Một người sử dụng mạng cá nhân tranh đấu cho dân chủ tại Hà Nội nói rằng: “những lý lẽ ưa chuộng của họ là: ‘câm miệng lại và tin tưởng chính quyền’. Họ không tham dự vào cuộc tranh luận căn cứ vào lý trí mà chỉ chú trọng vào việc đánh phá cá nhân và loan truyền những ngụy biện độc hại.”
Bà này nói tiếp với điều kiện được dấu tên: “Nếu tôi viết bất cứ điều gì gây chú ý, họ lập tức nhảy vào để ‘hướng dẫn công chúng’.”
Ông Hồ Quang Lợi, người cầm đầu cơ quan tuyên truyền tuần vừa rồi nói rằng thành phố Hà Nội có một đội ngũ gồm 900 cán bộ “tranh luận trên mạng” hay “uốn nắn công luận” [ở Việt Nam dân chúng gọi họ là công an mạng – viết tắt là CAM]. Những người này được giao phó trách nhiệm tuyên truyền cho đảng. Những lời bình luận này của Ông Lợi là sự thừa nhận đầu tiên rằng chế độ cộng sản Việt Nam đã sử dụng những cán bộ điều khiển trên mạng theo kiểu Trung Quốc.
Ông Lợi nói rằng những toán chuyên viên đã thiết lập 18 trang mạng và 400 khoản trực tuyến để theo dõi và điều khiển những cuộc thảo luận trực tuyến về mọi vấn đề từ chánh sách ngoại giao đến quyền lợi đất đai. Một câu bình luận tiêu biểu bênh vực chính phủ trên một diễn đàn trực tuyến viết như sau: “Không nghe những lời chống phá nhà nước của những bọn phản động ở nước ngoài. Bọn chúng được chế độ cũ thuê mướn để tuyên truyền và xúi dục bất ổn xã hội.”
Một lời bình luận khác, than phiền về một thế hệ trẻ “vô ơn”, nói rằng: “Nếu những thế hệ trước đã mất niềm tin vào nhà nước như các anh bây giờ, liệu các anh có nghĩ rằng các anh có thể ngồi đây dùng Facebook được không?”
Những người sử dụng mạng cá nhân tiếp xúc với AFP nói rằng họ không có thể ước đoán quy mô của chương trình bình luận trực tuyến của nhà nước hoặc chương trình này mở rộng khắp toàn quốc hay không.
Ông Lợi chỉ nói về chính quyền Hà Nội dùng công an mạng và không cho biết rõ 900 cán bộ này có phải là những nhân viên được trả lương hay không.
Nhưng một mẩu tin phổ biến vào ngày 26-12-2012 trên trang mạng chính thức của chánh quyền của thành phố HCM ở miền Nam đề cập đến vấn đề trả trợ cấp cho “nhà báo chuyên về quan điểm xã hội” – một mỹ từ khác để gọi những người bình luận trực tuyến của nhà nước.
Ông Phil Robertson thuộc Human Rights Watch nói với AFP vào hôm thứ Ba rằng: “Thực là vô cùng mỉa mai rằng những chính quyền độc tài như Việt Nam lại rèn luyện những đội quân vi tính để phổ biến những thông điệp thiên vị nhà nước.”
Ông Robertson nói thêm: “Chính quyền Việt Nam không thấy mâu thuẫn trong việc dùng sách nhiễu, kiểm duyệt, và bức tường lửa để thử và đàn áp những dư luận chống đối.”
Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới gán cho Việt Nam nhãn hiệu “kẻ thù của Internet.” Quốc gia này đã bắt giam hàng chục người dùng mạng cá nhân, bao gồm 15 nhà hoạt động riêng từ đầu năm 2013.
Việc chống án bởi ba người dùng mạng cá nhân nổi tiếng, gồm cả một trường hợp được Tổng Thống Barack Obama nêu tên, đã bị bác bỏ vào tháng 12.
Facebook thỉnh thoảng bị chặn lại và những lãnh tụ tối cao của chế độ cộng sản đả kích thường xuyên sự bất đồng chinh kiến trực tuyến.
Ông Carl Thayer, một chuyên viên về Việt Nam nói: “Chính quyền Việt Nam đã lỡ để ông thần lọt ra ngoài chai rồi. Họ khuyến khích sự nối kết truyền thông (và bây giờ) họ lại muốn đàn áp những cái mà không thể bị đàn áp được.”
Những người dùng mạng cá nhân đồng ý rằng những cố gắng của nhà nước, kể cả đội ngũ công an mạng, không có hiệu quả.
Một người dùng mạng cá nhân thứ hai ở Hà Nội nói với AFP với điều kiện dấu tên rằng: “Họ có thể nghĩ rằng họ thành công trong việc hướng dẫn dư luận, nhưng tôi nghĩ họ hoàn toàn sai. Dân không ngu xuẩn.”
