Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

Vụ ném mìn, nổ súng vào CA, quân đội: Lừa dân thế này, dồn dân thế này: Hải Phòng thừa nhận cưỡng chế 'quá tay'

Ngôi nhà Vươn cùng gia đình cố thủ, không chịu bàn giao cho lực lượng cưỡng chế
Tin liên quan: - -BIẾT ĐỎ MẶT
-Sự kiện Tiên Lãng và “giọt nước tràn ly”
Có lẽ TT cần đứng ra giải quyết vụ này, người dân Tiên Lãng đã gửi gắm lòng tin vào TT trong kỳ bầu cử. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ứng cử tại đơn vị bầu cử số 3 của Hải Phòng (các huyện An Lão, Tiên Lãng, Vĩnh Bảo và quận Kiến An, Dương Kinh).-- TT trả lời: - Thủ tướng yêu cầu xử nghiêm việc chống người thi hành công vụ -  Họp báo về vụ cưỡng chế đầm tại Hải Phòng (Thanh Niên). 
-Đất ông Vươn lấn biển bị coi là đất lấn chiếm?
(Đất Việt) 40 ha đầm hồ lấn biển của ông Đoàn Văn Vươn được Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền giải thích: “Huyện chỉ giao 21 ha, sau đó ông Vươn lấn chiếm thêm 19,3 ha phía ngoài, rồi đề nghị UBND huyện hợp thức hóa”.


Các quyết định giao đất đều ghi “giao đất có thời hạn để khai thác và nuôi trồng thủy sản”, “căn cứ quy hoạch nuôi trồng thủy sản của huyện”; các biên bản quyết toán thuế đối với các hộ dân ở đây cũng đều xác định là đất nông nghiệp. Tuy nhiên, ông Hiền giải thích, đây là đất bãi bồi, chỉ có đất nông nghiệp thì mới được giao 20 năm.

Ông Bùi Quang Sản giải thích, huyện Tiên Lãng ra quyết định giao đất cho công dân để nuôi trồng thủy sản thời điểm 4.10.1993 (các quyết định đều ký trong năm 1994, 1997 - PV), trong khi Luật Đất đai 1993 bắt đầu có hiệu lực từ 15.10.1993. Do đó quyết định giao đất này phải áp dụng theo Luật đất đai 1987 chứ không phải Luật đất đai 1993. Trên thực tế, khi ký các quyết định giao đất, UBND huyện Tiên Lãng đều ghi rõ căn cứ vào các Điều 24, 48 và 79 của Luật đất đai 1993 (cũng theo Luật này, Mục đất nông nghiệp từ Điều 70 đến Điều 82). Ông Sản cho biết, huyện Tiên Lãng đã khẳng định đây không phải là đất nông nghiệp, nên quan niệm phải giao đất 20 năm là không đúng. Hơn nữa, quy định phải giao đất cho người địa phương, trong khi ông Vươn không phải ở xã Vinh Quang (ông ở xã Bắc Hưng). Huyện Tiên Lãng còn thu hồi muộn, vì đúng ra thì đã hết hạn từ lâu.
Xác nhận nhà ông Vươn không trong quyết định cưỡng chếNgôi nhà nằm trong diện tích đất chưa bị cưỡng chế. Nhưng vì đây là nơi các đối tượng cố thủ và tấn công các lực lượng cưỡng chế, nên áp dụng biện pháp phá ngôi nhà. Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền đã thừa nhận điều này tại cuộc họp báo chiều qua, 12.1.
 Tham dự cuộc họp báo do UBND TP.Hải Phòng tổ chức còn có ông Bùi Quang Sản, Giám đốc Sở TN-MT; ông Phạm Văn Phích, Phó chánh án TAND TP.Hải Phòng; ông Vũ Sỹ Hưng, Phó trưởng phòng CSĐT Tội phạm về trật tự xã hội, Công an TP.Hải Phòng. Tuy nhiên, rất nhiều vấn đề liên quan chưa được giải thích cụ thể. 
Nếu có phúc thẩm thì cũng sẽ y án?
Phó chánh an TAND TP Hải Phòng Phạm Văn Phích lần đầu tiên thừa nhận sai sót tai hại của thẩm phán Ngô Văn Anh. Theo ông Phích, TAND Hải Phòng thụ lý vụ ông Vươn và ông Luân khiếu kiện phúc thẩm việc UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định thu hồi đất. Thẩm phán Ngô Văn Anh thụ lý vụ ông Vũ Văn Luân, thẩm phán Cao Thành Ngọc thụ án vụ ông Đoàn Văn Vươn. Chỉ có thẩm phán Ngô Văn Anh lập “biên bản thỏa thuận…” cho ông Vũ Văn Luân với UBND huyện Tiên Lãng, còn ông Vươn không có biên bản này. Nhưng do ông Vươn sau đó có đơn khiếu nại nên ông Ngô Văn Anh với tư cách là chánh tòa hành chính, đã nhận đơn của ông Vươn. Sau đó ông Ngô Văn Anh (dự định - PV) trả lời ông Luân, nhưng văn bản lại là trả lời ông Vươn.
Đây là 2 vụ kiện của hai người khác nhau, nhưng vụ án giống nhau, thẩm phán trả lời “nhầm” khiến người dân lầm? Theo ông Phó Chánh án, bản chất vụ việc vấn không thay đổi nếu nếu có xử phúc thẩm thì cũng sẽ “tuyên như án sơ thẩm thôi”, tức là người dân vẫn thua. Mặc dù khẳng định thẩm phán Ngô Văn Anh lập biên bản thỏa thuận không sai nhưng ông Phích thừa nhận ông Anh đã phải làm bản kiểm điểm.  
Đặng Hồ - Quốc Tuấn.
--Đúng hay sai từ việc giao và thu hồi đất ở Tiên Lãng-SGTT.VN - Có thể thấy những khuất tất trong quá trình giao đất và thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng đối với ông Đoàn Văn Vươn là nguyên nhân dẫn đến việc ông Vươn và người nhà chống người thi hành công vụ.
-Thư của LS Trần Vũ Hải gửi Thủ tướng: Cần khởi tố hình sự hành vi hủy hoại tài sản vụ cưỡng chế tại Tiên Lãng basam-Bổ sung: Sau khi bài viết được lên trang, chiều nay 13/1/2012, LS Trần Vũ Hải đã điều chỉnh nội dung để trở thành bức thư gửi Thủ tướng, và đã gửi đi. Mời xem cuối bài. Có lẽ ông LS hy vọng với tác phong sâu sát, như mới bữa qua với vụ bản


-Cán bộ toà án đã có sai sót và sẽ xử lý nghiêm
SGTT.VN - Tại họp báo về vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng chiều 12.1, phó chánh án TAND Hải Phòng thừa nhận: thẩm phán Ngô Văn Anh đã lập biên bản thoả thuận giữa các đương sự là có sai sót và toà sẽ xử lý nghiêm.
Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: "Không biết còn mìn hay không"

-Hiện trường vụ nổ sung ở Tiên Lãng bị 'xóa'?

-Hải Phòng thừa nhận cưỡng chế 'quá tay'- - Mặc dù rất nhiều câu hỏi của phóng viên các cơ quan báo chí bị né tránh trả lời, nhưng cuối cùng, Hải Phòng cũng thừa nhận đã “cưỡng chế quá tay” vụ thu hồi đầm của Đoàn Văn Vươn.
Hải Phòng nhận lỗi
Sau nhiều lần từ chối cung cấp thông tin với báo chí, sau một tuần xảy ra cưỡng chế, Hải Phòng đã chính thức tổ chức cuộc họp báo về vụ cưỡng chế đầm tại hộ Đoàn Văn Vươn vào chiều ngày 12/01/2012.

Cuộc họp báo diễn ra tại trụ sở UBND TP.Hải Phòng nhưng không có sự có mặt của các lãnh đạo chủ chốt. Chỉ có sự tham gia của Chánh văn phòng UBND, Sở TN-MT, đại diện tòa án, Công an TP.
Ông Lê Văn Hiền thừa nhận: có xảy ra việc cưỡng chế khu vực nằm ngoài diện tích có trong quyết định cưỡng chế.


Các câu hỏi của PV nhiều cơ quan báo chí tập trung ở các nội dung chính: đất giao cho gia đình ông Vươn có phải đất nuôi trồng thủy sản (NTTS) không? Đất nông nghiệp khi được giao cho hộ sản xuất có thời gian là 20 năm, tại sao Tiên Lãng lại đặt ra mức hạn 14 năm? Trình tự, thủ tục thu hồi đất của chính quyền có đúng pháp luật hay không?...
Lãnh đạo Sở TN-MT TP.Hải Phòng, ông Bùi Quang Sản trả lời: thời điểm UBND H.Tiên Lãng giao đất cho ông Vươn là 4.10.1993, tính theo luật Đất đai 1987 nên H.Tiên Lãng giao đất là đúng.
Với câu trả lời này, GĐ Sở TN-MT Hải Phòng đã không biết, QĐ cưỡng chế 3307 của UBND huyện Tiên Lãng chỉ tiến hành thu hồi phần diện tích đầm theo QĐ thu hồi 461 là 19,3ha của ông Vươn và QĐ giao đất được ký vào năm 1997.
Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, ông Lê Văn Hiền trả lời: ông Vươn đã “lấn” ra biển 19,3 ha, sau đó đề nghị huyện hợp thức hóa, còn thời hạn giao đất cho gia đình ông Vươn chỉ có 10 năm là do… ông Vươn đề nghị giao như vậy.
Vấn đề được dư luận quan tâm, đó là lực lượng cưỡng chế đã san ủi ngôi nhà hai tầng của Đoàn Văn Quý vào cuối ngày 5/1 mặc dù ngôi nhà này không nằm trong phần diện tích bị cưỡng chế.
Tổng diện tích đầm của anh em Vươn – Quý là 40,3ha, trong đó chỉ có 19,3ha nằm trong diện thu hồi, tuy nhiên, toàn bộ phần diện tích này đã được lực lượng chức năng phong tỏa, vợ con Vươn, Quý khi được tại ngoại vẫn không được vào.
Câu hỏi đặt ra, lực lượng chức năng của H.Tiên Lãng đã cưỡng chế nhầm nhà hay đó là hành vi phá hủy tài sản công dân có tổ chức?
Ông Lê Văn Hiền thừa nhận: có xảy ra việc cưỡng chế khu vực nằm ngoài diện tích có trong quyết định cưỡng chế. Tuy nhiên, lãnh đạo huyện Tiên Lãng lý giải: Mặc dù ngôi nhà này không nằm trong diện tích cưỡng chế thu hồi đất theo Quyết định 461, nhưng do ngôi nhà này đã xảy ra vụ tấn công vào lực lượng cưỡng chế, là địa điểm xảy ra việc phạm tội nên cơ quan chức năng của H.Tiên Lãng phải sử dụng biện pháp phá ngôi nhà.
Với lập luận trên, nhiều người đặt câu hỏi: Nếu đó là “tang vật, hiện trường” liên quan đến vụ chống người thi hành công vụ của Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý, tại sao nó lại bị hủy?!
Ông Hiền cũng thanh minh thêm: Tại quyết định ngày 9.4.1997 của UBND H.Tiên Lãng giao 19,3 ha đầm cho gia đình ông Vươn để NTTS đã nêu rõ: khi hết thời hạn giao đất, người được giao sử dụng đất phải trả lại cho Nhà nước mà không được bồi thường công cải tạo. 
Hải Phòng cũng thừa nhận đã “cưỡng chế quá tay” vụ thu hồi đầm của Đoàn Văn Vươn.


Tuy nhiên, nhiều PV chứng minh quyết định trên không có bất cứ điều khoản nào quy định như ông Hiền nói thì ông Hiền chống chế, việc không bồi thường khi thu hồi đất hết thời hạn đã giao được thực hiện tại… luật Đất đai năm 2003.
Một loạt các câu hỏi được các PV đề nghị UBND H.Tiên Lãng, UBND TP.Hải Phòng làm rõ, liên quan đến việc giao đất NTTS không tổ chức theo đúng thời hạn quy định trong luật Đất đai, việc thu hồi gây nhiều khiếu nại... nhưng đều không được trả lời tại cuộc họp báo.
Trình tự giao đất của Hải Phòng đối với Đoàn Văn Vươn
Theo thông tin từ UBND thành phố Hải Phòng: từ năm 1992 đến 2000, thực hiện chính sách giao diện tích đất bồi ven sông, ven biển vào mục đích nuôi trồng thủy sản, huyện Tiên Lãng đã đưa được 1.431 ha/3.157 ha đất sử dụng vào mục đích này (theo quy định của Luật đất đai, đây là quỹ đất chưa sử dụng).
Trong đó, UBND huyện Tiên Lãng giao 515ha đất cho 56 hộ gia đình; UBND các xã hợp đồng cho 219 hộ thuê 583ha; diện tích còn lại 333ha, UBND thành phố giao cho tổ chức thuê theo thẩm quyền.
Trong các Quyết định giao đất cho các cá nhân, tổ chức đều ghi rõ thời hạn sử dụng đất, khi hết thời hạn, chủ sử dụng đất phải giao trả lại đất để Nhà nước quản lý. 
Sau nhiều lần từ chối cung cấp thông tin với báo chí, sau một tuần xảy ra cưỡng chế, Hải Phòng đã chính thức tổ chức cuộc họp báo về vụ cưỡng chế đầm tại hộ Đoàn Văn Vươn vào chiều ngày 12/01/2012.


Ngày 4/10/1993, UBND huyện Tiên Lãng ban hành Quyết định số 447/QĐ-UB giao cho ông Đoàn Văn Vươn, quê ở xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, diện tích 21ha đất bãi biển khu vực nam cống Rộc thuộc xã Vinh Quang (phần giáp đê Quốc gia) để sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản, thời hạn sử dụng là 14 năm tính từ ngày ban hành Quyết định giao đất.
Quá trình sử dụng ông Đoàn Văn Vươn đã tự ý đắp bờ bao để sử dụng vượt quá diện tích được giao. Ngày 2/3/1997, ông Vươn làm đơn xin giao đất bổ sung phần diện tích lấn chiếm ngoài diện tích được giao.
Ngày 9/4/1997, UBND huyện Tiên Lãng ra Quyết định số 220/QĐ-UB giao bổ sung cho ông Vươn 19,3ha giáp với diện tích đã giao, thời hạn 14 năm. Như vậy, với 2 Quyết định trên, ông Vươn được sử dụng 40,3ha đất để nuôi trồng thủy sản.
Đến thời điểm hết hạn giao đất, UBND huyện đã làm thủ tục thu hồi toàn bộ 40,3 ha của ông Đoàn Văn Vươn. Tuy nhiên, ông Vươn đã khiếu nại việc thu hồi 19,3ha đất (theo Quyết định số 461/QĐ-UBND ngày 7/4/2009 của huyện Tiên Lãng).
Không đồng tình với việc giải quyết khiếu nại Quyết định thu hồi đất của huyện, ông Vươn khởi kiện vụ án hành chính tại Tòa án. Ngày 27/1/2010, Tòa án nhân dân huyện Tiên Lãng đã xét xử sơ thẩm vụ án này và bác đơn khởi kiện của ông Vươn; giữ nguyên Quyết định thu hồi đất số 461.
Cho rằng việc giải quyết của cơ quan chức năng chưa thỏa đáng, ông Đoàn Văn Vươn tiếp tục có đơn kháng cáo bản án sơ thẩm. Tòa hành chính Tóa án Nhân dân thành phố Hải Phòng đã thụ lý hồ sơ và tiến hành “hòa giải” bằng “Biên bản thỏa thuận” giữa nguyên đơn và bị đơn: nếu nguyên đơn rút đơn thì UBND huyên Tiên Lãng sẽ tiếp tục cho thuê đất.
Sau khi có Quyết định đưa vụ án ra xét xử ngày 19/4/2010, ông Vươn có đơn rút toàn bộ yêu cầu kháng cáo. Ngày 22/4/2010 Tòa án Nhân dân thành phố Hải Phòng đã ra Quyết định đình chỉ việc xét xử phúc thẩm vụ án hành chính này.
Sau đó, UBND huyện Tiên Lãng đã nhiều lần gửi thông báo làm việc với ông Vươn về việc thu hồi đất đã hết thời hạn sử dụng. Ông Vươn vẫn yêu cầu huyện tiếp tục giao đất cho ông để nuôi trồng thủy sản.
Kiên Trung
 Vụ chống cưỡng chế ở Tiên Lãng:- UBND huyện Tiên Lãng có nhiều cái sai. – Đôi điều xin thưa với Thứ Trưởng Đặng Hùng Võ  —  (Trương Nhân Tuấn).  Cựu thứ trưởng Đặng Hùng Võ vừa lên tiếng về vụ Đoàn Văn Vươn trên báo Tuổi Trẻ hôm qua là một điều đáng mừng. Ý kiến của ông Võ dễ thuyết phục vì không dựa lên tình cảm mà dựa lên luật lệ nhà nước. Hy vọng các cơ quan hữu trách theo tinh thần của Thứ trưởng Đặng Hùng Võ để giải quyết thỏa đáng vấn đề này. Tuy vậy, các ý kiến của ông Võ, trên phương diện kỹ thuật, theo tôi vẫn có một vài lấn cấn, không phải do kiến thức, mà đến từ « cơ chế » của nhà nước.

Tôi nghĩ rằng luật lệ áp dụng cho trường hợp « thâu hồi đất » của ông Vươn có một số điều mâu thuẫn, nhất là các điểm về thể lệ giao đất, diện tích tối đa đất được giao, thời hạn được sử dụng đất, phương thức thâu hồi đất... Ngoài ra còn có những mâu thuẫn giữa tính công bằng của xã hội chủ nghĩa với quyền tư hữu của kinh tế thị trường, hoặc giữa « tư điền » là tập tục ngàn năm của dân tộc Việt với « sở hữu đất đai thuộc về toàn dân » của chủ nghĩa xã hội. Nếu đúng như tôi nghĩ, trường hợp cá biệt của Đoàn Văn Vươn, nếu chỉ dựa hoàn toàn trên pháp luật (mà pháp luật có điều không ổn) thì việc giải quyết chắc chắn sẽ gây nên những điều oan ức. Việc nổ súng đáng tiếc trong khi giải tỏa đất đã nói trước việc này. Hy vọng ông Võ (hay người có thẩm quyền khác) sẽ lên tiếng giải thích. Các thắc mắc của tôi gồm các điểm :
1/ Phân loại khu vực đất :
Thứ trưởng Đặng Hùng Võ nhận xét : « theo Luật đất đai năm 1993, cụ thể là theo nghị định 64 về việc giao đất sản xuất đối với đối tượng ở đây là giao đất sản xuất trồng cây hằng năm, nuôi trồng thủy sản, làm muối... »
Tôi nghĩ khác. Khu vực gọi là « đất » mà ông Vươn sử dụng từ năm 1993 không thuộc vào bất kỳ một loại « đất » nào đã được qui định theo điều 11 bộ Luật đất đai năm 1993 hay điều 13 bộ Luật đất đai năm 2003.
Thật vậy, trước khi « khu vực đất » này được giao cho ông Vươn thì nó không thể gọi là « đất » để « trồng cây hàng năm », cũng không thể gọi đơn thuần là « đầm » để « nuôi trồng thủy sản », và nó cũng không thể sử dụng vào việc « làm muối » như Thứ Trưởng Võ đã nói. Nếu chiếu theo Luật Hồng Đức thì khu vực này không thuộc diện « điền » (không thể trồng trọt hay làm muối – diêm điền), cũng không thuộc diện « thổ » (không thể định cư), và cũng không thuộc diện « trạch » (không thể nuôi cá).
Đây là một khu vực đất đang bồi, thường xuyên ngập nước biển và hàng năm chịu nhiều thiên tai bão lụt. Theo luật của các (nước Tây phương) hay Luật về thổ trạch ở VN các thời kỳ trước, vì lý do an ninh, các vùng đất này không được nhà nước cấp cho dân, hay không khuyến khích cho dân khai hoang, vỡ hóa... nhằm định cư hay khai thác kinh tế.
Vấn đề đặt ra, theo pháp luật, nhà nước có thể cấp cho ông Vươn khai thác « khu vực đất » đó hay không ? Nhà nước có trách nhiệm gì nếu tai nạn do thiên tai (bão, lụt) đổ xuống ?
2/ Tính không hợp lý của việc thâu hồi đất trong bộ Luật về đất đai.
Nhưng « khu vực đất » này vẫn được chính quyền địa phương Hải Phòng cấp cho ông Vươn khai thác, bất chấp những hiểm nguy có thể gây ra cho cá nhân và gia đình ông Vươn.
Để biến khu vực « đất không thể sinh sống » thành một khu vực xếp vào hạng « điền trạch » (tức vừa định cư vừa nuôi thủy sản), ông Vươn đã sử dụng kiến thức kỹ sư của mình để làm các việc sau :
a)    Đắp một con đê dài 2 cây số để ngăn lũ lụt, (con đê này đem lại lợi ích cho nhiều gia đình lân cận, chứ không hẳn cho cá nhân ông Vươn)
b)   Trồng cây vẹt để giữ đất bồi đồng thời để che bão
c)    Đổ đất, cát, đá... làm nền
Làm các công trình (a) và (b) ông Vươn đã biến một vùng bờ biển hiểm nguy thành một cái « trạch » (đầm nước) có an ninh. Công trình (c) biến một góc « trạch » thành « điền » (đất trồng trọt) và « thổ » (đất xây cất). Sau 17 năm gầy dựng, ông Vươn đã tạo ra một « khu vực điền - thổ - trạch » có diện tích là 40 ha. Điều đáng chú ý là khu vực này, theo lời dân sống ở đó, trước khi giao cho ông Vươn, « nhà nước không dám khai phá ».
Nhà nước thâu hồi đất này dựa trên điều 6 Luật đất đai 2003, theo qui định khoản đ) « chuyển mục đích sử dụng đất ». Dĩ nhiên nhà nước có quyền, theo Hiến pháp và Luật, nhưng thử đặt giả thuyết : nếu « khu vực đất » đó không giao cho ông Vươn, tức vẫn còn là một vùng đầm lầy phủ sóng và luôn chịu gió bão, liệu nhà nước có thâu hồi hay không ?
Nếu câu trả lời là « không » thì không có lý do gì nhà nước hôm nay lại thâu hồi khu vực đất ấy.
Trong khi điều 12 qui định : Nhà nước có chính sách khuyến khích người sử dụng đất đầu tư lao động, vật tư, tiền vốn và áp dụng thành tựu khoa học và công nghệ để   « Khai hoang, phục hoá, lấn biển, đưa diện tích đất trống, đồi núi trọc, đất có mặt nước hoang hoá vào sử dụng » (khoản 1)
Ông Vươn đã tin tưởng vào điều luật đó, đã đem kiến thức khoa học, tiền vốn và công sức để làm các điều mà nhà nước khuyến khích.
Vậy mà nhà nước đã có quyết định thâu hồi (trong khi thời hạn sử dụng chưa mãn).
Người ta không thể vừa « khuyến khích » vừa « thâu hồi ». Ở đây « khuyến khích » có nghĩa là cho làm, « thâu hồi » có nghĩa là không cho làm. Mâu thuẫn ở đây khá rõ rệt. Việc này làm mất niềm tin của dân chúng vào nhà nước và luật của nhà nước ?
3/ Về diện tích sử dụng đất và thời hạn sử dụng :
Thứ trưởng Võ nói rằng « thời hạn giao đất được Luật đất đai quy định là 20 năm. »... « Luật quy định hạn mức được giao đối với một hộ gia đình cá nhân không được vượt quá 2ha »
Về diện tích đất được giao. Khu vực đất của ông Vươn tạo nên là do công sức của ông và gia đình trong việc đắp con đê dài 2km để ngăn lũ và trồng các hàng cây vẹt để giữ đất. Đất của ông Vươn tân tạo được tính từ con đê chận lũ.
Đặt giả thuyết, nếu nhà nước lúc đầu đã qui định ông Vươn chỉ được giao 2 ha đất, thì chắc chắn ông Vươn sẽ không nhận. Vì nhận cũng không làm được gì ! Muốn cải tạo đất thì phải làm con đê chận lũ và trồng vẹt giữ đất bồi. Tức là, hoặc ông Vươn tân tạo được 40 ha đất thổ trạch, hoặc không tạo ra khoảnh đất nào cả. Không ai bỏ công sức làm con đê, trồng rừng vẹt để nhận 2 ha, ngoại trừ việc nhà nước bỏ công để làm (như trường hợp Nguyễn Công Trứ ở huyện Tiền Hải, sẽ nói bên dưới).
Ông Vươn đã được Nhà nước cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất lần đầu vì thế thuộc diện người đang sử dụng đất ổn định (điều 4 phần 3), như vậy đã 17 năm qua.
Qui định ông Vươn chỉ có 2 ha sử dụng là mâu thuẫn với thực tế. Thực tế ở đây là nhà nước hàm ý công nhận quyền sử dụng của ông Vươn trên toàn vùng đất mà ông này khai thác. Trong 17 năm nhà nước không phản đối, thì nhà nước đã chấp nhận thực tế đó.
Nhà nước, qua cơ quan tư pháp, có nhiệm vụ bảo vệ công lý. Nếu hôm nay nhà nước nói ngược lại, thì còn đâu là công lý ?
Về thời hạn được sử dụng đất, theo tôi cũng không thể áp dụng trong trường hợp của ông Vươn. Bởi vì, trong 17 năm sử dụng, thời gian cải tạo khu vực đất không thể không chiết tính ra. Mặt khác, ông Vươn đã đầu tư rất nhiều công và của. Huê lợi thâu từ việc sử dụng đất vẫn chưa trả hết nợ.
Nhà nước không thể vịn vào bất kỳ lý cớ gì để thâu hồi đất này của ông Vươn, như đã nói ở phần 2. Vì nó không công bằng. Ngày xưa, sẽ nói bên dưới, vua chúa có toàn quyền trên số phận của mỗi thần dân, nhưng cũng không có các hành vi bạo ngược trưng thâu đất tư điền một cách tự tiện. Huống chi ngày hôm nay, chế độ xã hội chủ nghĩa, nguyên tắc là đem công bằng cho mọi người trong xã hội. Nhưng trước khi bảo vệ quyền sử dụng đất của mỗi người thì phải tôn trọng nguyên tắc công bằng quyền sử dụng đất của từng cá nhân.
Như vậy còn đâu tính công bằng của XHCN do hiến pháp qui định mà nhà nước phải thực thi ?
4/ Về « tư điền » và sở hữu toàn dân :
Theo Phủ Biên Tạp Lục của Lê Quí Đôn, một tập tục ngàn năm của Việt Nam được lưu truyền từ đời này sang đời kia, đến trước thời xã hội chủ nghĩa :
« Nếu có người tự đem sức lực của mình khai khẩn những nơi rừng rú bỏ hoang, khi đã thành điền phải khai rõ, liền cho phép coi  như là "bản bức tư điền". Chỉ nhà nước mới có quyền thu thóc tô, còn dân xã không được tranh ruộng tư ấy. Cái lệ ấy thành ra vĩnh viễn. »
Tức đất hoang mà người dân bỏ công khai phá, như trường hợp ông Vươn, sẽ thuộc vào loại « bản bức tư điền », tức sẽ trở thành ruộng riêng của ông Vươn (và con cháu sau này của ông).
Một trường hợp khai khẩn đất hoang ở nước ta, vào đầu thế kỷ 19, cần nhắc ở đây, là việc thành lập huyện Tiền Hải ở Nam Định của cụ Nguyễn Công Trứ. Huyện Tiền Hải trước kia vốn là một bãi đất bồi (bãi Tiền Châu), việc khai khẩn gọi là « doanh điền », do cụ Nguyễn Công Trứ hướng dẫn với sự ủng hộ của triều đình qua việc giúp đỡ tiền bạc và dụng cụ khai phá. Những người dân khai khẩn vùng đất mới bồi này, phần lớn được làm chủ các khoản đất do dọ tạo ra (gọi là tư điền) và có bổn phận đóng thuế cho nhà nước.
Dưới thời thực dân cũng thế, người dân nào khai khẩn đất hoang thì đất đó thuộc quyền sở hữu của người đó. Trong khi đó, chính quyền thực dân đã giúp đào kinh chằn chịt khắp nơi để cho dân xả nước phèn, biến một vùng chất đồng chua thành một kho lúa gạo to lớn của miền Nam hiện nay.
Trong khi dưới thời XHCN, đất đai thuộc sở hữu toàn dân, nhưng lại do nhà nước quản lý.
Trường hợp khai khẩn « khu vực đất » của ông Vươn thì không hề được sự giúp đỡ của nhà nước như trường hợp ở đất Tiền Hải.
Nếu thời trước nhà nước phong kiến hay thục dân không trưng thâu đất, mặc dầu việc khai khẩn là có sự trợ giúp của nhà nước về tài chánh và công cụ, thì hôm nay, nhà nước không hề giúp điều gì cho ông Vươn, thì tại sao lại thâu hồi ? Điều này có đi ngược lại đạo lý giống nòi hay không ?
5/ Thủ tục thâu hồi đất, mâu thuẫn giữa XHCN và kinh tế thị trường :
Như đã nói ở điều 2, việc khai khẩn của ông Vươn là một « công trình », gồm nhiều phần : con đê dài 2km, rừng vẹt, đầm nuôi cá, đất trồng trọt và đất xây dựng nhà cửa. Ngoài chi phí vật chất như tiền của, sức lao động, công trình này bao gồm hai thành quả : vật chất và trí tuệ.
Ông Vươn là một kỹ sư. Nếu công trình này không có đóng góp của kiến thức khoa học và việc đầu tư suy nghĩ lâu dài thì khu đất này sẽ không bao giờ được thành tựu như thế. Nếu giao đất cho tay ngang, người này chưa chắc sẽ hình hung ra việc đóng cừ xây đê hay trồng cây vẹt để giữ đất, đó là chưa nói đến việc phải định hướng con đê như thế nào, trồng cây vẹt ra làm sao để khỏi bị sóng đập tan và giữ được đất. Tức công trình đó còn là một công trình của trí tuệ.
Theo hiến pháp và luật định, đất đai sở hữu của toàn dân, do nhà nước quản lý. Nhưng vì có nền « kinh tế thị trường » và gia nhập WTO, do đó nhà nước VN phải tôn trọng các luật lệ do WTO qui định, (theo điều 3 khoản 2 bộ Luật đất đai 2003) trong đó có điều luật phải tôn trọng quyền sở hữu tài sản cũng như sở hữu trí tuệ của tư nhân.
Nhà nước có thể thâu hồi đất mà bỏ qua quyền sở hữu trí tuệ cùng sở hữu tài sản của ông Vươn ? Không giải quyết ổn thỏa là tạo ra sự xung đột giữa hai bộ luật (luật quốc tế và luật quốc gia) mà theo lẽ VN phải đặt luật quốc tế lên trên.
Mâu thuẫn ở đây là mâu thuẫn của nền « kinh tế thị trường » với định hướng « xã hội chủ nghĩa ».
Nhưng sự mâu thuẫn này đã tạo ra tại VN một tầng lớp giàu mới do kinh doanh về đất đai. Con số này chiếm đến 40%. Như thế, việc này gián tiếp tạo cho VN một nền kinh tế què quặc, do việc tư bản nội địa không đầu tư vào kinh doanh hay sản xuất mà đầu tư vào một ngành không tạo ra công ăn việc làm hay của cải vật chất cho xã hội. Nó chỉ mở một môi trường tốt đẹp tại VN cho hàng hóa dỏm của TQ vào thống lĩnh thị trường.
6/ Kết luận : Đôi điều với Thứ Trưởng Võ như thế. Theo tôi, về pháp luật, nếu có sự mâu thuẫn (như đã dẫn ra) thì ánh sáng công lý sẽ không bao giờ rọi dến các nơi tối tăm, ở các vùng sâu, xa, như ở xã Vinh Quang, huyện Tiên lãng, tỉnh Hải Phòng. Việc lên tiếng của ông Võ là một điều tốt, vì nó rất cần thiết cho việc xét xử ông Vươn.
Hy vọng nhiều người khác cũng sẽ làm như thế. Đó cũng là việc công ích cho xã hội.
 'Quyết định thu hồi đất ở Tiên Lãng trái luật' (VnEx 12-1-12) -- P/v Đặng Hùng Võ -- 'Ngôi nhà xảy ra nổ súng có thể nằm ngoài đất cưỡng chế' (VnEx 12-1-12) -- Bài học quá đắt cho chính quyền huyện Tiên Lãng (DT 12-1-12) -- Vợ và em dâu ông Vươn đi ở nhờ họ hàng (DT 12-1-12)– Vụ cưỡng chế thu hồi khu đầm tại Hải Phòng: Tòa nhầm lẫn? (PLTP). – Ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng: ‘Phá nhà ngoài khu cưỡng chế vì kẻ gây án từng ẩn nấp’ (VNE). - ‘Ngôi nhà xảy ra nổ súng có thể nằm ngoài đất cưỡng chế’ (VNE). - Chính quyền Hải Phòng lên tiếng về vụ cưỡng chế (TTXVN). – Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: “Không biết còn mìn hay không” (Bee). – Phỏng vấn ông Đặng Hùng Võ: ‘Quyết định thu hồi đất ở Hải Phòng là trái luật’ (VNE).  – THƯ MẸ VIẾT TỪ TIÊN LÃNG (Nguyễn Quang Vinh).  – Tiền lệ Tiên Lãng  —  (Tuanddk).
- - Dư luận quanh vụ nổ súng ở Tiên Lãng  – (RFA). “Đến khi không bắt được Vươn thì quay lại bắt em dâu với vợ Vươn và đánh hai người đàn bà đấy. Xích chị ấy giong đi dọc đường, chửi câu nào là dùi cui ghè vào mồm câu ấy. Và như thế là lên gối đánh chị Hiền vợ anh Quý. Đấy là hành động trước công chúng rất là đông người, và giong đi dọc đường đi đến đâu là đánh đến đấy…Báo cáo anh, như thế là chúng tôi căm phẫn về hành động của một số người đại diện cho chính quyền”. Vụ nổ mìn ở Tiên Lãng: Cưỡng chế quá tay (NLĐ)108 Phương Pháp Hiệu Nghiệm Kích Hoạt Kíp Nổ  – (Đinh Tấn Lực). – Mặt trái của việc cưỡng chế đất đai – (RFA).


