lệ thực dân mới, Phật Giáo chỉ nuôi một ước vọng sâu kín: độc lập và thống nhất...

Ngày nay, ước vọng đó đã hiện thực. Hiện thực ấy ngày càng rõ nét trong đời sống dân tộc, làm vang vọng lời xác quyết của Hồ Chủ Tịch “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi”... Bác Hồ kính yêu đã thay lời tổ tiên nói lên...”

Cuộc đấu tranh của Phật Giáo cho nền thống nhất tổ quốc cùng là một với cuộc đấu tranh vì CHỦ NGHĨA XÃ HỘI ..."
 

3.- Kể công của Phật Giáo

Trong lễ ra mắt Giáo Hội Nhà Nước tại Hà Nội hôm 7.11.1981, Hoà Thượng Trí Thủ. Nguyên Viện Trưởng VHĐ của GHPGAQ, đã nhân danh Chủ Tịch Hội Đồng Trị Sự của Giáo Hội Nhà Nước đọc một bức thư gởi Chủ Tịch Hội Đồng Nhà Nước Trường Chinh, trong đó có đoạn như sau:

Suốt ba mươi năm chống Pháp, chống Mỹ, nhiều chùa là cơ sở của cách mạng, nhiều tăng ni tạm thời rời bỏ Thiền môn, hăng hái tòng quân đánh giặc cứu nước. Bác Hồ dạy: “Không gì quý hơn độc lập tự do!”, toàn thể tăng ni và Phật tử Việt Nam ghi lòng tạc dạ lời dạy đó của Bác, nhận thức rõ lý tưởng giải thoát của người tu hành không thể tách rời sự nghiệp giải phóng dân tộc, do Hồ Chủ Tịch và Đảng Cộng Sản Việt Nam lãnh đạo.”
 

4.- Chính quyền ban khen

Trong Đại hội Phật giáo kỳ II, năm 1987, Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh đã nói:

“Hơn 40 năm trong công cuộc cách mạng giành độc lập tự do thống nhất cho tổ quốc tiến lên chủ nghĩa xã hội, đông đảo Tăng Ni và tín đồ theo đạo Phật đã có nhiều đóng góp xứng đáng vào thắng lợi chung của đất nước, tô đậm thêm truyền thống yêu nước, gắn bó dân tộc, với chủ nghĩa xã hội của đạo Phật Việt Nam.”
 

Trong cuộc gặp gỡ Hòa Thượng Huyền Quang tại Hà Hội chiều 2.4.2003, Thủ Tướng Phan Văn Khải xác nhận: Phật giáo Việt Nam đã từng góp công sức của mình vào sự nghiệp giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.”

Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau, Phật Giáo đã bị “quốc doanh hoá” và những thành phần chống đối đã bị đập tan.
 

VÁN BÀI VẪN CÒN TIẾP TỤC
 

Tài liệu chống “Diễn biến hoà bình” của Đảng CSVN đã cảnh cáo phải đề phòng kế hoạch kích động quần chúng nổi dậy của “các thế lực thù địch” bằng chiến dịch rỉ tai, bằng Internet hay bằng các đài phát thanh nước ngoài.

Các cuộc biểu tình và các thư phản đối, dù chống bất cứ cái gì, cũng có thể làm cho dân chúng bỏ thói quen sợ sệt. Lòng uất hận nếu có cơ hội được bày tỏ tập thể hay trên các cơ quan truyền thông sẽ làm dân chúng can đảm lên.

Xử dụng tôn giáo để phát động đấu tranh bao giờ cũng có tác động mạnh hơn vì có sự yểm trợ nhiệt tình của các tín đồ và chính quyền phải tính toàn kỹ khi có biện pháp. Tổng Thống Ngô Đình Diệm thiếu kinh nghiệm khi đối phó với vấn đề tôn giáo nên đã trúng kế Mỹ.

Năm 1981, khi Giáo Hội Phật Giáo Nhà Nước được thành lập, phần còn lại của GHPGAQ quyết tâm chống lại, mặc dầu bị đàn áp. Cuộc nổi dậy đã bùng phát mạnh ở Huế năm 1992, sau khi Hoà Thượng Đôn Hậu viên tịch. Nhưng rồi với những biện pháp đàn áp tinh vi, phong trào đi xuống dần. “Các thế lực thù địch” đã nhảy vào yểm trợ. Ông Võ Văn Ái được NED cấp “fund” hàng năm để giữ vững phong trào, nhưng tình thế vẫn không cứu vãn được.

