Đời Sống Chợ Đêm
Một cô gái nói chuyện với người yêu :
- Anh có dùng IPhone 6 không ?
- Không em à
- Anh có xe hơi BMW không ?
- Rất tiếc anh không có
- Anh có mặc đồ của Gucci không ?
- Không luôn em à
- Thế anh có biệt thự 3 tầng không ?
- Anh không có
= > Thế tạm biệt anh , em không thể đến với anh được.
Anh chàng kia về kể với bố . . . Bố anh bối rối . ..
- Con có thể bán cái Lamborghiny Gallardo 93k Euro để mua 2 cái BMW ; hãy bán cái Vertu để mua mấy chục cái IPhone 6 mà dùng; thay đồ của Pierre Cardin bằng đồ Gucci rẻ tiền ; nhưng con à...bắt bố đập bớt 2 tầng của biệt thự này thì hơi qúa :))
-Cướp có tri thức
Trong vụ cướp nhà băng , một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn".
- Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"
Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"
- Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"
Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn bằng cấp, sách vở"
- Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"
Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"
- Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"
Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"
- Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"
Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như... vàng"
Kết luận: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.-
-THẰNG ĐỔ VỎVui vui, chuyện XHCN ... Cảm ơn Mafiovi đã mách bài
-(Đối thoại giữa hai nhân vật Kèo và Cột)
TRẦN HUY THUẬN
Cột: – Đố cậu Kèo biết, THẰNG ĐỔ VỎ là thằng như thế nào?
Kèo: – Dễ ợt! Thằng đổ vỏ là thằng ăn thì không được ăn, nhưng khi dọn dẹp phế thải thì lại phải làm.
Cột: – Đúng mà không đúng!
Kèo: – Đã đúng thì đúng, đã không đúng thì không đúng. Làm gì có chuyện vừa đúng vừa không?
Cột: – Thế mà có đấy!
Kèo: – Thôi đừng ỡm ờ nữa ông tướng. Nói huỵch toẹt ra xem nào?
Cột: – Được thôi! Nhưng phải tôn đây là sư phụ thì đây mới nói.
Kèo: – Ừ… thì sư phụ! Đúng là đồ háo danh!
Cột: – Đúng, “thằng đổ vỏ chính là thằng không được ăn mà phải dọn phế thải”. Nhưng đấy là “xưa rồi”, “cổ lai hy” rồi.
Kèo: – Cậu cứ nói vậy, thời nào mà chả thế?
Cột: – Thế là thế thế nào? Thời hiện đại thì cái gì cũng hiện đại. Thằng đổ vỏ thời hiện đại tuy vẫn là kẻ ĂN SAU, nhưng lại là thằng ĂN DAI, ĂN DÀI, ĂN LỚN, ĂN ĐẬM!…
Kèo: – Cậu này nói mới lạ chứ… Xưa các cụ dạy: “ăn cỗ đi trước… “kẻ ăn sau thì còn quái gì nữa mà “ăn dai”, “ăn dài”, mới lại “ăn lớn”, “ăn đậm”?..
Cột: – “Ăn cỗ” thì kẻ ăn sau mới chả còn gì, may mắn lắm thì còn chút cơm thừa canh cặn. Nhưng ĂN CỦA CÔNG thì càng thằng ăn sau càng ăn lớn, ăn to, ăn đậm… Bởi nó rút được kinh nghiệm “quý báu” của kẻ trước!
Kèo: – À ra thế!
Cột: – Vậy gọi thằng này là “sư phụ”, chuẩn chửa?
Kèo: – Chuẩn! Xin bái phục sư phụ.
Cột: – Chưa hết đâu. “ĐỔ VỎ” bây giờ còn là MỐT thời trang đấy. Đúng ra là MỐT TIẾN THÂN của khá nhiều kẻ đấy!
Kèo: – “MỐT TIẾN THÂN”?!. Nghe ghê quá. Thế thì còn văn hoá văn hiến nỗi gì?!.
Cột: – VĂN HOÁ TIẾN THÂN chứ còn văn hoá gì! Cậu quê mùa một cục! Cậu không thấy đứa con đầu lòng của sếp mình… giống hệt khuôn mặt thủ trưởng của xếp mình sao?
Kèo: – Giống! Giống như… “sao y bản chính” vậy! Từ lâu trong cơ quan, mọi người đều đã nhận xét thế mà.
Cột: – Đúng rồi. Này tớ bảo:…Hình như… thằng con của chính thủ trưởng cấp trên chúng mình cũng…?!…
Kèo: – À!… Cậu muốn nói… Cái mặt thằng con của thủ trưởng cấp trên, trông y hệt mặt… cái nhà ông đồng chí thủ trưởng cấp trên trên nữa, chứ gì?.. Quá chuẩn, khỏi bàn cãi!
Cột: – .Thì ra thế!… Thì ra cuộc đời hình như đang tồn tại một nguyên tắc bất thành văn: Con mình giống sếp mình, con sếp mình lại giống sếp của sếp mình, con sếp của sếp mình lại giống…
Kèo: – (Dùng hai tay bịt mồm Cột) Câm ngay cái mõm lại kẻo vạ miệng có ngày!… Không được suy diễn mở rộng quá nghe chưa… Chuyện đến đâu biết đến đó thôi, trừ phi nhà ngươi không còn muốn sống yên ổn với vợ với con nữa?!.
Cột: – Nói có thế mà cũng bịt miệng!…
-THẰNG ĐỔ VỎ