Vụ Tiên Lãng: bài học cho 2013! (TBKTSG). Với thời hạn cho phép sử dụng quá ngắn ngủi, người nông dân không chỉ không an tâm, đầu tư sản xuất mà có thể sẽ xảy ra mâu thuẫn khó giải quyết giữa người được giao đất và cơ quan quản lý. Đó mới là điều đáng lo. - ‘Ngôi nhà xảy ra nổ súng có thể nằm ngoài đất cưỡng chế’ (VnEx). Sau khi xảy ra vụ nổ súng, ngôi nhà 2 tầng của gia đình Đoàn Văn Vươn đã bị kéo sập. Tuy nhiên, theo ông Lê Thanh Liêm, Chủ tịch UBND xã Vinh Quang (Tiên Lãng, Hải Phòng), có thể vị trí nhà nằm trong diện tích 21 ha chưa bị cưỡng chế.

Theo UBND huyện Tiên Lãng, gia đình ông Đoàn Văn Vươn được giao 40,3 ha đầm, khi hết thời hạn giao đất, huyện sẽ làm thủ tục thu hồi cả 40,3 ha. Ngày 5/1, UBND huyện Tiên Lãng cưỡng chế thu hồi 19,3 ha đầm theo quyết định do Chủ tịch huyện Lê Văn Hiền ký ngày 24/11/2011. Quyết định không nêu việc cưỡng chế thu hồi 21 ha đất còn lại trong khu đầm được huyện giao cho ông Vươn từ năm 1993.
Sau vụ nổ súng căn nhà hai tầng của gia đình ông Vươn đã bị đập bỏ. Ông Lê Thanh Liêm, Chủ tịch UBND xã Vinh Quang cho biết, sau vụ cưỡng chế, xã đã quản lý khu đầm. Khi được hỏi căn nhà bị sập có nằm trong phần diện tích bị cưỡng chế không, ông Liêm nói: "Có thể vị trí nhà bị sập nằm trong phần diện tích 21 ha chưa bị cưỡng chế nhưng đây là địa điểm xảy ra vụ án. Gia đình ông Vươn vẫn có thể vào khu vực chưa bị cưỡng chế".Người phụ nữ này cho hay, gia đình vẫn hy vọng vào công lý. Vì thế, trước hôm cưỡng chế, ông Vươn đã mang toàn bộ giấy tờ, văn bản tới nhà bạn ở trong xã ngủ. Sáng sớm, khi vụ cưỡng chế diễn ra, ông không có mặt ở khu đầm mà vẫn tới kêu với cơ quan chính quyền, Viện Kiểm sát. Khi tới Viện KSND thành phố thì ông bị bắt.
-- Không nhỏ chút nào! basam-Không nhỏ chút nào!   Nguyên Ngọc * Mấy hôm nay xôn xao cả nước vụ cưỡng chế tàn bạo và chống cưỡng chế tuyệt vọng ở Tiên Lãng, Hải Phòng. Hẳn là hoàn toàn ngẫu nhiên thôi, tối 11-1-2012, tại trung tâm văn hóa Pháp L‘espace ở Hà Nội có buổi giới thiệu tập “Hoa


Vụ chống cưỡng chế ở Tiên Lãng: Góc nhìn đối lập về chủ đầm tôm bị cưỡng chế (VnEx 11-1-12) -- Đoàn Văn Vươn và 3 người bị khởi tố về tội "Giết người" (NLĐ 11-1-12) -- Báo cáo vụ cưỡng chế của huyện Tiên Lãng quên tình tiết quan trọng? (ĐV 11-1-12)-- Vụ cưỡng chế đất ở Tiên Lãng: Phóng viên bị đe "đánh chết" (DV 11-1-12) --  Vụ 6 công an, bộ đội bị bắn: Muốn chụp ảnh phải có lệnh chủ tịch huyện? (TN 11-1-12) -Xả súng vào công an: Cùng quẫn và manh động (DV 11-1-12) 
Bài này hay ►Vụ cưỡng chế Tiên Lãng – đỉnh điểm xung đột về đất đai  (SGTT 11-1-12) LTS: Vụ việc ở Tiên Lãng (Hải Phòng) đã làm xôn xao dư luận mấy ngày qua. Đây là phản ứng tiêu cực nhất của người dân trước việc thu hồi đất tuỳ tiện ở các địa phương.
Xung đột đã lên tới đỉnh điểm khi mà bạo lực đã đối chọi cuồng nộ vào công lực. Đây cũng là một hồi chuông để cho chúng ta thấy một thực tế đầy gai góc trong việc xây dựng và thực thi pháp luật đất đai. Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân vẫn tin rằng sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó và tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng mình được pháp luật bảo vệ… Sài Gòn Tiếp Thị giới thiệu những phân tích và nhận định về vụ việc từ khía cạnh chính sách đất đai và thực thi pháp luật.
Trong khoảnh khắc tiếng súng hoa cải loạn xạ ở vùng đầm hồ Vinh Quang huyện Tiên Lãng, Hải Phòng, những người nông dân nhất quyết bảo vệ tài sản của mình đã trở thành tội phạm. Trước đó những người này đã cho nổ cả mìn tự tạo để ngăn cản lực lượng cưỡng chế đến thu hồi đất đầm nhà họ.
Sáu nhân viên công lực bị trọng thương.
Vì thế, sáu người thân của gia đình họ Đoàn đã sa vào lao lý.
Luật pháp, trong trường hợp này quá rõ ràng, phải đặt dấu chấm nghiêm minh cho những hành động bạo lực nguy hiểm như vậy trong xã hội.
Nhưng tiếng súng ấy có thể đã không phải vang lên.
Ít nhất là trong hình dung của đại tá Đỗ Hữu Ca, giám đốc Công an thành phố Hải Phòng, “lẽ ra trong vụ cưỡng chế ngày 5.1 ở Tiên Lãng, khi mìn phát nổ, tổ công tác của huyện phải cho rút quân ngay để xin ý kiến chỉ đạo”. Vị đại tá này cho rằng, “trong các vụ giải toả đất đai, lấy lại mặt bằng phải xác định chủ đất hoặc đang thuê đất họ không phải là tội phạm”.
Cái “ý kiến chỉ đạo” sáng suốt đó đã không được huyện “xin”. Có thể vì như ông giám đốc Công an TP Hải Phòng lý giải: “Từ sau hoà bình đến nay, người dân Tiên Lãng khá thuần nên huyện nghĩ rằng không có việc chống đối như thế”.
Cái tập tính thuần lương ấy được ghi nhận có cả ở những anh em họ Đoàn trước khi vụ việc xảy ra. Bao nhiêu năm trời, họ chỉ biết rửa mồ hôi khó nhọc thành gia sản. Họ đinh ninh luật pháp sẽ bảo vệ sự thuần lương của họ. Nên khi ao đầm mà họ khai phá bị chính quyền địa phương thu hồi, họ đã phải cậy đến toà án. Khi bản án sơ thẩm tuyên bất lợi cho họ, họ vẫn kiên trì các biện pháp hợp pháp, kháng cáo lên toà cấp trên, để bảo vệ quyền lợi của mình.
Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân tin tưởng vào công cuộc đổi mới bởi họ nhất quyết rằng, sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó làm tư liệu sản xuất nông nghiệp nếu có nhu cầu và tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng mình được pháp luật bảo vệ. Đó là cơ sở chính trị để người dân tiếp tục tin Đảng, theo Đảng.
Rời chốn công đường ấy, họ tin vào biên bản hoà giải có dấu đỏ của TAND thành phố Hải Phòng với tiêu đề “Biên bản tạo điều kiện để các đương sự thoả thuận với nhau về việc giải quyết vụ án”. Theo đó, đại diện UBND huyện đã thoả thuận: nếu nguyên đơn rút kháng cáo, UBND huyện sẽ tạo điều kiện cho người dân được tiếp tục thuê đất để nuôi trồng thuỷ sản.
Ngay sau khi họ rút đơn kháng cáo, thẩm phán ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án. Nhờ vậy, UBND huyện liên tục hối thúc chấp hành việc thu hồi đất với lý do bản án sơ thẩm của TAND huyện Tiên Lãng vẫn có hiệu lực. Rồi huyện quyết định cưỡng chế. Đạn hoa cải lên nòng.
Vụ việc lên đến đỉnh điểm của xung đột, một phần, ở trong quá trình chấp pháp ấy. Điều băn khoăn của ông giám đốc Công an Hải Phòng: “Trong các vụ cưỡng chế, việc chuẩn bị lực lượng cũng như máy móc khá cần thiết. Tuy nhiên từ xưa đến nay các vụ cưỡng chế phải xác định quan điểm giáo dục là chính...” đã không xuất hiện bằng thực tế hiện trường. Cái cơ hội “trước khi cưỡng chế cần giải thích cụ thể để họ tự nguyện bàn giao” thật đáng tiếc chỉ là giả định.
Thực ra thì với những người nông dân bình thường, những ao đầm nuôi trồng thuỷ sản ấy là sinh mệnh của họ. Ở đó, ý chí, mồ hôi và cả nợ nần đã kết tinh vào đất đai thành ý niệm về quyền sở hữu tài sản của họ. Với họ, một nền tảng luật pháp tiến bộ, một đường lối chính trị đúng đắn là phải thừa nhận và bảo hộ cho cái quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm ấy.
Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân tin tưởng vào công cuộc đổi mới bởi họ nhất quyết rằng, sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó làm tư liệu sản xuất nông nghiệp nếu có nhu cầu, tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng họ được pháp luật bảo vệ. Đó là cơ sở chính trị để người dân tiếp tục tin Đảng, theo Đảng.
Vùng bãi bồi xã Vinh Quang ở huyện Tiên Lãng đã được những người nông dân biến thành vùng ao đầm nuôi trồng thuỷ sản cũng trong niềm tin như vậy.
Nhưng vẫn có một quan niệm khác mà người nông dân tại đây không cho rằng đó là đường lối của Đảng.
Đó là khi chính quyền địa phương hiểu luật Đất đai 1993 rằng, đất đai vốn là tài sản thuộc sở hữu toàn dân giao cho Nhà nước quản lý, Nhà nước có quyền thu hồi khi hết thời hiệu giao đất. Và vì là luật chỉ cho anh canh tác trong thời hạn giao đất, nên khi “lấy lại” đất, chính quyền không cần phải đền bù. Nôm na là, đất đai của nhà nước giao cho anh sử dụng trong 20 năm, tài sản trên đất ấy tính toán thế nào là chuyện của anh, hết hạn thì nhà nước lấy lại đất không cần quan tâm gì đến tài sản hình thành trên ấy. Thậm chí có trường hợp còn rục rịch, nhân dịp hết thời hạn giao đất, đòi chia lại đất đai.
Cách hiểu ấy không phải là không phổ biến, nhất là khi cả các cơ quan hướng dẫn thi hành luật cũng chưa có một tín hiệu xác quyết sẽ xử lý thời hạn giao đất 20 năm (hết hạn vào 2013) như thế nào. Ở diễn đàn Quốc hội, và tại nhiều địa phương, không ít lần mối lo này đã được trình bày gay gắt.
Thêm vào đó, trong quá trình chuyển đổi nền kinh tế sang cơ chế thị trường, cùng với tiến trình công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, tốc độ đô thị hoá nhanh chóng, đất đai trở thành thị trường có mức chênh lệch giá cả khủng khiếp. Người dân có đất, găm đất để chờ được đền bù theo giá thị trường. Chính quyền địa phương nhắm tới chênh lệch giá đất như một cứu cánh của ngân sách để thực thi ý chí phát triển bằng mọi giá. Nhiều đại gia giàu lên từ đất. Nhiều cán bộ mập lên trên đất. Cái vòng xoáy ấy, nhiều nơi, nhiều lúc đã bứt hệ thống chính trị ở cơ sở chệch khỏi đường lối cơ bản của Đảng là giao cho người nông dân quyền sử dụng đất ổn định lâu dài, tạo nền tảng căn bản cho mục tiêu ổn định chính trị xã hội.
Với những người nông dân bình thường, ý chí, mồ hôi và cả nợ nần đã kết tinh vào đất đai thành ý niệm về quyền sở hữu tài sản của họ. Một nền tảng luật pháp tiến bộ, một đường lối chính trị đúng đắn là phải thừa nhận và bảo hộ cho cái quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm ấy.
Có thể ở vùng bãi bồi xã Vinh Quang này, thông tin quy hoạch sân bay Hải Phòng được phê duyệt đã tạo cơ sở cho chính quyền địa phương quan niệm cần sớm thu hồi lại đất nông nghiệp đã giao: đó là cách chuẩn bị tích cực cho quá trình thực hiện quy hoạch giúp cho địa phương đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá.
Có thể, có những vị quan tư lợi, muốn lợi dụng việc thu hồi đất để “chia” lại cho người thân, cánh hẩu của mình, trong khi chờ quy hoạch.
Cũng có thể, những người nông dân cũng chờ đợi một cuộc lên giá chóng mặt sau cái quyết định quy hoạch ấy.
Tất cả những điều có thể ấy phải được tìm hiểu thận trọng, chính xác để xem nó đã tạo ra bao nhiêu phần trăm bạo lực trên những phát đạn nã vào những người thực thi công vụ.
Nhưng những viên đạn hoa cải đã nổ ra sớm hơn năm 2013, thời điểm hết hạn giao đất nuôi trồng thuỷ sản theo luật Đất đai 1993 là một báo động không chỉ dừng lại ở những vướng mắc về pháp lý. Xung đột đã lên tới đỉnh điểm khi mà bạo lực đã đối chọi cuồng nộ vào công lực. Xung đột ấy đưa những khác biệt về quan niệm trong quá trình đổi mới chính sách đất đai lên tới nút thắt không thể thoái thác, rằng phải có định nghĩa rõ ràng về quyền sở hữu với đất đai để tránh sự lạm dụng, tuỳ tiện, bất nhất trong thực tiễn đời sống.
Ở đó, quyền của người dân trên mảnh đất của mình phải được minh định và phải được bảo vệ chặt chẽ.
Ở đó, nguyên tắc nhà nước pháp quyền phải là khung thước cho công vụ, chính quyền trước hết phải bảo đảm các quyền lợi hợp pháp của công dân chứ không chỉ bảo vệ lợi ích của nhà nước.
TÂN DÂN
Quá trình cấp và thu hồi đất
Từ năm 1993, UBND huyện Tiên Lãng, thành phố Hải Phòng đã quyết định giao đất (bãi lầy cửa sông Thái Bình thuộc xã Vinh Quang) cho một số nông dân các xã Vinh Quang, Đông Hưng, Toàn Thắng... để nuôi thuỷ sản. Thời gian giao từ 10 – 14 năm. Trong số các hộ được giao đất, có gia đình ông Đoàn Văn Vươn. Sau khi được giao đất, các hộ đã thực hiện đủ nghĩa vụ tài chính với Nhà nước và tiến hành đầu tư cải tạo để nuôi thuỷ sản.
Từ năm 1999 đến năm 2000, UBND huyện đã triển khai thủ tục cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ) cho các chủ đầm. Cách tính thời gian sử dụng mà huyện áp dụng là trừ lùi thời gian đã sử dụng đất của các chủ đầm, thời gian sử dụng còn lại bao nhiêu thì ghi vào GCNQSDĐ từng ấy.
Năm 2001, UBND huyện bắt đầu thông báo sẽ thu hồi đất (đầm) mà không có đền bù tới các chủ đầm.
Sau khi nhận được quyết định thu hồi đất, hai ông Đoàn Văn Vươn và ông Vũ Văn Luân đã khởi kiện quyết định này của UBND huyện ra toà hành chính. Họ đã thua kiện tại cấp sơ thẩm. Đến cấp phúc thẩm, họ rút đơn kháng cáo sau khi đạt được thoả thuận với đại diện được uỷ quyền của UBND huyện, rằng nếu chịu rút đơn thì huyện sẽ cho tiếp tục thuê đất theo quy định của pháp luật. Thoả thuận này đã không được UBND huyện tôn trọng. Ngày 20.10.2010 và ngày 27.10.2010, hộ ông Vươn, ông Luân đã làm đơn xin được thuê đất nông nghiệp gửi UBND huyện Tiên Lãng, UBND xã Vinh Quang. Tuy nhiên, cho đến nay, hai hộ này vẫn chưa được tiếp tục thuê đất.
Trong khi đó thì UBND huyện liên tục thúc ép các hộ dân phải bàn giao lại diện tích đầm họ đang sử dụng. Ngày 5.1.2012, việc cưỡng chế thu hồi đất diễn ra, thảm kịch chống đối cũng diễn ra với hậu quả sáu người thi hành công vụ bị thương.
QUỐC DŨNG
Xem thêm:

Ý kiến của Đặng Hùng Võ: Đúng hay sai từ việc giao và thu hồi đất ở Tiên Lãng (SGTT 11-1-12)Theo báo Đất Việt -  Báo NLĐ
Chính thể đồi bại này không còn biết nghe tiếng người (lương thiện) từ lâu rồi. Bản chất xấu xa của đa số bọn cầm quyền hiện nay là không bao giờ biết phục thiện. Bọn chúng, từ trung ương đến địa phương là những kẻ mất gốc làm người Việt Nam. Bọn chúng chỉ là những tên tham tàn, bán nước hại dân.

Nếu những ai cho rằng tôi đánh đồng cả lũ, hay “quơ đũa cả nắm”, thì hãy nghiêm túc suy nghĩ lại điều này: Khi ông (bà) nào còn khó chịu điều tôi nói như vậy, nghĩa là chính ông (bà), hoặc còn vấn vương “ánh hào quang” xưa cũ để tự ru ngủ, vô hình trung đang tiếp tay cho lũ tham tàn, hoặc ông (bà) còn lợi ích cá nhân gắn chặt với bọn cầm quyền. Nên nhớ, lợi ích của ông (bà) dù ít đi chăng nữa, vẫn là XƯƠNG MÁU, MỒ HÔI, NƯỚC MẮT & SỰ PHẪN UẤT của dân lành. Nếu quả vậy, ông (bà) hãy đứng một mình, trước gương, trong một căn phòng sáng, nhìn thẳng vào khuôn mặt của mình, đôi mắt của mình, đang phản chiếu trên đó, để tự vấn lại toàn bộ đời sống cá nhân, kể từ khi đủ tuổi làm người công dân cho đến nay. Hãy nhìn vào tấm gương đó và tự sỉ vả bản thân, bởi không có ai xung quanh ông (bà) cả, do đó, ít nhất ông (bà) không cảm thấy bị chà đạp. Sau khi ông (bà) dám làm điều đó một cách thành tâm nhất, tôi tin, ông (bà) sẽ có nghĩ suy và hành động khác để thể hiện sự ăn năn sám hối trước toàn thể dân tộc Việt Nam.

***

Bọn cầm quyền đang chia rẽ sâu sắc, theo cách nói bình dân: “Không thằng nào ngán thằng nào” và “mạnh thằng nào thằng nấy lo”. Hãy cùng điểm lại một số chỉ dấu điển hình minh chứng cho điều này:

- Nhiều người không quên Nguyễn Trường Tô đã không dưới 5 lần không thực hiện những gì Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu, nhưng Nguyễn Tấn Dũng không làm gì được Tô, bởi “rừng nào cọp đó”. Cho đến khi vụ án hai cháu Thúy & Hằng bị cưỡng dâm bùng nổ tan nát trên mặt báo trong và ngoài nước, lúc đó chính bọn cầm quyền địa phương Bắc Giang hết phương cứu chữa cho Tô, nên đẩy hắn về vườn cho êm. Lưu ý, Nguyễn Tấn Dũng, Lê Hồng Anh (Bộ trưởng Công an lúc bấy giờ) cùng phe cánh không hề có chút gì ảnh hưởng hay dám động chạm đến Tô. Nếu vụ hai cháu Thúy – Hằng không được báo chí phanh phui, sau đó công luận trong và ngoài nước dấy lên làn sóng phẫn nộ cùng với sự vào cuộc không khoan nhượng của các luật sư, Tô vẫn đường bệ ngồi đấy mà Dũng không làm gì được. Đó, chứng minh sức mạnh diệu kỳ của báo chí kết hợp dư luận quần chúng và Luật sư.

- Chuyện bà Hai Tâm và chồng (chị ruột và anh rể của Nguyễn Tấn Dũng) bị cưỡng chế trong một vụ liên quan đến đất đai ở Bình Dương mà nhà báo Huy Đức vừa nhắc lại trong bài “Quả bom Đoàn Văn Vươn”, tiếp tục cho thấy Dũng không bao giờ có ảnh hưởng và chi phối tại từng địa phương. Ngoài ra, tại Bình Dương, giới thạo tin còn cho biết, Becamex với tư cách doanh nghiệp, nhưng là một “ông trùm” thuộc loại “không ngán thằng nào” do Nguyễn Văn Hùng Chủ tịch HĐQT kiêm TGĐ cùng phe cánh được sự che chở của nguyên (xin nhấn mạnh nguyên) bộ sậu Tỉnh Ủy, nên rất vững, bất chấp các cuộc thanh tra cấp chính phủ không hề hấn gì đến Becamex và cả Bình Dương nói chung (1). Trong một buổi tiếp khách thân mật, Nguyễn Văn Hùng không giấu giếm mà huỵch tẹt cho người viết biết, trong 2 năm tới, Bình Dương sẽ trở thành thành phố trực thuộc trung ương (*), bất chấp anh Sáu đã về “vui thú điền viên”.

- Nguyễn Bá Thanh – Bí Thư Đà Nẵng kiêm Chủ tịch HĐNDTP đang nổi lên như lãnh chúa, hùng cứ một phương mà Dũng đang rất sợ, nhưng chưa tìm ra vây cánh nào để khống chế hoặc vô hiệu hóa Bá Thanh và xoay qua lúng túng ứng phó bằng cách định dùng Luật (nghe thật mỉa mai, kẻ chà đạp pháp luật, nay bày đặt dùng luật!).
Bằng chứng đây (2): Ngày 31/12/2011, VTC cho biết “Dự kiến Thủ tướng được tăng nhiều quyền hạn”, liền ngay sau đó, ngày 04/1/2012, Bá Thanh vẫn “hiên ngang” ra lệnh “chính thức tạm dừng đăng ký thường trú”. Báo Tuổi Trẻ cũng nói rõ: “Theo văn bản này, việc tạm dừng đăng ký thường trú đối với các đối tượng trên là thực hiện ý kiến chỉ đạo của thường trực Thành ủy Đà Nẵng…”. Ý đồ quá rõ – một sự thách thức công khai Nguyễn Tấn Dũng từ Nguyễn Bá Thanh. Người ta cũng không quên vụ án Trần Văn Thanh như là một nắm đấm dứ vào TW rằng: “Chuyện thằng nào, thằng đó biết, nghe chưa?”.

- Tại Saigon, không ai không biết vụ “Đô thị mới Thủ Thiêm” (3), một tay Lê Thanh Hải và đàn em chọc trời khuấy nước mà dân lành ngậm đắng nuốt cay không biết làm gì, bởi Nguyễn Tấn Dũng cũng chẳng là cái đinh gì khi nói chuyện “tay đôi” với Lê Thanh Hải. Hãy nhớ lại việc Nguyễn Thanh Nghị rớt bạch tuột trong kỳ Đại hội đảng vừa qua ở Saigon. Thêm một bằng chứng cho thấy Nguyễn Tấn Dũng cũng chẳng có “thớ” gì ở “thành phố mang tên Bác”(!).

- Sau khi Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố về quyền biểu tình, ngay sau đó, người Hà Nội xuống đường để bày tỏ ủng hộ và Phạm Quang Nghị cùng bộ sậu Nguyễn Đức Nhanh, Nguyễn Thế Thảo vẫn bắt người như thường mà đỉnh điểm là đẩy chị Bùi Hằng vào trại cải tạo. Đó cũng cho thấy thêm, Dũng nên nhớ “Nước sông không phạm nước giếng”, “mạnh thằng nào thằng nấy lo”. Nguyễn Tấn Dũng chỉ tuyên bố vung vít. Người ta cũng không quên Nguyễn Tấn Dũng đã từng tuyên bố: “kiên quyết không để hình thành các tổ chức chính trị đối lập” (4), do đó, Nghị, Thảo, Nhanh… tại Hà Nội thừa biết những lời Nguyễn Tấn Dũng chẳng qua nói cho… vui (!), bởi lẽ khi công nhận quyền biểu tình đúng thực chất, nghĩa là công nhận phải có hội, có nhóm người cùng mục tiêu, ít nhất là để cùng nhau đi biểu tình. Nên việc Nguyễn Tấn Dũng giao Bộ Công an soạn “luật biểu tình” chỉ mang tính chất trang trí.

- Ngoài loạt bài của Trềnh A Sáng về “cuộc chiến Ba – Tư”, thêm một bằng chứng nữa, cho thấy Dũng và Sang đang đấu đá quyết liệt (5): “Một nguồn tin ngoại giao Miến Điện cho biết, ông Dũng đã không thể làm gì cho dù mọi thứ dường như đã an bài và người Miến đã không ký kết một hợp đồng làm ăn nào với Việt Nam trong chuyến này” (“Cờ sáu sao và màu cà vạt – Lã Bá Không gởi cho BBC). Đó là tín hiệu, Dũng đã thua Sang, ít nhất là tại Miến Điện. Có lẽ, chính Dũng cũng ngỡ ngàng và bẽ bàng với những động thái Tổng thống Miến Điện gần đây và Dũng càng nhục nhã vì chính miệng đã “khuyên nhủ” Miến Điện hãy bầu cử công bằng và thực hiện dân chủ. Giờ đây, của đáng tội, U Thien Sien lại đang thực hiện điều Dũng khuyên. Trong mắt Miến Điện, Dũng có lẽ không còn chút uy tín gì, thì việc chẳng ký được hợp đồng nào, có gì đáng lạ?! Tôi tin, với bản chất “đổi trắng thay đen”, “ăn đàng sóng nói đàng gió” của người CS, động thái thực thi dân chủ đang tiến hành từng bước một của Miến Điện là điều mà Dũng và bộ sậu không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ xảy ra. Cả Hồ Cẩm Đào và bộ sậu cũng bẽ bàng không kém.

- Một chuyên gia trong ngân hàng cho người viết bài biết, Nguyễn Văn Giàu đã không thành công khi khống chế lãnh địa ngân hàng và ngày càng “bất trị” và “hay cãi”, nên Nguyễn Văn Bình được thay thế, điều này cũng để Dũng đưa con gái – Nguyễn Thanh Phượng xông vào lãnh vực này. Giàu đang đau trong ván cờ và hí hửng khi ngân hàng đang nguy nan.

