Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

Lao Động: những vấn đề Việt Nam phải đối mặt (Nguyễn Mạnh Hùng)

--World migrants could total 405 million by 2050GENEVA (Reuters) - Người di cư xuyên biên giới có thể lên tới con số 405 triệu, hay gần 7% dân số toàn cầu vào năm 2050, bản tin IOM hôm thứ hai cho biết. Bản tin cho biết làn sóng di cư là không thể tránh khỏi dưới ảnh hưởng của biến đổi khí hậu và sự biến đổi dân số toàn cầu.


More Information

(For a full text of the report, go to: www.iom.int)

- Gần 57.000 lao động nước ngoài làm việc tại Việt Nam VnEconomy -

Lao động nước ngoài làm việc ở Việt Nam chủ yếu là những người có trình độ đại học và chứng chỉ chuyên môn.
- Sai phạm trong tuyển người xuất khẩu lao động (TNO) -
Ngày 28.11, UBND huyện Kon Plông (Kon Tum) cho biết đã chỉ đạo tạm dừng việc tuyển lao động ở các xã trên địa bàn huyện đi xuất khẩu để khắc phục những sai sót liên quan đến Công ty cổ phần dịch vụ xuất khẩu lao động và chuyên gia Thanh Hóa - chi nhánh Hà Tĩnh (LEESCO).
-KINH TẾ VIỆT NAM : Việt Nam công nhận thiếu lao động cho các doanh nghiệp nước ngoài (RFI)- Dù có tăng lương, các công ty nước ngoài tại Việt Nam vẫn gặp khó khăn trong việc tuyển dụng nhân công. Tình trạng này càng trầm trọng hơn với việc lạm phát gia tăng. Các chuyên gia kinh tế dự báo lạm phát tại Việt Nam có thể lên đến 9% trong năm nay.
Các công ty nước ngoài tại Việt Nam gặp khó khăn trong việc tuyển dụng nhân công.

Hãng tin DPA tại Việt Nam hôm nay (15/11) dẫn nguồn tin của chính thức của chính phủ cho biết mặc dù đã tăng mức lương, song các công ty có vốn đầu tư nước ngoài đang gặp khó khăn trong việc tuyển dụng lao động.
Theo, các quan chức của bộ Lao động Việt Nam tình trạng khan hiếm lao động hiện nay do các doanh nghiệp nước ngoài cạnh tranh nhau trong việc thu hút nhân lực bằng việc tăng lương cao. Bà Nguyễn Thị Thanh Minh thuộc công ty Panasonic Việt Nam đánh giá : không chỉ có các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài mà cả các doanh nghiệp nhà nước cũng gặp phải tình trạng thiếu lao động và tình trạng này càng trầm trọng hơn với việc lạm phát gia tăng.
Theo DPA, trích dẫn tờ báo đầu tư Vietnam Investment Review ngày 14/11, Công ty chế tạo linh kiện điện tử của Đài Loan Foxcom đang chuẩn bị tuyển dụng thêm 3000 lao động cho hai nhà máy mới của mình.
Ông Nguyễn Đại Đồng, Cục trưởng cục Việc làm bộ Lao động Thương binh Xã hội nêu một con số so sánh : một người thợ nề bình thường ở tỉnh Bắc Giang có thể mỗi ngày kiếm được từ 100 đến 150 nghìn đồng tức khoảng từ ba đến bốn triệu đồng tháng. Trong khi đó lương trung bình của một công nhân trong các nhà máy của nước ngoài khoảng hai triệu đồng một tháng. Vì thế người lao động thường muốn ra ngoài làm vì được tự do hơn và thu nhập có thể cũng cao hơn.
Một lãnh đạo của công ty Mitsubishi tại Hà Nội cũng nêu lên việc các công ty nước ngoài hiện đang gặp nhiều khó khăn trong việc tuyển dụng thêm nhân công.
Nguyên nhân chủ yếu là do vấn đề tiền lương hiện đang bị tác động mạnh mẽ của lạm phát. Các chuyên gia kinh tế dự báo năm 2010 lạm phát tại Việt Nam có thể lên đến 9%.
Từ đầu năm 2011, chính phủ đã quyết định tăng mức lương tối thiểu lên 77 đô la / tháng. Trong khi đó nhiều công ty nước ngoài đã trả cho công nhân cao hơn mức như vậy. Các công ty nước ngoài không thể tăng lương cho công nhân tùy tiện để cạnh tranh vì như vậy sẽ làm tăng giá thành sản phẩm. Tuy nhiên thao bà Minh của công ty Panasonic thì để có đủ lao động các công ty nước ngoài cũng sẽ buộc phải tăng lương.
--Chưa thể trả lương theo vị trí việc làm (VNN)- - Luật Viên chức được Quốc hội thông qua vẫn chủ trương quản lý, trả lương theo hệ thống ngạch bậc, chức danh nghề nghiệp, song cân nhắc cải cách theo lộ trình, chuyển dần sang trả lương theo vị trí việc làm.- Chưa trả lương theo vị trí việc làm(TNO) Sáng nay, 15.11, với 79,72% tổng số đại biểu tán thành, dự thảo Luật Viên chức đã được Quốc hội (QH) thông qua với quy định “người có quốc tịch Việt Nam (VN) và cư trú tại VN mới được dự tuyển viên chức”.
- Cấp giấy xác nhận không tiền án cho người xuất khẩu lao động (VOV)-
Bộ Tài Chính vừa ban hành Thông tư 168 quy định chế độ thu, nộp và quản lý sử dụng lệ phí cấp giấy xác nhận không có tiền án cho người lao động đi làm việc có thời hạn tại nước ngoài.
- Nhà máy đóng tàu Đà Nẵng: Hơn 300 công nhân mất việc làm (TT)-Kiến nghị tránh gây thiệt thòi cho người lao động (TT)---Giá tăng, công nhân làm một lo hai (Sgtt)-- Giới đưa người Mexico vượt biên đổ dân lên một đảo hoang Nguoi-Viet Online

