Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

Triển vọng thay đổi chế độ ở Trung Quốc


Tác giả: Gary Feuerberg Epoch Times Staff
Tỷ lệ Tăng trưởng cao của Trung Quốc sẽ không thể đạt được mà không gây nguy hại cho nền kinh tế của nó
China’s Transition to Democracy
Những bộ phận bảo vệ An ninh và Cảnh sát ngăn chặn lối vào đồn cảnh sát Nanyuna, ở Bắc Kinh, ngày 22 tháng 12, 2010 trong lúc những thân nhân phản đối bên ngoài sau khi công nhân di trú Xiaowu Lutecium bị đâm bằng dao tới chết trong khi giúp đỡ một người bạn đòi hỏi lương chưa trả từ người chủ anh ấy.
(STR/Getty Images).
WASHINGTON-Sau sự sụp đổ của Hosni Mubarak tại Ai Cập và Ben Ali ở Tunisia, dư luận ức đoán đã quay sang Trung Quốc và tình thế có triển vọng một cuộc nổi dậy chống lại chế độ cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã 61 năm. Không ai có thể  nhìn  thấy được tương lai, nhưng có lẽ đa số các học giả Trung Quốc đồng ý rằng các vết nứt rạn giữa người dân và những kẻ cai trị đã được phát triển trong thập niên qua. Đảng chắc chắn sẽ bị thử thách trong việc  ngăn chặn các cuộc biểu tình vượt ra  khỏi tầm kiểm soát của nó.
Ủy ban Duyệt xét An ninh và Kinh tế Mỹ-Trung (USCC) tổ chức một buổi điều trần có biên bản (có giữ hồ sơ) với hai nhóm hội thảo, ngày 25 tháng 2.  Nhóm thứ 1 nhận thực “nội tình tiến thoái lưỡng nan” của Trung Quốc, làm chứng nhân cho những căn nguyên của hàng chục ngàn cuộc biểu tình hàng năm và lý do tại sao con số (các cuộc biểu tình) không ngừng tăng lên. Đây là cấp độ vi mô (micro level) của tình trạng bất ổn của Trung Quốc, mà nó cho thấy Đảng sẽ ngày càng cưu mang nhiều vấn đề (khó khăn) phải đối phó. Các chi tiết của nhóm hội thảo này đã được thảo luận trong một báo cáo khác [Epoch Times report] của Epoch Times.
Ủy ban cũng đã nghe từ một nhóm hội thảo thứ 2 đưa ra một quan điểm vĩ mô (macro perspective) về nguyên nhân gây ra những cuộc biểu tình hàng loạt và sự bất ổn, cụ thể là, những thách thức lớn đối với nền kinh tế của Trung Quốc và khả năng gia tốc cao độ (khả năng có tốc độ gia tăng cao) của nó không bền vững.
Những cưộc Biểu tình Cấp độ Vi mô
Quan điểm cấp độ vi mô của tình trạng gia tăng bất ổn xã hội cho thấy những cuộc biểu tình trong hai thập niên qua. Các dữ liệu mới nhất từ chế độ về số “những biến cố quần chúng” là năm 2008, khi mà chế độ chuẩn bị cho Thế vận hội 2008 và sau đó. Những cuộc cuộc biểu tình ở Tây Tạng cũng đã được công bố đầy đủ, nhưng cũng có, mặc dù không thể nhìn thấy, các biến cố quan trọng ở tỉnh Vân Nam: Weng’an, Quý Châu, và Menglian, theo Tiến sĩ Murray Scot Tanner, một nhà Phân tích An ninh châu Á tại CNA.
Mặc dù nặng về an ninh (mặc dù v/đ an ninh được coi trọng), tổng số các biến cố hàng loạt vào cuối năm 2008 đã tăng lên đến 120.000, Tanner cho biết. Với sự phát sinh của tình trạng suy thoái kinh tế năm 2009, rất có thể những con số leo lên vẫn còn cao hơn năm 2009 và 2010, theo Tanner.
Giáo sư Xia Yeliang của Đại học Bắc Kinh cho biết trong một cuộc phỏng vấn Đài Á Châu Tự Do, theo số liệu thống kê từ Ban Chính trị và Pháp lý của ĐCSTQ, số lượng các cuộc biểu tình nhóm trong năm 2009 tăng lên tới 230.000.
Bản chất của các cuộc biểu tình này là gì?  Tiến sĩ Kinh tế Elizabeth Economy, từ Hội đồng Đối ngoại, liệt kê những tranh chấp đất đai, vấn đề môi trường và tình trạng bất ổn lao động. Đại Kỷ Nguyên và những người khác đã mô tả chi tiết của nhân chứng về các quan chức địa phương chiếm đoạt đất bất hợp pháp và/hoặc bồi thường thấp hơn giá thị trường.
Phản đối Internet: T.S. Elizabeth Economy, C.V.  (Gary Feuerberg/ Epoch Times)
Môi trường cuộc biểu tình có thể phát sinh ra từ “sự thất bại của các quan chức địa phương và quản lý nhà máy để thực thi các quy định môi trường,” dẫn đến bạo động, bạo lực và chết chóc, T.S Economy làm chứng.
Những vấn đề lao động là một nguồn phát triển khác của tình trạng bất ổn. Năm ngoái, công nhân đạt được mức lương cao hơn và điều kiện làm việc tốt hơn ở khu vực ven biển của Trung Quốc, nơi có tình trạng thiếu lao động và nhân công được giáo dục tốt hơn. Đình công có thể là bất hợp pháp tại Trung Quốc nhưng điều đó không ngăn cản được các công nhân.
Đối với ba loại chính về các cuộc biểu tình của Economy, Tanner sẽ thêm vào vấn đề tiền lương  và hưu bổng bị khấu trừ và “và việc chính quyền địa phương từ chối chấp nhận, hay tôn trọng những kiến nghị của công dân”.
Theo Tanner, không phải vì có nhiều ta thán (phàn nàn) về số lượng tăng dần các cuộc biểu tình trong hai thập niên, nhưng là sự vắng mặt của các tổ chức pháp lý và chính trị cho phép khắc phục có hiệu quả những lời than phiền.
“Trút nỗi thất vọng theo những cách thức cho là  đã được cứu xét nghiêm túc bởi chính quyền là quan trọng như thực sự giải quyết một vấn đề,” ông Yukon Huang, tổ chức Carnegie Endowment for International Peace, ban hội thảo thứ hai nói.
Các chuyên gia ban hội thảo đầu tiên thường xuyên đề cập đến tầm quan trọng của Internet và các phương tiện truyền thông xã hội trong việc giao tiếp các vấn đề xã hội, ví dụ, cảnh sát đánh đập người biểu tình, và trong việc giúp đỡ tổ chức các cuộc biểu tình. Như ở Ai Cập và Tunisia, Internet đã trở thành tại Trung Quốc, “một hệ thống chính trị thật sự,” theo đó một khiếu nại cụ thể hoặc sự cố có thể được hiển thị và chỉ trong vài phút được tải lên nhanh chóng (hệ thống mạng lưới xã hội, thư điện tử…) tiến sĩ Economy nói.

