Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010

Học bổng nước ngoài, tội phạm trong nước

Sai lầm ---Tuoi Tre

Đàn áp tại Việt Nam: Những bản án nguy hiểm
Tqvn2004 chuyển ngữ
Học bổng nước ngoài, tội phạm trong nước

Hàng ngày kể từ giữa tháng Một, Nguyễn Huệ Chi, một giáo sư văn học cổ đại Việt Nam, đã bị triệu tập tới văn phòng của Bộ Công An tại Hà Nội để thẩm vấn. Ông Chi điều hành một blog bảo vệ môi trường có tên là Bauxite Việt Nam, nơi chỉ trích các mỏ khai thác Bauxite do Trung Quốc tiến hành ở Việt Nam. Ông có quan hệ tốt với những đồng nghiệp nước ngoài, và năm 2000 ông đã ghé thăm một trường đại học ở Massachusetts. Giáo dục đại học Việt Nam thiếu thốn một cách đáng thương, do đó có cơ hội làm việc ở các trường đại học phương Tây là một cơ hội quý báu. Nhưng những người thụ hưởng lợi ích này lại có nguy cơ trở thành nạn nhân của những cuộc đàn áp chính trị.

Chân dung một thanh niên trẻ tuổi khác cũng đã từng chịu ảnh hưởng của tư tưởng phương Tây...
Vào ngày 20/01/2010, một phiên tòa tại thành phố Hồ Chí Minh đã kết án Lê Công Định, một luật sư 41 tuổi, và Nguyễn Tiến Trung, 26 tuổi, một nhà hoạt động xã hội, những bản án tù 5 và 7 năm vì cổ vũ dân chủ đa đảng. Với cả hai người này, con đường tới ngục tù đi qua những học bổng phương Tây. Ông Định có bằng luật học ở Hoa Kỳ, còn Trung có bằng thạc sĩ ở Pháp.

Sau khi tốt nghiệp, ông Định được nhận một vị trí cao cấp tại văn phòng tại Việt Nam của White & Case, một hãng luật New York, giúp đỡ chính phủ trong vụ kiện chống phá giá của Hoa Kỳ. Ông sau đó đã trở thành phó chủ tịch Hiệp hội Luật sư thành phố Hồ Chí Minh. Ông Trung lớn lên như một thanh niên cộng sản yêu nước, nhưng ở Pháp, ông đã phát hiện ra những đạo đức đẹp đẽ của một nền giáo dục cởi mở. Năm 2006, ông đã mở một trang web ủng hộ dân chủ, nơi đã nhận được sự chú ý của cộng đồng người Việt hải ngoại chống cộng sản. Vào giữa năm 2006, một người Mỹ gốc Việt có quan hệ rộng đã mời Trung sang Mỹ, nơi ông này đã giới thiệu Trung với George Bush, lúc đó đang ở cương vị Tổng thống Hoa Kỳ. Sau khi quay trở lại Việt Nam năm 2007, Trung đã nhanh chóng trở thành chủ tịch ít tuổi của Đảng Dân Chủ Việt Nam non trẻ, có những mối liên hệ với những người Việt Kiều ở California.

Ông Định, trong lúc đó, đang phát triển mối quan hệ với một nhóm hải ngoại ủng hộ dân chủ khác, Việt Tân, có cơ sở tại Hoa Kỳ. Vào tháng Ba năm 2009, ông đã dự một buổi tập huấn về đấu tranh bất bạo động do nhóm này tổ chức tại Thái Lan. Dường như chính quyền Việt Nam đã có sự theo dõi [đối với ông Định] từ trước.

Vào tháng Sáu và tháng Bảy, Định và Trung cùng bị bắt, cùng với hai doanh nhân kinh doanh dịch vụ Internet khác là Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long. Vào 19/08/2009, cả bốn người xuất hiện trên truyền hình đọc to lời thú tội. Ông Thức và ông Long đã chối bỏ những lời tự thú này ở trước phiên tòa, nói rằng họ đã bị ép buộc. Sự cứng cổ của ông Thức đã khiến ông phải nhận 16 năm tù. Định, ngược lại, tỏ rõ mình là một luật sư có học và bình tĩnh. Ông thừa nhận đã vi phạm pháp luật, vì vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN đã được ghi trong Hiến Pháp, và như thế ủng hộ một đảng chính trị khác là phạm pháp. Ông yêu cầu được tòa khoan dung, vì ông đã chịu ảnh hưởng của những tư tưởng phương Tây.

Thực vậy. Người ta không hiểu tại sao Việt Nam lại tiến hành chiến dịch đàn áp mạnh mẽ của nó gần đây. Một số cho rằng đó là vì căng thẳng trước Đại hội Đảng lần thứ 11 sắp tới. Một số khác nghi ngờ có sự tranh đấu giữa phe thân Trung Quốc và phe thân phương Tây trong Bộ Chính Trị. Sự cởi mở chính trị ở Việt Nam có thể trông như một chỉ số về thị trường, tăng và giảm theo thời gian. Xu hướng chung có thể là tiến bộ một cách khiêm tốn. Nhưng miễn là hệ thống giáo dục của nó ép sinh viên giỏi ra nước ngoài du học, thì họ sẽ trở về nhà với sự ảnh hưởng của những tư tưởng phương Tây.



