Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Lại lỗi hẹn bàn giao Nhà máy Lọc dầu Dung Quất

Lại lỗi hẹn bàn giao Nhà máy Lọc dầu Dung Quất
Kế hoạch bàn giao Nhà máy lọc dầu Dung Quất vào ngày 25/2 đã không thể thực hiện như dự kiến



VIỆT NAM - Việt Nam sẽ đầu tư vào một đường ống dẫn khí thứ hai
Tập đoàn dầu khí Petro Việt Nam dự kiến xây dựng đường ống dẫn khí đốt thứ hai từ mỏ Nam Côn Sơn về Bà Rịa Vũng Tàu. Mức vốn đầu tư vào dự án này lên đến 1,3 tỷ đôla.



Thủ tướng đồng ý ngừng hoạt động 241 điểm mỏ khoáng sản

Theo tin từ văn phòng Chính phủ, ngày 25/2, Thủ tướng đã đồng ý với kiến nghị Thanh tra Chính phủ (TTCP), tạm đình chỉ hoạt động khai thác khoáng sản đối với 241 doanh nghiệp (DN) chưa ký hợp đồng thuê đất, chưa ký quỹ phục hồi môi trường.



Báo cáo về kinh tế Việt Nam: Vietnam: Country Report (Economist Intelligence Unit 2-2010) ◄◄




Phát hiện 2 doanh nghiệp Việt Nam xâm phạm bản quyền sản phẩm
Tại Hội chợ Ambiente vừa diễn ra trung tuần tháng 2 tại Frankfurt (Đức), Cty LP Vietnam đã phối hợp với hải quan Đức phát hiện và bắt giữ quả tang 2 doanh nghiệp (DN) xâm phạm bản quyền sản phẩm LP trắng trợn là Cty HL Design (TNHH Nhà Yêu, Hà Nội) và Cty Lacquerworld (TNHH Thế giới Sơn mài, Hà Nội).




Tăng giá điện và giá xăng dầu: Chỉ số giá tiêu dùng tăng thêm 1%--- CafeF
Ông Bùi Trinh, chuyên gia về thống kê, tính toán những ảnh hưởng đến giá sản xuất và tiêu dùng dưới tác động của việc tăng giá điện và hai lần tăng giá xăng trước đây.





Từ ngày 01/03: Một số cán bộ lãnh đạo nghỉ hưu-- CafeF
Thủ tướng đã quyết định từ ngày 1/3/2010 tới, một số cán bộ lãnh đạo các bộ, cơ quan sẽ nghỉ hưu theo chế độ, trong đó có Thứ trưởng Bộ Công thương Bùi Xuân khu...



Đền Trần chưa khai ấn, xe công đã nườm nượp chen về
Chưa đến ngày Đền Trần khai ấn nhưng lượng xe công chở cán bộ, công chức thuộc loại "đặc biệt" đã ầm ầm đổ về để cầu ấn thăng quan.



Phát ngôn&Hành động: Đóng biển tường “bắt” làm “Gia đình văn hóa”…
Phát ngôn & Hành động ấn tượng tuần này nhận thấy có những “bản sắc” riêng mang tính thời vụ chỉ có ở Việt Nam.

PHÁT NGÔN ẤN TƯỢNG: AI ĐƯỢC QUYỀN TUYÊN BỐ? nhà báo Đoan Trang




Bức xúc ô nhiễm, dân vây trước cửa nhà máy thép
VietNamNet
- Người dân chặn đường không cho xe của nhà máy thép ra vào, đồng thời đề nghị ngưng hoạt động, khắc phục ô nhiễm. Ngày 26/2, hàng chục người dân tiếp tục kéo đến cổng Nhà máy Thép Việt tại khu công nghiệp Phú Mỹ, huyện Tân Thành, tỉnh Bà Rịa – Vũng ...
Người dân “bao vây” nhà máy thép gây ô nhiễm môi trườngNhân Dân
Hơn 1.000 hộ dân Bà Rịa-Vũng Tàu bị thiệt hại nặngTuổi Trẻ
Người dân kéo đến nhà máy thép phản đối việc gây ô nhiễmThanh Niên
Báo Xây Dựng Điện Tử




