Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009

Điểm tin 28/8---Tuần làm việc sai chức năng

Cuộc truy tìm nhôm kim loại: Vai trò của Trung Quốc tại khu vực sông Mekong (bauxitevietnam)


Già, bí bách, mượn chuyện bauxite giải tỏa ẩn ức cá nhân? --
Nhà báo Hồ Thu Hồng, từng giữ chức Phó Tổng biên tập báo Thể thao – Văn hóa, vừa đăng một bình luận ngắn trên Blog Beo của mình. Nguyên văn như sau:

“Vào trang mạng bauxite, lần đầu tiên ngó cái bảng ký tên phản đối việc khai thác bauxite tại Việt Nam. Trừ các vị đang ở nước ngoài chỉ có ý nghĩa đông tay vỗ nên kêu, đa số những người ký tên trong nước đều rất già và chiếm một con số kha khá là… văn nghệ sĩ. Tớ quen một số trong con số kha khá trên và biết họ đủ để có thể khẳng định ngay không ngần ngại rằng, đến cái phích đựng nước Trung Quốc còn giành nhau chí mạng với anh ruột thì làm sao có đủ tâm( lẫn tầm) để lo lắng cho tận thế hệ tương lai mà ký với cọt.
Già, bí bách, mượn chuyện bauxite giải tỏa ẩn ức cá nhân thì cứ việc nhưng nhân danh từ khoa học đến đạo đức để ký thì I can các you.”
Sau vụ Luật sư Lê Công Định bị bắt, blogger Hồ Thu Hồng đưa ra những bài viết như: “Vì sao Luật sư Lê Công Định bị bắt“, “Luật sư Lê Công Định là chồng ai?“, “Người Mỹ đã giúp bỏ tù các luật sư ra sao?“…
<<<::: ....="" v="" y="">>>

Lời công kích của Hà Nội cho rằng Washington lợi dụng những nhân vật tranh đấu cho dân chủ để tìm cách chống phá, gây bất ổn và lật đổ nhà nước Việt Nam đã gặp phải sự than phiền của Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam


Các nhà dân chủ VN lên án việc Hà Nội đả kích Washington-- VOA
Trong thời gian gần đây, dư luận Việt Nam trong và ngoài nước đã xôn xao bàn tán về vụ việc thường được gọi là 'nhận tội, xin khoan hồng' của một số các nhân vật tranh đấu cho dân chủ mà giới hữu trách Hà Nội cho công bố trên báo chí và đài truyền hình



Đài Tiếng nói Hoa Kỳ muốn phát lời xin lỗi người dân Việt Nam của Trung úy Calley
Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) muốn giúp cựu Trung úy quân đội Mỹ William L. Calley trực tiếp gửi lời xin lỗi tới người dân Việt Nam về những tội ác trong vụ thảm sát Mỹ Lai.




Nhà báo Huy Đức mất việc vì bài viết về Bức tường Berlin trên Blog Osin---
Nhà báo Huy Đức, đồng thời cũng là chủ nhân của Blog Osin, chính thức thông báo rằng từ ngày 25.08. ông đã không còn là phóng viên báo Sài Gòn Tiếp Thị. Không nói rõ lý do nghỉ việc, Huy Đức chỉ nhận định rằng “đôi khi người làm báo vẫn phải có những quyết định không phải do mình lựa chọn”. Ông cũng trích lời của GS Carlyle Thayer trong một bài báo gần đây trên BBC rằng “Từ khi ông Tô Huy Rứa vào Bộ Chính trị hồi đầu năm ngoái, người ta thấy có một sự mài giũa trông thấy đối với báo chí chính thống” và khẳng định báo chí phải là nơi chuyển tải những bài viết trung thực, những phân tích, phản biện; những bài viết mà người làm báo tin rằng nó phụng sự xã hội.”
Bản tin trên BBC cho biết rõ hơn: lý do của việc báo Sài Gòn Tiếp thị, tức “chủ lao động”, ngừng hợp đồng làm việc với ông Huy Đức, tức “người lao động”, theo cách diễn đạt của ông Trần Công Khanh, Tổng Thư ký Tòa soạn báo này là: “Cơ quan báo chí ở Việt Nam là công cụ, vậy thì làm sao người lao động lại có quan điểm khác với chủ lao động?”. Quan điểm khác của “chủ lao động” và “người lao động” trong trường hợp này liên quan đến Bức tường Berlin. Ông Huy Đức đã viết về nó trên Blog Osin nổi tiếng của mình. Có lẽ báo Sài Gòn Tiếp thị nên ra một xã luận về Bức tường Berlin, để biết quan điểm của hai bên khác nhau đến mức nào!



Dùng “chủ quản” để quản lý nhà báo
Cơ quan ngôn luận của Bộ 4T hôm nay cho biết, ngày 27-8 đã diễn ra cuộc họp “4 bên” đầu tiên giữa Ban Tuyên giáo TƯ, Bộ 4T, Hội Nhà báo Việt Nam và các cơ quan chủ quản báo chí. Theo đó, các cơ quan chủ quản đã phải điều trần về “các vấn đề nổi cộm của báo chí thời gian qua, bởi nguyên nhân từ sự buông lỏng quản lý của cơ quan này.
Báo Bưu điện cho biết, tại cuộc họp d
ẫn chứng về những sai phạm của báo chí trong thời gian qua, ông Nguyễn Bắc Son, Phó trưởng Ban Tuyên giáo TƯ nhận định, nguyên nhân trước hết là do đội ngũ cán bộ nhất là những người đứng đầu hoặc không có hoặc hạn chế về trình độ chuyên môn, năng lực điều hành quản lý, thực hiện không nghiêm pháp luật của Nhà nước… khiến tình trạng vượt rào, vi phạm tôn chỉ không được nhận diện và xử lý kịp thời. BTV và một số vị trí quan trọng khác của cơ quan báo chí như thư ký, PV theo dõi các mặt chính trị, xã hội, ngoại giao chưa phân bố người đủ tầm, quy trình xử lý nội dung thông tin bài không bài bản, chặt chẽ… Trong việc này có một phần nguyên nhân là sự phân công, phối hợp giữa cơ quan chủ quản và cơ quan quản lý báo chí còn chưa chặt chẽ.

