Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

CHỈ CÓ LÃNH ĐẠO...HÈN: Ai ra lệnh không được nổ súng trong trận Gạc Ma?

Tàu chiến Trung Quốc trực xạ bắn vào tàu vận tải công binh của Việt Nam khiến 64 chiến sĩ Hải quân VN đã hy sinh cùng với lệnh không được nổ súng...-Từ biến cố Gạc Ma nhìn về việc xây đảo nhân tạo của Trung Quốc: Lời nói và sự thật
Tác giả: Thiên Hương

>> Tải toàn bộ hồ sơ tại Biến cố Gạc Ma qua lưu trữ của LHQ 1988

>> Đọc trực tuyến tại ISSUU

Ngày 14/3/1988, Trung Quốc và Việt Nam đã có một cuộc đụng độ ngắn tại đá Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa với phần thắng thuộc về phía Trung Quốc. Trong hàng loạt bức thư gửi đến Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc trước và sau khi xảy ra biến cố Gạc Ma, Trung Quốc đã nhiều lần khẳng định đây là một hành động tự vệ khi Việt Nam xâm chiếm trái phép lãnh thổ của họ đồng thời có nhiều hành động khiêu khích các tàu thuyền hoạt động vì mục đích phi quân sự. Đáp trả những lời tố cáo của Việt Nam rằng đây là một cuộc xâm chiếm do Trung Quốc bắt đầu, Trung Quốc đã nhiều lần khẳng định Việt Nam đang theo đuổi chính sách hiếu chiến và là phía khởi đầu cho cách hành động quân sự trong biến cố Gạc Ma. Trong bức thư của Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Trung Quốc gửi cho Đại sứ quán Việt Nam tại Trung Quốc ngay trong ngày xảy ra biến cố Gạc Ma, phía Trung Quốc cũng đã khẳng định Việt Nam là bên tấn công trước và Trung Quốc “bắt buộc phải phản công như là một hành động để tự vệ”[1]. Trong tuyên bố ngày 5 tháng 4 của Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc, Trung Quốc một lần nữa khẳng định họ chỉ tiến hành một cuộc phản công tự vệ giới hạn” và tàu chiến Trung Quốc không hề có bất cứ hành động nã pháo hoặc bắn vào bất cứ người lính Việt Nam nào[2]. Trung Quốc cũng khẳng định sau cuộc đụng độ, họ đã có hành động rất nhân đạo khi cứu vớt những người lính Việt Nam bị thương rơi xuống biển. Tiếp đó, để trả lời những lập luận mà Việt Nam đưa ra xoay quanh hai phần: khẳng định chủ quyền của Việt Nam với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đồng thời khẳng định hành động của phía bên kia vi phạm luật quốc tế, Trung Quốc chỉ đưa ra các lập luận khẳng định chủ quyền “hiển nhiên” của mình với hai quần đảo này trong bức thư ngày 13 tháng 5 gửi Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc[3]. Chỉ đưa ra những lập luận và tuyên bố bằng lời nói mà không hề có bất cứ hình ảnh hay bằng chứng cụ thể nào, Trung Quốc đã làm cho các tuyên bố của mình mang nặng tính thể hiện lập trường và trở nên thiếu thuyết phục. Thái độ thiếu quan tâm của cộng đồng quốc tế về tranh chấp này đã thể hiện sự thiếu hiệu quả của cuộc khẩu chiến về biến cố Gạc Ma giữa Việt Nam và Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc đồng thời cũng đặt ra một câu hỏi bỏ ngõ về đâu là sự thật trong biến cố này.

Năm 2012, chính Trung Quốc lại công bố một thước phim ghi hình diễn tiến xảy ra ở Gạc Ma[4] cho thấy một sự thật khác với những tuyên bố 24 năm trước của họ. Trong thước phim này, điều dễ nhận thấy nhất là từ đầu đến cuối, chỉ có duy nhất một bên nổ súng. Trung Quốc với sự vượt trội thể hiện rõ qua quy mô tàu chiến, sự trang bị của hải quân cũng như sự quyết tâm của binh lính thể hiện trong phim đã đơn phương sử dụng vũ lực tấn công những người lính Việt Nam bằng hàng loạt đạn pháo liên tục với cường độ lớn. Phía Việt Nam thì lại ở thế bị động hứng chịu sự tấn công liên tục từ phía Trung Quốc. Ở đây cho thấy Trung Quốc đã dùng hai từ “tự vệ” cùng nhiều lập luận khác về thái độ và hành động của phía Việt Nam để lấp liếm hành động của mình. Điều 51 Hiến chương Liên hợp quốc quy định “Không một điều khoản nào trong Hiến chương này làm thiệt hại đến quyền tự vệ cá thể hay tập thể một cách chính đáng, trong trường hợp hội viên Liên hợp quốc bị xâm lược vũ trang, cho đến khi Hội đồng bảo an ấn định những biện pháp cần thiết để duy trì hòa bình và an ninh quốc tế”[5]. Theo đó thì tiêu chí để xác định quyền tự vệ hợp pháp của quốc gia được thực hiện với điều kiện: quốc gia đó bị tấn công vũ trang trước; mức độ thực hiện tự vệ phải tương xứng với hành vi vi phạm, nếu vượt quá mức độ vi phạm thì hành vi tự vệ đó không được coi là tự vệ hợp pháp. Ở biến cố Gạc Ma, phía Trung Quốc rõ ràng là bên nổ súng trước nên đây không thể được xem là một hành động tự vệ hợp pháp. Nếu có thì chỉ có phía Việt Nam là bên được quyền có hành động tự vệ trước Trung Quốc mà thôi. Khó có thể tin được những tàu thuyền nhỏ và không hề được trang bị vũ khí của phía Việt Nam có thể khiêu khích và tấn công lực lượng hải quân Trung Quốc theo như họ tố các trong các bức thư 24 năm trước. Khái niệm “tự vệ” theo cách sử dụng của Trung Quốc ở đây không chỉ là một sự đánh tráo khái niệm giữa bên xâm lược và bên tự vệ mà còn là sự lấp liếm về mức độ của hành động “tự vệ” theo cách dùng của Trung Quốc. Phải chăng đạn pháo là hành động “tự vệ” của hải quân Trung Quốc trước sự khiêu khích không hề mang tiếng súng, thậm chí là chưa từng xuất hiện, của quân lính Việt Nam? Bản chất của cuộc xung đột giữa hai bên này khó có thể tìm được từ nào phù hợp hơn từ “tấn công đơn phương” hay là “xâm chiếm” theo cách dùng từ của phía Việt Nam.

Những hình ảnh trong thước phim do phía Trung Quốc công bố này còn là bằng chứng chứng minh các lập luận chối bỏ việc họ tấn công hay bắn vào các lực lượng cứu nạn của Việt Nam là giả dối. Sau khi tấn công một cách dã man lực lượng Việt Nam bằng đạn pháo công suất lớn, họ tiến hành bắt giữ những người lính bị rơi xuống biển chứ không phải giúp đỡ những người lính Việt Nam này. Những người lính Việt Nam xuất hiện trong đoạn phim như những tù binh sau cuộc đụng độ chứ không phải người bị nạn được giúp đỡ.

Biến cố Gạc Ma đã cho chúng ta thấy được một Trung Quốc vô cùng khác biệt trong lời nói và hành động trên thực địa. Từ biến cố này, chúng ta có thể nhìn về việc xây dựng đảo nhân tạo hiện nay trên biển Đông của Trung Quốc với nhiều điểm tương đồng trong các lời tuyên bố.