Hình tượng anh hùng trong thời đại phát triển
Tác giả: GS. Trần Văn Thọ (Tokyo)

Mong rằng hai ba mươi năm nữa, những quan chức, những vị lãnh đạo đầu đã bạc ngồi ở quán cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm trò chuyện mãi về những ngày mà thời trung niên của họ đã hết lòng vì nước vì dân nên Việt Nam đã vượt qua cái bẫy của nước thu nhập trung bình, chen chân được vào hàng ngũ những nước giàu mạnh trên thế giới - GS Trần Văn Thọ.

Alice Amsden, giáo sư kinh tế chính trị học tại Học viện Công nghệ Massachusetts (MIT) của Hoa Kỳ, có viết trong cuốn sách Escape from the Empire (2007) như sau (trích lời của một ký giả Mỹ hoạt động tại Việt Nam trước đâ): "Cuối cùng tôi nhận ra rằng chúng ta không thể nào thắng cuộc chiến này khi tôi thấy mọi đường phố ở Saigon đều được đặt theo tên của những anh hùng Việt Nam từng chiến đấu chống ngoại xâm".

Đúng là trong suốt hơn 2000 năm giữ nước và dựng nước Việt Nam có rất nhiều anh hùng (bao gồm anh thư là nữ anh hùng). Chỉ kể những bậc tài trí xuất chúng và có năng lực lãnh đạo, đã làm nên những chiến công hiển hách, những sự nghiệp vẻ vang, lưu danh muôn thuở, số người được gọi là anh hùng có rất nhiều.


Nhưng vấn đề hiện nay là, trong thời đại phát triển, ta có cần anh hùng không và anh hùng có thể xuất hiện không? Theo tôi thì rất cần và rất mong sẽ xuất hiện những hình tượng anh hùng trong thời đại phát triển nầy, đặc biệt là những anh hùng trong giới lãnh đạo và quan chức là những người có ảnh hưởng lớn tới vận mệnh đất nước.

Anh hùng trong thời đại này cũng có những tố chất như anh hùng thời chống ngoại xâm dù nội dung cụ thể có thể khác. Chẳng hạn tài trí (có tri thức, có tầm nhìn xa trông rộng, có năng lực lãnh đạo,...), dũng cảm (dám nhận trách nhiệm, dám vì lợi ích đất nước mà đương đầu với mọi khó khăn, với các nhóm lợi ích cục bộ), quên mình vì dân vì nước (chí công vô tư, đặt quyền lợi đất nước lên trên hết), trọng dụng và thu phục đươc người giỏi để thực hiện sự nghiệp lớn (dùng người giỏi thật sự và lắng nghe trí thức), , v. v..

Dĩ nhiên bàn luận tổng quát và chung chung như vậy thì dễ và ai cũng thấy đương nhiên đất nước cần những người như vậy. Nhưng đặt tiếp câu hỏi là làm thế nào có những anh hùng đúng tầm như thế thì câu trả lời không dễ chút nào. Dưới đây tôi chỉ đưa ra vài tình huống khách quan và bàn về kinh nghiệm các nước.

Giả sử có hai nước A và B cùng đang ở giai đoạn đầu của quá trình phát triển. Lãnh đạo và quan chức hai nước đứng trước một tình huống giống nhau như sau: Hàng tiêu dùng cao cấp như xe hơi, máy ảnh kỹ thuật số, v.v.. đang sản xuất nhiều tại các nước đi trước và các nước đi sau cũng có thể nhập khẩu để dùng.

Trong trường hợp nước A, lãnh đạo và quan chức có dịp ra nước ngoài hoặc qua thông tin đại chúng thấy các thứ này sang trọng, tiện nghi và muốn mình và người thân của mình được hưởng sự sang trọng, tiện nghi này. Do đó họ tìm cách tăng thu nhập, kể cả những biện pháp như tham ô, nhận hối lộ, chia xẻ quyền lợi với các nhóm lợi ích,.. Cũng có thể họ lấy ngân sách nhà nước để nhập xe đắt tiền và giải thích rằng lãnh đạo bộ, thành phố hay tỉnh phải đi xe sang mới tương thích với vị thế, chức vụ của họ, có người còn cho rằng phải như vậy để giao thiệp với các đối tác nước ngoài.

Trường hợp nước B thì khác. Lãnh đạo và quan chức luôn bận tâm về việc tiết kiệm từng đồng ngân sách và ngoại tệ để đầu tư cho giáo dục, cho những dự án hạ tầng kinh tế, hạ tầng xã hội và những chương trình phát triển tạo công ăn việc làm cho dân, đẩy mạnh xuất khẩu. Xe hơi và những tiện nghi chỉ cần đủ đề làm việc, chỉ nhập số ít và những loại giá rẻ, tương ứng với trình độ phát triển chung của đất nước.