Chính quyền âm mưu bán trẻ em dân tộc thiểu số

EarthTimes News Thanh Khiêm dịch

Hà Nội- Trên vùng đồi núi đá vôi cao chót vót phân ranh biên giới Lào Việt, bà Cao Thị Thu ngồi chồm hỗm trên nền đá trong căn nhà của gia đình bà, van lơn: “Làm ơn làm phước mang trả lại hai đứa con gái của tôi.” Đã hơn 3 năm kể từ khi các viên chức chính quyền đến bản làng của bà Thu và đề nghị một cơ hội cho hai đứa con gái của bà - Cao Thị Lan, 3 tuổi, và Cao Thị Lương, 8 tuổi - được nuôi dạy tại tỉnh lỵ. Nhưng không phải vậy, chúng đã bị bán ra nước ngoài làm con nuôi.

Ôm chặt các tấm hình của các bé gái, mà vốn trớ trêu thay, đã được chụp ngay tại nhà bà nhằm gới đến cho các gia đình nhận con nuôi ở ngoại quốc – nỗi đau chia lìa của người mẹ mất con hôm nay vẫn còn nhói buốt như ngày cuối cùng bà Thu được nhìn thấy chúng.

“Tôi buồn và lo quá,” người mẹ 35 tuổi than thở. “Tôi không biết bây giờ chúng ở nơi nào. Tôi không biết chúng có sống gần nhau hay mỗi đứa một ngã. Lẽ ra chúng phải được ở đây với gia đình, thay vì cả ngàn dặm xa xôi với những người xa lạ.”

Bé Lan và Lương trong nhóm 13 đứa trẻ bị bắt đi từ một bộ lạc nhỏ và lạc hậu nhất tại Việt Nam - bộ lạc người Chứt (còn gọi là Rục), miền thượng du . Mấy tháng sau chúng đã được bán làm con nuôi cho các gia đình tại Ý và Mỹ, với số tiền lệ phí khoảng 10,000 USD một đứa.
Công an đã mở một cuộc điều tra khi nhận được khiếu nại của cha mẹ các em, rằng con cái họ đã bị cho làm con nuôi mà không hề có sự đồng ý của họ. Tuy vậy dân làng e rằng đó chỉ là hình thức nhằm bao che và xoa dịu, và vì vậy họ mong muốn các chính phủ nuớc ngoài tham gia vào cuộc. Cho đến nay mọi lời thỉnh cầu đến các nhà ngoại giao như rơi vào khoảng không.

Vào tháng Chín năm 2006 những viên chức chính quyền từ Đồng Hới, tỉnh lỵ của tỉnh Quảng Bình, đến thăm bộ lạc nhỏ bé chỉ có khoảng 500 người này.

Gia đình các em cho biết, họ đã chọn 13 đứa trẻ, tuổi từ 2 đến 9, và hứa là sẽ nuôi nấng các em tại một cơ sở xã hội nuôi dạy trẻ em tại Đồng Hới và sẽ trả các em về sau khi hoàn tất việc học cũng như huấn nghệ.

Các phụ huynh, tất cả đều nghèo và mù chữ, đã đồng ý và cũng được chở đi cùng với các đứa trẻ đến Đồng Hới, nơi họ đã ký giấy cam kết bằng lòng cho chính quyền địa phương được quyền chăm sóc con cái họ.

Bốn tháng sau, vào dịp Têt Âm lịch năm 2007, bà Thu đến thăm các con. “Chúng nó nom khỏe mạnh nhưng chúng nhớ tôi quá! Chúng nói, ‘Mẹ ơi, hãy dẫn chúng con về,” bà nhớ lại.