Bà này nói tiếp: “Sự bất mãn với nhà nước lan tràn khắp nơi, nhưng chiến tranh trong nhiều thập niên vừa qua làm dân chúng mất mong muốn đối đầu với chính quyền. Họ không muốn bị lôi thôi vì bày tỏ quan điểm của mình một cách công khai. Nhưng trong thâm tâm, không ai vui vẻ cả.”
Hà Nội, 19-1-2013
oo0oo
Vietnam’s propaganda agents battle bloggers online
January 19, 2013, 5:05 am
http://www.france24.com/en/20130118-vietnams-propaganda-agents-battle-bloggers-online--Công an tuyên truyền của đảng CSVN đánh lộn trực tuyến với bloggers - Vietnam’s Propaganda Agents Battle Bloggers Online
- Hội chứng hoang tưởng (BS Ngọc).Hội chứng hoang tưởng (paranoid personality disorder, sẽ viết tắt là PPD) là một rối loạn tâm thần với đặc điểm là người mắc bệnh hay nghi kỵ người khác. Người mặc bệnh PPD không có khả năng tin tưởng vào người khác, nhìn người khác như là những người thù địch. Có thể nói rằng bệnh nhân PPD rất giống với người cộng sản.
“Thế lực thù địch” là cụm từ mới xuất hiện gần đây, nhưng đã trở thành khá phổ biến. Chỉ cần gõ “thế lực thù địch” trong hộp tìm kiếm của Google tôi được kết quả hơn 2 triệu kết quả trong vòng 0,26 giây. Báo chí, đài phát thanh, đài truyền hình không ngớt lớn tiếng cảnh báo người dân rằng thế lực thù địch đang len lỏi vào guồng máy của Nhà nước, đang gây tác hại nghiêm trọng cho Việt Nam. Có khi họ cảnh báo rằng thế lực thù địch đe doạ đến sự sống còn của đảng, của Nhà nước và sự an sinh của người dân. Có thể nói rằng những người làm truyền thông cho đảng đã dùng thế lực thù địch như một con ngáo ộp, kích động người dân, làm cho người dân cảm thấy bất an.
Chỉ một thời gian ngắn tiến hoá “thế lực thù địch” đã trở thành một câu thần chú của người cộng sản. Trong bài diễn văn dài bế mạc Hội nghị 6 gì đó của ngài tổng bí thư NPT có đoạn: “Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị; và yêu cầu Bộ Chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá”. Trong những năm qua, dường như trong đầu óc của những người cộng sản họ chỉ nghĩ đến những thế lực thù địch. Ngay cả khi đất nước ở trong tình trạng thù trong giặc ngoài như thế mà họ chỉ nghĩ đến thế lực thù địch! “Thế lực thù địch” gần như là một câu kinh của những người cộng sản Việt Nam trong thế kỷ 21.
Nhưng ai là thế lực thù địch thì chẳng ai biết nhưng có thể đoán được. Dù họ không nói thẳng ra ai là thế lực thù địch, nhưng ai cũng hiểu rằng bất cứ người nào phê bình chính sách của đảng đều được xếp trong danh sách thù địch. Mỹ và các nước phương Tây được Trung cộng xem là thế lực thù địch. Người cộng sản Việt Nam cũng xem Mỹ và các nước phương Tây là thế lực thù địch dù họ rất thích gửi con cháu sang đó du học. Người dân đi biểu tình chống Trung cộng xâm lăng cũng bị xem là thế lực thù địch, là phản động. Một điểm đáng nói ở đây là bất cứ ai mà Trung cộng xem là thế lực thù địch thì người cộng sản VN cũng xem là thế lực thù địch.
Vì không biết cụ thể thế lực thù địch là ai, nên chúng ta có thể tạm cho đó là một thế lực ma. Ma là một khái niệm trừu tượng, thường đề cập đến người đã chết, nhưng vì còn ân oán với người cõi trần nên hay hiện về để nhát. Ma không hiện hình mà chỉ xuất hiện trong tâm tưởng của con người. Người sợ ma là người thiếu tự tin. Thiếu tự tin nên họ tin vào thần thánh, bùa ngải. Thiếu tự tin là một thể hiện của người bất an và thiếu học vấn. Nếu là người có tự tin và học vấn thì không ai tin vào ma quỷ, chẳng ai khấn nguyện nhờ đến thần thánh để che chở. Chỉ có người vì biết mình bất tài, biết mình thất học, biết mình làm chuyện ác ôn, nên mới cảm thấy bất an và hô toáng lên là có ma. Do đó, có thể nói rằng người cộng sản đang hô toáng thế lực thù địch cũng có nghĩa họ đang bất an.