Mặc dù đã có những hình ảnh vệ tinh ghi nhận quá trình xây dựng các công trình nhân tạo tại 7 thực thể thuộc quần đảo Trường Sa từ cuối năm 2014 nhưng đến tháng 3 năm 2015 thì mới có những lời cáo buộc chính thức từ phía Philippines trước Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc rằng việc Trung Quốc tiến hành hàng loạt hoạt động bồi đắp đất để xây dựng đảo nhân tạo là “một mối đe dọa trực tiếp đến Philippines và các quốc gia khác có tuyên bố chủ quyền (trong vùng), và cần được coi là một mối quan ngại lớn cho tất cả các nước vì đe dọa an ninh, hòa bình và ổn định trong khu vực”[6]. Đáp trả lại những lời tố cáo này, học giả Trung Quốc biện minh rằng đây chỉ là các hoạt động cải tạo đất (land reclamation) không trái với luật quốc tế. Ở đây, chúng ta có thể nhận thấy Trung Quốc đang cố gắng tái định nghĩa thuật ngữ “cải tạo đảo” theo lợi ích của Trung Quốc. Họ đã dùng chữ “cải tạo” để gọi tên hành động hút cát từ biển, cắt bỏ các rạn san hô để bồi đắp những khoảng đất rộng lớn từ những thực thể nửa chìm nửa nổi và các đá trên biển[7]. Trung Quốc không hề cải tạo từ những thứ sẵn có. Họ đang xây dựng những hòn đảo nhân tạo mới ngay giữa biển Đông. Rõ ràng Trung Quốc đã bỏ qua các quy định của UNCLOS, bỏ qua tuyên bố COC giữ nguyên trạng tranh chấp biển Đông, bỏ qua sự lên án của các nước khác cũng như đánh tráo khái niệm để tiến hành xây dựng đảo nhân tạo trên 7 thực thể khác nhau trên biển Đông theo một quá trình gọi là “cải tạo đảo” mà họ muốn.

Hơn thế nữa, họ nhấn mạnh yếu tố các quốc gia khác trong khu vực cũng đã và đang tiến hành xây dựng các công trình tương tự và Trung Quốc chỉ đang “cố bắt kịp” các quốc gia này[8]. Đẩy sự khởi xướng cho hành động xây dựng của mình trên biển Đông sang cho các nước khác cũng là một tuyên bố tương tự với việc Trung Quốc nhất mực khẳng định Việt Nam là bên khiêu khích và bắt đầu các hành động quân sự tại biến cố Gạc Ma năm xưa.

Ngoài ra, Trung Quốc cũng dùng các hoạt động nhân đạo hoặc các công việc vì lợi ích chung của khu vực để che lấp đi hành động của mình. Người phát ngôn Trung Quốc Hoa Xuân Oánh nói rằng các công trình mà vệ tinh chụp được là tàu cứu hộ, khảo sát hiện trường hàng hải, hỗ trợ ngư nghiệp “không chỉ cho Trung Quốc mà cho cả các nước láng giềng”[9]. Ông Ding Yihui của Học viện Kỹ thuật Trung Quốc cho rằng “Việc xây dựng cơ sở hạ tầng để quan sát và truyền thông là bước đi đầu tiên hướng tới việc tăng cường và nâng cao giám sát khí tượng biển, cảnh báo, dự báo và nghiên cứu khoa học”[10]. Tương tự trong biến cố Gạc Ma, Trung Quốc cũng dùng hành động cứu hộ những người lính Việt Nam để khoả lấp sự nghi ngờ về hành động tấn công của mình thì bây giờ, Trung Quốc cũng dùng những mục đích tốt đẹp vì lợi ích chung của việc xây dựng đảo nhân tạo để che dấu đi việc xây dựng đảo nhân tạo đã gây ra sự huỷ hoại môi trường biển nghiêm trọng cũng như đe doạ hoà bình và an ninh khu vực.

Một điểm giống nhau đáng chú ý giữa những tuyên bố của Trung Quốc trong cả 2 sự kiện này là Trung Quốc hoàn toàn không công bố bất cứ bằng chứng nào để làm nền tảng cho các lời tuyên bố trên. Trước những hình ảnh và bằng chứng được đưa ra bởi nhiều phía khác nhau về quá trình xây dựng đảo nhân tạo hiện nay cũng như cáo buộc hoạt động của Trung Quốc huỷ hoại môi trường, phía Trung Quốc chỉ khẳng định họ đã tiến hành khảo sát đánh giá mức độ tác động của các hoạt động “cải tạo đảo” của mình để đảm bảo hệ sinh thái tại biển Đông sẽ không bị tàn phá[11]. Tuy nhiên, những tuyên bố của phát ngôn viên Bộ Ngoại giao hay các nhà khoa học của Trung Quốc xoay quanh vấn đề này cũng không kèm theo bất cứ hình ảnh hay số liệu cụ thể nào. Đây có phải là một sự che dấu sự thật như biến cố Gạc Ma 27 năm trước hay không? Trung Quốc không đưa ra bất cứ bằng chứng nào hay là họ không dám công bố các kết quả khảo sát trên khi biết rằng chúng không dùng để hỗ trợ cho các tuyên bố của mình?

Dựa trên những điểm giống nhau trong lời tuyên bố từ phía Trung Quốc trong biến cố Gạc Ma và quá trình xây dựng đảo nhân tạo của Trung Quốc hiện nay, chúng ta hoàn toàn có thể nghĩ rằng có một sự thật rất khác với các lời tuyên bố của Trung Quốc trong cả hai sự kiện này. Đối mặt với một Trung Quốc quá khác biệt trong lời nói và hành động, các bằng chứng cụ thể là vô cùng quan trọng để có thể đảm bảo sự công bằng trong việc đánh giá các hành động của quốc gia này. Một giải pháp phù hợp với tình hình hiện nay là các quốc gia trực tiếp tham gia tranh chấp với sự hỗ trợ công nghệ từ một số quốc gia phát triển khác để có thể tự mình thu thập bằng chứng cụ thể về quá trình xây dựng đảo nhân tạo nói riêng và nhiều hoạt động thay đổi hiện trạng khác của Trung Quốc trên biển Đông nói chung. Những bằng chứng cụ thể và chân thực từ nhiều phía khác nhau có thể giúp ích cho việc đánh giá khách quan hành động hiện nay của Trung Quốc, trực tiếp phản hồi những lời tuyên bố mang tính lấp liếm của họ bằng hình ảnh và số liệu cụ thể, cũng như giúp dư luận thế giới cùng lên án hành vi sai trái này. Các bên tranh chấp trong biển Đông, những quốc gia trực tiếp chịu ảnh hưởng bởi tranh chấp này càng cần phải chủ động hơn ai hết trong việc xây dựng và công bố bằng chứng.

T.H

Tác giả là một thạc sĩ ngành Quan hệ quốc tế và là một cây bút trẻ từ Dự án Đại sự ký Biển Đông.