Trường hợp tích cực hơn nữa là lãnh đạo và các quan chức tham khảo ý kiến của các chuyên gia đưa ra tầm nhìn và kế hoạch dài hạn kèm theo các biện pháp, chính sách để trong tương lai sản xuất được những mặt hàng tiêu dùng cao cấp mà nhiều người dân mong ước được hưởng. Hình tượng mẫu mực như vậy của lãnh đạo và quan chức sẽ tạo niềm tin trong dân, xã hội tràn ngập giấc mơ phát triển, trở thành động lực hiện thực hóa kế hoạch phát triển.

Hai trường hợp vừa nói là giả thuyết nhưng một người có hiểu biết nhất định về tình hình thế giới hiện nay thì thấy không khó khăn lắm khi tìm những quốc gia cụ thể tương ứng với trường hợp A. Cần nói thêm là lãnh đạo và quan chức trong trường hợp A ngoài mấy tố chất đã nói, họ thường là những người có tầm nhìn hạn hẹp, không chịu học hỏi, giáo điều, bảo thủ không chịu dùng người tài nên thường sai lầm về đường lối, chính sách.

Trường hợp B thì khó tìm hơn nhưng cũng không phải là không có. Đọc lịch sử Nhật Bản tôi thấy rất nhiều hình tượng anh hùng trong thời đại phát triển. Chỉ đơn cử vài ví dụ trong lịch sử đương đại:

Trí tuệ, hành động và tác phong của các quan chức Bộ Công Thương Nhật Bản vào giữa thập niên 1950 có thể gọi là rất "anh hùng" mặc dù tên tuổi của họ không nổi tiếng bằng những nhà lãnh đạo chính trị. Lúc đó một chiếc xe hơi nhập khẩu từ Mỹ vào giá rất đắt, tương đương với 5 năm tiền lương của một quan chức trung cấp. Các quan chức ở Bộ Công Thương lúc đó mơ ước có ngày người dân bình thường cũng sẽ có xe hơi và cho rằng phải phát triển ngành xe hơi mới làm cho Nhật giàu mạnh.

Trong lúc có nhiều ý kiến khác nhau về điểm này, kể cả một số lãnh đạo trong đảng cầm quyền sợ kế hoạch sản xuất xe hơi sẽ gây va chạm trong quan hệ Nhật Mỹ vì ngành này đang là lợi thế của Mỹ. Nhưng các quan chức Bộ Công Thương đã tích cực vận động lãnh đạo chính phủ và doanh nghiệp để thực hiện cho được kế hoạch nầy vì tin sự quan trọng của ngành xe hơi đối với Nhật trong tương lai. Nhưng ý chí là một chuyện còn khả năng có thực hiện được không và làm sao để thực hiện là một chuyện khác.

Lợi thế so sánh của Nhật lúc đó là các hàng công nghiệp dùng nhiều lao động giản đơn như vải vóc, giày dép,... Đang phân vân về khả năng sản xuất của nước mình, các quan chức đọc được bài viết của giáo sư Shinohara Miyohei (1919-) bàn về lợi thế so sánh động (lợi thế so sánh trong tương lai) và các điều kiện để biến lợi thế so sánh động thành hiện thực. Họ vui mừng và liên lạc ngay với giáo sư Shinohara xin gặp để hỏi chi tiết hơn.

Trong hồi ký mới viết hồi tháng 6/2009, Shinohara kể như sau: "Hồi đó 4-5 quan chức Bộ Công Thương đến nhà tôi vào buổi tối. Chúng tôi trò chuyện mãi dến khuya vẫn còn muốn tiếp tục, cuối cùng gần 5 giờ sáng họ mới ra về". Còn rất nhiều câu chuyện tương tự về sự cầu thị, nhiệt tình lo việc nước của quan chức Nhật thời đó.

Sau đó, Bộ Công Thương tự tin là Nhật có thể sản xuất xe hơi được và đã đặt ra các chính sách yểm trợ doanh nghiệp xúc tiến sản xuất. Những chiếc xe đầu tiên ra đời còn xấu về hình dáng nên một số người Mỹ trong ngành xe hơi có vẻ chế nhạo. Nhưng quan chức Bộ Công Thương kiên quyết với phương châm "Mỹ làm được thì Nhật cũng làm được". Như ta đã biết, ngành xe hơi Nhật phát triển mạnh mẽ từ thập niên 1960.