- Tại Saigon, vừa qua, AVG lấn sân và đẩy mạnh hoạt động mang chất thao túng trên lãnh vực truyền thông bằng sự tiếp tay của thế lực Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua, nơi mà Nguyễn Thanh Phượng trước đây định nhào vô với một cánh truyền thông tại địa phương, nhưng không vào nổi bởi cuối cùng Nguyễn Thành Tài (Phó CT UBNDTP) bị đá văng ra do vướng phải một cái “phốt” nặng về “mặt trận thông tin” làm mất uy tín TU và UBNDTP. Tư Tài và ba Đua vốn chẳng mấy ưa nhau, nhưng ba Đua được hai Nhật “thương” hơn, ngoài ra ba Đua mềm mỏng và giảo hoạt hơn, trong khi Tư Tài bổng chảng và khá huênh hoang, kiêu căng. Nguyễn Thị Quyết Tâm cũng không “khoái” anh tư Tài cho lắm. AVG rất khôn ngoan, theo thể thức “dĩ hòa vi quý”, nên được lòng cả Phạm Quang Nghị, cả Lê Thanh Hải và cả Huynh, Rứa, Đại Quang, Lê Mạnh Hà (Phó chủ tịch UBNDTP.HCM – con trai Lê Đức Anh, chịu trách nhiệm mảng truyền thông báo chí khi Tài bị đá văng). Tất nhiên trong đó không thể không nhắc đến việc “chơi đẹp” của AVG để “mát lòng mát dạ” anh em! Người dân Saigon đang kháo nhau việc hợp nhất 3 ngân hàng SCB, Tín Nghĩa Ngân Hàng và Đệ Nhất ngân hàng thành ngân hàng mới lấy tên là SCB là của bộ sậu tư Sang, kết hợp với hai Nhật và Trương Mỹ Hoa (**).

***

Theo những chứng cớ như trên, nghĩ về anh Vươn, quá khó cho anh để mong một kết quả có hậu. Tại sao? Dũng, Hồng Anh, Đại Quang, Trương Hòa Bình, Nguyễn Hòa Bình, Trương Tấn Sang… có muốn cũng chẳng dám nhúng vào “giang hồ đất cảng” do Nguyễn Văn Thành – Bí thư Thành ủy Hải phòng kiêm (luôn cả) Chủ tịch HĐNDTP. Bởi “cái gương” Bình Dương, Saigon, Đà Nẵng, Bắc Giang… còn sờ sờ ra đó.

Thêm vào đó, hãy nghe Đỗ Hữu Ca – Giám đốc Công an Hải Phòng nhận định về vụ án anh Vươn (6): “Khi chúng tôi cưỡng chế, người dân nơi đây rất đồng tình. Tuy nhiên vụ việc có cái dở đó là tổ công tác khá chủ quan, không lường hết được các tình huống. Từ sau hòa bình đến nay, người dân Tiên Lãng khá THUẦN nên huyện nghĩ rằng không có việc chống đối như thế“. Rõ ràng là bọn chúng xem dân như thú hoang dã. Hỗn láo và khinh rẻ dân cỡ như tên giám đốc CA này (***) thì trông mong gì cái gọi là “lương tâm” làm người của bọn chúng?!

Ngoài ra, không thể phủ nhận việc sử dụng mìn tự tạo, súng hoa cải và một số thân nhân cùng anh Vươn chống trả quyết liệt, đứng về mặt pháp luật, bọn chúng có đủ chứng cớ để kết án anh. Theo tôi, án anh Vươn và người thân nặng hay nhẹ phụ thuộc vào việc dư luận quan tâm đến đâu. Cái còn lại, vụ việc anh Vươn không dính đến chính trị và anh Vươn đã thành công trong việc lấn biển – một công việc khó khăn vô cùng mà anh làm được, ngay cả chuyên gia Nhật Bản cũng sang học hỏi.

Phần còn lại, theo tôi, hiện giờ, người thân anh Vươn hãy làm một số việc như sau:

- Bám sát báo chí cả trong và ngoài nước để trình bày quá trình lao động miệt mài, cùng những uất ức khi bị chèn ép vô pháp trong việc thu hồi đất. Khi tiếp xúc với báo chí, nên trưng ra bằng chứng cụ thể, dễ thuyết phục quá trình gia đình bị đẩy vào bước đường cùng, ví dụ: quyết định giao đất, quyết định thu hồi, các khoản nợ vay từ ngân hàng cho mục đích phát triển vùng đất lấn biển khổ cực bao năm qua, nếu có các bằng chứng về việc thu hồi đất của gia đình anh Vươn để giao cho ai khác thì quá tốt v.v…

- Lúc này đánh động dư luận bằng việc liên hệ với Luật sư để xúc tiến lại vụ kiện huyện Tiên Lãng sai phạm khi thu hồi đất gia đình, có nên chăng?. Tất nhiên, phải do vợ và em anh Vươn thực hiện (những người còn ở ngoài).

- Người thân anh Vươn hãy vận động hàng xóm xung quanh hỗ trợ về mặt tinh thần trong việc tiếp xúc với nhà báo, luật sư. Đánh động dư luận càng rộng càng tốt.

***

Riêng người viết bài, xin nhắn gởi đến các chú Công an và Quân đội tham gia vào vụ cưỡng chế gia đình anh Vươn vừa qua rằng:

+ Những bằng chứng chia rẽ, đấu đá và vun vén cá nhân (như trên), cho thấy, các chú công an và quân đội chỉ là con tốt thí trong canh bạc lợi quyền của bọn cấp cao.Khi người dân không còn đường nào khác ngoài việc liều mạng chống trả, chỉ có bản thân các chú và người dân lãnh hậu quả như vừa qua. Nói thật, cũng rất may, không có ai chết. Nếu có, gia đình của các chú là người gánh đau khổ, bọn lãnh đạo cùng lắm truy điệu, tung hô chốc lát và sau đó mọi thứ đều rơi vào lãng quên. Bọn chúng vẫn tiếp tục sống trên nhung lụa bất chấp sự bỏ mạng của các chú, cũng như người dân khốn khổ chúng tôi.

+ Dù biết, các chú chỉ là người thừa hành, nếu không chấp hành mệnh lệnh cấp trên, các chú cũng dễ bị kỷ luật. Vậy nên, khi chấp hành mệnh lệnh, bằng nhiều cách, ví dụ như: đánh động cho người dân biết một cách khéo léo để cả hai bên không đổ máu, hoặc giả trên đường đi tới nơi cưỡng chế giả vờ bệnh tật đột xuất (trúng gió, đau bụng đột xuất, người thân, bạn gái đang gặp chuyện nguy hiểm, lãng công, tâm sự, trao đổi giữa anh em trong đội về những bất công người dân đang nhận lãnh v.v…) Xin lỗi các chú, biết đâu, một ngày nào đó, chính người thân, bạn bè của các chú sẽ rơi vào hoàn cảnh oan khuất như anh Vươn và hàng ngàn dân oan khác?. Lúc đó, các chú có hối hận cũng quá muộn. Đừng chĩa súng và dùi cui vào ngay chính đồng bào mình để bảo vệ lợi ích cho bọn cầm quyền.

+ Sau một “chiến công” cưỡng chế thành công nào đó, giỏi lắm các chú chỉ thêm một ít tiền thưởng, bồi dưỡng không bao nhiêu. Số tiền đó, có đáng để các chú đánh đổi sinh mạng bản thân, cùng sự phẫn hận và khinh ghét của người dân không???

+ Hãy nhìn “gương” các hiệp sĩ đường phố bị bọn xã hội đen trả thù như Nguyễn Tăng Tiên (Bình Dương) và mới đây là anh Trần Nguyên Bảo đã bị trả thù dã man kinh khủng (7). Đó là bọn cướp của, giết người mà dư luận còn không đồng tình khi Nhà nước đẩy dân ra nơi nguy hiểm, huống chi các chú đang cầm súng chống lại người dân lương thiện. Lương bổng các chú cầm hàng tháng cũng của dân. Các chú bị thương tật, hãy nhìn hình ảnh của cấp trên các chú – Đỗ Hữu Ca mà xem! Đừng tiếp tay và bảo vệ bọn tham tàn bán nước, thu vén lợi ích cá nhân. Chúng chỉ biết đẩy đồng đội, cấp dưới của mình ra nơi nguy hiểm và tệ nhất là đẩy các chú ra trực tiếp chống lại dân lành. Đó là sự phi nhân.

Nếu các chú rảnh, hãy xem lại bộ phim “Chị Tư Hậu”, chị Tư Hậu đã nói: “Các anh nỡ nào cầm súng bắn vào đồng bào mình?”

Nguyễn Ngọc Già_______________

(*) Hiện nay chỉ có Hà Nội, Saigon, Hải Phòng, Cần Thơ và Đà Nẵng là thành phố trực thuộc trung ương.
(**) Trương Mỹ Hoa có chị ruột là Trương Mỹ lệ trước đây là Bí thư quận ủy quận 3 (đã nghỉ hưu) và em trai Trương Minh Nhựt hiện nay là Bí thư Quận ủy quận 4.
(***) Hãy nhìn cách ngồi khệnh khạng với khuôn mặt bì bì, nụ cười đểu giả, ngón tay chỉ chỏ như một “quan nhất phẩm” của Ca khi trả lời phỏng vấn báo chí, với kiểu này thật khó diễn tả hết sự khinh bỉ của tôi và thật chẳng trông mong gì cho anh Vươn một kết cuộc “trời cao có mắt”!!!



- – Khi người Nông dân nổi dậy – (RFA). – CHÁNH ƠI, MÀY GIẾT ANH RỒI (Nguyễn Quang Vinh). – Về Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng Ngô Ngọc Khánh: Bài PHỎNG VẤN CHÁNH VĂN PHÒNG UBND HUYỆN TIÊN LÃNG(VNE). – Chánh ôi là chánh ôi – (Cu Làng Cát).
Công lý – (DLB). -- CẶP ĐÔI CHÍ- NỞ, BA LẦN HÒA GIẢI KHÔNG THÀNH (Nguyễn Quang Vinh).Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: Chỉ mời cơm, không làm việc NLĐO - Các ông Đoàn Văn Vươn (SN 1963), Đoàn Văn Quý (SN 1966, em ông Vươn), Đoàn Văn Sịnh (SN 1957, em họ ông Vươn) và Đoàn Văn Vệ (SN 1974, cháu ông Vươn) bị khởi tố, tạm giam về tội “Giết người”--Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: San bằng hiện trường vụ án -Căn nhà hai tầng ở khu đầm đã bị phá sập, mọi đồ đạc đã bị vứt bỏ, cả chị Thương và chị Hiền phải tá túc nhà người em. 


-Khởi tố 6 người trong vụ cưỡng chế đầm tôm -Công an thành phố Hải Phòng đã khởi tố bị can đối với 6 người trong vụ nổ súng lúc cưỡng chế đầm thủy sản ở huyện Tiên Lãng. Trong đó, 4 người bị khởi tố với tội danh giết người.
Mâu thuẫn dẫn đến nổ súng chống đối ở Hải Phòng
Quyết định khởi tố bị can được cơ quan điều tra Công an Hải Phòng đưa ra ngày 10/1. 4 bị can gồm: Đoàn Văn Quý (46 tuổi), Đoàn Văn Vươn (49 tuổi), Đoàn Văn Sịnh (55 tuổi) và Đoàn Văn Vệ (38 tuổi) bị khởi tố, bắt tạm giam về tội giết người.

Phạm Thị Báu (tức Hiền, vợ ông Quý) và Nguyễn Thị Thương (vợ ông Vươn) bị khởi tố về tội chống người thi hành công vụ, song cho áp dụng biện pháp ngăn chặn là cấm đi khỏi nơi cư trú. Đối với Đoàn Xuân Quỳnh (17 tuổi, con trai ông Vươn) cơ quan điều tra giao cho gia đình quản lý và sẽ xem xét sau. Cơ quan điều tra tiếp tục kêu gọi các hai người đang bỏ trốn là Đoàn Văn Thoại và Phạm Văn Thái ra đầu thú.
Hiện vợ con ông Vươn và vợ ông Quý đã được trả về sau khi bị tạm giữ hình sự 5 ngày.
Ngày 5/1, hơn 100 cảnh sát, bộ đội cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn ở xã Vinh Quang (Tiên Lãng, TP Hải Phòng). Một số người đã gài mìn tự chế trong vườn, cầm súng hoa cải chống lại. 4 cảnh sát và hai cán bộ huyện đội bị thương, trong số này có người đứng đầu công an huyện Tiên Lãng.

Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: Vợ con anh Vươn, Quý được trả tự do (NLĐ).  - Vụ cưỡng chế đất ở Tiên Lãng: Phóng viên bị đe “đánh chết” (DV).  - Luật sư nhận bảo vệ miễn phí cho ông Đoàn Văn Vươn (DV).  - Xả súng vào công an: Cùng quẫn và manh động (DV).  - Góc nhìn đối lập về chủ đầm tôm bị cưỡng chế(VNE).  - Khởi tố 6 người trong vụ cưỡng chế đầm tôm (VNE).  - Báo cáo vụ cưỡng chế của huyện Tiên Lãng quên tình tiết quan trọng? (ĐV). Báo cáo về quá trình thu hồi đầm ông Vươn không nhắc đến “Biên bản tạo điều kiện để các đương sự tự thỏa thuận” lập tại TAND Hải Phòng - Đoàn văn Vươn và Bản án chế độ… ăn dân? (Xuân Bình).
Bí ẩn bất thường trong vụ kiện của ông Vươn (DV).  – Vụ cưỡng chế Tiên Lãng – đỉnh điểm xung đột về đất đai (SGTT). – Vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng, Hải Phòng: Cứ thu hồi, giao cho ai tính sau! (NLĐ).  – Vụ bắn vào lực lượng cưỡng chế tại Hải Phòng: Ý của huyện là thu hồi rồi mới cho thuê! (PLTP).  – Phó Chủ tịch T.Ư Hội NDVN Nguyễn Duy Lượng: Địa phương tự ý thu hồi đất là sai (DV).  – Đúng hay sai từ việc giao và thu hồi đất ở Tiên Lãng (SGTT).  - Vụ án cống Rộc: Khi nông dân bị tước đoạt TLSX  —  (Tuanddk).    – Tiên Lãng ơi!… (VHNA).  – Đầu Vương Hậu – ghế Hiền Liêm (Hiệu Minh).


Góc nhìn đối lập về chủ đầm tôm bị cưỡng chế (11/01)
-Trong khi người dân xã Vinh Quang (Tiên Lãng, Hải Phòng) coi ông Đoàn Văn Vươn như “người hùng” khai hoang, lấn biển thì UBND huyện lại cho rằng ông Vươn "đắp đê thu lợi cá nhân chứ có ích gì cho xã hội".

Mâu thuẫn dẫn đến nổ súng chống đối ở Hải Phòng

*ẢnhKhu đầm tôm sau khi bị cưỡng chế
Chiều 10/1, tại khu vực đầm thủy sản ngoài đê xã Vinh Quang, hàng chục người dân vẫn tập trung bàn tán về vụ cưỡng chế đối với hộ ông Đoàn Văn Vươn. Cách triền đê chừng vài trăm mét, đầm thủy sản của gia đình ông Vươn tiêu điều với dấu tích còn sót lại của căn nhà hai tầng bị san phẳng. Nhiều vật dụng lẫn trong đống đổ nát.
Ánh mắt buồn nhìn sang khu đầm của hàng xóm, chủ đầm Vũ Văn Hiền nói: “Chống người thi hành công vụ là anh Vươn sai rồi. Nhưng trước đó, phải phong cho anh Vươn là người hùng”.
Là người cùng khai phá vùng đất ven sông cửa biển xã Vinh Quang từ hàng chục năm nay, ông Hiền thấm thía cảnh gia đình ông Vươn đổ mồ hôi công sức, thậm chí cả tính mạng của cô con gái 8 tuổi và một người cháu trên mảnh đất này. “Gia đình anh Vươn đã dám đương đầu với trời đất, thiên tai, làm được việc mà lực lượng thanh niên xung phong không làm được, phải bỏ đi”, ông Hiền nói.
Căn nhà 2 tầng ở giữa đầm của gia đình ông Đoàn Văn Vươn bị coi là hiện trường vụ án, đã bị phá. Ảnh: Nguyễn Hưng.
Người dân ở xã Vinh Quang khi nói về ông Vươn đều khẳng định ông sống hòa nhã, quan tâm tới mọi người. Công trình lấn biển của khu đầm thủy sản, đi đầu là gia đình ông Vươn đã giúp hàng trăm hộ dân xã Vinh Quang không còn phải chạy đôn chạy đáo mỗi mùa mưa bão.
“Trước đây chưa có khu đồng này thì dân luôn lo vỡ đê. Mùa bão chúng tôi kinh lắm, có bão phải chạy tới mãi xã trong. Có đồng của ông Vươn chúng tôi yên tâm, bão gió chúng tôi không phải chạy”, ông Doãn, người xóm chùa trên nói.
Còn với ông Phạm Văn Danh, nguyên Bí thư đảng ủy xã Vinh Quang, dù đã 20 năm, ông vẫn không thể nào quên hình ảnh kỹ sư nông nghiệp Đoàn Văn Vươn tìm đến ông xin được khẩn hoang khu bãi ngoài đê. “Lúc nó xuống xin làm tôi khuyên là không làm được đâu, nhà nước còn không làm được nữa là. Nhưng nó không nghe, cứ quyết làm”, đảng viên 82 tuổi nhớ lại.
Ông Danh kể, để thực hiện “canh bạc” với trời đất, ông Đoàn Văn Thiểu, bố của Vươn đã phải bán đàn vịt 1.000 con và 20 tấn thóc. Vươn huy động tất cả anh chị em cùng bà con, làng xóm cùng tiến ra vùng biển hoang... Nhiều năm vật lộn với trời đất được đền đáp bằng bờ kè dài chừng hai km, tạo nên bãi bồi màu mỡ, giải quyết công ăn việc làm cho nhiều lao động địa phương. Khu đầm còn là lá chắn vững chãi cho khu dân cư phía trong đê.
“Tôi và cả xã Vinh Quang không ngờ Vươn làm được và thành công”, ông bí thư già cứ nhắc đi nhắc lại.
Ông Phạm Văn Danh: “Tôi và cả xã Vinh Quang không ngờ Vươn làm được và thành công”. Ảnh:Nguyễn Hưng.
Trong khi đó, trao đổi với VnExpress, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng Ngô Ngọc Khánh nói: “Anh Vươn không phải người tốt. Nói đúng ra, anh Vươn chẳng có công lao gì, cũng chẳng phải là người đi đầu vì sử dụng hàng chục ha và thu lời nhưng không đóng góp gì cho địa phương. Đặc biệt từ năm 2007 đến nay, anh hoàn toàn ăn không. Anh đắp đê để thu lợi cá nhân chứ có ích gì cho xã hội”.
Ông Khánh cho rằng, dư luận tốt về ông Vươn “chỉ là của một số người”. “Người ta nói thế là không đúng”, ông Khánh nói chắc nịch.
Đại diện UBND huyện Tiên Lãng tái khẳng định, việc cưỡng chế đối với diện tích đầm thủy sản của hộ ông Đoàn Văn Vươn là căn cứ theo quyết định của UBND huyện. Từ năm 2007, khu đất giao cho ông Vươn đã hết hạn, UBND huyện đã 8 lần làm việc yêu cầu ông Vươn bàn giao lại nhưng hộ này nhất quyết không trả. “Ông Vươn luôn chống đối, không chấp hành”, ông Khánh nói.
Trước nghi vấn việc cưỡng chế khu đầm của ông Vươn để giao cho một số người đã được “nhắm” trước, ông Khánh cho biết, đây là việc sau này, còn hiện tại cứ bàn giao cho xã quản lý. "Trách nhiệm của huyện, đúng - sai, cơ quan chức năng sẽ xem xét”, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng nói.
Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng: "Anh Vươn không phải người tốt". Ảnh: Nguyễn Hưng.
Chánh văn phòng Khánh khẳng định, cán bộ huyện, xã là những người làm công ăn lương nhà nước, không có thù hằn với ông Vươn. “Quan điểm của huyện là khi thu hồi đất đầm này sẽ giao cho dân để tiếp tục sản xuất, không phải ngăn cấm, loại trừ ai cả. Khi thuyết phục đáng ra anh Vươn cứ trả lại đầm rồi làm đơn xin giao tiếp thì cơ quan có thẩm quyền mới quyết định việc có giao nữa hay không”.
Vụ việc ở khu đầm thủy sản xã Vinh Quang đã âm ỉ nhiều năm nay. Cho rằng bị UBND huyện Tiên Lãng bội ước, các hộ dân không chấp hành. Khi thông báo cưỡng chế được phát đi, một số người dân nằm trong diện phải thu hồi đất đã thể hiện tinh thần không chấp thuận bằng những tuyên bố sẽ có phản kháng.
Ngày 5/1/2012, khi hơn 100 cảnh sát, bộ đội cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn, một số người đã gài mìn tự chế trong vườn, cầm súng hoa cải chống lại. Bốn cảnh sát và hai cán bộ huyện đội bị thương, trong số này có người đứng đầu công an huyện Tiên Lãng.
Hai trung đội cảnh sát đặc nhiệm cùng nhiều lực lượng cảnh sát bảo vệ được điều xuống Tiên Lãng tăng cường. Giám đốc, 4 phó giám đốc công an thành phố Hải Phòng trực tiếp có mặt hiện trường. Tuy nhiên, khi cảnh sát tiếp cận ngôi nhà, những người nổ súng đã biến mất.
Ngay sau đó ông Đoàn Văn Vươn (52 tuổi) bị bắt giữ. Chiều 7/1, ông Đào Văn Quý (46 tuổi), em trai ông Vươn, được công an xác định là nghi can nổ súng, đã trình diện. 7 người liên quan hiện đã bị bắt giữ, 2 người đang bị truy bắt. Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca thừa nhận, đã không lường được hết tính chất phức tạp của vụ cưỡng chế.
Khi phóng viên đến gần khu vực đầm thủy sản của của ông Đoàn Văn Vươn ngày 10/1, nhiều thanh niên dáng bặm trợn, mang theo hung khí đã xông ra cản đường. Ba người khác tự xưng là công an xã án ngữ lối đi hẹp, đòi xuất trình “giấy giới thiệu của ủy ban”. Phải tới khi có chỉ đạo của trưởng công an xã, những người này mới nhường đường.
Trả lời về việc này, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng Ngô Ngọc Khánh cho biết, việc này huyện không có chủ trương nhưng đây là biện pháp quản lý. “Báo chí muốn tác nghiệp thì phải liên hệ chính quyền địa phương. Nếu cứ đến mà tác nghiệp thì họ ngăn cấm là đúng”, ông Khánh cho biết.
Nguyễn Hưng
ẢnhKhu đầm tôm sau khi bị cưỡng chế
-5 ngày sau khi bị cưỡng chế, khu đầm thủy sản của ông Đoàn Văn Vươn (Tiên Lãng, Hải Phòng) tan hoang. Việc đi lại ở khu vực này bị cả chính quyền lẫn những người lạ mặt ngăn cấm.
5 ngày sau vụ cưỡng chế được coi là tồi tệ nhất trong lịch sử cưỡng chế của Hải Phòng tại xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, hàng chục người dân nơi đây vẫn chưa ngớt bàn tán.
Vùng ven sông, cửa biển ngoài đê ở Vinh Quang vài chục năm trước nhờ công khai khẩn của con người đã trở thành những đầm thủy sản trù phú, rộng lớn.
Tại con đường dẫn vào khu đầm vừa bị cưỡng chế của ông Đoàn Văn Vươn, người tự xưng là công an xã (đeo khẩu trang) ngăn cấm tất cả mọi người đi vào.
Ngoài công an xã, rất nhiều thanh niên luôn dùng xe phân khối lớn, tay lăm lăm hung khí dọa dẫm, rú ga khắp khu đầm mỗi khi có người đến.
Con đường còn hằn dấu bánh xích của máy xúc, từng được điều đến để cưỡng chế.
Theo người dân xã Vinh Quang, sau vụ nổ súng, cưỡng chế, ngôi nhà của ông Vươn đã bị phá sập.
Chủ đầm Vũ Văn Hiền (cạnh đầm ông Vươn): “Chống người thi hành công vụ là anh Vươn sai rồi. Nhưng trước đó, phải phong cho anh Vươn là người hùng mới xứng đáng”.
Ông Lê Văn Doãn (xóm chùa trên): “Trước đây chưa có khu đồng này thì dân luôn lo vỡ đê. Mùa bão chúng tôi kinh lắm, có bão là phải chạy tới mãi xã trong”.
Nguyễn Hưng

 Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: Vợ con anh Vươn, Quý được trả tự do
(NLĐO) - Trưa 11-1, gặp mặt báo chí, Chánh Văn phòng và cũng là người phát ngôn của UBND TP. Hải Phòng Phạm Hữu Thư nói: “Tôi còn bận rất nhiều việc nên chưa thể trả lời về vụ việc cưỡng chế đầm của ông Đoàn Văn Vươn”.

Căn nhà 2 tầng của anh Vươn tan hoang sau cưỡng chế 
Sáng cùng ngày, phóng viên Báo Người Lao Động đã tiếp xúc được với chị Nguyễn Thị Thương, vợ anh Đoàn Văn Vươn và chị Phạm Thị Hiền, vợ anh Đoàn Văn Quý.
Chị Hiền cho biết, 16 giờ chiều 10-1, chị cùng chị Thương và con trai chị Thương là cháu Đoàn Xuân Quỳnh (sinh năm 1995, học sinh lớp 11 Trường THPT Hùng Thắng, Tiên Lãng) đã được Cơ quan điều tra Công An TP Hải Phòng trả tự do sau khi bị tạm giữ hình sự từ ngày 5-1. Hiện 3 người đang ở nhà anh Đoàn Văn Thoại (em trai anh Vươn).
Vợ con anh Vươn, Quý đang tá túc tại nhà anh Đoàn Văn Thoại

Chị Hiền tâm sự: “Chồng và người thân của tôi làm sai, cơ quan chức năng cứ xử theo đúng người đúng tội. Nhưng chúng tôi khẩn cầu cơ quan chức năng vào cuộc và làm rõ nguyên nhân tại sao chính quyền huyện lại dồn gia đình tôi vào chân tường phải làm điều không phải”.

Hiện Cơ quan Công an Hải Phòng vẫn tạm giữ 4 người là anh Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Tịnh (em anh Vươn), Đoàn Văn Vệ (cháu anh Vươn) và Đoàn Văn Quý (em Vươn).  
Tin-ảnh: T.Dũng

Vụ 6 công an, bộ đội bị bắn: Muốn chụp ảnh phải có lệnh chủ tịch huyện?

Trưa 10.1, trong khi PV Thanh Niên cùng một số đồng nghiệp đang tác nghiệp tại khu vực đầm của ông Đoàn Văn Vươn thì bất ngờ bị một nhóm côn đồ xông tới giằng lấy máy ảnh và định hành hung. Một người tên Chương lao thẳng xe máy vào phóng viên Báo Pháp luật TP.HCM và chửi bới, lăng mạ, giật máy ảnh của phóng viên này. Khi một số người dân can ngăn, người thanh niên này mới chịu dừng tay nhưng vẫn tiếp tục chửi bới phóng viên. Ngay sau đó, một nhóm khoảng gần chục thanh niên từ phía đầm kéo đến yêu cầu các phóng viên không được chụp ảnh.


Một thanh niên lao vào định giật máy ảnh phóng viên Báo Pháp luật TP.HCM -
Ảnh: P.H.S
Khi được hỏi lý do ngăn cản báo chí hành nghề, một người tự xưng là công an xã tên Lâm cho biết: “Chúng tôi được lệnh trông coi khu vực này, nếu muốn chụp ảnh phải có lệnh của Chủ tịch huyện Lê Văn Hiền”. Trong khi đó, khu đầm trên sau khi cưỡng chế xong đã bàn giao cho xã Vinh Quang quản lý.
Cùng ngày, ông Ngô Ngọc Khánh, Chánh văn phòng UBND H.Tiên Lãng, chính thức trả lời báo chí xung quanh vụ cưỡng chế thu hồi đầm nuôi trồng thủy sản của ông Đoàn Văn Vươn, ở xã Vinh Quang, H.Tiên Lãng vào ngày 5.1.
Ông Khánh khẳng định huyện Tiên Lãng không lừa người dân. “Nếu ông Vươn chấp  hành việc giao lại đầm thì UBND huyện sẽ thực hiện quy trình cho thuê. Ông Vươn được tham gia đấu thầu như mọi công dân khác. Đã là quy định thì chúng tôi phải thu hồi rồi mới cho thuê tiếp, chứ không thể ký giao cho ông Vươn ngay được”, ông Khánh lý giải.
Theo ông Khánh, UBND huyện đã mời ông Vươn lên làm việc 8 lần, cả 8 lần hòa giải đều có biên bản nhưng đương sự không lần nào ký. Phóng viên đề nghị tiếp cận các văn bản đó thì ông Khánh cho biết hồ sơ đang nằm ở các cơ quan chức năng, nếu cần, nhà báo cứ liên hệ các cơ quan đó để sao chụp.
Chánh văn phòng UBND H.Tiên Lãng dẫn một văn bản rồi khẳng định, ngày 26.7.2011 (hơn 5 tháng trước khi xảy ra vụ việc người nhà ông Vươn bắn 6 công an, bộ đội - PV), UBND huyện đã có báo cáo gửi thường trực Thành ủy, UBND TP.Hải Phòng về quá trình giải quyết vụ việc và đề xuất việc tổ chức cưỡng chế để thi hành quyết định hành chính thu hồi đất đối với ông Vươn. UBND TP đã chỉ đạo các ngành Tài nguyên - Môi trường, Thanh tra, Công an TP giúp H.Tiên Lãng cùng lên kế hoạch rất chi tiết tổ chức thu hồi đất.
Riêng vấn đề đất nuôi trồng thủy sản phải giao 20 năm theo luật Đất đai, nhưng H.Tiên Lãng lại giao tùy tiện mỗi hộ một hạn mức, ông Khánh nói: “Tôi không nắm đầy đủ về luật nhưng địa phương có thể căn cứ vào tình hình thực tế để giao thấp hơn, 4 năm, 5 năm, 10 năm... miễn là không quá 20 năm. Khi ký vào các văn bản giao đất, các chủ đầm đã đồng ý là hết thời hạn thì phải bàn giao lại cho huyện, không đòi bồi thường”.
Tuy nhiên, trước câu hỏi huyện thực hiện việc này căn cứ vào điều luật nào, ông Khánh trả lời: "Cái này phải hỏi cơ quan chuyên môn". 
P.H.S
--Vụ chống cưỡng chế ở Tiên Lãng: Mâu thuẫn dẫn đến nổ súng chống đối ở Hải Phòng (VnEx 10-1-12) Câu hỏi sau vụ chống cưỡng chế ở Hải Phòng (VNN 10-1-12)

-Chi tiết bí ẩn vụ cưỡng chế ở Hải Phòng 24 giờ (Tin tuc) - Thẩm phán Ngô Văn Anh khẳng định ông không hề thụ lý vụ kiện nào mà đương sự có tên là Đoàn Văn Vươn. Như vậy, biên bản các đương sự tự thỏa thuận là thật hay giả, ai đã lập biên bản và đóng dấu tòa án vào đó?