——————

Chú thích

[1] Dự án Đại sự ký biển Đông, “Biến cố Gạc Ma qua lưu trữ của Liên Hiệp Quốc”, tại địa chỉhttps://daisukybiendong.files.wordpress.com/2015/07/bie1babfn-ce1bb91-ge1baa1c-ma-qua-lc6b0u-tre1bbaf-ce1bba7a-lhq-1988.pdf truy cập ngày 7/7/2015

[2] Đã dẫn, truy cập ngày 7/7/2015

[3] Đã dẫn, truy cập ngày 7/7/2015

[4] “China vs Vietnam: Johnson South Reef Skirmish of 1988”, tại địa chỉ https://www.youtube.com/watch?v=uq30CY9nWE8 truy cập ngày 7/7/2015

[5] Hiến Chương Liên Hiệp Quốc (bản tiếng Anh), tại địa chỉ http://www.un.org/en/documents/charter/ truy cập ngày 7/7/2015

[6] Statement by Philippines Secretary of Foreign Affairs: “The Challenges to Peace and Deve|opment”, tại địa chỉhttp://www.un.org/en/ga/69/meetings/gadebate/pdf/PH_en.pdf truy cập ngày 7/7/2015

[7] Carl Thayer, “No, China Is Not Reclaiming Land in the South China Sea”, tại địa chỉhttp://thediplomat.com/2015/06/no-china-is-not-reclaiming-land-in-the-south-china-sea/ truy cập ngày 7/7/2015

[8] Carl Thayer, “Background Briefing: South China Sea: Vietnam’s Land Reclamation 1.9%”, tại địa chỉhttp://auschamvn.org/wp-content/uploads/2015/05/South-China-Sea_Vietnams-Land-Reclamation-by-Carl-Thayer-9-May-2015.pdf truy cập ngày 7/7/2015

[9] BBC tiếng Việt, “Trung Quốc bác bỏ lời của Obama” tại địa chỉhttp://www.bbc.com/vietnamese/world/2015/04/150410_china_defends_reclamation truy cập ngày 7/7/2015

[10] China Meteorological News Press, “Ding Yihui: utmost urgency in improving meteorological observation capability in the South China Sea”, tại địa chỉ http://www.cma.gov.cn/en2014/news/News/201506/t20150619_285601.html truy cập ngày 7/7/2015

[11] Bonnie Glaser, “On the defensive? China explains purposes of land reclamation in the South China Sea”, tại địa chỉhttp://amti.csis.org/on-the-defensive-china-explains-purposes-of-land-reclamation-in-the-south-china-sea/ truy cập ngày 9/7/2015

-Gặp vị thuyền trưởng anh hùng trong trận Gạc Ma 1988. Phóng sự ...XãLuận.com tin tức việt nam 24h cập nhật
Trong thời khắc sinh tử, thuyền trưởng Vũ Huy Lễ hạ lệnh mở hết tốc lực, tàu HQ 505 phi thẳng lên đảo, trở thành pháo đài kiên cố. Anh hùng Lực lượng Vũ trang nhân dân, Đại tá Vũ Huy Lễ. Ảnh: Công Khanh. Trong buổi sáng đầu năm mưa phùn lất phất,
Cựu binh Gạc Ma: Chúng tôi đã nhẫn nhịn nhưng kiên cường nổ súng chiến đấu (Giáo Dục Việt Nam)

Thiềm Thừ – Không dám nổ súng và bưng bít chuyện mất đảo! (Dân Luận)..Gạc Ma - Mốc son trong lịch sử dân tộc Anh hùng
Vị thuyền trưởng anh hùng trong hải chiến Gạc Ma
​Những người lính Gạc Ma bây giờ

-Ai ra lệnh không được nổ súng trong trận Gạc Ma?

Tàu chiến Trung Quốc trực xạ bắn vào tàu vận tải công binh của Việt Nam khiến 64 chiến sĩ Hải quân VN đã hy sinh cùng với lệnh không được nổ súng...
Mỗi năm vào ngày 14 tháng Ba, hình ảnh cuộc tàn sát 64 bộ đội công binh Quân đội Nhân dân Việt Nam lại ám ảnh gia đình họ và người có quan tâm. Những cái chết này là một sự kiện lịch sử cần phải làm rõ ai là thủ phạm trực tiếp, trói tay bộ đội bằng chính sách kềm chế trước đội quân hung hãn Trung Quốc
Lệnh không được nổ súng

