- VOVNguồn vốn này được sử dụng cho đầu tư các dự án trọng điểm và bù đắp bội chi ngân sách Nhà nước
Bất động sản sốt - do đâu? - (VOV)
Không in thêm tiền để thực hiện kích cầu CafeF
- Xuất khẩu ảm đạm, cầu nội địa tăng
- LD
Theo báo cáo mới công bố của Standard Chartered Bank (SCB) về tăng trưởng kinh tế quý II của VN, dự kiến mức tăng trưởng của quý II sẽ lên tới 3,6% so với cùng kỳ năm ngoái. SCB cũng tiếp tục dự đoán ... - Mua sắm công: Ai quản - quản ai?
- LD
Đã có nhiều chuyên gia cho rằng: Mua sắm công đang trở thành một "cánh cổng" để tham nhũng, thất thoát, lãng phí, tiêu cực... có thể "rửa tiền" công thành tiền riêng. - Chưa phải nộp thuế thu nhập cá nhân
- LD
Ngày 16.6, Tổng cục Thuế cho biết đã có công văn số 38/TCT-VP về việc tiếp tục dãn thuế thu nhập cá nhân trong tháng 6.2009. - Sốt nhà đất: Coi chừng mắc bẫy! (LD)
Solid Oak, the developer of one of the US’ leading net nanny software products, has started legal action to stop HP and Dell from shipping PCs equipped with a Chinese censorship software that it alleges contains codes stolen from Solid Oak’s products. // phần mềm kiểm duyệt có chứa mã ăn cắp của Solid Oak.
The company had sent “cease and desist” letters to HP and Dell warning them that they would face damages if they went ahead, said Brian Milburn, Solid Oak CEO, in a phone interview. “They will receive the letters today (Tuesday), and I hope to hear from them later today,” he said.
The California-based company’s step puts the world’s two largest PC vendors in a dilemma, as Beijing has notified PC companies that it requires all PCs sold in China from July 1 to include Green Dam/Youth Escort, a censorship software commissioned by the Chinese government.
The Ministry of Industry and Information Technology awarded a Rmb41m ($6m) contract to Jinhui Computer System Engineering and Dazheng Language Technology, two domestic software firms, in May 2008 for developing a programme that could block pornographic and other “harmful” internet content.
Earlier this year, the government ordered all schools to install the programme on their computers, and required PC makers to include the software on all machines sold under a government subsidy programme for rural PCs.
Last month, the ministry notified PC makers that they would be required to supply Green Dam/Youth Escort with every new PC sold in China as of July1, either by pre-installing it on the hard drive or by including it in the software package that comes with the PC.
The industry has expressed its concern over the move as engineers say tests show the software could be used for spying and has a wide range of censorship capabilities, although the government and Jinhui claim it is for the “protection” of young internet users only.
Test reports by Chinese engineers, researchers from the University of Michigan and by the Open Net Initiative all concluded that parts of the code of the Chinese programme appeared to be copied from Cybersitter, a leading programme for parental control of internet access developed by Solid Oak.
Mr Milburn said that following these revelations, Jinhui appeared to have erased these parts from the code in an update launched late last Friday. “But we have a number of other places where we think there is infringement, which have not been published,” he said.
Mr Milburn said he had received a number of offers from Chinese groups opposing Beijing’s move for assistance in taking legal action in the country. “If our code is being used to censor a country, we stand up to things like that,” he said. But he added that Solid Oak was still considering whether legal action in China was feasible.
“If we can’t stop [HP and Dell from shipping] I guess the only way to resolve this would be an interim licensing agreement,” he said.
