Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

Triều Tiên bất ngờ kêu gọi thống nhất theo mô hình nhà nước liên bang

-TLQ:-Bắc Hàn kêu gọi người dân làm lá chắn sống

-Triều Tiên bất ngờ kêu gọi thống nhất theo mô hình nhà nước liên bang
(GDVN) - Triều Tiên thúc giục Seoul tiến hành các bước thống nhất đất nước theo kiểu một nhà nước tồn tại song song hai ý thức vệ và hệ thống xã hội.Trong một động thái khá bất thường, Bình Nhưỡng hôm 7/7 kêu gọi Bắc và Nam Triều Tiên không nên là những nạn nhân của những thế lực bên ngoài và thúc giục Seoul tiến hành các bước thống nhất đất nước theo kiểu một nhà nước tồn tại song song hai ý thức vệ và hệ thống xã hội.

Nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un (thứ hai từ trái sang).chính thức.

Triều Tiên cũng kêu gọi Hàn Quốc “chung tay” giải quyết những bất đồng và theo đuổi các vấn đề thống nhất đất nước phù hợp với mong muốn và nguyện vọng của nhân dân.

Triều Tiên kêu gọi cả hai bên cùng hướng tới tuyên bố chung ngày 15/6/2000, văn bản được ký kết tại Bình Nhưỡng giữa Tổng thống Hàn Quốc Kim Dae-jung và Chủ tịch Triều Tiên Kim Jong-il.

“Trong tuyên bố chung ngày 15/6, cả Triều Tiên và Hàn Quốc cùng nhận ra rằng có những điểm chung về nhà nước liên bang do miền Bắc và miền Nam đề xuất và đồng ý thống nhất theo hướng này trong tương lai”, tuyên bố cho biết thêm.

Để bắt đầu chuẩn bị cho tiến trình này, Triều Tiên đã đề xuất tạo ra môi trường thuận lợi cho sự hòa giải và thống nhất, kết thúc các hoạt động vu khống lẫn nhau để tránh tạo thêm những sự hoài nghi và hiểu lầm cho nhau.

Bình Nhưỡng cũng đề xuất tích cực tổ chức các chương trình đoàn tụ, thăm viếng, hợp tác và đối thoại giữa hai miền Triều Tiên.

Triều Tiên nhấn mạnh rằng cả hai nước nên "chấm dứt thái độ thù địch và đối đầu liều lĩnh" để mở đường cho quá trình hòa giải và thống nhất.

Bình Nhưỡng cũng kêu gọi Seoul dừng các cuộc diễn tập chiến tranh nhắm mục tiêu vào nước này và khước sự tham gia của thế lực bên ngoài trong việc giải quyết vấn đề liên Triều./.


-Trật tự quan hệ ngoại giao Đông Bắc Á đang thay đổi?
VOV.VN - Lần đầu tiên trong hai thập kỷ một chủ tịch nước của Trung Quốc thăm Hàn Quốc mà “không dừng chân ở Triều Tiên”.

Chủ tịch Tập Cận Bình và Tổng thống Park Geun-hye tại dinh tổng thống Hàn Quốc (ảnh: AP)

Hiện dư luận quốc tế đang dành sự quan tâm đối với những diễn biến ngoại giao quan trọng của khu vực Đông Bắc Á, đó là cuộc gặp giữa Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Park Geun-hye ở Seoul; Nhật Bản và Triều Tiên dường như đang “xích lại gần nhau hơn” đối với việc giải quyết căng thẳng kéo dài giữa hai bên liên quan đến vấn đề công dân bị bắt cóc của Nhật Bản trong quá khứ.

Nhật Bản đã nới lỏng một số lệnh trừng phạt đối với Triều Tiên trong nỗ lực thể hiện thiện chí nhằm đổi lấy phản hồi tích cực từ Triều Tiên về vấn đề công dân Nhật Bản bị bắt cóc. Trong khi đó, Nhật Bản vừa mới tuyên bố một nghị quyết về vấn đề phòng thủ tập thể và điều này đã gây ra quan ngại cho cả Hàn Quốc và Trung Quốc.

Quan hệ ngoại giao, đặc biệt là giữa Trung Quốc và Hàn Quốc, đã “ấm lên đáng kể”. Đại sứ Trung Quốc tại Hàn Quốc Qiu Guohong tuyên bố rằng chuyến thăm của Tập Cận Bình tới Hàn Quốc trở thành một mốc lịch sử quan trọng nhất trong lịch sử ngoại giao song phương giữa hai nước. Tương tự, truyền thông Trung Quốc cũng cho rằng quan hệ giữa hai bên là “tốt nhất trong lịch sử”. Bên cạnh đó, chuyến thăm này đánh dấu lần đầu tiên trong hai thập kỷ một chủ tịch nước của Trung Quốc thăm Hàn Quốc mà “không dừng chân ở Triều Tiên”.

Tương tự, sự thành công ngoại giao tương đối của Nhật Bản với Triều Tiên trong vấn đề công dân bị bắt cóc cho thấy rằng dường như đã có sự tiến triển trong quan hệ giữa Tokyo với Bình Nhưỡng.

Xét về bề ngoài, những diễn biến ngoại giao ở Đông Bắc Á gần đây cho thấy ba xu thế: Một là, Trung Quốc “đang từ bỏ Triều Tiên để đến với Hàn Quốc”. Hai là, Nhật Bản “đang giành được ảnh hưởng ở Triều Tiên, bù vào khoảng trống trước đây do Trung Quốc nắm giữ”. Ba là, Hàn Quốc “sẽ tham gia với Trung Quốc để chống Nhật Bản”.

Bất chấp những diễn biễn này, vấn đề bản chất cần chú ý đó là: không có sự điều chỉnh thay đổi lớn trong các mối quan hệ quốc tế ở Đông Bắc Á, hay nói cách khác là trật tự quan hệ ngoại giao ở Đông Bắc Á không có sự thay đổi lớn.

Thứ nhất, Trung Quốc đang theo đuổi một chính sách ngoại giao “tổng bằng không” trên bán đảo Triều Tiên. Những gì mà Trung Quốc đánh mất về mặt ảnh hưởng đối với Bình Nhưỡng phải được thu lại từ mối quan hệ với Hàn Quốc. Trong khi các mối quan hệ giữa Bình Nhưỡng với Bắc Kinh được cho là không còn được tốt khi ông Tập Cận Bình lên nắm quyền, thì ít có khả năng Trung Quốc muốn từ bỏ tầm ảnh hưởng lịch sử đối với Triều Tiên.

Thứ hai, sự thành công ngoại giao của Nhật Bản về vấn đề công dân bị bắt cóc được cho là mang lại uy tín cho chương trình nghị sự ngoại giao của Shinzo Abe

hơn là sự thay đổi quan hệ tổng thể giữa Nhật Bản và Triều Tiên. Việc Nhật Bản quyết định nới lỏng một số lệnh trừng phạt đối với Triều Tiên không đồng nghĩa rằng hai bên đang tiến tới hợp tác trong các vấn đề khác, hay Nhật Bản có “chút ít” ảnh hưởng đối với Triều Tiên. Bất chấp ấn tượng từ các chính sách kinh tế gần đây, ông Shinzo Abe vẫn phải đối mặt với sự phản đối không nhỏ từ công chúng Nhật Bản đối với quyết định sửa đổi hiến pháp cho phép Nhật Bản thực hiện quyền tự vệ tập thể. Đạt được sự tiến triển trong vấn đề bắt cóc công dân giúp chính phủ của Shinzo Abe “bù đắp được một số tư bản chính trị” trong quan hệ ngoại giao của Nhật Bản.

Thứ ba, ít có khả năng Hàn Quốc và Trung Quốc sẽ hợp tác với nhau để chống Nhật Bản. Đúng là những ý định của Thủ tướng Abe gây quan ngại ở cả Trung Quốc và Hàn Quốc, tuy nhiên cả hai nước đều thể hiện sự không hài lòng với các chính sách của Nhật Bản một cách độc lập. Đồng thời, trong khi các mối quan hệ được cho là tốt giữa Trung Quốc và Hàn Quốc, thì có cơ sở để cho rằng Hàn Quốc vẫn rất quan ngại nếu phát triển quan hệ quá nhanh với Trung Quốc. Bên cạnh đó, Mỹ đã cam kết sẽ thể hiện vai trò trung gian hòa giải những vấn đề bất đồng giữa Nhật Bản và Hàn Quốc một cách mạnh mẽ hơn. Nghị quyết phòng thủ tập thể của Nhật Bản chắc chắn không đủ để tạo ra một sự thay đổi lớn về hiện trạng quan hệ ngoại giao ở khu vực Đông Bắc Á.

Những tranh chấp giữa Nhật Bản và Trung Quốc về chủ quyền đối với các vùng biển xung quanh quần đảo Senkaku/Điếu Ngư và căng thẳng giữa hai miền Triều Tiên liên quan đến chương trình hạt nhân của Triều Tiên sẽ tiếp tục là những vấn đề chủ chốt chi phối tình hình an ninh, chính trị và ngoại giao của khu vực Đông Bắc Á trong thời gian tới./.
CTV Ngọc Hiệp/VOV.VNTheo The Diplomat



