Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Việt Nam: Nợ xấu ám ảnh các tập đoàn khổng lồ chưa cải cách

-Reuteurs Stuart Grudgings Ngày 24-8-2012

Người dịch: Thủy Trúc

Hà Nội – Từ miền trung du đến những đô thị đông nghẹt xe cộ, khó mà không thấy sự hiện diện của Tập đoàn Điện lực Việt Nam. Họ xây nhà, vận hành một ngân hàng, quản lý một công ty môi giới chứng khoán, cung cấp điện cho hàng triệu hộ gia đình và thuê 100.000 nhân công.

Hiện nay, theo một quan chức cao cấp trong ngành điện, rất am hiểu về ngành, thì nhà cung cấp điện bán lẻ duy nhất ở Việt Nam, mang tên EVN, có vẻ đã bành trướng thái quá. EVN là con quái vật khổng lồ gần đây nhất của nhà nước đang bị theo dõi chặt, trước tình cảnh quá nhiều nợ xấu đã làm rúng động lòng tin của giới đầu tư và thể hiện sự suy thoái của đất nước từng một thời nổi lên như là ngôi sao kinh tế mới của Đông Nam Á.

 

Một số người sợ rằng so với EVN, ngay cả nợ ở hãng đóng tàu Vinashin cũng chưa là gì. Việc Vinashin vỡ nợ 600 triệu USD đã tàn phá uy tín của Việt Nam đối với giới đầu tư nước ngoài. Tuy nhiên, EVN độc quyền dành được ít sự chú ý của quốc tế hơn Vinashin nhiều.

“Tôi có thể nói rằng nợ ở EVN xấu hơn nhiều so với trường hợp Vinashin, có khi lên tới hàng trăm nghìn tỷ đồng” – vị quan chức ngành điện, có hiểu biết trực tiếp về nợ của EVN, nói. Ông đề nghị giấu tên.

Tuần này, vụ bắt giữ nhà tài phiệt nổi tiếng Nguyễn Đức Kiên – nhà tỷ phú sáng lập nên ngân hàng có giá trị đứng thứ tư ở Việt Nam là Ngân hàng Thương mại Cổ phần châu Á (ACB) – đã khoét sâu thêm nỗi sợ về tình trạng bất ổn tài chính ở đất nước 90 triệu dân, do cộng sản lãnh đạo này.

Vụ bắt ông Kiên càng làm người ta lo sợ về một khu vực đang rất căng thẳng vì những liên hệ của nó đến các công ty quốc doanh ngập nợ nần, trong đó có nhiều công ty như EVN – vốn dĩ đã vươn rất xa ra ngoài ngành kinh doanh chính của mình, khi các nhà hoạch định chính sách tìm cách xây dựng những tập đoàn lớn, đủ sức cạnh tranh với thế giới, nhái lại mô hình “chaebol” của Hàn Quốc.

Ngân hàng Trung ương buộc phải đưa ra một lời bảo đảm hiếm hoi trước công chúng, rằng tiền gửi ở ACB là an toàn, trước tình cảnh người dân xếp hàng ở ACB để rút tiền, và chỉ số chứng khoán chủ chốt của Việt Nam sụt giảm 9% trong tuần.

Sự cố Vinashin gần như sụp đổ trong năm 2010, cùng các rắc rối nghiêm trọng ở công ty vận tải biển Vinalines năm nay, với tổng nợ lên đến 6,5 tỷ USD, buộc chính phủ phải cam kết tăng cường nỗ lực cải cách số doanh nghiệp nhà nước – chiếm tới một phần ba nền kinh tế và chiếm hết chỗ của đầu tư tư nhân.

Nhưng các đề xuất mới đây nhất, được công bố vào tháng 7, có vẻ đã không nhắc tới việc giải quyết vấn nạn chủ nghĩa tư bản thân hữu và đặc quyền đặc lợi – cái đã khiến cho 100 doanh nghiệp nhà nước (SOE) lớn nhất nợ nần tới 50 tỷ USD, gần bằng nửa sản lượng kinh tế năm 2010 của Việt Nam.

Giới kinh doanh ngân hàng và chuyên gia nói rằng, vấn đề không chỉ dừng lại ở Vinashin và Vinalines. 

“Đó mới là phần nổi của tảng băng” – ông David Koh, một chuyên gia về Việt Nam, ở Viện Nghiên cứu Đông Nam Á (Singapore), nhận định.

Chẳng hạn, thua lỗ của EVN có thể có ảnh hưởng lớn hơn nhiều đối với tổng thể nền kinh tế, vì nó làm gián đoạn nguồn cung năng lượng giá rẻ, vốn là huyết mạch của khu vực sản xuất.