Năm 2008, khi chiến dịch đòi nhà đất ở Thái Hà bùng phát mạnh, sau đó đến vụ Tam Tòa và vụ Đức TGM Ngô Quang Kiệt, có nhiều dấu hiệu cho thấy “các thế lực thù địch” muốn đẩy Giáo Hội Công Giáo vùng lên để thay thế GHPGAQ đang đi xuống. Lúc đó, tôi có nhận được một lời cảnh cáo mật được gởi đi trong nội bộ lưu ý các Giám Mục và Linh Mục phải cẩn thận, đừng để đài Á Châu Tự Do (RFA) khai thác. Dĩ nhiên, nhóm Giao Điểm Công Giáo ở trong cũng như ngoài nước vốn rất ngây thơ về chính trị, đã vổ tay lớn: “Zô! Zô! Zô!”.

Qua báo cáo của các Giám Mục và các thông tín viên tại chỗ, Vatican nắm rất vững tình hình, nên đã có biện pháp chính xác và kịp thời để đưa Giáo Hội Công Giáo VN trở lại hoạt động bình thường.

Nay Wikileaks, hay dúng hơn là CIAleaks, vừa công bố một Công điện từ Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ tại Vatican hồi cuối năm 2009 nói rằng TGM Ngô Quang Kiệt chưa bao giờ công khai lý do từ chức và ông bị ép từ chức “vì không muốn bị xem như chướng ngại vật cho tiến trình bình thường hóa quan hệ ngoại giao Vatican-Hà Nội”. Đây là loại tài liệu chiến tranh tâm lý được CIA tung ra để kích động khi muốn dư luận đẩy GHCGVN tiến tới thay thế vai trò của GHPGAQ đang bị suy tàn. Nhưng Giáo Hội Công Giáo có tổ chức, có lãnh đạo và có mục tiêu rõ ràng là rao giảng Tin Mừng, nên đã không bị biến thành công cụ của Mỹ. Tiếng la hét của nhóm Giao Điểm Công Giáo ngây thơ và các cơ quan truyền thông có "sứ mạng” phát động chiến dịch đều trở thành vô tác dụng.

Mới đây, Tòa Thánh đã phái Đức TGM Leopoldo Girelli, Đại Diện Không Thường Trú của Tòa Thánh tại Việt Nam, đi thăm các giáo phận từ bắc vào nam, quan sát tình hình và nói rõ đường lối của Giáo Hội. Trong bài giảng tại Nhà thờ Chính tòa Giáo phận Kontum ngày 10.9.2011, Đức TGM Girelli đã nói rất rõ:

Bằng cách sống theo sự thật – thật với Thiên Chúa, với Lời Ngài và với ân sủng của Ngài chúng ta có thể tránh được những sai lầm và những hoa trái xấu trong đời sống của chúng ta...

Vậy chúng ta hãy vun trồng hoa trái tốt và từ chối bất cứ điều gì tạo ra quả xấu trong đời sống của chúng ta.”
 

Người Tàu có câu tục giao: “Giảo thố tử, cẩu tẩu phanh”, có nghĩa là bắt được thỏ rồi thì giết chó. Kinh nghiệm cho thấy thân phận của những người hay những tổ chức làm công cụ cho Mỹ hay cho Cộng Sản cuối cùng rồi cũng sẽ bị loại bỏ hay bị dùng làm con bài thí sau khi mục tiêu của họ đã đạt được hay thay đổi. VNCH và GHPGAQ là những mối đau xót lớn lao nhất của người Việt.
 

Ngày 20.9.2011

Lữ Giang
-Bị dùng làm công cụ
------
TLQ: -Bùi Văn Phú




Tượng đài “Remember Them: Champions for Humanity” vinh danh những người tranh đấu cho dân quyền và nhân bản trên thế giới đã được khánh thành tại Fox Square Park ở thành phố Oakland, California


Thiền sư Nhất Hạnh được vinh danh là người vận động cho những giải pháp hòa bình trong chiến tranh Việt Nam và sau biến cố 11/9/2001 đã thỉnh cầu Hoa Kỳ dùng ngoại giao thay vũ khí ở Afghanistan và Iraq.

Tổng số lượt xem trang