Lữ Giang
Đối với đa số người Việt trong cũng như ngoài nước, vấn đề quan trọng nhất hiện nay vẫn là vấn đề Biển Đông. Hai câu hỏi đã được đặt ra: Trung Quốc đang mưu tính gì và làm thế nào để bảo vệ chủ quyền của Việt Nam?
Gần như người Việt nào cũng thuộc lòng câu “Tri bỉ tri kỷ bách chiến bách thắng”, tức “biết người biết mình trăm trận trăm thắng”. Nhưng “biết người biết mình” để trở thành “bên thắng cuộc” quá khó và phải canh chừng thắng khác chiếm chỗ của mình, nên nhiều người chọn phương thức dễ nhất là suy nghĩ và hành động theo cảm tính rồi quay lại cấu xé nhau và trở thành “bên thua cuộc”!
Trong hai bài trước, chúng tôi đã nói đến cái nhìn của Đảng CSVN về Mỹ và Nga đối với vấn đề Biển Đông qua bài nói chuyện của Đại Tá Trần Đăng Thanh tại hội nghị các viên chức lãnh đạo giáo dục ở Hà Nội. Ông ta nhấn mạnh: Mỹ thì “chưa từng và không bao giờ tốt thật sự với chúng ta cả” và “tội ác của họ trời không dung, đất không tha”. Nga thì đã phục hồi lại địa vị của một cường quốc và đang quay lại khu vực Châu Á Thái Bình Dương. “Liên bang Nga đánh giá rất cao Việt Nam chúng ta, Việt Nam là một nước thủy chung son sắt”. Nga muốn thuê cảng Cam Ranh, nhưng “chắc chắn chúng ta cũng sẽ không cho bất cứ nước ngoài thuê mướn”. Còn Trung Quốc thì sao?
Bài nói chuyện của Đại Tá Thanh kéo dài hơn hai tiếng, trong đó ba phần tư bài nói về Trung Quốc. Chúng tôi đã tóm lược phần nói về Mỹ và Nga. Trong bài này chúng tôi xin tóm lược phần nói về Anh Ba, Anh Ba Tàu, tức Trung Quốc.
ĐÃ CÓ LÚC CHƠI CẠN TÀU RÁO MÁNG
Sau cuộc chiến trên biên giới Việt - Trung vào tháng 2 năm 1979, Đảng CSVN nghĩ rằng “tình hữu nghị đời đời bền vững” Việt – Trung không còn nữa, nên đã cho biên soạn và phổ biến rộng rãi ba cuốn sách nói lên tất cả những chuyện bi thảm trong bang giao Việt - Trung, đó là các cuốn (1) “Sự thật về quan hệ Việt Nam - Trung Quốc trong 30 năm qua”, (2) “Phê phán chủ nghĩa bành trướng và bá quyền nước lớn của giới cầm quyền phản động Bắc Kinh” và (3) “Vấn đề biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc”.
Khi hành động như vậy, Đảng CSVN đã đoạn giao với Trung Quốc và đứng về phía Liên Sô. Nhưng trời bất dung gian, chế động cộng sản Liên Sô sụp đổ, Đảng CSVN không còn con đường nào khác là quay về với Trung Quốc. Hiểu rất rõ chủ trương bá quyền của Trung Quốc, Đảng CSVN phải ngậm đắng nuốt cay để “sống chung hoà bình”.
CHỦ TRƯƠNG CỦA TRUNG QUỐC
Đại Tá Trần Đăng Thanh đã mở đầu phần nói về Trung Quốc như sau:
“Và nước thứ năm tôi muốn nói với các đồng chí là anh bạn núi liền núi, sông liền sông, chung một Biển Đông, chung tình hữu nghị. Hoặc là nói như ông Hồ Cẩm Đào: sơn thủy thì tương liên, lý tưởng thì tương thông, văn hóa thì tương đồng, vận mệnh thì tương quan, tay vẫn bắt nhưng chân đá lung tung” (có tiếng cười ở dưới).
Tiếp theo, ông nói về chủ trương của hai lãnh tụ lớn của Trung Quốc là Mao Trạch Đông và Đặng Tiểu Bình.