Một bài báo trên tờ Saigon Times hồi tháng 5 trích dẫn một tài liệu của cơ quan Kiểm toán Nhà nước nói rằng tính đến cuối năm 2010, EVN nợ 240 nghìn tỷ đồng (11,5 tỷ USD), gần gấp ba lần Vinashin cùng kỳ.

Báo Tuổi Trẻ tháng 12 đưa tin EVN thua lỗ từ sản xuất một khoản 8,4 nghìn tỷ đồng, gấp 12 lần con số mà EVN báo cáo cùng trong tài liệu đó.

Những con số đó cùng các số liệu không tâng bốc chút nào về các SOE đều đã bị xóa khỏi báo cáo chính thức của Kiểm toán Nhà nước gửi báo chí hồi tháng 7.

Reuteurs đã gọi điện thoại tới EVN vài lần để đề nghị bình luận, nhưng quan chức EVN không nhấc máy.

Tình trạng sức khỏe tài chính thật sự của EVN – doanh nghiệp lớn thứ 5 ở Việt Nam với doanh thu mà báo chí quốc doanh công bố là gần 5 tỷ USD năm 2011 – là rất khó biết. Nhà độc quyền này báo cáo là đã thua lỗ 3,5 tỷ đồng trong năm 2011, nhưng nhiều nhà kinh tế nghi ngờ tính chính xác của các thông báo tài chính này.

EVN có thông báo một vài kết quả tới báo chí sở tại, nhưng không nêu chi tiết tình trạng tài khoản.

Lời hứa chìm xuồng dần

Cho dù có các vấn đề như vậy, Việt Nam vẫn là cỗ máy sản xuất, nổi lên trong thập kỷ trước từ những tàn tích của chiến tranh để đóng một vai trò trung tâm trong nền sản xuất công nghiệp ở châu Á, làm đủ thứ từ giày dép tới phụ kiện máy tính. Một nền kinh tế từng có thời được xây dựng trên những cánh đồng đầy bom rải thảm, giờ đây lấp lánh ánh sáng của những cửa hiệu và cao ốc hùng vĩ. 

Nhưng trong vài năm qua, các vấn đề lớn đã làm lu mờ những hứa hẹn của Việt Nam: từ lạm phát gia tăng theo đà xoáy trôn ốc, đến nạn quan liêu, từ cơ sở hạ tầng khập khiễng đến các món nợ chất chồng trong một hệ thống tài chính tù mù.

Năm nay, tăng trưởng tín dụng đã giảm rất mạnh, và nền kinh tế phát triển ở tốc độ khoảng 4%, giảm so với mức 7% của năm 2010.

Tháng 7, ngân hàng trung ương tuyên bố, nợ xấu trong hệ thống ngân hàng dừng ở mức 8,6% – gần gấp đôi con số dự tính trước đó và là tỷ lệ nợ xấu cao nhất trong các nước Đông Nam Á, theo hãng xếp hạng Dịch vụ Đầu tư Moody.

Ngân hàng trung ương trích dẫn “kết quả điều tra” từ các thanh tra để giải thích về mức tăng nợ xấu rất lớn này. Báo chí quốc doanh trích lời Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình phát biểu hồi tháng 6 rằng tỷ lệ nợ xấu là 10%, và một số nhà phân tích cho rằng con số vẫn còn có thể cao hơn.

“Rất khó xác định con số nào là con số chúng ta có thể chấp nhận” – ông Christian de Guzman, một nhà phân tích hàng đầu của hãng Moody ở Singapore, nói. Ông tin rằng có khả năng những khoản nợ tồi tệ hơn của nhà nước sẽ còn được tiết lộ.

Hầu hết những căng thẳng về kinh tế của Việt Nam đều có thể bị quy về nguyên nhân quản lý, điều hành yếu kém các SOE.

Một lượng khổng lồ tín dụng rẻ đã được bơm vào các SOE từ năm 2009, khi chính phủ tìm cách làm nhẹ tác động của cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu. Các SOE liền tiếp tục tưng bừng mở rộng sang các ngành nghề mà họ rất thiếu chuyên môn. 

Chính phủ đánh giá hai vụ vỡ nợ kia là bất thường, do sai phạm trong quản lý gây ra. Năm nay, 9 giám đốc điều hành của Vinashin đã bị bắt giam vì quản lý tồi nguồn lực của nhà nước, trong số này có cựu chủ tịch Phạm Thanh Bình, chịu án 20 năm tù. 6 giám đốc điều hành của Vinalines bị bắt giữ, cựu chủ tịch Vinalines bỏ trốn.

“Họ gắn lợi ích cá nhân vào các quyết định đầu tư… đó là tham nhũng” – ông Nguyễn Đức Kiên, phó chủ tịch ủy ban kinh tế của Quốc hội, nói với Reuters.