Từ đầu năm 1988 Trung Quốc đã có những hành động lấn chiếm các đảo đá thuộc quần đảo Trường Sa bằng cách đưa hai chiến hạm thị uy chung quanh khu vực. Trước hành động khiêu khích công khai ấy Việt Nam đã khởi động chiến dịch có tên Chủ quyền 88 viết tắt là CQ-88 bằng cách gửi bộ đội công binh mang vật liệu xây dựng tới nhóm đảo Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma để xây dựng các cơ sở tại đây nhằm khẳng định sự có mặt của Việt Nam trên nhóm đảo quan trọng này.
Tuy biết trước sự hiếu chiến và quyết tâm chiếm đảo của Trung Quốc nhưng bộ đội công binh Việt Nam lại không được trang bị vũ khí và quan trọng hơn nữa họ được lệnh không được bắn trả lính Trung Quốc. Chỉ một vài bộ đội trên tàu mang vũ khí cá nhân và nhóm bộ đội tiến vào cắm cờ trên đảo Gạc Ma đã tay không đối diện với giặc. Anh Nguyễn Văn Thống một người sống sót trong khi tiến vào Gạc Ma xác nhận với Đài Á Châu Tự Do lệnh không được nổ súng này
-Bên mình lúc ra đi là quán triệt không được nổ súng bất kỳ giá nào cũng không được nổ súng.
Thượng tá Hoàng Hoan, Chỉ huy phó Chính trị trung đoàn công binh 83 kể lại với báo chí cái chết của trung úy Trần Văn Phương người đầu tiên ôm cờ chịu bị lính Trung Quốc bắn chết trước mặt đồng đội. Thượng tá Hoan xác nhận đây là hành động kềm chế trước sự hung hãn của lính Trung Quốc:
Bên mình lúc ra đi là quán triệt không được nổ súng bất kỳ giá nào cũng không được nổ súng
Anh Nguyễn Văn Thống
-Sau một thời gian giằng co nhau quyết liệt và xảy ra việc Phương bị thương và sau chết tại đảo và Lanh thì bị thương nằm gục xuống rồi thì anh em cùng với nhau đối với bọn Trung Quốc đó cuối cùng thì bọn nó nhanh chóng rút lui ra. Nhưng mà nó có cái chuyện, tức là nó nổ súng trước còn ta thì có thái độ kềm chế chủ yếu là mềm dẻo để giải quyết đúng đắn khẳng định rõ chủ quyền Việt Nam, tôi đã ở đây rồi! Thế nhưng phía Trung Quốc vẫn cứ nổ súng vào cán bộ chiến sĩ của xây dựng và đi giữ đảo.
Câu chuyện của 27 năm về trước vẫn nằm im trong những trang sử của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Lời kể của những bộ đội công binh không đủ sức thuyết phục dư luận cho đến khi chính một vị tướng chính thức lên tiếng về việc này. Ông là thiếu tướng Lê Mã Lương, Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân, từng giữ chức Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam nói trước cuộc tọa đàm kỷ niệm cuộc chiến Gạc Ma do Trung tâm Minh triết tổ chức vào năm ngoái, Tướng Lê Mã Lương cho biết:
-Nó có một câu chuyện như thế này: Có đồng chí lãnh đạo cấp cao ra lệnh bộ đội ta không được nổ súng nếu như đánh chiếm cái đảo Gạc Ma hay bất kỳ đảo nào ở Trường Sa. Không được nổ súng! Và sau này nó có một câu chuyện và nó đã được ghi vào tài liệu mà ta đã rõ rồi là khi trong một cuộc họp của Bộ Chính Trị, đồng chí Nguyễn Cơ Thạch đập bàn và nói là ai ra lệnh cho bộ đội không được nổ súng?
Những người lính hy sinh đầu tiên ấy cộng thêm con số bộ đội bị quân Trung Quốc sát hại nâng lên 64 người là một vết thương lớn cho người lính bất cứ quân đội nào khi họ không được cầm súng chống lại quân thù, tướng Lê Mã Lương chia sẻ:
Ngài Bộ trưởng Bộ Quốc phòng hồi bấy giờ là ngài Lê Đức Anh đã ra cái lệnh như vậy mà anh Lê Mã Lương đã tường thuật trong hội thảo tưởng niệm Gạc Ma của chính Trung tâm Minh Triết tổ chức ở Khách sạn Công đoàn năm ngoái, thì bây giờ ta phải công khai cái này
Ông Nguyễn Khắc Mai
-Trong lịch sử của Hải quân Nhân dân Việt Nam chưa có trận nào mà hải quân ta chỉ có mấy phút thôi chúng ta chết đến hơn nửa đại đội. Không có chuyện lịch sử Hải quân, lịch sử của các đơn vị chiến đấu bộ binh chỉ trong mấy phút mà tiêu như thế, trừ bom, nó bỏ trúng đội hình đang hành quân hoặc là nó thả trúng đội hình đang đóng quân còn trong đánh nhau ta cũng trong thế chủ động thì không có chuyện đó. Cho nên đó là cái nỗi đau mà nỗi đau này nó âm ỉ và nó sẽ đi với người lính cho tới khi kết thúc sứ mệnh trên cái đất này.
TS Nguyễn Văn Khải người tham dự buổi hội thảo cho biết nhận xét của ông về việc tướng Lương công khai điều mà Bộ quốc phòng Quân đội Nhân dân Việt Nam dấu kín sau sự cố Gạc Ma:
-Câu đó của Lê Mã Lương là hoàn toàn đúng bởi vì những năm 80 tôi là TS Thiếu tá và có anh họ là Lê Ngọc Hiền là Thứ trưởng Quốc phòng, Lê Trọng Tấn là Tổng Tham mưu trưởng quân đội cho nên những chuyện này chúng tôi biết cả.
Bộ trưởng Quốc phòng, Lê Đức Anh
Ông Nguyễn Khắc Mai giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Văn hoá Minh Triết cho biết vai trò của ông Lê Đức Anh lúc ấy là Bộ trưởng Quốc phòng, người được xem là đã ra lệnh cho bộ đội không được nổ súng:
-Ngài Bộ trưởng Bộ Quốc phòng hồi bấy giờ là ngài Lê Đức Anh đã ra cái lệnh như vậy mà anh Lê Mã Lương đã tường thuật trong hội thảo tưởng niệm Gạc Ma của chính Trung tâm Minh Triết tổ chức ở Khách sạn Công đoàn năm ngoái, thì bây giờ ta phải công khai cái này.
Một Bộ trưởng Quốc Phòng thấy giặc nó xâm lấn bờ cõi của mình mà ra lệnh không được chống lại, đứng im như thế cuốn cờ lên người mình để cho nó nã súng nó bắn!
Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, một nhà ngoại giao kỳ cựu, am hiểu sâu sắc vấn đề Trung Quốc đánh giá quyết định không nổ súng của Bộ trưởng Quốc phòng Lê Đức Anh:
-Tôi cho rằng lúc bấy giờ ông Lê Đức Anh được đưa lên làm Bộ trưởng Quốc phòng mà làm cái việc như thế là một việc phản quốc. Ra lệnh không được bắn lại để cho Trung Quốc nó giết chiến sĩ của mình như là bia sống thì tôi cho đó là một hành động phản động, phản quốc.
Ông Lê Đức Anh là cai đồn điền cao su của một người tình báo của Pháp chứ ông ta không phải tham gia cách mạng lâu dài gì đâu. Chẳng qua ông ấy khai man lý lịch rồi thì được lòng ông Lê Đức Thọ, ông Lê Đức Thọ cứ đưa ông ấy lên vù vù trở thành Bộ trưởng Quốc phòng, sau này thành chủ tịch nước. Cái điều đó những người biết chuyện như tôi lấy làm đau lòng lắm và cho là một nỗi nhục của đất nước.
Cho đến hôm nay 64 người anh hùng liệt sĩ ở Gạc Ma đấy nhiều người xác vẫn còn nằm dưới biển và cái ông Nông Đức Mạnh nguyên Tổng bí thư lại trả lời rằng thôi cứ để yên như thế! Đáng lẽ anh phải... tìm cách vớt và đưa thân xác của các liệt sĩ ấy về quê mẹ thì anh lại để im...
Ông Nguyễn Khắc Mai
Sau khi bị tàn sát, thi thể những người lính tay không súng ống ấy không phải đều được về nhà mà một số rất lớn đã trôi dạt khắp vùng biển quê hương bởi Bộ Quốc phòng Việt Nam không có một một cố gắng nào mang họ về đất liền như tất cả mọi quân đội khác trên thế giới phải làm. Ông Nguyễn Khắc Mai nhận xét:
-Cho đến hôm nay 64 người anh hùng liệt sĩ ở Gạc Ma đấy nhiều người xác vẫn còn nằm dưới biển và cái ông Nông Đức Mạnh nguyên Tổng bí thư lại trả lời rằng thôi cứ để yên như thế! Đáng lẽ anh phải can thiệp với Chữ thập đỏ quốc tế để tìm cách vớt và đưa thân xác của các liệt sĩ ấy về quê mẹ thì anh lại để im, bởi vì anh sợ Tàu mà. Động chạm đến Tàu thì anh run lên vì anh bị cầm tù rồi.
Tại sao cứ im lặng? chỉ cho mấy cái anh cấp người phát ngôn Bộ Ngoại giao nói tới nói lui một điệp khúc nhàm chán vô cùng và bọn Trung Quốc nó không thèm đếm xỉa gì tới, nó coi đấy là cái chuyện tào lao thì đấy là cái đau, đấy là cái nhục về Gạc Ma.
Ngày 14 tháng Ba mỗi năm không những là ngày giỗ chung của 64 gia đình liệt sĩ nhưng còn là ngày mà lịch sử Việt Nam sẽ phải làm rõ ai là thủ phạm chính trong cuộc tàn sát này. Mặc dù nó được phóng lớn lên thành cuộc chiến Gạc Ma nhưng người trong cuộc biết rõ đó là một cuộc chiến mà bên bị hại không được nổ súng.


Son Tran CHỈ CÓ LÃNH ĐẠO...HÈN
-Gạc Ma 14 tháng 3 năm 1988-

Để ngăn cản ý đồ bành trướng của Bắc Kinh ở vùng Trường Sa với 4 chiến hạm mang tên lửa, Hà Nội tung ra 3 chiến hạm thuộc loại....vận tải chở bộ đội công binh với quân lệnh lợi dụng bóng đêm len lén lên đảo Gạc Ma xây dựng để giành chỗ.
Bộ trưởng Quốc phòng Lê Đức Anh ra lệnh cấm nổ súng.
Kết quả 64 chiến sĩ công binh không vũ trang bị giặc tàn sát và 3 tàu vận tải quân sự bị bắn chìm. Gạc Ma mất.

Chiến thuật, chiến lược....của "thiên tài quân sự" đảng ta chỉ biết chơi trò mèo, thí quân không thương tiếc.
Hai chữ "anh hùng" trên mộ người chiến sĩ bị đục bỏ.Nay lại làm ngơ không hề nhắc đến.
Nước tôi sao hèn mọn vậy ?
-Blogger Lữ Thứ -
Tưởng niệm các Liệt sỹ đã hy sinh tại Gạc ma năm 1988 - giặc Trumg quốc đã tàn sát 64 chiến sỹ của chúng ta bằng lê AK, súng đại liên.
Các bạn hãy gõ tìm trên google " hải chiến Trường sa " để xem thêm chi tiết.

