My alma mater, the Fletcher School of Law and Diplomacy, will probably revoke my degree, but…I doubt diplomatic negotiations toward a South China Sea code of conduct will pay off. ASEAN members have long sought to broker such a compact, only to be foiled by Chinese temporizing. Proponents seem to believe a code of conduct would eliminate incidents such as the recent standoff at Scarborough Shoal, when Chinese and Philippine vessels faced off for weeks over sovereignty over the atoll and adjoining waters.
This confuses tactical measures taken to ease tensions on the high seas with the resolution of political disputes that verge on insoluble. It bespeaks wishful thinking.
Officials and pundits seem to pattern their advocacy of such an accord on the 1972 U.S.-Soviet Incidents at Sea (INCSEA) Agreement. And to be sure, INCSEA was a code of conduct regulating the actions of U.S. and Soviet assets in international waters and skies. It prescribed certain actions American and Soviet seamen and airmen should take, or avoid taking, when they found themselves in close proximity in the global commons. Close encounters were commonplace in light of the cat-and-mouse games the two navies played during the late Cold War. Refraining from actions that could be construed as attackson the other fleet’s ships and warplanes, or that otherwise placed them in jeopardy, was central to the INCSEA philosophy.
INCSEA helped reduce the chances of accidental crises or armed conflicts that might ensue should ships or aircraft collide, weapons be flourished, or tempers flare. That was no small thing. But the agreement’s framers entertained few illusions about its capacity to bring about political concord. Again, it was tactical in nature. Neither the United States nor the Soviet Union relinquished its prerogatives in the maritime domain because of INCSEA. Does anyone really believe that Beijing, which assigns its territorial claims in the South China Sea inordinate value, will sign away those claims to quell tensions it has deliberately stoked? Color me skeptical.-A Cold War Solution for the South China Sea?
-China says freedom of navigation in South China Sea is important
(Reuters) - China's plan to board and search ships that illegally enter what it considers its territory in the disputed South China Sea could spark naval clashes and hurt the region's economy, Southeast Asia's top diplomat warned on Friday.
Seeking to ease alarm over the issue, China said it attached "great importance" to freedom of navigation in waters that have some of the world's busiest shipping lanes.
New rules that take effect on January 1 will allow police in the southern Chinese province of Hainan to board and seize control of foreign ships which "illegally enter" Chinese waters, the official China Daily said on Thursday.
Surin Pitsuwan, secretary-general of the Association of Southeast Asian Nations (ASEAN), said the Chinese plan was a "very serious turn of events".
"It certainly has increased a level of concern and a level of great anxiety among all parties, particularly parties that would need the access, the passage and the freedom to go through," Surin told Reuters by telephone from Thailand.
Using unusually strong language, Surin said the plan could trigger a major incident that would affect confidence in East Asia, a key engine of global economic growth.
Several countries have overlapping sovereignty claims in the South China Sea, which is believed to be rich in oil and gas. It is the region's biggest potential military flashpoint.
A summit of Asian nations this month was overshadowed by disagreements between China and the Philippines over the dispute. Tensions were fanned again by China's move to issue new passports containing a map of its maritime claims.
Chinese Foreign Ministry spokesman Hong Lei declined to elaborate on the new rules at a briefing in Beijing on Friday and what might constitute illegal entry.
"All countries have freedom of navigation in the South China Sea in accordance with international law ... At present there are no problems in this regard," he said, adding Beijing wanted to resolve the dispute with neighboring countries through negotiations.
Asked on Thursday about the police boarding plans, Hong said that management of the seas according to the law was "a sovereign nation's legitimate right".
China has said previously it will respect freedom of navigation in the South China Sea and that it has no intention of trying to restrict access.
In Washington, U.S. military officials said the China Daily report mentioned only police in Hainan province, not military forces, so the intended scope of the policy was unclear. Hainan's policy was unlikely to affect the behavior of U.S. vessels operating in international waters, said the officials.
The United States has been refocusing its military attention on Asia, emboldening its long-time ally the Philippines and former foe Vietnam to take a tougher stance against Beijing.