Thời điểm ‘bất ổn’ ở Đông Bắc Á
BBC -- thứ ba, 8 tháng 7, 2014
Ông Shinzo Abe gặp Thủ tướng Úc Tony AbbottÔng Shinzo Abe gặp Thủ tướng Úc Tony Abbott
Một chuyên gia quốc phòng người Úc cho rằng chuyến thăm Úc của Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe “đánh dấu bước phát triển trong quan hệ quốc phòng và chiến lược giữa hai bên”.
Trả lời phỏng vấn của BBC, ông Hugh White, Giáo sư tại Đại học Quốc gia Úc, cũng nhận định: “Cần đặc biệt lưu ‎ý là ông Abe đến Australia trong tuần này, chỉ một tuần sau thay đổi chính sách quốc phòng của Nhật Bản với việc cho phép phòng thủ tập thể. Vì vậy, tôi cho rằng chuyến đi này là rất quan trọng.”
Ông Hugh White từng là Cố vấn Cao cấp cho Bộ trưởng Quốc phòng và Thủ tướng Australia (1985-1991) và là Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Úc (1995-2000).
BBC:Chuyến đi cũng diễn ra sau chuyến thăm của ông Tập Cận Bình đến Hàn Quốc. Trong khi ông Tập ở Seoul, đã có những thay đổi chính sách ngoại giao ở Nhật Bản và Bắc Triều Tiên. Liệu có đúng khi nói rằng việc sắp xếp lại quan hệ chiến lược trong khu vực đang diễn ra?
Tôi đồng ý là vậy. Chúng ta đang nhìn thấy một sự tái sắp xếp quan hệ chiến lược xuyên suốt vùng Đông Bắc Á.
Rõ ràng là sức mạnh của Trung Quốc đang tăng lên; mối quan hệ giữa Trung Quốc và Nhật Bản đang trở nên ngày càng căng thẳng. Tâm điểm xung quanh đó rất nhiên là vấn đề Senkaku/Điếu Ngư. Nhưng tôi nghĩ xét rộng ra, đó là bởi việc Tokyo không biết chắc chắn là Bắc Kinh muốn sử dụng quyền lực như thế nào trong khu vực. Tôi nghĩ chúng ta có thể thấy mối quan hệ giữa Trung Quốc và Hàn Quốc trở nên gần gũi hơn, biểu hiện ở chuyến thăm của ông Tập đến Seoul và bà Park Geun-hye đến Bắc Kinh. Mối quan hệ này phát triển rất mạnh.
Sau đó là câu hỏi rất quan trọng về vai trò của Mỹ. Tôi nghĩ một trong những tâm bão chính của khu vực là nỗ lực của Trung Quốc nhằm làm yếu đi vai trò lãnh đạo của Mỹ ở đây. Tôi cho rằng việc Bắc Kinh chèn ép láng giềng, vốn là bạn và đồng minh của Mỹ, về vấn đề lãnh thổ là bước đi nhằm chứng tỏ cho các nước Đông Nam Á và Đông Bắc Á thấy rằng Mỹ không còn là đồng minh mạnh như xưa nữa.
Tôi cho là bởi quá trình đó bắt đầu, uy tín của Mỹ trong khu vực đang giảm xuống. Và sức mạnh của Trung Quốc tăng lên, Nhật Bản trở nên lo lắng hơn về vị trí chiến lược của họ; và Hàn Quốc đang xem xét việc cân nhắc lại việc dịch chuyển mối quan hệ từ Mỹ sang Trung Quốc, vì vậy có rất nhiều điều đang diễn ra. Đây là thời khắc đầy bất ổn và tiềm ẩn nhiều yếu tố nguy hiểm trong lịch sử Đông Bắc Á.
BBC:Vai trò của Bắc Hàn ở đâu trong thay đổi chiến lược này?
Tôi nghĩ Bắc Hàn nằm một chút bên ngoài những phát triển này. Rõ ràng họ là một phần khu vực, nhưng một trong những điều khác lạ trong các tình huống chiến lược này là tất cả các bên đều có chung quan điểm về Bình Nhưỡng: Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, và Mỹ đều muốn Bắc Hàn hành xử khác đi và bớt bất thường hơn.
Mỹ hoan nghênh Nhật Bản có chiến lược quốc phòng hướng ra ngoài nhiều hơn
Nhưng đó không thay đổi sự khác biệt giữa các bên. Trong khi tôi nghĩ chúng ta đang xem xét những mối quan hệ khác biệt như Trung – Nhật, Mỹ – Nhật, bản chất của chúng khác hẳn so với những gì đã diễn ra trong quá khứ.
BBC:Với chuyến thăm của ông Abe tới Australia có các thỏa thuận về hợp tác quốc phòng, Trung Quốc sẽ phản ứng như thế nào?
Tôi nghĩ Bắc Kinh sẽ lo ngại về bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy Australia đang tiến gần hơn với Nhật Bản một cách chiến lược trong giai đoạn mối quan hệ Trung – Nhật đang trở nên ngày càng khó khăn và căng thẳng. Tôi cho là sẽ có một vài tuyên bố lo ngại từ Trung Quốc.
Nó cũng sẽ đưa ra một câu hỏi lớn hơn, dù Bắc Kinh có thích hay không, là liệu cách tiếp cận của ông Abe nhằm xây dựng một mối quan hệ quốc phòng mạnh hơn với các quốc gia như Australia là nhạy cảm? Không có nghi ngờ gì về mục đích chính của ông Abe là lôi kéo các nước như Australia vào mối quan hệ chiến lược với Nhật Bản để có sự ủng hộ trong trường hợp Tokyo đối đầu với Bắc Kinh.
Vì thế có cảm giác là Nhật Bản đang nỗ lực xây dựng liên minh với các nước, và chúng ta không nên ngạc nhiên rằng Trung Quốc không thích điều này. Chúng ta có thể đặt thêm câu hỏi là liệu như vậy có tốt cho lợi ích của nước Nhật hay không, và liệu đó có phải là cách tốt để giải quyết với những thách thức và xây dựng liên minh chống lại Trung Quốc hay không.
BBC:Đúng vậy, nhưng liệu Australia thực sự muốn bị lôi kéo vào một liên minh chống lại Trung Quốc? Dù sao Australia cũng phụ thuộc lớn vào thương mại với Bắc Kinh.
Đó là một tình huống rất khó xử cho Australia. Chúng ta có mối quan hệ thương mại cực kỳ quan trọng với Nhật Bản, và thậm chí quan trọng hơn với Trung Quốc, lại là đồng minh thân cận của Mỹ. Chúng ta không muốn phải có sự lựa chọn nào giữa các nước này. Và khá là ngạc nhiên là chính quyền thủ tướng Australia Abbott có vẻ sẵn sàng khi ông Abe muốn họ gần hơn với Nhật Bản. Ông Abbot nói rằng Nhật Bản là một đồng minh mạnh, và rằng Tokyo là bạn thân nhất của họ ở châu Á.
Có một tâm lý băn khoăn ở Australia về việc vì sao ông Abbott nghĩ là nên gần gũi hơn với Nhật Bản, đặc biệt trong thời điểm mà nước này đang bị cuốn vào một vòng xoáy thù địch chiến lược với đối tác thương mại quan trọng nhất của Canberra. Việc tiến sát Nhật Bản không đồng nghĩa phục vụ cho lợi ích tốt nhất của Australia.
BBC:Khi chúng ta đang nói chuyện, Nhật Bản và Hàn Quốc cấm các tàu cá của nhau hoạt động lần đầu tiên kể từ 1999; thứ Sáu tuần trước, Trung Quốc bắt sáu ngư dân Việt Nam…Tất cả những điều trên cho thấy xung đột đang tiềm ẩn, có đúng vậy không?
Vẫn còn lâu mới đến thời điểm những điểm xung đột đó trở thành một cuộc khủng hoảng thực sự. Nhưng chắc chắn nguy cơ là có thật và đang tăng dần lên, đặc biệt là điểm nóng giữa Trung Quốc và Nhật Bản xung quanh quần đảo Senkaku/Điếu Ngư. Lý do mà tôi nghĩ điểm nóng này là nguy hiểm nhất là bởi nó sẽ kéo nước Mỹ vào thế đối đầu với Trung Quốc. Tôi cho là bất kỳ xung đột nào giữa các cường quốc sẽ cực kỳ nguy hiểm cho cả khu vực, và đang không rõ là những xung đột này đi đến đâu.
BBC:Nhưng có vẻ Bắc Kinh cho là Washinhton ngần ngại can dự vào, đặc biệt là dưới thời ông Obama. Có một tâm lý ở Bắc Kinh là Washington nói mạnh nhưng thực tế thì chả làm gì cả.
Trung Quốc và Nhật Bản căng thẳng vì tranh chấp ở Biển Hoa Đông
Chính xác. Bằng việc dồn ép Philippines và Việt Nam, Trung Quốc đang muốn cho các đồng minh và bạn của Mỹ thấy là Hoa Kỳ không thể tin tưởng được. Bằng hành động đó, Trung Quốc hy vọng sẽ làm suy yếu ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực. Họ đang đánh cược rằng Mỹ sẽ không đối đầu với Trung Quốc.
Người ta có thể hiểu vì sao Bắc Kinh nghĩ vậy. Chúng ta có thể thấy bảng thành tích của Obama ở Trung Đông, rằng Mỹ rất do dự khi quyết định tham gia vào xung đột ở đây, ở Ukraine, và các nơi khác.
Nhưng có rủi ro là suy nghĩ đó có thể sai, bởi lợi ích của Mỹ ở châu Á là rất quan trọng. Ví dụ như nếu họ thất bại trong việc trợ giúp Nhật Bản trong cuộc khủng hoảng ở Senkaku/Điếu Ngư, điều này sẽ làm tổn hại quan hệ của Mỹ với Nhật, cũng như vị trí của Washington tại khu vực.
Trung Quốc có thể đã sai bởi Mỹ có thể muốn trợ giúp Nhật Bản. Đó là lý do vì sao rủi ro đối đầu là khá cao. Chúng ta có một tình huống cổ điển ở đây như hồi năm 1914 (thời điểm Thế chiến thứ nhất diễn ra). Trung Quốc nghĩ có thể dồn ép bởi Mỹ sẽ lùi bước, còn Mỹ cũng nghĩ có thể dồn ép bởi Trung Quốc sẽ lùi bước. Cả hai có thể đều sai.
BBC:Vậy chúng ta có thể lặp lại thảm kịch xảy ra một thế kỷ trước?
Đúng vậy. Dù đã có nhiều thay đổi trong một trăm năm qua, cách các cường quốc hành xử vẫn giữ nguyên. Tôi không muốn đưa đẩy việc so sánh này lên nữa, nhưng có nhiều điểm chung trong tình huống này.
BBC:Trong quyển sách gần đây của ông, ông có vẻ như gợi ‎ý rằng Trung Quốc và Mỹ nên chia sẻ quyền lực ở châu Á. Ông có thể nói rõ thêm được không?
Cuốn sách nhằm làm sáng tỏ cho câu hỏi rằng liệu Mỹ và Trung Quốc có thể sống hòa bình ở châu Á được không?
Điểm khởi đầu cho tranh luận của tôi là Trung Quốc suy nghĩ rất nghiêm túc về việc thách thức vai trò lãnh đạo của Mỹ ở châu Á.
Phản ứng lại thách thức đó, Mỹ có những lựa chọn khá hạn chế. Một trong số đó tất nhiên là rút lui khỏi châu Á. Đó là kết quả rất tệ cho châu lục này, và cho cả Mỹ nữa.
Lựa chọn thứ hai là Mỹ đối đầu Trung Quốc, từ chối đưa ra nhượng bộ và chấp nhận thách thức từ Bắc Kinh. Đây là điều mà nhiều người ở Mỹ muốn, nhưng vấn đề là nó sẽ không hiệu quả. Trung Quốc quá mạnh. Bất cứ nỗ lực nào nhằm đối đầu thách thức của họ sẽ có kết cục là làm leo thang đối đầu chiến lược với Trung Quốc, điều mà Mỹ không thể thắng trong dài hạn. Và nó cũng làm cho khu vực trở nên bất ổn.
Tranh luận của tôi là về lựa chọn thứ ba, là để Mỹ và Trung Quốc chia sẻ quyền lực. Mỹ sẽ tiếp tục giữ vai trò lớn ở châu Á, nhưng không mạnh như trước. Trung Quốc sẽ đóng vai trò lớn hơn, nhưng không lớn như họ muốn. Cả hai cũng phải tạo ra không gian cho các nước lớn trong khu vực, như Nhật Bản và Ấn Độ.
Chính xác là cấu trúc chia sẻ quyền lực này hoạt động thế nào thì rất khó để xây dựng. Nhưng đó sẽ là giải pháp tốt nhất cho hòa bình và thịnh vượng của khu vực, và toàn thế giới trong những thập niên sắp tới.
BBC:Nhưng tôi nghĩ Washington sẽ không để mắt đến gợi ý này?
Chắc chắn là không ai ở Washington thích ý tưởng này, nhưng câu hỏi là liệu Mỹ có lựa chọn nào khác không? Và nếu lựa chọn khác đó là leo thang căng thẳng chiến lược với Trung Quốc, hay rút lui khỏi châu Á, thì có lẽ chia sẻ quyền lực với họ là tốt hơn.
BBC:Khi nào thì châu Âu sẽ can dự vào những sự thay đổi chiến lược này ở châu Á?
Tôi nghĩ châu Âu sẽ là một đối tác kinh tế rất quan trọng ở châu Á. Nhưng tôi không cho là họ sẽ đóng một vai trò chiến lược nào trong khu vực. Với sức mạnh, kích thước của các nước như Mỹ, Trung Quốc, Nhật Bản, và Ấn Độ, tôi nghĩ sẽ rất khó để châu Âu đóng vai trò đáng kể ở đây. Tôi nghĩ tương lai chiến lược của châu Á trong thế kỷ này sẽ là lần đầu tiên sau vài trăm năm được định đoạt bởi chính họ.
Sẽ rất khó để châu Âu có hiện diện quân sự tại châu Á.
Có hai lý do. Một là vấn đề quan tâm chiến lược của châu Âu trong vài thập niên tới sẽ là bảo toàn sự ổn định bên trong lãnh thổ của họ. Đặc biệt là trong những ngày này, khi sự chú ý đang được chuyển sang biên giới phía đông với Nga. Tôi nghĩ nó sẽ thu hút nhiều sự chú ‎ý của châu Âu. Thứ hai, là để đóng một vai trò chiến lược ở châu Á, châu Âu sẽ phải có sức mạnh hải quân. Sẽ ngày càng khó để làm như vậy. Bởi thế, tôi nghĩ sẽ rất khó để châu Âu có vai trò đáng kể nào tại đây.
BBC:Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ-Trung sẽ diễn ra trong tuần này, và đó là một phần chính sách ngoại giao của Mỹ. Nhìn chung, ông đánh giá như thế nào về chính sách ngoại giao của Obama trong nhiệm kỳ hai?
Trước tiên, nhiều người đổ lỗi cho Obama vì đã tương đối yếu ớt, ví dụ như phản ứng của Mỹ với những gì đang diễn ra ở Trung Đông và ở Ukraine. Tôi nghĩ như vậy là không công bằng và hơi quá đơn giản hóa. Những gì diễn ra với chính quyền Obama là nước Mỹ đã đến lúc phải hiểu rằng họ không còn mạnh như trước. Tôi không nghĩ Mỹ đang suy yếu, mà vẫn là một quốc gia hùng mạnh vượt trội. Nhưng một thời gian dài sau khi chiến tranh lạnh kết thúc, người ta thường nghĩ sức mạnh của Mỹ là không có giới hạn. Điều này luôn sai.
Obama phải giải thích cho người Mỹ hiểu rằng có nhiều thứ họ không phải muốn là làm được. Như chúng ta thấy, họ không thể tạo ra một Iraq hòa bình, không thể bình ổn hay biến đổi Afghanistan, và cũng không thể ngăn chặn Nga thống lĩnh Ukraine. Và tôi phải nói rằng, Mỹ không thể duy trì sự thống trị ở châu Á trước thách thức từ Trung Quốc.
Ở đây, tôi nghĩ chính sách ngoại giao của Obama là không hiệu quả; trong khi ở những nơi khác trên thế giới, ông đã thừa nhận là Mỹ phải lùi bước bằng việc không giữ một vai trò chủ đạo như George Bush từng muốn.
Ở châu Á, ông Obama muốn giữ vai trò chủ đạo của Mỹ, và phản ứng lại bất cứ thỏa hiệp nào với Trung Quốc. Đó thực sự là chính sách “xoay trục” của Obama. Ngay chính giữa của chính sách xoay trục là ý tưởng rằng nước Mỹ phải sử dụng, như lời Obama, tất cả các yếu tố của sức mạnh Mỹ để bảo vệ hiện trạng, không chấp nhận nhượng bộ với Trung Quốc. Tôi nghĩ đó là chính sách sai lầm. Tôi cho là ông ấy không thực hiện nó một cách hiệu quả.
Cuối cùng, chính sách xoay trục đã không đưa lại nhiều sức mạnh Mỹ đến châu Á. Nếu nó làm được, sẽ khó để chỉ đơn giản là chấp nhận thách thức từ Trung Quốc và từ chối thỏa hiệp. Sau cùng, Trung Quốc hiện đang gần có một nền kinh tế lớn hơn Mỹ tính theo ngang giá sức mua (PPP). Vì thế việc Trung Quốc đối đầu với Mỹ là mối nguy lớn nhất mà Mỹ từng đối mặt. Về mặt kinh tế, họ mạnh hơn hẳn Liên Xô ngày xưa. Vì thế tôi nghĩ sẽ không thực tế cho chính sách ngoại giao của Obama khi cứ giả định rằng Mỹ có thể duy trì địa vị số một tại châu Á và từ chối thỏa hiệp với Trung Quốc. Nhưng đó là điều mà Obama đã cố làm. Ông ấy đã thử và thất bại, kết quả là uy tín an ninh của Mỹ tại châu Á đã bị xói mòn.
Tôi nghĩ đó là những thứ mà chúng ta thấy trong việc Nhật Bản lo lắng về tương lai đồng minh của mình. Và đó là thứ đứng phía sau các thay đổi trong chính sách ngoại giao gần đây của Nhật Bản.
********
Nguồn:



-Trung Quốc muốn cải thiện quan hệ với Hàn Quốc để chống lại Nhật Bản
-Trung Quốc âm mưu “cản đường quay lại” châu Á của Mỹ

-Mỹ điều 6 chiến đấu cơ F-22 tới Malaysia khiến Trung Quốc dè chừng
-Ông Tập thăm Hàn Quốc: Dùng lộ ý tạo ẩn ý
-Vụ Biển Đông: Myanmar không muốn làm công cụ cho Trung Quốc



-Trung Quốc cấm vận dầu, quân đội Triều Tiên tê liệt
(ĐSPL) - Theo tờ Chosun Ilbo, quân đội Triều Tiên đang thiếu nhiên liệu nghiêm trọng do việc Trung Quốc cấm vận dầu lửa đã kéo dài 5 tháng qua.