Nhưng tại sao người cộng sản lại đa nghi, không tin người dân? Nghĩ một chút tôi thấy những gì người cộng sản suy nghĩ, nói và làm rất phù hợp với những đặc điểm của hội chứng hoang tưởng PPD hoặc hội chứng phản xã hội. Tôi sẽ bàn về hội chứng PPD trước.
Hội chứng hoang tưởng
Triệu chứng nổi bật của người mắc chứng PPD là không tin tưởng vào người khác, lúc nào cũng nghi ngờ người khác, nghi ngờ cả người thân và đồng nghiệp. Người mắc bệnh PPD có những đặc tính nổi bật như thiếu tin tưởng vào người khác, lúc nào cũng nghi kị người khác. Trong đầu của bệnh nhân PPD là người khác lúc nào cũng tìm cách ám hại mình, bất cứ hành động mang tính tích cực nào của người khác cũng được hiểu là có ý đồ xấu xa. Điều này rất đúng với người cộng sản vì họ không tin ai cả. Trong xã hội do người cộng sản điều hành và cấu tạo nên, ai cũng nghi kỵ lẫn nhau. Ngay cả trong gia đình cũng nghi kỵ lẫn nhau. Trong xã hội VN hiện nay mọi thành viên đều là những người tù dự khuyết. Bầu Kiên có thể là anh hùng hôm qua nhưng đùng một cái là tù nhân. Một ông cựu bộ trưởng đáng kính vẫn có thể đi tù dễ dàng. Người cộng sản không tin ai cả vì chính họ cũng không tin họ nói thật. Ngoài triệu chứng chính vừa đề cập người mắc chứng PPD còn có một số biểu hiện như sau:
Một là nghi ngờ người khác một cách vô căn cớ, nghĩ rằng người khác đang lợi dụng mình, hãm hại mình, hay lường gạt mình. Người cộng sản lúc nào cũng nghi ngờ người ngoài đảng. Họ xem người ngoài đảng như tín đồ Hồi giáo xem người không theo đạo Hồi là những kẻ ngoại đạo, đáng nghi ngờ. Chính vì suy nghĩ này mà người cộng sản chỉ chia chác quyền lực và đặc lợi cho người trong đảng. Nói ra thì có vẻ quá đáng như đảng Mafia cũng làm như thế. Vì nghi ngờ nên người cộng sản xem bất cứ việc làm gì của các tổ chức phi chính phủ (NGO) là những thế lực đáng ngại, cần phải theo dõi. Chính vì thói nghi ngờ và thiếu tự tin nên họ không tin vào Việt kiều. Bao nhiêu trí thức Việt kiều muốn góp một tay cho chế độ mà có được đâu. Ngay cả những người trí thức trong nước góp ý chân tình cho họ mà vẫn bị theo dõi, thậm chí bắt bớ giam cầm.
Hai là bị ám ảnh bởi những nghi ngờ về sự trung thành và tin cậy của bạn bè, đồng nghiệp. Khi người khác giúp họ thật tình, họ cũng nghi ngờ sự giúp đỡ đó. Mỹ muốn giúp đào tạo chuyên gia cho VN, nhưng người cộng sản nhìn đó như là một thế lực đe doạ, và xem Mỹ như kẻ thù. Ngay cả trong nội bộ đảng họ cũng có cơ chế kiểm tra hành động của đảng viên. Đi xa hơn kiểm tra hành động là kiểm soát tư tưởng của đảng viên. Do đó, toàn bộ đảng viên trở thành những con cừu, chỉ biết suy nghĩ và nói theo một định hướng. Những ai có suy nghĩ khác thì sống bằng cuộc sống 2 mặt. Bên Tàu có một cuốn tiểu thuyết mô tả một nhân vật sống 2 mặt rất sống động. Sáng sớm anh ra vườn sau chửi bới đảng cộng sản, chửi xong, anh thay đồ đi làm và lên lớp ca ngợi công ơn trời biển của đảng!
Ba là không muốn chia sẻ thông tin với người khác vì họ sợ thông tin sẽ được sử dụng để chống lại hay ám hại mình. Người cộng sản xem thông tin là vũ khí. Mà vũ khí thì có thể dùng để gây tác hại. Do đó, người cộng sản kiểm soát toàn bộ thông tin. Từ báo chí, đài phát thanh, đến đài truyền hình và mạng, họ kiểm soát tất cả. Thật ra, đây là một hành động suy bụng ta ra bụng người, bởi trong quá khứ họ từng lũng đoạn thông tin và lợi dụng tự do thông tin để gây tác hại đến đối phương.