“Tôi không thể chịu nỗi khi thấy chúng quá sức buồn, vì vậy tôi quyết định đem chúng về. Tôi bồng chúng trên tay ra khỏi nhà trẻ và hướng về phía bến xe – nhưng các nhân viên bảo vệ đã chận tôi lại và bảo rằng tôi không thể đem chúng đi.”

“Các viên chức trong nhà trẻ nói rằng tôi đã ký giấy tờ thỏa thuận và buộc phải để chúng lại cho họ nuôi dưỡng. Tôi bật khóc và rất lấy làm bất bình, tuy vậy vì tin họ nên tôi ra về một mình.”

Một năm sau – chỉ thời gian ngắn trước Tết năm 2008 – bà Thu lại đến Đồng Hới để thăm con. Khi đến nơi bà được cho biết là cả hai đứa con gái của bà đã được cho làm con nuôi ra nước ngoài.

“Bọn họ đã lừa tôi, họ bảo rằng các đứa trẻ sẽ trở về bản làng khi xong việc học. Nhưng họ đã bán chúng như bán gia súc.” Bà Thu, người còn có ba đứa con nữa, cho biết.

Tin tức về số phận của các đứa trẻ loan truyền nhanh chóng tới các bản làng của người Chứt khi các phụ huynh khác cũng phát giác ra rằng con họ cũng đã bị bán ra ngoại quốc làm con nuôi. Ngay cả vài gia đình cũng được trao các tấm ảnh của con họ chụp với các cha mẹ nuôi.
Tại tỉnh lỵ Đồng Hới, bà Lê Thị Thu Hà, giám đốc nhà trẻ đã nuôi 13 đứa bé, xác nhận rằng một cuộc điều tra của công an đã được tiến hành liên quan đến “vụ việc” các trẻ em người Chứt bị bán làm con nuôi ra nước ngoài.

Bà Hà, người mới vừa thay thế cựu giám đốc Nguyễn Tiến Ngữ - người trách nhiệm trong vụ “con nuôi”, khăng khăng cho biết: “Tất cả giấy tờ pháp lý của vụ “con nuôi” đều đúng thủ tục. Nó đã được chấp thuận bởi sở tư pháp và sở xã hội của tỉnh và các giấy tờ đó đã được hoàn thành với sự đồng ý của các phụ huynh người Chứt.”

“Lực luợng công an địa phương đã bắt đầu điều tra trước đó vài tháng, khi các gia đình kiên trì khiếu nại. Chúng tôi hy vọng cuộc điều tra sẽ hoàn tất và kết quả sẽ được công bố vào quí đầu của năm 2010.”

Cho đến khi cuộc điều tra hoàn tất, các đứa trẻ đã xa cách cha mẹ của chúng hơn bốn năm. Mặc cho những lời kêu nài gởi đến trong vòng hai năm qua, cả hai tòa đại sứ Hoa Kỳ lẫn Ý đều không cứu xét đến nỗi niềm của cha mẹ các em.

Nhà nhân chủng học Peter Bille Larsen, người từng làm việc tại vùng biên giới, đã khuyến cáo các tòa đại sứ vào đầu năm 2008 và đã gặp trở ngại bởi sự ù lì. Ông ta lý luận rằng các đứa trẻ nên được trả về với gia đình bất kể thời gian lâu đến đâu đi nữa.

“Tôi luôn ước ao gặp lại các con tôi cho dù chúng bị đưa đi đến tận chân trời góc biển,” ông ta nói, gạt phắt cái ý tưởng cho rằng các đứa bé sẽ có đời sống tốt hơn khi sống với các gia đình giàu có ở phương tây.

Khi được hỏi vì sao các nhà ngoại giao tại Hà Nội hình như không có hành động nào để giúp cho các gia đình nạn nhân, ông Cesare Bieller, đại diện lãnh sự quán Ý tại Hà Nội nói rằng tòa đại sứ của ông không có thẩm quyền trong việc điều tra sự vụ.