Thứ trưởng Bộ TT&TT Đỗ Quý Doãn cho biết, sự chồng chéo về loại hình, chức năng, tôn chỉ mục đích và nội dung thông tin của toàn hệ thống báo chí đang gây nên một sự bất hợp lý và lãng phí lớn. Sự chồng chéo này diễn ra thậm chí ở ngay những báo có cùng cơ quan chủ quản. Thứ trưởng Đỗ Quý Doãn cho rằng, các cơ quan chủ quản phải rà soát lại hệ thống báo chí trực thuộc, đồng thời xây dựng quy chế hoạt động của cơ quan chủ quản báo chí, cụ thể hóa 6 nhiệm vụ của cơ quan chủ quản đối với cơ quan báo chí được quy định tại điều 12 Luật Báo chí, theo đó phân định rõ những nội dung nào thuộc trách nhiệm của người đứng đầu cơ quan báo chí, nội dung nào cơ quan chủ quản phải liên đới chịu trách nhiệm.
Ông Lê Quốc Trung, Phó Chủ tịch thường trực Hội Nhà báo Việt Nam chỉ ra một nguyên nhân khác là do sự buông lỏng của cơ quan chủ quản trong việc tuyển PV, nhất là PV thường trú ở các cơ quan báo chí ở địa phương. Có những PV bị cơ quan báo chí này sa thải nhưng lại được một cơ quan báo chí khác tuyển dụng. Điều này cho thấy việc tuyển chọn đang rất tùy tiện, sơ hở, dễ xảy ra việc tống tiền ở địa phương như vừa qua. Thêm vào đó, việc sử dụng CTV như là đại diện không chính thức của cơ quan báo chí là tương đối nhiều trong khi các CTV này thường chỉ tập trung “moi móc” sai phạm ở địa phương, ít quan tâm tới các vấn đề tích cực khác.
Cũng tại cuộc họp, các "chủ quản" đã trả lời rất trách nhiệm. Theo bà Phương Thảo, Ban Tuyên giáo (TƯ Đoàn TNCS Hồ Chí Minh), có 3 cái khó cho cơ quan chủ quản trong việc quản lý các cơ quan báo chí trực thuộc là: người quản lý không có chuyên môn báo chí, hoạt động của cơ quan báo chí tương đối độc lập với cơ quan chủ quản và sự hỗ trợ của cơ quan chủ quản đối với cơ quan báo chí chưa được nhiều, nhất là về kinh tế, cơ sở vật chất.
Còn theo ông Hoàng Ngọc Thanh, Phó Chủ tịch Tổng LĐLĐVN, rất khó cho người được giao phụ trách khối báo chí của một bộ, ngành, đặc biệt là về công tác cán bộ. Người phụ trách báo chí chỉ “nắm” được tổng biên tập về một mặt nào đó, còn hầu hết là để họ tự làm. Việc phân cấp của cơ quan chủ quản cho người được giao quản lý khối báo chí là chỉ phân cấp về mặt hành chính, còn việc bổ nhiệm cán bộ vẫn thuộc về công tác tổ chức của Bộ, ngành. Theo ông Thanh, cần tăng thêm chức năng quyền hạn cho cán bộ được giao phụ trách khối báo chí, chứ không thể để khi xảy ra sai phạm do bổ nhiệm người đứng đầu cơ quan báo chí không đủ năng lực lại quy trách nhiệm cho người phụ trách báo chí trong khi họ không làm công tác bổ nhiệm.
Theo báo Bưu điện, tuy rằng cuộc họp chưa “gút” được một cơ chế cụ thể, song cái cách dùng “chủ quản” để quản lý nhà báo là một sáng kiến hay, độc đáo, không có nước nào trên thế giới theo kịp!
Đại sứ Việt Nam gặp đại diện Tòa thánh Vatican
Thay mặt Chính phủ Việt Nam, Đại sứ Đặng Khánh Thoại khẳng định, chính sách nhất quán của Việt Nam là tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo của công dân.



Chi trả chế độ, chính sách người tham gia kháng chiến chống Mỹ
Đến nay, cả nước đã giải quyết chế độ một lần cho cho hơn 40 vạn đối tượng tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước với số tiền trên 900 tỷ đồng ...



- Bàn về an ninh (TuanVN).
(TuanVietNam) - Mỗi quốc gia mỗi khác, nhưng điểm khác biệt căn bản nhất phải xét là sự vững chắc, gắn bó, đoàn kết về xã hội, chính trị.
Tác giả đầu tiên nâng an ninh xã hội lên mức đối tượng nghiên cứu độc lập và biệt lập với an ninh quốc gia là Barry Buzan. Để làm như vậy, trước tiên ông phải định nghĩa "xã hội" là gì.
Ông viết: "Chìa khóa để hiểu xã hội là những ý nghĩ và tập quán đồng hóa các cá nhân như là thành phần của một nhóm xã hội. Xã hội là liên quan đến bản sắc, liên quan đến quan niệm về mình của các cộng đồng và của các cá nhân tự đồng hóa mình như là thành phần của một cộng đồng" (1).
Tiêu chuẩn phân định quốc gia mạnh - yếu
Trong định nghĩa đó, bản sắc là khái niệm cốt tủy. Vì sao? Vì di dân đã trở thành một thực tại quốc tế ngày nay, và, dưới mắt các xã hội nhập cư, di dân đe dọa bản sắc của dân tộc tiếp quản. "Xã hội, tận căn bản, là liên quan đến bản sắc", ông nhắc lui nhắc tới (2). Và "an ninh xã hội liên quan đến khả năng của một xã hội để trường tồn trong đặc tính căn bản của xã hội ấy khi hoàn cảnh thay đổi" (3).
Bản sắc và di dân: quả thật đó là quan tâm an ninh hàng đầu hiện nay ở Âu Mỹ sau khi đe dọa chiến tranh lắng xuống. Tại Mỹ, vấn đề đã được đặt ra từ lâu, nhất là đối với di dân từ Mexico, nhưng bây giờ lại thêm lo ngại nữa từ phía thế giới Hồi giáo tiếp theo sự cố 11-9.
Tại Âu châu cũng vậy, đồng hóa dân ngụ cư Ả Rập-Hồi giáo là chuyện nan giải, không đâu làm được, giới cực hữu tha hồ khai thác mối sợ hãi bàng bạc trong dân gian. Nhưng hiện tượng di dân đâu phải chỉ đe dọa Mỹ với Âu! Ở nhiều nơi khác, tình trạng trầm trọng thực sự, trầm trọng đến mức báo động, nhất là khi di dân trở thành chính sách của nước gửi dân đi. Cứ nhìn Tây Tạng thì biết.
Buzan mở đầu cho cả một trào lưu nghiên cứu mới hiện nay, đặt trọng tâm trên an ninh xã hội thay vì an ninh quân sự trong quan hệ quốc tế. Trường phái mà ông hướng dẫn - được gọi là "trường phái Copenhagen" - đưa ra nhiều ý mới. Chẳng hạn trong tương quan giữa di dân và chính sách an ninh của các nước, họ vạch ra hai yếu tố quan trọng: sự khác biệt giữa các quốc gia và việc an ninh hóa những vấn đề chính trị.
Tiêu chuẩn để phân biệt giữa quốc gia "mạnh" và "yếu" cũng nằm ở trên đó: một quốc gia "mạnh" là quốc gia có nhiều khả năng đối đầu với những đe dọa về an ninh hơn một quốc gia "yếu".
Về điểm thứ hai, vì mỗi quốc gia mỗi khác như vậy, nên bản chất của vấn đề an ninh cũng thay đổi tận căn bản từ quốc gia này qua quốc gia kia, không phân biệt yếu mạnh. Nói khác, không thể có một định nghĩa chung cho tất cả các quốc gia về vấn đề an ninh, mỗi quốc gia tự định nghĩa lấy khi chạm mặt với những vấn đề cụ thể. Điều đó có nghĩa rằng không thể định nghĩa các luồng di dân như là một vấn đề an ninh có cùng và có sẵn những biện pháp đối phó bất cứ ở đâu. Ngay cả chuyện di dân, có thể nước này xem đó là một vấn đề an ninh mà nước kia thì không.
Bởi vậy, định nghĩa di dân có phải là quan tâm an ninh hay không còn tùy thuộc vào sự an ninh hóa vấn đề di dân. An ninh hóa có nghĩa là một vấn đề được trình bày như là một đe dọa liên quan đến chính sinh mạng, đòi hỏi phải có những biện pháp cấp bách, tương ứng, khác với những vấn đề chính trị bình thường. Vấn đề đó có thực hay không, không phải là chuyện đáng xét; chuyện đáng xét là vấn đề đó được trình bày như là một đe dọa liên quan đến sinh mạng.
Ba kịch bản của di dân
Điều này hàm chứa ba kịch bản khác nhau. Một, là các nhóm xã hội trong một nước xem một cộng đồng di dân nào đó như là đe dọa trong khi các nhóm khác thì không nghĩ như thế. Hai, là cộng đồng di dân nào đó không tạo nên một đe dọa gì thực sự cho nước di trú, nhưng những nhóm xã hội nào đó trong nước ấy thuyết phục được mọi người xem đó như là đe dọa. Ba, là cộng đồng di dân nào đó thực sự là một đe dọa, nhưng nhà cầm quyền, vì lý do gì gì đó, cứ nguây nguẩy nói không, nghĩa là từ khước, không chịu an ninh hóa.
Từ bên ngoài đi vào, di dân có thể gây bất ổn an ninh cho xã hội bên trong một nước nếu nước ấy thiếu bền vững xã hội; bất ổn ấy, nếu giải quyết không xong, không những loạn xảy ra ở bên trong mà còn có cơ tuôn ra bên ngoài để trở thành tranh chấp quốc tế.
Do đó, muốn nghiên cứu vấn đề di dân, không thể không nhìn tầm cỡ của nước gửi dân đi, vị thế của nước đó trên thế giới, chính sách của nước đó, quan hệ của nước đó với nước tiếp quản. Di dân là vấn đề an ninh số một trong nghiên cứu quan hệ quốc tế ngày nay. Buzan và trường phái Copenhagen trở thành sách giáo khoa trong giới đại học.
Tóm tắt lý thuyết như thế này, tôi biết là quá sơ sài, nhưng tôi đâu có muốn bàn ở đây chuyện di dân ở Âu Mỹ xa xôi? Tôi hạn chế vấn đề vào các nước sát nách chúng ta thôi, nhưng tôi phải trình bày chút lý thuyết như vậy bởi vì, như vừa nói, nước di dân ở trên đầu chúng ta có vai vế quốc tế quá chóng mặt, không thể nhìn nước ấy di dân mà không xét chính sách của nước ấy trên tầm quốc tế.
  • Cao Huy Thuần
* Mời độc giả theo dõi tiếp kỳ 2.