Bốn là lúc nào cũng diễn dịch ý nghĩa tiềm ẩn đằng sau mỗi thông tin và sự kiện vì họ nghi ngờ rằng thông tin được trình bày chỉ là bề mặt, còn đằng sau là hàm ý ám hại họ. Người cộng sản rất thích nói về “bản chất và hiện tượng”. Những gì xảy ra họ xem là hiện tượng, họ không quan tâm mấy, nhưng họ rất quan tâm đến bản chất. Khi công an “làm việc” với ai họ nghi là “phản động” (nghi ngờ là bản chất của họ) thì câu hỏi xoay quanh ai đứng đằng sau việc làm của người đó. Đây cũng là một bản chất mang tính suy bụng ta ra bụng người, bởi trong quá khứ họ đứng đằng sau xúi dục trí thức miền Nam xuống đường chống lại chế độ Mỹ-Thiệu. Tương tự, khi người dân xuống đường đòi đất, họ không quan tâm giải quyết vấn đề mà chỉ truy tìm mầm mống mà họ gọi là “phản động”.
Năm là lúc nào cũng tỏ thái độ đố kỵ, thù hận. Người mắc bệnh PPD không có khả năng tha thứ, họ luôn tìm cách dìm người khác, nói xấu người khác và khi cần ám hại họ. Tha thứ không có trong từ điển ngữ vựng của người cộng sản. Họ đày đoạ quân lính, sĩ quan, viên chức của chế độ cũ ra sao thì chúng ta đều biết. Có thể nói đó là một chương sử đen tối nhất của người cộng sản.
Một đặc điểm khác là người mắc chứng PPD rất huênh hoang. Họ tự xem mình là tài giỏi nhất thế giớilà trường tồn. Đặc điểm này cũng giống với người cộng sản. Họ tự xem mình là “quang vinh”, là tài ba nhất thiên hạ, là “đỉnh cao trí tuệ”, là bách chiến bách thắng. Họ không ngần ngại tuyên bố đảng của họ là “muôn năm” dù trong lịch sử nhân loại không có chế độ nào hay đảng phái nào tồn tại muôn năm.
Tất cả những đặc điểm của chứng bệnh hoang tưởng vừa mô tả trên đều rất phù hợp với người cộng sản. Theo y văn thì hội chứng PPD khá phổ biến trong dân số. Trên thế giới, thống kê cho biết có khoảng 0,5 đến 3% người mắc chứng hoang tưởng. Nam giới có khuynh hướng dễ mắc PPD hơn nữ giới. Phần lớn những người mắc chứng PPD ở độ tuổi 40-50. Hiện nay có khoảng 3 triệu đảng viên đảng CSVN, chiếm 3% dân số. Con số này cũng phù hợp vối y văn thế giới. Số nam đảng viên cao hơn nữ đảng viên. Do đó, số người mắc chứng hoang tưởng nhiều hơn trong nam giới, cũng phù hợp với y văn thế giới.
Hội chứng phản xã hội
Một hội chứng có liên quan đến PPD là hội chứng phản xã hội (antisocial personality disorder, viết tắt APD). Đặc điểm chính của APD là khuynh hướng không quan tâm đến quyền lợi của người khác, hay xâm phạm quyền lợi người khác. Hội chứng này cũng rất phù hợp với người cộng sản vốn rất vô cảm và có khi tàn ác. Người mắc chứng APD có những triệu chứng như sau:
Một là không sống theo chuẩn mực xã hội. Họ không tôn trọng luật pháp, họ sống theo luật của chính họ đặt ra. Người cộng sản một mặt nói đến luật pháp như là một khuôn mẫu về trật tự xã hội, nhưng khi hành động thì hoàn toàn trái với pháp luật. Họ bắt người một cách tuỳ tiện. Muốn bắt thì bắt, không cần đến luật pháp, toà án. Họ thậm chí còn tuyên bố “luật là ta, ta là luật”. Mà đúng như thế. Họ ngồi xổm trên luật pháp. Chúng ta thấy một mặt họ kêu gọi thắt lưng buộc bụng, nhưng mặt khác họ sống như những bậc đế vương thời phong kiến mà họ từng nguyền rũa. Trong khi người dân chen chút nhau trong bệnh viện, họ có bệnh viện riêng, bác sĩ riêng, thậm chí còn có cả vườn rau riêng, đàn bò sữa riêng. Họ ra điều luật cho cán bộ cao cấp không được kết hôn với những ai có gốc gác “nguỵ”, nhưng con gái thủ tướng thì được lấy con trai của cựu thứ trưởng “nguỵ”. Con gái tổng bí thư Lê Duẩn cũng được kết hôn với người Nga, trái 180 độ với qui định do chính ông đề ra! Người cộng sản nói một đằng làm một nẻo.