Tuy vậy, ông ta nói thêm, “Chúng tôi ghi nhận tầm quan trọng của công việc bạn đang làm và chúng tôi hy vọng câu chuyện của bạn sẽ được lưu ý đúng mức với tầm quan trọng của nó.”

@ DCVOnline

Nguồn: Vietnam's hill tribe children 'stolen' for adoption , By dpa, EarthTimes, 23 Feb 2010



Người việt ở Nga 20 mùa gió tuyết - Kỳ 5: Vết chân bầm trên tuyết

TT - Cuối năm 2009, kênh truyền hình Nga truyền đi hình ảnh một phụ nữ chới với giữa dòng sông lạnh giá, ngửa cổ gào thét trong tuyệt vọng. Đó là cảnh một công nhân bất hợp pháp người Việt trong cơn sợ hãi chạy trốn cơ quan chức năng Nga đã liều mình nhảy xuống sông.

Nhiều người Việt bị lừa sang Nga lao động như nô lệ trong những trang trại bất hợp pháp và sống đời phu phen tăm tối - Ảnh: Thế Anh

>> Kỳ 1: Trên “nước Nga mới”
>> Kỳ 2: Bài học từ “chợ cầm tay”
>> Kỳ 3: “Ốp”, chợ và “soái” Việt
>> Kỳ 4: Mùa tuyết nóng

Chị là một trong vô vàn trường hợp người Việt bị những đồng hương lừa gạt qua Nga sống đời như nô lệ.

Phu Việt ở cánh đồng hoang

Những năm gần đây, nhu cầu về rau củ Việt của cộng đồng ngày càng nhiều, vài người có vốn đã mạnh dạn đầu tư vào lĩnh vực này. Ngoài những nông trang có giấy phép đàng hoàng thì xen kẽ còn những vườn rau làm ăn bất hợp pháp. Họ thuê lại đất của người Nga, dựng lều rồi thuê công nhân Việt ở lại chăm sóc vườn rau mỗi ngày. Do lương thấp và điều kiện lao động khắc nghiệt nên phần lớn người Việt ở đây không chấp nhận vào làm. Vì thế các ông chủ thường tìm về làng quê nghèo ở Việt Nam để tuyển nhân công.

Rời khỏi Matxcơva, ra vùng ven chừng độ 80km người ta có thể bắt gặp những túp lều lụp xụp của người Việt giữa cánh đồng rau dài tít tắp. Tôi có cơ hội được tiếp cận những “phu phen” chân trần tay lấm trong những ngày sắp vào đông. Đó là nông trang của một ông chủ tên Nam, người Hà Nội. Nông trang nằm cách trung tâm Matxcơva đúng 83km, trơ trọi giữa những hàng bạch dương rụng lá.

Cách đó đến 5km mới có một làng nhỏ với vài ngôi nhà thưa thớt. Giữa cánh đồng đã thu hoạch gần xong là hơn 10 công nhân Việt đang hái những trái cà chua cuối vụ. Một số khác đang hì hục dọn dẹp vườn ươm cho kịp trước mùa tuyết rơi. Những công nhân ở đây được cai quản bởi một tay người Việt trông rất dữ tợn với ánh mắt đầy săm soi khi có người lạ...

Anh tài xế chuyên chở rau của các chủ nông trang Việt nói nhỏ: “Nhiều chủ ở đây ác lắm, họ thuê hẳn một tay anh chị về ở nông trang để quản công nhân. Đứa nào không nghe lời hay có ý định trốn là bị chúng đánh hoặc trừ lương. Có chủ cố tình nợ lương công nhân hai ba năm để buộc chân họ, có người còn quỵt cả lương công nhân rồi gọi cảnh sát bắt trục xuất về nước. Khi mùa đông đến, nhiều ông chủ còn không thèm đón công nhân về nhà, để mặc họ với giá rét trong những hầm bảo quản rau củ như nô lệ!”.