Việc sử dụng đường biển để đưa di dân bất hợp pháp từ Mexico vào Hoa Kỳ, đặc biệt là ở San Diego, nay ngày càng xảy ra nhiều hơn.

-Nguồn nhân lực: “CON” thịnh, “NGƯỜI” suy  VnEconomy -
Trong môi trường kinh doanh hiện tại, để tồn tại thì các doanh nghiệp cần phải ngay thẳng và minh bạch hay phải thích nghi? Hiền tài là nguyên khí quốc gia nên đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao luôn được xem là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của cả xã hội.Tuy nhiên, đến nay kết quả vẫn rất hạn chế vì trong môi trường hiện tại, một nhu cầu thực sự về người tài dường như vẫn chưa hiện hữu.
Cầu người hiền tài hay kẻ khôn vặt?

Không có cầu thì cung cũng chẳng có ý nghĩa gì. Sao lại như vậy?
Chúng ta biết rằng nhân lực chất lượng cao thường có các tính cách như: (1) sáng tạo, biết đặt câu hỏi và nghi ngờ (2) tinh thần khởi nghiệp, dám chấp nhận rủi ro, khám phá và chinh phục các đỉnh cao, (3) ước muốn làm giàu hay thi thố tài năng đúng nghĩa; (4) được trang bị những kỹ năng tốt (thường là qua đào tạo); (5) có tinh thần và mong muốn học hỏi không ngừng.
Những đặc điểm nêu trên rất khác với thói khôn vặt, chỉ cung cúc vâng lời hoặc tìm mọi cách làm hài lòng cấp trên, muốn giàu nhanh hay nổi tiếng bằng mọi giá, giả dối, lười biếng, không muốn làm mà chỉ muốn hưởng thụ, dựa vào kinh nghiệm bản thân.
Môi trường hiện tại chưa khuyến khích được nhóm một mà lại tạo ra những người có các đặc điểm của nhóm thứ hai. Nói cách khác, phần CON đang được dung dưỡng chứ không phải phần NGƯỜI.
Cơ chế nào đã cản trở hiền tài?
Thứ nhất, vì nguyên tắc: ở nhà bố mẹ luôn đúng, ở trường thầy cô luôn đúng; ở cơ quan sếp luôn đúng... đang chi phối các quan hệ xã hội nên sản phẩm của giáo dục thường là những người chỉ biết vâng lời, bạc nhược về tinh thần, không dám cãi, không dám chấp nhận thách thức và thiếu sáng tạo.
Hơn thế, có nhiều vấn đề mà hầu hết mọi người đều thấy phi lý nhưng do hệ thống đã được thiết lập, nguyên tắc đã được quy định nên người nói vẫn phải ca tụng và người nghe vẫn phải gật gù cho dù chẳng mấy ai tin. Hậu quả là các chuẩn mực đạo đức không thể đứng vững khi sự giả dối và hình thức trở thành một phần tất yếu của cuộc sống.
Thứ hai, ở khu vực công (kể cả các doanh nghiệp nhà nước), nguyên tắc tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách tưởng chừng là ưu việt, nhưng trên thực tế, người đứng đầu ở nhiều đơn vị có thể tập trung quyền lực và chi phối mọi hoạt động của cơ quan cũng như quyết định sinh mạng chính trị và cơ hội thăng tiến của các thành viên trong tổ chức.
Thêm vào đó, do trách nhiệm, quyền hạn và lợi ích không gắn liền với nhau nên có rất ít các vấn đề phát sinh được giải quyết mà chúng thường bị đẩy lên cấp cao nhất có thể, trong khi một phần không nhỏ thời gian của người lao động và nguồn lực của Nhà nước bị lạm dụng cho các mục đích cá nhân.
Ví dụ, đối với một công chức thông thường, khi một vấn đề mới nảy sinh nếu người này hăng hái giải quyết thì sẽ phải chịu mọi gánh nặng và trách nhiệm, thậm chí còn bị người khác ghét vì tạo thêm việc cho họ hay bị xem là chơi trội. Hơn thế, nếu thất bại thì một mình công chức này lãnh đủ, nhưng nếu thành công thì thành tích chưa hẳn đã là của anh/chị ta, thậm chí nhiều khi còn bị phạt vì dám làm trái quy định.
Với cơ chế như vậy thì dễ hiểu nhiều người chỉ tìm mọi cách làm hài lòng cấp trên bằng những tiểu xảo hay sự ranh mãnh của mình, thay vì làm tròn vai trò “đầy tớ của nhân dân”.
Quyền lực thì ai cũng muốn thâu tóm, nhưng trách nhiệm thì cứ đẩy lòng vòng. Nếu so sánh việc “xé rào” của “đêm trước đổi mới”, thì việc làm trái các quy định hiện nay chủ yếu là vì tham nhũng, vì lợi ích cá nhân hay một nhóm nhỏ nào đó chứ không phải vì muốn thoát ra khỏi chiếc áo cơ chế để làm những việc có lợi cho nước cho dân.