Tuy nhiên nhiều nhà quan sát nói rằng, việc quản lý yếu kém như tại Vinashin và Vinalines là chuyện rất phổ biến ở các SOE, nơi mà giám đốc và ban quản trị có xu hướng được tuyển lựa nhờ vào các mối quan hệ chính trị hơn là nhờ tài năng kinh doanh. Cá nhân Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng từng khen ngợi sự mở rộng của Vinashin, và từng có lời xin lỗi hiếm hoi đến các đại biểu quốc hội sau khi Vinaship sụp đổ và dẫn tới việc điểm tín dụng của Việt Nam bị hạ thấp một cách đáng xấu hổ.

Nhưng không ai trong chính phủ bị đưa ra tòa hay bị phạt vì sự sụp đổ này của Vinashin cả.

Vụ bắt giữ giám đốc điều hành nhà băng Nguyễn Đức Kiên, 48 tuổi – một trong 30 người giàu nhất Việt Nam – có thể là dấu hiệu cho thấy mâu thuẫn đang gia tăng trong ban lãnh đạo cộng sản, xoay quanh vấn đề chính sách kinh tế.

“Có khá nhiều bất mãn về chuyện thủ tướng hậu thuẫn cho những đứa con được nuông chiều – những doanh nghiệp nhà nước này” – ông Steve Norris, một chuyên gia về Việt Nam tại Tập đoàn Kiểm soát Rủi ro ở Singapore, nhận xét.

Cải cách khiêm tốn

Chương trình cải cách mới đây nhất, được công bố hồi tháng trước, thoáng nhìn qua thì có vẻ rất táo bạo. Từ nay cho tới năm 2015, các SOE sẽ phải rút khỏi những ngành không phải hoạt động chính của họ, và đệ trình kế hoạch tái cơ cấu trước quý ba năm nay. Chính phủ cho biết họ sẽ để các công ty vận hành theo “cơ chế thị trường”, lựa chọn giám đốc một cách khắt khe hơn, cho giám đốc nhiều quyền tự quyết hơn để ngăn chặn mọi sự can thiệp chính trị, và thành lập một cơ quan đặc biệt để giám sát việc sử dụng tài sản ở các SOE.

Nhưng ông Nguyễn Đức Kiên, ủy ban kinh tế Quốc hội, thừa nhận sẽ phải mất hơn 2-3 năm, các thay đổi mới đem lại kết quả. Trong thời gian đó, giới phân tích muốn nhìn thấy báo cáo tài chính hàng quý mà các SOE có nghĩa vụ phải đưa ra theo quy định mới, để đánh giá xem độ minh bạch đã được cải thiện thật sự hay chưa.

Các ý kiến phê phán như của nhà kinh tế có tư tưởng cải cách, ông Lê Đăng Doanh, cho rằng mọi sự sửa đổi đều không có tác dụng mấy trong việc giải quyết cốt lõi của vấn đề, đó là sự miễn cưỡng của chính phủ khi phải từ bỏ quyền kiểm soát kiểu Xô Viết đối với các SOE lớn – vốn dĩ là đòn bẩy quyết định cho quyền lực kinh tế và xã hội của Đảng Cộng sản. 

“Đảng Cộng sản vẫn còn nắm giữ vai trò chủ đạo, và doanh nghiệp nhà nước vẫn là công cụ ổn định kinh tế vĩ mô” – ông Doanh, người từng là cố vấn cho chính phủ, nói. “Chừng nào điều đó còn tồn tại, thì mọi nhận thức về cải cách đều sẽ rất bị giới hạn”.

Mặc dù có một tầng lớp người tiêu dùng đầy sức sống, nhưng Việt Nam vẫn không bắt kịp làn sóng phục hồi đầu tư trong năm nay ở các nước láng giềng Đông Nam Á như Philippines và Indonesia. 

Đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) giảm 28% trong nửa đầu năm 2012 so với năm trước. Đây là dấu hiệu cho thấy các công ty đang ngày càng lo ngại về bất ổn chính trị ở Việt Nam và đang tìm kiếm các nước có nhân công rẻ khác, ví dụ như Myanmar, đất nước mới mở cửa. 

“FDI đang hướng về Myanmar chứ không phải Việt Nam” – một nhà ngoại giao nước ngoài ở Hà Nội nói. “Những trái ngon dễ kiếm đã được hái ở Việt Nam”. 

EVN – nợ nần và hỗn loạn 

Nhiều năm qua, Việt Nam đã và đang cải cách dần dần khu vực SOE của mình, cắt giảm số doanh nghiệp quốc doanh từ 6000 công ty hồi chuyển giao thế kỷ xuống còn 1300, và chuyển 3388 công ty cùng chi nhánh của chúng vào khu vực tư nhân, thông qua cái gọi là “cổ phần hóa”. 