Khó khăn lắm tôi mới tiếp cận được Loan, một công nhân ở vườn rau. Chị nói vội giữa các luống rau: “Tôi quê ở Thạch Hà, Hà Tĩnh, đến đây đã được hai năm. Trước được rủ qua Nga làm công nhân cho ông Nam với mức lương 200 USD/tháng. Chi phí để qua Nga mất gần hết 2.000 USD, ông Nam chịu một nửa, số còn lại trừ dần vào lương. Tưởng qua đây sẽ được vào làm trong những nhà máy, ai dè tụi tôi được đưa đi... trồng rau.

Hằng ngày tụi tôi phải làm việc từ 7g sáng đến tối mới được nghỉ. Lán trại không có điện, mỗi tối chỉ được nổ máy phát điện đúng một giờ vào lúc cơm tối. Muỗi ở đây nhiều lắm, tối tụi tôi phải đốt củi để sưởi ấm và xua muỗi. Đồ ăn vài ba bữa được chủ tiếp tế, chủ yếu là những thứ rẻ tiền. Mỗi khi có công an kiểm tra tụi tôi trốn ra bìa rừng móc võng ngủ. Đến mùa đông chủ đưa về lại Matxcơva, chuẩn bị ươm giống cho mùa vụ tới”.

Không điện, không tivi, điện thoại, thư từ cũng không nốt. Loan nói hằng đêm chị chỉ biết ôm gối khóc chờ đến trời sáng để được tìm quên trong công việc. Cái lán lợp bằng tôn, nền đất tạm bợ chỉ độ 40m2 là nơi ở của 20 người cả nam lẫn nữ. Nhìn những bàn chân trần nứt nẻ của họ, tôi lại thấy xót xa cho thân phận “phu phen” của những người đồng hương xa xứ. Tất cả họ đều chẳng biết luật pháp, chẳng biết tiếng và cũng chẳng họ hàng thân thích.

Anh Nguyễn Mạnh Hùng, người quê ở huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, nói: “Ông chủ không chịu làm giấy phép lao động cho tụi tôi, nếu muốn làm thì phải tốn hơn 1.000 đô, tiền đâu ra! Nhiều lần tụi tôi tính trốn nhưng chẳng biết đi về đâu khi hộ chiếu thì chủ giữ, tiền không có, tiếng Nga không biết. Cố nhín nhịn lắm mỗi tháng cũng chỉ để dành được hơn 100 USD, chắc phải hai năm nữa mới đủ tiền về quê anh ạ!”.

“Nô lệ” trên đất khách

Chợ Vòm đóng cửa, hàng hóa ở Nga trở nên khan hiếm nên việc mở các xưởng may tại chỗ đang trở thành cơ hội làm ăn phát đạt đối với người Việt ở đây. Ngoài những xưởng may hợp pháp (người Việt gọi là xưởng “trắng”) thì nhiều xưởng “đen” cũng thừa thắng xông lên. Nhiều người Việt ở quê nghèo đã bị chính những đồng hương của họ lừa gạt qua Nga sống và lao động trong điều kiện chẳng khác gì nô lệ thời hiện đại.

Dưới sự dẫn dắt khéo léo của Luân, tôi được đặt chân vô hai xưởng may “đen” của người Việt gần nhà ga điện ngầm Perovo trong ánh mắt đề phòng của quản đốc. Hai xưởng may này nằm chung trong một ngôi nhà cũ nát bị bỏ hoang sau khi Liên Xô tan rã. Cổng ra vào luôn được canh chừng bởi hai bảo vệ người Nga to lớn. Lối vào xưởng được gắn một tấm bảng to tướng bằng tiếng Việt “Không phận sự miễn vào!”.

Gọi là xưởng nhưng thực chất mỗi nơi chỉ có độ 20 công nhân, chỗ ở và nơi làm việc cách nhau mỗi cái cầu thang. Vừa bước vào xưởng đã sặc sụa mùi hôi và bụi bông. Ngay đầu tường của mỗi xưởng đều có một tờ giấy to ghi hàng tá quy định, mà phần lớn là những điều khoản phạt trừ lương công nhân nếu vi phạm.