1.- Mao Trạch Đông “công ba tội bảy”
Diễn giả nói về Mao Trạch Đông dựa vào cuốn “Mao Trạch Đông – nghìn năm công tội” do một Đại tá Học Viện Quốc Phòng của Trung Quốc, nguyên là thư ký của Mao Trạch Đông biên soạn theo lệnh của Đặng Tiểu Bình. Cuốn sách đó khẳng định Mao Trạch Đông “công ba tội bảy”. Tội của Mao Trạch Đông được thể hiện trong 27 năm ở cương vị Chủ tịch Đảng và Chủ tịch Nước là làm chết 57,5 triệu người dân. Riêng Cách Mạng Văn Hóa làm chết 21,5 triệu, và để cho chết đói chết rét 36 triệu nữa. Và trong quãng đời làm cách mạng, ông ta nói một câu rất nổi tiếng: “Chính quyền treo trên đầu ngọn súng”. Ông ta giải thích súng đẻ ra chính quyền, súng đẻ ra niềm tin, súng đẻ ra chiến thắng, súng đẻ ra tất cả.
2.- Đặng Thiểu Bình ngoại hình rất nhỏ
Người thứ hai được ông nói tới là Đặng Tiểu Bình. Ông cho biết:
“Ngoại hình của ông Đặng Tiểu Bình rất nhỏ nhoi, rất nhỏ. Nghĩa là nếu mà nhìn ngoại hình không thôi, nếu mà ông thầy bói nào mà gọi là không biết bói thì bảo là ông này không có dáng làm quan. Nhưng mà quan lộ của ông ta vô cùng vất vả, vào rồi lại ra, vào rồi lại ra, ba lần mới vào được Trung Nam Hải sau khi ông Mao chết. Và ông Đặng Tiểu Bình đứng vững ở trên Trung Nam Hải, ông ta bắt đầu phát động bốn công cuộc hiện đại hóa, cải cách, cải tổ, đổi mới của Trung Quốc.”
Theo diễn giả, phương châm hành động của Đặng Tiểu Bình gồm 24 chữ: “Lặng lẽ quan sát, giấu mình chờ thời, giữ vững trận địa, quyết không đi đầu, nắm vững thời cơ, lẳng đi không tích.” (tức không để lại dấu tích).
Ông Bình đưa ra phương pháp công tác của cán bộ Trung Quốc nghe rất lạ: “Một hòn đá, hai con mèo, ba con gà, bốn con cá.”
Diễn giả hỏi cử toạ: “Các đồng chí nghe có thấy buồn cười không!” Sau đó ông giải thích:
- “Một hòn đá” là mỗi người cán bộ phải có nền tảng tư tưởng như một hòn đá. Nền tảng tư tưởng đó là kết hợp Mác với tư tưởng Mao.
- “Hai con mèo” là mèo trắng hay mèo đen, mèo nào bắt được chuột đều là mèo quý.
- “Ba con gà” là cái gì có lợi cho nhân dân Trung Quốc là bắt lấy, cái gì có lợi cho Đảng Cộng Sản Trung Quốc bắt lấy, cái gì có lợi cho quân đội Trung Quốc là bắt lấy, tức là phải nắm bắt thời cơ.
- Còn “Bốn con cá” chỉ bốn nguyên tắc. Nhưng diễn giả chỉ nói đến hai nguyên tắc: Nguyên tắc thứ nhất “hàng hóa của Trung Quốc tới đâu thì biên giới của Trung Quốc tới đó”. Nguyên tắc thứ hai là “sức mạnh hải quân Trung Quốc tới đâu thì biển của Trung Quốc tới đó”.
Theo diễn giả, Trung Quốc đang sống trong thời kỳ trỗi dậy hòa bình. Cuộc chiến Libya năm 2011 và Syria năm 2012 đã làm ngành khai thác dầu mỏ của Trung Quốc thua thiệt. Riêng Libya, Trung Quốc mất 77 cơ sở dầu mỏ. Do đó Trung Quốc đang thực hiện quay lại với ý đồ họ đã nung nấu từ rất xa xưa đó là phải độc chiếm Biển Đông trong thời gian ngắn nhất.
NGUỒN LỢI CỦA BIỂN ĐÔNG
Diễn giả cho biết Biển Đông có diện tích chính xác là 3.447.000 km2, có liên quan đến 9 quốc gia ven biển: Trung Quốc, Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Indonesia, Bruney, Philippines v.v… Có thể xét nguồn lợi của Biển Đông về ba phương diện: Một là giao thông, hai là kinh tế và ba là quốc phòng an ninh.