Nhưng từ đó đến nay, tiến trình tư nhân hóa đã chậm đến mức ì ạch. 

Năm nay, ông Đào Văn Hưng đã mất việc ở vương quốc EVN, sau sự vụ đơn vị viễn thông của EVN bị thua lỗ nặng nề, gần như ngay trước khi công ty này và khoản nợ của nó bị đối thủ cạnh tranh trong ngành viễn thông là Vietel, do bên quân đội điều hành, nuốt chửng. Ông Hưng bị điều chuyển trở lại bộ công thương Việt Nam, chờ điều tra nếu có.

Dưới sự lãnh đạo của ông Hưng, EVN đã bành trướng sang các ngành bất động sản, viễn thông và ngân hàng, ngay cả khi đất nước đang phải chịu tình cảnh cắt điện thường xuyên do thiếu đầu tư vào sản xuất điện. 

Trả lời phỏng vấn Reuteurs, vị quan chức ngành điện giấu tên nọ nói rằng phương pháp kế toán của công ty là một bí ẩn ngay cả với những người làm việc ở EVN, theo đó, không thể xác định rõ thua lỗ xuất phát từ ngành kinh doanh chính hay từ các thương vụ mới mở thêm của EVN. 

Ông cho biết, nhân lực chất lượng kém cũng là một vấn đề lớn khác.

Mặc dù vẫn còn nhiều hoạt động kinh doanh mạo hiểm và kém may mắn khác, nhưng khối nợ khổng lồ của EVN chắc chắn là đến từ chuyện họ không thể định giá cao hơn để đủ trang trải chi phí của việc sản xuất điện. Việt Nam là một trong những nước có giá điện thấp nhất châu Á, tuy nhiên điều đó đã dẫn tới hậu quả là đầu tư vào ngành điện rất kém và cung về điện không ổn định, làm hại ngành kinh doanh này. 

Hank Tomlinson, chủ tịch Phòng Thương mại Mỹ ở Việt Nam, cho biết, một số công ty nước giải khát có vốn đầu tư nước ngoài ở Việt Nam đã tự chạy máy phát điện liên tục, vì hóa ra như thế lại rẻ hơn là phải đối mặt với cảnh bị cắt điện thường xuyên.

“Cái mà các doanh nghiệp cần là cung điện ổn định, đáng tin cậy, chứ không phải được bán điện với giá rẻ để rồi phải chạy máy phát điện suốt ngày đêm dự phòng” – ông Tomlinson nói. 

EVN đã nâng giá điện 5% trong năm nay, nhưng không minh bạch về lý do phải tăng giá. Điều đó khiến các doanh nghiệp nghi ngờ, nhất là vào thời điểm số các vụ phá sản gia tăng do tín dụng bị thắt chặt.

 “Các doanh nghiệp bây giờ phải chịu quá nhiều biến động và thua lỗ, nhưng cho đến giờ thì chúng tôi có thể làm được gì? Chúng tôi phải chung sống với chuyện đó” – ông Cao Tiến Vi, chủ tịch Tập đoàn Giấy Sài Gòn, nói. Ông cho biết thêm, EVN đã không hề thông báo trước về cú tăng giá gần đây nhất của họ.

(Biên tập: Jason Szep và Alex Richardson)

Nguồn: Reuteurs

Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2012

Ảnh: 1- Ông Nguyễn Đức Kiên dự khán trong một trận bóng đá tại Hà Nội ngày 17/7/2011; 2- Một người đàn bà đi ngang qua Ngân hàng Thương mại Á châu ACB, ngày 3/6/2005; 3- Các công nhân sửa chữa đường dây diện ở Hà Nội, ngày 24/12/2011.

Bong bóng bất động sản đè bẹp Việt Nam: Vietnam Is Getting Crushed By A Property Bubble (Business Insider 23-8-12)
Nợ của tổng công ty nhà nuớc: Debt risks lurk in Vietnam's unreformed state giants (Reuters 23-8-12) ◄ Phân tích dài
Việt Nam trở lại với xe đạp: Vietnam's economic cycle turns once again (Guardian 22-8-12)
Đại gia Việt bị dân thù tận mạng: Vietnam's Rich Face a Wealth of Public Ire (WSJ 23-8-12)
**************
Những DN thất bại tiêu biểu vừa qua như Vinashin, Thủy sản Bình An… đều xuất phát từ hoạt động đầu tư trái ngành.
*********************

Doanh nghiệp Việt nặng gánh nợ đến đâu?
Theo thông tin công bố của Bộ Tài chính trong đề án tái cấu trúc các doanh nghiệp nhà nước, tỷ lệ nợ/vốn chủ sở hữu của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước có tỷ lệ là 1,71 lần, trong khi bình quân của các công ty niêm yết là 1,53 lần. 