Triều Tiên khốn khổ bởi Trung Quốc cấm vận dầu lửa

Một nguồn tin nói với Chosun Ilbo: "Các đơn vị quân đội tập trận mà không dùng xe hơi và thậm chí các sĩ quan chỉ huy từ cấp trung đoàn đều không được sử dụng xe cộ. Các kho dự trữ xăng dầu đang cạn kiệt và Triều Tiên đang tuyệt vọng tìm kiếm các nguồn cung thay thế”. Theo nguồn tin này, các chỉ huy từ cấp trung đoàn trưởng trở xuống đều sử dụng xe đạp và lái xe của họ phải làm công việc khác.





Các chỉ huy từ cấp trung đoàn trưởng trở xuống đều phải đi bằng xe đạp
Nhiều tàu đánh cá phải nằm mốc meo ở cảng, mặc dù ngành công nghiệp thủy sản là một “mũi nhọn” phát triển của nhà lãnh đạo trẻ Kim Jong-un và luôn được ưu tiên về cung cấp nhiên liệu.
Tình trạng buôn bán xăng dầu trên thị trường chợ đen cũng giảm mạnh, chủ yếu vì một số quan chức tham nhũng không còn gì để bòn rút. Tần số các cuộc tập trận cũng giảm mạnh trong năm nay so với cùng kỳ năm ngoái, khi tình trạng thiếu dầu lửa bắt đầu tác động mạnh đến quân đội.
Theo Cơ quan khuyến khích thương mại-đầu tư Triều Tiên ở Bắc Kinh, Trung Quốc đã không cung cấp dầu lửa cho CHDCND Triều Tiên trong từ đầu tháng 1 đến cuối tháng 5/2014.



-Nhật Bản sắp bỏ một số chế tài đối với Bắc Triều Tiên




-
Nhìn từ trên xuống, chiếc xe chạy bằng củi trông giống như một khu bếp di động và không có mái che.

"Đặc sản" ôtô chạy bằng củi của Triều Tiên

Nhiều người nước ngoài biết Triều Tiên qua các vụ phóng tên lửa và chương trình hạt nhân. Nhưng không nhiều người biết, ở đất nước này rất thịnh hành một loại xe tải chạy bằng củi.

Không có nhiều nguồn cung cấp dầu mỏ nội địa, cũng không có mấy cơ hội để nhập khẩu nhiên liệu từ nước ngoài, trong khi nhu cầu vận chuyển (nhất là phục vụ quân đội) lại lớn, Triều Tiên phải vận dụng đến một loại chất đốt rất truyền thống. Xe tải chạy bằng củi phổ biến ở nông thôn Triều Tiên, đặc biệt là vùng duyên hải phía đông. Trên thùng xe được gắn một chiếc lò lớn (như kiểu nồi hơi) để biến củi thành hỗn hợp khí sinh học cung cấp cho động cơ xe.

Hình ảnh những chiếc xe chở theo chiếc lò củi cồng kềnh, vừa chạy ì ạch vừa nhả khói mù mịt có thể xa lạ với những du khách nước ngoài may mắn được đến Triều Tiên, nhưng lại rất quen thuộc với người dân nước này.
Một số hình ảnh về loại xe tải đặc biệt của Triều Tiên:
 
Cận cảnh một chiếc xe tải chạy bằng củi của Triều Tiên.
 
Thùng chất đốt được gắn ở thùng xe.
 
Bác sĩ chắc sẽ khuyến cáo những người phổi yếu, hô hấp kém không nên đi loại xe này, vì nó xả khói mù mịt.
 
Xe chạy bằng củi phổ biến nhất ở nông thôn. Nhưng đôi khi người ta cũng bắt gặp nó chạy trên những con phố thênh thang ở thủ đô Bình Nhưỡng và các thành phố lớn.
Theo Trí Thức Trẻ


Đại tướng trẻ Triều Tiên quyết tiếp bước cha (VnMedia). -  Jong Un dập khuôn hình ảnh người cha (VNN).--- Kim Jong Nam – nhà đối lập hay playboy? (RUVR).- Hãng tin phương Tây đầu tiên mở văn phòng tại Bình Nhưỡng (SGTT).  - Hãng tin AP mở văn phòng đại diện tại Triều Tiên(TTXVN). 
--ANH CỦA KIM JONG UN TUYÊN BỐ, NGƯỜI LÃNH ĐẠO BẮC HÀN SẼ KHÔNG TỒN TẠI LÂU-Kim Jong-nam, người con trai cả của Kim Jong-il. Ảnh: báo Joongang Chủ nhật / AFP / Getty Images


Bài của Jonathan Watts và Tania Branigan ở Bắc Kinh

Lê Quốc Tuấn. X-CafeVN chuyển ngữ
Trong một cuốn sách mới xuất bản, Kim Jong-nam, người con trai cả của Kim Jong-il, đã mô tả cuộc truyền ngôi như một "trò đùa" và dự đoán chế độ sẽ sụp đổ.

Theo một cuốn sách mới với nội dung dựa trên email và các cuộc phỏng vấn với Kim Jong-nam, người con trai cả của cố lãnh đạo Kim Jong-il của Bắc Triều Tiên đã dự đoán, dù có cải cách hay không, chế độ sẽ sớm sụp đổ.
Cuốn sách nói rằng Kim Jong-nam - người chưa bao giờ gặp nhà lãnh đạo mới, người anh cùng mấu huyết với Kim Jong-un - đã mô tả cuộc truyền ngôi như "một trò đùa đối với thế giới bên ngoài", và thậm chí còn cho biết rằng cha ông từng phản đối việc chuyển giao quyển lực kiểu cha truyền con nối.
Được biết Kim Jong Nam đã viết rằng, "Chế độ Kim Jong-un sẽ không kéo dài lâu", dự báo trước một cuộc đấu tranh quyền lực sẽ xảy ra. "Nếu không có cải cách, Bắc Hàn sẽ sụp đổ, và khi cải cách diễn ra, chế độ sẽ sụp đổ".
Ông nói thêm: "Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ nhìn thấy thời gian quý báu bị mất đi khi chế độ đứng yên vô dụng để suy tính về việc mình có nên theo đuổi các cải cách hoặc cứ đeo dính vào cơ cấu chính trị hiện nay".
Những tuyên bố này xuất hiện trong một cuốn sách của Yoji Gomi, một ký giả của tờ Tokyo Shimbun, người đã cho biết rằng ông từng trao đổi với Kim Jong-nam hơn bảy năm qua các điện thư. Ngày tháng (tận cùng) của chế độ trong lời nhận xét ấy thì không rõ ràng.
Gomi, người đã sống nhiều năm ở Seoul và Bắc Kinh, cho biết ông đã gặp Kim tổng cộng ba lần, một lần trong năm 2004 và hai lần vào năm 2011.
Gomi cho biết: "Ông đã cho tôi một ấn tượng rất tốt. Ông rất nhẹ nhàng và thân thiện".
"Chúng tôi trao đổi email trong một thời gian và khi tôi đề nghị biên soạn các trao đổi của chúng tôi như một cuốn sách, ông đã đồng ý. Thoạt tiên ông muốn hoãn việc xuất bản lại, nhưng khi tôi nói rằng chúng ta phải làm trước vì tất cả mọi thứ đang diễn ra ở Bắc Hàn, ông đã đồng ý. Tôi không cảm thấy rằng ông ta có bất kỳ tham vọng muốn trở thành lãnh đạo của Bắc Hàn, nhưng ông muốn góp phần cải thiện tình hình trong nước. Ông ta đi rất nhiều nơi, nhưng cơ sở chính của ông là ở Macau".
Một nhà cổ động cho nhà xuất bản Bungei Shunju cho biết cuốn sách sẽ được in ấn trong thời gian ngắn.
Trước đây, Kim Jong-nam đã từng cung cấp những nhận xét ngắn gọn và tương đối thẳng thắn về miền Bắc với các nhà báo săn tin nơi mình, nhưng những thông điệp lần này đi xa hơn nhiều. Các chuyên gia về Bắc Hàn cảnh báo rằng không ai có thể xác minh các chi tiết (của các thông điệp) trừ khi hoặc cho đến khi Kim Jong-nam khẳng định được là chính mình đã viết các điện thư ấy.
Trong một tin nhắn, Kim Jong-nam đã nhận xét: "Tôi đã lo lắng rằng, làm sao mà Jong-un, người chỉ đơn thuần là giống ông nội của tôi [cựu lãnh đạo Triều Tiên Kim Il-sung, sẽ có thể đáp ứng đưọc các nhu cầu của người dân Bắc Hàn.
"Kim Jong-un vẫn chỉ là một nhân vật hư danh và các thành viên của các tầng lớp quyền lực mới chính là những người có quyền lực thực sự".
Ông nói rằng cha mình từng không muốn chuyển giao quyền lực đến một thế hệ thứ ba, nhưng đã quyết định rằng huyết thống là cần thiết để duy trì sự ổn định của chế độ.
Ông cũng cho biết cha mình cảm thấy cô đơn sau khi gửi ông đi học ở nước ngoài, vì thế đã trở nên gần gũi hơn với các anh chị em ruột của mình, đã làm phật lòng cha mình qua việc kêu gọi cải cách, mở cửa thị trường và "cuối cùng đã bị nhìn xét bằng sự nghi ngờ". Quan điểm của ông khiến việc ăn học của các anh em mình ở nước ngoài bị rút ngắn lại.
Ông cũng tuyên bố rằng đã từng nói với Kim Jong-il về việc cộng đồng quốc tế đã quan tâm ra sao về những vụ thử hạt nhân và phóng tên lửa.
Ông nhấn mạnh quan điểm đường lối cứng rắn của Bắc Triều Tiên đã dựa trên quyết tâm tồn tại của hệ thống chính trị. Về số tử vong trong cuộc pháo kích ở đảo Yeonpyeong trong năm 2010, ông nói thêm: "Đó là một hành động khiêu khích quân sự của Bắc Hàn để biện minh cho tình trạng, sự tồn tại và việc sở hữu vũ khí hạt nhân của họ".
Khi được hỏi về nhà lãnh đạo mới, theo tường thuật lại, ông đã trả lời: "Tôi là anh trai cùng cha khác mẹ của anh ta, nhưng đã chưa bao giờ gặp anh ấy, do đó, tôi không biết".
Nhưng ông nói rằng mình đã gặp Jong Choi, người em giữa một vài lần và cũng có quan hệ tốt với Kim Kyong-hui và Jang Song-taek - dì và chú của họ. những người đã trở nên ngày càng nổi bật trong các phương tiện truyền thông Bắc Triều Tiên và xuất hiện để hướng dẫn nhà lãnh đạo mới khi ông tiếp nhận quyền lực, mặc dù một số người còn cho rằng Jang có thể trở thành một đối thủ tiềm năng của nhà lãnh đạo mới.
Kim Jong-nam, người được cho là phân chia thời gian của mình giữa Bắc Kinh và Macau, cho biết về các thoả thuận của mình: "Chính phủ Trung Quốc đang bảo vệ tôi, nhưng họ cũng kiểm soát tôi. Đấy cũng là định mệnh không thể tránh khỏi của tôi. Nếu không thể tránh được thì tốt hơn là cứ tận hưởng".
Các tường thuật trước đây đã cho rằng Kim bị thất sủng từ cha mình khi ông bị nhà chức trách Nhật Bản bắt vì xử dụng một hộ chiếu giả của Cộng Hòa Dominican để nhập cảnh với hy vọng đến thăm được Tokyo Disneyland.
Kim cho biết việc tầng lớp thượng lưu của Bắc Hàn đi du lịch với các giấy tờ giả là chuyện bình thường và tuyên bố rằng Kim Jong-un cũng đã từng đi Nhật Bản bằng hộ chiếu giả của Brazil.
Nguồn: The Guardians



Tân lãnh tụ Bắc Triều Tiên sẽ không tồn tại lâu

-
Mức sống giữa hai nước Triều Tiên cách biệt đến 40 lần   –  (RFI). “Thu nhập quốc dân trên đầu người tại Bắc Triều Tiên 1.074 đô la, chỉ bằng 1/20 so với con số của Hàn Quốc là 20.758 đô la”.