Hai là lường gạt, giả dối. Người mắc chứng ADP rất hay nói dối, dùng tên giả để nói xấu người khác. Nói dối, với người cộng sản, là một quán tính. Họ có thể biến trắng thành đen, nói đen là trắng. Điển hình như vụ việc ở Văn Giang, Tiên Lãng. Họ cho công an đánh dân, nhưng đài báo thì nói là “xã hội đen”. Ai cũng biết lãnh đạo cộng sản hay dùng tên giả. Có người dùng đến cả trăm tên giả! Thời chiến thì có thể hiểu được, nhưng thời bình họ cũng dùng tên giả. Mỗi khi muốn nói xấu ai họ cho phóng viên ký tên giả để tha hồ viết. Ai cũng biết đó là một thái độ tiểu nhân, nhưng họ làm gì có quân tử tính mà chúng ta phải ngạc nhiên. Còn tính giả dối của người cộng sản thì gần như là một đặc tính tiêu biểu. Giả dối về lịch sử như vụ Lê Văn Tám. Giả dối trong khoa học. Giả dối trong giáo dục. Giả dối bằng cấp. Lĩnh vực nào cũng giả dối. Nói chung sau 37 năm thống trị, người cộng sản đã biến một xã hội lành mạnh trở thành một xã hội giả dối.
Ba là hung hãn, hay đánh người. Người cộng sản xem công an không phải là lực lượng bảo vệ an ninh cho dân mà là một thanh kiếm của đảng. Kiếm thì chỉ dùng cho chuyện đâm chém, giết người, răn đe. Nên chúng ta không ngạc nhiên khi thấy công an là một kiêu binh thời nay. Công an bắt người vô cớ, đánh người, giết người thoải mái. Giết người trong đồn. Giết người trên đường lộ. Dàn cảnh gây tai nạn. Tất cả những hành động này cho thấy công an là những người mắc bệnh phản xã hội.
Bốn là làm việc tuỳ tiện. Sự tuỳ tiện của người cộng sản có thể nói là ghê gớm. Qua bên Hàn Quốc thấy người ta có những tập đoàn lớn, về nhà cũng bắt chước làm theo mà không có chiến lược gì cả. Dự án đường sắt cao tốc giá trị mấy chục tỷ đôla chỉ có vài chục trang giấy. Hậu quả là Vinashin, Vinalines gây tổn hại ngân sách quốc gia hàng trăm ngàn tỷ đồng. Họ quen làm việc như thời chiến, nên không có quốc sách lâu dài nào cả.
Năm là tỏ ra vô trách nhiệm. Ông Nguyễn Cao Kỳ lúc còn sinh tiền có lần nhận xét rằng trong hệ thống chính quyền VN không ai chịu trách nhiệm cả. Điều này đúng vì đảng là người đứng đằng sau chính phủ, nhưng đảng không chịu trách nhiệm. Người cộng sản gây ra nhiều thảm hoạ chính trị và kinh tế cho đất nước. Cải cách ruộng đất. Nhân văn giai phẩm. Trại “học tập cải tạo”. Vinashin. Vinalines. Mất Hoàng Sa vào tay kẻ thù. Nhượng một phần thác Bản Giốc cho kẻ thù. Chúng ta nghĩ rằng người cộng sản sẽ chịu trách nhiệm trước toàn dân, nhưng không. Họ không nhận lỗi. Họ rất vô trách nhiệm.
Sáu là không có cảm giác ăn năn hối lỗi và vô cảm. Vô cảm là một đặc điểm rất nổi bậc của bệnh nhân ADP. Bệnh nhân ADP rất bàng quang trước những gì xảy ra trước mắt họ. Thấy người ta bị nạn, họ chỉ đứng nhìn mà không có một hành động giúp đỡ hay một lời phân ưu. Người cộng sản cũng thế. Những cái chết trong đồn công an trong thời gian gần đây là một minh chứng hùng hồn. Chúng ta còn nhớ ông Trịnh Xuân Tùng trong khi bị đánh gần chết chỉ muốn uống nước mà họ cũng không cho. Bà Liêng ở Bạc Liêu tự thiêu chẳng làm cho 700 tờ báo động lòng. Trong khi đó Hoà thượng Thích Quảng Đức tự thiêu gây ra một làn sóng câm phẫn trong dư luận báo chí thời trước 1975. Người cộng sản không ăn năn xám hối trước những cái chết như thế. Họ cũng chẳng bao giờ xin lỗi những vong hồn trong vụ Mậu Thân ở Huế hay vụ Cải cách ruộng đất. Có thể nói rằng người cộng sản rất vô cảm. Và khi họ cai trị đất nước sau 37 năm thì cả nước cũng trở nên vô cảm.
Tóm lại, những người cộng sản có lẽ đã và đang mắc chứng hoang tưởng PPD và phản xã hội APD. Nhận ra bệnh để mà chạy chữa. Nhưng cái khó là cả hai bệnh này đều là bệnh tâm thần, hay cũng có thể nói là bệnh liên quan đến thần kinh, nên rất khó chữa trị.