* Về giao thông, Biển Đông là biển nhộn nhịp thứ hai trên thế giới sau Địa Trung Hải. Mỗi một ngày có khoảng 200 đến 300 lượt tàu khoảng 5000 tấn trở lên hoạt động. 90% hạm đội 7 của Mỹ ở Thái Bình Dương đều phải tiếp tế hậu cần kỹ thuật qua Biển Đông, 70% các loại hàng hóa của Nhật Bản hoạt động đều phải qua Biển Đông. 70% đến 80% hàng hóa của Trung Quốc đều phải qua Biển Đông.
* Về mặt kinh tế, theo đánh giá của Mỹ là toàn bộ Biển Đông có trữ lượng dầu mỏ 50 tỷ tấn, chiếm 19% trữ lượng dầu mỏ của thế giới.
* Về quốc phòng an ninh, hiện nay toàn bộ hoạt động của khu vực của Mỹ ở Thái Bình Dương phải tùy thuộc vào Biển Đông.
Vì các lý do đó, Trung Quốc đang thực hiện 7 công tác để chiếm Biển Đông. Diễn giả trình bày rất nhiều chi tiết, chúng tôi chỉ ghi lại tên của 7 công tác đó:
- Thứ nhất là vẽ đường 9 đoạn. Thứ hai là đẩy mạnh đầu tư nâng cấp vùng chiếm đóng đặc biệt là Hoàng Sa.
- Thứ ba là ngăn cản phá hoại các hoạt động kinh tế trên Biển Đông của ta.
- Thứ tư là đẩy mạnh đánh bắt thủy sản tạo ra vùng đánh bắt truyền thống.
- Thứ năm là thăm dò, khảo sát, mời thầu vùng tài nguyên trên biển của chúng ta.
- Thứ sáu, tìm mọi cách để hạ đặt giàn khoan trên biển của ta nếu ta không ngăn chặn kịp thời.
- Thứ bảy là chiếm bãi cạn của ta trong trường hợp ta không có người chốt giữ.
Ông kể lại từ ngày 11 đến 15.10.2011, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sang thăm Trung Quốc theo lời mời của Tổng Bí thư – Chủ tịch Nước Hồ Cẩm Đào. Ông Hồ Cẩm Đào nói đường 9 đoạn là do Quốc Dân Đảng để lại, Đảng Cộng Sản Trung Quốc có thực hiện thì nhân dân Trung Quốc mới theo. Đồng chí Nguyễn Phú Trọng nói lại: Các đồng chí nói chưa đúng. Quốc Dân Đảng để là 11 đoạn, các đồng chí xóa đi 2 đoạn. Quốc Dân Đảng để lại Đài Loan độc lập, các đồng chí đang xóa Đài Loan.
Diễn giả cho biết hiện nay có 4 nước 5 bên đang có những điểm đóng quân trên Biển Đông: Việt Nam, Philippines, Malaysia và Trung Quốc, thêm một bên nữa là Đài Loan. Hiện nay Việt Nam đang duy trì 33 điểm đóng quân.
BA KHÔNG BỐN TRÁNH
Về cách thức đối phó, diễn giả đưa ra chủ trương “ba không bốn tránh”.
1.- Chủ trương “ba không”
Ba không mà diễn giả đưa ra gồm có: Cái không thứ nhất là không được mất chủ quyền, cái không thứ hai là không được mất môi trường hoà bình và cái không thứ ba là không được mất mối tình đoàn kết nhân dân hai nước.
Diễn giả nói cái không thứ hai xem ra mâu thuẫn với cái không thứ nhất, nhưng để xẩy ra chiến tranh thì vất vả lắm. Ông nói: “Tôi thưa với các đồng chí, mặc dầu chân họ đá nhưng ta phải biết tránh.”
Còn việc giữ mối tình đoàn kết nhân dân hai nước, ông nói: “Nói điều này thì có người bĩu môi, có người chưa đồng tình. Nhưng thôi xin thưa với các đồng chí… họ là nước lớn thật sự. Trong chiều dài lịch sử trên dưới 20 lần họ xâm lược chúng ta cơ mà. Nhớ lời dặn của các cụ ngày xưa: “Thứ nhất cận thân, thứ nhì cận lân”, “Vắng anh em xa mua láng giềng gần”, rồi “Bán anh em xa mua láng giềng gần”, “Vắng anh em xa có láng giềng gần”. Ta phải chấp nhận".