Con trai cả nhà Kim Jong-il xuất hiện ở Bắc Kinh (DT).Trưởng đoàn Đàm phán sáu bên Hàn Quốc tới Mỹ (VTC). - Triều Tiên bác tin thất thiệt liên quan đến cố Chủ tịch(LĐ/CNN).Triều Tiên: Lao động khổ sai vì không khóc thương Chủ tịch Kim? (Infonet). Triều Tiên bác thông tin trừng phạt dân không dự tang lễ Kim Jong Il (GDVN/AFP).(GDVN) - KCNA đã lên tiếng bác bỏ thông tin cho rằng Bình Nhưỡng đã trừng phạt những người dân không tham dự tang lễ của Chủ tịch Kim Jong Il.

Thông tấn xã trung ương Triều Tiên (KCNA) ngày 14/1 đã lên tiếng bác bỏ thông tin cho rằng Bình Nhưỡng đã trừng phạt những người dân không tham dự tang lễ của Chủ tịch Kim Jong Il.
Cảnh tại tang lễ Chủ tịch Kim Jong Il ở Bình Nhưỡng ngày 28/12. Ảnh KCNA
Theo KCNA, đó là những "thông tin sai lạc" và đồng thời lên án những kẻ lan truyền thông tin trên là những "kẻ cặn bã đáng thương".

"Những kẻ phản bội khăng khăng chống lại CHDCND Triều Tiên có có thể hiểu được giá trị và sự chân thành từ những giọt nước mắt của những người phục vụ và nhân dân Triều Tiên" - KCNA cho biết trong một tuyên bố.

Phản ứng trên của Bình Nhưỡng được đưa ra sau khi AFP đưa tin cho biết, vào ngày 13/1, chính quyền Bình Nhưỡng đã một lần nữa trừng phạt những người dân không có mặt trong tang lễ của Chủ tịch Kim Jong Il.
AFP dẫn nguồn tin từ một số phương tiện truyền thông Hàn Quốc cho biết, chính quyền Bình Nhưỡng đã tuyên bố những ai không có mặt trong tang lễ ngày 28/12/2011 của Chủ tịch Kim Jong Il, không khóc hoặc không xuất hiện tại những nơi công cộng sẽ bị kết án ít nhất 6 tháng tù giam trong các trại lao động. 


Đầu bếp người Nhật của Kim Jong Il tiết lộ chuyện riêng nhà họ Kim (Thụy My RFI).‘Tam hùng’ hội đàm về Triều Tiên hậu Kim Jong-il (VTC).   – NGUYỄN HƯNG ĐẠT:Anh Sâm (Quê choa).- Tin đồn nổ lò hạt nhân ở CHDCND Triều Tiên (TT).  - Kim Jong-un tổ chức sinh nhật (VNN/RT/Itar-Tass/Yonhap).  - Triều Tiên ca ngợi Kim Jong-un là ‘thiên tài’(VNE).  - Hàn Quốc kêu gọi TQ dùng ảnh hưởng kiềm chế Bình Nhưỡng (GDVN). 
- Khuất Đẩu: Al-Assad sẽ phải chết giữa những đống phân lạc đà! (Thông Luận).  – Lê Duy Nhân: Bắc Hàn sau Kim Chính Nhật (Thông Luận).Tại sao dân Bắc Hàn khóc Kim Jong-Il dữ vậy? North Korea’s Tears (Project Syndicate 4-1-12) -- Bài rất hay của Ian Buruma (ông này đang làm gì ở Sài Gòn?)
- VỀ LÃNH ĐẠO BẮC TRIỀU TIÊN HẬU KIM CHÂNG IN basam- THÔNG TẤN XÃ VIỆT NAM VỀ LÃNH ĐẠO BẮC TRIỀU TIÊN HẬU KIM CHÂNG IN  Tài liệu tham khảo đặc biệt -  Thứ bảy, ngày 7/1/2012 TTXVN (Angiê 2/1) Ai là ai? Bộ máy chính quyền ở Bắc Triều Tiên từ trước đến nay vẫn là điều bí hiểm đối với thế giới. Ngay cả
Hé mở cuộc sống bên trong Bình Nhưỡng (ĐV/Le Monde).


- Phạm Nguyên Trường dịch: Nước mắt Bắc Triều Tiên – (Project Syndicate/ BoxitVN). Viết từ thành phố Hồ Chí Minh – Cả một dân tộc có thể hóa điên không? Đôi khi chắc chắn là như thế

Những bức ảnh hàng ngàn người Bắc Triều Tiên đang khóc lóc vì đau buồn trước cái chết của Kim Jong–il cho thấy một cái gì đó rất đáng ngại. Nhưng là cái gì? Cả một đám đông bị đánh lừa? Hay đây là nghi lễ khổ dâm tập thể? 

Kim là một nhà độc tài tàn bạo, ông ta nốc những loại rượu mạnh thượng hạng của Pháp (có người nói rằng mỗi năm chi tới 500.000 dollar), ăn sushi tươi chuyển từ Tokyo về và có những bếp trưởng tài ba nhất, trong khi hàng triệu thần dân của ông ta bị chết đói. Thế mà đám quần chúng bị ông ta đàn áp, những thần dân bị chà đạp của ông ta lại gào khóc y như thể bố đẻ của họ bị chết vậy.

Cứ cho rằng những người khóc lóc ở Bình Nhưỡng đều thuộc tầng lớp đặc quyền đặc lợi, và gào khóc ở chỗ đông người là cách thức thể hiện nỗi buồn truyền thống của Triều Tiên. Ngay cả trong trường hợp như thế thì việc quảng bá từ Bắc Triều Tiên cũng rất khó coi. Có cách giải thích đáng tin nào hay không?

Thứ nhất, Bắc Triều Tiên không phải là nước duy nhất. Ít có nước nào phải chịu khổ đau vì những hành động bạo ngược của Joseph Stalin hơn là Ba Lan, thế mà nhiều người Ba Lan đã khóc khi hay tin ông ta chết. Dĩ nhiên có thể đấy là do bị ép buộc – một hình thức khủng khiếp của sự tự hạ nhục. Người ta không chỉ giả vờ khi bị đạp vào mặt mà còn phải cám ơn kẻ đã hành hạ mình và khóc lóc khi hắn chết nữa.

Rõ ràng là những người Bắc Triều Tiên nào không chịu thể hiện nỗi buồn sâu sắc khi đám đông khóc lóc sẽ bị rắc rối to – con bị đuổi học, con đường họan lộ bị chặn đứng, thậm chí có thể còn bị đày vào trại lao động khổ sai nữa. Trong nhà nước toàn trị, thể hiện lòng tin vào bộ máy tuyên truyền có thể là một hình thức tự bảo vệ. Người ta càng cảm thấy nghi ngờ – mà không thể nói ra công khai được – thì cuộc sống càng dễ trở thành ác mộng hơn. 

Một người có học có thể ép buộc mình tin vào một điều gì đó hoàn toàn điên khùng không? Đây là một câu hỏi thú vị. Có thể đè nén được thái độ hoài nghi của mình hay không? Chắc chắn là có thể đè nén được. 

Áp bức, mặc dù đấy chắc chắn là một tác nhân trong những hình ảnh phát đi từ Bình Nhưỡng, nhưng có lẽ đấy không phải là lí do duy nhất. Sự cuồng loạn tập thể có thể diễn ra dưới nhiều hình thức. Dễ dàng cho rằng hành động nhục nhã như thế bao giờ cũng là giả đò, là một hình thức đóng kịch.

Xin xem xét, thí dụ, cơn bùng phát của sự cuồng loạn – tuy với mức độ nhỏ hơn – ở Anh sau cái chết của Công nương Diana. Nhiều người, cả đàn ông lẫn đàn bà, những người chỉ biết Công nương qua sách báo hay màn ảnh truyền hình, đã tuyên bố rằng việc Diana từ trần làm họ xúc động nhiều hơn là chính bố mẹ họ chết. Có lẽ là họ không nói dối. Có vẻ kì quặc, nhưng tình cảm có thể là chân thành. 

Chúng ta thường kìm nén nỗi đau thật sự, thí dụ như mất người thân trong gia đình. Thường là chết lặng đi, chứ không khóc thét lên. Nhưng tình cảm của chúng ta phải tìm lối thoát nào đó, và chúng thường bật ra khi một nhân vật nổi tiếng nào đó chết.

Nhân một cơ hội nào đó, tất cả những tình cảm tử biệt sinh li bị dồn nén sẽ bộc lộ một cách dữ dội. Những người bề ngoài là khóc thương Công nương Diana, nhưng thực ra là họ đang khóc than cho những người thân đã chết của họ. Tình cảm đã bị thế chỗ – thực ra là đặt nhầm chỗ. Khóc than kiểu này là ủy mị, nhưng có thể là thành tâm.

Đôi khi, cái chết của một nhân vật nổi tiếng nào đó làm cho chúng ta khóc than cho cuộc đời đã qua của chính chúng ta. Dù người vừa chết đó có là một công nương mà ta yêu mến, một ca sĩ của công chúng hay nhà độc tài khát máu, thì đấy cũng không phải là điều quan trọng. Chúng ta đã lớn lên cùng với họ, họ là một phần của chúng ta. Họ chết là một phần nhỏ trong ta cũng chết theo họ. 

Sự cuồng loạn của đám đông có khả năng lây nhiễm cao. Tôi đã đến thăm Bắc Triều Tiên đúng vào năm Kim Nhật Thành (Lãnh tụ Vĩ đại) – cha của Kim Jong–il – chết. Chuyến viếng thăm tượng của ông ta – một bức tượng cực lớn – ở trung tâm Bình Nhưỡng nằm trong chương trình tham quan bắt buộc của chúng tôi. Chúng tôi đứng dưới chân bức tượng bằng đá cẩm thạch của Lãnh tụ Vĩ đại, xung quanh chất đầy hoa và vòng hoa tang, trong khi tiếng thổn thức của những người đàn bà được truyền qua mấy cặp loa phóng thanh cực lớn.

Tôi nhìn từng hàng, từng hàng các cháu học sinh mặc đồng phục được thầy cô giáo dẫn đến chân bức tượng. Chúng có vẻ dửng dưng, mặt lạnh như tiền, đấy là nét mặt của những người đã quen đợi cấp trên chỉ bảo phải làm thế nào. Rồi các thầy cô giáo bắt đầu khóc lóc. Những tiếng than vãn lớn dần, sau đó là những tiếng kêu: “Ối cha ơi là cha ơi! Sao cha lại bỏ chúng con mà đi như thế này? Ới cha ơi là cha ơi!”. Dần dần bọn trẻ cũng bắt chước các thầy cô giáo, chúng khóc lóc thảm thiết. Chúng khóc khi nhìn thấy thầy cô giáo của chúng khóc.

Đấy có phải là nỗi buồn đích thực hay không? Ai có thể trả lời? Những giọt nước mắt trông đúng như thật. Các thầy cô giáo, giống như bọn trẻ, có thể cảm thấy một cái gì đó, mà cũng có thể là một nỗi buồn vô hạn. Một số có thể đã bị nhồi sọ đến mức cảm thấy rằng Lãnh tụ Vĩ đại là hình ảnh một người cha nhân từ, nhờ ông ta mà họ mới có mọi thứ.

Một số người khác chắc chắn là đã thể hiện tình cảm của họ, cái tình cảm có thể xuất phát từ bất kì nỗi đau buồn cá nhân hay công cộng nào. Xét cho cùng thì người Bắc Triều Tiên có nhiều thứ để khóc lắm. Cuộc sống trong chế độ toàn trị là cảnh khốn cùng diễn ra hằng ngày. Và vì vậy mà họ khóc than cho những người chịu trách nhiệm về việc đó. 

Ian Buruma là giáo sư về chế độ dân chủ và quyền con người tại đại học Bard, Tác phẩm mới nhất của ông có tên là: Taming the Gods: Religion and Democracy on Three Continents.
Nguồn: project–syndicate.org
An ninh sẽ ‘dậy sóng’ trên bán đảo Triều Tiên? (Đất Việt). – Ba thuyền nhân Bắc Triều Tiên trôi dạt gần bờ biển Nhật Bản  —  (RFI).Triều Tiên kêu gọi trung thành với người kế nhiệm (TTXVN).-Rộ tin đồn một cơ sở hạt nhân tại Triều Tiên bị nổ (TTXVN).  - Triều Tiên: Lãnh đạo mới, chính sách cũ (VNN/The Diplomat).  - Triều Tiên tuyên bố tiếp tục theo đuổi chương trình hạt nhân (DVT/NHK). Mỹ đề nghị Trung Quốc khuyên Bắc Triều Tiên biết kiềm chế  —  (RFI).  – Mỹ kêu gọi Bắc Triều Tiên tự chế  —  (VOA).

