Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

News Analysis: Family Ties and Hobnobbing Are Keys to Power in China

NYT  -BEIJING — To a degree, the new leaders of China named just days ago have backgrounds that are as uniform as the dark suits and red ties they wore at their coming-out ceremony.
The seven men on the Politburo Standing Committee have forged close relations to previous party leaders, either through their families or institutional networks. They have exhibited little in the way of vision or initiative during their careers. And most have been allies or protégés of Jiang Zemin, the octogenarian former party chief.
The Communist Party and its acolytes like to brag that the party promotion system is a meritocracy, producing leaders better suited to run a country than those who emerge from the cacophony of elections and partisan bickering in full-blown democracies. But critics, including a number of party insiders, say that China’s secretive selection process, rooted in personal networks, has actually created a meritocracy of mediocrity.

Those who do less in the way of bold policy during their political rise — and expend their energies instead hobnobbing with senior officials over rice wine at banquets or wooing them with vanity-stroking projects — appear to have a greater chance of reaching the ranks of the top 400 or so party officials, the ones with seats on the Central Committee, the Politburo or its standing committee. Instead of pure talent, political patronage and family connections are the critical factors in ascending to the top, according to recent academic studies and analyses of the backgrounds of the leaders.
There are growing doubts, even among party elites, over whether such a system brings out those best equipped to deal with the challenges facing this nation of 1.3 billion people, with its slowing economic growth, environmental degradation and rising social instability. A series of recent scandals and revelations that the families of top officials can hold billions of dollars’ worth of investments have also led to greater scrutiny over the role of patronage.
On Friday, at a seminar in Beijng, Li Rui, a retired official who once served as Mao Zedong’s secretary, said he had urged party leaders to embrace big changes to how they appoint and oversee officials, warning that otherwise there would be more damaging scandals like one that led to the fall this year of Bo Xilai, the once-powerful politician who had risen quickly through the party ranks, largely because his father was one of the party’s “Eight Immortals.”
“Our current model produced the Bo Xilai incident,” he said.
Cheng Li, a scholar of Chinese politics at the Brookings Institution, wrote in a paper published in September that the Chinese political system was one of “weak leaders, strong factions,” and that it suffered from “nepotism and patron-client ties in the selection of leaders.” Susan L. Shirk, a professor and former State Department official, said Thursday on China File, a Web publication from the Asia Society, that “patronage is the coin of the realm in Chinese elite politics.”
In the United States and other Western countries, some prominent political families have certainly wielded power through successive generations — think of the Kennedys or Bushes — but entrenched dynasties and the influence of elders are becoming particularly noteworthy in China. The increasing prevalence of the so-called princelings, those related by birth or marriage to earlier Communist Party luminaries, is one sure sign that family background plays a decisive role in ascending to power. Four of the new standing committee members, including Xi Jinping, come from the red aristocracy. One of them, Wang Qishan, who seems to prefer blue ties, married into it.
“Xi Jinping himself didn’t come to power because of outstanding political achievements,” said Pu Zhiqiang, a rights lawyer, who added that he believed the new leadership was “quite mediocre.”
Just as important as family connections and demonstrated party loyalty is the ability to cultivate China’s top leaders. Five members of the standing committee are considered allies of Jiang Zemin, the party chief who stepped down in 2002, and the others have ties to his successor and rival, Hu Jintao. At least one, Yu Zhengsheng, is also closely aligned with the family of Deng Xiaoping, the supreme leader who appointed both Mr. Jiang and Mr. Hu.
Mr. Jiang was the dominant force shaping the seven-member standing committee this year. Old loyalists were rewarded with seats, beating out several candidates — Wang Yang and Li Yuanchao among them — who were considered more talented or more charismatic.
Mr. Li, the head of the Organization Department, “did a lot of things and he’s very smart,” said Zhang Xiaojin, a political scientist at Tsinghua University. “But when you do a lot of things, you often have problems.”
The party hierarchy has its defenders. Xinhua, the state news agency, quoted Xie Chuntao, a professor at the Central Party School, as saying, “The new leaders are not ossified or conservative.” But other analysts say that most of the standing committee members, whose average age is 63, got there precisely because of their banality, since the system knocks down politicians who stick out too much.
“Normal logic is that based on a meritocracy, whoever is better in terms of performance should be picked,” said Bo Zhiyue, a scholar of Chinese politics at the National University of Singapore. “But in Chinese politics, they have a logic of reverse selection,” he added. “If A is better than B, then A should be eliminated.”
That antimeritocracy logic was at work even in the assigning of portfolios. Many political insiders say that of the seven men, Wang Qishan, with his years of experience in the finance sector, would be the most able to take on day-to-day management of China’s economy. But they said he was shunted aside to be head of an anticorruption commission because Li Keqiang, the second-ranked party member and designated heir to the title of government premier, which carries overall responsibility for the economy, and other leaders feared sharing that power with the confident Mr. Wang would cause friction.
“It’s sort of absurd,” said Wu Jiaxiang, once an adviser to Zhao Ziyang, the party chief purged during the 1989 student uprising. “It shows how power games can distort the arrangements.”
Mr. Li, though well educated, failed to stand out while governing provinces; in fact, as party chief of Henan Province, he was responsible for trying to cover up one of China’s worst health scandals. Yet, through careful cultivation of Mr. Hu, he nimbly climbed the political ladder. Like other ambitious politicians who come from more humble backgrounds, he forged patron links to Mr. Hu after joining the Communist Youth League.
“In China, if I promote you, then on major issues you’re supposed to heed me,” said one former official and Youth League member. “I’ve seen it myself. When people make decisions now, people don’t refer to principles or ideals, but to what will benefit their boss.”
In theory, the Communist Party has a performance-based evaluation system that determines which officials are qualified for promotion. Those include targets on economic growth, extinguishing potential protests and population control for the territories under their watch. But a study by three scholars, published in February in American Political Science Review, found that patronage networks were more important than performance measures. Most surprising was that even meeting the target for economic growth paled in importance next to patron-client ties. The authors wrote that cadre management institutions “delivered promotions to followers of senior party leaders” and that there was “no relationship between growth performance and party ranking, and a strong relationship between factional ties and rank.”
The overwhelming dominance of ethnic Han men in the party’s upper levels also undermines the argument that the cream rises to the top, regardless of gender, ethnicity or family background. Of the 205 full members of the new Central Committee, only 5 percent are women. The 25-member Politburo did double its female representation, though — by going from one to two women.
Jonathan Ansfield contributed reporting, and Amy Qin contributed research..-News Analysis: Family Ties and Hobnobbing Are Keys to Power in China