Ông nói tiếp:
“Báo cáo các đồng chí, một câu chuyện mà lịch sử mà đã dạy cho chúng ta nhắc nhở thời nhà Lê chém tên Liễu Thăng, tên Liễu Thăng là một tướng mang 10 vạn quân để viện trợ cho quân Thanh. Nhà Lê chém chết nhưng sau đó nhà Lê hàng năm vẫn đúc một cái tượng bằng vàng bằng cái đầu Liễu Thăng sang cống nạp để làm sao hòa hiếu giữ cho muôn đời không phải chiến tranh. Tất nhiên bây giờ ta không phải cống nộp như vậy, ta bình đẳng nhưng ta phải khẳng định rất rõ ràng như 3 cái không như vậy.”
2.- Chủ trương “bốn tránh”
“Bốn tránh” mà diễn giả đưa ra gồm có: Tránh đối đầu quân sự, tránh đối đầu toàn diện, tránh bị bao vây cô lập, và tránh lệ thuộc nước ngoài. Diễn giả biện luận:
“Báo cáo các đồng chí bây giờ ta đòi lại Hoàng Sa là rất khó, bây giờ nó đã chiếm nó đã xây như trên, bảo đòi là rất khó nhưng ta vẫn phải đòi... Chúng ta phải cùng với nhân dân cả nước góp phần để đòi được Hoàng Sa, đòi một phần của Trường Sa nữa, phải đòi chứ. Kiên quyết, kiên trì, khôn khéo. Khôn khéo nghĩa là đừng để xảy ra chiến tranh, đừng để va chạm, cứ tránh đã. Cha ông ta đã dạy: Tránh voi không xấu mặt nào.”
KHÔNG CẦN ĐÁNH MÀ THẮNG...
Diễn giả đã dùng “cường điệu” để kết luận buổi nói chuyện như sau:
“Từ nhà Tùy, nhà Đường, từ đại Tống, đại Minh, đại Nguyên, đại Thanh, đại đại gì đi chăng nữa thì đều bị Đại Việt “đánh cho nó chích luân bất phản, cho phiến giáp bất hoàn”, đánh cho phải chui ống đồng trốn chạy về nước. Đó là điều rõ ràng chúng ta có quyền tự hào dân tộc của chúng ta. Hơi buồn cái là sinh viên thanh niên chúng ta hiện nay không biết lịch sử.”
Nhưng ông lại nhấn mạnh: “trong 4 năm kháng chiến chống Pháp, 21 năm chống Mỹ, nhân dân Trung Quốc, nhà nước Trung Quốc đã từng nhường cơm xẻ áo dành cho chúng ta từ hạt gạo, từ khẩu súng, từ đôi dép để chúng ta giành thắng lợi trong kháng chiến chống Pháp và thắng Mỹ. Như vậy ta không quên họ đã từng xâm lược chúng ta nhưng ta cũng không được quên họ đã từng nhường cơm xẻ áo cho chúng ta. Ta không thể là người vong ơn bội nghĩa, đấy là đối với Trung Quốc hai điều không được quên.”
Theo ông, hiện nay trên Biển Đông người Trung Quốc đang xử dụng mưu kế “rút củi đáy nồi”, “rung cây dọa khỉ”... trong binh pháp của Tôn Tử. Nhưng từ thế kỷ thứ 5 trước CN, Tôn Tử đã định ra một mưu kế là trong chiến tranh đánh mà thắng đã là giỏi nhưng chưa phải giỏi nhất, không cần đánh mà thắng mới là người giỏi nhất trong chiến tranh.
Ông dành phần cuối của bài nói chuyện để nói về các cuộc biểu tình chống Trung Quốc của sinh viên. Ông cho rằng các lãnh đạo sinh viên “bị động với công tác tuyên truyền của đối phương.” Khẩu hiệu của họ là: “Bảo vệ tổ quốc, Hoàng Sa – Việt Nam, Trường Sa – Việt Nam”, “Hoàng Sa – Trường Sa là máu thịt của Việt Nam” v.v… Rồi họ hát những bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”, “Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi” v.v…
Nếu trường đại học nào còn để sinh viên tham gia biểu tình bất hợp pháp, các đồng chí Hiệu trưởng và Ban Giám hiệu trường đó, Bí thư Đảng ủy – Phòng Quản Lý Sinh Viên của trường đó phải chịu trách nhiệm.