 -Trung Quốc – Triều Tiên: Môi hở răng lạnh (VNN).  – Kim Jong Un chụp ảnh thân mật với cấp dưới (GDVN/Daily Mail).Triều Tiên xây dựng hình ảnh Kim Jong-un (VNE).  - KIM JONG UN “LÊN NGÔI” VÀ SAU ĐÓ?  —  (Thiên triều).  - Hàn Quốc bắt ‘gián điệp’ Triều Tiên (VNE).  -Hàn Quốc không mong Triều Tiên sụp đổ (VOV).  - “Bộ 7” phía sau tân lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un (DT). 
Trương Vĩnh Khôi-Hiện tượng khóc lãnh tụ(Chúng tôi muốn tự do). Trao đổi vấn đề Triều Tiên (TP). - Bắc Triều Tiên cố tạo hình ảnh thừa kế vững chắc - (VOA). - Mỹ, Hàn Quốc ký kết kế hoạch chống đe dọa tấn công từ Triều Tiên - (VOA). - Hàn Quốc nâng cao cảnh giác quốc phòng (TN). – Triều Tiên giễu cợt Nhật Bản(NLĐ).  – Hàn Quốc tuyên bố sẵn sàng đối phó với các khiêu khích mới của Bắc Triều Tiên   —  (RFI).  – Đặc sứ Hoa Kỳ thăm Trung Quốc sau cái chết của ông Kim Jong Il  —  (VOA).  – Ngô Nhân Dụng: Nhân phẩm một dân tộc  —  (NV). – Bình Nhưỡng: Một đi không trở lại! (Thụy My). Triều Tiên chế nhạo Nhật “hay thay đổi lãnh đạo” (TTXVN). - Kim Jong-un học cách ký tên của cha (VNE). - Mỹ – Hàn tăng cường cảnh giác với Triều Tiên (VNE). 100.000 người tuần hành ủng hộ ông Kim Jong-un (NLĐ). – Tổng thống Hàn Quốc sắp thăm Trung Quốc (TN).


- ĐÁNH GIÁ CỦA CỰU TRỢ LÝ QUỐC VỤ KHANH MỸ VỀ TÌNH HÌNH BẮC TRIỀU TIÊN THỜI HẬU KIM CHÂNG IN

Tài liệu tham khảo đặc biệt – Thứ tư, ngày 4/1/2012 – TTXVN (Hồng Công 26/12)
 Ngày 17/12, nhà lành đạo Bắc Triều Tiên Kim Châng In đột tử, nhưng tới ngày 19/12, Bình Nhưỡng mới công bố thông tin trên. Cả thế giới bị chấn động. Nhân dịp này, Cựu Đại sứ Mỹ tại Trung Quốc, nguyên trợ lý Quốc vụ khanh Winton Lord đã trả lời phỏng vấn của phóng viên trang tin Đa chiều, phân tích biện pháp xử lý của Mỹ đối với những diễn biến tình hình mới trên bán đảo Triều Tiên hiện nay cũng như khả năng Trung-Mỹ va chạm tại bán đảo này trong tương lai. Ông Winton Lord cho rằng Bắc Triều Tiên hiện nay nếu lựa chọn mô hình Trung Quốc tiến hành mở cửa kinh tế thì tình hình còn tốt hơn Trung Quốc thời Mao Trạch Đông và người dân Bắc Triều Tiên cũng hạnh phúc hơn nhiều.