COMPETING CLAIMS
China claims virtually the entire South China Sea. ASEAN members the Philippines, Vietnam, Brunei and Malaysia claim various parts, as does Taiwan.
The territorial wrangle is a challenge to Southeast Asia, exposing how deeply its nations have been polarized by China's expanding economic and political influence in the region.
Tensions over the sea have simmered for decades but now it was difficult for ASEAN members to unite because they had competing claims, said Richard Bitzinger, senior fellow at the S. Rajaratnam School of International Studies in Singapore.
"The Chinese have painted themselves into a corner with the South China Sea issue by raising it to a fundamental issue of national sovereignty on a par with Tibet or Taiwan that makes compromise difficult," Bitzinger said.
Philippine President Benigno Aquino said he had asked his foreign minister to verify the plan and that, if confirmed, Manila would lodge a diplomatic note or formal protest.
China's move would be difficult to implement because it runs counter to the United Nations Convention on the Law of the Sea, Aquino said.
"We might accelerate and bring it before the appropriate international tribunal to finally settle the matter or at least start the process of settling it legally and concretely," he told reporters on the central Philippine island of Cebu.
Thailand wanted an atmosphere conducive to cooperation, said Arthayudh Srisamoot, director-general of the Department of ASEAN Affairs at the Ministry of Foreign Affairs in Bangkok.
"It does not want the current situation to deteriorate and wants to see both sides continue with talks," Srisamoot said.
Analysts said the plan to board ships would be hard to implement under international law and could backfire economically for China.
"Chinese provocation by boarding foreign vessels would roil global financial markets, add to global economic uncertainty, and impact global trade that would impact China as well," said Scott Harrison, managing director of Pacific Strategies and Assessments in Manila.
(Additional reporting by Manuel Mogato in the Philippines, Kevin Lim in Singapore, Ben Blanchard in China, Paul Carsten and Amy Sawitta Lefevre in Bangkok; Editing by Raju Gopalakrishnan and Dean Yates)
NYT -Chinese naval patrols have been authorized to search and repel ships that “illegally enter” an area in the South China Sea through which much of the region’s commercial vessels pass.
November 30, 2012 4:18 PMJAKARTA (Reuters) - China's plan to board and search ships that illegally enter what Beijing considers its territory in the disputed South China Sea is a very serious turn of events, the head of the Association of Southeast Asian Nations (Asean) said on Friday.
-Asean cảnh báo kế hoạch khám tàu của TQ
Tổng thư ký Asean nói kế hoạch của Trung Quốc nhằm kiểm soát tàu ở Biển Đông có thể làm gia tăng căng thẳng.
HÃY SÒNG PHẲNG (Ngô Minh Trí/ BS). Bài viết và bình luận của trang Ba Sàm liên quan tới bài báo hôm qua trên Thanh niên: Dân Trung Quốc phản ứng “đường lưỡi bò” trên hộ chiếu.
Đôi lời: Bài viết dưới đây là lời trần tình về lý do biên tập viên báo Thanh niên đã bỏ bớt hai chữ “rác rưởi” khi đăng lại lời bình của một thành viên mạng Trung Quốc quanh tấm “hộ chiếu lưỡi bò” và lời nhận xét về bình luận trên trang Ba Sàm trước việc cắt xén đó. Tuy chỉ là một bài viết nhỏ, về một lời bình ngắn, nhưng xét thấy cần đăng lại và có những trao đổi, vì liên quan tới chuyện lớn-Biển Đông, và vấn đề không nhỏ-cách làm báo, mối quan hệ với giới blogger tự do.
1- Trước hết, tạm coi đây là lời giải thích lý do của người tự nhận là có trách nhiệm duy nhất với việc cắt xén đó. Cùng với bài viết này, Nhà báo Ngô Minh Trí, qua hộp thư cá nhân, cũng đã gửi email cho chúng tôi biết. Trân trọng trước những trao đổi này và thử tạm tin vào lý do của việc cắt xén đó, tức là không có gì gọi là “nỗi sợ hãi” cả, mà chỉ là quan điểm biên tập thôi.