--------------------------------------
Chú thích:
1. Ole Waever, Barry Buzan, Mortel Kelstrup & Pierre Lemaitre: Identity, Migration and the New Security Agenda in Europe, London, Pinter, 1993, tr. 21.2. Như trên, tr. 6.3. Như trên, tr. 23.
---
Talawas Blog, ngày 26/08/2009 :
“Trung tướng Đặng Quốc Bảo từng giữ các chức vụ như: Hiệu trưởng trường Đại học Kỹ thuật Quân sự (1968-1976), Bí thư thứ nhất Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, Thứ trưởng Bộ Đại học và Trung học chuyên nghiệp, Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (khóa IV) và Trưởng ban Khoa giáo Trung ương Đảng.
Ông được coi là người có những suy nghĩ cải cách mạnh bạo trong giới lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam. Bài phát biểu ngày 18 tháng 7 năm 2003 về Xây dựng Đảng và một bức thư tố cáo tham nhũng, được coi là của ông, đã lưu hành trên mạng. Ông đã trực tiếp phê phán cựu chủ tịch nước Trần Đức Lương về những hành động tham nhũng, ăn cướp của nhân dân để làm giàu cho gia đình và giòng họ…
Ngày 1/8/2008, ông được tặng Huân chương Hồ Chí Minh “vì thành tích xuất sắc đóng góp cho sự nghiệp cách mạng của Đảng, của dân tộc và sự nghiệp tuyên giáo của Đảng”. Gần đây nhất, chân dung ông được miêu tả trong bài “Ma lực Đặng Quốc Bảo” của nhà báo Xuân Ba trên Tiền phong ngày 15/6/2009.
Bản đánh máy, ghi cuộc trò chuyện với ông ngày 26/6/2009 đang được chuyền tay trong nước”.

Trò chuyện với nguyên Ủy viên BCHTƯĐCSVN Đặng Quốc Bảo: Ta độc tài cộng sản.