Để tìm phương án chữa trị, cần phải biết nguyên nhân gây bệnh. Các chuyên gia tâm thần cho rằng bệnh có nhiều nguyên nhân, trong đó có cả nguyên nhân tương tác xã hội. Khi người ta trưởng thành một môi trường đảng, qua tương tác, bị tiêm nhiễm những giáo điều, thói quen và suy nghĩ của đảng, và dẫn đến bệnh.
Nếu chẩn đoán trên là đúng và nếu nguyên nhân xã hội là đúng thì có lẽ biện pháp điều trị bệnh này là hoàn toàn có thể. Nga và các nước Đông Âu đã điều trị bệnh này. Họ cũng đã thành công. Nếu vì sức khoẻ của đất nước, những người cộng sản Việt Nam nên xem trường hợp Nga và Đông Âu như là những kinh nghiệm chữa trị bệnh hoang tưởng và phản xã hội./.
- Phiên tòa xử tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân bị hoãn (Chuacuuthe).- Ðảng Cộng Sản đang tan rã (Người Việt)
-Không phải chỗ cho "dư luận viên": Sinh viên Mỹ gốc Việt làm 'sử truyền miệng' (VnEx 19-1-3) -- Ông Hồ Quang Lợi chú ý cho rõ: Cô này muốn nghe "sử truyền miệng", không phải "tuyên truyền miệng".
-Đọc tin về "dư luận viên" của ông Hồ Quang Lợi mà thấy nhục cho Việt Nam: Vietnam employs nearly 1,000 "public opinion shapers" online (Dailydot 16-3-13) -- Tin này hiện đang đuợc "tweet" tùm lum trên thế giới! ◄
--Điều 88 bộ Luật Hình Sự Việt Nam: "Cố ý tạo ra một sự sợ hãi thường trực" (RFI 16-1-13) -- P/v ông Vũ Quốc Dụng
- Tòa án ngụy tạo bằng chứng để xử 3 blogger Sài Gòn (2) (Chuacuuthe). - Đọc lại hồ sơ vụ xét xử oan sai cô Tạ Phong Tần (1).
- ‘Không có chứng cớ quy tội anh Quân’ (BBC).
- Vụ ‘tháng Tư đỏ lửa’: Án tù ba năm (BBC).
- Lo ngại cho sức khỏe của 2 nữ tù nhân lương tâm (RFA). - Một nhà bảo vệ dân quyền mất tích : Xã hội dân sự Lào sợ hãi (RFI). – ASEAN quan ngại về vụ mất tích của một nhà hoạt động Lào (VOA).
- Dân oan Bùi Ngọc Hiệp lên tiếng từ Tp. Nha Trang (Chuacuuthe).
- HÀNH TRÌNH TÌM CÔNG LÝ - ĐẾN TÒA ÁN (Tiếp theo) (Bùi Hằng).
- Tự do với các khẩu hiệu (DLB).
- Vancouver: Vận động nhân quyền cho Việt Nam (Chuacuuthe).
- Xung quanh Nghị định mới của chính phủ Việt Nam về tôn giáo (Chuacuuthe).- DVD của Asia bị cấm vì đề cập đến chiến dịch ‘Triệu Con tim-Một tiếng nói’ (VOA). ‘Chấp nhận Asia 71 bị in lậu trong nước’ (BBC). – ‘Đừng thờ ơ với tình hình đất nước’ (BBC).
- -pdf version https://www.box.com/s/lnm33xt7b2g36pmqeqkv
- Live version
Studio version
Karaoke version
-
T2
--Trúc Hồ : TRIỆU CON TIM (A Million Hearts)
- HÃY BẢO VỆ CHÍNH NGHĨA – PHẢN ĐỐI PHIÊN TÒA NHU NHƯỢC NGÀY 30-10-2012 TẠI SÀI GÒN (TTYN/ Trí Nhân Media).
- Phỏng vấn cô Tạ Minh Tú, em của blogger Tạ Phong Tần: Điếu Cày và Tạ Phong Tần bị chuyển nhà giam (BBC).
- Pháp luân Công lại bị đàn áp và sách nhiễu ở Đà Nẵng (RFA). – Cuộc Thảm Sát Bí Mật tại Trung Quốc phần 2 (VietSOH).
- Công an bắt dân oan biểu tình tại Tổng lãnh sự Hoa Kỳ (Chuacuuthe).
- Mai Thái Lĩnh: Đôi điều cần nói thêm về bản Hiến pháp 1946 (BVN).
- Nguyễn Tấn Dũng ‘nhận lỗi,’ nhưng không từ chức (Người Việt). – Lạm bàn về…Xin Lỗi (Hiệu Minh). – LÒNG TỰ TRỌNG(Văn Công Hùng).