Tại sao Trung Quốc đánh chiếm các đảo của Việt Nam vào tháng 3.1988?

(TNO) Từ đầu năm 1988, Trung Quốc đã sử dụng một lực lượng lớn hải quân gồm nhiều tàu chiến chiếm đóng một loạt đá ngầm thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.

Cao trào của hành động xâm lược này diễn ra vào ngày 14.3.1988 khi biên đội gồm 6 tàu chiến, trong đó có 3 tàu hộ vệ có trang bị tên lửa và pháo 100 mm, của Trung Quốc đã bắn chìm và cháy 3 tàu vận tải của Việt Nam tại bãi đá ngầm Gạc Ma trong cụm đảo Sinh Tồn của Việt Nam.
Trong vụ thảm sát này, 64 binh sĩ Việt Nam đã anh dũng hy sinh. Sau đó Trung Quốc còn ngăn chặn không cho tàu mang cờ chữ thập đỏ ra cứu những người bị thương, bị nạn.
Điều phải lưu ý là đây là lần đầu tiên người Trung Quốc (lục địa) đặt chân đến Trường Sa. Trước đó, với tư cách quan phương, Trung Quốc chưa bao giờ có mặt ở vùng biển này.

Tàu HQ505 đã lao lên bãi ngầm ở đảo Cô Lin cắm cờ khẳng định chủ quyền Tổ quốc vào ngày 14.3.1988 - Ảnh: tư liệu
Đã một phần tư thế kỷ trôi qua, từ sự kiện 14.3.1988, có những điều cần phải nói rõ như sau:
Đầu tiên, ngay sau ngày 14.3.1988, thông qua hệ thống tuyên truyền khổng lồ của mình, Trung Quốc đã ngang nhiên bịa đặt trắng trợn với dư luận trong nước và quốc tế rằng: Các tàu Trung Quốc đang thả neo để yểm trợ cho tàu chở đoàn các nhà khoa học Liên Hiệp Quốc (LHQ) đi khảo sát khoa học tại Trường Sa thì bị các tàu chiến của Việt Nam tấn công. Vì thế hải quân Trung Quốc bắt buộc phải đánh trả tự vệ!
Sau đó thông qua người phát ngôn của Tổng thư ký, LHQ đã nói rõ: không hề có tàu của LHQ tổ chức khảo sát khoa học ở Trường Sa vào 3.1988!
Rõ là “cháy nhà ra mặt chuột” và chính quyền Trung Quốc đã “lấy thúng úp voi”, đã “lấy thịt đè người” lại còn muốn lấy tay che mặt trời!
Đã không có tàu khảo sát khoa học của LHQ thì chắc chắn không có việc tàu chiến Việt Nam tấn công tàu Trung Quốc. Điều mà nhiều người đều biết đó là chuyện “ngậm máu phun người” là sở trường của các nhà cầm quyền Trung Quốc.
Trước đó, năm 1962 Trung Quốc phát động chiến tranh biên giới với Ấn Độ và chiếm của Ấn Độ hàng nghìn km2 nhưng lại vu cáo Ấn Độ xâm lược Trung Quốc. Năm 1979, Trung Quốc tiếp tục đem 60 vạn quân xâm lược Việt Nam trên toàn tuyến biên giới Bắc. Sự việc rõ ràng như vậy nhưng cũng được họ tuyên truyền là “phản kích tự vệ quân Việt Nam xâm lược”!

Lễ tưởng niệm các anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh ngày 14.3.1988 tại Cam Ranh (Khánh Hòa) - Ảnh: tư liệu
Thứ hai, có một câu hỏi cần đặt ra là, tại sao Trung Quốc lại tiến hành đánh chiếm các đảo của Việt Nam tại Trường Sa vào tháng 3.1988?
Cuối 1987 đầu 1988 là thời kỳ Việt Nam rơi xuống điểm thấp nhất của cuộc khủng hoảng kinh tế - xã hội. Tình hình trong nước chồng chất khó khăn: kinh tế đình đốn, đời sống của đại đa số người dân cực kỳ vất vả.
Cũng trong thời điểm đó, Liên Xô cũng bắt đầu lâm vào khủng hoảng chính trị - xã hội. Bắc Kinh cúi mình trước Washington, tự nhận là “NATO phương Đông” để nhận được nguồn tài chính và công nghệ, kỹ thuật từ Mỹ và phương Tây để phục vụ cho mục tiêu hiện đại hóa. Trong bối cảnh ấy, Trung Quốc cũng đã câu kết với Mỹ và hầu hết các nước trong khu vực (trừ Lào và Campuchia) siết chặt vòng bao vây, cấm vận đối với Việt Nam.
Lợi dụng tình thế khó khăn đó của Việt Nam, Trung Quốc đánh chiếm một số đảo của Việt Nam tại Trường Sa phục vụ cho ý đồ lâu dài.
Trung Quốc cũng là bậc thầy trong việc lợi dụng thời điểm. Mặc dù đã đưa lực lượng ra Trường Sa và có những hoạt động đe dọa từ đầu năm 1988, nhưng thời điểm được Trung Quốc lựa chọn nổ súng rơi đúng vào 14.3.1988 cũng là thời điểm lễ tang Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Phạm Hùng được tổ chức tại Hà Nội! Một khi họ đã có dã tâm thì chuyện “tang gia bối rối” lại trở thành điều có thể lợi dụng được!

Độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc là tài sản lớn nhất, quý giá và quan trọng nhất của cả dân tộc - Ảnh: Chiến sĩ canh gác trên đảo Len Đao (quần đảo Trường Sa) - Ảnh: D.Đ.Minh
Câu chuyện xảy ra ngày 14.3.1988 tại Trường Sa đến nay vẫn còn nguyên ý nghĩa thời sự. Sự hy sinh của những người lính Việt Nam 25 năm trước là một lời nhắc nhở tới 90 triệu người đồng bào hôm nay, trước hết là những người có trọng trách với dân tộc, không bao giờ được quên 3 điều:
Một là, lòng tin phải được đặt đúng chỗ. Đối với Trung Quốc, điều quan trọng không phải là lời nói mà là hành động. Các đấng quân vương Trung Hoa từ xưa đến nay và từ nay về sau đều là những bậc thầy về nghệ thuật “nói một đàng làm một nẻo”. Tin vào những điều mà giới lãnh đạo cấp cao ở Bắc Kinh nói không khác gì chuyện “gửi trứng cho ác”!
Hai là, cần phải hiểu về con đường mà Trung Quốc lựa chọn. Những toan tính và hành động của Trung Quốc liệu có phải là một quốc gia cộng sản đồng chí như họ từng miêu tả hay thực tế là chính sách dân tộc nước lớn vị kỷ?
Việc vô cớ đem quân đánh chiếm các đảo của một quốc gia láng giềng, bất kể quốc gia đó phát triển theo đường lối nào cũng là đi ngược lại những nguyên tắc sơ đẳng trong quan hệ quốc tế và phản bội đối với chủ nghĩa Marx - Lênin mà Trung Quốc từng sử dụng như một chiêu bài.
Láng giềng là vĩnh viễn và không bao giờ thay đổi, trừ phi có một trận siêu động đất đẩy hai quốc gia ra xa nhau!
Việt Nam cần và mong muốn có một mối quan hệ hữu nghị, ổn định, lâu dài với Trung Quốc. Tuy nhiên quan hệ ấy cần được đặt trong sự tôn trọng lẫn nhau về nhiều mặt, đặc biệt là vấn đề “bất biến” là chủ quyền quốc gia, lợi ích dân tộc. Không tỉnh táo nhận thức được điều này, lệ thuộc vào những yếu tố “ứng vạn biến” như “mười sáu chữ”, “bốn tốt” có thể dẫn đến những bước đi sai lầm mang lại hậu quả lớn cho quốc gia, dân tộc!
Chúng ta đã có được bài học đắt giá khi rơi vào cảnh bị cô lập trên trường quốc tế từ 1979-1990. Bài học ấy cùng với sự kiện 14.3.1988 mách bảo chúng ta rằng bị cô lập không đồng nghĩa với có độc lập, mà ngược lại, bị cô lập sẽ dẫn đến thảm họa, thậm chí mất cả độc lập và chủ quyền quốc gia.
Các nhà sử học Việt Nam chân chính và những người Việt có lương tâm trong sáng sẽ còn mất nhiều thời gian và công sức nghiên cứu, mổ xẻ, soi xét sự kiện 14.3.1988 một cách khách quan để rút ra bài học bổ ích cho những người Việt hiện nay và các thế hệ mai sau.
Độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc không thuộc sở hữu riêng của riêng ai. Nó là tài sản lớn nhất, quý giá và quan trọng nhất của cả dân tộc.
Liêm Thạch
>> Vì Hoàng Sa, Trường Sa
>> Mãi mãi Hoàng Sa
>> Quyết liệt vì Hoàng Sa
>> Xứng danh con cháu đội hùng binh Hoàng Sa
>> Gặp gỡ Hoàng Sa, Trường Sa
>> Môt đời vì Hoàng Sa-Trường Sa
>> Cương Quyết với Hoàng Sa
>> Tri ân liệt sĩ Nhà giàn DK1
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma: Máu xương làm dấu mốc biên cương
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma: Mòn mỏi đợi em về
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma - Khát vọng phụng sự Tổ quốc
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma: Quyết chiến bảo vệ đảo
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma: Đây là lãnh thổ Việt Nam!
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma: Về quê hương anh hùng Trần Văn Phương
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma và Nhà giàn DK1
>> Tri ân liệt sĩ Gạc Ma: Những ngôi mộ gió ở Quảng Trị
>> Tri ân liệt sĩ nhà giàn DK1 - Ôm cờ Tổ quốc vào lòng




Ký ức về trận chiến Gạc Ma năm 1988 (VnEx 13-3-13)


Gạc Ma - tháng 3  không quên: Chủ động bảo vệ vững chắc  chủ quyền


TT - Không được quên lịch sử, phải chủ động bảo vệ vững chắc chủ quyền. Những bài học đó được ôn lại nhân 25 năm xảy ra sự kiện Gạc Ma rơi vào tay quân Trung Quốc xâm chiếm. 
Đại tá Quách Hải Lượng