Trong năm 2011 và những tháng đầu năm 2012 đến nay, nền kinh tế đã chứng kiến những doanh nghiệp đầu ngành hoặc những tập đoàn lớn có tiềm năng tăng trưởng mạnh mẽ bỗng dưng lâm vào cảnh thua lỗ, thậm chí có nguy cơ phá sản.

Nguyên nhân dẫn đến tình trạng này là được cho là do doanh nghiệp quá lạm dụng vốn vay ngân hàng, lạm dụng đòn bẩy tài chính và chạy theo lợi nhuận bằng cách đầu tư trái ngành tràn lan...

Những con số đáng lo ngại

Tại hội nghị “Căn bệnh thập kỷ của doanh nghiệp Việt Nam” do tạp chí Nhịp cầu Đầu tư tổ chức tại Hà Nội sáng 23/8, ông Nguyễn Xuân Thành, Giám đốc Chính sách công, Chương trình Giảng dạy kinh tế Fulbright cho biết, hiện tại Việt Nam có khoảng 709 doanh nghiệp đang niêm yết trên thị trường chứng khoán. 

Qua thống kê báo cáo tài chính của các doanh nghiệp này đến quý 2/2012, loại trừ trên 50 doanh nghiệp tài chính thuộc các ngân hàng thương mại, công ty tài chính, công ty chứng khoán... thì còn lại 647 doanh nghiệp phi tài chính niêm yết trên cả hai sàn chứng khoán Hà Nội và Tp.HCM. 

Tổng nợ phải trả (bao gồm cả vay ngân hàng, các khoản phải trả khác) trên vốn chủ sở hữu của các doanh nghiệp này đang là 1,53 lần.

Theo số liệu phân tích từ các tổ chức tài chính quốc tế có đưa ra báo cáo tổng hợp của các doanh nghiệp niêm yết tại Mỹ và Trung Quốc vào cuối năm 2011 thì con số tổng nợ phải trả/vốn chủ sở hữu của các doanh nghiệp tại Mỹ chỉ là 1,2 lần, còn của Trung Quốc là 1,06 lần.

Dựa trên 647 doanh nghiệp niêm yết thì nhóm doanh nghiệp xây dựng và bất động sản có tỷ lệ sử dụng đòn bẩy tài chính cao nhất (2,07 lần), doanh nghiệp niêm yết phi tài chính (1,53 lần), năng lượng (1,44 lần), nguyên vật liệu (1,39 lần)..., hàng tiêu dùng là nhóm có tỷ lệ thấp nhất khi chỉ đạt 0,8 lần.

Việc sử dụng đòn bẩy tài chính cao trong những năm qua đã phần nào lý giải những khó khăn mà khối doanh nghiệp xây dựng và bất động sản đang gặp phải. Theo ông Thành, không có mối quan hệ rõ ràng nào giữa đòn bẩy tài chính và quy mô của doanh nghiệp. Trong khi phân theo ngành thì có sự khác biệt rất lớn về tỷ lệ vay nợ giữa các ngành.

Theo thông tin công bố của Bộ Tài chính trong đề án tái cấu trúc các doanh nghiệp nhà nước, tỷ lệ nợ/vốn chủ sở hữu của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước có tỷ lệ là 1,71 lần, trong khi bình quân của các công ty niêm yết là 1,53 lần. 

Đứng về quy mô tuyệt đối thì những tập đoàn như TKV, EVN có con số tuyệt đối về nợ là cao nhất, nhưng gánh nặng nợ lại thuộc về các tổng công ty như Sông Đà (8,85 lần), HUD (6,36 lần)...

Còn theo tính toán của ông Nguyễn Nam Sơn, Giám đốc điều hành Vietnam Capital Partners, so với các nước trong khu vực (Thái Lan, Indonesia, Malaysia, Philippines), hệ số nợ/vốn chủ sở hữu của các doanh nghiệp Việt Nam là 1,2 lần, so với mức trung bình 0,45 lần trong khu vực.

Các doanh nghiệp như: ITC, KBC, HAG, Vinaconex, QCGL, Phát Đạt... đều có tỷ lệ nợ cao và nằm trong ngưỡng có thể phá sản nếu thị trường diễn biến xấu.

Mối liên hệ nào với hệ thống ngân hàng?

