-Son Tran -
NGÀY CỦA MẸ (Trích sách Lẽ Sống)
*
Ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng năm, tại nhiều nước trên thế giới, được gọi là ngày của Mẹ, ngày dành riêng để tỏ lòng báo hiếu đối với Mẹ...
Sáng kiến dành ngày Chúa Nhật thứ hai của tháng năm làm ngày của mẹ được gán cho một thiếu nữ người Hoa Kỳ tên là Anna M.Jarvis qua đời khoảng năm 1948. Mẹ của cô qua đời tháng năm năm 1905. Trong những năm kế tiếp, cô thường tổ chức giỗ mẹ một cách trọng thể như mời bạn bè đến cầu nguyện tại gia đình. Cô viết thư gửi tới các nhân vật quan trọng trong nước Mỹ để xin lập một ngày tưởng nhớ các bà Mẹ. Tiểu bang nơi cô đang sống đã chấp nhận đề nghị năm 1913. Và ngày 10 tháng 5 ấy, quốc hội Hoa Kỳ cũng thông qua đề nghị nhận ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng 5 như một ngày để ghi ơn các bà mẹ. Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ đã công bố quyết định này ngày 09/5/1914. Tục lệ này đã lan rộng sang nhiều quốc gia trên thế giới... Trong ngày nhớ mẹ, người con thường cài trên áo một bông hoa cẩm chướng màu trắng nếu mẹ đã quá cố và màu hồng dành cho những ai còn mẹ.
Trong các tước hiệu Giáo Hội dùng để gọi Ðức Maria, có lẽ xứng hợp với tâm tình con người hơn cả vẫn là tước hiệu Mẹ. Chúng ta có thể gọi Ðức Maria là Mẹ với tất cả tâm tình trìu mến như khi chúng ta gọi người mẹ của chúng ta. Do lời trăn trối của chính Chúa Giêsu con Mẹ, Mẹ đã trở thành Mẹ của Giáo Hội. Qua muôn thế hệ, Mẹ không ngừng cưu mang, sinh ra và dưỡng dục các tín hữu trong Ðức tin.
Niềm hạnh phúc của bất cứ người mẹ nào vẫn là thấy con mình được nên người. Mẹ Maria chăm chú theo dõi và lo lắng cho từng người chúng ta. Niềm vui của Mẹ chính là thấy mỗi người chúng ta được lớn lên theo hình ảnh của Chúa Giêsu con Mẹ...
Chúng ta mang đến cho Mẹ những bó hoa trong suốt tháng 5, tháng 10 và trong từng lời Kinh dâng lên Mẹ. Nhưng có lẽ Mẹ sẽ sung sướng hơn mỗi lần nhìn thấy sự trưởng thành nơi chúng ta. Mỗi lần chúng ta lớn lên trong ân phúc, trong bác ái yêu thương, trong hy vọng tin yêu: đó là những bó hoa tốt đẹp nhất mà chúng ta dâng lên Mẹ...
{Thật hay và ý nghĩa! Tấm lòng "nước biển mênh mông" của người Mẹ luôn là ánh sao "gương mẫu" dzẫn đường những người con thảo trên bước đường Tin Yêu & Hy Vọng.
Cũng thật là hay khi người ta lấy hình ảnh "đóa hoa cẩm chướng màu trắng" làm biểu tượng cho Mẹ. Không biết là lý do gì nhỉ, hỡi người viết mang tên "Lẽ Sống" kia ơi???
Với kiến thức nông cạn của mình, tớ chỉ biết rằng vào thời Roman era, đóa hoa Cẩm Chướng trở thành biểu tượng của sự hùng mạnh của dân tộc Ý. Hoa Cẩm Chướng cũng được coi là biểu tượng của thần Jupiter ("Jove's flower") trong thần thoại La Mã; vị thần được yêu chuộng nhất, là chúa tể của các chúa, là vua của các vua (coi như là ngang cơ với Zeus của thần thoại Hy Lạp).