Experts: Gov't websites coming under constant attack XINHUA <<<::: có ý gì nhỉ >>>>
Việt Nam mua của hãng Airbus 16 phản lực A321 (RFA)
DiaLyBienDong13June07(2).doc (6.48 MB)
Mang bao tải tiền đi mua chứng khoán - VnExpress.net
> Cướp gần 1,5 tỷ đồng trước công ty chứng khoán / Chặn ôtô cướp 2,4 tỷ đồng giữa Sài Gòn
Đắc Lắc: Hơn 1.300 giáo viên bị treo lương
Nếu anh không đốt lửa... (Lê Minh) e-ThongLuan
Thách đố của cộng đồng người Việt lưu vong về chuyện xâm lấn đảo của TQ DCVOnline
Sẽ xử lý chủ đầu tư dùng đất làm sân golf để xây dựng nhà ở CafeF
Ý chí Quốc hội
| | |||||
Dư âm Chất vấn của đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc với Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng xung quanh dự án Bô-xít Tây Nguyên đã làm hàng triệu cử tri theo dõi truyền hình hồi hộp, đến nín thở. Trong số đó có hàng triệu người thoả mãn, và cũng hàng triệu thất vọng sau khi nghe phần trả lời. Đối với Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc cũng vậy, có thể hàng triệu người thích thú, những cũng có thể hơn kém ngần ấy cảm giác ngược lại. Điều đó là tất yếu, bởi họ đích thực là Dân, quyền lợi riêng không giống nhau, nhận thức không thể hệt nhau, động cơ không chắc như nhau... Gạt sang 1 bên đúng sai, sẽ cho ta có được niềm tin về một xã hội dân sự và một Nhà nước pháp trị đang khởi động mãnh liệt ở nước ta không thua kém những nước tiên tiến. Tuy nhiên, chất vấn dù gì thì gì, cũng chỉ mới là phương tiện, điều tối quan trọng và ý nghĩa nhất nằm ở hiệu lực của nó đối với quốc sách đang được bàn thảo?
Đại biểu Dương Trung Quốc nhìn nhận dự án Bô-xít là một phạm trù, đúng như chính Phó Thủ tướng trình bày: "Đây là văn bản (Quy hoạch phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng bô-xít giai đoạn 2007 - 2015, có xét đến năm 2025) xác định quan điểm, mục tiêu, phương hướng, nhiệm vụ và những giải pháp chính làm cơ sở cho kế hoạch dài hạn triển khai trong gần 20 năm". Mà đã là phạm trù thì có lẽ không thể chia cắt. Trong khi Phó Thủ tướng nhìn nhận dự án dưới dạng cộng nghệ thực hiện: "Tôi không nghĩ là đã tách ra mà là phải làm từng dự án thì mới tốt được. Chúng ta chỉ có thể lập quy hoạch chung, trên cơ sở đó, làm từng dự án thì mới đúng quy trình và bảo đảm được chất lượng, bảo đảm tất cả vấn đề liên quan đến môi trường, quốc phòng an ninh". Có thể liên tưởng đơn giản tới dự án xây một ngôi nhà là không thể chia cắt, nhưng khi thi công thì phải chia cắt thành móng, tường, mái, nội thất, điện, nước... mới có thể thực hiện. Tương tự, xây dựng một Nhà nước của dân, do dân, vì dân, là một phạm trù không thể chia cắt, nhưng thực hiện thì phải tách ra xây dựng Quốc hội, Chính phủ, Toà án... theo từng bước đi riêng. Chân lý Vấn đề quyết định tranh cãi đúng sai ở dự án bô-xít rốt cuộc nằm ở chỗ, ngưỡng quy chuẩn pháp lý hiện hành: "Dự án vượt quá 20.000 tỷ đồng Việt Nam phải được Quốc hội phê chuẩn", áp dụng cho khái niệm dự án hiểu theo nghĩa phạm trù, hay theo nghĩa công nghệ thực hiện? Nếu theo nghĩa phạm trù, thì đại biểu Dương Trung Quốc đã đúng, và hệ dẫn rõ ràng: Dự án bô-xít phải được Quốc hội phê chuẩn. Nếu hiểu theo nghĩa công nghệ thực hiện thì Phó Thủ tướng đúng, dự án bô-xít không cần Quốc hội phê chuẩn, và hệ dẫn logic là Chính phủ luôn có cơ hội miễn trình dự án trước Quốc hội khi cần, bằng biện pháp công nghệ luôn cho phép. Ai sẽ là người diễn dịch ngưỡng văn bản luật trên hiểu theo nghĩa phạm trù hay công nghệ thực hiện? Câu trả lời hiển nhiên trong một Nhà nước pháp trị như hiện ở các nước tiên tiến là toà án. Toà án có chức năng phán quyết xem 1 văn bản