Ví dụ thứ hai. Tôi muốn đề cập đến một nhân vật nổi tiếng. Ikeda Hayato (1899-1965), sau khi tốt nghiệp đại học trở thành quan chức Bộ Tài chánh và sau đó đăc cử dân biểu quốc hội. Lúc đang làm Bộ trưởng Tài chánh ông cầm đầu phái đoàn công du sang Washington vào năm 1955. Lúc đó kinh tế Nhật Bản vừa hồi phục sau chiến tranh nhưng còn nhiều khó khăn, cán cân thương mại nhập siêu lớn, ngoại tệ thiếu nhiều. Ikeda luôn lo lắng về tình hình nầy nên về chỗ nghỉ tại Mỹ ông đã cho nhân viên thuê khách sạn 3 sao (lúc đó giá 7 USD một ngày) và để tiết kiệm hơn nữa, hai, ba người ở chung môt phòng, kể cả bộ trưởng cũng chung phòng với một vụ trưởng (theo hồi ký của nguyên thủ tướng Miyazawa Kiichi, lúc ấy là thành viên trong đoàn Ikeda). Mấy năm sau đó Ikeda quyết định ra tranh cử chức đảng trưởng Đảng Tự do Dân chủ (LDP) là đảng đương cầm quyền.

Đang suy nghĩ về chiến lược phát triển đất nước, ông đọc được bài viết của Giáo sư kinh tế Nakayama Ichiro về sự cần thiết cũng như điều kiện để tăng gấp đôi tiền lương thực chất, cải thiện hẵn mức sống của dân chúng. Đang lúc thai nghén một chiến lược phát triển với mục tiêu như gợi ý của Nakayama, ông được nhóm trợ lý tiến cử Shimomura Osamu, nhà kinh tế vừa giỏi lý luận vừa hiểu thực tiễn và nhất là có năng lực hình thành các chính sách cụ thể, ông mời làm cố vấn phụ trách soạn thảo Chiến lược bội tăng thu nhập quốc dân (trong vòng 10 năm). Ikeda đắc cử đảng trưởng LDP và trở thành thủ tướng từ năm 1960 đến lúc mất (1965).

Nhiều chính sách, nhiều cơ chế mới được ban hành để thực hiện chiến lược. Chiến lược nầy cùng với phong cách của một lãnh đạo như Ikeda và với một tập thể quan chức có năng lực và hết lòng vì sự nghiệp phát triển đất nước như đã thấy ở trên, đã thổi vào xã hội một không khí phấn chấn, tin tưởng vào tương lai. Trong bối cảnh đó, chiến lược bội tăng thu nhập quốc dân đạt được mục tiêu chỉ trong 7 năm, thay vì 10 năm như kế hoạch ban đầu.

Trên thế giới, trong lịch sử cũng như trong tình hình hiện nay, những nước ở trường hợp A rất nhiều, những nước ở trường hợp B như Nhật thì ít. Bản đồ phát triển của thế giới phản ảnh điều đó. Không kể những nước quá nhỏ về quy mô dân số, hiện nay trên thế giới có độ 60 nước với dân số tổng cộng độ 1 tỉ người còn nghèo đói, đang lẫn quẩn trong cái bẫy nghèo, và độ năm sáu chục nước đã thoát nghèo nhưng vẫn lẩn quẩn ở mức thu nhập trung bình.

Nếu chỉ kể những nước có quy mô dân số tương đối lớn (trên 20 triệu vào cuối năm 2007) thì hiện nay chỉ có 12 nước (và lãnh thổ) có thu nhập cao (bình quân đầu người 10.000 USD theo giá cố định năm 2000), trong đó tại Á châu chỉ có Nhật, Hàn Quốc và Đài Loan. Tóm lại, muốn dân giàu, nước mạnh thì lãnh đạo và quan chức phải giống trường hợp nước B.

Các nhà kinh tế chưa thống nhất ý kiến về nguyên nhân phát triển hoặc không thể phát triển của một nước. Nhiều người đồng ý là có nhiều nguyên nhân nhưng tìm một nguyên nhân duy nhất thì không dễ.

Theo tôi nhiều nước không phát triển được hoặc chỉ phát triển tới mức trung bình chủ yếu vì rơi vào trường hợp nước A ở trên. Có nước nhờ tài nguyên hoặc vị trí địa lý và hoàn cảnh quốc tế thuận lợi đã phát triển lên mức thu nhập trung bình nhưng vì lãnh đạo và quan chức giống như trường hợp nước A nên đất nước vẫn dẫm chân một chỗ hoặc phát triển với tốc độ rất thấp (gần đây các nhà phân tích kinh tế gọi họ là những nước mắc vào "cái bẫy của nước thu nhập trung bình"). Nước Nhật vào thập niên 1950 nếu không có cơ chế để xuất hiện những "anh hùng" như đã thấy thì có lẽ hiện nay Nhật vẫn chỉ là nước có thu nhập trung bình.

Các anh hùng dân tộc thời nhà Trần đã lập nên những chiến công hiển hách, đuổi được quân Nguyên ra khỏi bờ cõi làm nức lòng người. Hai câu thơ của Trần Nhân Tông đã phản ảnh không khí hồ hỡi kéo dài nhiều năm tháng đó:

Người lính già đầu bạc

Kể mãi chuyện Nguyên phong

Mong rằng hai ba mươi năm nữa, những quan chức, những vị lãnh đạo đầu đã bạc ngồi ở quán cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm trò chuyện mãi về những ngày mà thời trung niên của họ đã hết lòng vì nước vì dân nên Việt Nam đã vượt qua cái bẫy của nước thu nhập trung bình, chen chân được vào hàng ngũ những nước giàu mạnh trên thế giới.