“Tiếp theo các cuộc gọi gần đây cho một “Cách mạng Hoa Lài ở Trung Quốc đã bắt đầu với một bài viết Twitter, theo (T.S) Economy, người đã ghi nhận vai trò của các phương tiện truyền thông xã hội trong các cuộc nổi dậy của Tunisia. Kế hoạch đã kêu gọi biểu tình tại các thành phố lớn của Trung Quốc vào ngày 20. Chế độ phản đối kế hoạch bằng cách huy động hàng ngàn cảnh sát, “bất đồng chính kiến nổi tiếng đã bị bắt giữ, và lệnh đã được ban hành để giữ sinh viên đại học không được rời trường học”, Economy nói.
Phóng viên Không Biên giới đưa tin về ngày 28 tháng 2 rằng các nhà báo nước ngoài bị tấn công đang cố gắng huy động một cuộc biểu tình vào ngày 27 trên phố Wangfujing (Vương Phủ Tỉnh) của Bắc Kinh trong khu thương mại. Phản đối này cũng phát sinh cảm hứng từ các cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ tại Tunisia. Một phóng viên Bloomberg News đã bị đánh đập tàn tệ bởi những nhân viên an ninh mặc thường phục, phóng viên này đã phải nhập viện vì một chấn thương bộ đầu, theo báo cáo.
Máy ảnh đã bị thu giữ để xóa hình ảnh và video, vì vậy không thể luân chuyền cho người khác nhìn thấy và truyền cảm hứng cho nhiều cuộc biểu tình. Các Báo cáo viên Không Biên Giới cho biết hơn chục nhà báo đã bị giữ nhiều giờ trong một đồn cảnh sát.
Thông qua giao tiếp nhanh chóng và giám sát mạng Internet, công an Trung Cộng đàn áp các cuộc biểu tình trên mạng Internet, ngăn chặn các cuộc biểu tình trước khi nó có cơ hội được diễn ra. Tuy nhiên, phản ứng của cảnh sát không tương xứng với mối đe dọa này, và sự sợ hãi của chế độ có vẻ không hợp lý.
Trong một cuộc thảo luận bàn tròn sau các thảo luận hội thảo, tiến sĩ Tanner đã nói về sự phẫn nộ của ông rằng chính quyền sẽ cấm cha mẹ cố gắng tìm hiểu cặn kẻ tại sao con em của họ đã bị đầu độc bởi sữa nhiễm độc. “Đây không phải là những người biểu tình chuyên nghiệp, “Trời ơi”, ông kêu lên.










Tổng số lượt xem trang