Tuy nhiên, khi đã tin vào lý do đó thì lại phải đặt dấu hỏi lớn trước hết vào nghiệp vụ báo chí khi người biên tập coi một tư liệu quan trọng để chứng minh một hiện tượng lại không khác gì một bài báo được gửi tới để đăng. Một bài báo “thô” thì có thể biên tập, sửa chữa cho hay, hoặc bớt … “phiền toái” cho tờ báo. Thế nhưng một tư liệu thì không thể tùy tiện cắt xén, nhất là phần cắt xén lại quá ư quan trọng.
Câu hỏi thứ hai là về sự tinh nhạy của một nhà báo. Lời bình luận của thành viên mạng TQ về tấm “hộ chiếu lưỡi bò” là rất có ý nghĩa, cho chúng ta thấy phần nào dư luận nhân dân nước này, đâu phải vào hùa cả với chính quyền làm điều sai quấy, mà khắp thế giới đã chỉ trích và lo ngại. Tiếc rằng, bằng nhận thức quá non nớt (?), người biên tập đã bỏ đi hai chữ rất đắt. Bởi nếu thiếu nó, chúng ta chỉ có thể thấy sự khó chịu của người bình luận-dân TQ về nỗi phiền hà khi mang tấm hộ chiếu vào VN thôi. Còn khi chúng ta biết đã có người dân TQ coi tấm hộ chiếu có in bản đồ nước mình, thể hiện cả chủ quyền biển lại như một thứ “rác rưởi” thì quả là hiếm có chưa từng thấy trên thế giới. Hai chữ ấy đã mang nhiều hàm ý, trong đó không thể không có sự coi thường, thậm chí phản bác, với thứ được coi là “chủ quyền” trên biển của nước họ.
Thật tự hào người dân VN ta không thấy ai lại có thái độ với chủ quyền biển đảo nước mình như vậy. Cũng thật vui nếu như báo Thanh niên không những cho độc giả thấy nội dung trọng vẹn đó, mà thậm chí còn có thêm lời phân tích mổ xẻ hai chữ “rác rưởi”.
Nhưng đáng tiếc khi việc phát hiện và cho dịch đăng những bình luận của cư dân mạng TQ là một sáng kiến, đóng góp rất có ý nghĩa của báo Thanh niên, thế nhưng, người biên tập lại đã làm giảm bớt cái ý nghĩa và tác dụng đó.
2- Nhà báo Ngô Minh Trí tự đánh giá lời bình của thành viên mạng TQ là quá khích, rồi so sánh nó với cái quá khích khi người TQ phản đối Nhật quanh vụ Senkaku/Điếu Ngư. So sánh này là hết sức khập khiễng, thậm chí ngược đời. Một đằng, cư dân mạng TQ nổi giận, có thái độ phản đối chính quyền nước họ liên quan tới một hành động “nhận vơ” chủ quyền biển đảo, còn một đằng là nổi giận với người nước khác tranh chấp với họ biển đảo. Cách chống chế của tác giả bài viết là không thuyết phục chút nào, lại còn thể hiện cái kém trong nhận thức, tư duy.
3- Với tựa đề kêu gọi sự “sòng phẳng” trong đánh giá công việc làm báo, thiết tưởng tác giả bài viết cũng cần sòng phẳng để vừa nhìn “xuống” người dân, cư dân mạng, nhưng cũng vừa nên nhìn sang “bên” làng báo của mình và nhìn “lên” các cơ quan nhà nước, quản lý báo chí. Bởi vì trong bài đã phê phán thái độ được cho là nóng nảy của blogger, cư dân mạng khi đánh giá về báo chí nhà nước đã không thấy công lao họ cung cấp thông tin cho độc giả tới đâu; một cách nói như ban ơn, mà dường như quên rằng các nhà báo đang ăn lương từ tiền của dân, để làm bổn phận như công bộc.