Theo Đa chiều, năm 1971, ông Lord đã bí mật thăm Trung Quốc cùng với Henry Kissinger trong vai trò trợ lý đặc biệt cho vị cố vấn an ninh quốc gia Mỹ này. Trong khi đảm nhiệm chức trợ lý Quốc vụ khanh phụ trách vấn đề Đông Á và châu Á-Thái Bình Dương dưới thời Tổng thống Bill Clinton, chính Lord là người đã chủ đạo việc Bắc Triều Tiên và Mỹ chính thức ký Hiệp định khung về việc giải quyết vấn đề hạt nhân Bắc Triều Tiên mang ý nghĩa lịch sử vào ngày 21/10/1994. Sau khi G. Bush lên nắm quyền, với lý do Bắc Triều Tiên đi ngược lại Hiệp định khung về việc giải quyết vấn đề hạt nhân Bắc Triều Tiên, Mỹ đã ngừng việc cung cấp cho Bắc Triều Tiên 500.000 tấn dầu nặng môi năm. Bình Nhưỡng liền tuyên bố dỡ bỏ đông kêt hạt nhân. Cục diện bế tắc trong vấn đề hạt nhân Bắc Triều Tiên kéo dài từ đó cho đến nay. Giờ đây, nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Châng In đã qua đời, việc Mỹ ứng phó ra sao với diễn biến tình hình trên bán đảo Triều Tiên, Mỹ có ủng hộ Bắc Triều Tiên đón nhận mô hình phát triển kinh tế của Trung Quốc hoặc có dựa vào sức ảnh hưởng của Bắc Kinh trong vấn đề hạt nhân Bắc Triều Tiên hay không đã trở thành tiêu điểm của cuộc phỏng vấn.
Đa chiều: Năm xưa, cựu Tổng thống Clinton từng gửi lời chia buồn tới người dân Bắc Triều Tiên khi nhà lãnh đạo nước này, ông Kim Nhật Thành, mất (1994). Lần này, tại sao Tổng thống Mỹ Barack Obama không làm như vậy?
Lord: Lôgích đằng sau cách làm khi xưa của chúng tôi là đàm phán đang tiến hành và chúng tôi muốn bắn đi tín hiệu hy vọng đàm phán tiếp tục được thúc đẩy. Nhưng với tình hình hiện nay, chúng tôi sẽ không làm như vậy. Không phải là Kim Châng In tồi tệ hơn cha của ông ta, kỳ thực hai người họ đều như nhau. Mấy năm trước, Bắc Triều Tiên đã rũ bỏ cam kết, tiến hành hù đọa bắt chẹt. Không cần nói cũng biết tình hình nhân quyền của Bắc Triều Tiên rất đáng sợ, e rằng còn là tồi tệ nhất thế giới. Đối với con người có thành tích tồi tệ như vậy, nếu chúng tôi có bất cứ dấu hiệu nào chia buồn với cái chết của ông ta đều sẽ là một sai lầm. Cũng có thể sử dụng cách nói tế nhị để biểu thị như “suy nghĩ của chúng tôi giống với người dân Bắc Triều Tiên”. Ngoại trưởng Hillary nói: “Chúng tôi quan tâm sâu sắc tới đời sống của người dân Bắc Triều Tiên” là xác đáng. Nhân dân Bắc Triều Tiên có thể rất đỗi vui mừng, có thế khăng định là họ rất đỗi vui mừng, vì nhà lãnh đạo này đã chết. Cho nên, chúng tôi không muốn biểu thị sự đồng tình với việc nhân dân Bắc Triều Tiên mất đi nhà lãnh đạo như vậy, chúc phúc cho một nhà lãnh đạo đáng sợ khẳng định sẽ làm sai lệch cách nhìn nhận của rất nhiều người dân Bắc Triều Tiên.
Đa chiều: Nếu Tống thống Obama không gửi đi một bức điện chia buồn tương tự, liệu Bắc Triều Tiên sẽ nhìn nhận việc này bằng con mắt tiêu cực hay không?
Lord: Quan điểm của anh hợp lý. Đây cũng chính là lý do tại sao tôi nói Mỹ không nên đưa ra bất cứ hành vi khiêu khích nào. Chí ít, chúng tôi không nên có hành vi khiêu khích, không nên đưa ra tuyên bố mang tính sỉ nhục, không nên tiến hành diễn tập quân sự gây hấn trừ phi nhận được tin tình báo chứng minh điều đó là cần thiết. Chúng tôi cũng không nên có hành vi loại bỏ mọi khả năng cơ hội trước. Theo tôi, như vậy là đủ. Bất cứ một câu nói nào giống như chia buồn đều có thể đối mặt với rủi ro bị hiểu nhầm, đương nhiên sẽ gây sóng gió lớn ở Mỹ.
Đa chiều: Cân nhắc này có liên quan tới nhân tố bầu cử hay không?
Lord: Không chỉ là ứng cử viên tổng thống của Đảng Cộng hòa, phái trung gian hay phái ôn hòa đều cho rằng chúng tôi không thể chia buồn với cái chết của một người đáng sợ như vậy. Tôi cho rằng đây là quan điểm hợp lý. Theo tôi, Bắc Triều Tiên sẽ hành động xuất phát từ lợi ích và tính toán của chính họ, phán đoán xem kế hoạch của chúng tôi có phù hợp với lợi ích của họ hay không. Tôi cảm thấy chỉ cần chúng tôi không có hành vi khiêu khích và tiêu cực là đủ. Tôi sẽ không đi xa hơn. Bất cứ một sự đồng cảm nào với Kim Châng In ở Mỹ hiện nay đều là “rủi ro chính trị’’. Mở rộng lòng với thái độ thận trọng và kiềm chế, nhưng không được đưa ra lời chia buồn giả dối tích cực hơn.
Đa chiều: Ông có nhìn nhận gì về khả năng Bắc Triều Tiên triển khai cái cách theo “mô hình Trung Quốc” trong tương lai?
Lord: Nhiều năm lại đây, Trung Quốc luôn hối thúc Bắc Triều Tiên cải cách. Nhưng điều làm Trung Quốc thất vọng là Bắc Triều Tiên dường như không đi theo “mô hình Trung Quốc”. Kinh tế Bắc Triều Tiên là một thảm họa, nếu Bắc Triều Tiên lựa chọn mô hình Trung Quốc, nhân dân Bắc Triều Tiên sẽ hạnh phúc hơn nhiều. Nguyên do chủ yếu mà Bắc Triều Tiên không tiến hành cải cách là gia tộc họ Kim giữ quyền lãnh đạo ở nước này không muốn nới lỏng quyền kiểm soát chính trị. Nếu lựa chọn kinh tế thị trường tự do, rất nhiều nhà đầu tư và công ty kinh doanh nước ngoài sẽ tiến vào Bắc Triều Tiên, cộng thêm sự phát triển của phong trào xã hội hóa truyền thông, gia tộc họ Kim sẽ mất dần quyền kiểm soát chính trị. Việc dùng viện trợ và đầu tư để hướng Bắc Triều Tiên nói chuyện đạo lý trong đàm phán đã bị Kim Châng In cho là thuốc độc. Chúng tôi còn phải xem con trai của ông ta (Kim Châng Un) nói gì. Điều họ quan tâm nhiều hơn là bảo vệ năng lực kiểm soát chính trị chứ không phải là nâng cao mức sống của người dân trong nước. Họ sẽ tiêu tiền phục vụ cho quân sự và vũ khí hạt nhân trong khi hàng trăm hàng nghìn người dân vẫn đang chết đói.
Tôi khâm phục thành tựu Trung Quốc đã đạt được, tôi biết rằng Trung Quốc đang đứng trước những thách thức lớn, hơn ai hết, các nhà lãnh đạo Trung Quốc hiểu rõ điều này. Họ biết mình cũng có hạn và giữ thái độ khiêm tốn. Khi thức dậy vào buổi sáng, điều mà Chủ tịch Hồ Cẩm Đào lo lắng hơn cả là các vấn đề kinh tế và xã hội trong nước, chứ không phải là tình hình thế giới. Cái mà Trung Quốc không muốn nhất chính là mạo hiểm ở nước ngoài. Trung Quốc chỉ hy vọng láng giềng thân thiện hữu hảo, chí ít tới nay là vậy. Do đó, họ có thể giải quyết vấn đề trong nước. Trên thực tế, (mô hình Trung Quốc) là cái tốt đẹp nhất có thể nhìn thấy trước. Bắc Triều Tiên sẽ không có tự do chính trị kiểu phương Tây, cũng không áp dụng chủ nghĩa tư bản phương Tây. Điều có khả năng thực hiện nhất là thực hiện nền kinh tế hỗn hợp giữa doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân, dựa theo mô hình Trung Quốc nới lỏng kinh tế Bắc Triều Tiên, việc này tốt hơn thời kỳ Mao Trạch Đông, cũng tốt hơn cho Bắc Triều Tiên hiện nay.
Tôi cho rằng mô hình Trung Quốc trong thời gian ngắn sẽ có hiệu quả, nhưng về lâu dài, một xã hội tự do thông tin hơn, có tính pháp chế hơn và mở cửa hơn sẽ đạt hiệu quả nhiều hơn. Nhưng trong giai đoạn ngắn điều này sẽ ‘không xảy ra ở Bắc Triều Tiên. Tôi hy vọng có ngày không chỉ là Bắc Triều Tiên, Trung Quốc cũng sẽ mở cửa hơn, minh bạch hơn.
Đa chiều: Chiến tranh Triều Tiên là gánh nặng lịch sử của hai nước Trung-Mỹ, năm đó, vì Bắc Triều Tiên, hai nước đã trả giá lớn. Hiện nay, khi đối mặt với cuộc khủng hoảng chính trị mới, liệu ông có lo rằng những phán đoán sai lầm trong quá trình hành động của Trung Quốc và Mỹ sẽ dẫn tới việc hai nước một lần nữa lại xung đột với nhau?
Lord: Ở đây có hai vấn đề, một là cục diện hiện nay, Bắc Triều Tiên không có bất ổn định quy mô lớn cũng không có thống nhất. Rủi ro kỳ thực tồn tại vì Trung Quốc và Bắc Triều Tiên về danh nghĩa có quan hệ đồng minh, hơn nữa, Trung Quốc còn ủng hộ Bắc Triều Tiên về mặt chính trị, kinh tế và ngoại giao. Nhưng quan hệ giữa quân đội Trung Quốc và quân đội Bắc Triều Tiên lại không rõ ràng. Mỹ đã xây dựng quan hệ vững chắc với Hàn Quốc và Nhật Bản. Rủi ro nổ ra xung đột giữa hai miền Triều Tiên luôn tồn tại, Trung Quốc và Mỹ có thể bị cuốn vào, đây là điều mà chúng tôi không hy vọng nhìn thấy nhất. Do đó, rủi ro lớn nhất là phán đoán sai lầm của Bắc Triều Tiên. Tuy không có ai thông tỏ tình hình nội bộ Bắc Triều Tiên, có tin đồn nói rằng nhà lãnh đạo mới của Bắc Triều Tiên sẽ củng cố địa vị của mình bằng những biểu hiện cứng răn. Căn cứ vào báo cáo có sức thuyết phục thấy rằng về phía Bắc Triều Tiên mà nói, Kim Châng Un chính là người đứng sau tham dự vào sự kiện chìm tàu Cheonan và vụ pháo kích đảo Yeonpyeong nhằm thể hiện rằng mình có khí khái của một trang nam tử có năng lực kiểm soát quân đội. Tôi cho rằng điều này chỉ khiến ông ta mất điểm chứ không phải là tăng điểm. Có người đoán rằng Kim Châng Un có thể sẽ có một số hành động để củng cố địa vị lãnh đạo điều này có thể sẽ rất nguy hiểmNếu Bắc Triều Tiên tiếp tục có bất cứ hành vi nào khiêu khích Hàn Quốc, Hàn Quốc sẽ trả đũa. Sau đó, Bắc Triều Tiên có thể lại đưa ra phản ứng. Tại vùng phụ cận Xơun đã bố trí vũ khí tình hình có thể leo thang nhanh chóng, cuốn Mỹ và Trung Quốc vào. Điều này giải thích tại sao trong khi sẵn sàng cảnh giác quân sự, sách lược tránh khiêu khích rất quan trọng, vì chỉ có như vậy chúng ta mới có thể
ngăn chặn Bắc Triều riên.
Trung Quốc đóng vai trò rất then chốt trong việc này, nếu như hỏi rằng có quốc gia nào có thể ảnh hưởng tới Bắc Triều Tiên, thì đó chính là Trung Quốc. Tôi biết Bắc Triều Tiên kỳ thực không hoàn toàn nghe lời Trung Quốc. Trên rất nhiều phương diện, Bắc Triều Tiên hy vọng phát triển quan hệ tốt đẹp với Mỹ nhằm tránh lệ thuộc quá nhiều vào Trung Quốc. Bắc Triều Tiên không hy vọng bị Trung Quốc nuốt chửng. Cho dù như vậy, Bắc Triều Tiên vẫn nhận được những khoản viện trợ lớn của Trung Quốc, cộng thêm quan hệ sâu xa trong lịch sử và quan hệ trong chiên tranh với nước này. Do vậy, Trung Quốc cần đảm nhiệm vai trò ràng buộc Bắc Triều Tiên, tôi cho rằng Trung Quốc đã làm như vậy dựa trên lợi ích của bản thân.
Tuy nhiên, tôi không cho rằng Trung Quốc đã phát huy toàn lực trong việc gây ảnh hưởng với Bắc Triều Tiên. Nhưng quả thực Trung Quốc đã khiến Bắc Triều Tiên bình tĩnh trở lại trong hai năm qua, đặc biệt là trong sự kiện chìm tàu Cheonan và vụ pháo kích đảo Yeonpyeong. Thái độ của Hàn Quốc rất rõ ràng, nếu như Bắc Triều Tiên tiếp tục khiêu khích, Hàn Quốc sẽ tiến hành phản kích quân sự. Mỹ bảo đảm Trung Quốc biết rõ lập trường này. Vì thế, Trung Quốc cần cùng Bắc Triều Tiên cân nhắc, tránh để Bắc Triều Tiên tiếp tục hành động nếu không sẽ chuốc lấy sự trả đũa. Về phương diện này, tôi cho rằng Trung Quốc sẽ có sự giúp đỡ.
Đa chiều: Mỹ đã nhắc lại việc thực hiện cam kết đối với các đồng minh trong khu vực, ở đây có bao gồm việc tăng quân đồn trú?
Lord: Chí trong trường hợp Bắc Triều Tiên khiêu khích mới cần tới việc này, tôi cho rằng hiện nay mà làm như vậy là sai lầm. Cân bằng quân sự không có sự thay đổi. Trước tiên, chúng tôi sẽ tuân thủ cam kết với đồng minh vì chúng tôi đã có hiệp ước cam kết và việc này cũng là để giữ gìn ổn định. Nếu Mỹ bị nhìn nhận là yếu ớt hoặc thoái lui về mức độ ủng hộ cam kết thì điều đó sẽ không phù hợp với lợi ích của bất cứ quốc gia nào, gồm cả Trung Quốc. Tôi cho rằng ở một mức độ nào đó, Trung Quốc nhận thức được điều này, chi cần cam kết của Mỹ không diễn biến thành ngăn chặn Trung Quốc và chống Trung Quốc. Quan hệ đồng minh giữa Mỹ và Hàn Quốc, Nhật Bản có thể ngăn chặn sự xâm lược của Bắc Triều Tiên, bảo đảm bán đảo Triều Tiên ồn định.
Đa chiều: Nếu bán đảo Triều Tiên xảy ra khủng hoảng, Mỹ sẽ dồn sức tăng lực lượng cho nơi đây không?
Lord: Khẳng định là như vậy. Nhưng Mỹ sẽ không tìm kiếm cơ hội để chứng minh điều này. Chỉ khi Bắc Triều Tiên có khả năng tiến hành đe dọa, chúng tôi mới xem xét làm như vậy. Tiền đề là khi bị khiêu khích chứ không phải là đánh đòn phủ đầu. Chúng tôi hy vọng ổn định được giữ gìn, điều này không chỉ có nghĩa là Bắc Triều Tiên không được khiêu khích, mà còn có nghĩa Mỹ và đồng minh cũng không được chủ động khiêu khích, về cam kết của chúng tôi trong tình hình khủng hoảng, tôi cho rằng nó cũng phù hợp với lợi ích của Trung Quốc, họ biết nếu điểm yếu cúa Bắc Triều Tiên bị lợi dụng sẽ gây ra phiền toái, cũng có thể liên lụy tới Trung Quốc.
Đa chiều: Trung-Mỹ đã thiết lập đường dây nóng về Bắc Triều Tiên để ứng phó với sự kiện bất ngờ hay chưa?ư
Lord: Chưa. Chuyện này sẽ dấn tới một vấn đề khác, đó lả rủi ro hiểu nhầm. Nhiều năm nay, Chính phủ Mỹ liên tục tiếp xúc với lãnh đạo Trung Quốc. Các học giả tham mưu của chúng tôi không ngừng yêu cầu Trung Quôc, phải cùng với Mỹ Hàn Quốc và Nhật Bản, thảo luận sự kiện bất ngờ trên bán đảo Triều Tiên.Giữa Mỹ và Nhật Bản, giữa Mỹ và Hàn Quốc có không ít sự hiệp thương. Tôi không biết Mỹ hoặc các đồng minh của Mỹ đã có bất cứ cuộc thảo luận quan trọng nào với Trung Quốc về việc ứng phó với việc Kim Châng In qua đời hay liên quan tới khả năng xảy ra nội chiến ở Bắc Triều Tiên hoặc thống nhất bán đảo Triều Tiên hay không. Người Trung Quốc tẩy chay một cuộc đàm phán như vậy vì đối với Trung Quốc những chủ đề đó quá nhạy cảm. Nếu có khả năng bị tiết lộ họ sẽ không tiến hành thảo luận về Kim Châng In. Tôi hy vọng người Trung Quốc hiện nay có thể dễ dàng hơn trong việc nói chuyện bình tĩnh với chúng tôi, từ đó tôn trọng “vạch đỏ” của mỗi bên.
Đa chiều: vấn đề nào mà ông lo lắng nhất nhưng đối thoại Trung-Mỹ chưa đề cập tới?
Lord: Chúng tôi đều lo lắng về việc kiểm soát vũ khí hạt nhân của Bắc Triều Tiên. Trung Quốc sẽ đưa lực lượng quân sự tới không? Chúng tôi có đưa lực lượng quân sự tới không? Chúng tôi có cần sự can dự của Liên hợp quốc không? Chúng tôi đều cần tiến hành thảo luận. Nếu có hàng tràm hàng nghìn người tị nạn tràn vào vùng đệm, vào biên giới Trung Quốc chúng ta phải làm thế nào? Nếu bán đảo Triều Tiên thống nhất, quân Mỹ sẽ đóng gần sông Áp Lục hay vẫn lưu lại nơi cũ? Hoặc khi đó có còn cần quân Mỹ không? Trung Quốc có thể chấp nhận việc Bắc Triều Tiên bị Hàn Quốc thống nhất, thực hiện chính thể dân chủ hay không? Chúng tôi chưa thảo luận những vấn đề này vì phía Trung Quốc tẩy chay. Tôi hiểu mức độ nhạy cảm của nó, nhưng tôi cho rằng bắt đầu một cuộc thảo luận như vậy là rất cần kíp. Tôi tin chắc rằng Chính phủ Mỹ đã có phương án ứng phó khẩn cấp với các tình huống Bắc Triều Tiên phát động tân công. Nhưng trong bối cảnh chưa rõ lập trường của Trung Quốc, các phương án mang tính khả thi liên quan tới việc thống nhất trên bán đảo Triều Tiên…  lại rất khó quy hoạch.
Đa chiều: Ông có cho rằng Kim Châng Un có thể nắm quyền lực đầy đủ, nhất là đổi với quân đội?
Lord: Có hai cách nghĩ, một là Kim Châng In luôn bồi dưỡng con trai mình, đã bố trí những nhân vật trung thành với con trai trong đảng, trong ủy ban quốc phòng và trong hệ thống quan chức đồng thời loại bỏ những người đối lập và con trai của Kim Châng In đã bố trí những người trung thành với gia tộc họ Kim xung quanh mình. Kim Châng Un danh chính ngôn thuận, đã cài cắm người của mình ở các vị trí then chốt, gồm cô mình, cũng chính là em của Kim Châng In và chồng bà này. Kim Châng Un có thể củng cố địa vị của mình và nhận được sự ủng hộ của những người này và có thể nhận được sự giúp đỡ của nhà lãnh đạo quân đội. Kim Châng Un đã được bổ nhiệm làm Chủ tịch ủy ban tang lễ, được chỉ định là người kế tục vĩ đại, tới giờ dường như không có bất cứ dấu hiệu bất ổn định nào, cũng không có ai thách thức. Do đó, có cách nghĩ là không cần phải lo lắng, Kim Châng Un sẽ củng cố được chính quyền của anh ta.
Nhưng cũng có cách nghĩ khác là cha của Kim Châng Un có tới 17 năm chuẩn bị trước khi kế nhiệm. Kim Nhật Thành đã bồi dưỡng Kim Châng In 17 năm. Vài năm trước khi Kim Nhật Thành qua đời, Kim Châng In luôn được sử dụng quyền lực hành chính của cha mình, nên hoàn toàn củng cố được địa vị của mình. Tháng 9/2010, Kim Châng Un mới lần đầu tiên được cho là người có khả năng kế nhiệm, từ đó tới nay có rất ít thời gian (chuẩn bị kế nhiệm). Kim Châng Un mới 28 tuổi, chúng tôi không biết ngày sinh nhật của anh ta, cũng không biết anh ta đã kết hôn chưa. Chúng tôi không cho rằng anh ta đã kết hôn, nhưng chúng tôi cũng không rõ điều này. Thật là lạ lùng. Anh ta trẻ, thiếu kinh nghiệm, không có kinh nghiệm làm bất cứ chuyện gì.
Họ đều cho rằng Kim Châng In có thể sống thọ hơn một chút. Ông ta lâm bệnh rồi, nhưng trước đây lại tồn tại thông tin rằng tình hình sức khỏe của ông ta dần tốt lên. Khi ở Trung Quốc, tôi có nghe một quan chức cấp cao của Trung Quốc vừa trở về sau chuyến thăm Bình Nhưỡng nói sức khỏe Kim Châng In xem ra đã tốt lên nhiều Họ không có sự chuẩn bị tốt. Tôi dự tính còn vài năm. Có người cho rằng quân đội và những thành viên cựu trào trong đảng Lao động Triều Tiên bất mãn với nhân vật kế nhiệm trẻ tuổi này. Trước tiên, mới 27 tuổi anh ta đã trở thành tướng lĩnh có quân hàm cao nhất quân đội, thêm vào đó là việc anh ta là người kế nhiệm không có cơ sở, cho nên Bắc Triều Tiên xẽ xảy ra đấu tranh quyền lực và tâm lý bất mãn. Như vậy rất không ổn định và cục diện sẽ chứa đầy nhân tố chưa rõ ràng.
Tôi đoán rằng sẽ có một thể chế lãnh đạo hỗn hợp ở Bắc Triều Tiên. Kim Châng Un là người kế nhiệm về danh nghĩa và về mặt chế độ, chủ trì những công việc then chốt, gặp gỡ lãnh đạo cao cấp nước ngoài, nhưng đồng thời sẽ có một ban lãnh đạo cầm quyền tập thể, có thể bao gồm những người thân thích của Kim Châng Un, chú rể và co em bố, có thể bao gồm cả người của quân đội, để cùng Kim Châng Un quản trị đất nước. Họ sẽ trưng cầu ý kiến của nhà lãnh đạo danh nghĩa này, nhưng kinh nghiệm cua họ phong phú hơn. Khi Kim Châng Un củng cố địa vị và có kinh nghiệm, họ sẽ vân như vậy vì Kim Châng Un danh chính ngôn thuận. Ngoài vương triều họ Kim, không có ai khác là chính quyền hợp pháp ở Bắc Triều Tiên. Đây là phương thức quản trị đất nước tồi tệ, nhưng là hiện thực ở Bắc Triêu Tiến. Người khác không hy vọng Bắc Triều Tiên xảy ra nội chiến dẫn tới chia cắt do đó họ nguyện ủng hộ nhà lãnh đạo danh nghĩa, xem xem anh ta có thể củng cố được chính quyền hay không, vì không ai có thể thách thức danh nghĩa của Kim Châng Un, đây là suy đoán của tôi, nhưng thiên cơ khó lường. Có thể ngày mai khi tỉnh dậy, chúng ta sẽ nhìn thấy Kim Châng Un bị lật đổ. Nhưng căn cứ theo lẽ thường, chính là những gì tôi vừa nói.
Đa chiều: Chính phủ Mỹ tới nay về mặt công khai giữ thái độ im lặng đối với Bắc Triều Tiên, ông cho rằng qua kênh ngầm, Mỹ cần chuyển
cho Bắc Triều,Tiên thông điệp gì?
Lord: Tôi hy vọng họ thông qua kênh ngầm, trong bối cảnh đã hiệp thương với đồng minh, đặc biệt là Hàn Quốc và Nhật Bản, chuyển cho Bắc Triều Tiên và Trung Quốc thông điệp rằng “cánh cửa tiếp xúc vẫn rộng mở”. Tôi không thể phát ngôn cho chính phủ, nhưng tôi cho rằng chúng tôi nên trực tiếp hoặc thông qua Trung Quốc (liên hệ với Bắc Triều Tiên), chuyển đi thông điệp rằng đàm phán của chúng ta đang đạt được tiến triển, nhưng chúng tôi hiểu (Bắc Triều Tiên) cần có thời gian để ứng phó với tình hình trong nước, tuy nhiên, chúng tôi hy vọng (Bắc Triều Tiên) biết rằng cánh cửa đàm phán vẫn rộng mở. Đương nhiên, trong bôi cảnh đồng minh có thể chấp nhận, tôi có thể xử lý bằng hình thức của riêng mình. Vì Mỹ đang trong thời gian bầu cử, Đảng Cộng hòa sẽ tìm mọi cách để nắm thóp” đối phương.
Đa chiều: Trong nhiệm kỳ thứ hai, cựu Tổng thống Clinton rất quan tâm tới vấn đề Bắc Triều Tiên, thậm chí có kế hoạch thăm Bắc Triều Tiên. Nếu liên nhiệm, ông Obama có làm như vậy không?
Lord: Tôi không loại trừ mọi khả năng, nhưng tôi cho rằng ông Obama đủ thông minh để không đến thăm Bắc Triều Tiên khi mọi sự chưa đạt được nhận thức chung. Tới thăm Bắc Triều Tiên không phải để đàm phán mà để chứng kiến các hiệp định đã đạt được. Nếu Bắc Triều Tiên nói rằng họ sẽ phá hủy tất cả vũ khí hạt nhân, phá hủy tất cả tên lửa, phóng thích tất cả tù chính trị, phá hủy tất cả các trại cải tạo lao động, hòa bình thống nhất, phát huy dân chủ đầy đủ, thì ông Obama có thể thăm Bắc Triều Tiên.
Đa chiều: Mỹ đã có sự tiếp xúc mang tính đột phá với Mianma, tại sao không xem xét tiếp xúc với Bắc Triều Tiên?
Lord: So với Bắc Triều Tiên, Mianma rõ ràng là thiên đường. Bắc Triều Tiên vô cùng tồi tệ, hơn nữa, Bắc Triều Tiên còn có vấn đề vũ khí hạt nhân và tôi không cho rằng Bắc Triều Tiên có ý định từ bỏ nó. Điều đó không có nghĩa không thể thông qua đàm phán để Bắc Triều Tiên đông kết chương trình hạt nhân của họ. Chúng tôi phải kiên trì nguyên tắc buộc Bắc Triều Tiên từ bỏ vũ khí hạt nhân. Tôi không cho rằng việc này sẽ diễn ra rất nhanh. Theo tôi, chỉ có thống nhất bán đảo Triều Tiên thì mới xảy ra khả năng này (Bắc Triều Tiên từ bỏ vũ khí hạt nhân).
Đa chiều: Năm xưa, chính quyền Clinton đã gửi lời chia buồn để chuyển thông điệp, ông cho rằng lần này không phải là cơ hội để tìm kiếm một sự chuyển ngoặt nào đó?
Lord: Tôi vẫn nói khả năng này là cơ hội, nhưng tôi lo là sự việc sẽ trở nên xấu hơn và nguy hiểm hơn. Khả năng này là cơ hội vì nội bộ Bắc Triều Tiên có thể sẽ có sự thảo luận với các ý kiến khác nhau. Đương nhiên, chúng tôi không nên chủ động có hành vi khiêu khích Bắc Triều Tiên, khiến họ mất hết thể diện. Nhưng tới nay, tôi vẫn chưa thấy bất cứ chứng cứ nào cho thấy thời cơ đã đến.
Đa chiều: Ông dùng từ “cơ hội” là vì cựu Tổng thống Clinton đã để lại ấn tượng sâu sắc cho nhà lãnh đạo mới ở Bắc Triều Tiên lúc bấy giờ thông qua một loạt động thái và khi đó Clinton cũng từng chịu sự chỉ trích mạnh mẽ ở Mỹ. Nhưng những động thái đó đã đóng vai trò tích cực đối với Clinton nhiều năm sau khi ông tới Bắc Triều Tiên cứu hai nhà báo Mỹ.
Lord: So với các chính phủ sau này của Mỹ, Bắc Triều Tiên rõ ràng thích Chính quyền Clinton hơn. Tôi cho rằng ảnh hưởng tích cực là việc ký kết hiệp định năm 1994. Có thể tuyên bố chia buồn của Clinton đã để lại ấn tượng tích cực đối với họ, nhưng có thể khẳng định là Chính phủ Mỹ khi đó đã điều chỉnh cách làm và sau này đã làm nên chuyến thăm Bắc Triều Tiên của Ngoại trưởng Albright.
Đa chiều: Tham dự nhiều hạng mục đối thoại phi chính thức Mỹ- Triều vòng hai, vậy ông có kiến nghị chiến lược tích cực hơn nào đối với chính sách “nhẫn nhịn” hiện nay của Chính quyền Obama?
Lord: Cá nhân tôi cho rằng phản ứng của Chính quyền Obama là đúng đắn. Không quá khiêu khích cũng không để mặc cho Bắc Triều Tiên hù dọa bắt chẹt. Thường thì Bắc Triều Tiên nhận được viện trợ xong mới ký hiệp định và kỹ hiệp định rồi lại phá bỏ hiệp định để sau đó yêu cầu nhận được viện trợ lớn hơn mới bắt đầu đàm phán. Vòng luẩn quấn này làm mọi người mệt mỏi rã rời.
Đa chiều: Cuối cùng, nhìn những thay đổi mới nhất ở Bắc Triều Tiên ở góc độ rộng hơn, trong số 3 nước phổ biến vũ khí hạt nhân mới nhất là Bắc Triều Tiên, Pakixtan và Iran, có phải ông vẫn lo nhất là Bắc Triều Tiên?
Lord: Bắc Triều Tiên và Pakixtan vẫn là hai quốc gia nguy hiểm nhất. Iran cũng là mối nguy hiểm tiềm tàng Nếu như tôi phải sắp xếp, đứng ở vị trí đầu tiên sẽ là Bắc Triều Tiên vì nước này có quá nhiều nhân tố không xác định. Tình hình Pakixtan cũng rất gay go, họ chơi trò hai mặt với Mỹ. Tôi cho rằng chúng tôi cần phải cứng rắn hơn một chút. Mọi người đều nói Mỹ không thể chịu được việc họ sụp đổ, nhưng đây là vấn đề khác. Vũ khí hạt nhân kết hợp với việc ủng hộ chủ nghĩa khủng bố ở các nơi trên thế giới, cho dù họ cũng đang tấn công một số tổ chức khủng bố, nhưng các tổ chức khủng bố mà Pakixtan đang ủng hộ lại đe dọa châu Âu và Mỹ. Đây là điều không thể chấp nhận được trong khi Mỹ cung cấp viện trợ cho họ. Bắc Triều Tiên và Pakixtan gây ra tình hình rất nguy hiểm cho Mỹ từ vấn đề vũ khí hạt nhân, chủ nghĩa Hồi giáo cấp tiến tới tinh thần chống Mỹ mạnh mẽ./.
-Project Syndicate - WEEKLY: Peril or Promise in North Korea? The ongoing opening in Myanmar (Burma) shows that potentially significant political change need not be accompanied by regional instability. In the case of North Korea, where nuclear arms are in pay, it cannot afford to be.-HIỂM HOẠ HAY TRIỂN VỌNG Ở BẮC HÀN? Bs Hồ Hải
-- Tens of thousands swear loyalty to new North Korean leader DPA-Hàn Quốc muốn kỷ nguyên mới với Triều Tiên