Đại tá Tạ Cao Sơn và đại tá Quách Hải Lượng ghi ngày 26/6/2009.
Có mấy vấn đề:
1) Bàn về chủ thuyết phát triển;
2) Hiểu biết thế giới toàn cầu hóa;
3) Chống độc tài, thực hiện dân chủ.
I. Muốn phát triển, điều đầu tiên, yếu tố đầu tiên là phải giữ được an ninh quốc gia. An ninh quốc gia ở đây nổi lên là vấn đề Trung Quốc. Không xử lý vấn đề Trung Quốc, không thể phát triển. Trong mọi khó khăn, cái khó khăn nhất là đối phó với Trung Quốc.
Vậy, trong vấn đề phát triển của Việt Nam phải đặt vấn đề Trung Quốc lên hàng đầu. Có 5 điều kiện thực hiện phát triển của Việt Nam:
1. Khắc phục vấn đề Trung Quốc;
2. Nhận thức đúng về chủ nghĩa tư bản. Phải thấy: nó không chết, nó có nhiều biến động, vận động nội tại rồi biến thành một xã hội tốt đẹp hơn. Hiểu như vậy ta sẽ chung sống và lợi dụng được nó để có thêm điều kiện phát triển. Chủ nghĩa tư bản phát triển có cơ chế và yếu tố chống độc tài. Những người cộng sản không học được điều này ở CNTB. Cho nên, khi lên cầm quyền đã thâu tóm quyền lực vào Đảng, rồi chỉ là một tập đoàn, một nhóm người, cuối cùng là quyền lực của một người. Đảng Cộng sản độc tài là như vậy. Chúng ta cần tạo cho chủ nghĩa tư bản xuất hiện ở Việt Nam.
3. Phải tham gia luật chơi chung, luật chơi chung của thế giới và Liên hợp quốc. Tạo chỗ đứng của Việt Nam trong các lĩnh vực trên thế giới, phải thâm nhập, hòa nhập, để người ta trợ giúp cho chúng ta.
4. Chúng ta phải liên kết chặt chẽ với khối ASEAN và phấn đấu thành minh chủ của ASEAN và phải thông hiểu chính Việt Nam có văn hóa đa dạng, có trí tuệ (bây giờ ý Đảng lòng dân đang ở trong trạng thái nào?).
5. Chiến dịch chuyển văn minh, trí tuệ, kế tiếp các đời sau. Phải có cải tạo về chính trị, chống độc tài. Hễ ai lên (những người thoát thai từ xã hội), có thế lực, có quyền lực là y như trở thành độc tài.
Các cậu cứ nghĩ mà xem, có học văn hóa chưa hẳn đã đủ. Trong các bậc cách mạng đi trước chúng ta Bác Hồ tự nhận là không được học hành đến nơi đến chốn, cố tranh thủ những nơi có thể cho mình nhiều tri thức của thế giới, nhưng thực dân đế quốc không cho.
Các anh Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp có học nhưng nhiều khuyết tật. Nếu anh nào lên nắm quyền lực rồi cũng độc tài. Năm xưa anh Trường Chinh có gọi tôi lên để nói chuyện. Chúng tôi là anh em thúc bá[1]. Anh Trường Chinh nói: người ta phản ánh lên Bộ Chính trị rằng chú chống lại Đại hội 4[2], chống chủ nghĩa xã hội, chú lãnh đạo Đoàn Thanh niên đối lập với Đảng Cộng sản.
Các cậu có biết tôi trả lời ra sao không?
Tôi thẳng thắn trả lời: những phản ánh đó là đúng, là sự thực. Tôi chống Đại hội 4 (cứ nói như vậy) vì tôi thấy chủ nghĩa xã hội suy thoái, tôi cảm thấy chủ nghĩa xã hội đổ vỡ, khi Trung Quốc chống lại Liên Xô là bắt đầu đổ vỡ hệ thống xã hội chủ nghĩa rồi (sau này Liên Xô và Đông Âu sụp đổ là sự chứng minh cho suy nghĩ của tôi lúc đó); thế rồi sự nổi dậy của 5 vạn trí thức (các tiến sĩ, giáo sư, các nhà khoa học) họ sẽ chống lại những cái sai, cái bảo thủ. Vì Đảng Cộng sản đã không thể hiện được vai trò chỉ đạo của chủ nghĩa Mác, không khoa học, đi vào chủ nghĩa cá nhân. Làm gì có cái chủ nghĩa làm chủ tập thể. Cái cậu Tương Lai nói nhiều cái được, nhưng cậu ấy ca ngợi “Làm chủ tập thể” của Lê Duẩn là sáng tạo (!). Lại còn tình hình nữa là thanh niên không có tự do dân chủ. Cho nên nếu nói tôi lãnh đạo Đoàn Thanh niên để chống lại Đảng Cộng sản cũng đúng, vì cương lĩnh của Đảng Cộng sản không có tương lai. Tôi không muốn để cho thanh niên đi theo con đường sai lầm.
Anh Trường Chinh nói: “Thế thì chú phải ra khỏi Trung ương.”
Tôi đáp: “Tôi sẵn sàng ra khỏi Trung ương và có thể chịu bỏ tù.”
Thế là tôi ra khỏi Trung ương.
Các cậu xem tình hình học sinh, thanh niên ngày nay rất thụ động, họ bị ru ngủ, bị đánh lừa. Việc tự cải tạo là cực khó, việc nổi dậy cũng rất khó (có vấn đề tư tưởng, thiếu lãnh tụ). Chưa có đủ điều kiện. Ngay như nông dân hiện nay đang rất ức vì bị mất ruộng đất, mất nguồn sống, họ có nổi dậy vì lợi ích trực tiếp, chưa nổi dậy về chính trị. Các cựu chiến binh ở nông thôn cũng cùng cảnh, nhưng họ bị mua.
Tình hình thực tế là học sinh, sinh viên đang trong cuộc sống cực khổ, họ phải đi tìm chỗ (giải quyết khó khăn cho gia đình và cho bản thân). Nhiều cuồng tín và sống giả. Cho nên tầng lớp thanh niên, sinh viên rất kém chủ động. Lại còn cái Đoàn Thanh niên rất có tội, hàng năm giới thiệu tới 10 vạn thanh niên cơ hội chủ nghĩa vào Đảng Cộng sản. Trong khi đó ở nước ngoài, học sinh, sinh viên là nòng cốt của quốc gia.
Giới trí thức có độc lập suy nghĩ, nhưng còn thiếu những người có tư duy chiến lược, đại bộ phận phải lo miếng ăn, lo bát cơm của họ.
Cái thiếu chung là thiếu ngọn cờ, thiếu trào lưu, thiếu phong trào, một khi có phong trào là đi theo phía tiến bộ, phía cách mạng.
Cậu Nguyễn Trần Bạt có nhiều tư duy tốt, song cậu ấy có cái sai lầm rất lớn là chủ trương không cách mạng. Cuộc cách mạng mới là thay đổi căn bản, thay đổi, cải tạo lại, đổi mới, cách mạng mới có chuyển biến triệt để. Đừng sợ nói đến cách mạng. Trước hết là phải cách mạng tư duy, nếu không nó cứ luẩn quẩn mãi trong vòng lạc hậu…
Cũng phải nói đến giới luật, luật gia. Họ là mhững người hiểu biết, cho nên những tiếng nói phản biện có nhiều từ giới luật gia.
Cù Huy Hà Vũ kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chính là sự khởi động. Ở Thành phố Hồ Chí Minh sôi động lắm, không như Hà Nội. Chính giới luật gia có thể trở thành một động lực chính trị.
Còn doanh nhân của nước ta đang bắt tay với chính quyền, họ lo kiếm chác, làm giầu, chưa lo cho thời gian lâu dài sau này.
Bức tranh chung của Việt Nam là như vậy. Chưa thể có gì được từ trên căn bản.
II. Nói về mảng thứ hai của phát triển
Xem lại quá khứ:
Trước đây tôi có dịp được gần Bác Hồ, được hỏi Bác nhiều điều. Trong đó tôi đưa ra câu hỏi: “Thưa Bác, trong cả đời hoạt động của Bác, có cái gì thành công, có cái gì thất bại, cái gì băn khoăn?
Bác khen câu hỏi của chú hay:
- Cái thành công của Bác là giải quyết vấn đề dân tộc – giải phóng dân tộc;
- Cái thất bại của Bác cũng là dân tộc, tức là Bác chưa tìm được con đường phát triển cho dân tộc. Điều này Bác chưa làm được, các chú, con cháu các chú phải làm, phải tìm ra được con đường phát triển cho dân tộc.
- Bác băn khoăn: Không được tả khuynh (Xô-viết Nghệ Tĩnh, Cải cách Ruộng đất).
Xem như vậy, tức là Bác Hồ chưa tìm ra con đường phát triển, chưa chỉ ra con đường phát triển. Thế mà cứ nói là đi theo con đường Bác Hồ đã chỉ thì thật là vô lý. Ngày xưa Bác chỉ ra con đường giải phóng dân tộc. Lúc đó ta nói: “Bác bảo đi là đi, Bác bảo thắng là thắng”; Có thể đúng như vậy. Nhưng bây giờ cứ nhai lại rằng đã đi theo con đường Bác đã chỉ thì thấy Bác đã chỉ đâu mà theo!
Trong giai đoạn phát triển, chúng ta cần có Nhà nước pháp quyền, phải có pháp trị. Dùng đức trị sẽ không còn quản được quốc gia. Chứ Bác là điển hình của việc không dùng pháp trị. Thời ông Phạm Văn Đồng có sai lầm là đi giải tán trường luật. Chúng ta đã không nhấn mạnh dân chủ và luật pháp.
Xem xét lại nhân dân ta thì thấy:
Ngày xưa là THẦN DÂN của phong kiến, sau là THẦN DÂN của tư bản, và bây giờ là THẦN DÂN của cộng sản. Là thần dân chứ chưa là công dân đích thực.
Bác tự nhận là có sự hạn chế, tiếp thu văn hóa phương Đông cũng chưa trọn vẹn (phương Đông – Trung Quốc có Khổng gia, Lão gia, Khổng giáo, Nho giáo…).
Về cái nguy cơ không dân chủ, thiếu luật như Nguyễn Mạnh Tường đã cảnh báo từ năm 1950.
Ta độc tài cộng sản. Sai lầm lớn nhất là ta dùng chuyên chính vô sản (thu cái độc tài cho một Đảng, một nhóm người trong Đảng nhân danh là cộng sản rồi cuối cùng là độc tài của một cá nhân). Như nhà nước Liên Xô cũ là nhà nước bành trướng chủ nghĩa nhân danh cộng sản bành trướng đại Đảng. Chỉ vô sản gây tai họa, hiểm họa. Cái ấu trĩ trước đây là thường hay có quan điểm nhận xét rằng phong trào tự do là đi từ tự phát lên tự giác. Không phải vậy. Stalin muốn vận động giai cấp để làm chủ thiên hạ. Nói đến độc tài, nếu Võ Nguyên Giáp cầm quyền nhất định cũng sẽ độc tài.
Cái ngày Nguyễn Chí Thanh vào Nam công tác, trước khi lên đường có nói lại với Hồ Chí Minh: Cảnh giác, có thể có đảo chính. Ai đảo chính? Đó chính là Võ Nguyên Giáp, và Giáp đã huy động một số cán bộ làm bộ sậu cho mình. Thật ra có hai người muốn làm đảo chính, đó là Võ Nguyên Giáp và Lê Đức Thọ. Cho nên Thọ mới đánh Giáp, kết quả có một hồi không cho Giáp sinh hoạt Bộ Chính trị (Tớ nói đây là có chứng cứ, hồ sơ lưu trong Văn phòng Trung ương Đảng, nghe được Nguyễn Chí Thanh nói là do hồi đó đang làm bí thư cho ông ta).
Độc tài của cộng sản ghê lắm. Thâu tóm quyền lực, lừa bịp nhân dân, biến người dân thành nô lệ. Vấn đề này ta cứ nhìn toàn cục và có cái nhìn xuyên thế kỉ rất rõ. Khi đã có quyền lực trong tay ắt dẫn đến độc tài. Trên thế giới, như Napoleon người ta giết hết đồng nghiệp. Ta cũng vậy, các vụ Chu Văn Tấn, Bằng Giang, Lê Quảng Ba… Người ta xuyên tạc lịch sử.
III. Có thông tin về vấn đề “Nam tình báo cục với Tổng cục 2”. Cái đó là giả hay thật?
Tôi không quan tâm thật giả, vấn đề là bài viết đó đã vạch trần toàn bộ âm mưu chiến lược đen tối của Trung Quốc đối với Việt Nam. Chúng nó đã, đang thực hiện và nhất định thực hiện các mưu đồ xâm lược Việt Nam. Trên thế giới chưa ai mưu sâu như Trung Quốc, chưa ai xảo trá, nham hiểm bằng Trung Quốc. Trung Quốc là xứ sở của ngụy biện và ngộ biện. Hiện nay Việt Nam chưa có nhân vật nào chọi được với Trung Quốc. Trước đây Văn Tiến Dũng cũng không nhìn đúng Trung Quốc, người Việt Nam còn rất ngây thơ. Ngày nay Trung Quốc giàu, mạnh, tham… là một hiểm họa.
Tai họa sẽ đến với Việt Nam, nếu những người lãnh đạo không nhìn rõ, không thấy được Trung Quốc là một đổi thủ nguy hiểm.
Việt Nam cần:
1. Tồn tại và phát triển
2. Phải có ý chí, phải có trí tuệ
3. Phải mạnh lên
4. Phải liên minh với các nước khác (như với Ấn, Nga, Nhật, thậm chí cả Mỹ).
Chúng ta phải có hẳn một chiến lược liên minh. Trung Quốc tham vô đáy, không khéo ta sẽ từng bước trở thành bộ phận Trung Quốc. Vì nói phải ngả về Trung Quốc để được yên là chủ nghĩa đầu hàng, chủ nghĩa thất bại. Ngả theo Trung Quốc thực chất là bán nước. Việt Nam phải có sức sống dân tộc, không chịu làm nô lệ, Việt Nam phải có trí tuệ. Chúng ta phải tìm đến sức mạnh thời đại. Nhưng ta biết kiềm chế, không để Trung Quốc có cớ thôn tính ta. Ông cha ta kiến võ chưa bao giờ có chủ trương ngả theo Trung Quốc. Chúng ta không khiêu khích kẻ lớn. Trung Quốc thù dai lắm, nên nhớ!
Đối phó với Trung Quốc:
1. Trên đất liền không sợ
2. Trên biển ta yếu tuyệt đối, Trung Quốc mạnh tuyệt đối.
Chúng ta cần có thời gian để tạo nên một hệ thống phòng thủ, có đủ sức phòng thủ và phản kích, dựa vào bờ, giữ đảo… Vì thế, nên phát triển nhiều hải đội có hỏa lực mạnh (tên lửa chuẩn xác tốc dộ cao, hiệu quả lớn, nó có khả năng gây thiệt hại lớn cho địch. Chú ý: tên lửa phải là nòng cốt. Kế hoạch tên lửa hóa có thể phải tốn đến 3000 – 4000 USD).
Việt Nam phải giữ sao cho được vài chục năm để đi lên. Phải giữ vững khối Bộ Chính trị-Quốc phòng-Chính phủ. Vai trò quần chúng nổi dậy giữ mình là rất quan trọng.■
—————————–
[1] – Ông Đặng Quốc Bảo là em ruột nhà cách mạng Đặng Xuân Thiều, cha là Đặng Ngọc Định. Ông Trường Chinh tên thật là Đặng Xuân Khu, cha là Đặng Xuân Viện (talawas)
[2] - Đại hội IV của Đảng CSVN năm 1976 (đã đăng trên talawas)
---