Ở Nam Tư (Slovenia), đóa hoa Cẩm Chướng được tượng trưng cho "tặng phẩm của Thượng Đế" hay "tình yêu dành choi một đứa trẻ." Đối với người Pháp, đóa hoa bé bỏng mỏng manh này lại được gắn cho một cái tên thật ý nghĩa, "Oeillet" (đôi mắt) - là "cửa sổ tâm hồn" hay là "ánh mắt yêu thương"?... Biết bao nền văn hóa khác nhau cũng ghi nhận và cho nó nhiều ý nghĩa đượm màu sắc của tình yêu.
Về màu sắc, màu trắng của Hoa Cẩm Chướng lại trở thành biểu tượng của sự tinh khiết, ngây thơ, tình yêu trong sáng, ngọt ngào và đáng yêu.
Nghe phong phanh đâu đó thì có sự tích rằng: Khi Đức Mẹ Đồng Trinh Maria đứng dưới chân thập giá, lặng ngắm con mình là Đức Giêsu đang quần quại trong đau đớn, thì Mẹ hết sức xót xa và bật khóc. Từng giọt lệ lã chã rơi xuống chân Thánh Giá, thấm vào lòng đất, và rồi từ mảnh đất ấy mọc lên những cành Cẩm Chướng đủ màu sắc rực rỡ, lộng lẫy... Vì thế, có một số hình ảnh nơi chân Thập Giá, chúng ta thấy có những đóa hoa Cẩm Chướng?!!
Quả là bao ý nghĩa thâm sâu khi trao càng hoa Cẩm Chướng trắng ngần cho người mẹ và cả người Mẹ trong ngày trọng đại ghi nhớ Suối Nguồn Tình Yêu của nhân loại đều phát xuất từ Cội Nguồn Yêu Thương nơi tâm lòng của Thiên Chúa Chí Ái.
Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta là những người con đang ngụm lặn trong biển tình nhân loại qua lời cầu bầu của Mẹ Maria. Amen.}
-Đồng Nhân May 12/2011-
-(05/09/2015)-
"Hoa lặng lẽ nở khoe sắc
Trong đêm con đột nhiên nhớ Mẹ
Thật ra mẹ luôn luôn là kỳ tích của con
Mỗi năm, mỗi năm lại che phủ nụ cười
Trái tim cô đơn của mẹ nào ai có thể hiểu được
Có phải chăng xuân hoa thu nguyệt vô tình
Xuân đi, Thu đến mẹ vẫn thầm lặng yêu thuơng
Trao hết yêu thương cho con
Cả thế giới trao cho con
Từ đó chẳng biết khổ và vui trong tâm mẹ
Rất muốn nói với mẹ
Nói với mẹ thực ra con vẫn luôn luôn hiểu được mẹ
Trao hết yêu thương cho con "(Sưu tầm)
*
MỜI XEM
Clip video dưới đây : Cư sĩ (nữ) vãng sanh Tây Phương Cực Lạc
-biết trước ngày giờ (09/11/2012)
-sau 49 ngày - thân thể vẫn mềm mại, thêm đỏ hồng và bàn tay dần trở nên trong suốt.
Ngày Lễ MOTHER’s DAY
Ôn cố…
*Thuở học Trung học Đệ nhất cấp:
-bữa cơm, Mẹ chỉ dùng hai bát
rồi đòi ăn cháy “vì mẹ thích ăn cháy!”
-bữa cơm, Mẹ chỉ dùng hai bát
rồi đòi ăn cháy “vì mẹ thích ăn cháy!”
*Khi lên Trung học Đệ 2 cấp:
-hiểu lòng Mẹ, tôi cũng chỉ ăn hai chén;
rồi xin cháy “vì cũng thích ăn cháy!”
-hiểu lòng Mẹ, tôi cũng chỉ ăn hai chén;
rồi xin cháy “vì cũng thích ăn cháy!”
*Rồi vận Nước nổi trôi – đi tù.
Cũng chính Mẹ – lặn lội từ Nam ra Bắc.
Trên một thập niên: Thăm con.
(Trần Sơn)- Ngày Hiền Mẫu.Cũng chính Mẹ – lặn lội từ Nam ra Bắc.
Trên một thập niên: Thăm con.