- Tâm Chánh: Ông Sáu Dân nói về người đứng đầu: “biết tự trọng, có phẩm chất, có văn hóa” (Quê Choa).
- Người không đạt tín nhiệm có thể tự nguyện từ chức (VOV). – Bỏ phiếu tín nhiệm: Rất hay nhưng…? (Petrotimes).
- Bộ trưởng Trần Đại Quang nói về tội phạm ngân hàng (Petrotimes).
- Khởi tố 4 bị can liên quan vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng (DT).
- Khi Mặt trận sử dụng “từ mới” (Đào Tuấn).
- Chính quyền cấm cửa nhà báo (TN). – Cấm cửa nhà báo, vậy là chính quyền nào, ăn tiền ai? (Bùi Văn Bồng).
- Quan chức Quốc hội: “Phòng chống tham nhũng nói thì dễ, làm thì khó” (GDVN).- Khó kiểm soát thu nhập của quan chức (PLTP). – Chủ tịch Quốc hội lo kinh tế trì trệ (LĐ). – Dân bàn: Tâm lý… ngại (ĐĐK). - Đình chỉ vụ án sáu công an làm sai lệch hồ sơ (PLTP).
- Phép thần thông (NNVN).
- Sẽ đối thoại nếu chưa đồng tình kết luận khiếu nại, tố cáo (PLTP).
- “Mổ xẻ” lời hứa của các bộ trưởng về thủy điện, giao thông (Infonet).
- Hội nghị TW6: Đóng cửa bảo nhau (RFA). – Ngô Nhân Dụng: Hội nghị đầu heo đuôi chuột (Người Việt). – GS Tương Lai : “Việt Nam phải có một Nhà nước pháp quyền thật sự” (RFI).
- Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Tôi xin thành thật nhận lỗi (TT). – Thủ tướng ‘nhận trách nhiệm’ trước QH(BBC). – Ông Nguyễn Tấn Dũng thừa nhận thất bại trong chính sách kinh tế (RFI). – Thủ tướng Việt Nam ‘nhận lỗi’ về các tổn thất kinh tế nghiêm trọng (VOA). – Thủ tướng Việt Nam nhận lỗi trước Quốc hội (RFA). – Tiểu xảo ‘Nhận lỗi’ của Thủ Tướng! – VLB. - Đại biểu Quốc hội hoan nghênh lời xin lỗi của Thủ tướng (DT).- Lần thứ hai, Thủ tướng nhận trách nhiệm chính trị & xin lỗi nhân dân (Trương Duy Nhất).
- Tự Trọng chết rồi (Người Buôn Gió). - Còn cả nể trong xử lý lãnh đạo để xảy ra tham nhũng (ANTĐ). - Trao đổi kinh nghiệm phòng, chống tham nhũng (ND). - Quan chức Quốc hội: “Phòng chống tham nhũng, nói thì dễ, làm thì khó (GDVN). - Văn học chống tham nhũng (Thanh tra).
- Cơ hội cuối cùng cho “đồng chí X” (ĐCV). – Tám về chữ Ếch (X) (x-café). – NHÂN DÂN (Nguyễn Trọng Tạo). - Nguyễn Hưng Quốc: Tôi mong tôi sai (VOA’s blog).
- Tăng cường chất vấn và trả lời chất vấn trong Đảng (ND). – Có nên tin vào họ sau Hội nghị TW6? (RFA). – Song Chi: Hậu Hội nghị TƯ 6 (RFA’s blog).- Thông cáo số 1 Kỳ họp thứ tư, Quốc hội khóa XIII (ND). – Kỳ họp thứ 4, Quốc hội khóa XIII: Một kỳ họp…khó ! (Mạnh Quân). – 9.799 chữ và hai câu (Đào Tuấn). – - Tô Văn Trường: Đặt hàng Quốc hội (VNN). – Bùi Minh Quốc gửi các đại biểu Quốc Hội khóa 13: Đất quê ta mênh mông (Nguyễn Tường Thụy).
- Ông Đặng Thành Tâm vắng mặt tại kỳ họp thứ III, Quốc hội khóa XIII (CCB). – Ông Đặng Thành Tâm không có mặt tại kì họp thứ tư Quốc hội khóa XIII (NCT). “…ông xin được vắng mặt tại kì họp này là do bị áp lực của nền kinh tế… và sức khỏe của ông bị giảm sút mất 10kg…”. – Ông Đặng Thành Tâm vắng họp Quốc hội (BBC).
- Nhận thức mới: Lấy là bỏ, bỏ là lấy (Hoàng Xuân Phú). – Những cặp kính trắng (Người Việt). – SỬ THI (mới sưu tầm) (Ngô Đức Thọ).
- Phòng chống tham nhũng: Xử lý người đứng đầu chưa nghiêm (NNVN). – Vinalines “trở lại” nghị trường (VnEco).