Câu hỏi tức thì với Nhà báo Ngô Minh Trí là trên báo nhà nước có hay không, được bao nhiêu những lời phê phán, những tiết lộ về sự quản lý hà khắc, thậm chí trái pháp luật nhà nước, đi ngược đường lối được ghi trong rất nhiều nghị quyết của đảng? Lối gọi là “quản lý” đó đã tới độ mà mới cách đây ba hôm thôi, vị lãnh đạo cao nhất của nhà nước này, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã phải lên tiếng ta thán, tìm cách trấn an báo giới và người dân (mà chính báo Thanh niên cũng đã trích dẫn). Trong khi đó thì tác giả bài viết này chỉ có phê phán một chiều “xuống”, không cần biết rằng thái độ nóng nảy đó, dẫu có thì một phần cũng xuất phát từ nguyên nhân sâu xa là một nền báo chí quá yếu kém, bị kiểm duyệt đủ kiểu. Cũng không nhận ra rằng thái độ nóng nảy đó nhiều khi, và cũng có chủ đích, là giúp cho báo giới, những nhà báo tâm huyết, dũng cảm có được chỗ dựa nhất định để mà gắng làm được chút gì đó được gọi là “làm báo”. Bao nhiêu bài viết trên báo nhà nước phê phán nặng nề cư dân mạng, mà không hề cho một lời trao đổi lại, cũng không có một bài viết, một nhà báo của nhà nước nào lên tiếng công khai góp ý, tranh luận lại với đồng nghiệp. Như thế thì có phải là “sòng phẳng” không?
Trong khi đó, chúng tôi đã đăng lại không biết bao nhiêu bài viết đó, kể cả bài trên báo của ngành công an chỉ trích đích danh blog Ba Sàm. Vì độc giả, vì sự thật khách quan và khích lệ báo chí nước nhà, chúng tôi vẫn luôn quảng bá, khen ngợi những bài báo hay trên chính những tờ báo đã chỉ trích mình hoặc vốn bị dư luận đánh giá rất không tốt. Hầu hết trên các bài đăng lại, chúng tôi không có lời bình, mà để độc giả tự nhận xét qua hàng trăm phản hồi trên mỗi bài, cũng không kiểm duyệt những nhận xét đó. Kết quả ra sao, có sòng phẳng hay không thì mấy năm qua đã được phơi bày hết cả, chắc Nhà báo Ngô Minh Trí cũng đã biết.
Chúng tôi, với ước nguyện mạnh mẽ muốn góp phần nhỏ nhoi đưa nền báo chí nước nhà tiến theo kịp thế giới, trong nhiều năm qua đã lặng lẽ, bền bỉ quảng bá hết sức, góp ý chân thành, khen chê thẳng thắn cho làng báo, ngay cả với những nhầm lẫn oan, những o ép phi lý với họ. Một trong những nhà báo, tờ báo mà chúng tôi góp phần đưa tin tức, bình luận để bảo vệ là Nhà báo Nguyễn Việt Chiến và báo Thanh niên, ít nhất qua một bài dịch đăng cách đây gần 4 năm.
Phải nêu lên cả một quá trình, tất cả quan điểm của mình ở đây cũng vì bài viết của Nhà báo Ngô Minh Trí không chỉ tranh luận đúng/ sai về một lời bình của chúng tôi.
Cuối cùng, với những phân tích trên đây, với thực trạng quản lý báo chí hiện nay, với thái độ của chính quyền và cơ quan quản lý báo chí trước vấn đề chủ quyền biển đảo liên quan tới TQ, chúng tôi lại phải trở về với lời đánh giá của mình về “nỗi sợ hãi”, mà không thể tin với một tờ báo lớn mạnh hàng bậc nhất VN, với nhiều nhà báo gạo cội như tờ Thanh niên, lại có thể non nớt đến vậy.
Xin cám ơn Nhà báo Ngô Minh Trí đã trao đổi và cho chúng tôi một cơ hội bàn luận.
HÃY SÒNG PHẲNG
Ngô Minh Trí
Một lần nữa, tôi lại phá vỡ nguyên tắc của mình khi phản hồi về những thị phi trên thế giới mạng. Có thể, sẽ hứng chịu một trận “ném đá” tơi tả, nhưng đôi khi chẳng thể không lên tiếng.