Chúng tôi sẽ có nhận xét trong một bài khác,
Ngày 15.1.2013
-Chỉ hù doạ và trấn an--
Lữ Giang
Trong bài trước chúng tôi đã nói qua về bài nói chuyện của Đại Tá Trần Đăng Thanh, giảng viên Học Viện Chính Trị Bộ Quốc Phòng, về vấn đề Biển Đông tại hội nghị các “đồng chí” phụ trách về giáo dục đại học. Tuy bài nói chuyện nhắm thẳng vào đối tượng chính là Trung Quốc, nhưng tác giả cũng nhấn mạnh đến vai trò của Mỹ và Liên Bang Nga để cho cử tọa thấy tại sao Đảng CSVN phải phải chọn chỗ đứng như hiện nay.
Về vai trò của Mỹ, Đảng CSVN đã tỏ ra thiếu tin tưởng và còn xác định tội ác của Mỹ là “trời không dung, đất không tha”. Còn với Nga thì thế nào?
Trước khi “nói toặc móng heo” về chuyện Trung Quốc, chúng ta thử tìm hiểu xem Đảng CSVN đã nhìn nước Nga như thế nào và đang trông chờ gì ở Nga?
CHUYỆN LIÊN XÔ SỤP ĐỔ
Về Liên bang Nga, Đại Tá Thanh mở đầu:
“Thưa các đồng chí, năm 1989, ông cựu tổng thống Mỹ Nixon viết cuốn sách “1999 – chiến thắng không cần chiến tranh” có nghĩa là nước Mỹ dự báo rằng mười năm nữa Liên Xô mới sụp đổ. Nhưng sau hai năm, 1991 Liên Xô sụp đổ.”
Ông hứa hôm nào ông sẽ nói về lý do tại sao Liên Xô sụp đổ. Trong buổi nói chuyện này, ông chỉ nói vắn gọn:
“Và xin thưa với các đồng chí là sau năm 1991 Liên Xô sụp đổ, năm 1992 Liên bang Nga ra đời với một tư cách là một quốc gia độc lập trong một cộng đồng các quốc gia SNG và Liên bang Nga được thừa hưởng mọi quyền lợi của Liên Xô cũ.”
Chữ SNG mà diễn giả xử dụng ở đây là chữ viết tắt của “Sodruzhestvo Nezavisimykh Gosudarstv”trong tiếng Nga, có nghĩa Cộng Đồng các Quốc Gia Độc Lập, tức cộng đồng các quốc gia thành viên cũ của Liên Xô đã lần lượt tách ra và trở thành các nước độc lập sau khi toàn bộ hệ thống xã hội chủ nghĩa ở Âu Châu sụp đổ vào năm 1990, đó là các quốc gia Nga, Ukraina, Kazakhstan, Belarus, Uzbekistan, Turkmenistan, Azerbaijan, Armenia, Kyrgyzstan, Tajikistan và Moldova.
Tác giả nói rằng sau 8 năm cầm quyền, từ 1992 đến 2000 người đứng đầu Liên bang Nga là Boris Yeltsin đã đưa ra hai quyết định quan trọng: Một là cấm Đảng Cộng Sản hoạt động, hai là không trả lương cho những người đã từng tham gia chính quyền Sô Viết.
Tới đây, diễn giả dừng lại để doạ các đảng viên và cán bộ đang phục vụ đảng và chính quyền. Diễn giả nói:
“Hiện nay các đồng chí đang công tác chưa có sổ hưu nhưng trong một tương lai gần hoặc một tương lai xa chúng ta cũng sẽ có sổ hưu và mong muốn mỗi người chúng ta sau này cũng sẽ được hưởng sổ hưu trọn vẹn.
“Và tôi đi giảng bài cho tất cả các đối tượng, bảo vệ tổ quốc Việt Nam thời XHCN hiện nay có rất nhiều nội dung, trong đó có một nội dung rất cụ thể, rất thiết thực với chúng ta đó là bảo vệ sổ hưu cho những người đang hưởng chế độ hưu và bảo vệ sổ hưu cho những người tương lai sẽ hưởng sổ hưu, ví dụ các đồng chí ngồi tại đây. Cho nên ta phải nói rõ luôn, hiện nay chúng ta phải làm mọi cách để bảo vệ bằng được Tổ quốc Việt Nam thời XHCN.”