- Chủ tịch Trịnh Văn Chiến báo cáo Thủ tướng có trung thực? – (DLB).
- Bọn quan tham Hải Phòng Đã tìm được lối ra cho vụ đầm Vươn (Nguyễn Thông). – Bắt giam quan chức vụ Tiên Lãng (BBC). - Phỏng vấn ông Vũ Văn Luân, Thư ký Liên chi hội Nuôi trồng thủy sản Tiên Lãng: “Ông Khanh bị ép phải cưỡng chế” (BBC). - Phó Chủ tịch Tiên Lãng: Xin giảm kỷ luật hành chính, bị khởi tố hình sự (DV).
- Những người nông dân mất đất phải làm (Gocomay).
- BÙI XUÂN ĐÍNH: VỀ SỰ THA HÓA CỦA BỘ MÁY CHÍNH QUYỀN CẤP XÃ (Tễu).
- Hà Nội: Nữ phóng viên bị đánh phải nhập viện (VnMedia). – Công an Mỹ Tho có luật riêng? (DV/ Bùi Văn Bồng). - Hà Nội: Chủ tịch Thành phố phê bình Giám đốc Sở Quy hoạch – Kiến trúc (VnMedia).
- Video Hải quan TP HCM bị đền bù 200 triệu (VTV).
- Có được chụp ảnh trụ sở công an? (TT).
- Di dời Trung Tâm Cứu hộ Gấu vì an ninh quốc phòng ? (RFA). – Các nhà vận động động vật hoang dã: ‘Hãy cứu 104 cá thể gấu Việt Nam’ (CNN/ TCPT).
- Trần Đông Đức: BẠO LỰC, SỨC ĐẨY CỦA NỀN VĂN HÓA SỰ CHẾT? (Phần Cuối) (RFA’s blog).
- Khuất Đẩu: Chỗ đứng của Mạc Ngôn (pro&contra).
- Thêm một người Tây Tạng tự thiêu (RFI).- Thêm 1 người Tây Tạng tự thiêu ở Trung Quốc (VOA).
- Trí thức TQ ủng hộ ông Bạc Hy Lai (BBC). – Phe bảo thủ đảng Cộng sản Trung Quốc lên tiếng bảo vệ Bạc Hy Lai (RFI). – Luật Sư Kêu Gọi Trừng Trị Tên Đầu Sỏ Mổ Cướp Nội Tạng (VietSOH).
- Trung Quốc muốn tiến hành một đợt cải cách sâu rộng (RFI). – Nội các TQ tìm cách cải tổ kinh tế (VNN). – Trung Quốc : Lập danh sách các ứng viên vào Thường vụ Bộ Chính trị (RFI).
- Nóng trên bán đảo Triều Tiên (NLĐ). – Bắc Hàn dọa nổ súng vào miền Nam (BBC). – Cảnh sát Hàn Quốc ngăn cản việc phát tán truyền đơn sang Bắc Triều Tiên (RFI). – Hàn Quốc ngăn việc thả truyền đơn sang Triều Tiên (VOA). - Truyền đơn vẫn được thả từ Hàn Quốc sang Triều Tiên (VnE). – Hàn Quốc kêu gọi cách nghĩ mới về thống nhất hai miền Triều Tiên(ND). – Triều Tiên điều động quân sau khi truyền đơn vẫn được thả từ Hàn Quốc (DT).
- Myanmar cho phép tư nhân xuất bản báo chí (LĐ). Bao giờ cho đến… Việt Nam? – Tổng thống Miến Điện tuyên bố không còn sợ báo chí (RFI). - Tổng thống Myanmar “mở lòng” với báo chí (PNO). – Ðầu tư ở Miến Ðiện gây lo ngại về việc chiếm dụng đất (VOA).
- Nga lưu đày hai nữ ca sĩ ban nhạc Pussy Riot (RFI).
- Ông Fidel Castro bác bỏ tin bị ốm nặng (VOA). - 700 học giả Trung Quốc viết thư ủng hộ Bạc Hy Lai (VNE). – Trung Quốc triệu tập hội nghị BCT trước Đại hội 18(TTXVN). – Đằng sau việc ông Giang Trạch Dân trở lại trước Đại hội đảng Trung Quốc (Gafin). – Đại hội Đảng có giúp kinh tế Trung Quốc thoát hiểm? (Infonet).
- Quan chức Trung Quốc mất chức vì bị tố giác trên mạng (VOA). – Dân làng Trung Quốc xô xát với công an vì vấn đề môi trường (VOA).
- Hàn Quốc ngăn rải truyền đơn (TN). – Bất chấp phong tỏa, truyền đơn vẫn bay sang Triều Tiên (NLĐ). – Dân Nam Triều Tiên vẫn tìm cách gởi truyền đơn sang miền Bắc (VOA).