Tốp lãnh đạo mới của Trung Quốc: Family Ties and Hobnobbing Trump Merit at China Helm (NYT 17-11-12) -- Có nói đến bài của Cheng Li.  Bài của Susan Shirk đuợc nói đến là bài này: Age of China’s New Leaders May Have Been Key to Their Selection (ChinaFile 15-11-12) -- Susan Shirk có đưa 2 giả thuyết tại sao Lý Nguyên Triều và Uông Dương không vào được Bộ Chính Trị Bài này của Cheng Li rất hay :Opportunity Lost? (FP 16-11-12) "What Do We Really Know About China’s New Leaders?" (Xem Table 1 dưới đây.  Từ trên xuống:Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường, Trương Đức Giang, Du Chính Thanh, Lưu Vân Sơn, Vương Kỳ Sơn, Trương Cao Lệ)
Thề hệ 6 của ĐCSTQ?Little Hu’ eyed for the next wave of Chinese leaders (WP 17-11-12) -- Hồ Xuân Hoa (Hu Chunhua)




News Analysis: Xi Jinping Offers Few Hints of a Shift in Direction in China
NYT -Xi Jinping gave his first speech as general secretary of the Communist Party, impressing many Chinese by avoiding slogans but giving no indication as to whether he favors fundamental reforms.

Kẻ thắng chính là Giang Trạch Dân? Ex-Leader Wins in Beijing Power Play (WSJ 16-11-12)
Về Bành Lệ Viên (vợ Tập Cận Bình): A Star in China Both Rises and Sets (NYT 16-11-12)

Quốc xã với đặc tính Trung Quốc? National Socialism with Chinese Characteristics (FP 15-11-12) -- John Garnaut giới thiệu Hà Địch (He Di) - Boyuan Foundation: Quan ư cơ kim hội
ĐH 18 ĐCSTQ: China shuffles its leadership, putting a “princeling” in command (Economist 17-11-12)


- Nga chỉ trích dự luật về nhân quyền của Hạ viện Mỹ (TTXVN).
- Hai chính đảng của Nhật Bản sáp nhập trước bầu cử (TTXVN).
- Thảo luận về dự thảo Hiến pháp sửa đổi:  – Đề xuất đưa tuyên bố chủ quyền vào Hiến pháp (VNN).  –“Có chiến tranh, Quốc hội hoạt động thế nào?” (VnEco).
- Từ chức… khó lắm! (Petrotimes).
- Sắp có hàng loạt chỉ số đo độ hài lòng của dân (VNN).
“Kiến trúc sư” công cuộc đổi mới (NLĐ 17-11-12) -- Võ Văn Kiệt
-Hội thảo: Đ/c Võ Văn Kiệt với Cách mạng Việt Nam
Đài Truyền Hình Việt Nam
Hội thảo: Đ/c Võ Văn Kiệt với Cách mạng Việt Nam. Kỷ niệm 90 năm ngày sinh cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt (23/11/1922- 23/11/2012), tại Hồ Chí Minh đã diễn ra Hội thảo khoa học “Đồng chí Võ Văn Kiệt với Cách Mạng Việt Nam” . Hội thảo: Đ/c Võ Văn Kiệt với ...
Hội thảo khoa học “Đồng chí Võ Văn Kiệt với Cách mạng Việt Nam”Hà Nội Mới
“Kiến trúc sư” công cuộc đổi mớiNgười Lao Động
Đồng chí Võ Văn Kiệt - Kiến trúc sư của đổi mớiSài gòn Giải Phóng

- 51 năm ‘đi theo Đảng’! (DLB).   – Chưa đến tuổi và đến tuổi! (Người Buôn Gió). - Đại biểu Quốc hội: Nên thay lời xin lỗi bằng ‘văn hóa từ chức’(Bloomberg/ TCPT).  – Từ coi thường đến thách thức nhân dân – sự khả ố của Đảng cầm quyền (Đông A).  – NGẠC NHIÊN CHƯA? (Faxuca).  – XEM TẤU HÀI: Một kỳ Quốc hội…kỳ cục ! (Huỳnh Ngọc Chênh).