(Theo TBKTSG Xuân)

Tin hóng hôi hổi vừa thổi vừa đọc:Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến tự nguyện rút lui khỏi Giải thưởng Thơ Văn nghệ Quân đội năm 2008-2009

Hôm nay, Ngày 1-2-2010, nhà thơ Nguyễn Việt Chiến,hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam, phóng viên Báo Thanh Niên (cựu tù nhân chống tham nhũng vụ án PMU18) cho bọ biết: Mặc dù đã nhận được thông báo đến nhận giải B cho bài thơ “Thời đất nước gian lao” của cuộc thi thơ toàn quốc 2008-2009 do Tạp chí Văn nghệ Quân đội được tổ chức vào ngày 4-2-2010; mặc dù được biết bài thơ này đã được in trong tập thơ những bài thơ được giải sẽ phát hành tại lễ trao giải; nhưng trong những ngày gần đây, do một số ý kiến và thông tin cho rằng bài thơ “Thời đất nước gian lao” là “có nhiều vấn đề”, nên nhà thơ Nguyễn Việt Chiến xin tự nguyện không nhận giải thưởng thơ của tạp chí Văn nghệ Quân đội để tránh có những suy diễn, làm phức tạp thêm vấn đề đang “có vấn đề”. Nhà thơ cho biết, ngày mai, ngày 2-2-2010 ông sẽ đến Tạp chí Văn nghệ Quân đội để thông báo chính thức về việc này.

Tin chỉ có thế, ai thắc mắc gì thì hỏi nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đừng hỏi bọ làm phức tạp thêm vấn đề đang “có vấn đề”.

Nguyễn Việt Chiến

Thời đất nước gian lao

Chúng đã ngủ cả rồi

những con hươu bị bóng đêm săn đuổi

chúng đang gác cặp sừng lên vầng trăng cuối tháng

rồi nằm mơ về một cánh rừng

không có thuốc đạn và súng săn

Họ đã ngủ cả rồi

những người lính bị chiến tranh săn đuổi

họ nằm mơ gặp lại bầy hươu

gác sừng lên người bạn vô danh

trên cánh rừng đã chết

Chỉ còn lại vầng trăng và giấc ngủ

chỉ còn lại dấu vết cuối cùng của bầy hươu bị săn đuổi

chỉ còn lại câu thơ thầm lặng

về những người đã ra đi

Chỉ còn lại những gì không còn lại

bởi người đau đớn nhất sau chiến tranh

không ai khác ngoài mẹ của chúng ta

những đứa con không trở về

hoà bình dưới mưa phùn

được đắp bằng cỏ non và nước mắt

*

* *

Đêm đêm

những người con ngỡ đã đi thật xa

đang lặng lẽ trở về

họ lẫn vào gió vào sương đêm

không cần an ủi

họ chẳng ồn ào như lời ca sôi sục ngày ra đi

Họ còn nguyên tuổi trẻ

những người lính chưa tiêu phí một xu mơ ước

chưa tiêu hoài một đồng thanh xuân

Họ trở về tìm lại

trang sách học trò đêm đêm còn thao thức

trên cánh đồng tiếng Việt ngàn năm

Mẹ lại thấy chúng con về

như cánh cò tuổi thơ lưu lạc

đã bao ngày phải xa rời thôn ổ yêu thương

chúng con trở về tìm lại

giọt nước mắt xót xa và đắng cay của mẹ

Một bên là núi sông ngăn cách

còn bên kia là bóng đêm chiến tranh

vẫn biết đạn bom không có mắt

vẫn biết hận thù không thể phân biệt nổi

đâu là hoa sen và đâu là bùn tối

nhưng các anh vẫn phải ra đi

Các anh phải ra đi

lời ru chùa Tây Phương

những La Hán mặt buồn

người thợ mộc xứ Đoài

lấy thân xác hom hem của mình làm mẫu vẽ

ba mươi sáu dẻo xường sườn

réo rắt tấu lên bản đàn tam thập lục

người gẩy đàn thì đau đớn

mà bản nhạc viết cho đàn lại reo vui

*

* *

Mẹ đã sống dưới mưa phùn ảm đạm

những ngày dài nghèo đói quắt quay

Mẹ thiếu sữa sinh đứa con thiếu tháng

Tổ quốc xanh xaoTổ quốc hao gầy

Mẹ có mặt trong dòng người nhẫn nại

lặng lẽ xếp hàng từ mờ sớm tới đêm hôm

Mẹ lần hồi thời cơm tem gạo phiếu

nuôi lớn những người con

rồi gửi tới chiến trường

Mẹ đã khóc lúc rời ga Hàng Cỏ

những đoàn tầu hun hút tuổi hai mươi

một thế hệ hồn nhiên không biết chết

chưa từng yêu khi gục ngã cuối trời

Mẹ ở lại với sông Hồng tần tảo

áo phù sa lam lũ tháng ngày

câu quan họ cất trong bồ thóc cũ

sông Cầu trôi như một tiếng thở dài…

*

* *

Tàu xuyên đêm

tiếng gió xé bánh xe lăn quần quật

đêm nay họ trở lại một thời gian lao

đường vào Nam hun hút những chuyến tầu

máu rất đỏ tuổi hai mươi nằm lại

câu hát bảo:

tuổi hai mươi những người đi trẻ mãi

câu thơ bảo:

đất nước hình cánh võng mẹ ru ta

Và ở hai đầu đêm võng mắc dọc rừng già

trăng cũng sốt rét rừng như ta sốt

trăng mất máu như bạn ta thủa trước

dọc cánh rừng na-pan

Sông Thạch Hãn

nước mùa này còn ấm

và các anh trong suốt

những người hy sinh thời gian lao

Mây Quảng Trị

mùa này vẫn một mầu huệ trắng

trên Cổ Thành

như ngày các anh ngã xuống

những người hy sinh thời gian lao

Và mưa gió Trường Sơn

mùa này vẫn tắm gội

những người con nằm lại

thời đất nước gian lao

Những cánh rừngcuối thu ngủ dưới mưa phùn

đất nước tôi những người nằm trong đất

chất phác như bùn hồn nhiên như cỏ

buồn đau không còn thở than

Những ngọn sóng đất đai lưu giữ mọi thăng trầm

người chép sử ngàn năm là bùn đất

kiên trì và nhẫn nại

máu của người là mực viết thời gian.




Phá rào: “Đảng ở trong dân, từ dưới lên". Kỳ 1: Buôn bán tư nhân với nước ngoài
Năm 1986, với Đại hội Đảng lần VI được coi là năm đánh dấu công cuộc đổi mới đất nước. "Phá rào trong kinh tế vào đêm trước đổi mới" là cuốn sách của nhà nghiên cứu Đặng Phong đề cập đến những xoay xở của nền kinh tế trong giai đoạn này. Sài Gòn Tiếp Thị lược đăng phần nội dung nói về kinh tế ngoại thương, từ độc quyền ngoại thương, đến hàng loạt hoạt động xuất nhập khẩu ra đời trong bóng tối…


Cho một nền đạo đức toàn cầu
(Sư ông Làng Mai thuyết giảng cho Hội Nghị Tôn Giáo
Thế Giới lần thứ 9
tại Melbourne - Australia)




Công văn UBND xã An Phú huyện Mỹ Đức gởi UBND phường Quang Trung-Hà Nội về việc linh mục và giáo dân Thái Hà gây rối ở Đồng Chiêm

Công văn UBND xã An Phú huyện Mỹ Đức gởi UBND phường Hàng Trống-Hà Nội về việc Lm Lê Trọng Cung vu cáo chính quyền Đồng Chiêm



Vietnam industrial output and exports up 28 per cent in January.

Scheme of new cross-border economic zone with Vietnam.



Trên 10.000 công nhân Công ty giày da Mỹ Phong (Trà Vinh) đình công--- VOV News
Nguyên nhân do công nhân bức xúc về việc Công ty không công bố quy chế khen thưởng ngay từ đầu năm. Nhiều tiêu chí xét khen thưởng đưa ra cuối năm quá cao nên công nhân khó đạt được.




Cựu giáo viên làm 'tú bà'
TPO – Cho rằng đồng lương ba cọc ba đồng của nghề giáo không đủ trang trải sinh hoạt, Đỗ Thị Loan xin nghỉ việc rồi liên kết với một “đồng nghiệp” mở quán cafe trá hình để hành nghề môi giới mại dâm với quy mô lớn. Bạch Thị Hồng Vân tại cơ quan Công an ...
Nguyên giáo viên hành nghề môi giới mại dâmNgôi Sao
Giáo viên nghỉ việc đi làm tú bàZing News
Cựu giáo viên điều hành đường dây gái gọiVNExpress
cand.com -Báo Đất Việt -An ninh thủ đô



Sông Hồng cạn Một phần do hồ thuỷ điện và phá rừng

SGTT - Việc mực nước sông Hồng cạn như hiện nay, biến đổi khí hậu (BĐKH) chỉ là một phần, El Nino chỉ là cái cớ, câu chuyện kỹ thuật trong việc điều tiết nguồn nước tại các hồ thuỷ điện cũng phải nói tới. Xa hơn chúng ta cần có sự cân đối tính toán lại trong việc sử dụng nguồn nước.