Nói trắng ra, diễn giả đã dọa các đảng viên và cán bộ rằng nếu chế độ này mà sụp đổ, các “đồng chí” sẽ trắng tay. Cứ xem sự sụp đổ của Liên Xô là biết. Vì thế, các “đồng chí” phải lo bảo vệ đảng và chế độ, vì bảo vệ đảng và chế độ là bảo vệ quyền lợi của chính các “đồng chi”.
Thật ra sổ hưu chỉ là “chuyện nhỏ”, nhà đất và các tài sản khác đã cướp được mới là “chuyện lớn”, nhưng ông không nhắc đến. Khi đảng và chế độ bị sụp đổ, các thứ đó sẽ đi theo. Đây là một đòn chiến tranh tâm lý khá nặng. Nhưng khi “vận nước” đến, sẽ chẳng có gì giữ được.
CA TỤNG CÔNG TRÌNH CỦA PUTIN
Diễn giả cho rằng trong 8 năm làm tổng thống, Boris Yeltsin đã đưa nước Nga thụt lùi nhiều bước, từ một cường quốc về mặt kinh tế trở thành con nợ, từ một siêu cường quốc phòng trở thành một người phản ứng về quốc phòng an ninh rất lúng túng đặc biệt là sau sự kiện Kosovo 1999.
Diễn giả cho rằng trong 8 năm làm tổng thống, trong hai nhiệm kỳ (2000-2004 và 2004-2008)và làm Thủ tướng 4 năm, ông Putin cùng với người bạn song hành của mình là Medvedev đã chèo lái con thuyền nước Nga “vượt qua mọi thác ghềnh”: Từ là một con nợ, Liên bang Nga đã trả nợ xong và trở thành những người có tích lũy và trở thành thành viên Tổ Chức Thương Mại Thế Giới(WTO) thứ 156 sau 18 năm đàm phán căng thẳng.
SỨC MẠNH CỦA NƯỚC NGA
Theo diễn giả, về mặt kinh tế, toàn bộ sa mạc Siberia là nguồn năng lượng khí đốt và dầu mỏ vô cùng phong phú. Và hiện nay 70% các loại năng lượng về khí đốt và dầu mỏ của các nước Tây Âu là tùy thuộc vào nước Nga. Cho nên các nước Tây Âu rất sợ va chạm với Liên bang Nga bởi vì va chạm, nếu chọc tức Matxcova, Liên bang Nga “chỉ cần đóng van khí đốt một cái thì lập tức nhân dân của Tây Âu đã khốn khó.”
Cũng theo diễn giả, về sức mạnh quốc phòng, Liên bang Nga đã sản xuất được những loại vũ khí có thể chọc thủng mọi mạng lưới phòng thủ tên lửa. Hiện nay, Mỹ và NATO đang bỏ ra 170 tỷ đô la để xây một hệ thống phòng thủ tên lửa ta gọi tắt là NND. Nhưng Liên bang Nga đã chế tạo ra loại tên lửa Skender tầm bắn 11.700 cây số có thể xuyên thủng mọi lá chắn phòng thủ tên lửa. Và cách đây khoảng hơn hai tháng, Tổng thống Putin và Bộ trưởng Bộ quốc phòng Liên bang Nga tuyên bố trước 50 nguyên thủ quốc gia và Bộ trưởng Bộ quốc phòng của Châu Âu, Châu Á rằng: Liên bang Nga sẽ sẵn sàng tiến công chặn trước, đánh đòn phủ đầu với tất cả các cơ sở hạt nhân, các cơ sở tên lửa gồm những quốc gia nào đe dọa an ninh nước Nga. Diễn giã khẳng định: “Và người Nga họ nói, họ sẽ làm được.”
Theo diễn giả, Liên bang Nga đã kết hợp kinh tế với quốc phòng. Mỗi một năm họ bán vũ khí được 10 tỷ đô la. Việt Nam là một trong 10 quốc gia mua và nhập vũ khí nhiều của Liên bang Nga. Liên bang Nga đang dần dần quay lại như một cường quốc như thời Liên Xô, như họ vốn có.
VIỆT NAM CHỜ GÌ Ở NGA?