Sáng 10-1, trả lời câu hỏi vì sao đại diện UBND huyện Tiên Lãng đã có cam kết tiếp tục giao đất cho dân, nay lại không thực hiện, ông Ngô Ngọc Khánh - Chánh văn phòng UBND, người phát ngôn của UBND huyện Tiên Lãng nói: Muốn được tiếp tục giao đất, ông Vươn phải thực hiện quyết định thu hồi, bàn giao đất cho huyện rồi huyện mới giao lại đất cho ông.
Khi phóng viên hỏi, vì sao phải làm như vậy, ông Khánh nói: Đó là quy định của pháp luật. Liên quan đến việc ông Vươn và một số hộ dân có đơn xin nộp thuế sử dụng đất nhưng không được chấp nhận, ông Khánh từ chối trả lời vì không nắm được cụ thể.
Công an bao vây nhà ông Vươn
Về việc TAND TP. Hải Phòng ra quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm vụ kiện của ông Vươn, bà Nguyễn Thị Mai - Chánh án TAND TP.Hải Phòng cho biết, đã yêu cầu thẩm phán Ngô Văn Anh báo cáo lại sự việc.

Bà Mai nói, biên bản tạo điều kiện để các đương sự tự thỏa thuận với nhau về giải quyết vụ án ngày 9-4-2010, do thẩm phán Ngô Văn Anh lập có thể gây hiểu lầm cho dân đây là biên bản có hiệu lực pháp luật nên họ đã rút đơn kháng cáo.

Tuy nhiên, thẩm phán Ngô Văn Anh khẳng định với phóng viên rằng, ông không hề thụ lý vụ kiện nào mà đương sự có tên là Đoàn Văn Vươn. Như vậy, vấn đề đặt ra là biên bản nói trên là thật hay giả, ai đã lập biên bản và đóng dấu tòa án vào đó?
Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin về vụ việc này....
UBND huyện Tiên Lãng có nhiều cái saiTuổi Trẻ
Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: Thu hồi xong, các hộ sẽ được tham gia ...Lao động
Vụ 6 công an, bộ đội bị bắn: Muốn chụp ảnh phải có lệnh chủ tịch ...Thanh Niên

VNExpress

-Quả Bom Đoàn Văn Vươn Huy Đức

Khi lực lượng cưỡng chế huyện Tiên Lãng đến khu đầm, anh Vươn cho nổ trái mìn tự tạo cài dưới một bình gas. Bình gas không nổ. Nhưng, trái mìn tự tạo vẫn gây tiếng vang như một quả bom, “quả bom Đoàn Văn Vươn”. Vụ nổ không chỉ gây rúng động nhân tâm mà còn giúp nhìn thấy căn nguyên các xung đột về đất đai. Quyền sở hữu nói là của “toàn dân”, trên thực tế, rất dễ rơi vào tay đám “cường hào mới”.


Sự Tùy Tiện Của Nhà Nước Huyện

Quyết định giao bổ sung 19,5 ha đất nuôi trồng thủy sản cho ông Đoàn Văn Vươn, ký ngày 9-4-1997, ghi thời hạn sử dụng là 14 năm tính từ ngày 14-10-1993. Theo báo Thanh Niên, ở thời điểm ấy, chính quyền huyện Tiên Lãng đã quy định thời hạn giao đất cho nhiều cá nhân, hộ gia đình rất tùy tiện: có người được giao 4 năm; có người 10 năm... Tuy thời điểm này chưa có các nghị định hướng dẫn chi tiết việc thi hành, nhưng Luật Đất đai năm 1993 đã nói rõ thời hạn giao đất nuôi trồng thủy sản cho hộ gia đình và cá nhân là 20 năm.

Theo Nghị định ngày 28-08-1999, nếu chính quyền Tiên Lãng không tùy tiện thì gia đình ông Vươn có quyền sử dụng phần đất này cho đến ngày 9-4-2017, tính từ ngày ông được huyện ký giao; tối thiểu cũng phải đến ngày 15-10-2013, nếu huyện “ăn gian” tính theo ngày Luật Đất đai có hiệu lực. Vấn đề là, cho dù đất được giao của gia đình ông Vươn hết hạn thì có phải là đương nhiên bị thu hồi để giao cho người khác như cách mà Tiên Lãng đã làm. Luật Đất đai 2003 quy định hạn điền cho loại đất nuôi trồng thủy sản là 3 hecta và với phần đất vượt hạn mức của ông Vươn có thể áp dụng Điều 35 để cho ông tiếp tục thuê như quy định đối với đất đai nông nghiệp.

Sở Hữu Toàn Dân

Tuy dịch từ Hiến pháp 1936 của Liên xô, Hiến pháp 1959 của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa vẫn chưa “quốc hữu hóa đất đai”. Cho dù, từ thập niên 1960s ở miền Bắc và từ cuối thập niên 1970s ở miền Nam, ruộng đất của nông dân đã bị buộc phải đưa vào tập đoàn, hợp tác xã, đất đai chỉ chính thức bị coi là thuộc “sở hữu toàn dân” kể từ Hiến pháp 1980.

Theo Bộ trưởng Tư pháp Nguyễn Đình Lộc: “Trong bản dự thảo Hiến pháp 1980 do Chủ tịch Trường Chinh trình Bộ Chính trị vẫn đề nghị duy trì đa hình thức sở hữu, trên cơ sở khuyến khích 5 thành phần kinh tế. Theo tôi biết thì Bộ Nông nghiệp và Ban Nông nghiệp Trung ương cũng không đồng ý quốc hữu hóa”. Nhưng, ngày 10-9-1980, trong một bài nói chuyện trước Ban chấp hành Trung ương có tựa đề, “Hiến pháp mới, Hiến pháp của chế độ làm chủ tập thể xã hội chủ nghĩa”, Tổng Bí thư Lê Duẩn nói: “Nhân đây, tôi nhấn mạnh một điểm rất quan trọng trong Dự thảo Hiến pháp mới là chuyển toàn bộ đất đai thành sở hữu toàn dân. Đề ra như vậy hoàn toàn đúng với quy luật tiến lên chủ nghĩa xã hội”. Ông Nguyễn Đình Lộc, thành viên Ban thư ký của Ủy ban Soạn thảo Hiến pháp 1980, thừa nhận: “Khi đó, uy tín Lê Duẩn bao trùm. Mặt khác, nhiều người cũng không hình dung được bản chất của sở hữu toàn dân là quốc hữu hóa”.

Tuy chấp nhận quốc hữu hóa đất đai nhưng theo ông Tôn Gia Huyên, lúc bấy giờ là Vụ phó vụ Quản lý Đất đai, ông Trường Chinh chủ trương giữ nguyên hiện trạng chứ không tịch thu ruộng đất như điều mà Lenin đã làm với kulax ở Nga sau năm 1917. Ông Trường Chinh yêu cầu ghi vào Điều 20 của Hiến pháp 1980: “Những tập thể và cá nhân đang sử dụng đất đai được tiếp tục sử dụng và hưởng kết quả lao động của mình theo quy định của pháp luật”.

Khi Hiến pháp 1992 bắt đầu được soạn thảo, theo ông Phan Văn Khải: “Thủ tướng Võ Văn Kiệt và tôi muốn sửa Hiến pháp theo hướng, trao quyền sở hữu ruộng đất cho nông dân nhưng không thành công, chúng tôi đành phải tìm ra khái niệm, trao 5 quyền cho người sử dụng đất”. Trong Đại hội Đảng lần thứ VII, vòng I, nhiều nhà lãnh đạo địa phương đã lên tiếng ủng hộ “đa sở hữu hóa đất đai”. Nhưng, ở cấp cao, theo Trưởng ban Biên tập Hiến pháp 1992, ông Nguyễn Đình Lộc: “Không ai có đủ dũng cảm đứng lên đòi bỏ sở hữu toàn dân, vì đó là một vấn đề nhạy cảm, đụng đến chủ nghĩa xã hội. Khi chuẩn bị bài phát biểu về Hiến pháp cho Tổng Bí thư Đỗ Mười, tôi có trình bày, nhưng ông Đỗ Mười nghiêng về sở hữu toàn dân. Ông tin vào điều ông Lê Duẩn nói, sở hữu toàn dân là quan hệ sản xuất tiên tiến. Ông Đỗ Mười tin, trước sau gì ta cũng tới đó nên cứ để vậy”.

Các Nhà Làm Luật

Luật Đất đai 1993 đã trao cho người dân 5 quyền: sử dụng, chuyển nhượng, thừa kế, thế chấp và cho thuê quyền sử dụng đất. Nhưng, so với Hiến pháp 1992, Luật Đất đai 1993 có một điểm lùi. Hiến pháp ghi: “Nhà nước giao đất cho các tổ chức và cá nhân sử dụng ổn định lâu dài”. Trong khi Luật chỉ giao đất cho cá nhân và chỉ giao có thời hạn. Ông Tôn Gia Huyên giải thích: “Thời hạn giao đất thực chất chỉ là ý chí chính trị, là sợi chỉ cuối cùng để phân biệt giữa sở hữu tư nhân và sở hữu Nhà nước”. Là ranh giới để trấn an những người vẫn còn tin, Việt Nam tiếp tục đi lên chủ nghĩa xã hội.

Nhưng, cái ranh giới tưởng có giá trị trấn an ấy đã lại rất mù mờ, mù mờ ngay trong đầu chính các nhà lập pháp. Tháng 7-1993, sau bốn buổi thảo luận trên Hội trường về Luật Đất đai, các đại biểu miền Nam đề nghị “giao đất lâu dài” như Hiến pháp 1992, trong khi các đại biểu miền Bắc và miền Trung lại tán thành giao đất có thời hạn; thậm chí có đại biểu còn đòi rút ngắn thời hạn giao đất xuống còn từ 10-15 năm. Trong tính toán của nhiều người, giao đất có thời hạn nghĩa là sau đó Nhà nước có thể lấy lại để giao cho người khác. Đại biểu Đặng Quốc Tiến, Bắc Thái, nói: “Đất ít, người đông, giao có thời hạn thì sẽ bảo đảm cho công tác điều chỉnh đất đai khi có biến động nhân khẩu”. Ông Nguyễn Bá Thanh, khi ấy là Chủ tịch Thành phố Đà Nẵng, đã rất hăng: “Đi nghĩa vụ quân sự 2 năm thì kêu dài, giao đất 20 năm thì bảo ngắn”.

Khi Luật Đất đại 1993 được đưa ra sửa đổi, Chính phủ đề nghị nâng thời hạn giao đất nông nghiệp từ 20 năm lên 50 năm. Trong hai ngày 14 và 16-11-1998, nhiều đại biểu cũng đã phản ứng, thậm chí còn có phần gay gắt. Chủ nhiệm Hợp tác xã nông nghiệp Đại Thắng, Đại Lộc (Quảng Nam) ông Trần Văn Mai nói: “Số nông dân chưa có đất đang trông chờ cho hết thời điểm 20 năm, bây giờ đã được 5 năm, còn 15 năm nữa họ sẽ được chia đất. Nếu bây giờ ta tăng thời hạn lên 50 năm sẽ là một sự hụt hẫng lớn của nhân dân với Đảng”. Theo cách hiểu của ông Trần Văn Mai: “Hoặc hết hạn 20 năm, hoặc người sử dụng đất chết, chúng ta sẽ thu hồi cấp lại cho những nhân khẩu phát sinh”. Nhưng, Bí thư Tỉnh ủy Quảng Trị, ông Nguyễn Đức Hoan đã phát biểu: “Đừng lo cho 20 năm sau không có đất để phân phối lại. Bây giờ ở ta 80% dân số làm nông nghiệp. Không lẽ 20 năm sau cũng 80%?”. Chủ tịch Hội nông dân tỉnh Đồng Tháp ông Trương Minh Thái cho rằng: “Đừng nghĩ chúng ta chỉ có thể điều phối ruộng đất ở nông thôn bằng cách thu hồi rồi chia lại. Chúng ta đã giao cho người dân năm quyền, họ có thể để thừa kế, hoặc sang nhượng cho người chưa có đất”.

Đất Dân Quyền Quan

Năm quyền của người sử dụng đất sau đó được “pháp điển hóa” trong Bộ Luật Dân sự 1995 như các quyền dân sự. Quyền sở hữu, tuy “trá hình” này, vẫn là cơ sở pháp lý để hình thành thị trường địa ốc. Và trong giai đoạn đầu, nhờ tư vấn của World Bank, thị trường đã được điều hành bằng công cụ thuế. Cho dù do thuế suất quá cao, Luật Thuế Chuyển quyền sử dụng đất, ngay lúc ấy, đã khiến nhà đất đóng băng nhưng sử dụng công cụ thuế chính là thừa nhận giá trị các giao dịch dân sự liên quan tới đất đai. Tuy nhiên, chính quyền các cấp có vẻ như không mấy mặn mà với vai trò đứng ngoài. Các giao dịch, đặc biệt là mua bán đất đai đã bị hành chánh hóa: Nhà nước thu hồi đất của người bán rồi giao đất cho người mua. Thay vì thu thuế chuyển quyền, người mua phải đóng tiền sử dụng đất, đặt người có đất trong tình thế phải trả tiền hai lần.

Đỉnh cao của sai lầm về chính sách là Pháp lệnh 14-10-1994 và Nghị định 18, hướng dẫn thi hành Pháp lệnh đó. Theo Nghị định 18, các tổ chức không còn được giao đất có đủ các quyền như Hiến pháp 1992. Những doanh nhân tiên phong như Tăng Minh Phụng, Liên Khui Thìn, Trần Quang Vinh… đã vay hàng ngàn tỷ đồng để mua đất, sau Nghị định 18 phải chuyển những lô đất ấy thành đất thuê và chỉ được thế chấp ngân hàng theo giá trị số tiền thuê đã trả cho nhà nước. Khi bị bắt, cũng nhân danh “đất đai thuộc sở hữu toàn dân”, Hội đồng thẩm định do Nhà nước lập ra đã tính, có những mét vuông đất, giá không bằng que kem. Đất biệt thự đường Trần Phú, Vũng Tàu, mà chỉ được Tòa công nhận giá ba-trăm-đồng/m2. Khoản chênh lệch giữa giá thực mua và giá của Tòa được coi là thất thoát để buộc tội các doanh nhân này lừa đảo.

Trong tù, có lúc Minh Phụng nói với Luật sư Nguyễn Minh Tâm: “Xin luật sư hãy nhìn vào mắt em để xem em có phải là người lừa đảo?”. Ngày 12-7-1999, khi nghe Luật sư Tâm nhắc lại câu này Minh Phụng đã bật khóc trước Tòa. Cũng đầu tư vào đất đai cùng một phương thức tuy khác quy mô, nhưng, thái độ của Nhà nước với giá đất đã biến ông Lê Văn Kiểm, Huy Hoàng, thành anh hùng và tử hình ông Tăng Minh Phụng.

Danh Chính Ngôn Thuận

Đầu tháng 12-2011, Chính quyền Đà Nẵng nơi ông Nguyễn Bá Thanh là Bí thư kiêm Chủ tịch Hội đồng Nhân dân đã đề nghị cho tư nhân sở hữu đất đai. Sau 20 năm lãnh đạo một địa phương, có lẽ ông Nguyễn Bá Thanh nhìn thấy, quyền sở hữu trá hình đã đặt đất đai của người dân vào tay chính quyền cấp huyện với quá nhiều rủi ro. Điều 38, Luật Đất đai 2003, nói: Nhà nước chỉ thu hồi đất khi “cá nhân sử dụng đất chết mà không có người thừa kế” (khoản 7). Nhưng, tại khoản 10 cũng của Điều 38, Luật lại mở ra khả năng: Nhà nước thu hồi những phần đất “không được gia hạn khi hết thời hạn”. Chính quyền cấp huyện được Luật giao quyền giao đất và thu hồi đất của cá nhân và hộ gia đình. Nếu chính quyền Tiên Lãng áp dụng điều 67, tiếp tục giao đất cho ông Vươn, thì đã không có gì xảy ra, nhưng họ đã đẩy ông vào khoản 10, Điều 38: Thu hồi đất vì “không được gia hạn” khi thời hạn giao đất của ông đã hết.

Sau “trái bom Đoàn Văn Vươn”, chúng ta biết, khu đất đầm mà anh có không phải là đất được nhà nước giao mà là đất do gia đình anh phải lấn biển, khai hoang. Suốt 5 năm “trầm mình dưới nước từ mờ sáng tới tận tối khuya”, biết bao lần bị bão biển cuốn phăng để đắp được một bờ kè dài hai cây số, tạo nên bãi bồi màu mỡ và một khu đầm nuôi tôm cá rộng gần 40 hecta. Cũng nơi đây, anh Vươn mất một đứa con gái 8 tuổi vì khi cha mẹ mải làm con gái của anh đã rơi xuống cống. Đừng nói chuyện thu hồi, lẽ ra chính quyền Tiên Lãng phải xấu hổ khi ký quyết định giao cho anh Vươn phần đất của chính anh, phần đất mà anh Vươn đã phải gắn bó suốt 20 năm, đã đổ cả mồ hôi và máu.

Nếu như, quyền sở hữu về đất đai của người dân được công nhận, thì cách khai hoang, lấn biển của gia đình anh Vươn phải được coi như một hình thức thụ đắc ruộng đất mà từ xa xưa cha ông ta đã áp dụng cho người dân để ngày nay Việt Nam liền một dải từ Lạng Sơn đến Mũi Cà Mau. Nếu như quyền sở hữu về đất đai của người dân được công nhận, Chính quyền không thể hành chính hóa các giao dịch dân sự liên quan đến đất đai. Các đại gia không thể thậm thụt với đám cường hào thu hồi những mảnh đất của dân mà họ mua không được.

Nhưng đó là câu chuyện có thể được thảo luận trong quá trình sửa đổi Hiến pháp. Người dân đang dõi theo thái độ của Chính phủ, của Ủy ban Thường vụ Quốc hội trước trường hợp Đoàn Văn Vươn.

Theo cách giải thích của Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca thì đất ông Vươn nằm trong vùng quy hoạch xây dựng một sân bay quốc tế. Nếu thu hồi bây giờ hoặc chuyển thành thuê thì mai này nhà nước không phải bồi thường cho ông Vươn. Đỗ Hữu Ca nói: “Với công trình đặc biệt quan trọng như thế thì đền bù sẽ rất lớn. Ông Vươn cố giữ lại như thế để lấy đền bù khi dự án được triển khai”. Có thể Đỗ Hữu Ca là một công chức mẫn cán chứ không phải là “cụ Bá”. Nhưng, lo quyền lợi của nhà nước sao không tính quyền lợi của dân, không tính máu và mồ hôi 20 năm của gia đình anh Vươn. Chắc Đỗ Hữu Ca không nghĩ, anh em, bà con ông và chỉ vài năm nữa chính ông cũng là dân.

Đỗ Hữu Ca có lẽ không nhớ chuyện anh rể của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, sáng 17-4-2009, bị “áp giải ra khỏi hiện trường” khi chính quyền huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương tiến hành cưỡng chế thu hồi hơn 185 hecta cao su của ông để làm khu công nghiệp. Ông đã không đồng ý cho giải tỏa, mặc dù, 185 hecta cao su này ông có được nhàn hạ hơn so với công sức khai hoang, lấn sóng của anh Vươn và mức đền bù thì cao hơn gấp 20 lần giá vốn. Nhắc lại câu chuyện này để thấy, bất luận là ai, khi phải đối diện với tài sản của mình thì mới thấy của đau, con xót.

Dù sao thì hành động chống người thi hành công vụ của anh Đoàn Văn Vươn cũng phải được đưa ra xét xử. Nhưng, thông điệp mà các địa phương chờ đợi không phải là những năm tù cho anh mà là thái độ của nhà nước với chính quyền Tiên Lãng. Từ năm 2013, ruộng đất của nông dân bắt đầu lần lượt hết hạn giao đất. Nếu như quyết định của Chủ tịch Tiên Lãng Lê Văn Hiền không bị coi là sai, hơn 500 chủ tịch huyện trên cả nước có thể noi gương thu hồi đất đáo hạn của nông dân để… giao, thì không biết điều gì sẽ xảy ra. Đừng chậm trễ và đừng để “quả bom Đoàn Văn Vươn” lại nổ.   


SGTT.VN -LTS: Vụ việc ở Tiên Lãng (Hải Phòng) đã làm xôn xao dư luận mấy ngày qua. Đây là phản ứng tiêu cực nhất của người dân trước việc thu hồi đất tuỳ tiện ở các địa phương.
Xung đột đã lên tới đỉnh điểm khi mà bạo lực đã đối chọi cuồng nộ vào công lực. Đây cũng là một hồi chuông để cho chúng ta thấy một thực tế đầy gai góc trong việc xây dựng và thực thi pháp luật đất đai. Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân vẫn tin rằng sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó và tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng mình được pháp luật bảo vệ… Sài Gòn Tiếp Thị giới thiệu những phân tích và nhận định về vụ việc từ khía cạnh chính sách đất đai và thực thi pháp luật.
Lực lượng an ninh tiếp cận khu nhà ông Đoàn Văn Vươn ngày 5.1.2012 tại Tiên Lãng, Hải Phòng. Ảnh: báo Đất Việt
Trong khoảnh khắc tiếng súng hoa cải loạn xạ ở vùng đầm hồ Vinh Quang huyện Tiên Lãng, Hải Phòng, những người nông dân nhất quyết bảo vệ tài sản của mình đã trở thành tội phạm. Trước đó những người này đã cho nổ cả mìn tự tạo để ngăn cản lực lượng cưỡng chế đến thu hồi đất đầm nhà họ.
Sáu nhân viên công lực bị trọng thương.
Vì thế, sáu người thân của gia đình họ Đoàn đã sa vào lao lý.
Luật pháp, trong trường hợp này quá rõ ràng, phải đặt dấu chấm nghiêm minh cho những hành động bạo lực nguy hiểm như vậy trong xã hội.
Nhưng tiếng súng ấy có thể đã không phải vang lên.
Ít nhất là trong hình dung của đại tá Đỗ Hữu Ca, giám đốc Công an thành phố Hải Phòng, “lẽ ra trong vụ cưỡng chế ngày 5.1 ở Tiên Lãng, khi mìn phát nổ, tổ công tác của huyện phải cho rút quân ngay để xin ý kiến chỉ đạo”. Vị đại tá này cho rằng, “trong các vụ giải toả đất đai, lấy lại mặt bằng phải xác định chủ đất hoặc đang thuê đất họ không phải là tội phạm”.
Cái “ý kiến chỉ đạo” sáng suốt đó đã không được huyện “xin”. Có thể vì như ông giám đốc Công an TP Hải Phòng lý giải: “Từ sau hoà bình đến nay, người dân Tiên Lãng khá thuần nên huyện nghĩ rằng không có việc chống đối như thế”.
Cái tập tính thuần lương ấy được ghi nhận có cả ở những anh em họ Đoàn trước khi vụ việc xảy ra. Bao nhiêu năm trời, họ chỉ biết rửa mồ hôi khó nhọc thành gia sản. Họ đinh ninh luật pháp sẽ bảo vệ sự thuần lương của họ. Nên khi ao đầm mà họ khai phá bị chính quyền địa phương thu hồi, họ đã phải cậy đến toà án. Khi bản án sơ thẩm tuyên bất lợi cho họ, họ vẫn kiên trì các biện pháp hợp pháp, kháng cáo lên toà cấp trên, để bảo vệ quyền lợi của mình.
Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân tin tưởng vào công cuộc đổi mới bởi họ nhất quyết rằng, sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó làm tư liệu sản xuất nông nghiệp nếu có nhu cầu và tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng mình được pháp luật bảo vệ. Đó là cơ sở chính trị để người dân tiếp tục tin Đảng, theo Đảng.
Rời chốn công đường ấy, họ tin vào biên bản hoà giải có dấu đỏ của TAND thành phố Hải Phòng với tiêu đề “Biên bản tạo điều kiện để các đương sự thoả thuận với nhau về việc giải quyết vụ án”. Theo đó, đại diện UBND huyện đã thoả thuận: nếu nguyên đơn rút kháng cáo, UBND huyện sẽ tạo điều kiện cho người dân được tiếp tục thuê đất để nuôi trồng thuỷ sản.
Ngay sau khi họ rút đơn kháng cáo, thẩm phán ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án. Nhờ vậy, UBND huyện liên tục hối thúc chấp hành việc thu hồi đất với lý do bản án sơ thẩm của TAND huyện Tiên Lãng vẫn có hiệu lực. Rồi huyện quyết định cưỡng chế. Đạn hoa cải lên nòng.
Vụ việc lên đến đỉnh điểm của xung đột, một phần, ở trong quá trình chấp pháp ấy. Điều băn khoăn của ông giám đốc Công an Hải Phòng: “Trong các vụ cưỡng chế, việc chuẩn bị lực lượng cũng như máy móc khá cần thiết. Tuy nhiên từ xưa đến nay các vụ cưỡng chế phải xác định quan điểm giáo dục là chính...” đã không xuất hiện bằng thực tế hiện trường. Cái cơ hội “trước khi cưỡng chế cần giải thích cụ thể để họ tự nguyện bàn giao” thật đáng tiếc chỉ là giả định.
Thực ra thì với những người nông dân bình thường, những ao đầm nuôi trồng thuỷ sản ấy là sinh mệnh của họ. Ở đó, ý chí, mồ hôi và cả nợ nần đã kết tinh vào đất đai thành ý niệm về quyền sở hữu tài sản của họ. Với họ, một nền tảng luật pháp tiến bộ, một đường lối chính trị đúng đắn là phải thừa nhận và bảo hộ cho cái quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm ấy.
Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân tin tưởng vào công cuộc đổi mới bởi họ nhất quyết rằng, sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó làm tư liệu sản xuất nông nghiệp nếu có nhu cầu, tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng họ được pháp luật bảo vệ. Đó là cơ sở chính trị để người dân tiếp tục tin Đảng, theo Đảng.
Khu đất của ông Vươn ở vùng bãi bồi, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng. Ảnh: VnMedia
Vùng bãi bồi xã Vinh Quang ở huyện Tiên Lãng đã được những người nông dân biến thành vùng ao đầm nuôi trồng thuỷ sản cũng trong niềm tin như vậy.
Nhưng vẫn có một quan niệm khác mà người nông dân tại đây không cho rằng đó là đường lối của Đảng.
Đó là khi chính quyền địa phương hiểu luật Đất đai 1993 rằng, đất đai vốn là tài sản thuộc sở hữu toàn dân giao cho Nhà nước quản lý, Nhà nước có quyền thu hồi khi hết thời hiệu giao đất. Và vì là luật chỉ cho anh canh tác trong thời hạn giao đất, nên khi “lấy lại” đất, chính quyền không cần phải đền bù. Nôm na là, đất đai của nhà nước giao cho anh sử dụng trong 20 năm, tài sản trên đất ấy tính toán thế nào là chuyện của anh, hết hạn thì nhà nước lấy lại đất không cần quan tâm gì đến tài sản hình thành trên ấy. Thậm chí có trường hợp còn rục rịch, nhân dịp hết thời hạn giao đất, đòi chia lại đất đai.
Cách hiểu ấy không phải là không phổ biến, nhất là khi cả các cơ quan hướng dẫn thi hành luật cũng chưa có một tín hiệu xác quyết sẽ xử lý thời hạn giao đất 20 năm (hết hạn vào 2013) như thế nào. Ở diễn đàn Quốc hội, và tại nhiều địa phương, không ít lần mối lo này đã được trình bày gay gắt.
Thêm vào đó, trong quá trình chuyển đổi nền kinh tế sang cơ chế thị trường, cùng với tiến trình công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, tốc độ đô thị hoá nhanh chóng, đất đai trở thành thị trường có mức chênh lệch giá cả khủng khiếp. Người dân có đất, găm đất để chờ được đền bù theo giá thị trường. Chính quyền địa phương nhắm tới chênh lệch giá đất như một cứu cánh của ngân sách để thực thi ý chí phát triển bằng mọi giá. Nhiều đại gia giàu lên từ đất. Nhiều cán bộ mập lên trên đất. Cái vòng xoáy ấy, nhiều nơi, nhiều lúc đã bứt hệ thống chính trị ở cơ sở chệch khỏi đường lối cơ bản của Đảng là giao cho người nông dân quyền sử dụng đất ổn định lâu dài, tạo nền tảng căn bản cho mục tiêu ổn định chính trị xã hội.
Với những người nông dân bình thường, ý chí, mồ hôi và cả nợ nần đã kết tinh vào đất đai thành ý niệm về quyền sở hữu tài sản của họ. Một nền tảng luật pháp tiến bộ, một đường lối chính trị đúng đắn là phải thừa nhận và bảo hộ cho cái quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm ấy.
Có thể ở vùng bãi bồi xã Vinh Quang này, thông tin quy hoạch sân bay Hải Phòng được phê duyệt đã tạo cơ sở cho chính quyền địa phương quan niệm cần sớm thu hồi lại đất nông nghiệp đã giao: đó là cách chuẩn bị tích cực cho quá trình thực hiện quy hoạch giúp cho địa phương đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá.
Có thể, có những vị quan tư lợi, muốn lợi dụng việc thu hồi đất để “chia” lại cho người thân, cánh hẩu của mình, trong khi chờ quy hoạch.
Cũng có thể, những người nông dân cũng chờ đợi một cuộc lên giá chóng mặt sau cái quyết định quy hoạch ấy.
Tất cả những điều có thể ấy phải được tìm hiểu thận trọng, chính xác để xem nó đã tạo ra bao nhiêu phần trăm bạo lực trên những phát đạn nã vào những người thực thi công vụ.
Nhưng những viên đạn hoa cải đã nổ ra sớm hơn năm 2013, thời điểm hết hạn giao đất nuôi trồng thuỷ sản theo luật Đất đai 1993 là một báo động không chỉ dừng lại ở những vướng mắc về pháp lý. Xung đột đã lên tới đỉnh điểm khi mà bạo lực đã đối chọi cuồng nộ vào công lực. Xung đột ấy đưa những khác biệt về quan niệm trong quá trình đổi mới chính sách đất đai lên tới nút thắt không thể thoái thác, rằng phải có định nghĩa rõ ràng về quyền sở hữu với đất đai để tránh sự lạm dụng, tuỳ tiện, bất nhất trong thực tiễn đời sống.
Ở đó, quyền của người dân trên mảnh đất của mình phải được minh định và phải được bảo vệ chặt chẽ.
Ở đó, nguyên tắc nhà nước pháp quyền phải là khung thước cho công vụ, chính quyền trước hết phải bảo đảm các quyền lợi hợp pháp của công dân chứ không chỉ bảo vệ lợi ích của nhà nước.
TÂN DÂN
Quá trình cấp và thu hồi đất
Từ năm 1993, UBND huyện Tiên Lãng, thành phố Hải Phòng đã quyết định giao đất (bãi lầy cửa sông Thái Bình thuộc xã Vinh Quang) cho một số nông dân các xã Vinh Quang, Đông Hưng, Toàn Thắng... để nuôi thuỷ sản. Thời gian giao từ 10 – 14 năm. Trong số các hộ được giao đất, có gia đình ông Đoàn Văn Vươn. Sau khi được giao đất, các hộ đã thực hiện đủ nghĩa vụ tài chính với Nhà nước và tiến hành đầu tư cải tạo để nuôi thuỷ sản.
Từ năm 1999 đến năm 2000, UBND huyện đã triển khai thủ tục cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ) cho các chủ đầm. Cách tính thời gian sử dụng mà huyện áp dụng là trừ lùi thời gian đã sử dụng đất của các chủ đầm, thời gian sử dụng còn lại bao nhiêu thì ghi vào GCNQSDĐ từng ấy.
Năm 2001, UBND huyện bắt đầu thông báo sẽ thu hồi đất (đầm) mà không có đền bù tới các chủ đầm.
Sau khi nhận được quyết định thu hồi đất, hai ông Đoàn Văn Vươn và ông Vũ Văn Luân đã khởi kiện quyết định này của UBND huyện ra toà hành chính. Họ đã thua kiện tại cấp sơ thẩm. Đến cấp phúc thẩm, họ rút đơn kháng cáo sau khi đạt được thoả thuận với đại diện được uỷ quyền của UBND huyện, rằng nếu chịu rút đơn thì huyện sẽ cho tiếp tục thuê đất theo quy định của pháp luật. Thoả thuận này đã không được UBND huyện tôn trọng. Ngày 20.10.2010 và ngày 27.10.2010, hộ ông Vươn, ông Luân đã làm đơn xin được thuê đất nông nghiệp gửi UBND huyện Tiên Lãng, UBND xã Vinh Quang. Tuy nhiên, cho đến nay, hai hộ này vẫn chưa được tiếp tục thuê đất.
Trong khi đó thì UBND huyện liên tục thúc ép các hộ dân phải bàn giao lại diện tích đầm họ đang sử dụng. Ngày 5.1.2012, việc cưỡng chế thu hồi đất diễn ra, thảm kịch chống đối cũng diễn ra với hậu quả sáu người thi hành công vụ bị thương.
QUỐC DŨNG
Xem thêm:

– Cựu Thứ trưởng Bộ Tài nguyên – Môi trường Đặng Hùng Võ: UBND huyện Tiên Lãng có nhiều cái sai (TT). Sau cả chiều 9-1 và gần hết buổi sáng 10-1 chờ đợi được gặp lãnh đạo huyện, cuối buổi sáng 10-1 các phóng viên mới được chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng Ngô Ngọc Khánh tiếp chuyện xung quanh việc cưỡng chế thu hồi đất của ông Đoàn Văn Vươn ngày 5-1 ...
Có lẽ chính quyền Hải Phòng, thậm chí cả giới lãnh đạo cấp trung ương, cần nhớ lại vụ án hơn chục quan tham “ăn đất” ở Thị xã Đồ Sơn 6-7 năm trước, nổi tiếng cả nước, để sớm hình dung một (hai, ba …) phiên tòa sắp tới sẽ nóng tới mức nào. Bị cáo tự sát, hành hung bị cáo, không cho luật sư biện hộ, án sơ thẩm bị tuyên hủy, v.v.. thể hiện sự phẫn nộ cao độ của người dân.