Ba người Bắc Triều Tiên vượt biên bị bắn chết  —  (RFI).  – Đặc sứ Mỹ đến Bắc Kinh bàn về Bắc Triều Tiên  —  (RFI).  – Nhà ngoại giao cấp cao của Mỹ bắt đầu chuyến công du Châu Á  —  (VOA).  – Bắc Triều Tiên mở mít-tinh lớn để ủng hộ nhà lãnh đạo mới  —  (VOA). – BÌNH NHƯỠNG, THÀNH PHỐ DẦN HÉ MỞ (NCTG). – CẤM ÐEO GĂNG TRONG TANG LỄ KIM CHÍNH NHẬT (NCTG). - Mỹ – Trung bàn về Triều Tiên (TN). - Hàn Quốc muốn kỷ nguyên mới với Triều Tiên (VNN).
Bắc Hàn bắn chết ba người vượt biên  —  (BBC).  Lính biên phòng Bắc Hàn đã bắn chết tại chỗ ba người dân nước này đang vượt biên sang Trung Quốc. - Chán Hàn Quốc, Triều Tiên quay sang “hỏi tội” Nhật Bản (VTC).
-Năm mới, Kim mới, vẫn chính sách cũ
Diên Vỹ, X-Cafe chuyển ngữ 02.01.2012
Kim Jong Un quá yếu để trông đợi một thay đổi trong chính sách của Bắc Hàn. Câu hỏi duy nhất là liệu 2012 sẽ là năm của những khiêu khích
Những sự kiện chung quanh cái chết của Kim Jong Il đã cho thấy đất nước này đang trên đà biến chuyển, và quyền lãnh đạo đã được sang tay một cách trôi chải từ tay độc tài sang tay độc tài khác. Nhưng trong danh sách lễ tang, việc quảng bá người con trai út ca Kim là “Người thừa kế vĩ đại” và “Tư lệnh tối cao”, và những chuyển biến chính trị chung quanh người em gái Kim là Kim Kyung Hee và chồng bà là Chang Sung Taek đã nhấn mạnh sự thay đổi trong cán cân quyền lực giữa Kim và Uỷ ban Quốc phòng Nhà nước, Quân đội Nhân dân Triều Tiên và Đảng Lao động Triều Tiên.