luật được hiểu cụ thể như thế nào, và liệu có vi hiến hay không? Trong trường hợp phán quyết đó hiểu văn bản luật không đúng với ý chí Quốc hội, Quốc hội sẽ sửa luật lại đúng ý mình, nếu phán quyết kết luận luật sai Hiến pháp, Quốc hội muốn giữ nguyên luật sẽ thay Hiến pháp; còn không Nhà nước phải tuân thủ án quyết. Chẳng hạn, trước khi thông qua Luật Quốc hữu hoá ngân hàng HRE sắp phá sản 2 tháng trước, để cứu vớt nó tránh thiệt hại cho nền kinh tế quốc dân, Quốc hội Đức đã phải sửa 1 điều luật trong hiến pháp cấm quốc hữu hoá. Hay chỉ đơn giản như luật thuế Đức ban hành năm ngoái sửa đổi điều khoản trước đây cho phép khấu trừ vào thu nhập tính thuế chi phí đi đường từ nhà đến chỗ làm việc 30 cent/1km, bất kể độ dài bao nhiêu, nay chỉ được phép tính từ km 21 bị toà phán sai hiến pháp; lập tức Quốc hội đồng ý hủy bỏ luật sửa đổi này, mà không thay điều luật hiến pháp chi phối nó, để giữ lại. Rốt cuộc vẫn là ý chí Quốc hội. Vụ chất vấn bô-xít, giả sử đem ra phán quyết và ý kiến Phó Thủ tướng được phán đúng văn bản luật, Quốc hội vẫn có quyền đặt lại rào cản bằng cách hạ ngưỡng 20.000 tỷ đồng xuống 1.000 tỷ, nếu thấy rằng dự án chia nhỏ, Nhân Cơ phải được Quốc hội phê chuẩn như kết luận của Bộ Chính trị: "... Nếu thực sự có hiệu quả và bảo đảm yêu cầu về bảo vệ môi trường thì mới triển khai thực hiện". Trách nhiệm
Đáng tiếc, chủ trương Đảng về một Nhà nước pháp trị thì đã rõ ràng, nhưng công nghệ (lại công nghệ) chính do Nhà nước tổ chức thực hiện lại bất khả thi, thực tế chưa bao giờ phán quyết một văn bản luật, và trước hết Quốc hội ta dù nỗ lực mấy cũng không thể vượt quá khả năng của nó như hiện nay để tạo ra một ý chí Quốc hội mãnh liệt: 491 đại biểu, có tới 75% ĐB kiêm nhiệm. Nhiều cuộc họp các ủy ban không đủ 2/3 số lượng thành viên tham dự. Quốc hội thì 1 năm mới có 2 kỳ họp. Hậu quả, Quốc hội là tập hợp đại biểu, nhưng họ hoặc thiếu thời gian, thiếu điều kiện chuyên tâm, không thể tự thẩm tra báo cáo của cơ quan hành pháp, nên vai trò giám sát của qúôc hội khó được như chức năng nó vốn đòi hỏi. Trong khi ở các nước tiên tiến, đã nghị sỹ là nghị sỹ, có thể kiêm nhiệm việc khác, chứ việc khác không thể kiêm nhiệm nghị sỹ, như ở Đức, hầu như tháng nào Quốc hội cũng phải họp (Quốc hội chỉ được một tháng nghỉ phép, như công nhân), đơn giản bởi tốc độ vận hành của xã hội diễn tiến từng ngày, không thể để xảy ta kiểu "việc đã rồi". Họ luôn có văn phòng chuyên trách để tiếp cử tri, thực hiện các công việc sự vụ hàng ngày, có kinh phí, thậm chí trong phụ cấp còn có cả khoản tiền chi cho công tác từ thiện để làm gương lôi cuốn dân chúng. Vai trò của họ lớn lao trước hết do Hiến pháp quy chuẩn, hoàn toàn độc lập, chỉ chịu trách nhiệm trước cử tri, họ có quyền vận động, đề xuất dự án luật, (còn dự án đó chấp thuận hay không là do biểu quyết) - giải thích tại sao tên tuổi cá nhân họ có tầm ảnh hưởng đến đường lối chính sách của quốc gia, vận mệnh nước nhà, và lan ra cả thế giới. Họ cũng là hiện thân cho chính đảng họ theo đuổi, vì vậy bất cứ một đảng nào muốn mạnh đều cần đến những nghị tầm cỡ như vậy. Trong khi đó ở ta, đại biểu Quốc hội đã thiếu điều kiện lại đành thụ động bởi những rào cản do chính các đại biểu Quốc hội đã thông qua, như ngưỡng pháp lý: để đưa ra biểu quyết tại Quốc hội, cần có đề nghị của tối thiểu 20% số đại biểu Quốc hội, nhưng chưa bao giờ xảy ra, nghĩa là không thực tế. Rốt cuộc, dù hiểu vai trò Quốc hội to lớn như thế nào, cố gắng nỗ lực đến đâu, đại đa số cá nhân đại biểu Quốc hội nước ta vẫn đang bị giới hạn trong chức năng thảo luận và biểu quyết cái đã soạn thảo! |