Thăm dò dư luận để giữ liên hệ người dân – lãnh đạo
(TuanVietNam) - Chính phủ đại diện cho nguyện vọng của người dân, phục vụ lợi ích cao nhất của mọi công dân, vì vậy Chính phủ phải hiểu rõ người dân đang nghĩ gì - GS. Michael Traugott.


Cô đọng phương pháp lãnh đạo trong 6 từ
(TuanVietNam) - Ngày trước, Ernest Hemingways có lần gặp phải lời thách đố viết về một câu truyện chỉ bằng sáu từ. Một số người đã nghĩ đây là nhiệm vụ bất khả thi. Thế nhưng, ngay ngày hôm sau, Hemingway đã viết nên một câu truyện như thế, gói gọn trong sáu từ: "For sale. Baby shoes. Never worn" (Để bán. Giày trẻ em. Không bao giờ mòn”).



Tư tưởng Hồ Chí Minh là chân thực
(TuanVietNam) - Tiếp tục mạch bài, GS Tương Lai cho rằng: Trong quá trình nghiên cứu, tìm tòi để hiểu được sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh, chúng tôi nghiệm ra rằng, cần phải xác lập cho mình một cách thức tìm hiểu, điều mà người ta hay nói là phương pháp luận.


Thành công: câu chuyện của những cơ hội?
(TuanVietNam) - Cuốn sách mới nhất của tác giả non-fiction hàng đầu nước Mỹ Malcom Gladwell có tên Outliers: Story of Success (Những kẻ xuất chúng: Câu chuyện của sự thành công). Nói một cách chính xác nhất thì, Gladwell không kể những câu chuyện thành công mà kể câu chuyện của những cơ hội.

“Chúng ta đều biết những kẻ thành công như những cây sồi vươn lên từ những hạt mầm cứng cỏi. Nhưng liệu chúng ta có hiểu biết đủ nhiều về thứ ánh sáng mặt trời đã sưởi ấm cho chúng, về thứ đất đai mà trong đó chúng cắm sâu bộ rễ, và cả những con thỏ hay thợ rừng mà chúng đủ may mắn tránh thoát”.
“thành công đúng hơn là một món quà, kẻ xuất chúng là những người được trao tặng các cơ hội…”, tất nhiên, họ phải “đủ nội lực và trí não để nắm bắt các cơ hội ấy…”“Những gì cộng đồng, xã hội có thể làm cho mỗi cá nhân cũng quan trọng không kém những gì họ tự làm cho chính bản thân mình. Thông điệp tưởng đã cũ mòn đó vẫn chứa đựng chân lý mạnh mẽ”.
- Đại sứ VN tại Italy gặp đại diện Tòa thánh Vatican (TTXVN).
- Giáo hoàng Bê-nê-đích XVI nhắc nhở Giáo hội Công giáo Việt Nam về tinh thần “sống Phúc âm giữa lòng dân tộc” (ĐCSVN).
- Giáo Hoàng Benedict XVI: “Giáo hội hoàn toàn không tìm cách thay thế vai trò chính quyền” (Vitinfo)
- GS Lê Xuân Khoa nói về chuyến đi Việt Nam của TNS Jim Webb (bauxitevietnam/Người Việt). Ba mươi năm gọi tên gì cho cuộc chiến?
Dự án bô-xít Tây Nguyên: Suy nghĩ của một người Việt Nam ở nước ngoài (talawas)

Làm thất bại chiến lược “Diễn biến hòa bình”: Sức mạnh trong sự đồng thuận xã hội (QĐND).
Đề phòng nguy cơ “tự chuyển hóa”. Vẫn ra mặt kích động, chống đối. Không chấp nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. Kiên định lý tưởng và niềm tin
- 3.500 tỷ đồng xây trụ sở Bộ Ngoại giao (VNN).

- Bàn thêm về vụ đóng cửa khu công nghiệp Dung Quất (bauxitevietnam).


Thu hút đầu tư vào khu kinh tế Đồng Đăng-- CafeF
Việc thu hút các dự án đầu tư vào Khu kinh tế cửa khẩu trên sẽ tạo thành vùng kinh tế động lực chủ đạo, phát triển đô thị, công nghiệp, thương mại và dịch vụ. <<::: l="" lo="" m="" uh="">>>


Triển lãm hơn 700 vũ khí thô sơ tự tạo
Bảo tàng Lịch sử quân sự Việt Nam hôm qua giới thiệu Triển lãm "Vũ khí thô sơ tự tạo - Di sản văn hóa quân sự Việt Nam đặc sắc", trưng bày từ ngày 1/9.
Thời gian vừa qua, muối ngoại nhập về ồ ạt khiến diêm dân ở các tỉnh Bạc Liêu, Bình Thuận khốn đốn vì không bán được muối, nợ nần bủa vây.
- Tăng trưởng xuất khẩu 0% cũng… bất khả thi (TTXVN)
- Về đâu thép Việt? (SGGP)

- ‘CNTT cần những doanh nhân sáng tạo và liều lĩnh’ (VNN)
- Xuất khẩu 2009 có thể giảm 10% (TTrẻ). – Bưởi năm roi xuất khẩu mạnh, giá tăng.
- Thu hút FDI: Chuyển từ bất động sản sang dịch vụ ăn uống (LĐộng).

Văn hóa giao thông:Hạn chế chắp vá quản lý - (Toquoc)-Để giao thông Hà Nội có văn hóa thì trước tiên phải hạn chế tính chắp vá trong quy hoạch, phối hợp…

Phố cổ Hà Nội sẽ có xe “tuk tuk”? - (Toquoc) – Trao đổi với Điện tử Tổ Quốc sáng 27/8, ông Hoàng Công Khôi, Chủ tịch UBND quận Hoàn Kiếm, Hà Nội cho hay, các khu phố cổ trên địa bàn có thể sẽ đưa phương tiện giao thông sạch vào phục vụ ...


