Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Có một người tù như thế

-Có một người tù như thế

Từ trái qua: Huỳnh Anh Tú, Trần Hoàng Giang, Nguyễn Bắc Truyển
Phạm Thanh Nghiên (Danlambao) - Nếu bạn thấy cảm động khi nghe câu chuyện về tôi, một người phụ nữ yếu đuối bước vào tù ở tuổi 31 với mức án 4 năm tù giam, 3 năm quản chế thì hẳn bạn không khỏi thảng thốt, xót xa và cảm phục khi biết đến một người tù chính trị khác mang tên Trần Hoàng Giang. Phải đến khi người tù này trở về vào ngày hôm qua, 26 tháng 9 năm 2014 tôi mới biết đến Giang.
Trần Hoàng Giang sinh năm 1980 tại xã Vĩnh Phước, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang. Bị bắt ngày 28 tháng 2 năm 2000 tại Sài Gòn khi đang rải truyền đơn với nội dung kêu gọi người dân chống lại ách cai trị của cộng sản bằng phương thức đấu tranh ôn hòa bất bạo động. Giang bị bắt và bị kết án 15 năm tù giam với hai tội danh bịa đặt là “Khủng bố” (điều 84) và “Tuyên truyền chống Nhà nước” (điều 88 BLHS).

Ngay từ khi còn rất trẻ, Giang đã ý thức được trách nhiệm của mình với Dân tộc. Tôi hình dung tuổi mười bảy, mười tám của Giang đẹp lắm. Nó đầy hoài bão với những khát khao cháy bỏng. Không giống như tôi gần ba mươi tuổi vẫn còn ngờ nghệch, ngu dốt và tăm tối. Tăm tối tới mức còn ôm ấp tấm chân dung của ông Hồ Chí Minh trong cuốn nhật ký (chắc nhiều người ngạc nhiên về tôi lắm). Rồi sẵn sàng cau mày, chau mặt và to tiếng với bất cứ ai “nói xấu Bác và đảng”.

Mười chín tuổi Trần Hoàng Giang bước chân vào tù, chấp nhận bản án 15 năm và hy sinh thời thanh xuân đẹp đẽ nhất để đổi lấy Tự do của Tổ quốc mình. Tuổi mười chín, cái tuổi đầy hoài bão và cháy bỏng những ước mơ, tuổi để yêu và đáng được yêu nhất của đời người.

Giang mười chín tuổi nhưng dứt khoát không phải phút ngẫu hứng nhất thời hay phút nông nổi của tuổi trẻ. Ngay từ những ngày đầu khi bước chân vào tù cho đến ngày hết án gần 15 năm sau đó, người tù ấy vẫn mang trong lồng ngực trái tim nóng hổi và khí phách ngang tàng thuở nào. Cựu Tù nhân chính trị Huỳnh Anh Tú, một người gần gũi với Giang kể rằng: Giang đã chống đối lao động để phản đối thói hách dịch và những luật lệ vô lối do cai tù đặt ra: “Muốn cùm thì cùm, muốn giết thì giết. Tùy” là câu trả lời của Trần Hoàng Giang trước đông đảo những tên cai tù kéo đến uy hiếp tinh thần anh. Khi đó anh mới 24 tuổi và 4 năm tù.

Cũng theo lời kể của cựu tù nhân chính trị Huỳnh Anh Tú, vào tháng 6 năm 2006, Trần Hoàng Giang đã bị đưa đi “cùm nóng” sau khi hô “Đả đảo cộng sản!” chỉ vì phản đối những chính sách hà khắc trong trại giam. Trần Hoàng Giang đã bị cùm suốt hai năm trong phòng biệt giam kỷ luật với chiếc cùm “chữ V”. Theo mô tả của những người đã từng nếm mùi cùm chữ V, thì đây là loại cùm đáng sợ nhất trong số những loại cùm trong nhà tù cộng sản. Người tù nếu không cử động thì sẽ rất khó chịu, cảm giác tê chân như sắp liệt, nhưng sẽ tóe máu, rách thịt chỉ cần một cử động rất nhẹ. Cai tù thường trả thù những tù nhân chính trị bằng cách cùm chân họ bằng loại cùm chữ V, nhất là sau khi đã cùm những người nhiễm HIV vẫn còn dính máu và thịt người. Huỳnh Anh Trí có lẽ là một trong những người bị cùm chân nhiều nhất và hậu quả là anh đã bị nhiễm HIV rồi qua đời vài tháng sau khi ra tù.