Trong khi luật Đất đai quy định thời hạn giao đất nuôi trồng thủy sản là 20 năm, nhưng UBND H.Tiên Lãng lại giao đất cho dân chỉ với 14 năm. Điều này gây nên khiếu kiện kéo dài và nảy sinh mâu thuẫn lớn khi chính quyền quyết định cưỡng chế. ...
Uẩn khúc gì trong vụ nổ súng ở Tiên Lãng?Đài Á Châu Tự Do
Người dân Tiên Lãng nói về vụ Đoàn Văn VươnBBC Tiếng Việt
Cơ quan điều tra: người đặt mìn ngăn cưỡng chế là anh ông VươnBáo Đất Việt
cand.com
-Lời hứa công vụ - -Xung quanh vụ cưỡng chế, chống người thi hành công vụ tại xã Quang Vinh, huyện Tiên Lãng, TP Hải Phòng, bên cạnh sự va chạm giữa người dân và chính quyền có sự tham gia của cơ quan xét xử phúc thẩm, tức TAND TP Hải Phòng.
Trong hệ thống chính trị, khối UBND là các cơ quan hành pháp, TAND là cơ quan tư pháp. Hai cơ quan này, về nguyên tắc, là độc lập và chế ước lẫn nhau. Chính vì thế sau khi nhận quyết định thu hồi đất, người dân đã gửi gắm niềm tin vào tòa án thông qua việc khởi kiện quyết định này; bị cấp sơ thẩm bác, họ gửi tiếp đơn lên cấp phúc thẩm là TAND TP Hải Phòng.

Đáng lưu ý ở chỗ trong quá trình thụ lý vụ kiện, thẩm phán đã tổ chức buổi “gặp gỡ hòa giải”. Biên bản cuộc gặp này thể hiện một chi tiết, UBND huyện sẵn sàng cho người dân thuê tiếp khu đầm, với điều kiện người dân rút đơn kháng cáo. Nếu đây là vụ kiện dân sự, việc hòa giải có ghi biên bản, có chữ ký của thẩm phán và dấu đỏ của TAND thì mặc nhiên cơ quan thi hành án sẽ giải quyết theo nội dung thỏa thuận. Nhưng đây là vụ kiện hành chính, việc rút đơn hay thỏa thuận trong biên bản chỉ có ý nghĩa… tham khảo, nghĩa là nếu một phía (như UBND) mà không sửa đổi, hủy quyết định (thu hồi đất) của mình thì sau khi vụ án được đình chỉ, án sơ thẩm dĩ nhiên có hiệu lực (chứ không phải biên bản có hiệu lực). Do đó mới dẫn đến kết cục là cuộc cưỡng chế đầy bi thương vừa qua…
Trong thực tế không phải ai cũng phân biệt được sự khác nhau giữa vụ án hành chính và vụ án dân sự; sự khác nhau về hiệu lực pháp lý giữa biên bản hòa giải trong tố tụng hành chính và tố tụng dân sự. Một cán bộ, một đảng viên hay một công bộc thực sự có trách nhiệm, thực sự vì dân sẽ giải thích cặn kẽ sự khác nhau này, cũng như phân tích rõ hậu quả pháp lý sau đó có thể xảy đến nếu một trong hai phía không tôn trọng “lời hứa” ghi trong biên bản hòa giải. Trong vụ việc này, đến tận bây giờ những người nông dân vẫn một mực tin vào “lời hứa” của đại diện UBND ghi trong biên bản, dẫn đến sự phản kháng đầy máu, nước mắt và trái pháp luật khi bị cưỡng chế như thế…
Trung ương vừa họp hội nghị lần 4, trong đó nói rõ nếu cán bộ xa dân, đánh mất dân thì sẽ đánh mất tất cả. Sự khởi động lại vấn đề phẩm chất đạo đức, phẩm chất cán bộ thông qua công cuộc phê bình và tự phê bình là giải pháp cần thiết, mà vụ việc ở Tiên Lãng rất đáng được mổ xẻ đến cùng.

-Câu hỏi sau vụ chống cưỡng chế ở Hải Phòng - Tuần VN/-UBND huyện Tiên Lãng nuốt lời? (Tuổi trẻ)
TAND Hải Phòng có trách nhiệm ở vụ Tiên Lãng?- - (BBC) Giới luật gia cho rằng Tòa án Nhân dân TP. Hải Phòng có trách nhiệm trong vụ thu hồi đất dẫn đến nổ súng bị thương công an.- Quy hoạch sân bay Tiên Lãng lập sau quyết định thu hồi đất ông Vươn (ĐV).  - Lời khẩn nài của người thân ông Vươn   —  (BBC).
Vụ chống cưỡng chế ở Tiên Lãng: Vụ án Tiên Lãng: đừng dồn họ vào chân tường (RFA 9-1-12) Ông Đoàn Văn Vươn là người như thế nào? (RFA 9-1-12) ◄ “Tù nhân” Ba Sương & “tội phạm” Văn Vươn (Blog Hiệu Minh 9-1-12) Vụ nổ súng ở Tiên Lãng: Quy hoạch sân bay lập sau quyết định thu hồi đất (ĐV 9-1-12) Vụ bắn vào lực lượng cưỡng chế ở Hải Phòng: Sẽ xem lại việc thu hồi đất (PLTP 9-1-12) -- Hai tờ Đất Việt và Pháp Luật TP HCM rất sốt sắng theo dõi vụ này. Xin hoan nghênh! (Những báo ở Việt Nam không đăng vụ quan trọng này mà chỉ đăng tin mấy cô ca sĩ, chân dài, tài tử Hàn Quốc... thì thật là đáng xấu hổ! Tinh thần nghiệp vụ của quí vị ở đâu?). Còn ông này thì lại lo về súng: 'Cảnh báo của tôi về súng hoa cải không được coi trọng' (VnEx 9-1-12)
Thay đổi quan điểm về thu hồi đất (TBKTSG 8-1-12) -- P/v TS Phạm Sĩ Liêm
Báo động tình trạng chống người thi hành công vụ (VnMedia 8-1-12)
-Giao đất - Không thể thích là thu hồi 
(Dân Việt) - Quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) với gia đình ông Đoàn Văn Vươn, dẫn đến vụ cưỡng chế ngày 5.1 đã bộc lộ rất nhiều vấn đề xung quanh thời hạn giao đất cho các chủ trang trại.
 -Vậy cần có giải pháp gì để xử lý bất cập này, nhất là khi thời hạn giao đất theo Luật Đất đai năm 1993 sắp kết thúc?

Tiến sĩ Lê Đức Thịnh- Trưởng Bộ môn Hệ thống nông nghiệp, Viện Chính sách và Chiến lược phát triển nông nghiệp, nông thôn đã trả lời phỏng vấn Dân ViệtHầu hết các trang trại trên địa bàn cả nước được giao đất với thời hạn 20 năm, tính từ thời điểm Luật Đất đai năm 1993 có hiệu lực. Như vậy, đến năm 2013, thời hạn giao đất sẽ kết thúc, nhưng dường như tại thời điểm này, chúng ta vẫn chưa có một sự chuẩn bị gì để “chuyển giao”?
-Thực ra, đây là vấn đề đã được chúng tôi nói đến từ rất lâu rồi, nhưng Bộ TNMT vẫn chưa đưa ra kết luận chính thức. Vừa rồi, theo kết quả thăm dò của Bộ TNMT ở nhiều địa phương đối với các hộ nông dân, chủ trang trại cho thấy, tỷ lệ hộ đồng ý không chia lại đất đai lớn hơn số hộ đồng ý chia lại đất đai.
Còn về thời điểm giao đất, căn cứ theo luật, trong trường hợp hết 20 năm, nếu hộ gia đình đó có nhu cầu được tiếp tục sử dụng, thì phải tiếp tục giao lại cho họ. Song đến nay, chúng ta vẫn chưa có một tuyên bố chính thức của ngành chức năng về vấn đề này, nên chủ trang trại ở địa phương không yên tâm đầu tư sản xuất.
Chính vì chưa có một tuyên bố chính thức nào, nên nhiều địa phương đang rục rịch đòi thu hồi lại đất của người dân, làm nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Theo ông, việc làm của các địa phương như vậy có thỏa đáng không?
-Do chưa có tuyên bố chính thức, nên các địa phương họ căn cứ theo thời hạn để thu hồi đất, tất nhiên cách làm của mỗi địa phương cũng có khác nhau.
Theo tôi, xét về lý, chúng ta phải giải quyết tình trạng này ở cấp vĩ mô, nghĩa là phải thực hiện theo luật để có sự thống nhất chung trên cả nước, chứ không thể mỗi địa phương áp dụng một kiểu. Về luật, khi tiến hành giao đất cho các hộ dân, cũng đã có quy định rõ, nếu các hộ dân có nhu cầu, thì địa phương lấy lại, rồi phải giao lại cho họ.
Trong trường hợp người dân không có nhu cầu, họ trả lại, thì địa phương mới được lấy lại đất. Không thể có chuyện, người dân vẫn có nhu cầu mà lại thu hồi đất của họ, để giao cho người khác. Trường hợp địa phương muốn cắt hợp đồng của các hộ dân đã được giao đất thì phải tính toán như một hợp đồng giao đất và phải bồi thường những tài sản trên đất của họ.
Rất nhiều địa phương đã viện dẫn vào vấn đề thời hạn và sự chưa rõ ràng trong cụm từ “nếu có nhu cầu” để yêu cầu các hộ dân phải giao đất lại, rồi sau đó chuyển sang giai đoạn gọi là thuê đất, như trường hợp ở Tiên Lãng chẳng hạn?
- Không thể dùng từ cho thuê đất đối với nông dân được. Khái niệm cho thuê đất chỉ áp dụng đối với doanh nghiệp, còn với nông dân phải dùng đúng từ là giao đất.
Tính theo thời hạn giao đất, chỉ còn chưa đầy 2 năm nữa (đến 2013) sẽ kết thúc. Trong trường hợp người dân tiếp tục có nhu cầu sử dụng, họ sẽ phải làm những thủ tục gì để được giao đất tiếp, thưa ông?
- Theo tôi, thời hạn đó đang đến gần, nên trước tiên UBND các tỉnh phải tính toán ngay đến chuyện này để có những hướng dẫn cụ thể cho người dân. Còn về phía người dân, đương nhiên họ phải làm đơn để trình bày nhu cầu của mình, tất nhiên việc này cũng phải phụ thuộc vào quyết định của mỗi địa phương.
Như ông đã nói, do chúng ta chưa có tuyên bố chính thức về vấn đề này, nên đang xuất hiện tâm lý không yên tâm ở người dân. Nếu chúng ta không kịp thời đưa ra những giải pháp phù hợp sẽ dẫn tới những hậu quả gì?
- Hậu quả trước tiên thuộc về phía các nhà đầu tư, do thời hạn ngắn, nên không ai muốn đầu tư lớn trong giai đoạn này, vì đầu tư vào, không biết có lấy lại được không. Mặt khác, quá trình tích tụ đất đai mà chúng ta đang khuyến khích cũng sẽ bị ngưng tụ lại do các hộ dân không muốn trao đổi, sang nhượng đất đai với nhau. Một hậu quả lớn nữa là việc quản lý sẽ rất phức tạp, do các tác nhân lợi dụng giai đoạn “tranh tối, tranh sáng” để chuyển đổi mục đích sử dụng ruộng đất.
Xin cảm ơn ông!
Nên giao đất 50 năm
Trao đổi với NTNN, ông Lê Quý Đăng- Phó Cục trưởng Cục Kinh tế hợp tác và phát triển nông thôn (Bộ NNPTNT) cho biết: “Hiện nay, ở nhiều nơi đã chuẩn bị hết thời hạn giao đất để làm trang trại, nên đã xảy ra việc thu hồi theo những cách khác nhau. Tuy nhiên, do chưa có sự sửa đổi Luật Đất đai năm 1993, nên trước mắt, nếu thời gian giao đất hết thời hạn, thì các địa phương cần căn cứ theo Nghị định 64 năm 1993 của Chính phủ để thực hiện, nghĩa là nếu hộ nào có nhu cầu sử dụng, thì tiếp tục giao cho họ theo đúng quy định của nghị định này”.
Còn theo ông Nguyễn Văn Nghiêm- Trưởng phòng Kinh tế hợp tác và trang trại (Cục Kinh tế hợp tác và phát triển nông thôn), do thời gian điều tra các trang trại theo tiêu chí mới vừa kết thúc, nên đến nay, các địa phương chưa tổng hợp được số liệu chính thức, vì thế Cục chưa nắm được cụ thể về số lượng, cũng như diện tích các trang trại trên địa bàn cả nước hiện nay.
Trao đổi với NTNN, ông Vũ Trọng Thủy - chủ trang trại ở phường Đình Bảng, thị xã Từ Sơn (Bắc Ninh) cho biết: “Với những người làm nông nghiệp, nhất là đầu tư để làm nông nghiệp công nghệ cao, nếu không giao đất đến 50 năm, mà chỉ giao 20 năm, thì không yên tâm để đầu tư sản xuất được. Gia đình tôi hiện có 6ha đất, ban đầu làm dưới quy mô trang trại, thì chỉ được giao 20 năm, sau đó tôi chuyển thành mô hình công ty mới được giao 50 năm. Theo tôi, với các trang trại, cần mở ra hướng mới về thời hạn giao đất”.
Ngọc Lê
Lê Hân (thực hiện)
-- Vụ 6 công an, bộ đội bị bắn trọng thương: Huyện Tiên Lãng giao đất tùy tiện? (TN). – Dân nổ súng là bất bình với nhà cầm quyền  —  (NV). – Uẩn khúc gì trong vụ nổ súng ở Tiên Lãng? – (RFA).  –Người dân Tiên Lãng nói về vụ Đoàn Văn Vươn (BBC). – Ông Đoàn Văn Vươn là người như thế nào? – (RFA). – Từ “anh hùng lấn biển” thành tội phạm(NLĐ).  – Vụ án Tiên Lãng: đừng dồn họ vào chân tường – (RFA). – Ai làm chủ đất đai của nông dân?  —  (BBC).  – Luật đất đai phải công nhận quyền sở hữu tư nhân  —  (RFI).  – Đoàn Quý Lâm: Đừng vô cảm với tiêu cực đất đai nữa (Quê Choa). – Truyện ĐẤT của Anh Đức tặng cho anh Vươn – (Nguyễn Thông).  – Khi nông dân phản kháng (Nguyễn Văn Học).
– Chủ tịch huyện Tiên Lãng là anh ruột chủ tịch xã Vinh Quang – (Cu làng cát). Lời khẩn nài của người thân ông Vươn  – (BBC). – SỰ THẬT LỐ BỊCH Ở TIÊN LÃNG: HÓA RA CHÚNG NÓ CẢ (Nguyễn Quang Vinh). -- Bi kịch đồng Nọc Nạn xưa và tình hình ruộng đất hiện nay (Kha Trà Phương).  – Trần Đình Thu: VỤ ÁN ĐỒNG NỌC NẠN TRONG THỜI HIỆN ĐẠI (Quê Choa).  – CHỈNH ĐỐN ĐẢNG, HÃY BẮT ĐẦU TỪ HUYỆN TIÊN LÃNG (Thắng xòe). – Hỏi Xoáy, Đáp Xoay của Giáo sư Trần Quắt Quay – (Người Buôn Gió). – LÀM NGƯỜI TỐT PHẢI THỦ ĐOẠN (?!) (Nguyễn Quang Vinh). – Đoàn Văn Vươn cần được xét xử “tội ngu” trước tội giết người(!)(J.B. Nguyễn Hữu Vinh).– Hoan hô báo Pháp Luật TP HCM: Bộ mặt Bá Kiến đang dần lộ rõ (?!) –  (Người Ba Đồn). 

-VỤ ĐOÀN VĂN VƯƠN TIÊN LÃNG: BỐN CÂU HỎI CHO CHỦ TỊCH HUYỆN (Nguyễn Quang Vinh). – Hải Phòng: Nghi can bắn công an từng được vinh danh?(VNN). – Nghi phạm bắn 6 chiến sĩ từng được gọi là Kỳ tài Tiên Lãng (GDVN)..- Vụ bắn vào lực lượng cưỡng chế ở Hải Phòng: Sẽ xem lại việc thu hồi đất (NLĐ). CHỈ SỐ NIỀM TIN  —  (Văn Công Hùng).

- Lời khẩn nài của người thân ông Vươn 
Vụ việc xảy ra vào sáng 5/1 khi chính quyền tiến hành cưỡng chế thu hồi đất đầm nuôi thủy sản.
Em dâu của ông Đoàn Văn Vươn nói những người còn tự do trong gia đình hy vọng Bộ Công an sẽ về huyện Tiên Lãng, Hải Phòng điều tra sau vụ thu hồi đất dẫn đến nổ súng.

Gia đình ông Vươn đã nổ súng làm bị thương một số công an khi chính quyền huy động công an, quân đội cưỡng chế, thu hồi đầm nuôi trồng thủy sản ở huyện Tiên Lãng.
Theo truyền thông nhà nước, đầm này là do ông Đoàn Văn Vươn và Vũ Văn Luân thuê của UBND xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng.
Bảy người trong gia đình, gồm cả ông Vươn và con trai đang học lớp 11, hiện đang bị tạm giam sau khi công an Hải Phòng khởi tố "vụ án giết người và chống người thi hành công vụ".
Bà Trần Thị Mịn, em dâu ông Đoàn Văn Vươn, nói chuyện với BBC ngày hôm nay.
"Họ dồn đến đường cùng, nên anh tôi bảo là phải giữ, chứ cũng không dám nổ súng đâu. Người ta bảo giặc đến nhà, đàn bà phải đánh.
Bây giờ nợ hơn chục tỷ thì gọi là lên bờ chỉ có chết thôi, không thể sống bằng cái gì được, nhà cửa không có. Nên phải giữ lấy đất, chứ không phải chống trả đâu.
Họ lấy trắng chứ không đền bù bất cứ gì, nên gia đình mới cố giữ để sinh nhai, giả nợ.
Trước kia anh Vươn làm đơn ở tòa thành phố, tòa yêu cầu giả lại mặt bằng cho anh rồi. Chủ tịch huyện đồng ý cho ký kết hợp đồng lại, nhưng hai năm nay lại bắt dừng đầu tư. Có nộp sản cũng không lấy, không hiểu ra làm sao.
Người nhà 'bị đánh'
Hôm ấy, có thằng cháu, con bà cô, đang đi giao bia cho các quán. Mẹ nó điện lên, con ơi, các cậu có chuyện, con xuống ngay. Cháu chạy thẳng tới, công an giữ lại, hỏi đi đâu.
Nó bảo cháu là cháu ông Vươn. Tôi không biết trong cốp xe nó có lựu đạn hay có đạn không. Nhưng nghe bảo chó hít xe, bảo có lựu đạn. Nhưng tôi hỏi gia đình, thì nói là nếu có lựu đạn, nó không hiên ngang đi thẳng như thế, phải đi chui lủi thế nào chứ. Nó chỉ có tút đạn thôi, vợ nó bảo nó xin tút đạn người ta bắn chim đem về làm nắp bia, để trong cốp xe.

Nguồn gốc vụ việc?


Theo tường thuật của báo Đất Việt, nguyên nhân sâu xa của vụ này là "nhiều hộ dân có đầm nuôi trồng thủy sản tại khu vực xã Vinh Quang, trong đó có Đoàn Văn Vươn, không đồng tình với quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng"

Báo này viết: "Trong các giấy chứng nhận quyền sử dụng đất nuôi trồng thủy sản chỉ có thời hạn giao đất 4 – 15 năm nhưng hợp đồng của nhiều hộ, thời điểm ký là năm 1997 đã ghi lùi thời hạn áp dụng từ 1993."

"Các quyết định thu hồi đất cũng không đề cập đến việc đền bù vật kiến trúc, công tôn tạo của người dân trong việc biến cả trăm ha đầm bãi sú vẹt hoang hóa thành các vuông đất nuôi trồng thủy sản."

Báo Đất Việt cho hay: "Từ năm 2007 – 2009, hai trong số 19 chủ đầm nuôi trồng thủy sản là hộ các ông Vũ Văn Luân, Đoàn Văn Vươn đã khởi kiện các quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng ra TAND huyện."

"Yêu cầu của họ bị tòa sơ thẩm bác bỏ. Hai hộ này kháng cáo lên TAND TP.Hải Phòng."

Một tờ báo khác, báo Pháp Luật TP. HCM, viết tiếp rằng năm 2010, TAND TP.Hải Phòng có biên bản nói quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng không tuân thủ theo quy định của luật.

Ông Phạm Xuân Hoa, Trưởng phòng TN&MT, đại diện theo ủy quyền của UBND huyện Tiên Lãng, nói nếu các hộ dân rút đơn thì huyện sẽ tiếp tục cho thuê đất theo quy định của pháp luật.

Theo Pháp Luật TP. HCM, các hộ dân đã rút đơn kháng cáo đối với bản án sơ thẩm của TAND huyện Tiên Lãng.

Nhưng tháng 11 năm ngoái, UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất đầm tại Vinh Quang.
Nhưng họ đánh đập nó tàn bạo dã man, mặt mũi đen hết. Họ bắt nó ra thành phố giam rồi.
Còn mấy cô đàn bà, không biết nói năng thế nào, chắc bức xúc, cũng bị dùi cui đánh cho đổ máu mồm. Bị bắt từ hôm xảy ra, chưa được về. Con còn bé, có đứa học nhà trẻ, có đứa lớp một. Nay tôi phải trông ba đứa.
Cháu con anh Vươn, học lớp 11, bị bắt. Báo nhà trường thì trường bảo là chỉ đợi dưới một tuần. Ngoài một tuần là trường không nhận nữa.
'Mong công an trung ương'
Cả đời bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng ấy. Bao nhiêu năm mới gây dựng được nên, càng đắp càng nợ nhiều. Bao nhiêu năm nay, chưa giả hết nợ.
Tất cả chỉ trông vào cái đồng ấy để sống, để trả nợ.
Ngày xưa anh em xây được cái nhà, nhưng tàn tạ rồi. Bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng, chưa phục vụ được gì cho gia đình cả.
Bây giờ nhà nước không đền bù, bác ấy bảo dù có chết cũng phải giữ lấy đồng. Nhưng giữ làm sao được với các quan. Là quan, muốn sao thì dân phải chịu.
Quá bức xúc, thôi thì một là chết, hai là sống, cứ ở đấy giữ đồng, chứ bác ấy chẳng nghĩ có mưu đồ gì chống lại quan đâu.
Bây giờ anh em nhà tôi vào trại gần hết rồi, người nào chưa bắt thì cũng lẩn đi, chỉ còn vài đàn bà chúng tôi.
Mong công an trung ương về đây giải quyết cho gia đình được hoàn lại tất cả, vừa đồng vừa tài sản. Chỉ mong muốn thế thôi."
Người dân từ nhiều nơi của huyện Tiên Lãng tỏ ra chia rẽ khi được đài BBC hỏi suy nghĩ sau vụ nổ súng vào công an khi tiến hành cưỡng chế thu hồi đất.
Vụ việc ngày 5/1 tại khu cống Rộc, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, đang gây tranh cãi trong dư luận.
Và riêng tại huyện Tiên Lãng, người dân cũng không đồng ý với nhau quanh nhận định về vụ việc.
Bốn công an và hai cán bộ huyện đội đã bị thương khi người nhà của ông Đoàn Văn Vươn nổ súng khi chính quyền đưa công an, quân đội vào thu hồi hơn 50ha đất đầm nuôi trồng thủy sản, cây ăn quả.
Một người dân nói với BBC rằng việc cưỡng chế là đúng.
"Anh thầu vùng thì anh phải nộp sản. Anh không nộp. Nhà nước cưỡng chế là đúng," người phụ nữ này nói.
Nhưng một người khác cáo buộc công an đánh đập người nhà của ông Vươn, trong đó có hai phụ nữ, sau vụ nổ súng.
"Đem súng đem đạn, bắt buộc người ta phải tự vệ."
"Đánh đàn bà sau lúc nổ súng, về chỗ đóng kín thì chắc còn đánh hơn nữa, nên dân bức xúc lắm," người này cáo buộc.
Có người lại "hậm hực" khi xem tivi, thấy "lực lượng công an nhiều như thế mà không bắt được thằng nào".
Người này chê cả chính quyền địa phương và ông Vươn.
Bà cho rằng ông Vươn đã "lấn chiếm nhiều năm nay, không bồi hoàn cũng không giả lại, thế là sai".
"Còn về phía chính quyền, bao nhiêu năm nay bất lực, chắc là có vấn đề gì," bà nói.




-Người Nông Dân Nổi Dậy - Người Buôn Gió-Ngày bé xem bộ phim có tên Người Nông Dân Nổi Dậy, nhân vật là một chàng nông dân tên là Giắc Cu. Đêm bỗng dưng chả ngủ được, chuyện xưa, chuyện nay cứ lẫn lộn trong đầu. Ngày trước tivi hay chiếu nhiều bộ phim, vở kịch tả lại những cuộc nông dân khởi nghĩa nhiều lắm. Giờ chỉ thấy toàn phim Trung Quốc có vua chúa đẹp trai, hào hoa, anh minh, tốt bụng...mà thôi.



Xưa thời nhà Nguyễn, quan Nguyễn Công Trứ đi khai khẩn đất đồng chua nước mặn. Công việc ấy được kể lại thành câu chuyện hay như huyền thoại. Đó là mỗi vị đậu trạng nguyên được vua mời vào vườn thượng uyển cho chọn một bông hoa sau đó vua cho đúc một bông hoa bằng vàng thật tặng cho tân trạng nguyên. Công Trứ đỗ trạng nguyên vào vườn thượng uyển ngắm nghía bao lâu rồi mới chọn bông hoa chuối. Vua căm lắm nhưng lệ đã thế rồi, nghiến răng mà sai người đúc bông hoa chuối bằng vàng ban cho Trứ.

Trứ xin vua cho làm quan mạn Thái Bình, nơi đồng chua nước mặn, thuở ấy còn hoang hóa, chỉ có dân đi biển cầm cự nơi đất ấy. Thoắt đã mấy năm. Vua Nguyễn vẫn nhớ cái vụ hoa của tên tham quan Công Trứ hồi nọ, bèn sai khâm sai đại thần mang thanh gươm tiền trảm hậu tấu với ý rằng là cứ thấy lỗi thì chặt phăng đầu mang về đây.

May cho Trứ và cũng may cả cho triều đình. Tuy sai người đi với định kiến không lành, nhưng vị khâm sai mà vua sai đi là người trung tín, nhân nghĩa, có kiến thức. Khâm sai đi quan sát đồng ruộng, nhìn đê điều ngăn mặn, mương tưới tiêu, lúa con gái xanh rì bát ngát, ruộng đồng thẳng cánh cò bay. Đêm đó khâm sai ngồi uống rượu với Trứ bên thư phòng giản dị, nghe Trứ tâm sự chuyện chặt từng bông hoa chuối vàng để mộ dân khai điền, lập ruộng, đắp đê ngăn mặn, dẫn nước mương tưới ruộng đồng, thau chua, rửa mặn, đóng kè ...hàng núi công việc để có được nơi đủ điều kiện để dân chúng an cư. lập nghiệp tạo nên một vựa lúa trù phú ở nơi hoang hóa ngày xưa. Khâm sai đại thần chạnh lòng thấy thanh gươm vưa đưa theo bọc trong vải nặng trĩu. Sau đó khâm sai đại thần về tâu vua rõ sự việc. Vua Nguyễn vì thế mà hiểu lòng Trứ hơn.