Diễn giả đặt câu hỏi: Liên bang Nga cần gì ở Việt Nam? Rồi diễn giả trả lời:
“Thưa các đồng chí, Liên bang Nga đang xác định là quay lại khu vực Châu Á Thái Bình Dương, đặc biệt là khu vực Đông Nam Á. Và ngay câu chuyện tổ chức Hội nghị APEC vừa rồi người ta lựa chọn một nước ở Đông Bắc Á để mà tổ chức… Và Chủ tịch nước của chúng ta thăm một nước ở khu vực đó đã thấy rằng Liên bang Nga đang rất cần quay lại khu vực Đông Nam Á, Đông Bắc Á và đặc biệt là Việt Nam của chúng ta.
“Nếu cách đây hơn hai thập niên thì Liên bang Nga, Liên Xô cũ người ta đã từng cố vấn quân sự tới cấp sư đoàn của chúng ta. Họ đã từng cung cấp cho mọi vấn đề về mặt quân sự cho chúng ta. Do đó họ cũng đang muốn thông qua Việt Nam để quay lại. Và đối với Việt Nam, Liên bang Nga đánh giá rất cao Việt Nam chúng ta, Việt Nam là một nước thủy chung son sắt. Thủy chung, son sắt có lẽ trong hội trường của chúng ta nhiều đồng chí đã từng công tác tại Liên bang Nga, Liên Xô hoặc là đào tạo tại nước Nga, Liên Xô cũ. Cho nên ta thấy, chúng ta đào tạo gì đó, chúng ta về Việt Nam công tác, chúng ta đã mang hình ảnh Liên Xô cũ, đất nước của bạch dương, của những cây bạch dương về đất nước chúng ta. Do đó, họ cũng đang muốn quay lại đất nước chúng ta.
“Và một trong những điều họ rất mong muốn, cũng muốn thuê cả Cam Ranh của chúng ta như người Mỹ tham gia đề nghị. Và chắc chắn chúng ta cũng sẽ không cho bất cứ nước ngoài thuê mướn, bất cứ một quốc gia nào bởi vì chúng ta cũng đã ký với một số quốc gia, không cho bất cứ một quốc gia nào thuê mượn hoặc đóng đồn trú trên địa bàn của chúng ta để uy hiếp an ninh quốc phòng đối với những quốc gia khác. Đấy là Liên bang Nga!”
Về cảng Cam Ranh, diễn giả giải thích thêm:
“Về mặt quốc phòng nói riêng thì Mỹ cũng đang rất muốn là có được quân cảng Cam Ranh bởi vì quân cảng Cam Ranh là một trong ba cảng tốt nhất thế giới. Một cái cảng của Canada, một cái cảng ở nước Mỹ và một cái cảng ở Cam Ranh của chúng ta. Nó tốt nhất thế giới bởi vì sao, đường dẫn tức là luồng dẫn rộng 50 cây số mà từ rất xa và sát bờ là độ sâu đến tận bờ là 50m. Tàu ngầm có thể cập bến cập bờ không cần phải cầu cảng. Xin thưa với các đồng chí về mặt quân sự là như vậy.”
CHỈ LÀ TRẤN AN
Bài này không phải là một bài phân tích về tình hình nước Nga hiện tại mà chỉ là một bài tìm hiểu Đảng CSVN đang trông chờ gì ở Nga và Nga có thể giúp gì được cho Việt Nam. Tuy nhiên, chúng tôi xin nói qua một vài nét chính về tình hình Nga để xem sự khoe khoang của Đại Tá Thanh có đúng không.
1.- Vài nét về nước Nga hiện tại
Với diện tích 17,075,400 km2, Nga là nước lớn nhất thế giới, bao phủ hơn 1/9 diện tích lục địa trái đất, nhưng chỉ có 142 triệu dân.
Nga có nền kinh tế đứng thứ 10 thế giới và thứ 5 ở Âu Châu, có mức phát triển trung bình 6% mỗi năm từ 2000 đến 2008.
Nga là một siêu cường về năng lượng. Theo Cơ quan Thông tin Năng lượng Mỹ, Nga có trữ lượng dầu mỏ đứng thứ 8 (60 tỷ thùng) và than đứng thứ 2 trên thế giới. Nga có trữ lượng khí thiên nhiên thứ nhất thế giới (47,57 nghìn tỷ mét khối) và sản xuất khí đốt tự nhiên hàng đầu, tuy có khi thua Saudi Arabia.