“Đả đảo cộng sản!” là khẩu hiệu người ta chỉ dám hô trên các phương tiện Internet, hay nói thầm rỉ tai nhau vào những khi phẫn uất nhất, tức đã đảm bảo được yếu tố an toàn. Năm 2007, Linh mục Nguyễn Văn Lý đã hiên ngang hô bốn chữ “Đả đảo cộng sản” trong phiên tòa man rợ kết tội ông. Hành động dũng cảm hiếm có này đã khiến toàn bộ những kẻ có mặt trong khán phòng khi đó đang đại diện cho sức mạnh của tà quyền phải bối rối và run sợ. Tên công an Nguyễn Minh Tân hoảng hốt lao tới bịt miệng cha Lý. Hình ảnh này đã được ghi lại và đã trở thành “bức hình biết thét”, nó được truyền đi khắp nơi trên thế giới vì lột tả được thực trạng nhân quyền ở Việt Nam mà không cần một lời bình luận.

Trần Hoàng Giang hô “đả đảo cộng sản” khi anh mới hai mươi sáu tuổi, ngay giữa ngục tù. Điều này đồng nghĩa với việc chấp nhận những hình phạt, những đòn thù nặng nề nhất từ phía trại giam. Cai tù ra giá: “Chỉ cần anh rút lại lời nói đó sẽ được tha” nhưng Giang kiên quyết từ chối.

Khi được hỏi suy nghĩ của mình về việc ra tù trước thời hạn 5 tháng, Trần Hoàng Giang nói vẻn vẹn ba chữ “đặc xá đểu” để nói về bản chất giả dối, đểu cáng và lươn lẹo của Nhà nước này.

Có một sự nhầm lẫn rất thú vị, nhưng cũng thương lắm. Khi nói chuyện điện thoại với tôi, Giang tưởng tôi là “đàn ông” nên luôn miệng gọi tôi là “anh”. Vì không muốn làm gián đoạn câu chuyện Giang kể nên tôi không đính chính. Kết thúc câu chuyện, Giang luôn miệng xin lỗi và giải thích: “Tại tôi ở tù lâu quá rồi, mười lăm năm chỉ toàn tiếp xúc với đàn ông nên giờ nghe giọng phụ nữ, tôi cũng không phát hiện được. Chị bỏ quá cho tôi nhé?”.

Tôi cúp máy, thấy cổ mình nghèn nghẹn.



-FVPOC | Cập nhật 28/09/2014
Logo Hoi CTNLT
Hội Cựu Tù Nhân Lương Tâm Lên tiếng vụ hai tù nhân lương tâm Nguyễn Tuấn Nam và Trần Tư được trả tự do

Mạnh mẽ tố cáo bộ Công an CSVN, do ý thức khinh rẻ căm ghét tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, đã thực thi một chế độ lao tù mang tính trừng phạt: tàn hại thân thể và đánh gục ý chí của họ. Vô số tù nhân lương tâm đã và đang bị đàn áp đủ kiểu: biệt giam, bỏ đói, đánh đập, không chạy chữa bệnh tật, thậm chí đầu độc từ từ, khiến họ phải chết trong tù hoặc khi vừa ra khỏi tù, hay mắc những bệnh nan y nguy hiểm. Như trường hợp các ông Trương Văn Sương, Nguyễn Văn Trại, Đinh Đăng Định, Huỳnh Anh Trí, Nguyễn Hữu Cầu, Nguyến Tuấn Nam…

Ông Nguyễn Tuấn Nam phải nắm thành ghế khi ngồi.
Ông Nguyễn Tuấn Nam phải nắm thành ghế khi ngồi.