Theo trung tâm Dự báo khí tượng thuỷ văn trung ương, ngày 8.1.2010, mực nước sông Hồng tại Hà Nội xuống 0,56m, thấp nhất trong chuỗi số liệu quan trắc từ trước đến nay. Theo báo cáo mới nhất, hiện các hồ chứa phục vụ công trình thuỷ điện ở Bắc bộ vẫn đang trong tình trạng thiếu nước nghiêm trọng. Hiện hồ thuỷ điện Tuyên Quang và Thác Bà mới tích được 61% so với dung tích thiết kế, hồ thuỷ điện Hoà Bình mới trữ được trên 90%. Hệ thống hồ vừa và nhỏ cũng chỉ đạt cao nhất 80% so với mức nước đạt yêu cầu.

Trên đây là ý kiến của PGS-TS Nguyễn Đình Hoè, chủ nhiệm bộ môn quản lý môi trường, khoa môi trường, đại học Khoa học tự nhiên, đại học Quốc gia Hà Nội sau khi mực nước sông Hồng tại khu vực cầu Long Biên (Hà Nội) đã xuống tới mức 0,56m, thấp kỷ lục nhất trong vòng 107 năm qua.

Tiến sĩ Nguyễn Đình Hoè cho biết rõ hơn: Việc sông Hồng cạn không có gì khó hiểu, nguyên nhân đầu tiên có thể nói đến là do năm nay ảnh hưởng của El Nino ít mưa, gây thiếu nước và khô hạn trên diện rộng. Cộng với mùa mưa lũ ở Bắc bộ đến muộn lại kết thúc rất sớm, tháng mưa ngâu năm nay cũng thiếu vắng hoàn toàn.

Thứ hai là do số lượng các hồ thuỷ điện nhiều, tính riêng phía Trung Quốc đã có tám cái, Việt Nam chúng ta các hồ thuỷ điện Thác Bạc, Hoà Bình, Tuyên Quang đều đang tích nước chuẩn bị cho phát điện.

Nguyên nhân thứ ba là do vốn rừng tự nhiên của khu vực sông Hồng giảm. Rừng tự nhiên có khả năng giữ nước tốt nhất, tuy nhiên tình trạng khai thác gỗ của các doanh nghiệp thì nhiều nhưng việc trồng lại sau khi khai thác thì ngược lại, thậm chí nếu có trồng lại như đã hứa thì cũng phải mười năm sau cây mới được như cũ.

Được biết, tập đoàn Điện lực EVN đã cam kết sẽ xả hai tỉ mét khối nước để “giải khát” cho miền Bắc. Theo ông, đây có phải giải pháp thích hợp nhất?

Sông Hồng cạn trơ đáy, nông nghiệp thiếu nước, giao thông thuỷ tê liệt, việc họ xả nước cứu hạn là đúng thôi. Tuy nhiên, việc xả nước này chỉ là bề nổi của tảng băng. An ninh nguồn nước thế kỷ 21 sẽ bị đe doạ nếu chúng ta không quan tâm tới việc cân đối lại nguồn nước và cách sử dụng cho phù hợp.

Quan điểm tài nguyên nguồn nước của Việt Nam là phong phú theo tôi là xưa lắm rồi. Lượng nước của Việt Nam hiện nay tính ra khoảng 850 tỉ mét khối/năm, trong đó có khoảng 10 tỉ mét khối là nước ngầm, nước mưa khoảng 350 tỉ mét khối/năm, còn lại là nước quá cảnh của các nước khác. Như vậy, nguồn nước của chúng ta đang phụ thuộc vào các nước bạn nên không thể nói tài nguyên nước phong phú được. Cụ thể các giải pháp sâu hơn như việc tăng cường và bảo vệ vốn rừng tự nhiên cần tính đến bởi rừng tự nhiên giữ nước tốt hơn rừng kinh tế. Cân đối giữa phát triển thuỷ điện và thuỷ lợi, việc dùng nước hiệu quả, ngành nào cần dùng nhiều, ngành nào dùng ít… tóm lại chúng ta cần có một chiến lược phát triển cân bằng nguồn nước.

Đặc biệt, chúng ta cần tuyên truyền rộng rãi tới người dân về việc sử dụng tiết kiệm và giữ sạch tài nguyên nước. Việt Nam chúng ta đa phần dùng một nhưng làm bẩn nước tới mười, khiến việc thiếu nước lại càng thiếu nước hơn.

63% lượng nước của Việt Nam được cung ứng từ ngoài lãnh thổ

Việt Nam có tổng khối lượng nước mạch ngầm 850 tỉ mét khối nhưng có đến 63% lượng nước được cung ứng từ ngoài lãnh thổ, đồng nghĩa với việc Việt Nam là quốc gia đang thiếu nước. Thông tin trên được công bố tại hội thảo về tài nguyên nước và sự phát triển bền vững được tổ chức ở Hà Nội ngày 19.1. Hiện tại, bình quân mỗi người dân Việt Nam có 11.000m3 nước/năm, đạt mức trung bình của thế giới. Nhưng theo thứ trưởng bộ Tài nguyên và môi trường, Nguyễn Thái Lai, 85% lượng nước được tập trung vào các tháng mùa mưa, các tháng còn lại lượng cung ứng nước rất thấp, tình trạng thiếu nước vẫn xảy ra thường xuyên.