- Số người Việt nhập cư trái phép vào Anh Quốc tiếp tục gia tăng (RFI).
- Hàng chục lao động từ Nga trở về phải ôm nợ (ĐViệt)
- Việt Nam-Malaysia chia sẻ tinh thần cộng đồng (TTXVN).


Lái công nông thành trùm lừa đảo xuất khẩu lao động---
Trong quá trình lái công nông chở hàng thuê, Liên đã móc nối nhiều mối làm ăn môi giới XKLĐ và trở thành Phó Giám đốc một công ty. Lợi dụng chức danh này, Liên đã “diễn” trò lừa đảo với hàng chục người lao động ở các tỉnh… Đến nay, các điều tra viên Đội 3, Phòng CSĐT tội phạm về TTXH (PC 14), Công an TP Hà Nội đã làm rõ đối tượng cầm đầu


Saigontourist tổ chức tour cho người lớn tuổi
(TBKTSG Online) - Công ty Dịch vụ lữ hành Saigontourist vừa giới thiệu chùm tour du lịch trong và ngoài nước dành cho người cao tuổi.


- Nói về trí thức, tại sao cứ phải thêm “đích thực”? (chungta.com).
- Bây giờ tôi mới được sống!

- Âm trầm Tuệ Sĩ (Da màu). – Một Buổi Sáng Đọc Thơ Tuệ Sỹ.
- Đôi bạn già họ Nguyễn (SGTT).
- NGUYỄN KHOA ĐIỀM đặng bình tâm trong miệng kẻ khác
- CÔNG TY SÁCH PHƯƠNG NAM VỚI “BÔNG HỒNG CÀI ÁO” (Văn nghệ SCL).
- Nghệ sĩ Nhất Lý kể chuyện “Làng tôi” bán cho Tây (TuanVN).
- Phát hiện di tích khảo cổ học tại Tuyên Quang (TTXVN)
- Nhà văn Băng Sơn: “Còn sống, còn viết về Hà Nội” (TT&VH).

- Cực đoan chạy theo tấm bằng đại học (TTrẻ).
- Đào tạo trung cấp theo chương trình tiên tiến (TTrẻ)
- Bạc Liêu: Kêu thiếu trường lớp nhưng tiền xài không hết (PLTP).
- Sốc vì phải “gánh” 23 khoản thu đầu năm học (DTrí).
- Một xã nghèo “thừa” cả chục ngôi trườn.

Tuần làm việc sai chức năng
(TuanVietNam) - Những hành động… sai chức năng đã góp phần vào danh sách các Phát ngôn & Hành động ấn tượng tuần qua.

Ngành giáo dục chưa thể trả lời về chất lượng giáo dục
Phó Thủ tướng, Bộ trưởng GD&ĐT Nguyễn Thiện Nhân. (Ảnh: Tiến Dũng)
Tại hội nghị về giáo dục ĐH sáng 25/8, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng GD&ĐT Nguyễn Thiện Nhân nêu rõ: “Có ba câu hỏi ngành giáo dục chưa trả lời được. Đó là chất lượng giáo dục, tình hình chấp hành luật pháp, quy định của các trường và hiệu quả sử dụng ngân sách”. (VnExpress, 26/8)
Tình hình quả thật… rất tình hình, khi ngành giáo dục chưa thể trả lời về chất lượng giáo dục. Cũng tương tự như, ví dụ, ngành y tế không nắm được thực trạng ngành y tế, hay ngành ngân hàng không biết ngành mình đang hoạt động ra sao.

Như vậy, vấn đề lại được quy về tình trạng “trên bảo dưới không nghe”, Bộ nói mà trường không nghe. Thế thì Bộ biết làm thế nào?
Kích cầu ở VN không cào bằng
Chủ tịch UB Giám sát Tài chính Quốc gia Lê Đức Thúy. (Nguồn ảnh: vneconomy.com.vn)
Phản hồi trước các ý kiến cho rằng những giải pháp kích cầu của Chính phủ là cần thiết nhưng cào bằng, Chủ tịch UB Giám sát Tài chính Quốc gia Lê Đức Thúy cho rằng: “Tôi xin lưu ý, nếu so với nhiều nước khác thì Việt Nam còn ít cào bằng hơn”. (Thời báo Kinh tế Việt Nam, 21/8)
Nhân nói chuyện so sánh, phải thừa nhận một đặc điểm của khá đông quan chức nước ta là khi cần so sánh với thế giới, thì tránh, còn khi không cần so sánh với thế giới, thì lại đem nước khác ra đối chiếu với Việt Nam ngay.
Tỉ dụ như khi nói về chất lượng cuộc sống của người dân, có một thời kỳ phép so sánh thường ít đặt Việt Nam trong quan hệ với khu vực hay quốc tế, để nói rằng so với Nhật Bản, Đức, v.v... thì mức sống dân ta sau chiến tranh bao nhiêu năm vẫn còn thấp quá. Mà lại là so với quá khứ, ngày trước còn nghèo đói, nay thì nhà nhà ở nông thôn đều đã có phích nước chăn bông, mái bằng, cuộc sống đổi khác rồi.
Còn trong trường hợp “kích cầu” này thì phép so sánh của chúng ta lại không phải là giữa các đối tượng được hưởng gói kích cầu với nhau (để xem có thật sự cào bằng không), mà lại là so giữa Việt Nam với các nước khác: So với nước khác thì Việt Nam kích cầu còn ít cào bằng hơn.
Nói chung, sự so sánh bao giờ cũng thật là thiên biến vạn hóa, cho dù nhiều khi các đối tượng đem ra so… không phù hợp và ăn nhập gì cho lắm.
Phản biện để hoàn chỉnh tư duy
Trả lời phỏng vấn của báo Đại Đoàn Kết, ngày 24/8, nhà báo lão thành Hữu Thọ cho rằng “phản biện có tinh thần xây dựng rất cao. Cho nên phản biện rất cần thiết để hoàn chỉnh các chủ trương, chính sách, tránh các sai sót, sơ hở”.
Nhà báo Hữu Thọ. (Ảnh: Hoàng Long)
Chính phủ đã đưa ra nhiều nhóm giải pháp để chống khủng hoảng kinh tế. Theo ông Hữu Thọ, “không phải tất cả giải pháp đều đã thật sự hoàn chỉnh, nhưng nếu ở thời điểm này mà ta bàn điều này không được, điều kia không được... rồi nói toáng lên khiến xã hội phân tâm, giảm niềm tin thì rất nguy hiểm, vì niềm tin lúc này chiếm đến 80% yếu tố có thể giúp đất nước thoát ra khỏi khủng hoảng. Tất nhiên, không vì thế mà cho là lúc này không cần, hoặc hạn chế phản biện”.
Những điều nhà báo Hữu Thọ nói thật ra không quá mới mẻ, đó là những ý mà nhiều chuyên gia đã nêu từ lâu, về sự cần thiết của phản biện xã hội. Tuy nhiên, ý kiến xác đáng của nhà báo lão thành cũng đã trực tiếp nhắc tới một vấn đề mà dư luận đang hết sức quan tâm; và hơn thế, còn một lần nữa khẳng định tinh thần xây dựng rất cao của phản biện.
Còn khả năng ai đó phản biện theo kiểu “nói toáng lên khiến xã hội phân tâm, giảm niềm tin” trên thực tế có lẽ ít xảy ra, bởi “nói toáng lên” tới mức làm cả xã hội “phân tâm”, kỳ thực, đâu có dễ. Tuy nhiên, dẫu sao đây cũng là một nhận định thận trọng của nhà báo Hữu Thọ.
Lan man chuyện đặt tên đường phố
Tên đường phố rất nên ngắn gọn, dễ phát âm (chuẩn) bằng tiếng Việt.
Cách gì để mọi người dân cùng tham gia làm nghệ thuật?
Mong muốn của họa sĩ – huy động người dân cùng làm nghệ thuật – lãng mạn và rất đẹp, chỉ tiếc nó chưa nên được áp dụng đại trà ở Việt Nam, và kể ra cũng khó khả thi.
Bác sĩ đánh nhau là quá bình thường (!)
hiên thần “blouise trắng” nào cũng Trương Phi như vậy, phòng mổ liệu có còn an toàn cho bệnh nhân?
Vấn nạn “làm việc” sai chức năng
Tối 24/8, vợ chồng ông C. và bà H. ở Quận 12, TP HCM đang đi trên đường thì bị một thanh niên giật phăng dây chuyền. Kẻ cướp giật bị dân chúng bắt được, và thật lạ, anh ta khai nhận mình là… cảnh sát Phạm Bình Minh, hiện công tác tại Đội cảnh sát bảo vệ và hỗ trợ tư pháp, công an Quận 12. (VietNamNet, 24/8)
Trong một diễn biến khác, thầy giáo Đoàn Đình Thuấn (Trường THCS Hoàng Văn Thụ, Chương Mỹ), vì góp ý với gia đình một học sinh gần nhà nên bị chính phụ huynh học sinh (trên là Sỹ) và một số người khác hành hung, trong đó có Trưởng Công an xã là ông Nguyễn Thanh Tuấn (em trai ông Sỹ). (VietNamNet, 27/8)