Nhưng Nga còn yếu kém về cơ sở và kỹ thuật sản xuất hàng hóa Ngoại thương chủ yếu là bán nguyên liệu như dầu mỏ, khí đốt, kim loại và gỗ, các mặt hàng này chiếm trên 80% kim ngạch xuất khẩu. Điều này làm cho Nga dễ bị thương tổn vì các biến động giá cả trên thị trường quốc tế. Sự phát triển kinh tế không đều: khu vực thủ đô Moskva cung cấp tới 30% GDP của toàn quốc.
Nga là nước sản xuất và bán vũ khí đứng thứ 2 sau Mỹ. Năm 2009, Mỹ bán được 22,6 tỷ USD và năm 2010 là 21,3 tỷ USD. Còn Nga năm 2009 bán được 12,8 tỷ USD và năm 2010 là 7,8 tỷ.
Trong cuộc họp báo ngày 17.10.2012, Tổng Thống Putin tuyên bố Nga sẽ phát triển hợp tác quân sự và kỹ thuật với các nước BRICS.
BRICS là tổ chức lúc đầu gồm 4 quốc gia Brazil, Russia, India và China (BRIC) được thành lập năm 2006, đến năm 2010 thêmSouth Africa nên gọi là BRICS. Đây là 5 nước có 3 tỷ dân ngồi lại với nhau để hợp tác phát triển. Chúng ta thấy trong tổ chức này có Trung Quốc mà không có Việt Nam. Nga đang tìm một hướng phát triển mới.
2.- Trông chờ gì ở Nga?
Tuy ca tụng Nga đã trở lại vai trò cường quốc của một Liên Xô cũ, quay lại khu vực Châu Á Thái Bình Dương, đặc biệt là khu vực Đông Nam Á, nhưng diễn giả không cho thấy Nga sẽ giúp Việt Nam được gì trước sự bành trướng của Trung Quốc.
Trong chiến tranh, Đảng CSVN nghiêng về phía Trung Quốc để nhận được viện trợ vô giới hạn, nhưng hậu quả cũng rất nặng nề.
Chiếm được miền Bắc, Đảng CSVN đã phải nghe lời Trung Quốc, thực hiện cải cách ruộng đất theo mô thưc của Mao Trạch Đông, đưa miền Bắc vào những ngày đen tối. Để cứu miền Bắc, Đảng CSVN đã phải bán Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc lấy viện trợ đánh miền Nam.
Chiếm được miền Nam, Lê Duẩn không đi theo chủ nghĩa Maoism như năm 1956 mà “cải tạo xã hội chủ nghĩa” theo chủ nghĩa Stalinism. Chủ nghĩa này cũng đã đưa đất nước vào những ngày đen tối và bị Trung Quốc đấm vào hông. Sự sụp đổ của các chế độ cộng sản ở Liên Xô và Đông Âu đã cứu Việt Nam. Chỉ còn hai anh em song sinh, Trung Quốc và Việt Nam phải làm hòa với nhau và cùng nhau tiến lên “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa” để tồn tại.
Trước đó, khi Đảng CSVN sắp chiếm miền Nam, Trung Quốc đã chiếm Hoàng Sa và sau đó chiếm luôn Trường Sa để “xiết nợ”. Mỹ dĩ nhiên không nói gì vì Mỹ đã giao miền Nam cho Trung Quốc chứ không giao cho Hà Nội. Còn Nga thì sao?
Trước sự bành trướng của Trung Quốc, ngoài việc bán cho Việt Nam một số tàu ngầm và tên lửa tầm ngắn, Nga không hứa gì và trong tương lai Nga cũng sẽ chẳng làm gì. Nga không chịu bán hỏa tiển tầm trung vì sợ mất lòng Trung Quốc, nên Hà Nội phải đi gạ Mỹ để mua. Mỹ bảo phải “thực thi dân chủ và nhân quyền”, tức phải xa thằng Trung ra Mỹ mới bán. Cũng như Mỹ, giữa Trung Quốc và Việt Nam, Nga chọn Trung Quốc. Bây giờ Nga đang đứng với Trung Quốc trong tổ chức BRICS.
Nhìn lại, lời ca tụng Nga nói trên của Đại Tá Trần Đăng Thanh chỉ có gía trị như những lời trấn an các đảng viên và cán bộ mà thôi.
Ngày 3.1.2013