Theo ông, để cứu hạn ngoài việc chờ nước từ... ông Trời, cốt yếu nhất vẫn là cách chúng ta sử dụng nguồn nước một cách tích cực?

Đúng như vậy, ở nước ngoài khi xây dựng bất kỳ cái gì vấn đề nước bao giờ cũng được tính đến. Việc mực nước sông Hồng cạn như hiện nay, BĐKH chỉ là một phần, El Nino chỉ là cái cớ bởi BĐKH vì sự thay đổi của tự nhiên có chu kỳ rất dài, câu chuyện kỹ thuật trong việc điều tiết nguồn nước tại các hồ thuỷ điện cũng phải nói tới.

Chẳng hạn tại thuỷ điện Hoà Bình, nếu đúng như thiết kế, vào mùa cạn, nước đầu nguồn xả xuống từ từ, như vậy sông không bao giờ cạn quá. Vào mùa lũ, nước được giữ lại trong hồ nên đỉnh lũ trên sông thường thấp hơn bình thường. Đảm bảo phải có 600m3/giây ngày, đêm xả nước, kể cả khi nhu cầu điện không cao vào ban đêm, thế nhưng có vẻ việc vận hành đã không được như vậy.

Nước là nguồn tài nguyên năng lượng, trăm nghề đều nhìn vào nước nên không thể chỉ phát triển thuỷ điện mà tước đoạt đi sinh thái của cộng đồng toàn lưu vực, khai thác nước phải tính song song tới an toàn khu vực.

Ông có khuyến cáo gì với người dân đang sử dụng nguồn nước đục tại các vùng khô cạn của sông Hồng?

Sống ngay cạnh các nguồn xả, sử dụng nước đục ăn uống sinh hoạt là rất nguy hiểm. Theo tôi chính quyền thành phố nên có sự quan tâm tới các “công dân xóm liều” này. Theo kinh nghiệm của các nước tại Nam Phi, Trung Mỹ… người dân dù nghèo đến đâu cũng sẵn sàng chi trả cho việc sử dụng nước sạch. Nhân dân và Nhà nước có thể cùng làm, Nhà nước mắc nước, nhân dân trả tiền nhằm giúp họ cải thiện môi trường nước.




WEF: 6 vấn đề lớn cho kinh tế thế giới năm 2010
VIT - Hôm qua (31/1), Diễn đàn kinh tế thế giới - WEF lần thứ 40 tổ chức tại Davos đã chính thức bế mạc. Trong ngày tham gia thảo luận cuối cùng, nhiều lãnh đạo cao cấp đến từ các nước cùng các chuyên gia kinh tế đã tổng hợp đề ra 6 giải pháp lớn nhằm xây dựng cơ chế hợp tác toàn cầu và đẩy mạnh sự giao lưu hợp tác giữa các nền kinh tế.



M'sia plans IDs for refugees

KUALA LUMPUR - MALAYSIA plans to issue identification cards to refugees who are recognised by the United Nations, allowing them to stay in the country temporarily and avoid arrest as illegal immigrants.

Malaysia, which has declined to join the UN convention on refugees for fear of attracting a flood of migrants, previously has arrested refugees frequently as illegal aliens. Mostly from Myanmar, the refugees often have spent months in overcrowded detention centres and faced caning and deportation.


Đối kháng TQ ngừng biểu tình ở sân bay--- BBC

Nhà đối kháng Trung Quốc, Phùng Chính Hổ đồng ‎ý chấm dứt 12 tuần phản đối gây nhiều dư luận tại sân bay quốc tế Tokyo.



China Rejects Demands for Greater Tibetan Autonomy
Chinese officials have rejected demands by the Dalai Lama that Tibetan areas of China receive greater autonomy and be governed as a single region.



Trung Quốc không đồng ý cho Tây Tạng rộng quyền tự trị
Cuộc gặp gỡ ở Bắc Kinh giữa đại diện của Đức Đạt Lai Lạt Ma và chính phủ Trung Quốc đã kết thúc.


Trung Quốc khẳng định không thể thương lượng về chủ quyền đối với Tây Tạng
Kết thúc vòng đàm phán giữa Trung Quốc và đại diện đức Đạt Lai Lạt Ma, chính quyền Bắc Kinh hôm nay, 01/02/2010 khẳng định là không thể thương lượng về chủ quyền quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ. Phía Tây Tạng nói chỉ đòi quyền tự trị thực sự


Trớ trêu ăn mày giả chết bị lật tẩy
Trong khi người đàn ông quỳ bên cạnh “thi thể người xấu số” mà gào thét, người chết đó lại lồm cồm bò dậy. <<<::: Xem thêm Vương Trí Nhàn: Giả dối & Lừa lọc >>>.


Trung Quốc, Ấn Độ – Cuộc chơi của thỏ và rùa?

Tổng số lượt xem trang