Thứ ba, sự sàng lọc tự nhiên làm cho chất lượng nguồn nhân lực ở khu vực công, nhất là các địa phương đang gặp vấn đề.
Chúng ta cùng bắt đầu với một người vừa thi đại học (xem sơ đồ).
Nếu đậu, người này sẽ học ở thành phố hoặc ra nước ngoài. Sau khi học xong, nếu có cơ hội người này sẽ làm việc cho khu vực tư ở các đô thị với thu nhập cao, cơ hội thăng tiến và điều kiện sống tốt hơn, nếu không thì hoặc trở về địa phương hoặc vào khu vực công.
Ở đây, sàng lọc đã xảy ra, nguồn nhân lực tốt hơn thì chảy sang khu vực tư.
Thực tế cho thấy số người có khả năng vào khu vực công rất ít. Ngay cả Hà Nội và Tp.HCM, những địa phương có nhiều lợi thế và trải thảm đỏ để thu hút nhân tài, cũng gặp không ít khó khăn.
Những người đã chấp nhận vào khu vực công thường gặp không ít những vấn đề và thách thức mà nó chẳng liên quan gì đến khả năng của họ cả, để rồi xảy ra tình trạng “trong số 8 thủ khoa được Hà Nội nhận về công tác đã có 7 người ra đi”.
Trong số những người không đậu đại học, ai sẽ ở lại địa phương tham gia công tác hội, công tác đoàn thể? Đối với những người làm ở khu vực công, để tránh rủi ro và có cơ hội thăng tiến, họ sẽ chọn cách làm việc sáng tạo hay chỉ vâng lời và làm theo chỉ đạo của cấp trên?
Đối với những người không tiếp tục học lên mà vào làm ở các địa phương sau đó có cơ hội thăng tiến với yêu cầu phải có bằng cấp như quy định thì việc mua bằng giả hay bằng thật nhưng học giả là điều dễ hiểu vì không phải ai trong số này cũng có khả năng để có được tấm bằng đúng nghĩa.
Thêm vào đó, với những người ở khu vực công như trên, nhất là các địa phương, liệu họ có muốn và tạo điều kiện cho những người có khả năng vào cơ quan họ làm việc? Hay nếu ai lỡ vào rồi thì bị cô lập chỉ vì cái tội giỏi và không biết đi bằng đầu gối?
Ở môi trường như vậy, những ai sẽ muốn làm việc ở khu vực công? Tương lai quốc gia sẽ như thế nào khi khu vực công chỉ có thể kết nạp hay tuyển dụng được những người như vậy?
Thứ tư, trong môi trường kinh doanh hiện tại, để tồn tại thì các doanh nghiệp cần phải ngay thẳng và minh bạch hay phải thích nghi? Kinh doanh chân chính cho một mục tiêu dài hạn mà mình đeo đuổi hay phải đánh quả, chụp giựt?
Hơn thế, đối với những doanh nhân được coi là thành đạt, trong quỹ thời gian của mình, bao nhiêu phần trăm được dành để suy nghĩ tìm tòi các sản phẩm, hoạt động kinh doanh sáng tạo nhằm làm giàu cho mình cũng như tạo ra nhiều của cải cho xã hội và bao nhiêu thời gian phải dành cho việc thiết lập hay duy trì quan hệ cũng như giải quyết các vấn đề liên quan đến cơ quan công quyền?
Nhìn vào thực tế, sẽ không khó để tìm câu trả lời.
Báo động môi trường cho nguồn nhân lực!
Môi trường thì như vậy và hầu hết mọi người phải theo nguyên tắc “để tồn tại thì phải trang bị những gì cuộc sống cần”, nên hành động hợp lý của không ít người là tìm cách gầy dựng quan hệ bằng những mánh khóe hay tài lẻ của mình thay vì ra sức học tập, tìm tòi sáng tạo để nâng cao năng lực cũng như trình độ.
Nếu sử dụng giải thích hàng xấu đẩy hàng tốt ra khỏi thị trường của Akerlof, nhà kinh tế học đoạt giải Nobel thì sẽ thấy tình trạng hiện tại là rất đáng lo ngại. Khi những người có khả năng và tử tế được quan tâm nuôi dưỡng thì tương lai của quốc gia, của dân tộc sẽ xán lạn. Ngược lại, môi trường chỉ dung dưỡng cho những kẻ cơ hội thì đất nước khó mà ngẩng cao đầu để sánh vai với các cường quốc năm châu.
Hơn lúc nào hết, giờ đây, các nhà lãnh đạo Việt Nam cần có quyết sách đúng đắn để tạo ra một môi trường mà ở đó mỗi người có điều kiện (nói đúng hơn là phải) nuôi dưỡng và phát huy phần NGƯỜI đồng thời kiềm chế sự trỗi dậy của phần CON trong mình. Một sự đổi mới tư duy trong công tác cán bộ và sử dụng con người là việc cần làm ngay.
Huỳnh Thế Du (TBKTSG)