Đồng chí Trưởng Công an xã thừa nhận có tham gia… tát thầy giáo Thuấn. Tuy nhiên, nạn nhân thì khẳng định ông Nguyễn Thanh Tuấn không chỉ đánh vào mặt vào cổ thầy mà còn bắt thầy phải quỳ xuống xin lỗi ông Sỹ, viết bản tường trình về việc vu khống học sinh.
Sự việc xảy ra đã 10 ngày có lẻ, nhưng chính quyền vẫn “án binh bất động”. Phó Công an xã Nguyễn Văn Thu cho biết mình chỉ là cấp phó nên không có thẩm quyền chỉ đạo giải quyết sự việc liên quan đến cấp trưởng, và đến nay vẫn chưa có ai chỉ đạo điều tra xử lý.
Thế là, bác sĩ đánh nhau trong phòng mổ, một cảnh sát đi giật dây chuyền trên đường phố, một trưởng công an xã hành hung dân, một phó công an xã lúng túng không biết “xử lý” sếp thế nào… Mọi sự âu cũng đều xuất phát từ cái sự làm việc sai chức năng mà ra cả!



Thịt “bẩn” vẫn ồ ạt vào Việt Nam
TT - Việt Nam đang trở thành nơi xả hàng thịt đông lạnh kém chất lượng, tồn kho của nhiều nước. Nhận định này được các cơ quan quản lý đưa ra tại hội nghị công tác thú y và vệ sinh an toàn thực phẩm các tỉnh phía Nam do Bộ NN&PTNT tổ chức sáng 27-8.


- Vệ sinh an toàn thực phẩm: Thanh tra yếu, thiếu nên “xử” sai? (PLTP)
- “Kỳ án” 7 năm tố tụng vẫn chưa có hồi kết (VNN)
- Nghệ An: Giáng 2 cấp đối với cảnh sát đạp dân (VNN).

- Vụ dân lật đổ xe cảnh sát ở Nghệ An: Kỷ luật giáng cấp hai CA
- Tiền Giang: Cự cãi công an, một cựu chiến binh nhập viện (PLTP).

- Vụ Vedan xả thải ra sông Thị Vải: Cơ quan chuyên môn vẫn đang …

Khu xử lý rác Đa Phước: Làm rõ hiệu quả từ tiền ngân sách
TT - Tại kỳ họp HĐND mới đây, nhiều đại biểu chất vấn một số vấn đề liên quan đến khu xử lý rác Đa Phước, trong đó nổi bật là tính hợp lý của đơn giá xử lý rác và kỹ thuật công nghệ. Lần theo ý kiến của các đại biểu, PV Tuổi Trẻ đi tìm những chuyện xung quanh khu xử lý rác này...


Rắc rối xung quanh việc trả tự do cho tên khủng bố Megrahi: Vì sao Thủ tướng Anh im lặng?
Al-Megrahi, kẻ đánh bom chuyến bay Pan Am 103.
(VOV) - Ý định né tránh của ông Gordan Brown khó có thể thực hịên thành công bởi đang có một làn sóng mạnh mẽ ở Anh yêu cầu điều tra về trách nhiệm và vai trò của Chính phủ Anh trong vụ việc này.

Trước những tranh cãi xung quanh vụ Scotland trả tự do cho tên khủng bố người Libye Megrahi, Gordon Brown đã quyết định “đứng ngoài cuộc” với lập luận rằng đó là thẩm quyền độc lập của Bộ Tư pháp Scotland. Đây là quyết định dễ hiểu bởi nhà lãnh đạo Anh không muốn ở trong tình thế khó xử khi mà uy tín của ông đã suy giảm nhiều thời gian gần đây. Tuy nhiên, ý định né tránh của ông Gordan Brown khó có thể thực hiện thành công bởi đang có một làn sóng mạnh mẽ ở Anh yêu cầu điều tra về trách nhiệm và vai trò của Chính phủ Anh trong vụ việc này.
“Im lặng” phải chăng là một sự lựa chọn khôn ngoan của Thủ tướng Anh Gordon Brown? Nhìn từ phía ông này thì đúng là như vậy, nhưng dư luận Anh lại không hài lòng. Dường như tình hình thực tế, sự giận dữ của người dân đã đi quá xa so với tính toán của Scotland và có thể là cả tính toán của Anh. Do đó, ông Brown không có cách nào khác là phải tuyên bố không liên quan đến quyết định của Bộ Tư pháp Scotland dù quốc gia thuộc Liên hiệp Vương quốc Anh.
Luật pháp ở Anh cho phép phóng thích những tù nhân vì lý do nhân đạo trong những trường hợp họ bị những căn bệnh hiểm nghèo, không thể sống sót lâu hơn, và sự trả tự do không ảnh hưởng đến an ninh công cộng. Trên thực tế đã có một số trường hợp tù nhân được trả tự do như thế và lý do đó một lần nữa được Bộ Tư pháp Scotland viện dẫn để giải thích cho quyết định lần này. Song Megrahi là một trường hợp không giống bất kỳ trường hợp nào. Vụ đánh bom trên bầu trời Lockerbie làm 270 người, chủ yếu là người Mỹ và Châu Âu thiệt mạng năm 1988 đã để lại ký ức không thể nào quên trong lòng nhiều người và việc trả tự do cho kẻ duy nhất bị kết án về vụ việc đó hoàn toàn không phải chuyện thường. Chỉ đơn giản từ tính phức tạp của vụ án, người ta đã không thể nào tin rằng Scotland không tham khảo ý kiến của chính quyền của Thủ tướng Gordon Brown trước khi ra quyết định “táo bạo” này. Và những bí ẩn dần được hé lộ sau vụ việc này đã cho thấy dư luận không hề “ngây thơ”.
Ngay sau khi chào đón Megrahi về nước, Seif Al- Islam- con trai nhà lãnh đạo Lybia Gadafi đã không ngần ngại tiết lộ thông tin làm London phải “chết điếng”, rằng việc trả tự do cho tên này được Libya nêu lên trên tất cả các bàn đàm phán về các thoả thuận thương mại dầu mỏ và khí đốt giữa nước này với Anh. Báo “Người bảo vệ” của Anh trong một bài viết mang tựa đề “Đổi khủng bố lấy dầu” dẫn lời một người phát ngôn của Hãng BP khẳng định Anh và Lybia đã có một thỏa thuận và thỏa thuận này “có thể đem lại nguồn thu 20 tỉ đô-la trong 20 năm tới”. Tờ Teleghraph của Anh còn lục lại hồ sơ, cho thấy vài tháng trước vụ trả tự do cho Megrahi, lần lượt đã có 4 bộ trưởng trong chính phủ của Công Đảng tới Libya. Từ đó, buộc người ta phải nghi vấn về vai trò của Anh dàn xếp vụ việc này.
Sự “im lặng” của Thủ tướng Anh Gordon Brown cũng là hậu quả của một tính toán “non” về thái độ của Libya. Rõ ràng, cả Anh và Scotland đều không thể lường trước rằng Libya lại có thái độ “lộ liễu” đến vậy khi tiếp đón tên khủng bố trở về như một người hùng, thậm chí nhà lãnh đạo Libya Gadafi ngay lập tức đã có cuộc gặp Megrahi. Chính phủ Libya còn ra tuyên bố rằng nhân vật này chỉ là một “con tin chính trị” và cuối cùng cũng được trả tự do. Thêm vào đó, Megrahi còn cảnh báo sẽ viết một cuốn sách phơi bày sự thực về vụ án của ông này. Thái độ của phía Libya như đổ thêm dầu vào ngọn lửa giận dữ của dư luận ở Anh và Mỹ.
Tuy nhiên, “im lặng cũng là thú tội” và đã quá muộn nếu chính phủ của Thủ tướng Gordon Brown tìm cách trốn tránh trách nhiệm vào lúc này khi phe đối lập đang yêu cầu tiến hành một cuộc điều tra về vai trò của Anh. Người dân Anh cho rằng lợi ích thu được, cho dù là dầu mỏ, khí đốt tới hàng chục, hàng trăm tỉ đôla thì vẫn là quá “rẻ” so với những gì nước Anh mất sau vụ việc này. Hiển hiện trước mắt đó là sự suy giảm hình ảnh của nước Anh- trở thành nước “dung túng” cho khủng bố; là nguy cơ phương hại đến quan hệ với chính quyền của Tổng thống Mỹ Barak Obama- người đã chính thức lên tiếng gọi quyết định của Scotland là một “sai lầm”. Người dân Anh cho rằng có một xung đột ngầm giữa một bên là lợi ích quốc gia với bên kia là giá trị vật chất trong quyết định trả tự do cho Megrahi. Nhưng họ sẽ không chấp nhận để vật chất chiến thắng./.
----- <<:: c="" ha="" i="" m="" ng="" nghen="" nh="" s="" t="" th="" vi="">>>