Đúng ngày này 25 năm trước, ngày 14-3-1988, 64 chiến sĩ hải quân Việt Nam hi sinh, ba tàu hải quân bị bắn cháy trong cuộc chiến không cân sức. Cũng từ ngày này, đảo Gạc Ma rơi vào tay quân Trung Quốc xâm chiếm. Một phần tư thế kỷ trôi qua, quá khứ bi tráng, hào hùng, đớn đau đó đang được hậu thế ôn lại...
“Chúng ta nhìn lại sự kiện Gạc Ma 1988 và toàn bộ lịch sử quan hệ Việt - Trung để từ những bài học đau đớn đó xác định đường lối chiến lược ngoại giao đúng đắn và giảm tối đa thiệt hại cho mình” - đại tá Quách Hải Lượng, nguyên tùy viên quân sự Đại sứ quán VN tại Trung Quốc (TQ), chia sẻ với Tuổi Trẻ trong những ngày tháng 3 bi tráng.
Hoàn toàn bất ngờ
"Cần tranh thủ mọi diễn đàn để nói với quốc tế, với nhân dân ta và cả nhân dân TQ biết những sự thật lịch sử. Với nhân dân ta, chúng ta có thể nhắc nhở hằng ngày, trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng. Với quốc tế và nhân dân TQ, chúng ta nên tổ chức những diễn đàn khoa học, mời các học giả hàng đầu của TQ đến VN tranh luận công khai, bình đẳng, hữu nghị để đi đến chân lý về chủ quyền của chúng ta"
Đại tá Quách Hải Lượng
* Thưa đại tá, 25 năm trước, khi hải quân TQ tấn công tàu hải quân VN và chiếm đảo Gạc Ma, liệu chúng ta có bị bất ngờ?
- Lúc đó quan hệ hai bên còn khá căng thẳng, tôi đã ở Bắc Kinh về được hai năm (ông Lượng là tùy viên quân sự tại Bắc Kinh từ năm 1981-1986) và công tác tại Học viện Quân sự cấp cao, ban nghiên cứu chiến lược quân sự TQ. Chúng ta không thể lường được họ có thể nã pháo thẳng vào tàu vận tải, xả súng tấn công những người lính không có vũ khí trong tay. Rõ ràng họ đã chủ động tấn công và có mưu đồ xâm chiếm.
* Không chỉ tấn công quân sự, TQ còn chủ động giáo dục và chủ động thông tin. Vậy chúng ta cần làm gì để đối phó với sự chủ động này mà vẫn cố gắng hết sức tránh xung đột?
- Trước hết, cần phải hiểu TQ đã làm gì và đang làm gì với VN? Thời Báo Hoàn Cầu thuộc Nhân Dân Nhật Báo - tiếng nói của Đảng Cộng sản TQ - liên tục đưa ra những phân tích, xã luận, những bài viết có trích dẫn “như thật” tạo nên một hình ảnh VN rất xấu, hiếu chiến và xâm lược trong mắt người TQ. Có những bài viết dẫn lời một chỉ huy cao cấp của Bộ tổng tham mưu Bộ Quốc phòng VN nói: “Quân đội VN sẽ đánh thẳng đến Bắc Kinh” (!?) mà tên tuổi nhân vật đó không hề có thật. Nhưng người TQ tin, vì chúng ta không tự đứng ra nói lại cho nhân dân TQ hiểu.
Khi tôi ở TQ, từ đầu những năm 1980, Trung ương Đảng Cộng sản TQ đã tập hợp một số nhà sử học, địa lý viết một bộ sách sáu tập về biển Đông, trong đó bắt đầu khẳng định Hoàng Sa, Trường Sa của TQ, biển Đông của TQ. Bộ sách ban đầu lưu hành nội bộ, nhưng sau đó TQ đề ra chiến lược “xâm lược bằng bản đồ”, bộ sách được in công khai bằng hai thứ tiếng Hoa - Anh. Đáng buồn là giới học giả TQ không ai lên tiếng phản đối. Quách Mạt Nhược, một học giả nổi tiếng mà VN rất tôn trọng, còn viết thêm bộ sách hai tập nữa, trong đó cũng khẳng định chủ quyền biển Đông là biển Nam Trung Hoa của TQ.
Chúng ta cần khai thác triệt để và hiệu quả những nguồn tài liệu mình đang có. Đơn cử như một tư liệu trong cuốn Sự thật 30 năm quan hệ VN - TQ của Nhà xuất bản Chính Trị Quốc Gia do bộ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch chủ biên ghi chép rất rõ: Năm 1963, trong cuộc gặp gỡ lãnh đạo ba đảng có xu hướng cộng sản Indonesia, Lào và VN, thủ tướng TQ Chu Ân Lai đặt vấn đề: “Đất nước chúng tôi thì rộng nhưng không có đường ra biển, đề nghị Đảng Cộng sản VN mở đường ra biển giúp chúng tôi”. Nếu lúc đó họ đã có thực quyền trên biển Đông, sao còn phải đặt vấn đề mượn đường ra biển? Sử liệu của cả bốn đảng chắc chắn còn ghi chép sự kiện này, chúng ta phải khai thác một cách hữu hiệu và thuyết phục.
Không được quyền quên lịch sử
* Thưa đại tá, cũng không ít người cho rằng chúng ta nên “xếp lại quá khứ, hướng đến tương lai”?
- Chúng ta chưa bao giờ hết bị gây sức ép, vì chúng ta luôn ở thế bị giằng co giữa các thế lực siêu cường. Chúng ta chỉ có thể chủ động bảo vệ vững chắc chủ quyền nếu chúng ta đủ mạnh. Nhưng nếu muốn trở nên hùng mạnh, chúng ta cần trước hết là hòa bình và ổn định. Do vậy, điểm mấu chốt trong quan hệ với TQ vẫn là hòa mục.
Là một người lính và làm ngoại giao trong giai đoạn quan hệ hai nước căng thẳng nhất, tôi thấy chủ trương của Nhà nước hiện nay là sáng suốt: kiên quyết bảo vệ độc lập chủ quyền lãnh thổ nhưng cũng kiên quyết giữ gìn hòa bình, không mắc mưu khiêu khích.
TQ có thể luôn luôn dọa dẫm gây chiến tranh nhưng thế giới ngày nay đã khác, không thể có chuyện một quốc gia dễ dàng gây chiến với quốc gia khác mà Liên Hiệp Quốc không can thiệp. Nhưng có những xung đột ở cấp độ thấp hơn - như vụ Gạc Ma, mà khi thế giới biết thì chuyện đã xong rồi - TQ là bậc thầy của những “chuyện đã rồi” và là người khai sinh ra chiêu thật giả - giả thật kiểu binh pháp Tôn Tử. Họ rất biết chúng ta không muốn chiến tranh (có dân tộc nào bị đặt vào tình thế phải tham chiến liên miên như chúng ta?) nên luôn dọa gây chiến như một sức ép... Và chúng ta phải đủ sự hiểu biết về TQ, đủ tỉnh táo và đủ mạnh để biết khi nào họ chỉ dọa, khi nào họ dám hành động như vụ Gạc Ma. Và cũng vì thế để có thể hướng đến một tương lai hòa bình trên biển Đông và trên toàn khu vực, không thể và không được quyền quên lịch sử đã diễn ra đau đớn như thế nào.
Hồi ức hải chiến Trường Sa
Chiều 13-3, ông Thái Thanh Hùng - chủ tịch Hội Cựu chiến binh TP Đà Nẵng - cho biết chương trình giao lưu Hướng về Trường Sa thân yêu diễn ra tại Đài phát thanh - truyền hình Đà Nẵng vào sáng 14-3, đúng ngày kỷ niệm 25 năm trận chiến bảo vệ đảo Gạc Ma sẽ có sự góp mặt của anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, đại úy Nguyễn Văn Lanh - người có mặt trong sự kiện bi tráng ngày 14-3-1988. Theo ông Hùng, anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Văn Lanh sẽ kể hồi ức về trận hải chiến năm 1988 để các bạn trẻ hiểu hơn những hi sinh mất mát mà thế hệ trước đã trải qua nhằm bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ.
* Cùng ngày, ông Đào Thái Thi - trưởng ban liên lạc cựu chiến binh Trường Sa tỉnh Phú Yên - cho biết buổi họp mặt truyền thống hằng năm tưởng niệm đồng đội hi sinh ở Trường Sa do ban liên lạc tổ chức diễn ra sáng nay (14-3) tại xã Sơn Thành Đông, huyện Tây Hòa (Phú Yên) với sự tham dự của các cựu chiến binh Trường Sa ở Phú Yên, Khánh Hòa và cựu lãnh đạo Lữ đoàn 146 (Vùng 4 hải quân). Đây là năm thứ bảy (tính từ năm 2006), ban liên lạc cựu chiến binh Trường Sa tỉnh Phú Yên tổ chức hoạt động này.
ĐOÀN CƯỜNG - HU.H.
Thượng tá Phạm Quang Trung (bí thư Đảng ủy, chính trị viên đảo Trường Sa Lớn): Khơi dậy lòng yêu nước và tự hào dân tộc
Trong những ngày này, trên đảo Trường Sa Lớn chúng tôi tổ chức cho cán bộ chiến sĩ, đoàn viên thanh niên, nhân dân trên đảo tham gia các hoạt động về nguồn: dâng hương, viếng đài liệt sĩ trên đảo Trường Sa Lớn để tưởng nhớ sự kiện ngày 14-3-1988. Trong những buổi sinh hoạt tập trung, chúng tôi đều ôn lại truyền thống vẻ vang của hải quân VN để ý thức rõ ràng rằng từng tấc đất, từng mét biển mà cha anh gìn giữ và để lại có thấm máu xương, thông qua đó khơi dậy lòng yêu biển, yêu đảo, niềm tự hào, tự tôn dân tộc trong từng cán bộ, chiến sĩ để mỗi người có ý thức trách nhiệm và vững vàng hơn trong thực hiện nhiệm vụ của mình.
Trung sĩ Dương Minh Triều (21 tuổi, đang công tác tại đảo Trường Sa Lớn): Chúng tôi sẽ sống như các anh
Quê tôi ở TP.HCM, đã ra công tác tại đảo được hơn một năm rồi. Trong thời gian huấn luyện tân binh, lần đầu tiên tôi được nghe kể câu chuyện về sự kiện ngày 14-3-1988. Cho tới bây giờ, dù đã nghe đi nghe lại nhiều lần về sự kiện này, mình vẫn nghe vẹn nguyên cảm giác xúc động bồi hồi lẫn tự hào căng đầy trong lồng ngực: tự hào được khoác áo chiến sĩ hải quân VN. Trong những lần tâm sự, trò chuyện, chúng tôi vẫn nói với nhau rằng nếu ở trong hoàn cảnh như thế, chúng tôi cũng sẽ hành động như các anh: dù bất cứ giá nào, dù hi sinh thân mình cũng quyết tâm bảo vệ lá cờ của Tổ quốc, giữ vững chủ quyền trên từng tấc đảo, mét biển quê hương.
Nguyễn Lâm Trâm Anh (giảng viên Trường ĐH Sài Gòn): Khoảnh khắc không quên
Tôi đã may mắn được tới Trường Sa. Gần hai năm qua, tôi không thể quên được khoảnh khắc cả đoàn chúng tôi đứng lặng người, mặc áo cờ đỏ sao vàng làm lễ tưởng niệm các chiến sĩ hải quân đã hi sinh ở vùng biển Gạc Ma trong sự kiện ngày 14-3-1988 trên con tàu HQ 996. Cảm giác vẫn còn nóng hổi trong lòng tôi. Hai năm qua, tôi biết rõ chính khoảnh khắc “lặng người” đó đã giúp tôi hiểu rõ giá trị của cuộc sống và lý tưởng của một đời người: sống có ích, sống vì người khác, sống biết quên mình và tự hào mình là một người trẻ của một dân tộc anh hùng. Trường Sa, Hoàng Sa là một phần máu thịt thiêng liêng của Tổ quốc VN và những ký ức Trường Sa sẽ sống mãi trong lòng những người trẻ chúng tôi để soi rọi và nhắc nhở.
MAI HƯƠNG ghi
Làm điều tốt nhất cho biển đảo
Hôm nay, Lữ đoàn 125 cùng gia đình các liệt sĩ làm lễ tưởng niệm 64 chiến sĩ anh hùng của mình đã hi sinh 25 năm trước ở đảo Gạc Ma. Hôm nay, tại Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM tổ chức triển lãm hình ảnh Trường Sa và bản đồ khẳng định chủ quyền biển đảo VN. Hôm nay, các nhóm sưu tầm “Tổ quốc em có nhiều đảo” của Trường tiểu học Lê Ngọc Hân (Q.1, TP.HCM) đang hối hả bổ sung những tư liệu cuối cùng cho ngày triển lãm 18-3 sắp tới...
Cần nhắc lại câu chuyện bi tráng máu đỏ hòa vào biển xanh 25 năm trước. Nhưng cũng không thể không nhắc về những hi sinh nối tiếp hi sinh mà 64 gia đình cùng rất nhiều đồng đội của các liệt sĩ Gạc Ma đã âm thầm chịu đựng bao năm qua. Là những giọt nước mắt và giấc mơ được gặp cha mà cô bé Trần Thị Thủy, con gái anh hùng liệt sĩ Trần Văn Phương, đã rơi và đã mơ suốt từ thời thơ ấu cho đến tuổi trưởng thành. Là niềm tự hào về người cha anh hùng xen lẫn nỗi tủi thân bơ vơ của cậu bé mất cha Vũ Xuân Đăng, con trai anh hùng liệt sĩ Vũ Phi Trừ. Là những đêm mỏi mòn của những người vợ mất chồng, là sự xót xa của những ông bố bà mẹ mất con. Là những hi vọng được thấy lại nắm xương cốt của người thân cứ tan đi mỗi ngày như viết lên trên cát. Và trên hết là sự chịu đựng mất mát của tất cả họ, vì một mục đích lớn lao hơn là giữ gìn hòa bình cho đất nước, giữ gìn sự vẹn toàn cho hàng ngàn gia đình khác.
Hôm nay, 14-3, khi câu chuyện ấy được kể lại, Trần Thị Thủy và Vũ Xuân Đăng đã nối bước cha trở thành chiến sĩ hải quân, nguyện tiếp tục dâng đời mình cho Tổ quốc. Nhiều ông bố bà mẹ của các liệt sĩ đã ra đi, không chờ nổi nắm xương của con mình như ông Hoàng Sĩ, bố liệt sĩ Hoàng Ánh Đông. Nhiều nỗ lực tìm kiếm, trục vớt kể cả ngoại giao của các đồng chí, đồng đội, đồng bào để trả nghĩa, trả tình, hoàn tất nhiệm vụ với các liệt sĩ đã và đang được thực hiện. Cũng trong im lặng. Im lặng cống hiến, im lặng ra đi, im lặng tìm kiếm. Những sự im lặng đáng được vinh danh.
Tôi là một người được nghe người trong cuộc kể lại câu chuyện Gạc Ma. Cũng là người được hưởng một cuộc sống bình yên nhờ những liệt sĩ Gạc Ma và các đồng đội của họ, hôm nay trong số ấy còn có cả con của các liệt sĩ. Tôi hiểu lịch sử nước mình máu đã thấm từng hạt cát. Và hiểu rằng cần phải hành động để biểu thị lòng biết ơn với những người đã ngã xuống, chung tay với những người đang thay mình giữ biển, giữ đất nơi những cột mốc biên giới, giữa hải đảo sóng gió hay núi rừng thâm u... Vậy tôi phải làm gì?
Lướt qua những bộ sưu tầm và sáng tác của các bé Trường tiểu học Lê Ngọc Hân là một ngạc nhiên thú vị và có thể tìm thấy một câu trả lời cũng thú vị không kém. Còn quá nhỏ để được đi đến một hòn đảo, còn quá nhỏ để hiểu được câu chuyện bi tráng từ Hoàng Sa, Trường Sa, nhưng trước chủ đề “Tổ quốc em có nhiều đảo”, các bé đã đủ tinh nhạy để không chỉ reo lên khi phát hiện “Nước mình có những ba ngàn đảo từ to đến nhỏ”, hay “Em thích đảo Lý Sơn nhất vì đó là vương quốc tỏi, mẹ em hay mua tỏi Lý Sơn”, không chỉ có những bức tranh vẽ cảnh biển với cát vàng và dừa xanh. Những sản phẩm là những bức vẽ các chiến sĩ hải quân tay bồng súng bên lá cờ đỏ sao vàng lộng gió trước những ngọn sóng, bức vẽ nhà giàn DK1 chông chênh và chiếc tàu hải quân VN thật to bên cạnh. Đó là mô hình cột mốc chủ quyền đảo Trường Sa được làm bằng bìa cứng. Là những bộ sưu tập hàng trăm trang tư liệu về các đảo, đủ cả địa lý, lịch sử lẫn văn thơ. Cũng không thiếu cả câu chuyện về ngày 14-3.
Các bé lớp 5/4 viết “hãy làm điều tốt nhất cho biển đảo của Tổ quốc chúng mình”... Và các bé vẽ cảnh các bạn ở đảo Trường Sa đang ca hát, nhảy dây trong ngôi trường mới, khu vui chơi với những vòng đu quay, tàu lượn lộng gió biển mênh mông.
Ai đó đã nói rằng trẻ con luôn luôn có lý. Làm điều tốt nhất cho biển đảo, cho biên giới, cho thế hệ trẻ vùng biên cương chẳng phải là một câu trả lời đẹp hay sao?
Phạm Vũ