Kính gởi:
- Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước
- Các Chính phủ Dân chủ trên toàn thế giới.
- Các Cơ quan Nhân quyền quốc tế
            Ngày 25 và 26 tháng 9 năm 2014, hai tù nhân chính trị dài án vừa được nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do. Người thứ nhất là ông Trần Tư, sinh năm 1941, công dân Hoa Kỳ, thành viên Liên đảng Cách mạng Việt Nam, bị bắt tháng 3-1993 tại Sài Gòn rồi bị kết án chung thân với tội danh “âm mưu lật đổ chính quyền” và giam giữ tại trại tù Ba Sao, Nam Hà. Người thứ hai là ông Nguyễn Tuấn Nam, sinh năm 1938, thành viên đảng Nhân dân Hành động, bị bắt tại biên giới Campuchia-Thái Lan tháng 11-1996 rồi bị tuyên án 19 năm tù giam với tội danh “trốn đi nước ngoài nhằm chống chính quyền nhân dân” và giam giữ tại trại tù Z30A Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai. Đây là hai tù nhân lương tâm đúng nghĩa vì Liên đảng Cách mạng Việt Nam và đảng Nhân dân Hành động là hai tổ chức chính trị đấu tranh một cách ôn hòa, bất bạo động nhằm giành lại tự do dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam.
CTNLT Nguyễn Tuấn Nam
CTNLT Nguyễn Tuấn Nam
Giấy đặc xá tha CTNLT Nguyễn Tuấn Nam
Giấy đặc xá tha CTNLT Nguyễn Tuấn Nam
            Riêng ông Nguyễn Tuấn Nam, vào tháng 1-2013 ông bị tai biến liệt nửa người bên trái, và dù có được chuyển vào trạm y tế của trại tù, sức khỏe ông ngày càng sa sút trầm trọng. Hiện thời ông nói không ra hơi, chân không tự đi được, thậm chí ngồi cũng không vững. Do không còn thân nhân, và có lẽ cũng do ý muốn, ông đã được xe cứu thương của trại giam chuyển về nhà người từng ở chung tù với ông là anh Phạm Bá Hải tại Sài Gòn. Anh Phạm Bá Hải chỉ nhận được điện thoại thông báo vụ việc từ một nhân viên an ninh trại giam khi chiếc xe đã về gần nhà anh.
            Thời điểm xảy ra việc trả tự do cho hai tù nhân án dài này (cuối tháng 9/2014) được xem là “nhạy cảm đối ngoại”, khi bắt đầu phát lộ tín hiệu Hoa Kỳ có thể dỡ bỏ lệnh cấm vận đối với việc mua vũ khí sát thương của Việt Nam, khi Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh sắp sang Mỹ gặp ông John Kerry, Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, và khi Việt Nam gia tăng nỗ lực để được tham gia Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình dương.
            Trước vụ việc này, Hội Cựu Tù nhân Lương tâm tuyên bố:
            1- Cực lực lên án nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, do não trạng độc tài toàn trị, đã không bao giờ chấp nhận cho có các chính đảng khác sinh hoạt tại Việt Nam, dù với chủ trương tranh đấu nghị trường, với đường lối ôn hòa bất bạo động; ngược lại họ còn tìm cách lùng bắt (thậm chí ngoài biên giới), giam giữ và kết án nặng nề thành viên các chính đảng ấy. Nhưng khi cần mặc cả với quốc tế để gia nhập các hiệp ước (TPP chẳng hạn) hay để thoát các biện pháp chế tài (ví dụ CPC), nhà cầm quyền CSVN lại dùng các tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm như những con bài bằng cách thả tù vài người trước hạn và rồi bắt thêm một số khác vào kho dự trữ.
            2- Mạnh mẽ tố cáo bộ Công an CSVN, do ý thức khinh rẻ căm ghét tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, đã thực thi một chế độ lao tù mang tính trừng phạt: tàn hại thân thể và đánh gục ý chí của họ. Vô số tù nhân lương tâm đã và đang bị đàn áp đủ kiểu: biệt giam, bỏ đói, đánh đập, không chạy chữa bệnh tật, thậm chí đầu độc từ từ, khiến họ phải chết trong tù hoặc khi vừa ra khỏi tù, hay mắc những bệnh nan y nguy hiểm. Như trường hợp các ông Trương Văn Sương, Nguyễn Văn Trại, Đinh Đăng Định, Huỳnh Anh Trí, Nguyễn Hữu Cầu, Nguyến Tuấn Nam… Rồi do thói quen hành xử vô trách nhiệm, công an còn bỏ mặc hoàn toàn cho gia đình và bằng hữu việc chăm sóc các tù nhân lương tâm bị chế độ nhà tù gây tổn hại, đó là chưa kể việc gây khó khăn cho cuộc sống của họ sau khi ra tù (không làm chứng minh nhân dân, không cho tự do cư trú, không cho thoải mái làm ăn chẳng hạn).
            3- Tha thiết kêu gọi các Chính phủ Dân chủ và các Tổ chức Nhân quyền quốc tế hãy đặc biệt lưu tâm tới tình trạng thê thảm của các cựu tù nhân lương tâm, cựu tù nhân chính trị đang tiếp tục bị đọa đày tại Việt Nam. Xin Quý vị hãy phái người đến khám bệnh chữa trị giúp họ. Xin Quý vị hãy dùng nhân quyền như điều kiện thương thảo với nhà cầm quyền Hà Nội, buộc họ phải chọn lựa TPP hay là CPC.
            Xin toàn thể Đồng bào Việt Nam, nhất là hải ngoại, đặc biệt các chiến hữu, hãy rộng lòng bảo bọc bản thân và gia đình những con người đã và đang hy sinh cho đại cuộc của dân tộc, cho vận mệnh của đất nước.
            Hội Cựu Tù nhân Lương tâm chúng tôi xin được làm trung gian cho mọi ý tốt và việc lành mà tất cả Quý vị dành cho những con người rất xứng là thành viên của Hội chúng tôi.
Làm tại VN ngày 28-09-2014, Ngày Quốc tế quyền được biết và được nói.
Thường trực BĐH Hội CTNLTVN:
Đồng chủ tịch: Bs.Nguyễn Đan Quế, Lm.Phan Văn Lợi
Chủ tịch Hội đồng cố vấn: HT.Thích Không Tánh
Điều phối viên: Ths.Phạm Bá Hải, Ls.Nguyễn Văn Đài
Phát ngôn viên: Ts. Phạm Chí Dũng