Nhật Bản không nên “tách khỏi” Mỹ, nên “thận trọng” với Trung Quốc

VIT - Nhật báo “Yomiuri Shimbun” đưa tin, cuộc bầu cử Hạ viện chính thức bỏ phiếu sau ba ngày sẽ quyết định quyền lực chính phủ Nhật Bản. Cuối cùng thì Đảng Tự Do Dân chủ lên nắm quyền hay Đảng Dân chủ sẽ thay thế nhà cầm quyền cũ.



Trung Quốc đầu tư vào năm dự án tại Bangladesh
VIT - Trong một phiên họp mang cấp quốc gia, phía Trung Quốc đã quyết định cứu trợ 1 tỷ USD cho năm dự án xây dựng tại Bangladesh.


Hàn Quốc: Đường dẫn khí đốt Myanmar - Trung Quốc trị giá 5,6 tỷ USD
VIT - Một tổ hợp tài chính hàng đầu Hàn Quốc đang phụ trách khai thác một mỏ dầu gần vùng biển Myanmar. Tổ hợp tài chính này dự định đầu tư hàng tỷ USD cho việc xây dựng đường ỗng dẫn khí đốt nối Myanmar tới Trung Quốc.



Myanmar people flooding in China due to war
KUNMING, ...



Mỹ: Trung Quốc không đủ sức đe dọa ai hết!
VIT - Gần đây, các chuyên gia Mỹ liên tục đặt ra câu hỏi, liệu đến hiện tại sức mạnh của Trung Quốc có đủ để đe dọa thế giới hay không?


TQ phản đối chuyến thăm Đài Loan của Đức Đạt Lai Lạt Ma--- VOA
Trung Quốc cho biết họ ‘quyết liệt chống lại’ quyết định của Đài Loan mời Đức Đạt Lai Lạt Ma đến thăm đảo quốc này.



- Bắc Kinh lo ngại bạo loạn tái diễn tại Tân Cương (BBC)

- Trung Quốc: Môi trường trả giá cho kinh tế (PLTP)

Trung Quốc xúc tiến cuộc chiến chống khí hậu biến đổi--- VOA
Quốc hội Trung Quốc kêu gọi nhanh chóng chống lại hiện tượng khí hậu biến đổi nhưng không đề ra chỉ tiêu cụ thể để giảm bớt lượng khí thải gây hiệu ứng nhà kính.



- Thượng Hải muốn xóa ‘Chinglish’ (BBC).
- 65% nội tạng được cấy ghép cho bệnh nhân tại Trung Quốc được lấy từ các tử tù (BBC)
- Trung Quốc sản xuất máy bay phản lực cỡ lớn (TTXVN).

Vật thể bay lượn lờ tại Trung Quốc
Vào lúc 10 giờ tối qua, một vật thể bay lạ xuất hiện trên bầu trời tỉnh Chongqing, Trung Quốc. Vật thể có hình chữ V và liên tục biến đổi giữa các màu đỏ, xanh dương, xanh lá, vàng và trắng.




Trung Quốc sẽ ra mắt máy bay cỡ lớn vào năm 2016
VIT - Hãng truyền thông quốc gia hôm thứ Năm đưa tin, Trung Quốc đang có kế hoạch ra mắt máy bay cỡ lớn vào năm 2016. Đây sẽ là bước tiến quan trọng, cải thiện khả năng cạnh tranh với các đối thủ Airbus và Boeing.



Quy định mới cho LL. Cảnh sát Vũ trang Nhân Dân TQ---rfa
Trung Quốc thông qua luật qui định rõ vai trò của Lực lượng Cảnh sát Vũ trang Nhân Dân.


TQ dùng điện ảnh để tuyên truyền cho lễ Quốc Khánh-- VOA
Người dân thành phố Bắc Kinh sẽ nhận được gần 1 triệu vé giảm giá để đi xem các bộ phim cổ vũ lòng yêu nước. <<:: d="" ng="" vn="" vtv="">>>



Could China's Proposed Ban on Rare Earth Metals Stop Global Tech Development?


Siemens vừa mua hai công ty kim loại Trung Quốc
VIT - Tập đoàn liên hiệp công nghiệp Siemens AG của Đức cho biết vừa trở thành cổ đông lớn trong hai công ty kim loại nhỏ của Trung Quốc, tuy nhiên hãng này không cung cấp thông tin cụ thể về tài chính.


A. Turner: Cần tái phân phối mức lợi nhuận tới các khu vực nghèo hơn của thế giới
VIT - Chủ tịch cơ quan Dịch vụ tài chính Anh (FSA) Adair Turner mới đây đã đưa ra đề xuất về việc nên áp dụng một loại thuế có tên gọi thuế Tobin trên toàn cầu đối với các giao dịch tài chính nhằm phân phối mức lợi nhuận của ngân hàng tới các khu vực nghèo hơn của thế giới.



Banks 'Too Big to Fail' Have Grown Even Bigger--wpWhen the credit crisis struck last year, federal regulators pumped tens of billions of dollars into the nation's leading financial institutions because the banks were so big that officials feared their failure would ruin the entire financial system.



Mua túi LV giả, bị phạt gấp đôi túi thật---
Mang túi Louis Vuitton giả ra khỏi Italy, khách du lịch có thể bị phạt gấp đôi giá trị túi thật. Tại Pháp, mang hàng giả sẽ bị phạt 300.000 euro hoặc 3 năm tù. Đây là những biện pháp trong chiến dịch mới của hai nước nhằm chống nạn hàng giả.


TQ muốn tăng cường quan hệ với Miến Ðiện--- VOA
Is OMA's Chinese Masterpiece Pornographic?


Ấn Độ lại cấm nhập khẩu thiết bị viễn thông của Trung Quốc vì vấn đề an ninh
VIT - Tờ "Hindustan Times" của Ấn Độ hôm 27/8 đưa tin, do cục Tình báo Ấn Độ đã đưa ra những lời cảnh báo về mối đe dọa từ những cuộc tấn công khủng bố, Ấn Độ nên hạn chế nhập khẩu các thiết bị viễn thông của Trung Quốc.



Tổng số lượt xem trang