-"NGÀN DÂU XANH NGẮT...
(Đề nghị GS Tương Lai cho phép phổ nhạc bài này, định hướng : chỉ dùng nhạc cụ dân tộc rất đâm đà bản sắc vẫn thưởng dủng trong các buổi tang lễ,dàn đổng ca phù họa :
-tuyển chọn 3 lớp tuổi : teen, U 40, U70, có na
-có thể biểu diên lưu động cho dân xem, hành trình: lăng bác – nghĩa trang Mai dịch và ngược lại).
...một màu
Trọng Sang Hùng Dũng ai sầu hơn ai?
Quyền họa phúc chúng tranh mất cả
Chút tiện nghi chẳng trả phần ai!
Cái quay búng sẵn trên trời
Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm
...
Cái gương nhân sự chiền chiền
Chở thuyền dân đẩy, lật thuyền cũng dân
Thế là mất sạch lòng dân
Bởi chưng kết quả về dần số không
Đa mang chi nữa đèo bòng
Vui gì thế sự mà mong nhân tình
Thôi thôi ngoảnh mặt làm thinh
Thử xem con tạo gieo mình nơi nao".
-Tương Lai-14/10/12Mời đọc thêm
http://anhbasam.wordpress.com/2012/10/15/lien-khuc-hoi-nghi-trung-uong/
-
Dựa theo ca dao, Truyện Kiều, Chinh phụ ngâm và Cung oán ngâm khúc
GS Tương Lai
14-10-2012
Leo phải cành cụt leo ra leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra
Rồi liều leo tận Cu Ba
Giảng dăm ba chữ, đồng ra đồng vào
Mác cùn lê gãy chẳng sao
Phiđen nghe hết thở phào, bắt tay
Rằng hay thì thật là hay
Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào
Đâu có phải chuyện tầm phào
Bài ra thế ấy vịnh vào thế kia
Cứ trong thực tế mà suy
Lý luận hổ lốn chẳng ghi được gì
Thôi thì thôi, cũng chiều lòng
Cũng cho khỏi lụy trong vòng bước ra
Bảo Raun lấy xì gà,
Thay tiền nhuận bút làm quà cho dzui
Nghĩ đời mà ngán cho đời
Đa đoan chi lắm cho trời đất ghen
Tiếc thay nước đã đánh phèn
Mà cho bùn lại vẩn lên mấy lần
Braxin bà Tổng ngại ngần
Đã xoay đến thế còn vần chưa tha
Lỡ từ lạc bước bước ra,
Cái thân liệu những từ nhà liệu đi
Rằng sao chẳng ý tứ gì
Cho tao mất mặt tội thì tại ngươi
May mà có chuyến khứ hồi
Thôi thôi vốn liếng đi đời nhà ma
Phải rằng nắng quáng đèn lòa
Buôn xa một chuyến hóa ra bẽ bàng
Ngỡ rằng Hội nghị Trung ương
Có vốn, có liếng coi thường được a!
Trăm năm năm trong cõi người ta,
Chữ Sang, chữ Dũng vốn là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
Lạ gì lợi, ích, riêng, công
Tự phê sao được, phải xông vào đòi
Mặc cho ông tổng đôi hồi
Diễn văn diễn võ đứng ngồi không yên
Duyên đã may cớ sao lại rủi
Nghĩ nguồn cơn dở dói sao đang?
Vì đâu nên nỗi dở dang?
Nghĩ mình, mình lại cay càng thêm cay
…………
Trẻ tạo hóa đành hanh quá ngán
Chết đuối người trên cạn mà chơi
Lò cừ nung nấu sự đời
Bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương
Mười lăm buổi trung ương nhóm họp
Đít thì ngồi, trí để đâu đâu
Đường nước bước, sao cho êm ả
Đảng có còn, mình mới có ăn
Giấu mình, liều thuốc vạn năng
Hăng lên, cửa nát nhà văng tức thì
Cứ lắc gật sao cho đúng phép
Ghế vẫn còn, phép nước tính sau
Trọng Hùng như Rứa chẳng mau thì chầy
Cuộc thành bại hầu cằn mái tóc
Lớp cùng thông như thốc buồng gan
Bệnh trần đòi đoạn tân toan
Lửa cơ đốt ruột, dao hàn cắt da
Gót danh lợi bùn pha sắc xám
Mặt phong trần nắng rám mùi dâu
Nghĩ thân phù thế mà đau
Bọt trong bể khổ bèo đầu bến mê
Nền lý luận nhện giăng cửa mốc
Sách mác lê gián nhấm canh dài
Đất bằng bỗng rắc chông gai
Ai đem nhân ảnh nhuốm mùi tà dương
Mồi phú quý dử làng thoái hóa
Bả vinh hoa lừa gã gian manh
Giấc nam kha khéo bất bình
Bừng con mắt dậy thấy mình tay không!
….
Xanh kia thăm thẳm tầng trên
Vì ai gây dựng cho nên nỗi này
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngắt một màu
Trọng Sang Hùng Dũng ai sầu hơn ai?
Quyền họa phúc chúng tranh mất cả
Chút tiện nghi chẳng trả phần ai!
Cái quay búng sẵn trên trời
Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm
Mùi tục lụy đường kia cay đắng
Vui chi mà đeo đẳng cơ duyên
Cái gương nhân sự chiền chiền
Chở thuyền dân đẩy, lật thuyền cũng dân
Thế là mất sạch lòng dân
Bởi chưng kết quả về dần số không
Đa mang chi nữa đèo bòng
Vui gì thế sự mà mong nhân tình
Thôi thôi ngoảnh mặt làm thinh
Thử xem con tạo gieo mình nơi nao.-