Lao Động: những vấn đề Việt Nam phải đối mặt (Nguyễn Mạnh Hùng) (e-ThongLuan)-
“… Theo mô hình Trung Quốc, chúng ta sẽ có những vấn đề của Trung Quốc. Kỹ trị có nghĩa phải nhìn xa hơn, sâu hơn, đừng để nước đến chân mới… "lò cò". …”
Đình công tự phát vào tháng 5-6/2010 vừa qua trong những công xưởng lắp ráp xe Honda, Toyota và công nghệ điện tử Foxconn ở Quảng Đông đặt ra một số vấn đề cho Việt Nam. Gần như rập khuôn mô hình kinh tế Trung Quốc, Việt Nam sớm muộn sẽ đối mặt với:
1-Những đòi hỏi nâng cao lương bổng, điều kiện làm việc (phụ cấp ăn uống, giờ nghỉ, số giờ và ngày thi công…) trong những doanh nghiệp nước ngoài đặt cơ sở ở nội địa.

2-Đình công không thông qua những Công đoàn chính thức do Đảng CS sắp xếp, khởi động trực tiếp từ công nhân, tổ chức và thông tin với những phương tiện internet hiện đại, điện thoại di động… tạo nhiều bất ngờ cho những cơ quan an ninh. Tính chính đáng của Công đoàn đại diện cho quyền lợi công nhân bị gạt bỏ, thay vào là tổ chức tự phát điều hành trực tiếp những yêu cầu của công nhân với chủ doanh nghiệp.
Nhà cầm quyền Trung Quốc cho phép 11 tỉnh đồng loạt tăng mức lương tối thiểu cho công nhân viên và thợ thuyền. Mức tăng bình quân là 17%, rất thấp như có 5% tại Hồ Nam, cao là 27% ở Ninh Hạ. Sau đây, có lẽ nhiều địa phương khác cũng sẽ tăng lương hòng bù đắp sau thời gian Bộ Nhân lực và An sinh Xã hội quyết định trì hoãn tăng lương từ cuối năm 2008 do nguy cơ suy thoái kinh tế toàn cầu. Như vậy, chi phí lao động ở Trung Quốc sẽ tăng so với những nước đang phát triển trong vùng, hẳn tác động lên quyết định chuyển dời cơ sở sản xuất của các doanh nghiệp vốn đầu tư ngoại quốc vào những nơi chi phí thấp.
Công nhân Trung Quốc lắp ráp linh kiện điện tử
tại nhà máy Foxconn ở Quảng Đông
Hiện nay, tùy ngành nghề và địa phương, ở Trung Quốc lương một công nhân tay nghề không chuyên môn khoảng từ US $135-175, trong khi ở Việt Nam, là US $55- 85. Trung bình, lương lao động Việt Nam ở mức 60% lương công nhân Trung Quốc. Việt Nam đã tăng mức lương tối thiểu ở các công ty nước ngoài lên 28% trong năm nay. Đây là lần tăng đầu tiên trong sáu năm, nhưng nó cũng chỉ đưa mức lương lên ngang với mức của Campuchia. Nhưng trước mắt, Việt Nam phải đối mặt với những bất cập ở ngắn và trung hạn:
Hai bất cập ngắn hạn:
1-Năng suất và đào tạo lao động:
Năng suất lao động ở Việt Nam vẫn thấp hơn Trung Quốc và thậm chí còn giảm đi trong năm ngoái, khiến lương thấp không phải là điều hấp dẫn duy nhất. Về đào tạo, số người đến độ tuổi lao động (15 tuổi trở lên) chưa được đào tạo chuyên môn kỹ thuật còn cao, tới 86,7%. Đặc biệt, Đồng bằng Sông Cửu Long có đến 93,4% người chưa được đào tạo nghề. Hôm 21-7, quyền tổng cục trưởng Tổng cục Thống kê Đỗ Thức cho biết tại buổi công bố kết quả toàn bộ của tổng điều tra dân số, toàn quốc hiện chỉ có 8,6 triệu người lao động đã được đào tạo, chiếm 13,3% tổng dân số từ 15 tuổi trở lên. So với điều tra dân số năm 1999, tỉ lệ người lao động đã được đào tạo chuyên môn kỹ thuật tăng cả ở nông thôn và thành thị. Tuy nhiên còn có sự chênh lệch rất lớn. Tỉ lệ người có trình độ trung học nghề trở xuống ở thành thị cao gấp hai lần nông thôn, nhóm có trình độ cao đẳng trở lên ở thành phố cao gấp năm lần nông thôn. Tuy nhiên, tỉ trọng người chưa được đào tạo chuyên môn kỹ thuật còn thấp, phản ánh chất lượng nguồn nhân lực Việt Nam chưa cao. Và muốn phát triển, Việt Nam phải chuyển từ những ngành sản xuất mà giá trị thặng dư thấp sang những ngành công nghệ trung hoặc cao cấp.
2-Hạ tầng cơ sở:
Những nhà máy lớn và hiện đại như ở Khu Công nghiệp Quế Võ cách Hà Nội 40km có đâu 50 công ty nước ngoài, chủ yếu hoạt động trong các ngành công nghệ cao... Số các hãng từ Nam Triều Tiên, Đài Loan, Mỹ và Nhật Bản vẫn còn rất ít. Công nghiệp loại cao cấp thường có nhiều nhu cầu giao thông, dịch vụ… Ở đây, một bất lợi lớn nữa ở Việt Nam là tình trạng cơ sở hạ tầng. Tại Hà Nội, mạng dây điện treo lơ lửng trên các cột trên phố. Đường xá nhỏ và không bằng phẳng. Trong nước, các hải cảng nhỏ và không được cơ giới hóa. Giám đốc Gianfranco Lanci của Acer tuyên bố ông sẽ không chuyển nhà máy từ Trung Quốc sang Việt Nam."Không có gì có thể thay thế được chuỗi dây chuyền sản xuất của Trung Quốc, các nước khác bị bỏ lại sau khá xa.", ông nói. Các nhà lãnh đạo công ty họp ở thành phố Hồ Chí Minh trong tuần thứ 2 tháng 7 nhân Diễn đàn Kinh tế Thế giới Đông Á đều đồng ý rằng Việt Nam cần nhân rộng thành công ở Quế Võ nếu muốn hấp dẫn thêm đầu tư nước ngoài. Muốn thế, phải tập trung vấn đề đào tạo lao động song song với kiện toàn hạ tầng cơ sở.
Ở trung hạn, trong khoảng 2-5 năm tới, giả dụ Việt Nam sẽ thành công trong việc hấp dẫn những doanh nghiệp công nghệ vốn ngoại quốc thì hẳn Đảng CS và Nhà Nước Việt Nam phải đối mặt với:
Hai yêu cầu trung hạn về cơ cấu:
1-Vai trò của Công đoàn:
Cơ cấu, hình thức bầu chọn người đại diện… để phản ánh quyền lợi công nhân không thể không đặt ra. Cho đến nay, Công đoàn là một hình thức quản lý có tính tập trung quyền lực rập khuôn theo mô hình Lenin từ trước đến nay. Kinh nghiệm Tung Quốc cho thấy, nếu không đáp ứng quyền lợi công nhân, kiểu đình công tự phát là điều khó tránh. Thường thường, đình công thì cả chủ lẫn thợ đều thiệt hại. Công đoàn, chủ yếu bảo vệ công nhân, nhưng cũng có chức năng so đo những thiệt hại đó, và tiến đến một thỏa thuận “hai bên cùng có lợi”. Vì thế, Công đoàn cũng có nhiệm vụ thông tin, giải trình, cả quyền lợi lẫn nghĩa vụ của giới thợ và giới chủ, đóng vai “trọng tài” tìm giải pháp cùng thắng win-win.
3-Luật Lao động:
Cơ sở quan trọng hàng đầu đóng góp vào ổn định xã hội là luật pháp. Trước những dự kiến về thay đổi tất yếu trong khâu lao động, luật Lao động Việt Nam hiện hành có sửa soạn tiếp thu và uyển chuyển thích nghi hay không? Làm sao “giáo dục” công nhân để họ biết quyền, và đồng thời nghĩa vụ, lao động? Đảng CSVN cũng như Nhà Nước có những quan tâm vĩ mô về đầu tư vốn nước ngoài trong kế hoạch quản lý và phát triển kinh tế, nhưng không vì thế mà bắt buộc phải đứng về phía chủ. Chỉ kiện toàn luật, và tạo ra tinh thần luật pháp nghiêm minh, thì “luật chơi” mới rõ, và cũng chính vì thế mà những nhà đầu tư mới tránh được những rủi ro đến từ quyền thế “thất thường” sáng nắng chiều mưa.
Nhìn người lại ngẫm đến ta. Theo mô hình Trung Quốc, chúng ta sẽ có những vấn đề của Trung Quốc. Kỹ trị có nghĩa phải nhìn xa hơn, sâu hơn, đừng để nước đến chân mới… "lò cò". Và ổn định chính trị là làm sao bảo đảm quyền sống của con người. Xin thưa với bạn đọc, không có gì chính đáng hơn chuyện công nhân đòi quyền sống, và làm việc, trong những giới hạn lợi tức khả dĩ là sống được.
Nguyễn Mạnh Hùng
10-11-2010
© Thông Luận 2010

Bục nước lò tại Quảng Ninh, ba công nhân tử nạn Hà Nội Mới
Khoảng 3 giờ sáng ngày 12/11, tại Quảng Ninh, một vụ bục nước lò đã xảy ra tại lò Thượng mức +38 đến +100, vỉa 11, khu Nam, Phân xưởng Đào lò 2, Công ty than Dương Huy (Tập đoàn Công nghiệp Than-Khoáng sản Việt Nam) khiến ba công nhân tử nạn, ...
Bục nước lò, 3 công nhân tử nạnDân Trí-Bục nước lò tại Quảng Ninh, 3 công nhân tử nạn.VNExpress
Tai nạn hầm mỏ, 3 công nhân tử nạn(TNO) Lúc 3 giờ 50 phút sáng nay (12.11), một vụ tai nạn nghiêm trọng đã xảy ra tại khu mỏ của công ty than Dương Huy - TKV (Cẩm Phả, Quảng Ninh), khiến 3 công nhân tử nạn, 1 người bị thương.

Tổng số lượt xem trang