Giờ đây, tiếp theo cuộc biểu tình ấn tượng chuyển giao quyền lực sang cho Kim Jong Un, câu hỏi mà Seoul, Tokyo và Washington quan tâm nhất là liệu chúng ta sẽ thấy mọi việc như cũ trong năm 2012, hay chúng ta sẽ trông đợi một thay đổi nào đấy? Và nếu Kim Jong Un sẽ thay đổi chính sách đối nội lẫn đối ngoại của Bắc Hàn, nó sẽ tốt hơn hay tồi tệ hơn?
Trong khi nhiều người chỉ về thực tế rằng việc Kim Jong Un từng sống một thời gian ngắn ở nước ngoài và theo học một trường quốc tế tại Thụy Sĩ là bằng chứng có thể dẫn đến việc trị vì cởi mở hơn, ta không rõ là Kim Jong Un liệu sẽ khá hơn cha mình không. Và cũng chẳng có dấu hiệu nào rằng anh ta sẽ đưa đất nước theo con đường cải cách kinh tế hoặc một chính sách đối tác với Hoa Kỳ và những nước đồng minh châu Á của nó. Có hai nguyên nhân chính: trước hết, thực tế về việc Kim được cha mình lựa chọn thay vì hai người anh trai cho thấy rằng anh ta có những thứ mà rõ ràng hai người kia không có. Thứ hai, anh ta không có kinh nghiệm và yếu thế về chính trị. Từ nguyên nhân đầu, ta có thể suy ra rằng cha anh ưa thích anh hơn hai người kia bởi vì những đặc điểm cá tính cần có để thiết lập quyền hành trong hệ thống nhà nước Bắc Hàn. Những điều này chắc hẳn bao gồm việc sẵn sàng sử dụng vũ lực để đạt mục đích, tâm lý cứng rắn, và tư tưởng trung thành mạnh mẽ đối với chế độ.
Nhưng đa số các nhà phân tích đều đồng ý rằng quyền lực mà Kim Jong Un đang nắm giữ thì yếu hơn so với của cha mình. Trong khi cha anh ta chỉ mới bắt đầu chuẩn bị quyền lực cho anh ta ngay sau khi ông hồi phục sau cú đột quị vào năm 2008, việc này tạo ra rất ít thời gian để nắm vững được những rắc rối chính trị trong một quốc gia phức tạp như BắcHàn. Cha anh ta đã có gần 30 năm nắm giữ các chức vụ khác nhau trong đảng trước khi nắm quyền. Thêm vào đó, Kim Jong Il đã có thể sử dụng thời gian của mình trong bộ tuyên truyền và vận động trong những năm 1970 để xây dựng chủ nghĩa sùng bái cá nhân cho cha của ông, để sau đó giúp ông xây dựng nó chung quanh bản thân mình.
Ngược lại, Kim Jong Un có một số điểm yếu.
Không như cha mình, người có những đồng sự cùng lứa tuổi khi ông nắm lấy quyền lực, đồng sự của Kim Jong Un thì nắm chức thấp hơn anh ta nhiều trong nấc thang quyền lực và không thể nào cất nhắc nhiều người nắm giữ các chức vụ tối cao mà không gây ra sự bất mãn. Điều này có nghĩa là anh ta có thể thiếu đi những thứ mà nhiều nhà lãnh đạo chính trị phương Tây thường vẫn ỷ lại khi nắm lấy quyền lực: một mạng lưới tiếp xúc rộng rãi của đồng sự và bạn bè quen biết, những người đóng vai trò cung cấp tin cũng như đồng sự chính trị. Tuổi trẻ của Kim cũng có thể đi ngược lại khả năng lãnh đạo của anh ta. Trong khi khả năng cầm quyền của những người khác không nhất thiết phải dựa trên tuổi tác (ví dụ như Octavious hay Alexander Đại đế), kinh nghiệm chắc chắc là có ích trong việc tránh được những cạm bẫy mà vị trí lãnh đạo thường mang đến. Nếu điều này đúng ở phương Tây, nó càng đúng hơn nữa trong một chế độ độc tài, nơi những thành công và thất bại chính trị thường lớn hơn nhiều. Vì thế, đơn giản là càng không có chỗ để phạm sai lầm.
Trong khi quyền lực trên danh nghĩa, lý lịch gia đình của anh ta và việc nhiếp chính nằm trong tay “chú Jang” sẽ làm nhẹ bớt những khó khăn này, vẫn có một mối nguy hiểm trầm trọng là sự yếu kém toàn bộ của Kim Jong Un sẽ đẩy anh ta đi theo những chính sách cứng rắn hơn, có thể được hiểu cụ thể bằng việc đàn áp trong nước và những hành động ngoại giao hiếu chiến hơn. Chắc chắn là những chế độ Cộng sản xưa đã sử dụng chính sách thanh trừng và đàn áp chính trị trong những giai đoạn yếu kém hoặc chuyển giao chính trị để củng cố vị trí của mình. Một loạt những vụ bắt giữ các quan chức trong đảng và những lãnh đạo quân đội vì tội tham nhũng trong năm 2010 có thể đã là làn sóng thanh trừng đầu tiên của Kim Jong Un. Với tình trạng đất nước đang tiếp tục bị thiếu lương thực, thật khó để thấy được giới lãnh đạo Bắc Hàn sẽ đối phó ra sao nếu bị khó khăn hơn.
Và cũng có khả năng rằng sự yếu kém của Kim Jong Un sẽ được hiểu rằng sẽ có thêm những khiêu khích tương tự như ta đã chứng kiến trong năm 2010. Cha của Kim Jong Un đã thay đổi hướng đi quyền lực của Bắc Hàn sau sự sụp đổ của Liên Xô và những nước chư hầu. Thấy được Mikail Gorbache, nhà cải cách chính trị, đã xuất hiện ra sao trong guồng máy của đảng, Kim Jong Il đã nâng cấp Quân đội Nhân dân Triều Tiên vào vị trí tối cao trong hệ thống chính trị Bắc Hàn (còn được gọi là Songgun), đẩy Đảng Lao động Triều Tiên sang một bên. Thực tế về việc Kim Jong Un xuất hiện trong chính trường và công chúng Bắc Hàn xảy ra vào đại hội đảng hôm tháng Chín 2010 không có nghĩa là đảng đang quay lại, nhưng rất thú vị để thấy xem nếu Kim trẻ tiếp tục yêu chuộng quân đội hơn là đảng. Tại lễ tang, bảy nhân vật nổi bật đã đứng cạnh Kim: họ là Jang Song Taek, chú của Kim và phó chủ tịch Uỷ ban Quốc phòng Nhà nước, Choe Tae Bok, bí thư đảng chuyên về đối ngoại, Kim Ki Nam, Bí thư Uỷ ban Trung ương Đảng Lao động Triều Tiên, Phó Thống chế Ri Yong Ho, đứng đầu đội ngũ tướng lĩnh; Kim Yong Chun, Bộ trưởng Quốc phòng; U Dong Chuk, đứng đầu bộ máy tình báo; và Kim Jong Gak, một tướng 4 sao. Với sự nhỉnh trội hơn của các quan chức quân đội trong danh sách, ta có thể thấy rằng chính sách songun sẽ tiếp tục.
Đáng tiếc là sự bí hiểm trong việc thay đổi đường lối chính trị nội bộ của Bắc Hàn và tính mờ ám vốn có của việc thiết lập chính sách ngoại giao có nghĩa là tất cả những việc này cũng chỉ là đoán mò. Nhưng với sự yếu kém chung của Kim Jong Un trong nước, và chắc chắn rằng anh ta sẽ muốn chứng tỏ bản thân mình với giới quân sự, thật khó mà tưởng tượng được rằng sẽ sớm có những thay đổi hoặc tiếp xúc với bên ngoài.


-Bắc Hàn 'sẽ bắn người vượt biên'
Sau tuyên bố làm tiêu tan hy vọng về sự chuyển đổi cởi mở hơn, Nhà nước Bắc Triều Tiên nay còn nói sẽ cho bắn người dám vượt biên và trừng phạt ba đời thân nhân của ai bỏ trốn khỏi nước này, theo nguồn tin từ Hàn Quốc
Tuyên bố mới nhất của Bộ Chính trị đảng Lao Động Triều Tiên nhấn mạnh đến sự đoàn kết của 'toàn Đảng, toàn dân' dưới sự lãnh đạo của Tổng Tư lệnh Tối cao Kim Jong-un.
Nhưng các nguồn tin từ Nam Hàn tin rằng một loạt biện pháp để củng cố quyền lực cho tân lãnh tụ, năm nay chưa tới 30 tuổi, cũng được công bố nhắm vào việc trừng phạt mọi biểu hiện chống đối và bất mãn.

Nguồn tin từ trang Daily NK của người Bắc Hàn tỵ nạn ở miền Nam nói Cục An ninh miền Bắc ra lệnh trừng phạt 'ba đời' thân nhân của người vượt biên.
Kiểm soát chặt hơn?
Lực lượng biên phòng Bắc Hàn ở biên giới Trung Quốc cũng được lệnh bắn thẳng ai dám vượt biên trên bộ.
Hải quân Bắc Hàn được ḷênh nổ súng vào tàu thuyền bị nghi tổ chức vượt biên bằng đường biển.
Báo Nam Hàn, tờ Chosun Ilbo cho rằng các biện pháp tàn khốc, gồm cả việc đưa các đội truy kích ra đường ở các tỉnh huyện giáp biên với Trung Quốc, là dấu hiệu Kim Jong-un bị 'Bè lũ Bảy Tên' (Gang of Seven) kiểm soát.
Đây là những nhân vật cao cấp nhất của ngành an ninh, tuyên truyền và quân đội Bắc Hàn mà thế giới được thấy mặt khi họ đi bên xe đưa linh cữu ông Kim Jong-il, lãnh tụ quá cố của Bắc Hàn qua đường phố Bình Nhưỡng hôm tang lễ.
Báo Anh, tờ Telegraph cho rằng chỉ bây giờ, bảy nhân vật nắm thực quyền 'đằng sau ngai vàng Kim Jong-un' mới bắt đầu bước ra khỏi bóng tối.
Trong mấy năm qua, dù bị kiểm soát chặt, đường biên giới trên bộ của Bắc Triều Tiên với Trung Quốc đã thành tuyến giao thông lén đưa người trốn khỏi quốc gia cộng sản 24 triệu dân.

Có những người vượt biên nộp tiền cho công an và bộ đội biên phòng để trốn thoát.
Người gốc Triều Tiên ở Đông Bắc Trung Quốc và một số nhà truyền đạo t̀ư Nam Hàn cũng dùng ngả này để xâm nhập Bắc Triều Tiên hoặc chuyển ít nhiều hàng hóa, điện thoại di động qua biên giới vào quốc gia bị đóng kín.
Nay, trong nỗ lực ngăn chặn mọi hoạt động ngoài luồng, chế độ của Kim Jong-un ra lệnh kiểm soát tối đa tuyến đường biên này.
Sau đại tang hai ngày 28-29/12 của ông Kim Jong-il, truyền thông Bắc Hàn tuyên bố thế giới đừng hy vọng gì về một sự thay đổi chính trị tại nước họ dưới thời Kim Jong-un.
Ban lãnh đạo cao tuổi của Bắc Hàn bên cạnh tân lãnh tụ trẻ
Ủy ban quốc phòng quốc gia đầy quyền lực mà trước đây ông Kim Jong-il là chủ tịch, cảnh cáo rằng "các chính trị gia ngu ngốc trên khắp thế giới, bao gồm cả những kẻ bù nhìn ở Hàn Quốc, đừng có mong bất cứ sự thay đổi gì từ phía chúng tôi".
Cái chết bất ngờ của ông Kim Jong-il năm 69 tuổi làm thay đổi cục diện chính trị Đông Bắc Á, và khiến nảy sinh nhiều suy đoán về tương lai quốc gia quân sự hóa và có vũ khí hạt nhân.
Nhưng cũng có những ý kiến, như của Bấm Michael O'Hanlonđăng trên trang web CNN hôm 19/12 thử bàn về khả năng khuyến khích Bắc Hàn cải tổ theo con đường Việt Nam.
Một số nhà quan sát cũng hy vọng Bắc Kinh có thể đóng vai trò thúc đẩy Bình Nhưỡng dưới thời Kim Jong-un, người có ba năm học ở Thụy Sĩ, chấp nhận thay đổi theo hướng thị trường.
Nhưng các dấu hiệu từ Bắc Hàn không làm người ta tin tưởng về một hướng đi như vậy.
Các lệnh mới của Bắc Hàn nói chính quyền sẽ trừng phạt ba đời ai dám vượt biên bằng cách đem họ ra đấu tố tập thể, cắt tem phiếu lương thực hoặc tống vào trại cải tạo.
Báo Anh, tờ Sunday Times trích lời các tổ chức nhân quyền bình luận rằng việc cắt khẩu phần thực phẩm là biện pháp để các gia đình 'chết đói dần dần'ở Bắc Hàn.
Tuy nhiên, có ý kiến nói các nhận xét từ bên ngoài về Bắc Triều Tiên là thiếu chính xác.
Trả lời BBC gần đây, phu nhân đại sứ Lê Quảng Ba của Việt Nam ở Bình Nhưỡng, bà Nguyễn Thị Lợi, cho rằng người dân Bắc Hàn "vô cùng yêu mến chủ tịch, yêu mến Đảng và nhà nước" của họ.
Bà nói, "ai đó bảo người dân phải chịu hà khắc vì chế độ gia đình trị, không có lý do gì để nói như thế".

Tổng số lượt xem trang