- Văn hóa từ chức: bánh vẽ mới của thời đại (DLB).

 – Thủ tướng nên làm gương từ chức?  BBC. – Luật gia Lê Hiếu Đằng: Thay đổi thể chế để tránh một vị Nguyễn Tấn Dũng khác (RFI/ Ba Sàm).  – Đỗ Nam Hải: Phải thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam! (DLB). – Sửa đổi Hiến pháp năm 1992 phù hợp với tình hình mới (CP).
- Ông Nguyễn Thiện Nhân là ‘nhà giáo ưu tú’ (BBC). – Thầy quan- quan thầy (Trương Duy Nhất). - Chất vấn-Tạm hài lòng với…những câu hỏi ! (Mạnh Quân).
- Suy nghĩ tiếp về “Thông báo Hội nghị Trung ương 6” (BVN). – HÌNH THỨC LÒE LOẸT, BI BÉT KÉO DÀI (Bùi Văn Bồng). - Quốc hội yêu cầu Chính phủ chi tiêu chặt chẽ (TBKTSG). - Tiết kiệm 10% chi thường xuyên để tăng lương (ANTĐ).  - Tiếp tục tranh luận thời điểm áp dụng (TT). – Tập đoàn nào nhận nhiều tiền nhất từ ‘miếng bánh’ ngân sách T.Ư? (TP).
- “Thước đo” của chất lượng (ANTĐ).  - Cuộc sống đang rất bức xúc, thưa Quốc hội! (LĐ).
- GS Nguyễn Minh Thuyết: Đi chống bão bằng xe biển trắng: “Tôi tin ông Bí thư” KP).
- Hòa thượng Thích lề đảng ghét lề Dân (DLB).
- TRẺ RANH LUẬN CHÍNH (Sơn Trung).
- 9 mẹo chạy chức chạy quyền (FB Nguyễn Lân Thắng/ Lề Trái).- Làm sao chấm dứt đút lót ở bệnh viện? (BBC).
- Những nổi niềm Xuất Khẩu (Minh Văn). – Ăn sáng 2.000 đồng (TT). – Hơn 41% công nhân ngành than khó khăn về thu nhập (SGGP). – Kiểm tra vụ hết nghèo “ảo”(SGGP). -Hết nghèo “ảo”! --- Lo ngại sửa đổi Luật Luật sư ở VN (BBC).
- Luật Thuế thu nhập cá nhân có hiệu lực (NLĐ).   - Luật Thuế TNCN mới áp dụng từ 1-7-2013? (PLTP). - Dự luật Thuế Thu nhập cá nhân: Đồng ý áp dụng từ 1.7.2013 (DV).
- Đinh Đức Lập bị tố cáo như thế nào? (Hữu Nguyên).
- Vụ quận “nợ lương”: Số liệu chưa đúng (KP).
- Hải Phòng: Tạm đình chỉ công tác ba cán bộ chi nhánh Ngân hàng Agribank Nam Am (ND).
- Phạm nhân tố bị ép giao 700 triệu đồng cho Điều tra viên (PLVN).
- Thêm một nghị định không khả thi (RFA).  – Quy định xử phạt người đi xe không chính chủ: Lợi cho quản lý, hại cho dân! (Công luận). - Sợ phạt nặng, vẫn thờ ơ với ‘chính chủ’ (VNN).  – Chính chủ là người, xe hoành tráng cỡ nào cũng chỉ là phụ chủ(Đẹp).   – Đỏ mắt tìm “chính chủ” (NLĐ). - Sang tên, đổi chủ xe máy tăng đột biến (TN).  – Phỏng vấn TS Đinh Xuân Thảo: Cần sửa Nghị định 71 (NLĐ).  – Cư dân The Manor “tố” chủ đầu tư Bitexco không “chính chủ”(GDVN).  - Bắt chứng minh “xe chính chủ” là vô lý  (PLTP).
- “Liều thuốc” nào để công an xã bớt… lạm quyền? (NĐT).  – Cho phép CSGT hóa trang, dân lo tội phạm lợi dụng (NĐT).
- Điều tra ‘sân sau’ của Bí thư Huyện ủy Hồng Ngự (TP). – Khởi tố thêm 2 đối tượng “cát tặc” trên sông Tiền (CAND). – Đề nghị người dân tố giác việc khai thác cát trái phép (TN). – “Cát tặc” lộng hành (ND).  – Sông Cái bị “cát tặc” bức tử“ (PLVN).
- Nguyễn Văn Khánh: Cơ cấu và tình hình sử dụng ruộng đất ở châu thổ sông Hồng trong thời kì Đổi mới (VHNA).

Tổng số lượt xem trang