Thời gian qua Việt Nam đã có sự bùng nổ trong khu vực hệ thống ngân hàng. Từ một nền kinh tế phát triển tài chính nông nghiệp, tín dụng chỉ tăng 20% trong thập niên 90, thì nay quy mô tín dụng đã 140%, cao hơn hẳn những nước Đông Nam Á khác và chỉ thua Trung Quốc. 

Tín dụng ngân hàng đang tập trung vào khu vực doanh nghiệp, khi tính đến 30/4/2012, dư nợ tín dụng cho khu vực doanh nghiệp chiếm 77,2% (2.021 nghìn tỷ đồng, trong đó có trên 400 nghìn tỷ đồng là dư nợ cho vay khối doanh nghiệp nhà nước), nông nghiệp chiếm 8,8% (231 nghìn tỷ đồng), cá nhân và hộ gia đình chiếm 13,9% (365 nghìn tỷ đồng).

Để giảm tải gánh nặng nợ nần trên, các chuyên gia kinh tế tham dự hội nghị cho rằng, nền kinh tế Việt Nam đang xuất hiện xu hướng giảm nợ hay thoái nợ. Điều đó được thể hiện thông qua các diễn biến như: trên phương diện vĩ mô tỷ lệ tín dụng/GDP đang chững lại và thậm chí giảm xuống; từ phía các tổ chức tín dụng, thì nguồn vốn tăng lên nhưng cho vay không đổi. 

Chính vì lẽ đó, ngân hàng đã và đang hướng đầu tư vào các tài sản chính an toàn (trái phiếu Chính phủ, giấy tờ có giá ngắn hạn), cùng với đó các ngân hàng cũng hướng vào hoạt động đảo nợ (gia tăng các hạng mục tài sản trong bảng cân đối kế toán); còn từ phía doanh nghiệp cũng đang có những diễn biến trái chiều khi các doanh nghiệp có dòng tiền tốt lại lựa chọn giảm vay nợ, còn những doanh nghiệp gặp khó khăn về dòng tiền muốn vay nợ mới nhưng hiện tại gánh nặng nợ đã quá lớn nên không vay được vốn từ các ngân hàng.

Các chuyên gia cũng cho rằng, trong quá trình thoái nợ này, cần giảm nhanh tỷ lệ nợ trong khu vực doanh nghiệp nhà nước thông qua việc bán tài sản, đẩy mạnh cổ phần hóa, bán một phần tài sản đối với doanh nghiệp đã cổ phần hóa, dùng nguồn tiền này trả nợ xấu. 

Khi doanh nghiệp nhà nước dùng tiền bán/thanh lý tài sản trả nợ, xử lý nợ xấu, ngân hàng thu hồi được nợ, nguồn tín dụng được mới khai thông này có thể dùng cho doanh nghiệp khác, và các doanh nghiệp vừa và nhỏ sẽ được tiếp cận vốn.  

****************

Nhiều chuyên gia cho rằng, danh sách ngân hàng yếu kém trong diện xử lý có thể còn nhiều hơn con số công bố của NHNN do ngân hàng giấu nợ xấu.
- Nhiều ngân hàng yếu kém chưa bị lộ (ĐT).   – Nguyên Khanh: ĐÈN CÙ NGÂN HÀNG (Bùi Văn Bồng).
- Nguồn cung vàng sắp tăng (TBKTSG).  – Chặn cơn sốt giá vàng (VnEco).  – Ngân hàng được vay mượn vàng của nhau (VNE).
- Bí ẩn “khoản phải thu khác” (TN).
Lại đòi tăng giá xăng dầu (NLĐ).  – Thực hư doanh nghiệp xăng dầu trong nước kêu lỗ?(CAND). - Tước giấy phép kinh doanh ba doanh nghiệp xăng dầu gian lận  (PLTP)
- Giám sát các hoạt động giao dịch chứng khoán bất thường (SGGP). - Huy động hơn 1 triệu tỉ đồng từ chứng khoán (NLĐ). - Nhiều tỷ đôla và nhiều triệu ngơ ngác… (VF). - Tổ chức tín dụng không được vay, cho vay vốn bằng vàng (CP).  --Chấm dứt huy động, cho vay vàng (23/08)