Trở lại với kịch bản của Giắc Cu nông dân thời lơ tơ mơ nào đó. Chàng nông dân đi khai khẩn vùng nước lợ hoang vu từ hồi còn trai trẻ. Cả cuộc đời chàng gắn bó với vùng khai khẩn, lấy vợ, sinh con. Mồ hôi nước mắt đổ ròng rã năm này qua năm khác ròng rã 30 năm gần hết cuộc đời, nhìn lại cái trang trại cũng tàm tạm. Mọi vốn liếng và trăm nghìn lo toan tính toán lấy ngắn , nuôi dài vượt quá bão tố, thiên tai nay cũng đơm hoa, kết trái. Chàng nông dân tóc đã hoa tiêu cũng cảm ơn trời đất, triều đình đã cho chàng được bỏ công sức và nhận lấy thành quả của mình làm ra.

 Các đời quan lại ai cũng cảm thông cho chàng nghị lực. Chàng là một công dân tốt, lo toan chí thú làm ăn bằng mồ hôi, sức lực và kiến thức của mình. Người dân nào cũng như thế thì quan chả mừng.

Thế nhưng quan thì vài năm đổi một lần. Quan trẻ sau này lên nhậm chức, chỉ nhìn thấy thằng nông dân nào đó tóc pha sương bỗng nhiên sở hữu cả khu trang trại đẹp như tranh, nào ao cá, cây ăn quả. Quan nghĩ cả đất trời này thuộc về triều đình, mà quan lại là đại diện cho triêu đình, không thể để một thằng nông dân sung túc  hưởng lợi trên mảnh đất phì nhiêu, màu mỡ của triều đình được. Quan tư chất thông minh, được đào tạo bài bản ngón nghề cải tạo và đấu tranh giai cấp, lại được trang bị bằng một mớ nghị định, luật..lằng nhằng chồng chéo mà quan muốn dùng cái nào vào việc nào cũng có, thế là quan bảo Giắc Cu nông dân là nộp lại đất ấy để quan dùng vào việc khác theo quyết định, thông tư, nghị định số Lã Mã lệnh đại khái nói rằng

- Đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do triều đình thống nhất quản lý, nay để tiện việc quản lý căn cứ theo nghị định ngày lơ mơ, tháng lờ mờ, năm ấm ớ thu hồi khoảnh nọ để giao cho người khác.

Nông dân cự lại, kêu rằng đất tôi khai hoang, cả đời người vợ chồng con cái bỏ công sức vào đây. Cuộc sống máu thịt gắn liền, sao lại bảo thu hồi là thế nào.

Quan đập bàn quát.

- Tao thu là thu cho triều đình, đất đai nào của mày, không có triều đình đánh ngoại xâm thì mày có đất được không. Liệu mày có sống được không mà đòi đất với đai. Đồ vô ơn

Nông dân cãi.

- Nói thế nghe không được, triều nào thì triều cũng phải để đất cho dân làm ăn.Cũng phải để cho dân có đường sống. Những người làm ăn lương thiện, đổ mồ hồi, sôi nước mắt, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để nuôi thân tự thân mình nuôi mình. Triều đại nào mà dân chả phải tự nuôi dân.

Quan nạt nộ.

- Mày định đi ngược đường lối , chinh sách đã đề ra à. Không nói nhiều , mai tao cho quân xuống tịch thu.

Nông dân về nhà, nhìn lúa đang nên, cây ăn quả giờ bắt đầu bén đất trổ hoa, cá giờ cũng quen nước nhởn nhơ thả tăm trong ao....mấy chục năm trước chàng đến đây chỉ có nước mặn xâm xấp rặt loài cây sú vẹt cho cò đậu. Tưởng không bao giờ sống được trên đất này, thế mà qua mấy chục năm cần cù, mẫn cán chàng cũng thắng được thiên nhiên để tạo nên cơ ngơi này. Chàng thức trắng đêm nhìn cái tờ lệnh của quan có triện đỏ. Than ôi , chỉ cái giấy này thôi, quan viết một nhoáng là xong mà đổi được cả cuộc đời, cả cơ nghiệp mồ hồi, máu, nước mắt của chàng. Nông dân thấy chua xót về phận của mình không được sống trong thời phong kiến hà khắc ở nước nào đó xa xôi như Trứ, may ra Vua có cố chấp thì cũng biết nhận ra sự thật, còn có tôi hiền như quan khâm sai trình lại cho vua rõ

Chàng tính mai chấp hành lệnh quan, vợ chồng con cái dắt nhau ra đường kiếm sống, làm lại từ đầu khi mà mái tóc đã pha sương. Bệnh tật do những năm tháng dãi dầu mưa nắng trên đồng cộng với tuổi già, chàng dắt díu gia đình phiêu bạt, rồi hôm nao qua đây nhìn thấy một khu sinh thái, biệt thự ven biển của đại gia nào đó.....

Chàng cứ nghĩ lan man chả mấy chốc gà đã gáy báo sáng..
Vụ 6 chiến sĩ bị bắn: Chôn mìn đợi đoàn cưỡng chế Quý cho đào một số hố, sau đó chôn mìn tự tạo, để bình gas lên trên, để khi mìn nổ sẽ kích bình gas nổ, gây sức công phá lớn hơn.
Sau hai ngày lẩn trốn, Đoàn Văn Quý, 46 tuổi (em ruột chủ đầm Đoàn Văn Vươn) ở xã Bắc Hưng, H.Tiên Lãng, Hải Phòng ra cơ quan công an đầu thú và khai nhận một số tình tiết vụ chống người thi hành công vụ bằng mìn và súng khiến dư luận bàng hoàng.
Vụ chống cưỡng chế ở Tiên Lãng: Báo chí tiết lộ: Chính quyền lật lọng dẫn tới nông dân nổ súng (NV 7-1-12)  Những bài báo liên hệ: Sẽ yêu cầu giải trình vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng (ĐV 7-1-12) Người chống cưỡng chế ở Tiên Lãng khai nguyên nhân nổ súng (ĐV 8-1-12) -- Vụ sáu cán bộ bị bắn khi tham gia cưỡng chế: Khởi tố vụ án giết người (PLTP 7-1-12) -- Khởi tố vụ nổ mìn, xả súng làm 6 chiến sĩ trọng thương (DT 7-1-12) -- "Được biết, Đoàn Văn Vươn sinh ra trong một gia đình có 7 anh chị em. Dù gia cảnh khá nghèo khó nhưng bố Vươn, ông Đoàn Văn Thiển, là một Đảng viên gương mẫu tại địa phương với 20 năm làm Bí thư chi bộ thôn. Học hết trung học phổ thông, Vươn đã học tiếp hệ tại chức Đại học Nông nghiệp, trở thành kỹ sư nông nghiệp, về quê cùng em trai Đoàn Văn Quý đầu tư vào đầm nuôi thủy sản. Năm 1993, Vươn cùng vợ con ra bãi bồi ven biển đầu tư cải tạo khu vực nuôi tôm. Tại địa phương, Vươn là người hiền lành, chăm chỉ làm ăn và chưa từng có tiền án, tiền sự." Giám đốc Công an Hải Phòng không hài lòng về vụ cưỡng chế (VnEx 8-1-12) Giám đốc CA Hải Phòng: "Bất ngờ với vụ nổ súng ở Tiên Lãng" (VnMedia 8-1-12)
Đoàn Văn Vươn là ai?: Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển (Pháp Luật và Đời Sống 22-7-2010) -- Bài báo được nhiều trang mạng đăng lại hôm qua nhưng hôm nay thì không xem được nữa. Phản ứng vụ cưỡng chế đất Hải Phòng - (BBC) Giám đốc công an và Chánh án Tòa án nhân dân Hải Phòng lên tiếng xung quanh vụ sáu công an và quân nhân bị bắn trong vụ thu hồi đất.

-Vụ bắn vào lực lượng cưỡng chế ở Hải Phòng: Sẽ xem lại việc thu hồi đất NLĐO - 
Một cán bộ Thành ủy Hải Phòng cho biết như trên. Ông cũng nói: Nếu phát hiện sai phạm trong quá trình thu hồi đất, TP sẽ xử lý. Hành vi dùng súng bắn vào lực lượng cưỡng chế, những người thi hành công vụ là không thể chấp nhận. Các cơ quan pháp luật đang khẩn trương truy xét, làm rõ vai trò của từng nghi can trong vụ vi phạm pháp luật hết sức nghiệm trọng này để xử lý nghiêm.
Tuy nhiên, qua vụ việc này có một số điều cần làm rõ trong hành xử của chính quyền đối với các hộ dân được giao đất.


Người ngăn bão cho làng
Mấy ngày nay, ông Phạm Văn Danh, 82 tuổi, nguyên Bí thư Đảng ủy xã Vinh Quang, cứ bần thần khi nghe tin cả gia đình anh Đoàn Văn Vươn lâm vào vòng lao lý khi nổ súng vào lực lượng cưỡng chế thu hồi đất đầm.


“Cậu ấy đã có công với bà con xóm làng chúng tôi, nếu không có cậu ấy làm bờ kè tạo tấm lá chắn thì không biết bao giờ người dân Vinh Quang mới hết cảnh vỡ đê, chạy bão” - ông Danh bồi hồi.
Trong ký ức của ông, những trận bão biển đánh sạt đê bao luôn là nỗi ám ảnh. Mỗi lần có bão, cả làng, cả xã lại phải chạy bão. “Thế mà thằng Vươn nó ngăn được bão vào làng” - ông Danh nói. “Hơn 20 năm trước, thằng Vươn nó đề nghị tôi nhận bãi biển phía ngoài đê làm đầm. Hồi ấy cả vùng này là biển nước mênh mông. Tôi khuyên nó: “Cháu không làm được đâu, Nhà nước còn không làm được thì mày làm sao được”. Nhưng nó không nghe, cứ quyết tâm làm”.


Chàng kỹ sư nông nghiệp Đoàn Văn Vươn trình bày với cha về ý tưởng “lấn biển” của mình. Ai ngờ, thấy con quyết tâm “đánh bạc với giời”, ông Đoàn Văn Thiểu lại gật cái rụp. Ông bán đàn vịt hàng ngàn con cùng 20 tấn thóc đưa hết cho con đi vỡ đất. Anh Vươn huy động tất cả bảy anh chị em cùng bà con, làng xóm cùng anh tiến ra vùng biển hoang.
Ngày ngày họ trầm mình dưới nước từ mờ sáng tới tận tối khuya. Bao nhiêu tiền của, công sức đã đổ xuống biển với mong muốn tạo nên con đập vững chãi nhưng không biết bao lần thất bại. Biết bao tàu đất đá đổ xuống hôm trước, sáng ra đã bị sóng cuốn tan tành.
Có người thấy anh “khùng” như vậy đã thách: “Nếu mày làm được, tao biếu không mày cái xe máy đẹp”. Không nản, anh Vươn bán cả nhà cửa, huy động anh chị em có gì đáng giá bán sạch.
Chủ đầm Đoàn Văn Vươn sau bao năm bám biển nay bị cưỡng chế thu hồi đất. Ảnh: MT
Xui rủi đầu tiên xảy đến. Một hôm, trong khi cả nhà đang mải mê lo chuyện ngoài bãi, con gái lớn của anh mới tám tuổi ở nhà loay hoay thế nào lại bị chết đuối dưới cống. Nén nỗi đau, anh Vươn vẫn quyết tâm vỡ đất. Anh tìm các loài cây sú, vẹt trồng ở phía ngoài, khi cây vững mới tiếp tục đắp kè.
Sau năm năm với biết bao lần bị bão biển cuốn phăng, cuối cùng bờ kè dài hai cây số của anh đã hình thành tạo nên bãi bồi màu mỡ. Phía ngoài anh trồng một vạt rừng ngập mặn rộng 60 ha.
Bị thu trắng
Vùng cửa biển mênh mông sau hàng chục năm cải tạo đã trở thành khu đầm thủy sản trù phú. Từ đó, người dân Vinh Quang đã thoát khỏi cảnh vỡ đê chạy bão. Biết bao bà con xóm chùa gần đó được anh tạo công ăn việc làm, nhà ai túng bấn lại được anh giúp đỡ. Khi đó, gia đình anh Vươn tiếng là khá giả nhưng vẫn đang gánh khoản nợ vài tỉ đồng...


Thế mà bỗng dưng anh Vươn nhận được quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng. Không bồi thường, không giao lại. Không chỉ anh Vươn mà nhiều hộ khác, trong đó có ông Vũ Văn Luân (ngụ xã Hùng Thắng) cũng cùng chung cảnh ngộ.
Cho rằng đầm nuôi thủy sản phải được giao 20 năm, khi hết thời hạn sẽ được giao tiếp, anh Vươn và ông Luân đã khởi kiện quyết định thu hồi đất ra tòa.
Bị TAND huyện Tiên Lãng bác yêu cầu, họ kháng cáo lên TAND TP Hải Phòng. Tòa TP tổ chức cho hai bên thỏa thuận, nghe đại diện của UBND huyện hứa hẹn nếu rút đơn sẽ cho thuê tiếp, anh Vươn và ông Luân đã rút đơn. Sau đó, họ nhiều lần làm đơn xin thuê tiếp nhưng không có hồi âm.
Tháng 11-2011, UBND huyện ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất. Rồi đến cái ngày “định mệnh” 5-1-2012, UBND huyện tổ chức lực lượng thực hiện quyết định cưỡng chế...
Ông Luân bức xúc: “Trong biên bản thỏa thuận tại Tòa án TP Hải Phòng, đại diện UBND huyện nói sẽ tiếp tục cho thuê nên chúng tôi rút đơn. Chúng tôi tin văn bản thỏa thuận có chữ ký của các bên và chữ ký của thẩm phán là có giá trị pháp lý. Ai ngờ huyện quay ngoắt 180 độ. Tòa nói biên bản thỏa thuận không có giá trị thì hóa ra chúng tôi bị lừa à?”.
Theo ông Luân, trong nhiều năm qua, các chủ đầm đã nhiều lần đi nộp thuế nhưng không được thu. Họ làm đơn đề nghị được nộp thuế nhưng Chi cục Thuế huyện trả lời không thể thu được nên lâu nay họ đành chịu tiếng không làm nghĩa vụ với Nhà nước.
Khi PV liên lạc với ông Phạm Xuân Hoa, Trưởng phòng TN&MT huyện Tiên Lãng, người đại diện UBND huyện hứa sẽ giao đất nếu ông Luân và anh Vươn rút đơn kháng cáo, ông Hoa đã từ chối trả lời.
Liên lạc với ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, ông Hiền cáo “đang có việc bận, gọi lại sau” nhưng sau đó liên lạc nhiều lần ông không trả lời.
Theo các chủ đầm thủy sản, trước đây huyện ra quyết định giao đất với thời hạn không cố định, 4-14 năm. Các chủ đầm đã nhiều lần đề nghị UBND huyện giao đất theo đúng thời hạn 20 năm mà Luật Đất đai quy định nhưng không được xem xét.
Huyện căn cứ vào thời hạn trong quyết định giao đất, cứ đến hạn là thu trắng, không bồi thường cũng không cho thuê lại. Ngay sau khi thực hiện cưỡng chế, toàn bộ nhà cửa trên đầm của anh Vươn đã bị san phẳng.


Giải thích không thuyết phục


Theo ông Lương Văn Trong, Phó Chủ tịch Liên chi hội Nuôi trồng thủy sản nước lợ huyện Tiên Lãng, ngày 8-1, liên chi hội này đã ra văn bản gửi cơ quan chức năng khẳng định việc thu hồi đất đối với hai hội viên là anh Vươn, ông Luân là trái pháp luật.
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, một cán bộ Thành ủy Hải Phòng cho biết ngay sau ngày xảy ra vụ việc, lãnh đạo TP đã họp để giải quyết vụ việc.
Theo đó, TP đã thống nhất sẽ kiểm tra, xem xét lại toàn bộ quy trình giao đất, thu hồi đất đầm của UBND huyện Tiên Lãng một cách khách quan. “Nếu phát hiện sai phạm chỗ nào, TP sẽ xử lý” - vị cán bộ này nói.
Văn bản này nhấn mạnh: “Đại diện cho chính quyền huyện Tiên Lãng đã ký thỏa thuận với người dân để giải quyết vụ án hành chính có sự chứng kiến của TAND TP nay lại lật lọng với thỏa thuận đó”. Tuy nhiên, ông Lê Văn Liêm, Chủ tịch UBND xã Vinh Quang (ông Liêm là em ruột Chủ tịch UBND huyện Lê Văn Hiền), lại cho rằng việc cưỡng chế thu hồi hơn 38 ha đầm của anh Vươn là đúng pháp luật vì đã có bản án của tòa rồi.
Tuy nhiên, khi được hỏi thời hạn giao đất nuôi trồng thủy sản không đủ 20 năm có đúng luật không thì ông Liêm không lý giải được. Theo ông Liêm, hiện xã đã tiếp nhận khu đất chờ đấu thầu giao cho chủ đầm khác sử dụng.
Trong cuộc họp báo chiều 5-1-2011, ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, cũng nói thu hồi đất để tổ chức đấu thầu cho những ai có điều kiện tốt hơn thuê. 
Trong khi đó, dư luận ở địa phương từ lâu đã râm ran chuyện chính quyền “quyết tâm” thu hồi đầm của anh Vươn, ông Luân để giao cho các ông K. (ngụ xã Tiên Hưng), H. (ngụ xã Vinh Quang), P. (ngụ xã Nam Hưng). Dư luận đó thực hư ra sao? Những ông này quan hệ thế nào với các cán bộ huyện, xã cũng là điều cần làm rõ.
Phải để huyện sửa, hủy quyết định

Tòa phải giải thích hậu quả của việc rút đơn.

Pháp luật về tố tụng hành chính không cho phép tòa án công nhận sự thỏa thuận của các đương sự giống như trong tố tụng dân sự.
Do vậy nếu đại diện UBND huyện đồng ý “nếu các hộ rút đơn thì được tiếp tục thuê đất” thì tòa án cần tạo điều kiện về mặt thời gian để UBND huyện hủy bỏ hoặc thay đổi quyết định thu hồi đất bị khởi kiện, đồng thời UBND huyện trao quyết định hủy bỏ hoặc thay đổi đó cho người khởi kiện.
Sau đó, tòa án mới hướng dẫn cho người khởi kiện rút đơn khởi kiện hoặc rút đơn kháng cáo.
Trên cơ sở đó thì việc ban hành các quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm hoặc đình chỉ giải quyết vụ án của tòa án cấp phúc thẩm mới chặt chẽ, đúng pháp luật, bảo vệ được quyền và lợi ích hợp pháp của người khởi kiện.
Mặt khác, đối với quyết định thu hồi đất, Luật Đất đai quy định rõ: “Trường hợp người bị thu hồi đất không chấp hành quyết định thu hồi đất thì UBND có thẩm quyền thu hồi đất ra quyết định cưỡng chế. Người bị cưỡng chế thu hồi đất phải chấp hành quyết định cưỡng chế và có quyền khiếu nại”.
Vì thế, nếu do nhận thức về pháp luật còn hạn chế nên người khởi kiện đồng ý rút đơn kháng cáo, đơn khởi kiện khi trong tay họ chỉ có một biên bản ghi nhận ý kiến của UBND huyện, còn quyết định thu hồi đất của họ vẫn đang tồn tại trên thực tế thì hơn ai hết, chính thẩm phán giải quyết vụ án đó phải phân tích cho họ nắm được hậu quả pháp lý của việc rút đơn để họ cân nhắc, quyết định. Chỉ khi làm được điều đó thì việc giải quyết mới triệt để, đúng pháp luật và công minh.
Ông PHẠM CÔNG HÙNG, Thẩm phán TAND Tối cao
Quyết định thu hồi khiến dân không phục

Tôi thấy huyện ra quyết định thu hồi đất không thỏa đáng. Cả cuộc đời cậu ấy cùng mấy anh chị em bỏ ra bám biển sao không giao tiếp cho cậu ấy để người ta làm ăn trả nợ trả nần.
Tòa đã hòa giải rồi, hứa hẹn cho thuê tiếp rồi mà lại ra quyết định cưỡng chế thu hồi là không cần thiết.
Cần giải quyết bằng đối thoại chứ sao lại đối đầu như thế. Bây giờ cho máy móc phá tan nhà hai tầng của anh em cậu ấy khiến cho dân thắc mắc, xì xào khắp nơi.
(Ông Phạm Văn Danh, 82 tuổi, nguyên Bí thư Đảng ủy xã Vinh Quang)
Theo HUY HOÀNG (Pháp Luật TPHCM)
– Canhco: Cường hào, ác bá “đỏ” (RFA’s blog). Sau khi ba từ “chỉnh đốn Đảng” nóng lên trên báo lề trái thì vài ngày qua cả nước lại sục sôi lần nữa qua hai vụ có liên quan đến súng ống và chất nổ. Một tại Tiên Lãng, Hải Phòng, một tại trung tâm thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên.

Hai vụ bạo động xảy ra chỉ cách nhau hai ngày đã được loan tải từ báo chí lề phải. Chi tiết của vụ thứ nhất được công khai trên truyền thông đại chúng cho biết lúc 7 giờ 30 phút ngày 5-1, hơn 100 cán bộ công an, quân đội và đại diện các ban ngành chức năng tiến hành cưỡng chế hơn 50 ha đầm nuôi trồng thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi của Đoàn Văn Vươn tại khu cống Rộc, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng. Khi các cơ quan tiến hành cưỡng chế đã bị gia đình ông này quyết liệt chống trả lại bằng vũ khí trong đó có chất nổ và súng hoa cải gây thương tích nặng cho một số công an trong đó có một thượng tá chỉ huy vụ cưỡng chế này.
Báo chí đã rất dè dặt đưa các cáo buộc như lệ thường vì tính chất nghiêm trọng của sự việc. Trong nhiều chục năm qua, tranh chấp đất đai giữa nhà nước và người dân thường diễn ra với số đông và luôn luôn người dân vẫn là phía chịu thiệt. Vụ án Tiên Lãng có lẽ là lần đầu tiên một gia đình chấp nhận cái chết để chống lại sự dã man của guồng máy cầm quyền.
Sau khi vụ việc xảy ra mạng lề trái post lại một bài báo trên tờ Đời Sống Pháp Luật đăng vào ngày 22 tháng 7 năm 2010 bài phóng sự của Quang Trung với tựa “Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển”.
Câu chuyện nói trực tiếp đến kỹ sư Đoàn Văn Vươn, nhân vật bắn lại những người tới cưỡng chế đất. Nếu không đọc bài báo này thì người ta dễ ngã theo những thông tin mà báo chí đưa ra đầy những chi tiết chống đối chính quyền không thể tha thứ. Cả gia đình người bị cưỡng chế cố thủ trong một căn nhà tuềnh toàng đã được gài chất nổ chung quanh, bắn lại người thi hành công vụ và cuối cùng thì tất cả bỏ trốn để lại nhiều người bị thương nặng nhẹ.
Bài phóng sự “Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển” cho biết Đoàn Văn Vươn, sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng ở xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, thành phố Hải Phòng. Sau khi phục viên từ môi trường bộ đội trở về, Vươn phấn đấu để tốt nghiệp kỹ sư Nông Lâm nhưng lại không làm việc cho cơ quan nhà nước mà đã quyết tâm cùng với gia đình lấp đất, lấn biển để tạo một hành lang an toàn cho việc nuôi trồng thủy sản.
Như một nhà khai phá vùng đất mới, Đoàn Văn Vươn đã kiên trì bỏ ra hàng chục năm để chống lại cái dữ dằn của biển bằng cách cùng với gia tộc ngày ngày chở đất lấp đầy một khoảng đất tương đương 70 héc ta để trồng rừng vẹt chống lại sự xâm thực của biển nhằm bảo vệ cho hàng chục héc ta đầm nuôi thủy sản do nhà nước cho thuê. Hàng chục ngàn mét khối đất đá và xi măng đã được đổ xuống và công trình của kỹ sư Vươn trở thành nơi để các nhà nghiên cứu khoa học của Nhật tới tham quan và chia sẻ.
Chưa kịp lấy lại vốn thì chuyện thu hồi giải tỏa đất xảy ra. Kỹ sư Vươn được UBND Xã thông báo là 38 héc ta của ông đang nuôi thủy sản do thuê từ khu đất của Huyện sẽ phải giao lại cho nhà nước, ông Vươn không đồng ý ký biên bản và bỏ về sau đó vụ tấn công xảy ra.
Theo ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng cho biết khu đầm này nằm trong vùng quy hoạch sân bay quốc tế Tiên Lãng đã được cấp thẩm quyền phê duyệt, tạm thời huyện cho thuê để “phát triển kinh tế-xã hội của địa phương”. Trả lời câu hỏi của các phóng viên việc thu hồi đất đầm để giao cho những ai, ông Hiền nói: Việc này không thể công khai.
Sự giả trá của một chủ tịch Huyện làm cho người nghe chối tai. Đất do người dân nai lưng ra cải tạo lại bị đám cường hào mới dùng mọi cách để trấn lột thì bảo sao người dân không nổ súng chống lại? Đây là biểu hiện của bước đường cùng khi công sức của họ bị nhà nước địa phương xem thường muốn lấy khi nào thì lấy. Tay chủ tịch Huyện lấy lại khu đất cho kỹ sư Vươn thuê nhưng bỏ qua 70 héc ta mà gia đình ông Vươn bỏ công ra tạo dựng nhằm bảo vệ cho khu đầm nuôi thủy sản như là một việc làm không dính gì tới khu đất này. Tay chủ tịch Huyện đã dựa vào lỗ hổng của các chính sách đất đai không rõ ràng để tạo ra nguồn lợi cho bản thân y và nhóm lợi ích của y. Trong quyết định thu hồi đất do y ký không thể không có sự giật giây của những tay tư sản đỏ núp phía sau cái vỏ doanh nghiệp nhà nước để cướp đất người dân qua chiêu bài quy hoạch.
Kỹ sư Vươn chỉ là nạn nhân của một guồng máy tàn nhẫn và dối trá. Guồng máy này được mỹ từ hóa thành “hệ thống” để có vẻ văn hóa hơn và che bớt ý nghĩa tự thân của hai từ “guồng máy”. Bởi khi nói đến “guồng máy” người ta dễ dàng liên tưởng đến tính chất bất nhân do sắt thép tạo thành. Máy móc cần sự bôi trơn, cán bộ trong guồng máy ấy dĩ nhiên càng cần sự bôi trơn hơn cả máy.
Kỹ sư Vươn và cả gia tộc của ông phạm một sai lầm lớn, không phải là bạo động, vì tự thân câu chuyện nói lên “nơi nào có bất công, nơi ấy có tranh đấu”. Sai lầm ở chỗ ông quá tin vào sự công chính của guồng máy, với bản chất sắt thép,  nơi ông đang sống.
Người cộng sản thành công nhờ vào các vụ cướp đất đai từ Nam chí Bắc của các cường hào thời Pháp thuộc mà nổi tiếng nhất là vụ án Nọc Nạn, một vụ án lớn do tranh chấp đất đai xảy ra năm 1928 tại quận Giá Rai, Bạc Liêu; giữa một bên là gia đình ông Biện Toại, cả gia tộc ông này bỏ công ra khai hoang hơn 70 héc ta đất nhưng sau đó bị một gã hoa kiều tên Mã Ngân cấu kết với các quan chức chính quyền thực dân Pháp cướp một phần trong khu đất này khiến xảy ra vụ bạo động chết người vào ngày 16 tháng 2 năm 1928.
Trong buổi sáng hôm đó có bốn người trong gia đình Biện Toại bị giết, ba người bị thương nặng. Phía nhà cầm quyền có viên cò Pháp tên Tournier thiệt mạng.
Vụ án đã được xét xử công khai tại Tòa Đại hình Cần Thơ với mức án: Biện Toại, Nguyễn Thị Liễu là em út của Toại và Tia, con trai của Toại được tha bổng. Nguyễn Thị Trọng, người dám rút dao đâm Tournier bị sáu tháng tù.
Vụ án Nọc Nạn trở thành sách gối đầu giường cho người cán bộ cộng sản lấy đó để làm cơ sở tuyên truyền cho sự tha hóa, ác ôn của cường hào địa phương đã cấu kết với nhau để cướp đất của người nông dân nghèo khó. Không ít người dân trong vùng nông thôn đã tựa vào cái chân lý ấy để nuôi dưỡng cách mạng rồi cuối cùng nhận thấy mình lầm như kỹ sư Vươn.
Nếu vụ thứ nhất được xem là hiện thân cho loại “cường hào đỏ” thì vụ nổ thứ hai có thể ví với sự trả thù đối “ác bá thời nay”. Vụ đặt chất nổ rõ ràng là một cuộc khủng bố bởi xảy ra tại nhà một viên đại tá giám đốc công an tỉnh Thái Nguyên. Theo báo chí tiếng nổ mạnh đến nỗi toàn bộ khu vực tầng một của ngôi nhà bị phá tan, hệ thống cửa sắt bên ngoài cũng bị thổi bay. Các nhà hàng xóm của viên đại tá công an này cũng bị sức ép của vụ nổ làm cửa kính vỡ vụn. Sức tàn phá của tiếng nổ làm thiệt hại lớn cho các gia đình chung quanh.
Người dân khi nghe tin hay đọc báo đã có hai thái độ: thứ nhất là lo âu cho sự an toàn của chính gia đình họ trước vụ tấn công táo tợn này, bất kể từ đâu tới. Thái độ thứ hai là hể hả, xem như kết quả phải có cho cái ngành đáng ra được thành lập là để bảo vệ an toàn cho họ.
Không khó để giải thích hiện tượng này khi một số không nhỏ công an từ lâu đã dần dà biến tướng thành những ác bá đời nay. Họ sẵn sàng tiếp tay trong các vụ cưỡng bức người dân, kể cả những vụ tự thân giết dân như giết ngóe mà không bao giờ phải chịu trừng phạt bởi pháp luật.
Những tưởng khi xã hội xuất hiện những vụ chống chính quyền công khai và liều chết như vậy thì đó là lúc Đảng không nên tự kê toa thuốc an thần cho mình nữa. Việc còn lại phải làm gì thì Đảng đã tự biết.
– Nguyễn Ngọc Già – Đoàn Văn Vươn hay anh Pha trong “Bước đường cùng”?! – (Dân Luận). –ĐOÀN VĂN VƯƠN – TÊN CHÍ PHÈO THẾ KỶ 21 – (Thắng Xòe). – ĐỪNG DỒN HỌ VÀO CHÂN TƯỜNG – (Thanh Chung). – -VÌ SAO CHÚNG BẮN ANH? (Phọt Phẹt). – Báo chí tiết lộ: Chính quyền lật lọng dẫn tới nông dân nổ súng – (NV). – MÌNH ĐÃ CHẾT THẲNG CẲNG NẾU BÁO LAO ĐỘNG HÈN (Nguyễn Quang Vinh).- Không thể quy kết vô tội vạ như vậy được – (Cu Làng Cát).  – – Sự tàn nhẫn của tòa báo Vnexpress – (Cu Làng Cát).