Sáng nay, một trang điểm báo * có đưa ra nhận xét như sau: “Tin đã điểm sáng qua: Dân Trung Quốc phản ứng “đường lưỡi bò” trên hộ chiếu (TN). * Một độc giả liên lạc cho biết, đoạn bình luận của người dân TQ “Dù sửa thế nào cũng không thể sửa được diện mạo vốn có của tấm hộ chiếu [rác rưởi] này, giờ chỉ tổ mang lại phiền phức cho người dân…”. Thế nhưng khi dịch ra, dường như bá0 Thanh niên đã cố tình bỏ đi 2 chữ “rác rưởi”. Nguyên văn tiếng Trung: 再怎么改也改变不了垃圾护照的本来面目. Tới mức này mà cũng còn phải “tự kiểm duyệt” theo kiểu kỳ quái như vậy, mới thấy rõ nỗi sợ hãi đã lên đến đâu rồi!”.
Khi biên tập bài viết trên, tôi từng phân vân việc để nguyên hay bỏ chữ “rác rưởi”. Sự phân vân “tự kiểm duyệt” không phải vì một “nỗi sợ hãi đã lên đến đâu rồi!”. Sự phân vân bắt nguồn từ việc liệu có cần thiết hay không phải để những từ ngữ mang tính quá khích lên mặt báo. Tôi vẫn nhớ, khi tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư bùng phát, người TQ có nhiều hành động quá khích. Ngược lại, người Nhật hành động chừng mực hơn vì họ bảo rằng họ có phẩm giá của họ.
Đánh giá điều gì cũng cần toàn cục và sòng phẳng với nhau. Liên quan đến tấm hộ chiếu “đường lưỡi bò”, có một blogger khá nổi tiếng bình rằng sao các “báo lề phải” không “ẳng” lên. Hình như, blogger này là một chức sắc tôn giáo gì đấy. Nếu thế, cách dùng câu từ như thế thì có xứng với cái được gọi là “phẩm giá” của người đó không. Chưa gì hết, vội vã chụp mũ rằng: “tự kiểm duyệt” theo kiểu kỳ quái như vậy, mới thấy rõ nỗi sợ hãi đã lên đến đâu rồi!” có là cách truyền thông khách quan, đa chiều hay không?. Không có đám “báo lề phải” chịu “ẳng” thì các vị có nhiều thông tin thế không.
Suốt nhiều tháng qua, tôi và không ít đồng nghiệp của mình phải nhọc công theo dõi từng diễn biến trên biển Đông. Chúng tôi từng sử dụng những câu chữ mạnh mẽ nhất, như xâm phạm, bành trướng, mưu đồ…, để phản đối những hành động phi pháp của TQ. Chúng tôi phải liên lạc lấy ý kiến của những chuyên gia quốc tế để tăng thêm tiếng nói chính nghĩa cho người dân VN. Khi phát hiện truyền thông TQ đưa tin sai lệch, cắt tỉa ý kiến giới chuyên gia, chúng tôi đã nhanh chóng làm rõ: Trò “phù phép” của Hoàn Cầu thời báo.
Thế thì đâu là sự sợ hãi!
Cách quy chụp vội vã trên chỉ khiến những người đang nỗ lực vì lợi ích quốc gia lại phải trải qua cảm giác “bị đâm” bởi chính những người cùng đứng chung trên một đất nước. Điều đó chỉ tạo ra sự phân hóa sâu rộng hơn mà không giúp ích điều gì. Hãy sòng phẳng với nhau hơn, mọi góp ý hãy thực sự mang tính xây dựng!
Ngô Minh Trí
Ngày 29.11.2012
–
- Chỉ cấp tờ rời cho người Trung Quốc vào Việt Nam (PN).- Nhật-Đài thảo luận đánh bắt cá trên biển Hoa Đông (TTXVN).
- Thượng viện Mỹ tái xác nhận bảo vệ đảo Senkaku cho Nhật Bản (VOV).