GS Robert D. Hisrich: Có hai cách huy động vốn ngoài ngân hàng 
- OceanBank cho vay ngắn hạn hộ kinh doanh lãi suất ưu đãi (DĐDN).
- Vietinbank mạnh tay cho vay ưu đãi mua nhà, đất (VnMedia).
- Có phải “tồn kho” là nút thắt của nền kinh tế? (SGTT).
- Giá vàng giảm sâu, mất mốc 44 triệu đồng/lượng (DT).
- ‘Nhà đầu tư nước ngoài đang mua vào cổ phiếu’ (VNE). - Nguy cơ nợ xấu cho vay chứng khoán tăng mạnh (ĐTCK). - TRI giải thể, cổ đông được nhận 2,300 đồng/cp (Vietstock). - Cộng trừ… chứng khoán (TBKTSG).
- Doanh nghiệp kiến nghị tăng giá xăng đến 1.200 đồng/lít (DT).
- Lạm phát tháng 8 tăng trở lại 0,63% (DT). 
- Thiên tai đang tước đoạt công sức lao động của nông dân (TBKTSG).
- Gạo Việt ngược sang Thái: Nông dân lợi 1, doanh nghiệp lợi 10 (DV).
-  Chậm giao nhà, khách đòi lại tiền (TN). - Thúc đẩy hơn nữa đầu tư của Hàn Quốc vào Việt Nam (VIR).
- Tốp 10 doanh nghiệp bán lẻ hàng đầu của Việt Nam (TTXVN).
- Quý 3 XK cá tra sẽ cao nhất trong năm (NNVN).
- Chăn nuôi đại họa kép: Người nuôi gà bỏ nhà biệt xứ (NNVN).
- Những quy định ‘làm khó’ trứng gia cầm (Petrotimes).
- Việt Nam đứng thứ 3 châu Á về sự lạc quan kinh tế (TTXVN).
- ‘Đồng euro chỉ còn là xác chết biết đi’ (VNE). 
- Việt Nam thua thiệt khi buôn bán với Trung Quốc   –   (RFA). -  Nguyên thủ Pháp – Đức tìm cách giải quyết bất đồng về hồ sơ Hy Lạp   –   (RFI).

- Doanh nghiệp Pháp thiếu tham vọng chiến lược tương lai   –   (RFI).
- Seoul lo ngại tác hại của việc tự do mậu dịch với châu Âu   –   (RFI).

********************


Sập cầu treo tự neo lớn nhất Trung Quốc, 3 người chết
TTO - Tân Hoa xã cho hay lúc 5g30 sáng nay 24-8 (4g30 theo giờ VN), một đoạn cầu cạn thuộc cầu treo Yangmingtan bắc qua sông Tùng Hoa ở tỉnh Hắc Long Giang đã sập xuống từ độ cao 30m, làm bốn xe tải lật nhào. Đoạn cầu bị sập dài khoảng 100m nằm ở địa ...
Cầu trăm triệu USD sập, nhiều xe tải nát vụnTiền Phong Online
TQ: Cầu mới thông xe 9 tháng đã sập, 3 người chếtVietnam Plus
2 tàu Trung Quốc đâm nhauZing News

The severity of the country’s inventory surplus has been masked by the blocking or adjusting of economic data by the government.

Amitai Etzioni, Giáo sư khoa Quốc tế học của Đại học George Washington, dựa trên những số liệu như: kinh tế, dân số, xã hội…đã cho độc giả thấy được sự tăng trưởng của Trung Quốc hiện đang chững lại.

>> Hàng Trung Quốc làm khó các nhà sản xuất châu Phi/ Liệu Kim Jong Un có thể đưa Triều Tiên bước qua thế kỷ 21?/ Đài Loan trong "thế lưỡng nan Malacca"

Ông cũng khẳng định: "Trong tương lai gần, hình ảnh của sự thịnh vượng, năng động của Trung Quốc là một thách thức đối với nước Mỹ đang suy thoái là câu chuyện của ngày hôm qua". Còn hôm nay?

Hầu hết mọi người đều đồng ý rằng Trung Quốc đang gia tăng quyền lực trên toàn cầu, với một nền kinh tế được cho là sẽ nhanh chóng bắt kip nền kinh tế Mỹ, một mô hình của nhà nước tư bản chủ nghĩa thích hợp hơn với nhiều quốc gia thuộc thế giới thứ ba hơn là chế độ tư bản dân chủ, thực dân như các nước thuộc địa tại châu Phi, Mỹ Latinh, và gia tăng sự ảnh hưởng giữa các quốc gia láng giềng của nó thể hiện một quyền lực mới nổi lớn nhất thế giới.

Tốc độ tăng trưởng kinh tế cao bất thường là sự thu hút đầu tiên đối với việc gia tăng quyền lực. Kinh tế phát triển mạnh mẽ có thể đóng vai trò quan trọng trong thị trường toàn cầu và đóng vai trò chính trong việc thành lập lực lượng quân đội. Tuy nhiên, tỷ lệ tăng trưởng kinh tế đã chậm lại, từ 10,4% trong năm 2010 xuống còn 7,5% những quý đầu năm 2012.