Nơi làm việc đã ngột ngạt nhưng sự kinh khủng thật sự chỉ hiện ra khi bước vào phòng ở của công nhân. Mỗi căn phòng chỉ độ 15m2 nhưng được kê đến năm giường tầng cho mười người cả nam lẫn nữ. Trần nhà đã bong tróc, nhiều người phải lấy thau hứng nước dột khi tuyết tan. Mùi thuốc lá, mùi mốc và cả mùi hôi thối từ nhà vệ sinh cạnh đó bốc lên nồng nặc. Nhiều người đã sống ở đây như vậy suốt bốn năm.

Đinh Thị Lan, 22 tuổi, một công nhân đến từ Nam Định, nói: “Tất cả tụi tôi đều không giấy tờ nên chẳng mấy khi bước chân ra ngoài. Làm ở đây ăn lương theo sản phẩm, ai làm giỏi cũng được 600 USD/tháng, người mới vào nghề chỉ hơn 200. Nhưng không phải lúc nào cũng có việc, có tháng chỉ làm được hai tuần. Để có tiền về quê và phụ giúp gia đình, phần lớn tụi tôi phải ăn uống kham khổ, chi tiêu tằn tiện”.

Nhìn những khuôn mặt xanh xao của họ, tôi có cảm giác chiều Matxcơva lạnh hơn bao giờ hết...

THẾ ANH

______________

Sau nhiều năm bung ra thị trường ở “nước Nga mới”, một số người Việt thua lỗ đến trắng tay. Có người bỏ lên rừng hoang lê thân trong tuyết lạnh, sống đời phù du hàng thập kỷ, có người lây lất đẩy xe hàng cửu vạn... 20 năm tự “khai tử” với gia đình và bạn bè trong sự mặc cảm...

Kỳ tới: Lưu lạc xứ người



The Burden is on Thais to Re-think Their Migrant Strategy
Amid concerns that a Feb. 28 deadline for Thailand's Nationality Verification process could lead to mass deportations of Burmese and other migrant workers, Human Rights Watch (HRW) has released a new report looking at the plight of migrant workers in Thailand. Simon Roughneen talks with Sunai Phasuk, the senior researcher for HRW in Thailand.



A reform-minded government should end abuses against migrant workers
BEATEN, burned, drowned, suffocated, sexually abused, trafficked, ripped-off, and always, eventually, rounded-up and pushed out - violence against migrants from Burma, Cambodia and Laos makes the headlines daily in the Thai media. But when the storyline turns to those responsible, a curtain of silence descends over the issue of those who perpetrate these abuses.




Trung Quốc phát hiện rau quả có dư lượng thuốc trừ sâu cao

Thành phố Vũ Hán (tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc) vừa tiêu hủy 3,5 tấn đậu đũa nhập từ tỉnh Hải Nam sau khi phát hiện bị nhiễm loại thuốc trừ sâu Isocarbophos với dư lượng quá cao (từ 0,14-0,17mg một kg).



'Tính mạng' Trung Quốc bị đe dọa?-- Đất Việt

Chính phủ Trung Quốc đang vật lộn để đối phó với sự gia tăng nhanh chóng của các núi rác ngày càng cao, đe dọa sức khỏe của hàng triệu người dân.



Trung Quốc chuẩn bị nâng giá đồng NDT?
VIT - Tờ "Người đưa tin thương nghiệp Thế kỷ 21" (The 21st Century Business Herald) hôm nay cho biết, Trung Quốc đang tiến hành một cuộc kiểm tra gắt gao về các ngành xuất khẩu tiêu tốn nhiều nhân lực của quốc gia này nhằm đánh giá mức tăng giá đồng Nhân Dân Tệ (NDT) mà các doanh nghiệp có thể chịu được.

Tổng số lượt xem trang