tuoitre



Lê Ngọc Thống: Đòn phản công vào "tử huyệt bất khả kháng" của hải quân tác chiến tầm xa địch (viet-studies 13-3-13) ◄◄
- Vụ “quảng bá cho du lịch Trung Quốc”: “Đây là sự cố đáng tiếc” (TN).

Quảng bá nhầm cho du lịch TQ: Từng xảy ra nhiều lần

Hai tàu cá VN bị xua đuổi ngay tại Hoàng Sa
Tuổi Trẻ
TT - Sáng 13-3, hai tàu đánh cá QNg 96417TS và QNg 96382TS cắm cờ VN đã bị tàu hải giám của Trung Quốc xua đuổi trong vùng biển Hoàng Sa thuộc chủ quyền của VN, VietnamPlus - trang mạng của Thông tấn xã VN - đưa tin.
Video: Tàu cá Việt Nam kiên cường đương đầu Hải giám TQ ở ...Báo Giáo dục Việt Nam
Thu hồi sản phẩm có lo go in bản đồ không Hoàng Sa, Trường SaDân Trí
Trung Quốc lại hành động ngang ngược với tàu thuyền Việt NamVNMedia
-Tàu cá Việt Nam bị 'xua đuổi' ngay tại Hoàng Sa
Tiền Phong Online
Sáng 13 - 3, hai tàu đánh cá mang số hiệu QNg 96417TS và QNg 96382TS cắm quốc kỳ Việt Nam, bị tàu hải giám Trung Quốc xua đuổi trong vùng biển Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Thông tin này thậm chí được chính hãng tin Tân Hoa Xã đăng ...
Tàu Trung Quốc ngang ngược “đuổi” tàu Việt Nam ở Hoàng SaThanh Niên
Bắc Kinh biến Hoàng Sa thành trung tâm thương mạiNgười Việt
--


Tổng số lượt xem trang