Tỷ lệ này, theo các chuyên gia kinh tế dự đoán sẽ còn sụt giảm hơn nữa. Hơn nữa, theo Tạp chí Kinh tế, sự tiến lại gần hơn của một quốc gia đang phát triển để theo kịp với một nền kinh tế phát triển sẽ gây khó khăn cho tỷ lệ tăng trưởng bền vững vì nó buộc phải tăng trưởng nhanh để phù hơp với chính nó. Trong những nền kinh tế mới nổi, câu hỏi đặt không phải là liệu sự tăng trưởng kinh tế sẽ chậm lại hay không mà là Trung Quốc sẽ trải qua sự hạ cánh mềm hay cứng.

 

Ảnh minh họa

 

Một nền kinh tế tăng trưởng chậm đang thách thức tất cả các chính phủ, tuy nhiên đối với Trung Quốc lại khác: Tính hợp pháp của chế độ nước này không dựa trên sự lựa chọn một cách dân chủ theo ý kiến đa số mà dựa trên khả năng cung cấp một mức sống cao và ngày càng đi lên. Sự tăng trưởng ngày càng tăng gần đây đã khiến tuổi thọ của người dân nước này ngày càng cao, hầu hết trong số họ đều là những người đã nghỉ hưu, không thể làm ra của cải vật chất gì cho xã hội, chủ yếu sống lại các thành phố duyên hải. Theo các nhà xã hội học, ngược lại, với những người dân sống xa trung tâm, ít hiểu biết, và có sự cách biệt đối với những người dân sống tại trung tâm đang lại những nhân tố chính đe dọa sự ổn định của chính trị.

Hơn nữa, sự tăng trưởng cao của nền kinh tế trong vai thập kỷ qua cũng tạo ra nhiều thách thức về môi trường. Năm 2007, Trung Quốc đứng vị trí thứ 16 trong số 20 thành phố ô nhiễm nhất thế giới và có lượng khí thải CO2 cao nhất thế giới. Mô hình kinh tế của Trung Quốc dựa chủ yếu vào tài nguyên thiên nhiên, việc khai thác quá mức nguồn tài nguyên thiên nhiên này sẽ hủy họai về môi trường và cản trợ sự tăng trưởng bền vững của quốc gia đó. Ngoài ra, vấn đề khan hiếm nước cũng rất nghiêm trọng. Cũng tại thời điểm này, Trung Quốc cam kết ngăn chặn nạn tham nhũng đang hoành hành, đặc biệt là ở mức độ địa phương. Trong bảng danh sách các nước có mức độ tham nhũng trên thế giới năm 2011, nước này đứng ở vị trí 74, bỏ xa Nhật Bản đứng ở vị trí 24 và Mỹ đứng ở hàng 24.

Tuổi thọ trung bình của người Trung Quốc cũng rất "ảm đạm" trong tương lai. Theo Feng Wang, giám đốc Trung tâm Brookings Tsinghua thì việc tăng trưởng kinh tế quá nóng đã tạo ra sự khác biệt về nhân chủng học, theo chiều hướng giảm dần. Vì Trung Quốc vẫn duy trì chính sách một con và tuổi sinh con lần đầu phải là 30 tuổi nên trong những năm tới đây nước này sẽ gặp phải sự sụt giảm đáng kể lực lượng lao động trẻ nhưng số người về hưu lại tăng đáng kể.

Các quốc gia châu Phi đã nhận hàng tỷ USD từ nhà đầu tư Trung Quốc nhưng họ cũng phàn nàn về việc các công ty Trung Quốc không thuê người lao động địa phương, họ thường tránh ký hợp đồng với người dân địa phương, nếu có thì họ phải làm việc trong môi trường lao động không an toàn với mức lương rất thấp và họ cho rằng đó là một điều khoản thương mại không công bằng. Chủ nghĩa thực dụng và thực dân mới đang là những điều khoản được áp dụng nhanh chóng đối với Trung Quốc.

Các nước láng giềng của Trung Quốc đang gia tăng nỗi bức tức. Trong một vài trường hợp, thái độ của Trung Quốc đã dẫn đến những quốc gia này xích lại gần hơn với Mỹ. Thực vậy, Trung Quốc có rất ít đồng minh.

Trong   tương lai gần, hình ảnh của sự thịnh vượng, năng động của Trung Quốc là một thách thức đối với nước Mỹ đang suy thoái là câu chuyện của ngày hôm qua. Chúng ta cần nhiều hơn những câu chuyện xung quanh sự tăng trưởng của Trung Quốc như là những gì chúng ta đã chứng kiến đối với sự tăng trưởng của Nhật Bản để chắc chắn rằng câu chuyện này cần phải viết lại nếu không muốn đọc lại câu chuyện từ đầu.

Mai Linh theo The National Interest

 

Tổng số lượt xem trang