-

FVPoC’s statement on the pardon to prisoners of conscience Nguyen Tuan Nam and Tran Tu

Strongly we denounce the Vietnam police by the sense of hatred and contempt peacefully political prisoners, has implemented a regime of punitive prison: bodily harm to beat their will. Countless prisoners of conscience have been oppressed with full forms as solitary confinement, starvation, beating, no medical treatment or even poisoned gradually. These cause them to die in prison or just out of prison, or to suffer from an incurable diseases, such as the cases of Mr. Truong Van Suong, Nguyen Van Trai, Dinh Dang Dinh, Huynh Anh Tri, Nguyen Huu Cau, Nguyen Tuan Nam

-FVPoc | Sep 28, 2014
Translation by Trang Thien Long (DTD)
Tell the World.
To:
- The entire Vietnam compatriots at home and abroad
- Governments of the Democratic worldwide.
- International Human Rights organizations.
On 25 and 26 September 2014, two political prisoners with heavy sentences were freed by the Vietnam authorities. The first is Mr. Tran Tu, born in 1941, citizen of the United States, a member of the Vietnam Revolutionary Party Coalition. He was arrested in March 1993 in Saigon and was sentenced to life imprisonment on the charge of “conspiracy to overthrow the state”. He was detained at Ba Sao prison, Nam Ha province. The second is Mr. Nguyen Tuan Nam, born in 1938, members of the People’s Action Party. He was arrested at the border of  Cambodia and Thailand in November 1996 and was sentenced to 19 years in prison for “fleeing abroad to oppose the people’s administration” and detained at Z30A Xuan Loc, Dong Nai province. The duo is the true prisoners of conscience since Vietnam Revolutionary party Coalition and People’s Action Party are two non-violent, political organizations struggling for freedom, democracy and human rights in Vietnam.
In case of Mr. Nguyen Tuan Nam, in January 2013 he was left disabled his left half body, and then being transferred to the prison clinic, his health increasingly worsened. Currently, he speaks under his breath, cannot walk, even sit stably. Because of no relatives, and perhaps by the purpose of the authorities, he was transferred by the prison ambulance to his former prisoner, Pham Ba Hai in Saigon.  Mr. Hai received the phone call to notice this from a jailer when the ambulance came near to his house.
Time of the release of the two prisoners (the end of September 2014) is considered as the time of “sensitive foreign policy”. There is the signal that United States may lift its sanction on lethal weapons when Foreign Minister Pham Binh Minh is going to come to America to meet John Kerry, as well as the increasing efforts to participate the Trans-Pacific Partnership.
CTNLT Nguyen Tuan Nam
Before this incident, Former Vietnamese Prisoners of Conscience announces:
  1. We condemn the Communist government of Vietnam with the totalitarian mentality, has never accepted other political parties to operate in Vietdnam regardless parliamentary struggle or peaceful non-violence. They also sought to hunt (even outside the Vietnam borders), detained and severely sentenced members of political parties. But when bargaining with international community to join, such as TPP, or to escape the sanctions, as in Country of Particular Concern (CPC), the Vietnam authorities use political prisoners, prisoners of conscience as hostages by releasing some and then arresting others to the stockpile.
  2. Strongly we denounce the Vietnam police by the sense of hatred and contempt peacefully political prisoners, has implemented a regime of punitive prison: bodily harm to beat their will. Countless prisoners of conscience have been oppressed with full forms as solitary confinement, starvation, beating, no medical treatment or even poisoned gradually. These cause them to die in prison or just out of prison, or to suffer from an incurable diseases, such as the cases of Mr. Truong Van Suong, Nguyen Van Trai, Dinh Dang Dinh, Huynh Anh Tri, Nguyen Huu Cau, Nguyen Tuan Nam, etc. And so the habit of behaving irresponsibly, police ignored and pushed entirely taking care of prisoners of conscience to their relatives or former prisoners. Furthermore they meet difficulties to earn their lives after prison (no ID card, no freedom of residence, no easiness to do business for example).
  3. Earnestly we call for democratic governments, international human rights organizations to take special attention to the tragic situation of the former political prisoners, former prisoners of conscience who continue to suffer in Vietnam. Would you please send doctors to examine and cure. Would you please take human rights as a condition of negotiations with the Hanoi authorities, forcing them to choose TPP or CPC.
The whole Vietnam compatriots, especially overseas comrades, please generously embrace and help these ex-prisoners who have sacrificed for the country’s cause and destiny.
FVPoC is pleased to act as an intermediary for your all good deeds and support that FVPoC’s members deserved to be.
Vietnam, 28 Sep 2014 – the International day of right to know and to speak out.
Standing Steering Board of FVPoC:
Co-Chair: Dr.Nguyen Dan Que, Father Phan Van Loi
Chairman of Advisory Council: Ven.Thich Khong Tanh
Coordinator: Pham Ba Hai (MBE), Lawyer Nguyen Van Dai.
Spokesman: Pham Chi Dung (PhD)
Giấy đặc xá tha CTNLT Nguyễn Tuấn Nam

Tổng số lượt xem trang