 Giám đốc CA Hải Phòng: “Bất ngờ với vụ nổ súng ở Tiên Lãng” (VnMedia). Giám đốc Công an Hải Phòng không hài lòng về vụ cưỡng chế (VNE).  – ‘Khi mìn phát nổ lẽ ra phải rút quân về xin chỉ đạo’ (VNE).  – Vụ “dân nổ súng, 7 công an, bộ đội bị thương”, nhìn từ phía khác (Quê choa).  – – Vụ án Nọc Nạn, nhớ lại chính sách phân chia và quản lý ruộng đất bất công  —   (Cafechemgio).


“Tù nhân” Ba Sương & “tội phạm” Văn Vươn (Hiệu Minh).
Bỗng dưng thành...tội phạm. Ảnh: internet-"Tù nhân" Ba Sương & "tội phạm" Văn Vươn-Blog Hiệu Minh
Đất là thiêng liêng, là mồ hôi, là nước mắt và trộn cả máu. Thời hội nhập, đất càng giá trị. Nếu không hiểu triết lý đơn giản này và chính quyền không biết đối xử với đất thì tiếng khóc còn đau đớn và máu còn tiếp tục đổ.

“Tù nhân” Trần Ngọc Sương

Nhiều người biết bà Trần Ngọc Sương là Anh hùng lao động, con gái của Giám đốc tiền nhiệm Trần Ngọc Hoằng. Người cha đã một nắng hai sương với hàng chục ngàn nông dân nơi đây, đưa Sông Hậu thành nông trường anh hùng.
Ngày 19/11/2009, Tòa án nhân dân TP Cần Thơ đã đưa vụ án “Lập quỹ trái phép” tại Nông trường Sông Hậu ra xét xử phúc thẩm. Tại đây, HĐXX đã tuyên y án sơ thẩm 8 năm tù giam, buộc bồi thường hơn 4,3 tỷ đồng đối với bà Trần Ngọc Sương, nguyên Giám đốc Nông trường.
Không ai có thể biết động cơ đứng đằng sau vụ án này là gì. Chỉ biết rằng, hàng nghìn hecta đất của nông trường do mấy 16 ngàn nông dân đào đắp, khai phá từ 30 năm nay, bây giờ có thể thành miếng mồi ngon cho các nhà đầu tư.
Người ta ngạc nhiên về một người anh hùng, bị buộc tội dùng quĩ đen mấy tỷ đồng, mà cuối đời bà Sương không nhà, không cửa, ngủ trên một cái giường cá nhân với 8 năm tù đang đợi. Nghịch cảnh rơi nước mắt.
Vụ án tưởng đi vào quên lãng, nhưng mới đây thôi, người ta lại định đưa bà ra xử. VTC News cho biết, số tiền “quỹ trái phép” tại Nông trường Sông Hậu đã có từ trước năm 1994, đến năm 2000 bà Sương mới làm Giám đốc, nên bà không phải là người “lập quỹ trái phép”.
Bà Sương đã viết đơn kêu oan gửi tứ phương và nói : “Đối với tôi bây giờ, sức khỏe đã tàn tạ, danh dự bị các cơ quan tiến hành tố tụng ở Cần Thơ và huyện Cờ  Đỏ cố tình bôi nhọ. Nếu họ cố tình xử tù tôi, vào tù thiếu thốn đủ thứ lại ốm đau bệnh tật cũng dễ chết sớm, đó là bước đường cùng mà Viện KSND TP Cần Thơ giao và Viện KSND huyện Cờ Đỏ muốn dồn tôi đến chỗ chết. Tôi nghĩ: thà rằng chết trước khi bị đưa ra xét xử còn được nén nhang của bà con cô bác, của hầu hết cán bộ, nhân viên Nông trường Sông Hậu vẫn hằng ngày quý mến và đòi chân lý cho tôi thắp cho hơn là chết ở trong tù trong nỗi oan ức triền miên và sự cô quạnh tột đỉnh”.
“Tội phạm” Đoàn Văn Vươn
Anh Đoàn Văn Vươn không nổi tiếng như bà Ba Sương. Cha của anh là đảng viên trung thành tuyệt đối, anh Vươn từng đi bộ đội, một nông dân hiền lành chất phác, chí thú làm ăn, bỏ đại học để chinh phục biển, nhưng bỗng anh trở thành tội phạm chống chính quyền.
Cách đây hơn một năm (22-7-2010) báo Pháp luật và Đời sống đã đăng về một người được gọi là “Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển”.

Tấn công nhà anh Vươn. Ảnh: internet
Đó là phóng sự về anh Vươn biến vùng đất khỉ ho cỏ gáy ven biển, không ai thèm để ý, thành một khu đầm nuôi trồng thủy sản rộng hàng trăm hecta. Họ được thuê đất 20 năm, kể từ năm 1993, nhưng nay mới là 2012 thì đã tiến hành thu hồi.
Theo báo CAND, một số người dân trên địa bàn cho rằng, việc thu hồi đầm nuôi trồng thủy sản của UBND huyện Tiên Lãng có điều chưa minh bạch, chủ trương chia lại đất trong quy hoạch phát triển sân bay vừa không đúng với chủ trương giao đất nông nghiệp lâu dài, ổn định đã khiến cho gia đình anh Vươn và một số chủ đầm khác phản ứng tiêu cực.
Trước khi tiến hành cưỡng chế, một số chủ đầm đã gửi “tối hậu thư” đến cấp lãnh đạo huyện với nội dung nếu cuộc cưỡng chế xẩy ra, sẽ có đổ máu.
Mấy ngày qua, anh Vươn được lên mặt báo là do vụ đấu súng với chính quyền, làm sáu công an bị thương. Dân Hải Phòng không dọa suông, máu đã đổ thực sự.
Đất – mồ hôi, nước mắt và máu
Từ ngàn đời, để tạo nên những vùng đất phì nhiêu, nuôi sống con người, bao nước mắt và mồ hôi đã đổ xuống. Để bảo vệ đất có cả máu.
Vụ án bà Ba Sương và nay là vụ đổ máu tại Hải Phòng đều liên quan đến đất. Và còn nhiều vụ khác nữa mà truyền thông chưa có dịp được nói.
Người nông dân chất phác đổ mồ hôi, sôi nước mắt, biến một vùng khỉ ho cò gáy thành bờ xôi, ruộng mật, thì bỗng có kẻ dòm ngó. Chuyện còn lại là làm việc với người có “thẩm quyền”.
Đất ở ta là sở hữu toàn dân, nhưng quyết định dùng như thế nào lại nằm trong tay “đầy tớ của nhân dân”.
Phản ứng khi bị thu hồi đất, có người đi biểu tình, rồi khóc và dọa tự tử như bà Ba Sương. Nhưng có người thề chết như anh Vươn.
Câu hỏi ở đây là ai đã biến những anh hùng, người lính, đảng viên và cả những người nông dân hiền lành thành tội đồ một cách dễ dàng đến thế.
Khi tìm ra được nguyên nhân và giải pháp, chắc chắn không còn những anh hùng Ba Sương – tù nhân và người lính Văn Vươn - tội phạm.
Vĩ thanh
Tôi chợt nhớ bài diễn văn của ông trùm da đỏ Seattle. Sau khi tạo nên khu vực bang Washington năm 1853, chính phủ Mỹ đã đề nghị người da đỏ ký các hiệp định để mua đất của họ. Người da đỏ biết là không thể nào từ chối được. Ông Seattle (1786-1866), trùm da đỏ, đã đọc một bài diễn văn thống thiết trước thống đốc Isaac Stevens. Diễnvăn này được coi là một tài sản văn hoá vô giá để đời và đã được dịch sang nhiều thứ tiếng.
Ông Seattle. Ảnh: WikiTrích đoạn “Làm sao các người có thể mua bán khung trời và hơi ấm của đất? Ý nghĩ đó đối với chúng tôi thật kỳ lạ. Thế nếu chúng tôi không sở hữu cái mát mẻ của không khí và cái lung linh của mặt nước, thì các người làm sao mà mua?  Mỗi mẩu đất này đều thiêng liêng cho dân tộc chúng tôi.
Linh hồn những người da trắng đã quên xứ mình sinh ra khi đi vào giữa các vì sao. Linh hồn những người chết chúng tôi không bao giờ quên trái đất tuyệt vời này, vì trái đất là mẹ của người da đỏ.
Các ông (người da trắng) phải dạy cho con cháu là đất chúng bước lên được tạo bởi tàn hương của tổ tiên. Dạy cho chúng biết tôn trọng đất, bảo chúng là đất được giầu có bởi đời sống của dòng dõi. Dạy cho con cái các ông những điều mà chúng tôi dạy cho con cái chúng tôi, là đất là người mẹ. Cái gì xẩy đến cho đất sẽ xẩy đến cho con cái của đất. Ai khạc nhổ lên đất là khạc nhổ lên chính mình.
Triết lý “sống trong đất, chết vùi trong đất” của người da đỏ là thế.
Bà Ba Sương và 16 ngàn công nhân nông trường Sông Hậu, rồi hàng chục vạn nông dân “bỗng nhiên mất đất”, kể cả những chủ trại nuôi tôm ở Tiên Lãng (Hải Phòng), cũng yêu đất  không khác ông Seattle cách đây 150 năm.
Nhưng liệu rằng, chính quyền có biết trên đời này có “tình yêu đất” như thế hay không?
HM. 7-1-2012.
Người chống cưỡng chế ở Tiên Lãng khai nguyên nhân nổ súng
-(ĐVO) Chiều tối 7/1, Đoàn Văn Quý, 45 tuổi, trú xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng đã đến Phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội CATP Hải Phòng đầu thú.-
-Sẽ yêu cầu giải trình vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng
Chống cưỡng chế, 'chủ trại' đặt mìn, bắn thương 6 chiến sĩ
Đoàn Văn Quý là nghi can chính trong vụ đặt mìn, nổ súng chống lại lực lượng cưỡng chế sáng 5.1 tại khu đầm hồ xã Vinh Quang, làm 6 công an bị thương. Trước đó, khi phóng viên một số tờ báo tiếp tục xuống huyện Tiên Lãng tìm hiểu thêm thông tin về vụ nổ súng trong quá trình cưỡng chế, người thân của Quý đã nhờ các nhà báo đưa nghi can này đến cơ quan Công an thành phố Hải Phòng đầu thú.
Trước lúc đến trụ sở Công an, Quý cho biết: nguyên nhân phạm tội do quá bất bình với việc UBND huyện Tiên Lãng đã dùng đủ mọi cách thu hồi vùng đầm nuôi trồng thủy sản rộng 38 ha mà Quý cùng cả đại gia đình đã đổ không biết bao nhiêu tiền của, mồ hôi cải tạo suốt gần 20 năm qua. Anh trai của Đoàn Văn Quý là Đoàn Văn Vươn, dù có bằng ĐH nhưng cũng bỏ công việc văn phòng để khai phá đầm hồ.
Đoàn Văn Quý khai nhận đã dựng hai hàng rào tre chắn ngang đường vào khu đầm, chuẩn bị sẵn mìn tự tạo, bình ga, xăng, rơm… để chống lực lượng cưỡng chế. Người này cũng thừa nhận chính mình đã  trực tiếp cầm súng hoa cải bắn vào lực lượng tham gia giải tỏa. Sau khi nổ súng, Đoàn Văn Quý trốn vào vùng rừng ngập mặn ven biển nhằm trốn tránh sự truy bắt. Trong thời gian lẩn trốn, Đoàn Văn Quý rất muốn đến cơ quan công an đầu thú nhưng do lo sợ nên phải chờ người có thể tin cậy nhờ đưa thẳng đến Công an TP.
Được biết, ngôi nhà hai tầng mà các nghi phạm đã cố thủ để chống trả cảnh sát là của Đoàn văn Quý. Còn vợ chồng ông Đoàn Văn Vươn sống trong ngôi nhà lợp bổi gần đó.
Hiện, lực lượng chức năng tiếp tục điều tra và kêu gọi Đoàn Văn Thoại – em ruột Quý, Phạm Thái – em ruột vợ Quý ra đầu thú. 
Đặng Hồ
Hải Phòng: Kỹ sư nông nghiệp chủ mưu vụ bắn sáu chiến sĩ (TP). – Vụ cưỡng chế ở Hải Phòng: Khởi tố vụ án, tạm giữ 6 người (NLĐ).  - Nghi can nã súng vào cảnh sát, bộ đội ra đầu thú (DV).   – CHUYỆN NHỎ THỂ HIỆN VIỆC LỚN CỦA XÃ HỘI VIỆT NAM HIỆN NAY(Kha Trà Phương).  – Bạo lực của người dân đầu năm 2012 và hệ luỵ của nó – (Kha Tra Phương).  – Suy nghĩ vụn về vụ Tiên Lãng  —  (Nguyễn Thông).  – Huyện đã bần cùng hóa một người lương thiện – (Cu làng cát).Báo chí tiết lộ: Chính quyền lật lọng dẫn tới nông dân nổ súng --  Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển (ĐS&PL). 
'Vụ nổ súng ở Hải Phòng ly kì hơn phim hành động'
-Một ngày sau vụ cưỡng chế khiến 4 cảnh sát cùng 2 quân nhân bị thương, những người dân tụ tập gần hiện trường cho biết, khi sự việc diễn ra, có người mang mìn đứng lẫn trong đám đông hiếu kỳ.

> 6 người bị tạm giữ trong vụ bắn trọng thương cảnh sátCận cảnh vụ cố thủ trong nhà, bắn trọng thương 4 cảnh sát

Chiều 6/1, trên con đê khu cống Rộc xã Quang Vinh, huyện Tiên Lãng (Hải Phòng), nhiều người dân vẫn tụ tập để bàn tán về sự cố xảy ra trong khi cưỡng chế giải tỏa khu đất của gia đình ông Vươn.
"Chứng kiến cảnh hôm qua mới thấy kịch tính hơn cả phim hành động của Mỹ", nam thanh niên chừng 30 tuổi nói.
Những người dân thuần nông này cho biết, sáng 5/1, lần đầu tiên họ thấy nhiều cảnh sát về xã đông đến thế, ước chừng vài trăm người. Chó nghiệp vụ cũng được mang đến. Khi lực lượng chức năng tổ chức cưỡng chế, nhiều tiếng súng vang lên khiến không khí bình yên nơi đây trở nên xáo động.
Ngôi nhà 2 tầng sau vụ nổ súng đã bị phá dỡ toàn bộ. Ảnh: Hà Anh.
Ngôi nhà 2 tầng sau vụ nổ súng đã bị phá dỡ toàn bộ. Ảnh: Hà Anh.
"Tiếng mìn lẫn tiếng súng cứ bụp bụp vang bên tai. Nhưng cả vài nghìn người dân ở quanh khu vực xã Quang Vinh chúng tôi vẫn ùn ùn kéo nhau đến xem. Triền đê dài chừng 2km đông đặc người", một phụ nữ kể.
Theo lời chị này, lẫn trong đám người đông hôm đó có cả vợ, con trai và em dâu của ông Vươn. Sau ít phút sự việc xảy ra, những người này đã bị cảnh sát khống chế.
Thời điểm nổ súng có 3 thanh niên đem theo mìn, lựu đạn đứng lẫn trong những người dân hiếu kỳ. Lực lượng chức năng sử dụng thiết bì dò mìn đã phát hiện, khống chế họ tức thì.
Một ngày sau khi sự việc xảy ra, theo ghi nhận của phóng viên VnExpress.net,ngôi nhà 2 tầng là nơi cố thủ của ông Vươn cùng một số người thân đã bị phá. "Nhà 2 tầng này là của Quý (em trai Vươn) vừa mới xây dựng cách đây chưa lâu. Còn vợ chồng Vươn sống trong túp lều cách đó không xa...", một người dân nói.
Nhà của anh em Vươn bao quanh là đầm nước và cây cối, chỉ có một lối vào. Một cảnh sát nhận định, nhiều khả năng ông Vươn và những người bắn súng chống cảnh sát đã lẩn ra cửa sau để tháo chạy ra phía rừng phòng hộ đê.
Người dân bàn tán chuyện hàng trăm cảnh sát với nhiều vũ khí nhưng vẫn để những người cố thủ trong căn nhà trốn thoát. Ảnh: Hà Anh.
Người dân bàn tán chuyện hàng trăm cảnh sát với nhiều vũ khí nhưng vẫn để những người cố thủ trong căn nhà trốn thoát. Ảnh: Hà Anh.
Theo một số người dân sống ở gần khu vực xảy ra vụ cưỡng chế, sau khi tốt nghiệp đại học, ông Vươn về vùng này lập nghiệp. Đây được xem là người đầu tiên đấu thầu nuôi trồng thủy hải sản ở khu vực này từ nhiều năm nay cùng với vợ con.
Trong cuộc sống hàng ngày, vợ chồng Vươn sống khá hòa đồng và tình cảm với người dân xung quanh. Khi sự việc diễn ra, tất cả mọi người đều bất ngờ trước sự phản kháng của người đàn ông 52 tuổi này.
"Ông ta khá hiền lành, chẳng để mất lòng ai cả. Dù ông đã đấu thầu khu đất rồi nhưng chúng tôi vẫn đi lại vào khu vực này khá thoải mái...", một người dân xã Vinh Quang nói.
Hiện 6 người liên quan vụ việc đã bị tạm giữ, trong số này có ông Vươn. Riêng Đoàn Văn Quý (em trai Vươn) bỏ trốn và bị cảnh sát truy lùng gắt gao. Vụ án giết người và chống người thi hành công vụ này đã được khởi tố.
Sáng 7/1, một lãnh đạo Công an Hải Phòng cho VnExpress.net biết, mâu thuẫn giữa ông Vươn và chính quyền địa phương về thời hạn giao đất, tiền đền bù xảy ra đã từ lâu. Chính quyền 8 lần yêu cầu trả đất nhưng người này không chấp hành. Sự việc được đưa ra tòa giải quyết... song mọi việc vẫn giậm chân tại chỗ. Ngày 5/1, việc cưỡng chế với quy mô lớn đã được tổ chức; ông Vươn và một số người thân chống đối quyết liệt.
Ngày 5/1, hơn 100 cảnh sát, quân đội cùng nhiều lực lượng chức năng tổ chức cưỡng chế thu hồi hơn 50ha đầm nuôi thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi ven của gia đình ông Vươn tại xã Vinh Quang. Nhà chức trách cho rằng, ông Vươn đấu thầu khu vực này nhiều năm hiện đã hết hạn và không chịu đóng thuế trong thời gian dài.
Không đồng tình với quan điểm của nhà chức trách, ông Vươn đã phản kháng. Đỉnh điểm của sự việc là hàng loạt mìn và tiếng súng vang lên khiến 6 cảnh sát và quân nhân của huyện Tiên Lãng phải nhập viện.
Hà Anh


-Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển

Anh Vươn (bên trái) và tác giả bên cống Rộc
Đã biết về anh cách đây mấy năm, biết về cuộc đời đầy sóng gió và bão táp, biết cả những nỗi đau và day dứt hằn sâu tâm can con người anh, nhưng tôi chưa có dịp tìm hiểu sâu về cuộc đời nhiều bi hùng ấy. Trung tuần tháng 7 vừa qua, tôi lại có dịp về Tiên Lãng, đúng vào ngày có dự báo cơn bão Conson chuẩn bị đổ bộ vào nước ta, để ngồi với anh, nghe anh kể về cuộc chinh phục lời nguyền của biển...


Chinh phục "thần" biển


Câu tôi nói vui với anh, ngay khi biết về những việc anh đã làm, là cái tên anh nó vận vào đời anh nhiều quá. Anh tên là Đoàn Văn Vươn, sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng ở xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, T.P Hải Phòng. Dường như, khi cha mẹ sinh ra anh đã có dự cảm về cuộc đời đứa con mình nên đã đặt cho anh cái tên lạ lạ: Vươn. Cái tên như gửi gắm một hi vọng: anh sẽ vươn ra biển khơi, chinh phục cuộc đời, chinh phục biển cả để thoả lòng mong mỏi của người cha già với nguyện ước "con hơn cha, nhà có phúc".

Đối với người dân vùng biển, biển luôn là người mẹ nuôi dưỡng những khát khao. Biển cũng là nguồn tài nguyên thuỷ hải sản vô giá và cũng là nỗi lo sợ, ám ảnh trước những cơn bão tố. Một trận cuồng phong có thể san bằng tất cả! Hơn ai hết, Đoàn Văn Vươn, người con của một vùng biển nghèo hiểu rõ điều đó. ở tuổi hừng hực chí trai, sức trẻ, anh đã đầu quân đi bộ đội. Môi trường quân đội đã thêm một lần nữa rèn giũa ý chí, nghị lực cho anh. Rời quân ngũ năm 1986, trở về địa phương, anh chỉ có một khát khao duy nhất, chinh phục chính miền đất quê mình để làm kinh tế. Để có cái ăn, để có cái mặc. Mặc dù đã nhanh chóng trang bị kiến thức bằng một tấm bằng đại học Nông lâm, nhưng anh lại từ chối làm cán bộ Nhà nước. Từ bỏ mộng quan trường ở thời điểm đó là một quyết định “lạ đời”, nhất là khi có bằng cấp trong tay. Đoàn Văn Vươn đã quyết làm một người nông dân thực thụ. Quyết làm một điều mà trước anh không ai dám nghĩ đến, chứ đừng nói là bắt tay làm.

Bỏ bằng đại học đi làm nông dân


Tiên Lãng có một địa danh gắn với sự dữ dội của biển và nghèo khó của con người: cống Rộc. Mỗi mùa mưa bão đến, sóng biển, gió biển ào ạt ngập lụt, đói kém thì sự cùng cực mà người dân nơi đây phải gánh chịu, phải chống đỡ trong kiệt quệ tinh thần, vật chất không gì diễn tả nổi. Trên một con đê trải dài ngút ngát, cống Rộc như một hiệp sỹ dũng cảm đối đầu với biển cả để bao bọc, chở che cho những người dân trót gắn đời mình vào phận biển. Nhưng sức mạnh khủng khiếp của thiên tai đã không biết bao lần bắt cống Rộc phải đầu hàng và cũng vì thế nó thành nỗi khiếp sợ mỗi khi bão biển, nước biển vượt qua phòng tuyến này. Lúc đó chỉ là mênh mông trời nước. Lòng người cũng dậy sóng theo từng con nước lớn.

Hiểu rõ điều đó, Đoàn Văn Vươn đã quyết làm một điều gần như không tưởng: chinh phục "thần" biển. Chinh phục cả nỗi khát khao không chịu đầu hàng số phận. Thế là từ cuối những năm 80, những viên đá đầu tiên được chàng trai Đoàn Văn Vươn mang đến trong cuộc trường chinh lấn biển, tạo hành lang bảo vệ để lấy diện tích khai thác nuôi trồng thuỷ sản. Chuyện đời, đâu dễ như nói.

Bằng cách nào để khuất phục biển? Đó là câu hỏi ngày đêm Đoàn Văn Vươn trăn trở. Anh đã bỏ hàng tháng trời để ăn biển, nằm biển, lắng nghe từng cơn sóng thuỷ triều lên, xuống, mải miết tìm đáp án. Không có sách vở nào dạy, không có kinh nghiệm tiền lệ nào để học theo. Chỉ có một điều đang dần lớn lên - Đó là ý chí. Bão lòng người đang dần lớn hơn bão biển. Nó dường như muốn phá tung khao khát đang bùng cháy trong anh. Đoàn Văn Vươn đối diện với hàng ngàn thách thức, suy tư. Khi đã hiểu rõ quy luật con nước, hiểu rõ thời điểm nào cần "ra tay" để bắt đầu, thì anh vấp phải không ít sự dèm pha.

Cái sự dám khuất phục "thần" biển của Đoàn Văn Vươn chả hiểu thế nào lại lan ra khắp vùng, lan ra cả các địa phương khác, trong đó có vùng đất Tiền Hải của tỉnh Thái Bình. Anh kể: "Lúc đó có một người chuyên khai thác các vùng đất ven biển của huyện Tiền Hải tỉnh Thái Bình, để làm ăn. Khi biết tôi có ý định chinh phục vùng biển quê Tiên Lãng này, người ấy đã thông qua nhiều người thách thức tôi, rằng nếu tôi làm được, sẽ sẵn sàng mất cho tôi một chiếc xe máy đẹp. Người ấy mỉa mai, diễu cợt việc làm của tôi. Người vùng biển, nói là làm, người kia thách thức tôi chắc vì nghĩ tôi không làm nổi. Mặt khác, tôi hiểu đây còn là một sự thách đấu. Lúc đó, một chiếc xe máy đẹp có thể ví như con xe Camry bây giờ. Người thách đấu tôi không sợ, chỉ sợ Trời thách đố tôi thôi", anh nói, mắt nhìn xa xăm. "Đã thế tôi càng quyết tâm làm".

Đã có người bảo Vươn dại như con vích. Một con vật kỳ lạ của biển, là hay lôi ngược lại người ta. Nếu muốn bắt nó vào bờ, thì thay vì lôi nó vào bờ, người ta lôi nó ra... biển để nó đi theo chiều ngược lại. Cũng có người bạo mồm nói, thằng Vươn dám đi khuất phục "thần" biển là việc làm mạo hiểm.

"Vui sao nước mắt lại trào"


Nhiều năm trờiN, người dân nơi đây chứng kiến Đoàn Văn Vươn cùng anh em họ hàng quần quật lao vào cuộc trường chinh lấn biển. Có khi hôm trước làm, hôm sau sóng biển san thành bình địa. Hôm sau nữa lại làm, sóng biển lại biến sức người thành bong bóng. Có khi nhìn thấy ít đất, đá còn bám trụ sau con sóng mà rơi nước mắt, Vươn đã tự đặt câu hỏi, thế này thì đến bao giờ? Hay là mình thất bại? Cứ thế, cứ thế, từng hạt đất bám trụ, từng viên đá trơ gan bám trụ là lại thêm một tia hi vọng. Một ngày trôi qua là khắc khoải chờ đợi một ngày mới, công sức bỏ ra không biết bao nhiêu mà kể hết.

Nói với chúng tôi, anh bồi hồi nhớ lại: "Nếu tính sơ sơ, đã có trên 20.000 m3 đất, đá được đưa đến đây, trên vùng đất ven biển Tiên Lãng mà các anh đang đứng trong cuộc chinh phục biển cả của tôi. Nói ra chính tôi cũng ngỡ ngàng, tôi làm như mê, như say. Bởi chỉ còn phía trước để tiến, chỉ còn biển để vươn ra. Tôi không có đường lùi, bởi thành công chỉ có cách duy nhất với tôi, đó là vươn ra biển".





Anh Đoàn Văn Vươn
Ngoài hàng chục ngàn m3 đất, đá đó, là biết bao sức người, sức của. Vừa lấn biển, chỉnh trị dòng nước triều dâng, vừa trồng cây bám đất, đã biết bao lần cây trồng lên lại bị biển nuốt trôi. Mất sạch. Tiếp tục trồng lại từ đầu, hàng ngàn cây bần, cây vẹt đã theo con sóng lẫn vào trùng khơi. Tiếp đó, không chỉ đất đá, hàng trăm tấn xi măng được đưa vào để tiếp thêm sức gắn kết thô mộc của đất và đá... Cuối cùng Trời không phụ lòng người, dòng chảy của biển ngoài đê biển cống Rộc đã bị khuất phục mà chuyển hướng. Phía chân đê có chỗ sâu gần 2 m, cốt âm, đã được nâng lên cốt dương. Từ đó hàng chục héc ta đất bãi bồi ven biển hình thành. Cũng theo đó, gần 70 ha rừng vẹt ngăn sóng biển đã bám trụ thành công. Không có tiếng vỗ tay.



Ngày nhìn thấy thành công trong mắtN, trong lòng, thoả khát khao của ước mơ ngàn đời "xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều", lại là ngày nước mắt ầng ậc tuôn trào. Một nỗi đau câm nín, ngày đón nhận sự thành công mà có người đã nói là không tưởng đó, Đoàn Văn Vươn đã một mình đi lang thang ven biển. Đi trên chính phần đất bồi ven biển mà công sức anh đã tạo nên. Một mình vừa đi vừa lẩm nhẩm gọi tên đứa con gái xinh xắn dễ thương của mình, để tưởng nhớ đến nỗi đau và mất mát của riêng anh. Con gái anh, đứa con gái 8 tuổi ngây thơ và thân thương, nó cũng mang trong mình dòng máu chinh phục biển cả của bố đã vĩnh viễn ra đi. Và lý do cũng chính vì con nước biển trào dâng dẫn đến việc cháu chết đuối ở cống Rộc, trong chính những ngày bão tố ầm ầm, khi đó cũng là lúc anh đang chinh phục biển. Nỗi khiếp đảm khi nhắc lại chữ cống Rộc với người dân xứ này giờ trở nên thanh bình kỳ lạ. Anh đã thành công, cống Rộc trở nên yên ả trước phong ba, bão tố. Còn anh, một mình hứng nỗi đau câm lặng.

Anh không nói, nhưng vị đồng nghiệp đi cùng bảo, sự thành công trong việc trồng rừng chắn sóng, lấn biển của anh đã khiến người Nhật quan tâm. Một số chuyên gia nguời Nhật cũng đã tìm đến anh để học hỏi, trao đổi kinh nghiệm. Ngẫm ra, anh cũng là bậc kỳ tài rồi. Vậy mà 3 năm gặp lại, kể từ ngày biết anh, anh vẫn thế, mộc mạc và thuần hậu. Những việc anh làm có trời biết, đất biết. Còn việc đời và mất mát của anh, tôi cũng chỉ chia sẻ được phần nào. Bởi có những lúc, lòng người còn dậy sóng hơn biển cả. Đứng với anh trên con đê nơi có cống Rộc, phóng tầm mắt nhìn ra, ngút ngát một mầu xanh, mầu xanh tươi từng thấm đẫm cả máu, mồ hôi và công sức. Phía xa hình như đang có một cơn giông...

Quang Trung
-Bắt 6 người trong vụ bắn công an cưỡng chế đất (Nguoi-Viet Online) -Sáu người liên quan đến vụ nổ mìn, bắn bị thương lực lượng bộ đội, công an đến cưỡng chế đất ở huyện Tiên Lãng, Hải Phòng. Nghẹt thở khoảnh khắc dưới làn đạn điên cuồng -Bắt một số đối tượng, điều tra mở rộng vụ án QĐND - Tối 6-1, theo thông tin từ Ban CHQS huyện Tiên Lãng, Hải Phòng, Thiếu tá Lê Văn Ghi và Trung úy Đào Trọng Dũng đã dần hồi phục sức khỏe. Đây là hai cán bộ Ban CHQS huyện Tiên Lãng tham gia phối hợp cùng lực lượng Công an, Bộ đội Biên phòng tiến hành công tác dân vận, xử lý các đối tượng chống người thi hành công vụ khi bị cưỡng chế thu hồi đất...-Vụ sáu cán bộ bị bắn khi tham gia cưỡng chế: Khởi tố vụ án giết người (PLTP). Khởi tố vụ xả súng làm 6 CA, bộ đội bị thương (bee)
Osin HuyDuc
Lừa dân thế này, dồn dân thế này, thì làm sao mà họ không biến Tiên Lãng thành một “Đồng Nọc Nạn”. Khi vụ thu hồi đất bị dân kháng cáo lên tòa Thành phố, Huyện thấy đuối lý nên yêu cầu hòa giải. Tại buổi hòa giải, Ông Phạm Xuân Hoa, đại diện huyện Tiên Lãng, nói: “Nếu các hộ dân rút đơn thì huyện sẽ tiếp tục cho thuê đất”. Các hộ dân nghe theo đã rút đơn kháng cáo. Thế là huyện trở mặt, coi như bản án Tòa Huyện có hiệu lực, Chủ tịch huyện ra lệnh cưỡng chế. Bắt người chống người thi hành công vụ là cần thiết, nhưng Hải Phòng cần lập một cơ quan điều tra độc lập, điều tra những khuất tất đằng sau vụ cưỡng chế này và nên, ngay lập tức, đình chỉ chức vụ của tay Chủ tịch Huyện. Buồn thay, trừ báo Pháp Luật TP HCM, các báo đã, chủ yếu, lấy tin từ Chính quyền Tiên Lãng.
http://phapluattp.vn/20120107012735687p0c1015/vu-sau-can-bo-bi-ban-khi-tham-gia-cuong-che-khoi-to-vu-an-giet-nguoi.htm
phapluattp.vn
Yêu cầu thẩm phán giải trình về biên bản thỏa thuận. Huyện: Nếu rút đơn kháng cáo sẽ cho thuê đất. Chánh án: “Biên bản không có giá trị, có thể gây hiểu lầm!”.

Như đã thông tin, sáng 5-1, trong khi tiến hành cưỡng chế thu hồi đất đầm nuôi trồng thủy sản tại khu cống Rộc (xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng), bốn công an, hai bộ đội công binh đã bị bắn bằng súng hoa cải.
Tìm hiểu hồ sơ vụ việc, chúng tôi phát hiện nhiều tình tiết đáng quan tâm trong quá trình xử lý, thu hồi khu đầm này.
Huyện: Nếu rút đơn kháng cáo sẽ cho thuê đất
Vụ chống người thi hành công vụ nghiêm trọng này xảy ra khi UBND huyện tổ chức cưỡng chế thu hồi đất theo quyết định thu hồi trước đó đã bị các hộ dân kiện. Tuy nhiên, theo chánh án TP Hải Phòng, quá trình giải quyết vụ án, thẩm phán cấp phúc thẩm đã ban hành một văn bản gây hiểu lầm.
Tìm hiểu vụ việc trên, được biết sau khi UBND huyện Tiên Lãng ra các quyết định thu hồi đất đầm thủy sản tại xã Vinh Quang, một số hộ dân đã khởi kiện quyết định này ra TAND huyện Tiên Lãng. Năm 2009, TAND huyện Tiên Lãng đã ra phán quyết bác đơn khởi kiện của các hộ dân, giữ nguyên quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng. Tuy nhiên, các hộ dân đã kháng cáo lên TAND TP Hải Phòng.
Ngày 9-4, Thẩm phán Ngô Văn Anh, TAND TP Hải Phòng, đã tổ chức cho đại diện UBND huyện Tiên Lãng và một số hộ dân, trong đó có ông Đoàn Văn Vươn và ông Vũ Văn Luân gặp gỡ. Thẩm phán Ngô Văn Anh lập Biên bản tạo điều kiện để các đương sự tự thỏa thuận với nhau về việc giải quyết vụ án, trong đó ghi nhận: Các hộ dân trình bày UBND huyện Tiên Lãng giao đất cho các hộ dân chứ không phải cho thuê. Căn cứ theo Điều 37 Luật Đất đai, đất nuôi trồng thủy sản người dân được giao 20 năm, tính theo mốc từ năm 1993. Vì vậy quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng không tuân thủ theo quy định của luật. Ông Phạm Xuân Hoa, Trưởng phòng TN&MT, đại diện theo ủy quyền của UBND huyện Tiên Lãng, nói nếu các hộ dân rút đơn thì huyện sẽ tiếp tục cho thuê đất theo quy định của pháp luật.


Biên bản và văn bản trả lời thể hiện “nếu các hộ dân rút đơn thì huyện sẽ tiếp tục cho thuê đất theo quy định của pháp luật”. Ảnh: KIM LINH
Sau đó các hộ dân đã rút đơn kháng cáo đối với bản án sơ thẩm của TAND huyện Tiên Lãng. Ngày 20-4-2010, Thẩm phán Ngô Văn Anh ra quyết định đình chỉ việc xét xử phúc thẩm vụ án hành chính và bản án sơ thẩm của TAND huyện Tiên Lãng có hiệu lực từ ngày ra quyết định này. Khi ông Đoàn Văn Vươn có đơn kiến nghị gửi TAND TP Hải Phòng, ngày 25-6-2010, Thẩm phán Ngô Văn Anh đã có văn bản trả lời nêu: “Trong quá trình giải quyết vụ án ở cấp phúc thẩm, TAND TP Hải Phòng đã tạo điều kiện để các đương sự tự thỏa thuận với nhau để giải quyết vụ án… Để được thuê đất, ông cần làm đơn (và hồ sơ xin thuê đất) gửi UBND huyện Tiên Lãng”.
Chánh án: “Biên bản không có giá trị, có thể gây hiểu lầm!”
Tháng 11-2011, ông Lê Văn Hiền, Phó Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất đầm tại Vinh Quang.
Trả lời câu hỏi vì sao không giải quyết vụ việc theo quy trình thi hành biên bản nêu trên hoặc thi hành bản án đã có hiệu lực pháp luật của TAND huyện Tiên Lãng, bà Nguyễn Thị Mai, Chánh án TAND TP Hải Phòng, cho biết biên bản tạo điều kiện để các đương sự tự thỏa thuận với nhau về việc giải quyết vụ án mà Thẩm phán Ngô Văn Anh lập không có giá trị pháp lý trong tố tụng hành chính. Biên bản chỉ là căn cứ để sau đó tòa ra quyết định đình chỉ việc xét xử phúc thẩm. Về việc thi hành án, cơ quan thi hành án chỉ thi hành phần liên quan đến tài sản trong vụ án. Còn quyết định hành chính thì cơ quan nào ra quyết định, cơ quan đó thực hiện. Trong trường hợp thu hồi đất thì cơ quan nào giao đất, cơ quan đó ra quyết định thu hồi.
Tuy nhiên, bà Mai thừa nhận biên bản thỏa thuận này có thể gây hiểu lầm cho người dân khiến họ coi đó là căn cứ pháp lý giải quyết vụ việc. TAND TP Hải Phòng sẽ phải rút kinh nghiệm về việc này. TAND TP cũng sẽ yêu cầu Thẩm phán Ngô Văn Anh báo cáo vụ việc, xem xét trách nhiệm của tòa tới đâu. Nếu phát sinh tình tiết mới sẽ đề xuất hướng xử lý. Bà Mai nói cũng sẽ xem xét lại toàn bộ hồ sơ vụ án, nếu phán quyết của TAND huyện Tiên Lãng có vấn đề thì sẽ đề nghị tòa cấp trên ra kháng nghị theo trình tự pháp luật nếu còn thời hạn.

Tạm giữ sáu nghi can
Truy bắt đối tượng trực tiếp nổ súng.
Trong số sáu cán bộ, chiến sĩ bị thương, Đại úy Vũ Anh Tuấn và Trung sĩ Đỗ Xuân Trường (Công an huyện Tiên Lãng) bị nặng nhất nên đã được đưa lên Hà Nội điều trị. Đại úy Tuấn được đưa đến BV Việt Đức và Trung sĩ Trường được chuyển đến BV Mắt Trung ương.
Ngày 6-1-2012, Công an TP Hải Phòng đã ra quyết định khởi tố vụ án giết người và tạm giữ hình sự ba nghi can liên quan là Đoàn Văn Vươn (49 tuổi, ngụ xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng), Đoàn Văn Vệ (em trai Vươn) và Đoàn Xuân Quỳnh (con ruột Vươn). Cả ba người này bị bắt tại một bờ đê cách khu đầm nuôi trồng thủy sản vài trăm mét. Công an cũng tạm giữ Đoàn Văn Tịnh (em trai Vươn), Nguyễn Thị Thương (vợ  Vươn), Phạm Thị Hiền (em dâu Vươn) để phục vụ điều tra. Được biết, ông Vươn khai nhận đã chỉ đạo người sử dụng vũ khí nóng tấn công lực lượng cưỡng chế. Công an xác định nghi can trực tiếp nổ súng bắn sáu cán bộ trong đoàn cưỡng chế bị thương là Đoàn Văn Quý, em trai Vươn. Sau khi nổ súng, Quý đã bỏ trốn.
Trước đó, ông Đoàn Văn Vươn không chấp thuận ký biên bản cưỡng chế thu hồi diện tích 38 ha đầm nuôi thủy sản và bỏ ra về. Khi lực lượng cưỡng chế đến khu đầm, bất ngờ một quả mìn tự tạo phát nổ. Bốn cán bộ, chiến sĩ Công an huyện Tiên Lãng cùng hai bộ đội công binh tiếp cận khu đầm để tháo dỡ mìn tự tạo liền bị bắn nhiều phát súng hoa cải vào người khiến cả sáu người bị thương.
HUY HOÀNG

TPO – Chiều nay (6-1) Kỹ sư nông nghiệp Đoàn Văn Vươn - chủ đầm lầy, nơi diễn ra vụ đấu súng chống trả lực lượng cưỡng chế huyện Tiên Lãng, khiến sáu chiến sĩ bị thương, cùng em trai bị bắt.
Ngôi nhà trông coi đầm, nơi ẩn nấp của các đối tượng đã bị kéo sập (chụp chiều 6-1). Ảnh: Phạm Duẩn.

Theo thông tin ban đầu, Vươn (49 tuổi, ở thôn Thúy Nẻo, xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng) là chủ mưu, cùng đồng bọn dùng súng, mìn... chống trả lực lượng cưỡng chế huyện Tiên Lãng sáng 5-1, làm sáu chiến sĩ công an và quân đội bị trọng thương, phải nhập viện cấp cứu.
Em trai Vươn là Đoàn Văn Vệ cũng đã bị bắt. Vệ đã góp sức trong việc chống trả lực lượng chức năng. Vợ Vươn là Nguyễn Thị Thương bị cơ quan công an tạm giữ để làm rõ.
Cơ quan Cảnh sát Điều tra, công an Hải Phòng đã khởi tố vụ án hình sự về tội giết người và ra lệnh truy bắt các đối tượng tham gia.
Ngôi nhà của gia đình Vươn. Ảnh: Phạm Duẩn.

Chiều 6-1, PV Tiền Phong về thôn Thúy Nẻo, nơi chủ đầm Vươn cùng gia đình sinh sống. Bà con xóm làng cho biết, gia đình Vươn khá nghèo. Cái nhà sập sệ đang ở là tài sản duy nhất mà ông bố Đoàn Văn Thiển (đã mất 6 năm nay) để lại cho Vươn.
Khi còn sống, ông Thiển là đảng viên gương mẫu, từng hơn 20 năm làm bí thư chi bộ thôn và luôn đi đầu các phong trào làng xã. Ông nuôi bảy con (năm trai, hai gái).
Bảy anh chị em nhà Vươn đều hiền lành, không có tiền án, tiền sự. Học hết cấp ba, Vươn học tiếp Đại học Nông nghiệp (hệ tại chức) dù nhà nghèo. Đoàn Văn Vươn hiện là kĩ sư nông nghiệp...
Ông Mễ, trưởng thôn Thúy Nẻo. Ảnh: Phạm Duẩn.

Ông trưởng thôn Thúy Nẻo Đoàn Văn Mễ (54 tuổi) nói, Vươn sống hiền lành, rất cần cù, được làng xóm quí mến. Gia đình còn nghèo nhưng Vươn vay tiền tỉ quyết đầu tư hết vào đầm nuôi trồng thủy sản cùng em trai là Đoàn Văn Quý.
Năm 1993, vợ chồng Vươn kéo nhau ra bãi bồi hoang ven biển đầu tư tiền của, công sức cải tạo thành đầm nuôi trồng thủy sản.
Con gái đầu của vợ chồng Vươn bị chết đuối tại đầm từ nhỏ khi theo bố mẹ đi khai hoang... Hiện, vợ chồng Vươn có hai con trai. Đứa lớn học cấp ba, bé nhỏ học cấp một.
Lam Khê



Video: Điên cuồng xả súng vào công an ở Hải Phòng (VTC News) - Một vụ chống người thi hành công vụ đặc biệt nghiêm trọng xảy ra, 6 chiến sỹ công an và quân đội Hải Phòng đã bị bắn trọng thương trong khi cưỡng chế thu hồi đất sáng nay, 5-1.-
-
-

Trước việc 4 cảnh sát và 2 quân nhân bị những người cố thủ trong ngôi nhà giữa đầm nuôi thủy sản bắn trọng thương, Công an Hải Phòng huy động cả trăm cảnh sát tới ứng cứu, truy bắt hung thủ.
Truy lùng 3 hung thủ bắn trọng thương cảnh sát
4 cảnh sát bị bắn trọng thương khi tham gia cưỡng chế

Sáng 5/1, đoàn công tác của UBND huyện Tiên Lãng, Hải Phòng gồm hơn 100 cảnh sát, quân đội và bộ đội biên phòng... tổ chức cưỡng chế thu hồi hơn 50ha đầm nuôi thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi ven của gia đình Đào Văn Vươn (52 tuổi, xã Vinh Quang). Nhà chức trách xác định, ông Vươn đấu thầu khu vực này nhiều năm hiện đã hết hạn và không chịu đóng thuế trong thời gian dài.
Sáng 5/1, hơn 100 cảnh sát, bộ đội... ở huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) tham gia cưỡng chế thu hồi hơn 50ha đầm nuôi thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi của gia đình Đào Văn Vươn (52 tuổi) do đã hết hạn thuê và người này không chịu đóng thuế trong thời gian dài. Ảnh: Petrotimes.
Khi một tổ công tác tiếp cận ngôi nhà thì một quả mìn tự chế Vươn gài trong vườn phát nổ khiến 2 cảnh sát huyện Tiên Lãng bị hất văng, bất tỉnh. thượng tá Phạm Văn Mải (Trưởng công an huyện Tiên Lãng) dẫn đầu tổ công tác khác tiếp cận lại ngôi nhà và kêu gọi Vươn tự nguyện giao nộp vũ khí, chấp hành lệnh cưỡng chế. Bất ngờ từ bên trong, ông Vươn cùng người nhà liên tiếp bắn súng đạn hoa cải khiến
Khi tổ công tác tiếp cận ngôi nhà, một quả mìn tự chế Vươn gài trong vườn phát nổ khiến 2 cảnh sát bị hất văng, bất tỉnh. Trưởng công an huyện Tiên Lãng Phạm Văn Mải dẫn đầu tổ công tác khác tiếp cận ngôi nhà, kêu gọi Vươn giao nộp vũ khí, chấp hành lệnh cưỡng chế. Bất ngờ từ bên trong, Vươn cùng người nhà liên tiếp bắn súng đạn hoa cải khiến 6 người bị thương. Ảnh: VOV.
Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca, hàng trăm cảnh sát phối hợp với các lực lượng được huy động đến giải quyết.
Hàng trăm cảnh sát phối hợp với các lực lượng được huy động đến bao vây khu vực giải tỏa. Ảnh:VOV.
Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca
Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca (người cầm loa) trực tiếp chỉ huy lực lượng tiếp cận ngôi nhà. Ảnh: NLĐ.
Dù lực lượng chức năng thuyết phục, vận động, ông Vươn và một số người thân vẫn cố thủ trong nhà.
Dù lực lượng chức năng thuyết phục, vận động, Vươn và một số người thân vẫn cố thủ trong nhà. Ảnh: Pháp luật TP HCM.
Đến 12h trưa, sau nhiều tiếng các lực lượng mới tiếp cận được ngôi nhà. Lúc này, ông Vươn cùng người thân đã kịp bỏ trốn.
Sau 4 tiếng giằng co, 12h trưa ngày 5/1, các lực lượng mới tiếp cận được ngôi nhà. Lúc này, Vươn cùng người thân đã kịp bỏ trốn, ngôi nhà trống không.
Bình ga có lắp kíp nổ nhưng chưa bị kích nổ.
Trong đầm, công an tìm thấy bình ga có lắp kíp nổ nhưng chưa hoạt động. Ảnh:Báo Hải Phòng.
thu tại hiện trường 2 bình ga loại 12kg, nhiều dây điện, kíp nổ, dao, kìm dùng để gây án.
Tại hiện trường, cảnh sát thu 2 bình ga loại 12kg, nhiều dây điện, kíp nổ...
dao, kìm dùng để gây án được tìm thấy.
... dao, kìm dùng để gây án được tìm thấy. Ảnh: Báo Hải Phòng.
6 cán bộ bị thương đang được cấp cứu tại Bệnh viện Việt Tiệp Hải Phòng, Bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) và Viện Mắt trung ương.
4 cảnh sát và 2 cán bộ huyện đội bị thương được cấp cứu tại Bệnh viện Việt - Tiệp (Hải Phòng), Bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) và Viện Mắt trung ương. Ảnh: Báo Hải Phòng.
Xe chở lực lượng chức năng
Xe chở lực lượng chức năng tới giải quyết vụ việc xếp chật kín hai bên đường. Ảnh: Báo Hải Phòng.
Hàng trăm người dân cũng kéo đến xem.
Hàng trăm người dân cũng kéo đến xem.
Nguyễn Lê
Lực lượng CSCĐ bao vây ngôi nhà. Ảnh: Tiền Phong
Trước khi cuộc cưỡng chế diễn ra, một số chủ đầm đã gửi “tối hậu thư” đến cấp lãnh đạo huyện Tiên Lãng đe doạ nếu cưỡng chế, sẽ có đổ máu. Và cuối cùng thương vong đã xảy ra…
Nặng nhất là anh Vũ Anh Tuấn (33 tuổi, đại úy, quyền đội trưởng đội CSĐT tội phạm về ma túy Công an huyện Tiên Lãng) bị nhiều vết thương vùng cổ và ngực. Thượng sỹ Đỗ Xuân Trường (cán bộ đội CSĐT tội phạm về ma túy) bị vỡ nhãn cầu trái. Thượng tá Phạm Văn Mải (Trưởng Công an huyện Tiên Lãng) bị nhiều vết thương vùng lưng và chân, trong đó có 1 viên đạn nằm giữa gan và thận...Trong chiều 5-1, tại buổi họp báo, ông Lê Văn Hiền-Chủ tịch huyện Tiên Lãng cho biết: 6 CBCS gồm Công an huyện, Ban chỉ huy quân sự huyện Tiên Lãng, Hải Phòng đã bị thương trong vụ dùng súng, mìn tự tạo tấn công lực lượng chức năng tiến hành cưỡng chế khu vực đầm nuôi trồng thủy sản của hộ ông Đoàn Văn Vươn (SN 1963 trú tại xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng).
Chưa chịu dừng lại, khi lực lượng công an, quân đội tiến vào căn nhà trông đầm thì có một số đối tượng cố thủ, bất ngờ dùng súng hoa cải nã liên tiếp nhiều phát đạn vào các chiến sĩ công an, quân đội. Sau khi nổ súng, các đối tượng rút vào cố thủ trong căn nhà.
Đến 12h cùng ngày, lực lượng Công an đã phải sử dụng biện pháp mạnh, bắn lựu đạn cay vào ngôi nhà rồi lập tức áp sát xông vào bên trong. Tuy nhiên, lúc này trong này, các đối tượng đã bỏ trốn qua khu vực rừng phòng hộ ở ngay sát cạnh ngôi nhà. Lực lượng Công an đã thu giữ 1 số bình ga, vỏ kíp nổ, bình ác quy, dây điện là phương tiện gây nổ.
Theo một số người dân trên địa bàn, việc thu hồi đầm nuôi trồng thủy sản của UBND huyện Tiên Lãng có điều chưa minh bạch, chủ trương chia lại đất trong quy hoạch phát triển sân bay vừa không đúng với chủ trương giao đất nông nghiệp lâu dài, ổn định đã khiến cho gia đình ông Vươn và một số chủ đầm khác phản ứng tiêu cực tới việc thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng.
Trước khi UBND huyện Tiên Lãng tiến hành cưỡng chế, một số chủ đầm đã gửi “tối hậu thư” đến cấp lãnh đạo huyện với nội dung nếu cuộc cưỡng chế xẩy ra, sẽ có đổ máu. Và thương vong đã xảy ra…
Theo Nguyễn Lê 
An ninh thủ đô


-(GDVN) - Thông tin mới nhất về vụ việc, hiện CA Hải Phòng đã bắt được 4 đối tượng liên quan trong vụ ném mìn, nã đạn làm 6 chiến sĩ CA, quân đội bị thương.

Đại tá Đỗ Hữu Ca, Giám đốc CA thành phố Hải Phòng cho biết, hiện tình hình sức khỏe các chiến sĩ bị thương trong vụ "giang hồ" nổ mìn, nã đạn xảy ra trên địa bàn huyện Tiên Lãng đã qua cơn nguy kịch.
Như trước đó, Báo điện tử Giáo dục Việt Nam đã đưa tin về việc trong khi tham gia cưỡng chế thu hồi hơn 50 ha đất đầm nuôi trồng thuỷ sản, cây ăn quả vùng bãi bồi tại khu cống Rộc, xã Vinh Quang (huyện Tiên Lãng, Hải Phòng). Trong khi tiến hành cưỡng chế, đối tượng Đào Văn Vươn (41 tuổi, trú tại Tiên Lãng, Hải Phòng), chủ đầm đã cùng một số đối tượng chống đối, ném mìn tự tạo và dùng súng bắn đạn hoa cải nã đạn vào lực lượng chức năng khiến 6 chiến sỹ CA. và quân đội bị thương.
Sau khi các đối tượng côn đồ sử dụng vũ khí chống lại lực lượng thi hành công vụ, cả trăm chiến sĩ CA và chó nghiệp vụ đã được huy động tới hiện trường để khống chế, bắt các đối tượng, tuy nhiên việc tập kích, bắt giữ đã không thành.(Ảnh LĐO)
Ông Ca cho hay, ngay khi nhận được báo cáo về vụ việc, ông đã phân công các đồng chí, trong đó đồng chí Phó Giám đốc phụ trách về tư tưởng xuống các bệnh viện gặp các y bác sĩ để chăm lo cho các chiến sĩ bị thương.
Bản thân ông Ca cũng đã tới bệnh viện hỏi thăm các chiến sĩ, hiện các chiến sĩ này đang được các bác sĩ chữa chạy hết sức tận tình.
Theo thông tin chúng tôi có được, đồng chí trưởng Công an huyện tiên Lãng – Lê Văn Mải đã bị 5 vết thương ở vùng lưng. Qua chiếu chụp cho thấy có 3 viên ở ngoài phần mềm, 2 viên vào trong ổ bụng, 1 viên nằm dưới đáy gan, 1 viên nằm ở cầu thận nhưng lại ở phần không nguy hiểm.
Đối tượng Đào Văn Vươn và các đối tượng khác đã ném mìn tự chế đồng thời nã đạn về phía lực lượng chức năng khiến 6 chiến sĩ CA và quân đội bị thương. (Ảnh LĐO)
Trong số các chiến sĩ bị thương, hiện một chiến sĩ đang được kiếm tra tại BV Mắt TƯ do bị trúng đạn ở ổ mắt bên phải; một chiến sĩ đang được điều trị tại BV Việt Đức (Hà Nội), 1 chiến sĩ CA và 2 chiến sĩ quân đội bị thương nhẹ đang được điều trị tại BV Kiến An.
Ông Ca cũng đã xác nhận những thông tin này và cho biết thêm, hiện các chiến sĩ bị thương đã qua cơn nguy kịch.
Cũng theo ông Ca, hiện cơ quan CA đã bắt được 4 đối tượng liên quan tới việc chống người thi hành công vụ. Đại tá Ca cũng cho biết, cơ quan CA đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can về tội giết người.
Ngoài ra, lực lượng CA Hải Phòng vẫn đang tiếp tục tập trung lực lượng để truy bắt các đối tượng còn lại về quy án, nghiêm trị trước pháp luật.
 Đào Văn Vươn (41 tuổi), trú tại xã Vinh Quang, là người thuê diện tích 50ha đất đầm nuôi trồng thuỷ sản, cây ăn quả vùng bãi bồi tại khu cống Rộc, xã Vinh Quang (huyện Tiên Lãng, Hải Phòng). Tuy nhiên, đến nay đã hết thời hạn và không chịu đóng thuế đất trong thời gian dài. Đối tượng Đào Văn Vươn không chịu chấp hành mệnh lệnh cưỡng chế mà còn cố thủ và dùng mìn tự chế và súng hoa cải chống đối lại lực lượng thi hành công vụ và gây thương tích cho các chiến sỹ Công an.
Nam Phong



Dân nổ súng, 7 công an, bộ đội bị thương (GDVN). - Truy bắt các đối tượng bắn 6 chiến sĩ (TT). Truy bắt đối tượng bắn bị thương 6 công an và bộ đội (TNO) Khoảng 7 giờ 30 phút sáng 5.1, tại khu vực cống Rộc (khu vực đất bồi để nuôi trồng thủy sản) thuộc xã Vinh Quang, H.Tiên Lãng, Hải Phòng, xảy ra vụ nổ súng làm 4 công an và 2 bộ đội bị thương. Nguyên nhân được xác định là do vào thời điểm trên, ...


-Nguồn:-Xả súng kinh hoàng trong buổi cưỡng chế-(NLĐO) – Sáng 5-1, trong lúc tiến hành cưỡng chế thu hồi đất tại Hải Phòng, nhiều cán bộ chiến sĩ công an, quân đội đã bị thương nặng do gặp phải đối tượng manh động dùng súng chống trả.

Lúc 7 giờ 30 phút ngày 5-1, đoàn công tác của UBND huyện Tiên Lãng - Hải Phòng gồm hơn 100 cán bộ chiến sĩ công an, quân đội và đại diện các ban ngành chức năng tiến hành tổ chức cưỡng chế hơn 50 ha đầm nuôi trồng thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi của Đào Văn Vươn (SN 1960) tại khu cống Rộc, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng.

Khi một tổ công tác bí mật tiếp cận ngôi nhà của Vươn xây dựng trên diện tích đất này thì bất ngờ một quả mìn tự chế phát nổ, hất văng 2 công an viên huyện Tiên Lãng, làm họ bất tỉnh tại chỗ nhưng rất may là không gây thương vong.

Trước tình huống có thể gây nguy hiểm cho đoàn công tác và người dân xung quanh, thượng tá Phạm Văn Mải, Trưởng Công an huyện Tiên Lãng dẫn đầu tổ công tác khác tiếp cận lại ngôi nhà và kêu gọi Vươn tự nguyện giao nộp vũ khí, chấp hành lệnh cưỡng chế.

Tuy nhiên, khi tổ công tác vừa áp sát ngôi nhà thì bất ngờ, từ trong nhà, Vươn cùng một số người khác chĩa súng bắn đạn hoa cải liên tiếp vào lực lượng chức năng, làm 4 công an và một số chiến sĩ quân đội bị thương.

Hàng ngàn cán bộ chiến sĩ công an, quân đội đã được huy động tham gia vụ cưỡng chế

Sau khi nhận được thông tin, xác định đây là vụ việc chống người thi hành công vụ hết sức nghiêm trọng, Giám đốc Công an TP Hải Phòng - đại tá Đỗ Hữu Ca - đã điều động và trực tiếp chỉ huy hàng trăm cán bộ chiến sĩ gồm lực lượng CSCĐ, CSĐT TP về TTXH và các phòng nghiệp vụ khác của công an TP, kết hợp cùng lực lượng quân đội giải quyết vụ việc.

Tuy nhiên, sau nhiều lần kêu gọi giao nộp vũ khí và đầu hàng nhưng Đào Văn Vươn và gia đình vẫn cố thủ trong nhà.

Ngay sau đó, hàng trăm cán bộ chiến sĩ các lực lượng gồm CSCĐ, CSHS, PCCC cũng được huy động đến.

Sau một thời gian kiên trì kêu gọi đầu hàng và sử sụng các biện pháp nghiệp vụ, 12 giờ cùng ngày, các lực lượng đã tiếp cận được ngôi nhà nhưng Vươn và người nhà đã bỏ trốn.

Lực lượng công an đang khẩn trương truy bắt các đối tượng.

Một cán bộ công an đang được chuyển viện

Theo các bác sĩ Bệnh viện Việt Tiệp (Hải Phòng), đến 12 giờ cùng ngày, bệnh viện đã tiếp nhận 5 bệnh nhân, trong đó có anh Vũ Anh Tuấn (33 tuổi, đại úy, quyền Đội trưởng Đội CSĐT tội phạm về ma túy Công an huyện Tiên Lãng) vào viện với nhiều vết thương trên cổ, ngực, hiện đã được đưa lên Bệnh viện Việt Đức (Hà Nội); thượng sĩ Đỗ Xuân Trường bị vỡ nhãn cầu trái, đã chuyển Bệnh viện Mắt Trung ương.

Ngoài ra, thượng tá Phạm Văn Mải (trưởng Công an huyện Tiên Lãng) bị nhiều vết thương vùng lưng và chân, trong đó có 1 viên đạn nằm giữa gan và thận; trung sĩ Nguyễn Văn Phong và 2 cán bộ Huyện đội huyện Tiên Lãng bị thương bởi nhiều vết đạn trên vùng mặt, đang được theo dõi tại Bệnh viện Việt Tiệp.
Tin-ảnh: M. Phương


-------

Tổng số lượt xem trang